- Lànghệ sĩ nổi tiếng nên Xuân Hinh luôn nhận được nhiều tình cảm đặc biệt từ khán giả. Thi thoảng anh lại nhận được quà là những bức tranh hay bức tượngmà bạn bè hay người hâm mộ tự tay làm (vẽ) tặng.
- Lànghệ sĩ nổi tiếng nên Xuân Hinh luôn nhận được nhiều tình cảm đặc biệt từ khán giả. Thi thoảng anh lại nhận được quà là những bức tranh hay bức tượngmà bạn bè hay người hâm mộ tự tay làm (vẽ) tặng.
Thời gian này họ sử dụng cho công việc như gửi email hoặc lướt mạng xã hội. Tuy nhiên không chỉ là những con số, trên thực tế, việc sử dụng điện thoại có thể tiết lộ rất nhiều điều về tính cách của bạn.
1. Kiểm tra điện thoại quá thường xuyên
Một nghiên cứu cho thấy việc thường xuyên phụ thuộc vào điện thoại có thể biểu hiện mức độ bốc đồng. Những người nghiện điện thoại dễ xúc động hơn những người ít sử dụng chúng đến mức máy vẫn gần đầy pin sau một ngày dài.
2. Sử dụng điện thoại nhiều
![]() |
Những người sử dụng điện thoại thường xuyên sẽ có mức độ căng thẳng cao hơn những người ít lướt điện thoại. Sự căng thẳng càng khiến họ cảm thấy không hài lòng với cuộc sống của mình. Ngược lại, không nghiện điện thoại có thể ngăn điều này xảy ra.
Một nghiên cứu khác cho biết, nó có thể là một dấu hiệu của bệnh trầm cảm. Thời lượng sử dụng và tần suất sử dụng điện thoại liên quan đến mức độ nghiêm trọng của triệu chứng trầm cảm.
3. Sử dụng điện thoại sau nửa đêm
![]() |
Dùng điện thoại sau nửa đêm đồng nghĩa với ít trách nhiệm với bản thân. |
Những người sử dụng điện thoại thường xuyên sau nửa đêm có giấc ngủ kém hơn. Theo Business Insider, những dòng photon phát ra từ điện thoại khiến bộ não tỉnh táo, bạn nên rời xa chiếc điện thoại một giờ trước khi ngủ.
Mất ngủ ảnh hưởng rất nhiều đến tâm trạng, nó có thể khiến chúng ta căng thẳng và lo lắng. Ngược lại, những người có tinh thần trách nhiệm cao hơn thường ngừng sử dụng điện thoại trước nửa đêm.
4. Dùng điện thoại bất kể tình trạng pin
![]() |
Nhiều người không thể chờ điện thoại sạc đầy pin mới dùng. |
Hành vi sử dụng điện thoại bất kể mức pin sạc đang bao nhiêu là một yếu tố dự đoán năng lực tổ chức của một người. Những người sống có tổ chức không thích và thường không dùng điện thoại khi pin yếu và ngược lại.
5. Thực hiện và nhận quá nhiều cuộc gọi
Nghiên cứu cho thấy những người cởi mở hơn có xu hướng gọi điện thoại ít hơn những người khác. Ngược lại, những người hướng ngoại gọi và nhận nhiều cuộc gọi bất thường hơn (vào ban đêm) và sử dụng mạng xã hội thường xuyên hơn.
Các nhà nghiên cứu khoa học cho biết, việc dành quá nhiều thời gian chăm chăm vào màn hình điện thoại thực sự gây ra những thiệt hại về thể chất, xã hội, tinh thần và trí tuệ của con người. Nếu bạn cảm thấy mình dành quá nhiều thời gian cho phương tiện kỹ thuật số, đã đến lúc bạn nên tìm cách hạn chế việc này.
Nam Phương(Theo Bright side)
Sau nhiều thử nghiệm, các nhà nghiên cứu đã nhận thấy một số mối liên hệ giữa thói quen và đặc điểm tính cách.
