您现在的位置是:Thể thao >>正文
Nhận định, soi kèo Peru vs Bolivia, 08h30 ngày 21/3: Sức mạnh thế chân tường
Thể thao54人已围观
简介 Linh Lê - 20/03/2025 09:09 World Cup 2026 ...
Tags:
相关文章
Nhận định, soi kèo Monterey Bay vs Inter San Francisco, 09h00 ngày 20/3: Bắt nạt đội khách
Thể thaoNguyễn Quang Hải - 19/03/2025 10:29 Nhận định ...
【Thể thao】
阅读更多Truyện Sinh Được Người Thừa Kế Hào Môn, Tôi Huênh Hoang
Thể thao
"Tôi biết rồi." Dịch Duy tắt màn hình, nhắm mắt hít thở sâu, cho dù không muốn gặp lại họ, nhưng nên đối mặt vẫn phải đối mặt.
Sau khi đánh răng rửa mặt thay đồ xong, Dịch Duy rời khỏi phòng, đến ngoài sân kí túc xá, ngồi xe đi đến chỗ Cố Hoành và mẹ gã sống.
Sau khi xuống xe, Dịch Duy xuyên qua hành lang sân, chuẩn bị tiến vào phòng ăn.
Vừa đến cửa phòng ăn, nhìn thấy tiếng cười nói vui vẻ bên trong, bước chân Dịch Duy thoáng dừng lại. Tình cảnh như vậy, kiếp trước cậu cố gắng thế nào cũng không gia nhập vào được, hiện tại, cậu đã không thèm gia nhập vào đó.
Tưởng Thục Cầm nhìn thấy Dịch Duy đi đến, mỉm cười nói: "Chào buổi sáng."
"Chào buổi sáng dì Cầm." Dịch Duy xoay đầu nhìn về phía Triệu Trân, nói: "Mẹ chào buổi sáng."
"Chào." Triệu Trân nhìn Dịch Duy cười nói.
Sau khi Dịch Duy ngồi xuống, lại chào buổi sáng với Cố Hoành và Dịch Tuyên, rồi bắt đầu ăn sáng.
Dịch Tuyên nhanh chóng liếc nhìn Dịch Duy, lúc đối mặt với Dịch Duy, trong lòng y bất chợt cảm thấy day dứt chột dạ.
">...
【Thể thao】
阅读更多Cận cảnh trại 'cai nghiện Internet' tại Trung Quốc
Thể thao"> ...
【Thể thao】
阅读更多
热门文章
- Nhận định, soi kèo Djurgardens IF vs KuPS, 19h00 ngày 21/3: Tiếp tục gieo sầu
- Truyện TFBoys Và Ba Cô Nhóc Dễ Thương
- Nokia X2 chạy Android chính thức bán tại Việt Nam ngày 26/7
- 6 công nghệ và sản phẩm gây thất vọng nửa đầu năm 2014
- Nhận định, soi kèo Kosovo vs Iceland, 2h45 ngày 21/3: Nhỏ mà có võ
- 10 cách giúp iPhone chạy nhanh hơn
最新文章
-
Nhận định, soi kèo Sierra Leone vs Guinea Bissau, 23h00 ngày 20/3: Cửa dưới sáng nước
-
Xu hướng văn phòng dùng máy chiếu không dây
-
IeSPA sẽ làm việc dưới sự chỉ đạo của Liên Đoàn Giải Trí và Thể Thao Indonesia (FORMI) với nhiệm vụ nâng cao chất lượng nền E-sport nước nhà và cố gắng đạt thành tích cao tại các giải thi đấu Thể Thao Điện Tử Quốc tế. 3 nhà phát hành game Lyto, Garena, Megaxus và công ty chuyên phân phối, buôn bán gaming gear (dụng cụ chơi game) Techno Solutions chính là những người đứng sau và góp phần quyết định trong việc thàn lập ra IeSPA.
Hiệp hội Thể Thao Điện Tử này sẽ chịu trách nhiệm tổ chức các giải đấu thường xuyên, đào tạo và nâng cao trình độ của các game thủ trong nước. Bên cạnh đó, họ cũng sẽ chịu trách nhiệm giáo dục và đào tạo về mặt đạo đức trong game cho các game thủ tại các quán Cafe Internet hay các Cyber Game (Trung tâm chơi game).
