Ung thư tuyến nước bọt di căn sống được bao lâu?
- Ung tuyến nước bọt di căn có thể sống được bao lâu là câu hỏi thường gặp của nhiều bệnh nhân mắc bệnh này.
当前位置:首页 > Thể thao > Ung thư tuyến nước bọt di căn sống được bao lâu? 正文
- Ung tuyến nước bọt di căn có thể sống được bao lâu là câu hỏi thường gặp của nhiều bệnh nhân mắc bệnh này.
标签:
责任编辑:Công nghệ
Nhận định, soi kèo Zamalek vs El Gouna, 22h00 ngày 27/1: Trở lại mạch thắng lợi
Chàng tiến sỹ với giấc mơ âm nhạc
Chàng tiến sỹ với giấc mơ âm nhạc
Trở thành tiến sĩ chuyên ngành ngoại giao của trường Rudn (Moscow, Liên bang Nga) từ năm 28 tuổi, nhưng chàng trai Nguyễn Văn Hưng quyết định không theo con đường ngoại giao chuyên nghiệp mà rẽ sang một hướng khác, đó là âm nhạc.
Sau khi tham gia chương trình “Minuty Slava” (dịch sang tiếng Anh có nghĩa là “Minutes of Fame” – phiên bản “Got Talent” phát trên kênh truyền hình quốc gia 1OPT của Nga vào tháng 1/2014), Nguyễn Văn Hưng đã được đông đảo khán giả, bạn bè ở xứ sở bạch dương biết đến với chất giọng trầm ấm và phong cách diễn tươi vui, cuốn hút.
Quê ở Hải Dương, sinh ra và lớn lên ở Vinh, cấp 3 Hưng học chuyên Pháp tại trường PTTH Chuyên Ngoại ngữ thuộc ĐH Ngoại ngữ - ĐH Quốc gia Hà Nội. Đây là nơi Nguyễn Văn Hưng bắt đầu nuôi dưỡng ước mơ ca hát của mình. Anh tâm sự: “Hồi đó bắt đầu mê hát, nhất là sau lần đầu hát ở trường trong ngày khai giảng bài Bụi phấn, cô Hiệu trưởng đã xúc động đến nỗi đem hoa lên tặng”.
Văn Hưng được yêu mến vì giọng hát và phong cách biểu diễn tươi vui |
Vào thẳng Học viện Ngoại giao, một năm sau được học bổng đi du học ở Liên bang Nga, Nguyễn Văn Hưng vẫn mang trong mình niềm đam mê ca hát dù những ngày đầu sống xa nhà gặp nhiều khó khăn. “Nhớ những ngày đầu tiên khi mới qua Nga học, tôi bị lấy nhầm hành lý trên đường từ sân bay về trường, và người lái xe lại thả xuống giữa sân trường khi trường có tới 10 tòa nhà ký túc xá. Đứng một mình giữa khu ký túc rộng lớn, lại không có hành lý giữa thời tiết rét cắt da, lúc đó buồn lắm, cũng may mắn là sau đó 1 tuần tôi có nhận được vali và bắt đầu ổn định cuộc sống”.
Cũng như mọi du học sinh khác, thời gian đầu Nguyễn Văn Hưng vấp phải những khó khăn, rào cản từ sự khác biệt dân tộc, văn hóa, ngôn ngữ và cả vấn đề tài chính. Anh sang Nga với 134 đô-la trong túi, học bổng 66 đô-la/tháng, ăn uống, chi tiêu kham khổ, đạm bạc. Nhưng với ý chí và sự quyết tâm, Văn Hưng cố gắng vươn lên và hoàn thành chương trình tiến sĩ ngành Ngoại giao tại trường Rudn (Moscow) vào năm 2010.
Bên cạnh đó, anh không từ bỏ niềm đam mê ca hát, tích cực hòa mình vào các phong trào văn hóa văn nghệ: Biểu diễn ở trường, ở Đại Sứ quán, đi các làng quê, các nhà trẻ mồ côi, cựu chiến binh để hát và giao lưu.
Nuôi đam mê ca hát
Văn Hưng với niềm đam mê ca hát |
Năm 2005, sau một cuộc thi hát của sinh viên Moscow, Nguyễn Văn Hưng được một vị giám khảo là giáo viên thanh nhạc mời về trường để học chuyên sâu về kỹ thuật thanh nhạc. Từ đó, chàng trai trẻ học Ngoại giao bắt đầu tiến vào con đường ca sĩ chuyên nghiệp.
