Nhận định, soi kèo Lion City Sailors vs Sydney FC, 19h00 ngày 9/4: Khách đáng tin
本文地址:http://member.tour-time.com/html/91e594282.html
版权声明
本文仅代表作者观点,不代表本站立场。
本文系作者授权发表,未经许可,不得转载。
本文仅代表作者观点,不代表本站立场。
本文系作者授权发表,未经许可,不得转载。
Nhận định, soi kèo Northern Tigers vs Lindfield FC, 15h45 ngày 8/4: Lần đầu chạm mặt
Sống sót trở về sau chiến tranh, ông lấy việc chăm sóc phần mộ cho những người lính để an ủi tâm hồn và tưởng nhớ đến đồng đội đã ngã xuống trong chiến tranh.
Ký ức một thời đạn bom
Giọng bồi hồi xúc động, vị quản trang kể, năm 1972, theo tiếng gọi thiêng liêng của Tổ quốc, ông lên đường nhập ngũ.
Sau thời gian huấn luyện trở thành lính đặc công thuộc Sư đoàn 305 Bộ Quốc Phòng, ông cùng đơn vị hành quân vào mặt trận Quảng Ngãi. Lúc này, đơn vị hoạt động dưới sự quản lý của Quân khu 5.
Ông Hảnh bên khu nghĩa trang liệt sĩ xã Yên Trung. |
Chiến tranh đã qua đi nhưng trong ký ức của ông, năm tháng bom đạn luôn hiện hữu. “Đêm đến, tôi thường mơ thấy tiếng đạn pháo”, ông nhớ lại.
Cựu binh già vén tay áo, chỉ cho chúng tôi xem những vết sẹo lồi lõm, chằng chịt trên da thịt. Ngoài những đêm mất ngủ, khói lửa chiến tranh đã in hằn dấu tích lên cơ thể ông.
Chiến tranh còn lấy đi của ông người bạn, người đồng đội chí cốt tên Bùi Văn Hiện (SN 1955). Ông Hiện và ông Hảnh cùng làng, nhập ngũ và hoạt động cùng đơn vị. Hơn 40 năm, ông Hảnh vẫn nhớ như in ngày bạn hi sinh.
“Chiều hôm đấy, đơn vị tôi liên hoan. Đến tối chúng tôi vào trận địa. Tôi và Hiện ở hai mũi tấn công khác nhau. Không ngờ, trận đấy Hiện nằm xuống, đến nay vẫn chưa tìm được hài cốt”, người đàn ông sinh năm 1954 nghẹn ngào nói.
Một kỷ niệm khác, khiến ông đầy khắc khoải là 9 đồng đội bị giặc phơi thi thể ở chợ Đức Hiệp (nay thuộc xã Đức Hiệp, Mộ Đức, Quảng Ngãi).
Đôi mắt buồn bã, vị quản trang chia sẻ, trong trận đánh sâu vào lòng địch, tiểu đoàn ông chia thành nhiều mũi tấn công. Chín đồng đội của ông bị đạn nã, trúng pháo, hi sinh hết.
Địch mang thi thể họ về phơi ở chợ, nhằm dụ quân ta ra ngoài. Đến khi dân phản đối mạnh mẽ, chúng buộc phải mang thi thể các liệt sĩ đi chôn.
![]() |
Gần 30 năm nay, ông thường xuyên ở bên cạnh, chăm sóc cho mộ phần của đồng đội. |
Năm tháng ác liệt nhất, ông đi biền biệt, thi thoảng biên thư về cho gia đình. Mỗi lá thư mất 6 tháng mới về đến quê. “Thời chiến, liên lạc rất khó khăn. Nhiều trường hợp thư về đến nhà, người đã hi sinh rồi”, ông cho hay.
Năm 1975 giải phóng miền Nam, người trong làng đi bộ đội, bị thương nên ra Bắc trước. Cha mẹ ông Hảnh đợi mãi không thấy con về, cho rằng ông đã hi sinh nên có ý định lập ban thờ.
Khi ấy, ông Hảnh đang đi tàu từ miền Nam về ga Bắc Ninh, rồi cuốc bộ về. Tin lan nhanh đến nhà, cha mẹ ông mừng mừng tủi tủi, chạy ra cổng chờ đón. Đến lúc chạm tay vào người con trai, hai cụ mới dám tin con mình còn sống.
