Gia đình Ngu thái thái ở một tòa nhà lớn cũ kỹ trong ngõ Đồng Phúc.
Tòa nhà vốn là sản nghiệp về hưu của một quý tộc người Nga,ệnHồngĐậcác trận bóng hôm nay lúc Thượng Hải mới bị chiếm, bởi vì người Nga này rất giàu có cho nên từ đi lại đến ăn mặc, tất cả mọi thứ đều nghiên cứu tìm tòi cặn kẽ, cảnh vật trang trí cả tòa nhà này nghe nói tốn rất nhiều kinh phí.
Ai biết không bao lâu sau thì người Nga này nghiện thuốc phiện, dần dần ngồi không núi vàng ăn cũng hết đành thế chấp căn nhà, không lâu sau nữa thì không còn chỗ vay tiền nên căn nhà cũng đặt cọc rồi bán cho người khác.
Trải qua 10 năm, tòa nhà to lớn sớm đã không còn lộng lẫy như năm đó nữa, từ trên xuống dưới tổng cộng có ba lầu năm phòng đều được mở rộng ra, bây giờ cho bốn hộ gia đình độc lập thuê. Lấy ví dụ nhà Ngu thái thái, ở dưới là tiệm may, người sống ở đây là đôi vợ chồng họ Bành. Ban ngày, người nhà này mở cửa làm ăn, buổi tối chăm con cái, từ sáng đến tối leng keng lạch cạch không ngừng.
Nhà Ngu thái thái ở lầu hai.
Lầu ba chia thành hai nửa, một bên để người đàn ông trung niên họ Hướng sinh sống, tóc rẽ đôi, trên mũi là chiếc kính tròn, quanh năm suốt tháng luôn mang vẻ mặt tái nhợt, hoang mang, lo lắng về chuyện gì đó. Ngu thái thái biết học vấn của người này rất cao, không phải vậy thì cũng không thể làm giáo viên trong trường đại học, nhưng không biết vì sao mà gần 40 tuổi rồi vẫn chưa lập gia đình.
Bên còn lại…
Nhớ tới dáng vẻ phấn son trang điểm yêu kiều của người phụ nữ đó, khóe miệng Ngu thái thái hiện lên một chút ý xem thường, thả công việc trong tay xuống, nhìn sang chiếc đồng hồ phương Tây trên bàn. 6 giờ rồi, nhưng đã đủ muộn.
Bà thầm thở dài, nhìn cửa phòng đóng chặt bên trong nhà thì lên tiếng: “Hồng Đậu, đừng học mãi nữa, xuống lầu xem tại sao anh con còn chưa về đi.”
Gọi liên tiếp hai tiếng nhưng cửa phòng vẫn hoàn toàn yên tĩnh, Ngu thái thái thở dài, bất đắc dĩ đứng lên.
Vừa đẩy cửa ra quả nhiên liền thấy một cô gái dựa nửa người trên đầu giường đọc báo, có lẽ sợ nóng nên trên người chỉ mặc một bộ quần áo màu xanh ngọc, cánh tay trắng như tuyết lộ ra bên ngoài, trên mái tóc đen dày kẹp một chiếc kẹp tóc màu hồng anh đào bằng nhựa celluloid, sợi tóc đen nhánh rủ xuống trước ngực.
Thấy bà tiến vào, cô gái cũng không định đứng lên, vẫn xem báo trong tay, lười biếng gọi một tiếng: “Mẹ.”
“Lỗ tai dùng để làm gì hả? Bảo con đi xem anh con mà mãi cũng không thèm trả lời.” Ngu thái thái tiến lại gần, không giải thích đã cướp lấy tờ báo, thấy chủ đề của tờ báo nói về mấy chuyện kỳ bí thì càng tức giận hơn, “Mẹ cứ nghĩ con đang học bài, thì ra là xem cái này, mấy cái thứ đen đủi bẩn thỉu ở trên này có ích gì cho chuyện học hả?” Còn chưa dứt lời thì bà bất ngờ nhìn thấy tiêu đề báo: “Ngôi sao nổi tiếng nhất của công ty điện ảnh Thiên Dĩ – tiểu thư Trần Bạch Điệp mất tích kỳ lạ, nghi ngờ là bị bắt cóc, tin tức lan truyền nhanh chóng, chấn động cả Thượng Hải!!!”
Ngu thái thái ngẩn ngơ.