Anh tham gia và giành khá nhiều giải thưởng trong các cuộc thi về âm nhạc như: tham gia Hội thi quốc tế thanh thiếu niên năm 2008 ở Saratov; Giải nhì Cuộc thi hát cộng đồng người Việt Nam năm 2009 (Moscow, Liên bang Nga); Giải Nhất hát đơn ca Liên hoan Chuông vàng ở Tobolsk (Sibiri) năm 2011; Giải Nhì Liên hoan ca nhạc quốc tế Dan Spataru ở Rumani năm 2013; vào vòng bán kết cuộc thi Minuty Slava (“Minutes of Fame” – phiên bản “Got Talent” của Nga 2014)…
Nói về những kỉ niệm đáng nhớ khi đi thi, Văn Hưng bồi hồi nhớ lại: “Năm 2007, tôi tập bài Ôi quê tôi của nhạc sĩ Lê Minh Sơn, được kỳ vọng đạt giải nhất nhưng rốt cuộc lại chỉ được giải 3. Sau lần đó, đi đâu tôi cũng được yêu cầu hát “Ôi quê tôi”.
Nguyễn Văn Hưng còn tham gia vào ban nhạc Văn Lang – 1 trong 2 ban nhạc chính của người Việt ở bên Nga hồi đó và ban nhạc Bốn Mùa. Ban ngày anh đi làm ở một công ty du lịch – sự kiện, buổi tối lại đi biểu diễn, cuối tuần luyện thanh…
Nguyễn Văn Hưng chia sẻ: “Hồi còn ở Việt Nam, dù rất thích hát nhưng do sức yếu, khi biểu diễn hay bị hết hơi, nên không tiến xa hơn được. Sang bên Nga, vì tình yêu với âm nhạc, tôi cố gắng cải thiện sức khỏe, học hát một cách bài bản. Tôi tin rằng âm nhạc là chiếc cầu nối đưa các quốc gia, các dân tộc xích gần lại với nhau, là một trong những phương thức ngoại giao có hiệu quả trong thế giới hiện đại, là một cách giới thiệu, đưa hình ảnh Việt Nam đến gần hơn với thế giới”.
Chàng trai trẻ cũng tâm sự, khó nhất là tìm được sự đồng cảm của người nước ngoài, phải hát phải diễn làm sao để người bản xứ chấp nhận và yêu mến. Chính vì thế chàng trai sinh năm 1982 cảm thấy rất tự hào khi mình là thí sinh Việt Nam duy nhất dự thi “Minuty Slava”. Và trong đêm bán kết, anh cùng mẹ đã hát vang bài hát Như có Bác Hồ trong ngày vui đại thắng dưới sự cổ vũ nhiệt tình của bạn bè quốc tế và được các vị giám khảo đánh giá đó mới là tiết mục hay nhất. Buổi tối hôm đó, lá cờ của người Việt đã tung bay, kiều bào ở Nga rất xúc động khi nghe anh cùng mẹ hát bài hát này.
“Đi hát cho cộng đồng, tôi xác định vì đam mê là chính, bởi tiền cát-xê không đáng kể. Tôi đi hát không vì tiền, mà vì tương tác với khán giả. Càng được cổ vũ hưởng ứng nhiệt tình càng hát tốt hơn. Tôi muốn được hát nhiều hơn, hát cho nhiều người nghe, tìm được sự đồng cảm của họ. Nhất là khi đi ra nước ngoài, tại các cuộc thi quốc tế, khi những bất đồng về ngôn ngữ, sắc tộc không ngăn cản được sự hòa hợp giữa người hát với khán giả, thì tôi thực sự thấy hạnh phúc và tự hào”.
Về lâu dài, Văn Hưng mong muốn tìm được con đường riêng của mình trong âm nhạc và có những tác phẩm riêng.
Một số hình ảnh khác về Văn Hưng:
NSƯT Trọng Trinh trong ngày cưới với vợ kém tuổi. |
Thành công trong sự nghiệp là vậy nhưng ngoài đời cuộc sống của anh đã phải trải qua đổ vỡ khi cuộc hôn nhân dài 20 năm cùng người vợ đầu tiên chấm dứt. Sau ly hôn suốt 2 năm, anh chuyên tâm vào phim ảnh để quên đi tổn thương tinh thần. Nhìn Trọng Trinh miệt mài với công việc như vậy, bạn bè ai cũng nghĩ phải mất một thời gian rất lâu nữa để anh có thể tìm lại niềm tin với phụ nữ và cuộc sống hôn nhân. Nhưng thật bất ngờ, tình yêu lại bất ngờ tìm đến khiến vị đạo diễn tài năng muốn làm lại từ đầu với người vợ thứ 2 kém 16 tuổi.
