Năm 2009, tôi là người đầu tiên tại Mỹ bị kết án tù do phá hoại hệ thống máy tính của bệnh viện và SCADA (hệ thống điều khiển, thu thập dữ liệu). Sau khi ra tù, thế giới đã không còn như tôi từng biết.
Điều đó xảy ra hơn 10 năm trước, nhưng với tôi chỉ như mới hôm qua.
![]() |
Tôi từng chờ đợi mòn mỏi bên cửa sổ để được trở về xã hội. Ảnh: 36kr.com. |
Không được dùng công nghệ trong tù vì là hacker
Tại Mỹ đang có 2,3 triệu tội phạm thụ án trong nhà tù, không nơi nào có Internet. Tù nhân chỉ được cập nhật thông tin qua báo, tạp chí và xem thời sự. Họ có thể sử dụng máy tính bị giám sát nghiêm ngặt để gửi email đến những người được cho phép với giá 0,05 cent mỗi phút. Tuy nhiên đặc quyền ấy không dành cho tôi vì tôi là hacker.
Tôi kháng án vào năm 2011, do không có cách liên lạc cho luật sư nên tôi đã thương lượng với bạn tù để mượn máy tính và gửi email.
Sau khi trở về xã hội, tôi cứ nghĩ mình vừa bước ra từ cỗ máy thời gian bởi công nghệ xung quanh đã thay đổi chóng mặt.
Người bạn ấy đã bị Cơ quan Điều tra Đặc biệt (SIS) bắt giữ do tài khoản của anh ghi nhận các hoạt động đáng ngờ.
Biết rằng tôi là người đứng sau, SIS đã tra hỏi anh ta về tôi. Giả vờ như kẻ ngốc, anh ta nói rằng tôi đã hack tài khoản tù nhân của anh ấy để sử dụng máy tính.
Kết quả, tôi bị giam 13 tháng trong căn phòng được canh gác nghiêm ngặt. Vụ án được chuyển lên Cục Điều tra Liên bang (FBI). Một số người gọi nơi tôi bị giam là "điểm đen" vì nó tách biệt hoàn toàn với truyền thông, khách viếng thăm và các luật sư.
Tôi chỉ có thể tắm 3 lần trong tuần, dành 23 giờ một ngày, 5 ngày mỗi tuần trong căn phòng chật hẹp, không điều hòa, không quạt và không lỗ thông gió. Do không đủ chứng cứ thuyết phục, tôi được thả ra phòng giam bình thường và thụ án cho đến khi mãn hạn tù.
![]() |
Quá nhiều thứ thay đổi trong 10 năm. Ảnh: PCMag. |
"Tôi như vừa bước ra từ cỗ máy thời gian"
Sau khi trở về xã hội, tôi cứ nghĩ mình vừa bước ra từ cỗ máy thời gian bởi công nghệ xung quanh đã thay đổi chóng mặt. Tôi trở thành kẻ lưu vong, bị cô lập với sự tiến bộ của công nghệ, cách mà xã hội phát triển cùng nó.
Trước khi bị bắt, tôi là hacker từng lãnh đạo tổ chức phi chính phủ Electronik Tribulation Army (ETA), biết rõ mọi công cụ, lỗ hổng bảo mật và xu hướng công nghệ mới nhất.
Lúc thụ án, tôi đã đọc về những tiến bộ công nghệ trên báo nhưng khi ra ngoài, tôi như kẻ mơ màng trong lĩnh vực mình từng làm chủ. Nói cách khác, tôi như một giáo viên trở về làm học sinh.
Tôi vừa mua một chiếc laptop Dell. Thiết bị trông khá quen thuộc nhưng khi bật nguồn, đập vào mắt tôi là Windows 10. Windows 7 beta mới phát hành hôm qua mà?
Windows 10 sử dụng hệ thống tập tin (file system) mới nhưng tôi chẳng buồn tìm hiểu. Tôi chỉ muốn cài Windows XP và Ubuntu, Linux trên chiếc laptop này.