“Hiện ơi! sao mãi chưa về”
Năm 1983, ông Hảnh chính thức ra quân, trở về bên người vợ tần tảo ở quê, hưởng chế độ bệnh binh. Mười năm sau, UBND xã Yên Trung xây dựng nghĩa trang liệt sĩ, thấy nhà ông gần đó, lại là cựu chiến binh nên mời ông làm quản trang.
Ông Hảnh nghĩ, đây cũng là việc nên làm, bày tỏ lòng cảm kích với người đã khuất nên vui vẻ nhận lời. Từ ngày đó, vợ ông cũng ra phụ giúp.
Chia sẻ về những ngày đầu trông coi nghĩa trang, ông nhớ lại: “Ngày xưa, xung quanh nghĩa trang là cỏ dại và các bụi dứa, nhiều rắn, rết. Nền đất mấp mô, hai vợ chồng tôi phải đi đào chỗ này, lấp chỗ kia cho bằng phẳng. Cỏ dại mọc um tùm, nhổ 10 ngày chưa hết".
Thời điểm mới nhận, mỗi tháng, địa phương hỗ trợ ông 30 nghìn đồng. Vài năm trở lại đây, số tiền hỗ trợ được tăng lên 300 nghìn đồng. Số tiền này, ông dùng mua vật tư làm vườn, dụng cụ quét dọn, trồng thêm khóm hoa, thảm cỏ cho nghĩa trang thêm sạch đẹp.
Công việc của ông hàng ngày là quét dọn,thắp nhang, nhổ cỏ và treo cờ vào ngày lễ, Tết,…
Ông cho biết, nghĩa trang có 217 mộ nhưng chỉ có 215 mộ liệt sĩ, 2 mộ còn lại là bộ đội ở miền trong ra an dưỡng rồi mất. Nhiều năm trôi qua, không thấy người thân đến đưa về.
Trong số các mộ liệt sĩ còn có ngôi mộ gió (không có hài cốt) của liệt sĩ Bùi Văn Hiện. Mặc dù, ông đã cất công đi tìm mộ bạn nhiều lần nhưng không thấy.
Thương nhớ bạn, hàng năm, cứ đến ngày ngày 27/7, ông mặc bộ quân phục, ra nghĩa trang thắp hương cho các ngôi mộ rồi mang chai rượu ra chỗ liệt sĩ Hiện, rót 2 chén, lẩm nhẩm khấn gọi tên.
Giọt nước mắt lăn dài trên gò má già nua, ông nghẹn ngào gọi: “Hiện ơi, sao mãi chưa về. Về đây có anh em, có gia đình…". Lời của ông vẳng vào thinh không, chỉ có lá cây xào xạc, tiếng gió vi vu đáp lại.
![]() |
Ông Hảnh trò chuyện trước mộ gió của người đồng đội. |
Tiếng khóc như chạm đến mọi ngóc ngách của tâm hồn, khiến ai nghe thấy cũng phải khắc khoải một nỗi buồn man mác.
Chiến tranh đã lùi xa, mặt trận năm nào đã mọc lên nhà cửa khang trang nhưng thế hệ trẻ chắc chắn sẽ không bao giờ quên sự hi sinh anh dũng của bao lớp người đi trước, giành lại độc lập, tự do cho đất nước.
Ông Nguyễn Hồng Sơn - CT UBND xã Yên Trung chia sẻ: "Nhiều năm nay, ông Hảnh trông coi, chăm sóc nghĩa trang rất tận tâm, được bà con và địa phương ghi nhận, đánh giá cao. "Hằng năm, trước 27/7 các đoàn thể của xã đều đến nghĩa trang, làm công tác vệ sinh, dọn dẹp, quét sơn, sửa chữa những hỏng hóc cho nơi an nghỉ của các liệt sĩ được sạch đẹp. Sau đó, đúng 27/7, chúng tôi sẽ tổ chức lễ dâng hương, thắp nến để tưởng niệm tri ân liệt sĩ, thăm gia đình có công với cách mạng", ông Sơn nói. Ông Sơn cũng cho biết, nghĩa trang được tôn tạo, nâng cấp từ năm 2017, nhân dịp kỷ niệm 70 năm ngày Thương binh Liệt sĩ. Nguồn kinh phí 1 phần là xã hội hóa, người dân trong xã, con em xa quê hương chung tay ủng hộ, 1 phần là xã tiết kiệm các khoản chi ngân sách, để cải tạo lại. |
5 năm qua, cựu binh Nguyễn Duy Tống ở Hà Tĩnh đều trích lương hưu và tiền trợ cấp thương binh mua xe lăn cũ, hư hỏng về sửa chữa tặng lại cho những người kém may mắn.