Với những sự hỗ trợ đắc lực và rất tích cực từ chính phủ nước nhà, IeSPA mong muốn ổn định hiệp hội, mau chóng đi vào hoạt động để có thể đăng cai tổ chức giải Thể Thao Điện Tử Thế giới (International eSports Federation World Championship) vào năm 2016.
Ngoài ra, quốc gia Đông Nam Á này còn nung nấu ý định đưa các bộ môn E-sport vào Đại Hội Thể Thao Đông Nam Á - SEA Games và trở thành môn thế mạnh của Indonesia.
Tin vui cuối cùng, đó chính là IeSPA đang chuẩn bị lên kế hoạch để xây dựng "Đấu trường" hay thậm chí hẳn 1 Sân vận động chỉ để tổ chức các giải đấu E-sport trong nước Indonesia - cách thức mà Hàn Quốc đã thực hiện rất tốt. Trong những năm qua, nền Thể Thao Điện Tử Indonesia đã không đạt được bất kỳ thành tựu nào mang tầm vóc khu vực và quốc tế, thế nên họ hy vọng sự ra đời của IeSPA sẽ tạo ra sự khác biệt và phát hiện, bồi dưỡng những nhân tài E-sport thành công trong tương lai.
Q7
" alt="Indonesia thành lập Hiệp Hội Thể Thao Điện Tử, đưa E">Indonesia thành lập Hiệp Hội Thể Thao Điện Tử, đưa E
-
"Vào đi." Cô đứng thẳng dậy, lấy đầu ngón tay lau đi giọt nước mắt trên khóe mắt.
Tiểu Điềm đứng ở cửa, "Mạnh tỷ, bên ngoài có người tìm chị, nói là anh trai chị..."
Tiểu Điềm là một cô gái trẻ mới ngoài đôi mươi, vẻ ngoài rạng rỡ trong sáng.
"Chị biết rồi." Mạnh Dao trong mắt lóe lên một chút mệt mỏi, cầm lấy chiếc điện thoại gấp ngược, toàn là tin nhắn của "tiền bối" Thiệu Thành.
Cái cuối cùng cách đây bốn phút: "Đàn em, anh tới phòng thu của em, em có ở trong đó không?"
Đã tám giờ rồi.
Mạnh Dao để điện thoại xuống
"Để anh ấy ở bên ngoài đợi một lát."
Tiểu Điềm vẫn chưa rời đi, "Mạnh tỷ, tối hôm qua chị lại ở chỗ này sao? Như vậy không tốt cho sức khỏe..."
Kể từ khi đến làm việc ở đây, Mạnh Dao thường xuyên ngủ lại trong studio đêm này qua đêm khác.
"Chị không sao." Mạnh Dao cười, cũng không nói nhiều.
Tiểu Điềm mím môi rời đi.
Trong phòng tối om, tuy không nhìn thấy dáng vẻ của Mạnh Dao nhưng Tiểu Điềm luôn cảm nhận được sự cô đơn tỏa ra từ sếp của mình.
Mạnh Dao không hay cười, cô đối xử tốt với mọi người, mọi người đều cho rằng đây có lẽ là tính tình của cô ấy, nhưng cô ấy biết, thực ra Mạnh tỷ cũng không lạc quan như vậy.
Cánh cửa đóng lại, căn phòng nhanh chóng rơi vào im lặng, Mạnh Dao đi chậm lại, đứng dậy thu dọn đồ đạc, con chuột vô tình chạm vào, màn hình sáng lên, bức ảnh lại hiện ra trước mặt, Mạnh Dao thoáng nhìn rồi tắt máy.
Qua gương trong phòng tắm, sắc mặt cô tái nhợt, hai mắt đỏ hoe, rõ ràng là khuôn mặt trẻ trung xinh đẹp nhưng dường như đã trải qua rất nhiều tang thương, không còn vui vẻ, không còn hạnh phúc.
...
Khi bước ra khỏi phòng, Mạnh Dao đã thay đổi diện mạo, kiềm chế mọi cảm xúc, trang điểm kỹ càng, che hết dấu vết, đơn giản nhưng đủ thu hút.
Trước khi đi qua hành lang đến quầy lễ tân thì có tiếng cửa sập. Một người đàn ông đang đứng trước ghế sofa trong phòng khách, cầm máy ảnh Satchel hướng về phía cô.