Dường như cách duy nhất để cài Ubuntu là tải file cài đặt trên web, tạo bộ cài lên ổ nhớ USB rồi cắm vào máy. Tuy nhiên, Windows 10 không sử dụng hệ thống BIOS (Basic Input-Output System) để khởi động mà chuyển sang UEFI (Unified Extensible Firmware Interface), điều khiến tôi thực sự bối rối.
Windows 10 đã kiểm soát mọi thứ nhưng tôi lại không thể kiểm soát nó. Dành hàng giờ tìm kiếm trên Google nhưng vẫn không có kết quả.
![]() |
Windows 10 trở thành kẻ thù mới của tôi. Ảnh: The Verge. |
"Một thế giới mà tôi như kẻ ngoại đạo"
Thật xấu hổ khi phải hỏi cô con gái 12 tuổi của tôi rằng hashtag là gì. Rất nhiều thứ đã thay đổi trong 10 năm.
Ngày trước, làm hacker như tôi bị xem là cấm kỵ. Bây giờ thì hacker được rất nhiều công ty săn đón. Họ còn được ca ngợi trong phim, sách và game. Như bộ phim Mr. Robot đã miêu tả hacker như anh hùng thay vì nhân vật phản diện.
Điều đó cũng thay đổi suy nghĩ của hacker. Tìm hiểu về thế hệ hacker mới, tôi thấy một số người không còn tinh thần tò mò, ham học hỏi như thời của tôi, thay vào đó bị chi phối bởi sự tham lam và thù ghét.
Đây là những thay đổi thú vị mà tôi đọc được về thế giới xung quanh trong 10 năm thụ án:
- Bitcoin trở thành tiền điện tử đầu tiên trên thế giới (tôi vẫn không biết làm sao có được Bitcoin và cách sử dụng).
- Smartphone xuất hiện từ năm 2007 nhưng chỉ bùng nổ từ 2009. Tôi làm quen khá nhanh với chiếc Galaxy A10e mới mua nhưng không biết cách "root" (vượt qua lớp bảo mật). Nhớ lại lần đầu xem quảng cáo smartphone trên TV, tôi từng hét lớn: "Đó là thứ ngu xuẩn nhất. Ai đời lại đặt những ngón tay dính dầu mỡ lên màn hình như vậy?".
- Sự xuất hiện của Tor và các ứng dụng duyệt web ẩn danh để bảo vệ danh tính trên Internet. Các ứng dụng mã hóa được sử dụng rộng rãi hơn sau chiến dịch Mùa xuân Ả Rập.
- Mạng xã hội MySpace dần sụp đổ. Ngày nay, chủ nghĩa thực dụng đã trở nên phổ biến.
- Mã độc nhắm vào ngân hàng trở thành mối nguy hiểm mới.
- Máy bay do thám của Mỹ bị Iraq trộm dữ liệu bằng phần mềm Skygrabber giá chỉ 26 USD. Khi phong trào WikiLeaks nổ ra, rất nhiều tài liệu mật của chính phủ bị rò rỉ.
![]() |
Biết bao sự kiện thay đổi thế giới trong 10 năm. Ảnh: Freethink. |
- Tổ chức tin tặc Lulz Sec gồm các thành viên của Anonymous thực hiện nhiều cuộc tấn công mạng quy mô lớn, khiến các cơ quan Mỹ đau đầu.
- Edward Snowden, nhân viên Cơ quan An ninh Quốc gia (NSA) đã rò rỉ 10.000 tài liệu mật cho phóng viên, phơi bày chương trình gián điệp quy mô lớn có tên Prism.
- Các nhà quảng cáo thu thập hành vi người dùng trên Internet để hiện quảng cáo. Tôi cũng từng đánh cắp dữ liệu người dùng, hành động bị xem là tội ác thời điểm ấy. Có lẽ nó sẽ hợp pháp nếu tôi gửi cho nạn nhân vài mẩu quảng cáo chăng?
- Nhà thông minh, xe thông minh ngày càng phổ biến. Chúng được kết nối không dây đến một thiết bị điều khiển.