" alt=""/>Cách dùng điện thoại tiết lộ điều gì về bạnNgày 7/5, bệnh viện K Tân Triều bị phong tỏa, không tiếp nhận thêm bệnh nhân.
Nằm đối diện cổng chính Bệnh viện K Tân Triều, "xóm ung thư" (phường Kiến Hưng, quận Hà Đông, Hà Nội) là nơi tá túc của hàng trăm bệnh nhân điều trị ung thư. Từ khi viện bị phong tỏa do có 11 ca Covid-19, con ngõ vốn nhộn nhịp người vào ra bỗng vắng lặng. Bệnh nhân không thuộc diện cách ly trú ngụ trong "xóm ung thư" hoang mang, bắt xe về quê tránh dịch, còn một số người quyết định ở lại chờ cơ hội tiếp tục xạ trị.
![]() |
Xóm trọ đối diện cổng chính Bệnh viện K Tân Triều là nơi tá túc của hàng trăm bệnh nhân. |
Thu mình trên chiếc giường đơn ngồi xem tin tức, chị Phạm Thị Thương (40 tuổi, quê Bắc Giang) cho hay, từ lúc biết tin bệnh viện K bị phong tỏa, bệnh nhân, người nhà ai cũng bất ngờ và không khỏi lo lắng trước tình hình của dịch bệnh. Bệnh ung thư tiến triển nhanh lắm, chậm xạ trị ngày nào thì xem như thời gian sống rút ngắn đi ngày đó.
Trong quá trình thực hiện phác đồ điều trị, nếu bị gián đoạn bệnh nhân sẽ rất mệt mỏi và mất nhiều thời gian, nên nhận được thông tin phải tạm dừng và không được vào viện điều trị, chị Thương và các bệnh nhân trong khu trọ hoang mang, lo lắng. Chiếc điện thoại di động lúc nào cũng đổ chuông, khi thì người nhà, khi thì bạn bè của chị gọi xuống hỏi thăm sức khỏe và tình hình dịch bệnh.
Dứt lời, chị Thương vội vàng lướt chiếc điện thoại xem tin tức. Chị thở dài nói, trước ngày bệnh viện bị phong tỏa, chị vào viện lấy máu để ngày hôm sau đến truyền thuốc. Nhưng chưa kịp điều trị thì bệnh viện đã bị phong tỏa, những bệnh nhân không trong diện cách ly như chị Thương phải tạm dừng liệu trình điều trị và không được vào bệnh viện.
![]() |
Từ khi Bệnh viện K bị phong tỏa, "xóm ung thư" vắng bóng người qua lại. |
Ánh mắt lo lắng, chị Thương cho hay: "Nghe báo, đài thông tin về tình hình dịch mà tôi "đứng ngồi không yên" vừa sốt ruột, vừa bất an. Một số bệnh nhân sau khi nghe tin bệnh viện có ca dương tính đã được người nhà đưa về quê. Nhưng trong thời điểm này, về quê không hẳn đã an toàn, bởi quá trình di chuyển cũng có nguy cơ lây lan dịch. Thay vì về quê, tôi chấp nhận ở lại đây đợi thông báo của bác sĩ".
![]() |
Chị Thương đang cập nhật tin tức về dịch bệnh. |
"Dù ở lại đây chờ đợi rất mệt mỏi, chi phí ăn uống, nhà trọ tốn kém nhưng dịch bệnh bùng phát bất ngờ nên không tránh được. Bây giờ về hay ở cũng chỉ có vậy, thậm chí về nhà còn nguy hiểm hơn, nên tôi chấp nhận ở lại đây tự cách ly cho bản thân và cho gia đình ở quê", chị Thương nói thêm.
