Bà Đặng Thị Tôi (55 tuổi) khập khiễng bước lại gần giường bệnh,ệnhtậtbủavâyvợchồnggiàcạnkiệttiềnbạcgặpnguykhốxep hang tay ban nha cất giọng run run do di chứng đột quỵ hỏi han sức khỏe của chồng. Bà vừa được bác sĩ cho xuất viện, nhưng lại chẳng còn tiền thuê xe về nhà ở xã Phú Hữu, tỉnh Đồng Nai. Thêm nữa, chồng bà, ông Võ Văn Thu (60 tuổi) vẫn còn đang phải nằm theo dõi. Vì vậy, dù đôi chân đi lại khó khăn, đôi tay cử động cũng bất tiện, bà vẫn gắng ở lại chăm sóc chồng. Vợ chồng bà Tôi có hoàn cảnh vô cùng bi đát. Họ chỉ có duy nhất một người con trai sinh năm 1996, tưởng rằng tuổi già sẽ có người phụng dưỡng, đáng tiếc con trai lại bị thiểu năng trí tuệ, dẫu có lớn nhưng chẳng có khôn. Ngay cả vệ sinh cá nhân cũng cần người hỗ trợ. Trước đây, vợ chồng bà mưu sinh bằng nghề phụ hồ. Khi tuổi tác ngày càng lớn, đồng lương giảm dần mà công việc cũng ngày càng bấp bênh hơn. Họ phải tằn tiện sống qua ngày. Dù đã nỗ lực làm việc, vợ chồng bà vẫn chẳng thể nào thoát cảnh nghèo “bền vững”. Hơn 10 năm, gia đình bà liên tục là hộ nghèo của địa phương. “Nếu chỉ nghèo thôi thì chúng tôi cũng ráng thắt lưng buộc bụng cho qua ngày, nhưng bệnh tật ập đến thì chẳng cách nào chống đỡ được”, bà Tôi cố gắng kìm sự xúc động, giọng vẫn không bớt run rẩy. Cách đây gần 1 năm, bà Tôi bị đột quỵ, liệt nửa người bên phải. Sau khi điều trị 2 tháng ở Bệnh viện Lê Văn Thịnh, bà được xuất viện về nhà. Dù khi ấy bà đã có thể bước đi khập khiễng nhưng không thể làm việc, con trai lại chẳng thể cậy nhờ, ông Thu đành bỏ nghề phụ hồ để ở nhà chăm sóc vợ con. Cuộc sống của họ ngày càng bế tắc. Gần 1 năm qua, họ sống được là nhờ có sự đùm bọc của người thân, chòm xóm. Thỉnh thoảng có người có nắm gạo, mớ rau, con cá… cho qua bữa. Vậy nhưng cái khổ vẫn chưa buông tha họ. Khoảng nửa tháng trước, bà Tôi lại bị đột quỵ. Ông Thu chạy vạy khắp nơi mới vay lãi được 5 triệu đồng để đưa vợ vào Bệnh viện Lê Văn Thịnh. Còn chưa kịp vui mừng vì lần này bệnh của bà nhẹ hơn lần đầu thì ông Thu phải vào phòng cấp cứu vì kiệt sức. Bác sĩ Khoa Ngoại chấn thương chẩn đoán ông bị viêm phổi, nghi ngờ bị lao phổi nên phải nằm viện theo dõi thêm. Bác sĩ cho biết số tiền điều trị dự kiến của ông Thu lên tới 40 triệu đồng khiến bà Tôi choáng váng. “Vừa rồi chồng tôi vay mãi mới được 5 triệu đồng. Nhà chúng tôi nghèo, ở nhà tình thương, miếng ăn còn không có, đâu ai dám cho vay nhiều. Suốt thời gian ở bệnh viện điều trị, chúng tôi đều ăn cơm từ thiện. Người nhà các bệnh nhân khác thấy thương quá nên xin giùm chứ tôi đâu có đi được”, bà Tôi xót xa. Lo lắng cho sức khỏe của chồng, rồi bà lại lo cho đứa con khờ khạo ở nhà đang nhờ người thân trông nom giúp. Bà mong sao chồng bà mau chóng hồi phục để về với con, nhưng bệnh của ông mãi chẳng tiến triển. Anh Ngọ Văn Minh, cán bộ phòng Công tác xã hội Bệnh viện Lê Văn Thịnh cho biết, bà Tôi tuy đã được xuất viện nhưng vẫn phải uống thuốc hằng ngày và tái khám theo chỉ định của bác sĩ. Ông Thu hiện tại vẫn đang được điều trị thuốc kháng sinh và nằm theo dõi tại bệnh viện. “Sau khi chúng tôi nắm được thông tin cũng đã tìm hiểu, xác minh hoàn cảnh gia đình bà Tôi, phòng Công tác xã hội của bệnh viện đã đứng ra kêu gọi các nhà hảo tâm giúp đỡ kinh phí cho ông Thu, nhưng đến thời điểm hiện tại vẫn còn thiếu quá nhiều. Rất mong bạn đọc Báo VietNamNet sẽ chung tay giúp đỡ cho hoàn cảnh bi đát của gia đình”, anh Minh chia sẻ.
|