- Hình ảnh mô phỏng 3 chiều của rapper quá cố Tupac Shakur xuất hiện trong buổi hòa nhạc tại Coachella.
- Công nghệ thực tế tăng cường (AR) được áp dụng cho kính thông minh Google Glass. Tuy nhiên do vấn đề bảo mật và giá cao, Google Glass đã sớm bị ngừng bán.
- Trợ lý ảo Alexa của Amazon trở thành nhân chứng trong vụ án giết người. Thẩm phán đã ra lệnh để Alexa phát lại bản ghi âm tố cáo thủ phạm.
- Máy bay không người lái (drone), mã độc tống tiền (ransomware) trở nên phổ biến.
- Trí tuệ nhân tạo (AI) ngày càng thông minh. Tôi đã xem video trên YouTube quay cảnh diễn viên Will Smith "hẹn hò" với robot Sophia.
Hologram, nhà thông minh, tiền điện tử, siêu dữ liệu... là gì? Tôi như vừa bước ra cỗ máy thời gian, đến một nơi mà mình như kẻ ngoại đạo.
![]() |
Tôi từng nhận xét tiêu cực về smartphone khi xem quảng cáo về nó trên TV, nhưng giờ thì ai cũng cầm nó trên tay. Ảnh: The Verge. |
Tương lai bất định
Đối với tôi bây giờ, tương lai là thứ gì đó bất định. Sự tương tác giữa các cá nhân chẳng còn ý nghĩa nữa, thay vào đó là một xã hội bị cuốn vào lượt thích, ảnh tự sướng, smartphone và các công nghệ tương tự. Mọi người thất vọng vì tôi không thay đổi để bắt kịp thời đại.
Tôi từng mòn mỏi chờ đợi bên cửa sổ để được trở về xã hội, nhưng mọi thứ đã trở nên quá lạ lẫm.
(Theo Zing)
Hacker với biệt danh “Fxmsp” này quảng cáo với khách hàng rằng sẽ cung cấp cho họ khả năng truy xuất đến hệ thống mạng của các ngân hàng và khách sạn trên toàn thế giới.
" alt=""/>Ở tù 10 năm, hacker không biết Windows 10, hashtag là gìDưới đây là câu chuyện của Mỹ Phương (môi giới tại TP.HCM) chia sẻ đến Báo VietNamNetvề những tình huống trớ trêu trong công việc tư vấn cho khách hàng.
Làm môi giới, ai cũng biết mối quan hệ là yếu tố cực kỳ quan trọng để thành công. Chính vì vậy, chuyện phải đi nhậu, đi chơi chung với nhóm này rồi nhóm khác, rồi tiệc tùng, hội hè… trở thành 1 phần tất yếu của công việc. Từ đó mới bắt đầu có email, số điện thoại, nhân dịp có dự án mới thì nhắn tin, alo chào bán…
Đôi khi vì sự nhiệt tình, vô tư, hồn nhiên lúc mới vào nghề mà tôi đâu có nghĩa là người ta muốn lợi dụng mình chuyện khác. Câu chuyện xảy ra đã nhiều năm, nhưng nó là bài học nhớ đời, theo suốt quãng đường làm nghề của tôi.
![]() |
Môi giới phải tiếp xúc với rất nhiều hạng khách |
Một buổi chiều đẹp trời, tôi đang ngồi văn phòng thì có anh Việt kiều alo, ngỏ ý muốn tìm hiểu dự án tôi đang bán. Anh nói đã nhận thông tin dự án qua email, anh khách muốn tôi qua tư vấn liền, nếu thấy hợp lý thì anh sẽ quyết định mua.
Nghe vậy, tôi cũng háo hức, có thể sắp chốt được hợp đồng, thế là chạy qua liền. Anh khách lúc đó đang ở bên Saigon Pearl. Cách đây khoảng 4 năm, khu căn hộ này cảm giác nó cao cấp lắm. Không phải như giờ, nhiều dự án cao cấp mới ra, đếm không xuể, mà đi nhiều rồi thấy cũng bình thường thôi.