Gần đây trên phố cũng không yên ổn, thường hay xảy ra mấy vụ án bắt cóc. Lúc mấy đám phụ nữ bọn họ cùng chơi mạt chược, ngẫu nhiên cũng nói về mấy chuyện này, đều đoán do bọn lừa đảo làm, nghe nói những người gặp xui xẻo thường là dân chúng thấp cổ bé hỏng, nếu không thì là những người làm ăn buôn bán nhỏ, các quỹ tài chính bị thiệt hại từ mấy ngàn cho đến một vạn. Mọi người vì muốn yên ổn thì trả tiền là xong. Không ngờ lá gan mấy tên này càng ngày càng lớn, ngay cả minh tinh Trần Bạch Điệp cũng dám bắt cóc.
Tập trung nhìn lại, bên cạnh bài báo còn có một tấm hình nhỏ. Tuy bà không thường xuyên xem phim ảnh nhưng cũng nhận ra một vài ngôi sao có tên tuổi. Tấm hình này đã photo lại nên nhìn hơi hoang lổ, nhưng từ phong thái đến dáng người phúc hậu tròn trịa thì chính xác là ngôi sao lớn Trần tiểu thư kia rồi.
Cô lắc đầu than thở: “Tuần trước con mới cùng bạn học đi xem phim mới của Trần tiểu thư, cảm thấy vẻ ngoài của Trần Bạch Điệp này khá đẹp, diễn xuất cũng ổn, về sau tiền đồ cũng xán lạn, nào ngờ mới có mấy ngày đã xuất hiện tin tức lớn như vậy.”
Lỗ tai của Ngu thái thái hơi động đậy, lập tức quăng Trần Bạch Điệp ra sau đầu, ngồi xuống bên giường: “Thế mà mẹ lại không biết con và bạn học từng đi xem phim với nhau đấy, bạn học nam hay nữ?”
Là đối thủ nặng ký nhất của Apple iPhone, Nokia N95 được trang bị HSDPA - khả năng tải dữ liệu tốc độ cao trong mạng 3,5 G, Wi-Fi, GPS (định vị toàn cầu) và đặc biệt chú trọng đến chức năng chụp ảnh, với ống kính Carl Zeiss và bộ phận cảm biến 5 Megapixel có chế độ lấy tiêu điểm tự động. N95 hơn hẳn những điện thoại dòng N cùng hạng và vượt trội so với các đối thủ khác trên thị trường.
N95 phiên bản 8 GB mới ra mắt có kích thước mỏng hơn một chút so với bản thường, cơ chế trượt đã được cải tiến một chút. Một nâng cấp khá quan trọng là Nokia đã nhân đôi dung lượng bộ nhớ xử lý (Ram) cho N95 lên 8 GB, giúp máy có thể chạy trơn tru nhiều ứng dụng đồng thời.
2. iPhone (giá tham khảo: khoảng 9,7 triệu đồng - bản chưa unlock)
iPhone chỉ mỏng 11,6 mm. Ảnh: iPhone-news.
iPhone sở hữu một thiết kế tuyệt vời. Các kỹ sư của Apple đã tạo ra một sản phẩm sắc sảo, chắc chắn và tinh tế. Không chỉ có vậy, đứa con của Apple còn dùng hệ điều hành Mac nổi tiếng về tốc độ xử lý nhanh gọn và an toàn. Trình duyệt Safari chạy trong máy là một trong những trình duyệt nhanh nhất hiện nay. iPhone chỉ mỏng 11,6 mm, được trang bị camera 2 Megapixel, màn hình cảm ứng đa điểm. Trong năm 2008, Apple sẽ tiếp tục giới thiệu phiên bản iPhone mới với bộ nhớ trong lớn hơn.
3. HTC Touch (giá tham khảo: 8 triệu đồng)
HTC Touch mang lại những trải nghiệm thú vị trên màn hình cảm ứng TouchFlo. Ảnh: Mobiles.
HTC Touch đem đến một nhãn tiền khá ấn tượng bởi thiết kế mỏng đến ngạc nhiên cho một mẫu PDA phone
Điểm ấn tượng nhất ở Touch chính là cái cách nó tiếp nhận thao tác của người sử dụng trên màn hình cảm ứng. Sử dụng công nghệ TouchFlo, Touch mang lại cho người sử dụng những trải nghiệm thú vị.
评论专区