Là người khá kín tiếng về đời tư nhưng trong buổi ra mắt bộ phim Nàng dâu order, Trọng Trinh đã có dịp chia sẻ về cuộc sống hiện tại. 10 năm sau ngày cưới, khi nhớ lại thời mới yêu nhau, NSƯT Trọng Trinh ngẫm lại: "Vợ tôi khi ấy là người chủ động. Cứ chiều chiều là cô ấy gọi điện hỏi thăm tôi. Đến một ngày, cô ấy đột nhiên chẳng gọi khiến tôi thấy hụt hẫng vì chẳng ai hỏi thăm mình nữa nên tôi cầm máy gọi lại cho cô ấy. Nhưng điều khiến tôi đổ gục trước cô ấy lại chính là gói trà gừng được để sẵn ở phòng làm việc.
Sau khi quen nhau cô ấy biết cơ địa tôi dễ cảm lạnh nên lúc nào cũng chuẩn bị sẵn rất nhiều trà gừng ở mọi chỗ từ nhà, trên xe ôtô cho tới phòng làm việc của tôi để dành lúc cần. Một lần bị cảm ở cơ quan, tôi nhìn thấy gói trà gừng và bỗng nhiên nhớ đến cô ấy. Lúc đó, tôi mới nhận ra vợ mình khi ấy giỏi thật, biết "bài binh bố trận" rất tài tình. Tôi vẫn nhớ chi tiết đó và thường lấy ra trêu bà xã nhưng cô ấy chỉ bảo em lo cho anh thật mà".
NSƯT Trọng Trinh: "Vợ tôi trẻ hơn 16 tuổi cũng chỉ là chuyện nhỏ" |
Nói về chuyện chênh lệch tuổi tác giữa hai vợ chồng anh trả lời hóm hỉnh: "Hai đời vợ có gì mà to tát. Vợ kém 16 tuổi là chuyện nhỏ, chẳng thành vấn đề. Với tôi, trẻ là phải thua ít nhất 30 tuổi. Mọi chuyện đều do duyên số đưa đẩy. Tôi chẳng chủ đích, sắp đặt chuyện gì". Nam đạo diễn tâm sự nhiều khi đi cùng vợ, nhiều bạn bè hay đùa, gọi anh là "chú", bà xã là "chị". Anh hài hước nhắc nhở: "Cậu nhìn lại đi, xem gọi chú hay gọi anh phù hợp".
Mặc dù vậy trong cuộc sống hôn nhân hai vợ chồng NSƯT Trọng Trinh cũng có sự khác biệt khi hai người có tính cách trái ngược nhau. Anh kể: "Tôi là người ít nói còn cô ấy nói nhiều. Tôi mềm mại bao nhiêu thì cô ấy nóng tính bấy nhiêu. Đôi khi cô ấy gắt lên hỏi tôi "Sao anh không nói, lúc nào cũng im im như thế" thì tôi chỉ biết trả lời "Anh không nói được". Ngoài tính kiệm lời, nam diễn viên cũng tự nhận mình là người thật thà nên ít khi nói những lời hoa mỹ khen vợ. Điều này cũng khiến bà xã anh nhiều lần giận dỗi khi anh nói quá thật.
"Tôi thừa nhận đó là một cái dở. Tôi coi sự khác biệt giữa hai vợ chồng như quy luật bù trừ của tạo hóa và chấp nhận điều đó. Là người đã đến giai đoạn đằm lại và ít nói hơn, tôi luôn luôn lắng nghe. Khi có tranh cãi, tôi không bao giờ mang những trải nghiệm của người hơn tuổi ra để khăng khăng mình đúng", nam diễn viên trải lòng.
Ngoài câu chuyện cuộc sống hôn nhân, NSƯT Trọng Trinh cũng nhận được nhiều sự chú ý khi người bạn - đạo diễn Đỗ Thanh Hải tiết lộ anh sắp có em bé ở tuổi 62. Đáp lại những thắc mắc anh trả lời: "Anh Hải cứ đùa thế thôi chứ không biết em bé ở đâu. Tôi không ngại có con ở lứa tuổi này vì cho rằng đó là một niềm hạnh phúc".