">Tiếng gọi thắt lòng của cựu binh bên ngôi mộ trong nghĩa trang liệt sĩ
Mười một năm chung sống, vợ chồng Linh đã có một căn hộ tuyệt đẹp ở quận trung tâm thành phố, mỗi người một chiếc ô tô để đi làm, đưa đón con đi học… Quan trọng nhất là hai đứa con nếp - tẻ có cả, đứa lên năm đứa lên mười, thông minh, sáng sủa, khỏe mạnh.
Khi không còn phải lo gánh nặng gia đình nữa, ông xã của Linh lại có tư tưởng tìm thú vui bên ngoài, lén lút trăng hoa. Biết đích xác chồng có bồ, là một cô bồ trẻ trung, xinh đẹp, hai người luôn tìm cách ăn chơi, hưởng thụ cuộc tình ngoài luồng, Linh như bị sét đánh ngang tai, suy sụp. Thì ra, không thể tin nổi người nào, cho dù mới đó là một người chồng hoàn hảo.
Linh đau khổ nhưng cũng ngán ngẩm cảnh đi rình rập, đánh ghen. Dằn vặt mãi Linh cũng quyết định "chơi bài ngửa" với chồng, ờ thì "ông ăn chả, bà ăn nem" chẳng ai thua, chẳng ai thiệt. Thả thính ở trên mạng xã hội, ra nhập nhóm hội đồng niên không lâu, Linh đã có bồ. Đó là người đàn ông từng trải, đang cô đơn, rất ga lăng. Cả hai lao vào nhau phần vì muốn trải nghiệm lối sống lén lút đầy mê hoặc, phần vì Linh muốn trả thù người chồng phản bội kia.
Thế là từ một gia đình yên ấm, gia đình Linh vốn đẹp hoàn hảo nay trở nên tanh bành, xộc xệch. Các con chủ yếu được giao cho ông bà nội - ngoại toàn quyền chăm nom.
Do bảo ban các con học hành thất thường nên sức học của các con sa sút. Sức khỏe của hai đứa cũng không được như lúc bố mẹ êm ấm. Linh có bồ chỉ là cách phản ứng tự vệ của kẻ yếu thế trong nhà.
Bạn bè khuyên can, gia đình cấm cản thế nào Linh cũng bỏ mặc ngoài tai cho rằng đòn trừng phạt với chồng là đích đáng. Một hôm, ngày nghỉ đang đi chơi với bồ thì Linh nhận được cuộc gọi của ông bà nội, ngoại. Đứa con gái ốm nặng, sốt cao phải đưa vào bệnh viện cấp cứu. Linh đành rời vòng tay của bồ để trở về với con trong sự không vui của người đó.
Tới bệnh viện, nhìn con bé ngày nào hồng hào, có da có thịt giờ gầy tọp, xanh xao, sốt cao nằm mê sảng, đôi lúc còn co giật liên miệng gọi mẹ ơi, bố ơi, Linh không cầm được nước mắt.
Được tin, chồng của Linh cũng trở về thăm con, đứng lặng lẽ bên con gái. Nghe tiếng con gọi bố, mẹ, tiếng trách móc của con sao bố mẹ cứ đi mãi không về với con khiến Linh bật khóc và tự trách bản thân: Thì ra, hậu quả của đòn trừng phạt chồng có bồ lại thành ra như thế này sao? Linh đau như đứt ruột, bố nó cũng xót ứa nước mắt.
Không ai bảo ai, vợ chồng Linh lại cùng lao vào bù đắp cho con, chăm chút cho mỗi đứa từng li từng tí. Niềm vui từ hai đứa con thơ đã thức tỉnh cả hai người. Linh chia tay bồ và thẳng thắn nói là trở về với gia đình, vì các con. Chồng Linh cũng bị cô bồ trẻ "đá" vì không chiều chuộng, cung phụng như trước. Một phần, chồng Linh cũng muốn dứt tình để về với gia đình.