Chụp xong ngẩng đầu cười
"Đàn em, đã mấy năm không gặp, nhìn em càng ngày càng đẹp đấy."
Đó là tiền bối Thiệu Thành.
Mạnh Dao không nói lời nào, nhìn một cái rồi đi thẳng đến quầy lễ tân giải thích công việc cho Tiểu Điềm.
Thiệu Thành từ trước đến nay rất thích chụp ảnh cô, cũng không để ý đến thái độ của Mạnh Dao, cô ngăn cản cũng vô dụng, cho nên cô không nói thêm, chỉ là không ngờ "thú vui" này vẫn tồn tại sau bao nhiêu năm.
Sau khi giải thích ngắn gọn, cô cởi bỏ khăn quàng cổ và túi xách, đi tới ghế sô pha
"Đi thôi."
Thiệu Thành nhanh chóng đi theo, nhận ra cô đi tay không thì không khỏi kinh ngạc: "Này, em không mang theo máy ảnh sao?"
Họ là nhiếp ảnh gia, trước nay máy ảnh luôn là vật bất ly thân.
"Không cần"
Mạnh Dao thẳng thừng đáp, đi về phía xe.
"Anh thấy tên studio của em rất hay, 'Studio của tôi ' ghép lại là tên của em."
Mạnh Dao dừng lại trước cửa xe, nhìn theo tầm mắt, trên tường ở lối vào studio có một tấm biển quảng cáo hình vuông, dòng chữ màu trắng trên nền đen.
- Studio Của Tôi -
" MY Photography"
(Tên phiên âm của nữ chính là Meng Yao)
...
Thiệu Thành tiếp tục nói, Mạnh Dao nhìn ngoài cửa sổ cũng không phản ứng nhiều.
Hai ngày trước, cô đột nhiên bị kéo vào một nhóm cựu sinh viên, nói rằng Tạ lão sư sắp tổ chức triển lãm cá nhân đầu tiên, liền mời mọi người đến chúc mừng.
Thật ra cô đã biết Tạ Toàn sắp tổ chức triển lãm nhiếp ảnh ở Ninh Thành, là chuyên gia trong ngành, mọi động thái của anh ta đều được người trong giới chú ý, chỉ là cô không quan tâm.
Cô có học với Tạ Toàn, nhưng chỉ chưa đầy một năm. Thời gian đã trôi qua lâu như vậy, cô chưa từng nhận mình là học trò của anh ta, bọn họ cũng mất liên lạc với nhau từ lâu.
Chỉ là cô không muốn ai biết.
Cô không nói gì về chuyện cũ, lúc đó không công khai, giờ cô cũng không có ý định cho mọi người biết. Lớp cũ có mấy chục người, cũng có người đi không được. Cô nghĩ rằng cô sẽ ẩn mình vào đám đông, sẽ không ai nhận ra cô.
Nhưng cô nhận ra mình đã đánh giá thấp nhiệt tình của Thiệu Thành.
Buổi tối, Thiệu Thành online, sau khi biết cô không thể đến, anh đã thêm Wechat riêng tư.
"Này, em là học trò cưng của lão sư, tại sao lại không đi?"
"Tạ lão sư đang ở Ninh Thành đấy."
"Anh không quan tâm em có muốn đi hay không, nhưng anh sẽ đích thân đến đón em."
Lúc đầu, cô kiên nhẫn từ chối, nhưng sau đó lời nói trở nên vô ích, vì vậy cô chỉ cần bật tính năng tắt tiếng và ngừng trả lời.
Cô cho rằng mọi người đều là người lớn, Thiệu Thành cố chấp, chật vật nhiều năm như vậy, việc cô không đáp lại chính là câu trả lời không thể rõ ràng hơn.
" alt="Truyện Thời Gian Như Ngừng Lại">Truyện Thời Gian Như Ngừng Lại
-
Nhận định, soi kèo Nam Phi vs Lesotho, 23h00 ngày 21/3: Đánh chiếm ngôi đầu
-
Giám đốc bảo tàng thư viện Lịch Thành bày ra thủ thế mời, Tần Hành khách khí gật gật đầu với giám đốc bảo tàng rồi đi vào tham quan.