Ngồi kế bên chị Thương, bà Xuyên (quê Thái Bình) bị ung thư vòm họng suốt nhiều năm nay. Hướng ánh mắt về chiếc tivi, bà Xuyên thất thần vuốt vội mái tóc, buồn bã nói, căn bệnh ung thư dường như là "bản án tử", không được chữa trị kịp thời thì sẽ bị di căn sang bệnh khác rất nguy hiểm.
Dù không thuộc diện cách ly, nhưng có liên quan đến bệnh viện K nên bà Xuyên ngỏ ý với con dâu ở lại nhà trọ vừa tự cách ly, mà vẫn nghe ngóng được thông tin của bệnh viện. Tuy ở lại sẽ rất tốn kém, nhưng hai mẹ con bà Xuyên vẫn nhất quyết không về.
![]() |
Bà Xuyên trong khu nhà trọ đối diện bệnh viện K. |
"Giờ có về thì chúng tôi cũng phải cách ly tại nhà. Biết là thời gian sẽ lâu để được điều trị tiếp, nhưng tôi vẫn hy vọng bệnh viện sớm kiểm soát được dịch để bệnh nhân như tôi được điều trị tiếp. Hiện tại, tôi mới điều trị được 22 mũi xạ vẫn còn 8 mũi nữa. Để lâu nó lại phát triển nên về quê bây giờ tôi không an tâm, nhỡ đang cách ly mà có thông báo của bác sĩ đến điều trị thì lại không kịp", bà Xuyên trầm ngâm chia sẻ.
Nhìn những người trong xóm trọ lần lượt chạy dịch, chị Thương, bà Xuyên và những bệnh nhân trong xóm trọ đều có phần bất an, lo lắng nhưng họ quyết định ở lại theo dõi tình hình sức khỏe và chờ cơ hội được tiếp tục điều trị bệnh. Với họ điều mong mỏi bây giờ là bệnh dịch nhanh chóng qua đi để những người bệnh được quay lại điều trị sớm.
Theo Dân Trí
Mắc bệnh ung thư trực tràng nhưng Đinh Khuyên lại cho rằng, chị biết ơn căn bệnh này vì đã cho chị nhận ra nhiều điều tốt đẹp trong cuộc sống.
" alt=""/>Bệnh nhân 'xóm ung thư' đứng ngồi không yên chờ ngày quay lại bệnh việnLấy nhau mấy năm vợ chồng cùng chăm chỉ lao động, sống đạm bạc vừa phải không tiêu xài hoang phí nên chúng tôi bắt đầu để được chút tiền dư. Vợ chồng tôi bàn nhau dùng số tiền đó cho tôi mở quán bán đồ ăn vặt ngay tại nhà.
Ơn trời, đồ ăn nhà tôi lại đông khách, nên thêm một thời gian thì tôi phát triển được thành một cái cửa hàng nho nhỏ ngay gần mé ngoài đường, mang về lượng khách lớn hơn. Ngày ngày tôi ở nhà làm hàng, bán hàng, chồng tôi vẫn ra ngoài đi làm. Anh ấy là nhân viên IT, lương tháng cũng không đến nỗi nào.
Đùng một cái thì dịch bệnh covid nên cửa hàng ăn của tôi cũng lao đao. Giữa lúc công việc buôn bán khó khăn tôi lại phát hiện mình có bầu. Từ khi mang trong mình thêm sinh linh bé nhỏ, tôi cũng ý thức được rằng cơ thể mình mệt mỏi, yếu hẳn đi, nhiều khi cảm thấy không còn sức lực.
Tôi tạm đóng cửa hàng để nghỉ ngơi, vì cũng chẳng nhiều khách, lại bữa được bán bữa phải nghỉ tùy tình hình dịch bệnh.
Khó khăn đến dồn dập, tài chính hao hụt mất một nửa mỗi tháng, lòng tôi lo lắng cho đứa con sắp ra đời. Tiền tiết kiệm phòng xa thì tôi vẫn còn một ít, nhưng vợ chồng tôi có khoản nợ ngân hàng hồi mua căn nhà nhỏ chuyển dịch ra gần đường lớn, lãi tầm hai chục triệu mỗi tháng vẫn chưa trả hết được. Bởi lo lắng nên tôi hay bắt đầu cằn nhằn chồng. Anh đi làm cả ngày về mệt mỏi vẫn bị tôi hỏi chuyện tiền nong. Riết rồi tôi thấy anh không còn về sớm nữa.