Dù rằng sự hối hận có muộn màng và vết thương lòng do cả hai tự gây ra cho nhau và cho con cái là không thể ngày một, ngày hai lành lặn, nhưng Linh và ông xã đã trả giá. Bây giờ cả hai lại phải tìm cách để yêu thương nhau, vận hành lại gia đình rạn nứt đang cần hàn gắn. Chính các con đã là cầu nối và dạy dỗ bố mẹ chúng một bài học về giữ gìn hạnh phúc gia đình.
Hiện giờ, vợ chồng Linh chẳng khác nào rổ giá cạp lại, bài học này thật đắt giá, nhưng cũng may là đã sớm thức tỉnh và sửa sai. Đây cũng là bài học chung để các cặp vợ chồng đừng mắc phải.
1 đứa con không cha đã quá đủ rồi, tôi không muốn cả 2 đứa con tôi sinh ra đều không được thừa nhận. Tôi quyết định bỏ con cho ông bà ngoại, lên xe hoa.
">Chồng ngoại tình, vợ trả đũa bằng cách cặp bồ và cái kết đầy hối hận
Dẻ sườn bò: 0.5kg
Gấc: 01 bát con
Ngũ vị hương: 01 gói
Tỏi: 01 củ
Cà rốt: 01 củ
Bột năng, nước mắm, đường vàng, hạt tiêu xay, rau mùi, dầu ăn
Cách làm:
Bước 1: Dẻ sườn bò sơ chế sạch sẽ thái miếng vuông quân cờ rồi chần qua nước sôi cho bớt mùi hôi. Gấc bỏ hạt chỉ lấy phần thịt. Tỏi bỏ vỏ bằm nhỏ, cà rốt gọt vỏ cắt miếng vừa ăn.
Ướp thịt bò 1 tiếng cùng gói ngũ vị hương, ½ tỏi đã bằm nhỏ, nước mắm, đường và gấc.
Bước 2: Cho dầu ăn phi thơm ½ tỏi còn lại cho thơm rồi trút phần thịt bò đã ướp vào đảo săn, cho cà rốt vào rồi đổ ngập nước. Ninh cho tới khi thịt mềm tầm 45p, nếu dùng nồi áp suất thì 10 phút.
Bước 3: Pha 2 thìa bột năng vào bát nước lọc rồi đổ từ từ vào nồi sốt vang, quấy đến khi nào thấy nước sánh lại là được (Có thể bỏ qua bước này nếu không thích nước sánh).
Nêm lại gia vị cho vừa miệng. Múc sốt vang ra bát hoặc đĩa sâu lòng. Rắc hạt tiêu xay và mùi lên trên. Sốt vang có thể ăn cùng bánh mì nóng, bún phở hoặc cơm nóng cũng rất ngon.
Thịt gà mềm ngọt, đu đủ giòn giòn thấm đều gia vị trộn chua ngọt khiến ai ăn cũng thích mê mẩn.
">Đổi món bò sốt vang hấp dẫn, ăn bún, phở, bánh mì đều ngon quên sầu
Nhận định, soi kèo Gold Coast United vs Capalaba, 16h30 ngày 8/4: Chiến thắng dễ dàng
Phim của Selena Gomez được vỗ tay chín phút
Tính đến nay, tôi đã làm mẹ đơn thân được 9 năm. Cu Khoai là kết quả của cuộc hôn nhân vội vã của tôi với người đàn ông cùng làng. Năm đó, tôi không chịu được cảnh chồng vũ phu, đánh đập mỗi lần nhậu xỉn, tôi bế con rời đi, đơn phương ly hôn.
Ảnh: Formyoursoul |
Gã chồng tệ bạc chẳng lấy làm buồn rầu. Nhận quyết định ly hôn, anh đưa cô gái khác về nhà ở. Từ đó, anh chẳng bao giờ hỏi han, quan tâm xem con trai sống thế nào?
Ban đầu, tôi thương con trai thiếu thốn tình cảm của bố nhưng sau tôi nghĩ thoáng ra, như vậy có khi lại hay, con không phải chịu đựng cảnh bố nát rượu, chửi rửa om sòm.
Ôm con đến thành phố xa lạ với 2 bàn tay trắng, trong túi tôi vỏn vẹn 300 nghìn đồng, được anh trai nhét vội vào túi lúc lên xe ô tô.