Tần Hành sau khi tốt nghiệp đại học luôn bận bịu công tác, tám năm qua chưa từng trở về Lịch Thành, năm nay rốt cuộc cũng rảnh rỗi hắn mới trở về một chuyến. Hắn áo gấm về nhà, đợi làm chút lễ bái rồi đi khắp chốn nhìn lại một chút, lại nghe cháu gái nói thư viện nhỏ trong thành phố bị phá, liền quyết định bỏ vốn cho huyện, xây dựng lại một tòa thư viện mới.
Hắn vốn bỏ tiền xong liền muốn đi, xác định chiều hôm đó sẽ từ sân bay ngoài núi Lân thị trở lại thành phố S. Buổi sáng kéo màn cửa sổ ra, đã thấy tuyết trắng bên ngoài phòng phủ trắng xóa, đem cành cây tùng già trăm năm ngoài nhà trọ ép gãy.
Đang yên đang lành, mùng chín năm nay, Lịch Thành bị một trận tuyết lớn suốt đêm ngăn lại lối ra, người bên trong không ra được, bên ngoài cũng không vào được.
Vừa vặn đúng lúc, giám đốc bảo tàng mấy ngày nay vẫn luôn nhiều lần liên hệ, nói dù thế nào hắn cũng là tư nhân bỏ tiền túi ra xây, muốn mời hắn ăn bữa cơm quê nhà. Tần Hành suy nghĩ một chút, đáp ứng giao hẹn với giám đốc bảo tàng.
Ăn cơm trưa xong, giám đốc bảo tàng hỏi Tần Hành buổi chiều có sắp xếp gì chưa, nếu không có có thể cùng hắn qua thư viện nhìn xem.
Lịch đã sắp xếp của Tần Hành toàn bộ đều bị hủy bỏ, hiện tại hắn cũng không có việc gì liền theo giám đốc bảo tàng tới tham quan.
Lý lịch của Tần Hành hơi có chút sắc thái truyền kỳ. Hắn vốn là người của một tiểu sơn thôn trong Lịch Thành, xuất thân cực khổ, cha mẹ hắn từ lúc hắn còn nhỏ đã qua đời vì tai nạn.
Thời điểm sơ trung hắn đạt được giải thưởng, được một trường cấp ba tại thành phố S chiêu mộ liền rời khỏi Lịch Thành.
Sau khi tốt nghiệp đại học S, Tần Hành bỏ qua toàn bộ giải thưởng, tới nhậm chức tại công ty khoa học kỹ thuật do một học trưởng mở. Hắn ở nơi đó phát minh ra một phần mềm nổi tiếng một thời, thời điểm danh tiếng vang dội liền bán lại với giá cao, lại quay đầu đuổi kịp thời điểm thương mại điện tử đang lên, vượt qua kẻ cùng giới đoạt đến thực nghiệp cùng điền sản nghiệp. Tần Hành tay trắng dựng nghiệp, một bước cũng không sai, mới qua thời gian bảy, tám năm đã trở thành nhân vật giậm chân một cái cũng khiến thành phố S chấn động.
Tần Hành giao tiếp rất giỏi, là kiểu người mang khí chất phú thương, theo thói quen không mảy may dao động. Hắn cùng giám đốc bảo tàng Thiên Nam Hải trò chuyện rất hòa hợp, khiến vị giám đốc này thả lỏng rất nhiều.
Mới đi nửa đường, bầu trời lại bắt đầu có tuyết rơi, hoa tuyết to bằng móng tay bay bay ngoài cửa xe. Tuyết rơi khiến đường trơn trượt, giám đốc bảo tàng lái xe rất cẩn thận, tốc độ xe không quá 20 - 30km/h, cảnh phố bên ngoài chậm rãi lướt qua đáy mắt Tần Hành.
Thời điểm hắn học xong ba năm sơ trung tại Lịch Thành đã là chuyện mười mấy năm trước, Lịch Thành bây giờ đã mang chút khí tức hiện đại, cùng với Lịch Thành trong ấn tượng của hắn có khác biệt rất lớn. Hắn nhìn giám đốc bảo tàng cảm thán, thời hắn học sơ trung, ngay cả xe cũng không có được mấy chiếc, mà hiện tại đèn xanh, đèn đỏ cũng phải đợi thêm hai cái.