Tuy nhiên, việc có con khi đã lớn tuổi cũng khiến anh phải suy nghĩ khi làm sao để tròn trách nhiệm với nó đến 20 năm nữa. "Khi đứa trẻ lớn lên và cần sự tư vấn ở người thân nhất mà tôi chẳng còn nữa hoặc không thể chia sẻ được với nó thì không hay. Dù luôn để các con tự lập và tôn trọng mọi lựa chọn của chúng nhưng tôi cho rằng nếu con có người lớn định hướng thì sẽ đỡ vất vả hơn rất nhiều khi trưởng thành. Đứa trẻ nào cũng cần bố mẹ, ít nhất là để có điểm tựa tinh thần. Trên đời cũng có những đứa trẻ sinh ra phải hoàn toàn tự thân nhưng chắc chắn họ sẽ mất thời gian hơn những người bình thường. Cuộc đời khó nói lắm, chỉ cần nghĩ đến việc không cho con một cuộc sống trọn vẹn là tôi thấy lăn tăn. Nếu không phải vì suy nghĩ ấy thì tôi đã có thêm con từ lâu rồi", anh nhấn mạnh.
Còn về phía vợ, nam diễn viên chia sẻ: "Ngay từ đầu tôi đã nói thẳng với cô ấy rằng mình có trách nhiện lo cho hai cậu con trai đến tuổi trưởng thành. Nếu cả hai đến với nhau cô ấy sẽ phải hy sinh. Còn sau này trời cho thêm thì mình nhận chứ bắt buộc phải cố gắng để có con thì anh không thể". Về phần mình, NSƯT Trọng Trinh thừa nhận mình là một người hà khác khi đưa ra những điều mình mon muốn nhưng đáp lại anh là câu trả lời đầy bất ngờ của vợ khiến anh hạnh phúc: "Em chỉ cần anh thôi, em sẵn sàng hy sinh vì anh. Nếu Trời cho thì mình nhận, nếu không có thì cũng không quá cần thiết".
(Theo Dân Việt)
" alt="Đạo diễn NSƯT Trọng Trinh: 'Vợ tôi trẻ hơn 16 tuổi cũng chỉ là chuyện nhỏ'"/>
Đạo diễn NSƯT Trọng Trinh: 'Vợ tôi trẻ hơn 16 tuổi cũng chỉ là chuyện nhỏ'
Sở Nội vụ gặp mặt các ứng viên thi tuyển lãnh đạo trước khi cuộc thi chính thức bắt đầu. (Ảnh: Xuân Phú) |
Ông Nguyễn Hữu Sáng, Giám đốc Sở Nội vụ Quảng Nam cho biết: Tham gia thi tuyển chức danh lãnh đạo, quản lý lần này có 7 ứng viên.
Trong đó, thi tuyển chức danh hiệu trưởng Trường ĐH Quảng Nam có 2 ứng viên là Vũ Thị Phương Anh và Huỳnh Trọng Dương (cả 2 đang là phó Hiệu trưởng Trường ĐH Quảng Nam).
Thi tuyển chức danh Hiệu trưởng Trường CĐ KTKT Quảng Nam có 2 ứng viên là Võ Triều Khải, Giám đốc Trung tâm Giáo dục quốc phòng - an ninh và thể chất trường Cao đẳng KTKT Quảng Nam và Lương Văn Vui - Phó Giám đốc Trung tâm Phát triển nguồn nhân lực chất lượng cao tỉnh.
Riêng về thi tuyển chức danh phó Hiệu trưởng Trường CĐ KTKT Quảng Nam có 4 ứng viên, gồm Phạm Hồng Chương, Trưởng khoa Điện - điện tử; Phạm Thị Mai Phương, Giám đốc Trung tâm Tin học - ngoại ngữ; Nguyễn Quyết Thắng, Trưởng khoa Công nghệ thông tin - xây dựng và Võ Triều Khải - Giám đốc Trung tâm Giáo dục quốc phòng - an ninh và thể chất (tất cả đều của Trường CĐ KTKT Quảng Nam).
Ông Sáng cho rằng: cuộc thi là dịp để các ứng viên thể hiện mình, khẳng định mình và hơn hết là được học hỏi nhiều kinh nghiệm hay, bổ ích mà mình có thể nghiên cứu, vận dụng tốt hơn cho công việc đảm nhiệm. Thách thức và cơ hội đối với các ứng viên là như nhau.