Tôi “khởi nghiệp” từ công việc rửa bát, dọn dẹp nhà theo giờ. Cũng may, con trai tôi ngoan, theo mẹ đi làm, không quấy khóc bao giờ.
Con được 3 tuổi, tôi gửi con đi mẫu giáo, còn mình xin đi học nghề. May mắn, thời gian học nấu ăn, tôi cũng có lương. Bác hiệu trưởng trường nghề tốt bụng, thương hoàn cảnh nên mỗi tháng trả tôi 3 triệu đồng. Lúc đó, với tôi cuộc sống như vậy là quá tươm tất.
Khi kỹ năng nấu ăn của tôi tốt hơn, tôi được một nhà hàng nước ngoài đến tuyển dụng. Làm ở vị trí bếp một thời gian, tôi mạnh dạn xin lên làm quản lý nhà hàng.
Dần dần, cuộc sống của mẹ con tôi dễ thở hơn. Tôi không còn cảnh phải thắt lưng, buộc bụng, nhịn đói qua bữa.
Ở tuổi này, tôi vẫn còn trẻ, nhan sắc cũng thuộc diện ưa nhìn, nhiều người đàn ông dập dìu vây quanh.
Tuy nhiên, tôi né tránh, vì phần lớn họ đang có vợ con, tôi không muốn biến mình thành kẻ chen ngang hạnh phúc của ai đó. Một số người khác thì độc thân, muốn tính chuyện trăm năm với điều kiện tôi trả con về cho nhà nội. Bởi lẽ đó, đã nhiều năm tôi không nhận lời yêu ai.
Cho đến khi gặp Hưởng, trái tim tôi bắt đầu xao xuyến. Anh theo đuổi tôi một cách âm thầm, không lời lẽ ngọt ngào. Mỗi lần mẹ con gặp khó khăn, cu Khoai ốm đau là anh lại tất bật đưa đi khám, mua đồ ăn uống.
Đôi lần, tôi ngại ngần vì mình là mẹ đơn thân, anh lại là trai tân, sợ người ta dị nghị nên khuyên Hưởng đi tìm hạnh phúc khác, rồi cố tình gay gắt, nói nặng nhẹ để anh tự ái, đừng đến nữa.
Thế nhưng chỉ vài ngày là anh lại đến, mang hoa quả, đồ chơi cho Khoai. Hưởng bảo, tôi không lấy anh, thì cho anh chăm sóc cu Khoai.
Khi biết có người tìm hiểu con gái mình, mẹ tôi khuyên: "Phụ nữ một lần đò như chiếc cốc bị vỡ, có gắn lại cũng mang đầy thương tích".
Bà không muốn tôi đi bước nữa, sợ người ta chỉ lợi dụng cu Khoai để lấy lòng tôi, rồi mai này, cháu ngoại bà khổ. Theo bà, tôi ở vậy nuôi con, cho nhàn thân. Kết hôn lại đè nặng lên vai bao trách nhiệm lo toan.
Theo mọi người, tôi phải làm sao đây? Xin hãy cho tôi lời khuyên!
Mẹ chồng cũ khóc nghẹn tặng tôi món quà, rồi bà đưa tôi lên xe hoa.
">Tâm sự của người phụ nữ một lần đò băn khoăn tái giá
Khi biết anh có hoàn cảnh khó khăn, bố lấy vợ hai, một mình mẹ anh nuôi 3 con trong căn nhà cũ, bố mẹ tôi đã phản đối.
Tôi vẫn bỏ ngoài tai những lời khuyên nhủ, phân tích của người thân, quyết lấy anh bằng được khi hai đứa vừa tốt nghiệp đại học.
Hôm cưới tôi vẫn nhớ, mẹ anh chỉ mua được cho chúng tôi một manh chiếu mới. Còn lại, toàn bộ tiền lo đám cưới, tôi phải xin bố mẹ đưa cho anh lo liệu.
Thời gian sau đó, tôi cũng phải chi rất nhiều tiền để sắm sửa, nuôi các em của anh ăn học. Bù lại, tôi được anh và cả nhà chồng thương yêu hết mực. Mẹ anh làm gì cũng hỏi qua ý kiến của tôi. Thậm chí, các em của anh thi cử, mẹ chồng cũng nhờ tôi khuyên bảo.