Lúc đi qua trạm xe lửa Lịch Thành, Tần Hành đột nhiên dừng nói chuyện, nhìn mấy chữ cái màu đỏ sậm bên kia, tựa như nhớ tới cái gì đó. Giám đốc bảo tàng không nghe thấy tiếng tần Hành, liền hỏi một câu, Tần Hành nhanh chóng phục hồi tinh thần, tiếp tục nói chuyện.
Không lâu sau đã tới thư viện.
Thư viện Lịch Thành mang nét cổ xưa từ trong thấm ra ngoài, gạch xanh Bình phòng cũng phải tới mấy thập niên, thư tịch rách rưới, thẻ mượn đọc viết tay, còn có mấy máy vi tính nhìn như đồ cổ dùng hệ điều hành windows98.
Chuyện này quả thực không giống như thư viện tồn tại ở thế kỉ 21.
"Có chút mùi vị ẩm ướt" – Giám đốc bảo tàng ngượng ngùng xoa xoa tay, "Người trong huyện không coi trọng chỗ chúng tôi, hàng năm cũng chỉ đẩy qua chút tiền còn phải làm nhiều việc (*)."
(*)Gốc: Cũng phải tỉnh hoa. Nhưng mình đọc không hiểu đành đổi ý một chút TT^TT.
Bên trong kho lưu trữ tập san theo kỳ đèn đều đã sáng lên. Nói là đèn, nhưng kỳ thực nhìn như kỳ đà cản mũi, treo trên nóc nhà, mỗi cái bóng đèn tròn chỉ có thể rọi sáng một mảng nhỏ.
Tần Hành cùng giám đốc bảo tàng đi vào, bước qua ba, bốn giá sách liền nhìn thấy một người đang chỉnh lý cái giá xếp báo chí.
Người kia đưa lưng về phía bọn họ, bóng lưng nhìn rất gầy, không cao, không thấp, tóc hơi rối, không dài nhưng nhìn qua xù xù như lông vũ. Người đó đang kiễng chân cất một tờ báo cũ vào tầng cao nhất trên giá.
Cậu tên là Giang Dữ Miên, là nhân viên mới tới của thư viện, học lực xinh đẹp, có thể bước ra ngoài tỉnh nhưng không biết vì sao lại muốn tới Lịch Thành.
Thư viên đã nhiều năm thiếu người, chiêu mộ khó khăn. Con gái giám đốc bảo tàng nghỉ hè được về nhà liền nghe cha mình cả ngày ở nhà than thở, liền giúp hắn trên mạng Internet ra thông báo tuyển mộ nhân tài. Tiền lương một ngàn tám, làm công nhân hợp đồng, cũng không nghĩ có thể tìm được người đặc biệt thích hợp.
Sau hai ngày, nhận được CV trên mạng của Giang Dữ Miên, con gái giám đốc bảo tàng một mực chắc chắn đây là tên lừa đẩo. Sau khi người đến Lịch Thành, lấy ra học vị và giấy chứng nhận giám đốc bảo tàng mới biết đây thực sự là một học sinh danh giá, còn là hàng nước ngoài danh giá! Tuy rằng nhìn qua có vẻ là người hướng nội, nhưng cũng không phải vấn đề lớn lao gì.
Sau khi Giang Dữ Miên đến, mang theo mấy người tình nguyện, chỉ trong hai tháng đã đem toàn bộ sách xưa sưu tập được trong thư viện sửa sang lại một lần, các thư mục đều được sắp xếp gọn gàng sạch sẽ.
Hiện tại còn thu được tiền quyên góp của Tần tiên sinh, thư viện Lịch Thành cuối cùng cũng có thể trở thành nơi có nhân khí.
Giang Dữ Miên đi cà nhắc còn không với tới tầng cao nhất, thả người loạng chà loạng chạng. Tần Hành thấy tay kia của hắn đè lên lớp báo giấy lớn như thể chỉ lát nữa là ngã, liền tiến lên một bước giúp hắn cất sách báo lên trên.
"Cảm tạ." Đối phương xoay người lại.
Tần Hành vượt qua cậu, hai người dán nhau rất gần. Đối phương vừa ngẩng đầu, Tần Hành liền nhìn thấy gương mặt hắn sáng nhớ chiều mong kia, chỉ cách hắn không tới 10cm còn nói cám ơn với hắn. Tần Hành cổ họng căng thẳng, đứng chết trân tại chỗ.
" alt="Truyện Trạch Mộc Nhi Tê">Truyện Trạch Mộc Nhi Tê