Nhận định, soi kèo Aston Villa vs West Ham, 23h30 ngày 26/1: Khó cản chủ nhà
(Theo Báo Giao Thông)
" alt="Nghi án cưỡng dâm và cái chết bí ẩn rúng động giải trí xứ Hàn"/>Nghi án cưỡng dâm và cái chết bí ẩn rúng động giải trí xứ Hàn
Những tựa sách tôi kể ra, không tới mười quyển, là một con số rất nhỏ so với những gì tôi đã đọc từ khi biết chữ cho đến hết tuổi thiếu niên. Đơn giản là vì tôi chỉ có sách để tiêu khiển ngoài giờ học và phụ ba tôi bán hàng. Hồi tôi còn nhỏ, ở gần góc đường Trần Hưng Đạo và Bùi Hữu Nghĩa (quận 5) có một cái ki ốt cho mướn sách, nằm ngay trên đường tôi đi từ nhà đến trường Chợ Quán (nay là Kim Đồng). Đó là “tủ sách” của tôi. Mỗi ngày tôi đều đến đó trả lại một quyển sách và mượn một quyển khác, thường là quyển tiếp theo của những bộ trường thiên tiểu thuyết. Từ Đông Châu liệt quốc đến Hán Sở tranh hùng, Tam quốc diễn nghĩa đến Phong thần, Thủy hử, Tây du ký. Tất cả các bộ truyện chưởng của Kim Dung và truyện ma các loại, từ Bồ Tùng Linh đến Người Khăn Trắng, cả tiểu thuyết diễm tình đương đại, và không ít truyện khiêu dâm. Tính ra trong khoảng từ 10-15 tuổi, tôi đã đọc không dưới một ngàn quyển sách mà nội dung và nghệ thuật hoàn toàn khác với Hoàng tử bé. Nếu đúng “mình là cái mình đọc” thì tôi là sản phẩm của văn hóa bình dân ở Sài Gòn - Chợ Lớn thập niên sáu mươi và đầu thập niên bảy mươi của thế kỷ trước.
Lúc trước tôi thành thật cho rằng trẻ con nên đọc những cuốn như Tâm hồn cao thượng hay Vô gia đình, và tôi coi Hoàng tử bé là cuốn sách duy nhứt mà mọi người đều nên đọc trong bất kỳ giai đoạn nào của đời mình. Tôi ý thức rằng những cái tựa mình nêu lên là gợi ý sách nên đọc cho trẻ nhỏ. Tôi không sợ người ta phản ứng là tôi xúi trẻ con đọc tầm bậy nếu tôi kể ra mình đã đọc chuyện ma chuyện chưởng. Con nít bây giờ tự biết tìm đọc chúng ở đâu, với nhiều phiên bản cập nhật. Tôi không hề áy náy gì với câu trả lời chỉ chứa một tí sự thật về việc đọc của mình. Vậy sao có bản “tự kiểm” này?
Bởi vì (nói về việc đọc) sau khi lặn ngụp trong “văn chương bình dân” tôi trèo lên những “đỉnh cao văn học”, lóa mắt với những giá trị “văn học đích thực”. Giờ là lúc tôi thong thả ngồi lại bên đường nhìn những cung đường ngoằn ngoèo mà mình đã qua. Có đèo cao có vực sâu mới tạo nên cảnh trí ngoạn mục. Thấy vực sâu sao mà thăm thẳm, hơi ghê sợ, nhưng thực ra mình đã từng ở đó, từ đó lần hồi đi lên. Lúc đi lên thấy đỉnh cao ngất ngưởng, hơi nể sợ, mà lụi hụi cũng tới nơi, cũng đi qua.
Leo núi thì tay níu từng nhành cây, chân giẫm lên từng cục đá, trèo lên trượt xuống, khi lạc trong hang tối, khi bất ngờ đứng giữa sườn núi nhìn ra trời đất bao la, khi mệt mỏi chùn chân ngao ngán, khi hào hứng thở hồng hộc, khi chùng lòng ngắm cảnh hoang dã tịch liêu... Người ta có thể đu dây cáp một cái vèo lên tới đỉnh núi cao nhứt (có máy bay chở tới cũng được) để nhìn bao quát và biết đỉnh này đỉnh nọ, cũng kể là có kiến thức về núi. Nhưng biết sao được cái thú leo núi. Một cuốn sách như một ngọn núi (hay đồi, gò, mô đất nếu muốn khiêm tốn) chỉ có một cách “hưởng thụ” nó, là đọc nó. Đọc sách, như leo núi, không chỉ để “biết”. Hai người cùng leo tới đỉnh núi, có thể một người ngất ngây, một người bảo mệt quá chẳng có gì hay. Ý nghĩa/giá trị của hành động này ở sự trải nghiệm cá nhân. Một môn rèn luyện thể lực và một môn rèn luyện tinh thần.
