Giải trí

Nhận định, soi kèo Israel vs Bỉ, 2h45 ngày 18/11: Thất vọng nối tiếp thất vọng

字号+ 作者:NEWS 来源:Kinh doanh 2025-01-30 22:18:04 我要评论(0)

ậnđịnhsoikèoIsraelvsBỉhngàyThấtvọngnốitiếpthấtvọsex julia Phạm Xuân Hải - sex juliasex julia、、

ậnđịnhsoikèoIsraelvsBỉhngàyThấtvọngnốitiếpthấtvọsex julia   Phạm Xuân Hải - 17/11/2024 05:00  Nhận định bóng đá giải khác

1.本站遵循行业规范,任何转载的稿件都会明确标注作者和来源;2.本站的原创文章,请转载时务必注明文章作者和来源,不尊重原创的行为我们将追究责任;3.作者投稿可能会经我们编辑修改或补充。

相关文章
网友点评
精彩导读

Trên mặt Giang Y Kính không có chút giận dữ nào, y đã bị Văn Bác gọi là lão già nhiều năm rồi, chỉ xem hắn là trẻ nhỏ, không so đo với hắn.

"Tuy tu vi của vi sư cao nhưng lại chưa từng ra khỏi Thanh Vân Môn, không có kinh nghiệm với mấy loại âm mưu này, là do vi sự bất cẩn."

"Hừ, ai biết có phải ngươi muốn hại chết ta hay không, đưa ta đi gặp cha ta." Văn Bác hừ lạnh một tiếng, không kiên nhẫn xoay vòng vòng trong phòng.

Giang Y Kính nhìn chằm chằm rượu hợp cẩn trong ly, rũ mắt trầm tư.

Tuy y không có kinh nghiệm ra giang hồ nhưng vẫn có thể nhìn ra người tới cũng không có ý muốn lấy mạng của mình và Văn Bác.

Giang Y Kính nhớ lại những chuyện mình từng trải qua, y luôn ru rú trong nhà, chưa bao giờ kết thù với người khác, người duy nhất làm y phải hổ thẹn là bạn thân của y, phụ thân của Văn Bác.

Rốt cuộc là ai đã nhốt y ở đây?

Nến long phượng tỏa ra ánh sáng, bên trong phòng ngủ tráng lệ huy hoàng, tựa như cảnh đẹp của thế gian.

Trước khi hiểu rõ ý đồ của kẻ địch, không ai dám tự tiện ra cửa.

Dựa theo tình huống của bọn họ, hẳn là đang ở trong bí cảnh, không ai biết bên ngoài có loại nguy hiểm gì, ít nhất bây giờ trong phòng vẫn an toàn.

"Lão già, ngươi nghĩ cách đi." Văn Bác tức giận quát.

"Chờ." Giang Y Kính dùng rượu thấm ướt cánh môi, mùi thơm ngào ngạt, là thứ mỹ vị mà Thanh Vân Môn không có.

"Ngươi không muốn sống nữa sao? Muốn chết thì cũng đừng có kéo theo ta." Văn Bác đoạt lấy cái ly trong tay Giang Y Kính.

"Sẽ không nguy hiểm tới tính mạng." Giang Y Kính buông tay, đặt trên đầu gối.

"Tu vi ngươi cao lợi hại, không sợ là đúng." Văn Bác ném cái ly lên mặt bàn, phát ra tiếng 'cạch'.

" alt="Truyện Sư Tôn Sắp Bị Thao Hỏng Rồi" width="90" height="59"/>

Truyện Sư Tôn Sắp Bị Thao Hỏng Rồi


“Máy khử rung tim chuẩn bị!”

“Một lần nữa!”



Ý thức Anh Vũ đang biến mất.

Hắn đoán mình phải chết thật rồi.

Đối mặt với cái chết, hắn cũng không sợ hãi gì mấy. Hắn đã quá mệt mỏi rồi, cái chết với hắn cũng có thể xem như một dạng giải thoát đi.

Từ sau khi cha mẹ qua đời, hắn bản thân không vợ không con.

Làm công ăn lương cả đời, tầm thường mà sống rồi tầm thường chết đi, đó chính là số phận của hắn.

Ở thế giới này đã không còn vướng bận gì nữa rồi.

Hắn đã sớm chuẩn bị đón nhận cái chết.

"Cứu một mạng người mà chết, ta cũng coi như chết một cách anh hùng đi."

"Cứ thế này mà đi thật sao, liệu còn ai sẽ nhớ đến mình hay không...?'"

"Mèo con đần độn à, ta không về được rồi, phải tự chăm sóc cho bản thân đây...."

"Mệt quá, buồn ngủ quá, thật sự muốn ngủ..."

"Nếu có kiếp sau, ta..."

Bên ngoài, tiếng thét gào của bác sĩ dần nhỏ lại, ý thức hắn càng lúc càng mơ hồ rồi chìm vào vực sâu vô tận.



Nam Lĩnh.

Việt quốc.

Hồng Châu phủ thành.

Mùa đông mưa rơi như hoa trắng bay đầy trời.

Cảnh vật tiêu điều lạnh giá, cả đường lớn không 1 bóng người.

Trái ngược hẳn với bên ngoài, Đỗ Phủ lại rất tất bật, ở hậu đường đám gia nô trong phủ chạy qua chạy lại. Tiếng thét lớn từ phòng ngủ vọng ra khiến đám người giật mình đôi chút rồi lại càng khẩn trương chạy tới đưa đồ cho đám tỳ nữ mang vào phòng.

Ngoài cửa phòng có người trung niên, thân khoác cẩm bào, mày rậm mặt vuông, vóc dáng cương nghị rất có tướng, tuổi chừng 35-36. Y đang chắp tay sau lưng, đi tới đi lui, lộ vẻ sốt ruột, toan lao vào phòng mấy lần nhưng luôn bị cản lại.

"Rặn đi nào phu nhân, mạnh lên nào."

"Sắp ra rồi, ra tới nơi rồi."

"....."

Tiếng hét của phu nhân cùng tiếng của bà đỡ vang vọng ra càng làm cho người trung niên bên ngoài lo lắng hốt hoảng, thân như trên đống lửa không thể dừng lại 1 chỗ.

Xa xa có một lão nhân mang theo hòm thuốc vội vàng tiến đến.

"Dương y sư, ngài đã tới...."

Người trung chắp tay chào hỏi

"Tri phủ đại nhân hữu lễ, vừa nghe tin phu nhân hạ sinh, ta liền lập tức tới...."

Lão y sư đáp lại. Thì ra người trung niên này chính là Quan Tri Phủ Hồng Châu.

Hắn đang định nói gì đó thì đúng lúc đấy....

"Hạ sinh rồi, lão gia. Phu nhân hạ sinh rồi, là một công tử!"

Tiếng vú em vọng từ khuê phòng vang ra!

"Là con trai, Đỗ Tướng ta có con trai rồi..."

Người trung niên tên gọi Đỗ Tướng vui mừng hớn hở, quay sang nhìn lão y sư. Lão y sư cũng mỉm cười đáp lại, tay vuốt chòm râu bạc, toàn thân hiện ra vài phần tiên phong đạo cốt.

"Chúc mừng Tri Phủ đại nhân có người kế hậu."

Cửa phòng mở ra, Vú nuôi già tay ôm 1 bọc, bên trong là 1 đứa nhỏ sơ sinh, kỳ lạ là đứa nhỏ kia im lìm, không có khóc!
" alt="Truyện Lý Triều Loạn Thần Tặc Tử" width="90" height="59"/>

Truyện Lý Triều Loạn Thần Tặc Tử