Anh khách kêu tôi lên lầu 2X, căn số A. Tôi cứ tưởng là có cả gia đình, rồi tư vấn luôn cho cả nhà, nhưng hoá ra không phải. Tôi bấm chuông, anh khách ra mở cửa. Bên trong là căn hộ rất đẹp, sang trọng và hết sức hào nhoáng. Không gian lộng lẫy, không có ai khác ngoài trừ tôi và anh khách với vẻ ngoài chải chuốt.
- Em đến ngồi đây, ngồi xuống uống ly nước cho khoẻ rồi anh em mình nói chuyện - Anh rất niềm nở mở lời.
- Dạ, em cảm ơn anh. Em mới uống ở công ty rồi đến đây nên khi nào khát em sẽ uống.
Tôi vô đề luôn, lúc đó anh khách ngồi đối diện. Tôi có cảm giác anh này không có lắng nghe về dự án, mà đầu óc để ở đâu đâu, rồi bắt đầu lân la qua ngồi cùng một ghế. Anh ngồi đầu, tôi ngồi ở cuối, loại ghế sofa lớn, dài nên khoảng cách cũng còn xa xa.
Sau đó, bắt đầu anh kêu em nói nhiều rồi, em uống nước đi, anh có thời gian, em cứ thong thả. Anh không hỏi về dự án mà nói về em, nhìn view này có đẹp không? Công việc em đi làm có mệt lắm không?...
Tôi bắt đầu thấy câu chuyện rẽ sang hướng khác, khoảng cách càng ngày càng gần. Không gian chỉ có 2 người, tôi thấy bất an và tìm cách rút. Tôi vừa nghe anh nói vừa nhắn nhanh. Mắt chủ yếu vẫn hướng về anh, còn điện thoại thì bấm thiệt nhanh cho đồng nghiệp câu "gọi t liền".
Vừa nhận được tin nhắn người đồng nghiệp gọi liền. Tôi nghe máy và đánh trống lãng nội dung người nghe cũng không hiểu tôi nói gì. Giờ tôi cũng chỉ nhớ 1 câu tôi nói lớn, OK, đợi 5 phút nữa, tao xuống đi liền...
Sau cú điện thoại đó, tôi có lý do thay đổi sắc thái, và chốt lại câu chuyện với anh khách:
- Giờ em tới giờ phải đi công việc tiếp rồi. Nên về dự án anh có thắc mắc anh cứ hỏi em qua điện thoại, email. Em cám ơn anh đã mời em lên nhà, nhà anh rất đẹp!
Anh khách vẫn chưa chịu buông:
- Em ráng ở lại thêm xíu nữa, đi chi vội thế, còn nhiều chuyện để nói.....
Vừa nói anh vừa kéo vai tôi ngồi xuống thêm nữa. Lúc này tôi nói lời tạm biệt liền luôn. Tôi đứng dậy, và không quên để lại bộ brochure dự án, và nhờ anh mở cửa đi về.
Anh khách lưu luyến, mặt mày hơi hụt hẫng có lẽ vì chưa làm ăn được gì. Mà nếu làm quá thì mất mặt, nên đành ngậm ngùi mở cửa cho tôi về. Trước khi về, anh còn buông theo 1 câu:
- Lần sau có gì em đến sớm sớm, có thời gian anh em nói chuyện nhiều hơn.
Tôi ra bấm thang máy mà tay còn run, tim đập thình thịch. Sau đó, vài lần anh hẹn gặp nhưng cảm thấy anh muốn chuyện khác hơn là mua nhà nên tôi tìm cớ né tránh.
Làm môi giới, nếu ngoại hình không tạo được thiện cảm ban đầu thì cũng là bất lợi. Nhưng nhan sắc cũng có thể kéo theo nhiều chuyện rắc rối khác mà nếu bạn không tỉnh áo ứng biến sẽ dễ rơi vào cạm bẫy.
Mỹ Phương
" alt=""/>Kiều nữ bán nhà kể chuyện thoát bẫy gạ tình của đại gia