Tôi ví đọc sách với leo núi vì cả hai hành động này đều có tính khám phá và mạo hiểm. Có thể gặp tai nạn nếu người leo núi/đọc sách không có bản lĩnh hoặc xui xẻo. Thiên nhiên và chữ nghĩa đều có chỗ đáng sợ. Nhưng nếu sợ thì thời kỳ sống trong hang đá của loài người sẽ kéo dài đến hôm nay và chắc là mãi mãi. Con đường tiến hóa của loài người là vượt qua nỗi sợ. Người ta lại có tật kỳ cục là không sợ cho mình, mà sợ cho người khác. Mình trèo qua đèo lên tới đỉnh rồi bảo đàn em là nguy hiểm cơ cực lắm, đừng leo kẻo té gãy họng. Mới ngó qua đồi núi chập chùng, hoặc nghe nói về sơn lam chướng khí, bèn cấm em cháu mạo hiểm cái đã.
Đọc sách dường như hơi cổ lỗ trong thời đại Internet. Nhưng có thời nào người ta viết sách nhiều như ngày nay? Hình thức cuốn sách có khác, nội dung phong phú vô thiên lủng. Việc đọc sách có khác chăng? Hồi xưa tôi cộng lại số sách mình từng mướn đọc, ra cả ngàn cuốn, không tin là cái ki ốt chút xíu lại có nhiều sách vậy. Nay tôi có cái nexus bằng bàn tay chứa cả ngàn cuốn sách! Có đủ thứ sách trong bàn tay, chỉ chạm đầu ngón tay là nhảy từ cuốn này sang cuốn khác, có thể đọc một lúc cả chục cuốn. Như đứng núi này trông núi khác. Phải có cuốn nào hay ghê lắm mới hấp dẫn mình đọc tới chữ cuối cùng.
Còn điều này cũng giống nhau nữa giữa đọc sách và leo núi. Núi này khác núi kia, nhưng núi nào cơ bản cũng như bà Huyện Thanh Quan miêu tả “cỏ cây chen đá lá chen hoa”. Vậy việc gì phải leo hết núi này tới núi kia? Vì trên những đỉnh núi khác nhau, tầm nhìn của mình khác, và mình nhìn ra chung quanh (chứ không phải nhìn cái đỉnh núi mình đang đứng) thì thấy được nhiều cảnh trí khác nhau.
TheoLý Lan (Thời báo Kinh tế Sài Gòn)
" alt="Đọc sách và leo núi"/>Nhiều nhân viên công sở Pháp sử dụng tiếng Anh do hiệu quả công việc. Ảnh: Alamy |
Anh ngữ đang tràn vào các công sở tại Pháp với tốc độ nhanh hơn bao giờ hết, bao gồm cả những thuật ngữ văn phòng như “workshop”, “ASAP” và “brainstorming”.
Trong khi đó, những nỗ lực của Viện hàn lâm Pháp trong việc ngăn chặn sự thâm nhập của những thuật ngữ tiếng Anh lại không hiệu quả.
Anh ngữ văn phòng hiện đang thống lĩnh các công ty của Pháp với những thuật ngữ “benchmarking”, “bullet points” và “burnout”, và một số lớn những từ pha trộn giữa Anh và Pháp như “overlooker”. Đây chính là nguyên nhân suy sụp của nhân viên bản ngữ Anh.
Theo cuốn từ điển “Dictionnaire du Nouveau Français” xuất bản tuần trước, có 400 từ mới thâm nhập vào tiếng Pháp nhưng chưa được liệt kê vào từ điển chính thức, và khoảng một nửa trong số đó là tiếng Anh.
Trong nhiều trường hợp, điều này chỉ đơn giản là “mượn” tiếng Anh. Chẳng hạn, người ta sẽ sử dụng “to-do-list” thay vì “liste de choses à faire”, hoặc là “deadline’’ thay vì “délai” theo tiếng Pháp.