Đàn bà bụng mang dạ chửa, lại quanh quẩn trong nhà không có chồng đỡ đần, tối muộn anh ấy mới về, ngày cuối tuần nhiều khi còn lén la lén lút nghe điện thoại rồi lại vội vàng thay quần áo xách xe đi, tôi rất tủi thân. Tôi có hỏi thì anh chỉ nói anh đi có việc, một lát sẽ về. Nhưng một lát của anh nhiều khi là cả tối dài dằng dặc tôi ngồi đợi cửa.
Cho đến một hôm, rất muộn rồi chồng tôi cũng vẫn chưa về. Một người đồng nghiệp của anh tới nhà tôi mang theo túi quà, nói anh ấy cảm ơn chồng tôi trong thời gian vừa rồi đã hỗ trợ thêm cho dự án của đội anh ấy. Nhờ có chồng tôi viết thêm phần mềm xử lý mà công việc chạy ngon hơn hẳn, dự án hoàn thành vượt tiến độ, vượt chỉ tiêu, mọi người được thưởng một khoản khá, lòng ai cũng hoan hỷ.
Tôi ca cẩm với anh đồng nghiệp của, không biết cơ quan có nhiều việc hay không mà chồng tôi đi suốt tối ngày, cuối tuần cũng chẳng được nghỉ, chúng tôi vất vả quá.
Anh đồng nghiệp mới ngớ ra, hỏi tôi không biết à, chồng tôi đợt này ở cơ quan việc gì cần thêm người mà anh ấy chẳng xung phong đứng ra nhận, tăng ca liên tục. Anh ấy còn đi nhờ vả anh em, ai có việc trong việc ngoài cần hỗ trợ thì cho anh ấy làm cùng để kiếm thêm thu nhập nuôi vợ con, chứ vợ sắp đẻ đến nơi rồi.
Tôi nghe mà cay hết cả khóe mắt, nghĩ thương chồng mình quá. Vậy mà có lúc tôi còn nghi ngờ, giận hờn anh, tưởng anh bồ bịch bên ngoài, đâu biết rằng anh thương tôi đến thế. Nghĩ đến cảnh tôi cứ sốt ruột hỏi chồng tiền nong mỗi lúc anh mệt mỏi về nhà, tôi lại thấy mình thật vô tâm. Hẳn tôi đã gây một áp lực không nhỏ lên vai chồng.
Anh đồng nghiệp đi khỏi, chồng tôi vẫn chưa về. Như mọi ngày, tôi lại ngồi đợi cơm anh. Nhưng hôm nay, sự chờ đợi của tôi là sự chờ đợi trong niềm vui và hạnh phúc. Những khó khăn trong cuộc sống đã làm tôi trong một lúc nào đó quên mất khi yêu anh, rồi chọn lấy anh, mình đã đặt điều gì lên ưu tiên hàng đầu.
Cảm ơn anh đã nhắc cho tôi nhớ, tôi có một người chồng hoàn toàn xứng đáng với "ước nguyện hôn nhân" của mình, và dù có khó khăn hay mưa giông, tôi vẫn luôn có anh ở bên cạnh, không ồn ào, không phô trương, nhưng là người đáng tin cậy để tôi có thể vững tin bám chặt lấy tay anh mà tiến bước.
Theo Dân Trí
Tôi không biết mình như vậy có đúng không, có công bằng với anh ấy không, nhưng bản thân tôi cũng đang rất khó khăn khi phải chung sống với những cảm xúc tiêu cực của mình.
" alt=""/>Bí mật của chồng tôi sau mỗi buổi đi làm về muộn