Về phần vợ chồng tôi, sau khi kết hôn, thấy cuộc sống nhà anh khó khăn, bố mẹ tôi đã đứng ra lo liệu công việc cho hai đứa. Ông bà còn mua cho vợ chồng tôi một căn nhà có vị trí tốt ở Hà Nội để chúng tôi tận dụng mở quán cà phê, kiếm thêm thu nhập.
Nhờ đó, dù gánh nặng nhà chồng trên vai nhưng chúng tôi không quá khó khăn. Điều duy nhất khiến hai đứa phải suy nghĩ là đã 9 năm trôi qua, tôi vẫn chưa thể mang thai.
Trước đó, anh vẫn động viên tôi, nói rằng hai vợ chồng còn trẻ, còn nhiều việc phải phấn đấu nên con đến muộn cũng là một điều hay. Thế nhưng, càng ngày, tôi càng nhận ra sự khao khát được làm bố của anh. Vì vậy, tôi đã đi nhiều nơi, cùng anh khám chữa ở nhiều bệnh viện. Ở đâu cũng nói, vấn đề thuộc về tôi…
Hai năm nay, anh không giục tôi đi chữa trị nữa. Nhưng tôi vẫn âm thầm theo bác sĩ. Cuối cùng, sự cố gắng của tôi cũng được đền đáp.
Vào một ngày đầu tháng Ba vừa qua, tôi nhận được tin vui. Thế nhưng, niềm vui ấy chưa trọn vẹn, đứa trẻ chưa ra đời thì tôi lại phát hiện bí mật động trời.
Một người phụ nữ đã đến tận nhà tôi và nói rằng, chồng tôi và mẹ chồng là những kẻ lừa dối. "Họ nói, nếu tôi sinh được con trai cho gia đình thì anh sẽ ly dị vợ, cưới tôi, cho tôi một cuộc sống sung sướng", cô ấy nói.
Thế nhưng, cô ấy đã sinh con trai được 1 năm, anh vẫn lần lữa không chịu đón hai mẹ con về. Gần đây, anh tuyên bố, không thể ly dị vợ nên chỉ có thể chu cấp tiền để cô ấy nuôi con.
Tôi nghe xong mà không tin vào tai mình. Một câu chuyện tưởng như chỉ có trong phim lại đang được thuật lại bởi một người phụ nữ ngồi trước mặt tôi. Cô ấy còn nói, nếu tôi không tin, có thể đưa đứa trẻ đi xét nghiệm ADN.
Tôi đã kiểm chứng và đó đúng là con anh. Vì thế, tôi đã thu dọn quần áo và bỏ về nhà bố mẹ đẻ. Trước khi đi, tôi chỉ để lại cho anh một mẩu tin nhắn nói anh hãy chuẩn bị thủ tục để chúng tôi ra tòa ly dị.
Ba hôm nay, trời Hà Nội có mưa nhưng tối nào anh cũng đến và đứng trước cổng nhà tôi suốt đêm. Mẹ tôi sốt ruột muốn tôi gặp anh một lần để nói chuyện cho rõ ràng, xem tôi có thể tha thứ được cho anh hay không? Tuy nhiên, trong lòng tôi bây giờ thấy trống rỗng.
Anh không chỉ phản bội tôi mà còn là người có dã tâm nên mới âm thầm chuẩn bị phương án riêng cho mình. Ngay cả mẹ anh cũng vậy. Lúc nào bà cũng nói thương tôi nhưng lại bao che để con trai làm điều sai trái với tôi.
Vậy thì làm sao tôi có thể chung sống với họ được nữa. Ly hôn lúc này là phương án tốt nhất cho chúng tôi, phải không?
Nghe tin mẹ ốm nặng, chồng tôi lập tức về quê. Gần 1 tháng sau trở lại, anh khiến tôi khóc dở mếu dở.
">Người phụ nữ đến nhà kể câu chuyện khiến vợ trẻ lập tức muốn ly dị
Honda Vario 150 giá gần 60 triệu
Với 6 địa phương trong danh sách, Đồng bằng sông Cửu Long có công dân kết hôn với người nước ngoài nhiều nhất nước.
">ĐBSCL có nhiều công dân kết hôn với người nước ngoài
友情链接