Thực tế này khiến những người theo chủ nghĩa thuần tuý bực mình. Với sự tôn trọng tiếng Pháp, nhà ngôn ngữ học Alain Rey cho biết “Tôi thừa nhận rằng hoàn toàn vô lý khi dịch từ tiếng Pháp sang tiếng Anh”.
“Việc quản lý ngôn ngữ phổ quát tạo ra thứ tiếng Pháp pha tạp với tiếng Anh hoặc những từ tiếng Anh với ý nghĩa không rõ ràng”.
Nhà xã hội học Jean-François Amadieu cho biết xu hướng này ‘‘đang có chiều hướng gia tăng” bởi vì các công ty đang “bắt chước nhau” hoặc họ lấy những thuật ngữ này từ các hội nghị và tạp chí kinh doanh.
Thông thường, người Pháp không thạo sử dụng thuật ngữ tiếng Anh hay những từ pha trộn, ví dụ như “switcher” hay “forwarder”.
Theo ông Des Isnards, việc sử dụng Anh ngữ tại nơi làm việc là nhằm mục đích tạo hiệu quả cao.
Ông nói với The Local “Khi mọi người chịu áp lực công việc, họ sẽ nói những gì xuất hiện trong đầu họ. Họ không có thời gian dừng lại để phân tích hay suy nghĩ xem họ nên sử dụng từ gì”
“Đôi khi tiếng Anh được sử dụng vì nó có hiệu quả hơn. Ví dụ, sẽ tốn ít thời gian hơn nếu nói “ASAP” (as soon as possible) so với nói tiếng Pháp (“Le plus rapidement possible” hay “urgent”). Khó có thể tránh được tình trạng này với cường độ làm việc của chúng ta như hiện nay”.
Nhưng hiện tượng này rõ ràng không thể làm vừa tai người Pháp. Le Figaro gọi đó là “tai hoạ thật sự’’ và yêu cầu độc giả liệt nó vào danh sách những điều không thích.
Ngoài ra còn có 1 số từ: “conf call”, từ tiếng Pháp tương đương là “réunion de travail téléphonique’’, “drinker” – nghĩa là có một thức uống tại văn phòng, hay “one-to-one” thay vì “en tête à tête” hay “en aparté”.
Những thuật ngữ tiếng Anh tệ nhất được du nhập bởi những nhân viên văn phòng Pháp.
1. ASAP (càng sớm càng tốt): viết tắt của “as soon as possible”, được dùng để thay thế cho các từ tiếng Pháp có độ ngắn tương đương “urgent”, “TTU” (viết tắt của “très très urgent”). Rõ ràng thuật ngữ tiếng Anh được ưu tiên sử dụng hơn.
2. Brainstorm hay brainstorming (động não):khái niệm “on se prévoit un p’tit brainstorming” khá phổ biến mặc dù đã được thay thế bởi từ chính thống “remue-méninges” trong từ điển Académie Française
3. Bullet points (điểm nhấn):Phiên bản tiếng Pháp của Microsoft PowerPoint sử dụng cụm từ “listes à puces”. Nhưng đa số nhân viên công sở tại Pháp quen nghe câu "Tu me fais un compte rendu en quelques bullet points? Merci." (bạn có thể tóm tắt lại trong một vài gạch đầu dòng không? Cảm ơn)
4. Open space (không gian mở):hiếm khi nghe thấy người Pháp gọi không gian làm việc mà không có tách biệt, thuật ngữ chính thức “bureaux paysagers” - những văn phòng không có tường chắn đã bị lãng quên.
5. Deadline (hạn chót):trong khi người Pháp cũng có phiên bảng riêng của họ ‘‘delái’’, thì thuật ngữ tiếng Anh ‘‘deadline’’ có vẻ mang mối đe doạ lớn hơn với từ ‘‘dead’’ (trong tiếng Pháp là “échéance and date butoir”).
6. Burnout (kiệt sức):từ tiếng Anh đã xuất hiện trên tạp chí Nouvel Observateur tuần này và cho thấy rất nhiều nhân viên công sở Pháp đang trong tình trạng này. Trong tiếng Pháp sử dụng cụm từ “syndrome épuisement” nhưng ít gợi sự liên tưởng hơn.
Hương Quỳnh(Theo Telegraph)
" alt="Thuật ngữ Tiếng Anh tràn lan tại các công sở tại Pháp"/>