Nhận định, soi kèo Real Sociedad vs Leganes, 03h00 ngày 24/2: Thêm một lần vùi dập
相关文章
- 、
-
Nhận định, soi kèo Al -
"Á á, yêu quái?!" Nguyên Diệu hốt hoảng, vội chui vào trong đống cỏ xanh, nức nở lên tiếng: "Yêu quái đại nhân, xin đừng ăn tiểu nhân! Tiểu nhân gầy lắm, ăn không ngon..."
Ông lão đánh xe không vui: "Giữa ban ngày ban mặt, làm gì có yêu quái?! Lão hủ đến Trường An để bán cỏ, hậu sinh ngươi nửa đường đi nhờ xe của lão, còn chưa nói cảm ơn một tiếng, vừa lên xe thì ngủ vùi, lúc dậy lại ồn ào nói có yêu quái này nọ! Đến cổng thành rồi, xuống đi!"
Nghe thế, Nguyên Diệu từ trong cỏ đứng dậy, xe ngựa vừa dừng ở trên đường phố nhộn nhịp, cách đó không xa hơn hai trăm mét, Cổng Khải Hạ hùng vĩ hiện lên trước mắt. Đây là cửa nam phía bên phải thành Trường An, ngày xưa là trấn của vua Vũ Hậu Quang ở thời Thịnh Đường. Phía Đông là Lạc Dương, phía Tây là Trường An, cả hai đều là những tòa thành hùng cường, thịnh thế, hào nhoáng nhất nước. Nhất là Trường An, nó từng được ví như đô thị lớn nhất phương Đông thời ấy, tương đương với La Mã của Đại Tần ở phương Tây, như hai viên ngọc châu lấp lánh của hai thế giới.
Các quý tộc của Đại Tần, Ba Tư, Lâu Lan, Thiên Trúc, Oa Quốc, Cao Lệ, những thương nhân, tăng lữ từ mọi miền đất nước đã gian khổ vạn dặm, hội tụ về Trường An, có người chiêm ngưỡng vẻ đẹp kiệt xuất của Đại Đường, có người giao dịch những đồ báu quý hiếm, có người truyền bá tín ngưỡng và tôn giáo.
Nơi con người hội tụ, không thiếu những câu chuyện buồn vui, những mối tình đầy lãng mạn, những khao khát, dục vọng dâng trào, lòng sân si và tình yêu ma quái, những khao khát và lòng thèm khát quỷ mị. Trường An, là nơi nhiều ma quỷ, bách yêu tụ hội.
Nguyên Diệu nhảy xuống từ xe ngựa, vẫn không dám nhìn ông lão, thầm thở dài: "Đa tạ lão bá."
Ông lão nhếch môi, mỉm cười: "Thấy trên người ngươi toàn mùi chua, hẳn là sĩ tử đến kinh thành dự thi nhỉ?"
Nguyên Diệu cúi đầu: "Tiểu sinh đúng là tới Trường An để dự thi."
Ông lão hoài nghi: "Ngươi không mang đồ đạc, không có người hầu, lại vì nghèo khó nên phải đi nhờ xe lão hủ, có lẽ cũng chẳng có chi phí gì, khoa cử bắt đầu vào tháng giêng, chỉ còn ba tháng nữa, cả năm nay chẳng lẽ ngươi phải ngủ ngoài đường ư?"
Nguyên Diệu thì thầm: "Nhà nghèo, không có người hầu, khi ở Lạc Dương đã bị lừa hết. Nhưng tiểu sinh có họ hàng xa tại Trường An, lần này đến đây vừa để dự thi, vừa ở nhờ nhà người thân."
Ông lão nói: "Thế à, vậy hậu sinh nhớ bảo trọng. Thứ cho lão hủ nói thẳng, trán trên của ngươi hơi hẹp, vận mệnh mờ mịt, dễ dàng bị yêu quái lợi dụng! Nếu muốn hóa giải, trong vài ngày tới, cần phải cách xa nước!"
Nguyên Diệu nhìn ông lão, ngay lập tức cúi đầu nói: "Đa tạ lão bá chỉ bảo."
Ông lão khẽ vẫy tay: "Đi đi, hậu sinh."
Nguyên Diệu bày tỏ lòng biết ơn rồi quay người về phía cổng Khải Hạ. Dọc đường, quán trà đơn sơ, khách thương quán rôm rả cười đùa.
Ông lão lúc nãy nói vào bán cỏ, nhưng lại chẳng vào Trường An, quay đầu ngay tại chỗ, chở một xe cỏ xanh dọc theo con đường cũ trở về.
Nghe tiếng bánh xe từ phía sau xa dần, Nguyên Diệu mới quay đầu lại, nhìn thấy bóng lưng ông lão đánh xe. Ông lão mặc bộ áo ngắn màu xám, tóc bạc búi cao, thay vì hai tai thông thường, thì mọc đôi tai thỏ dài.
Ông lão bỗng nhiên quay đầu lại, nhìn Nguyên Diệu từ xa, nở nụ cười, môi hé ra để lộ hàng răng, là một gương mặt thỏ.
Nguyên Diệu sợ đến nỗi vội vàng xoay người, tiếp tục đi về phía cửa thành.
Xe ngựa chậm rãi đi trên dịch đạo*, khách nghỉ chân trong quán trà, người bước trên đường mặc kệ, chẳng nhận ra người cầm đống xe là một lão nhân với đầu thỏ.
* Dịch đạo, còn gọi là cổ dịch đạo, là những con đường lớn nơi đặt các trạm dịch trong thời cổ đại Trung Quốc. Đây là các tuyến đường giao thông chính trên đất liền thời cổ đại, đồng thời cũng là một trong những cơ sở quân sự quan trọng. Chúng chủ yếu được sử dụng để vận chuyển lương thảo, vật tư quân dụng và truyền đạt mệnh lệnh, tin tức quân sự.
Ông lão nói không sai, Nguyên Diệu thực sự vận mệnh bát tự gặp sát, số mệnh gắn liền với yêu duyên quỷ phận. Từ bé, hắn đã có thể nhìn thấy những thứ mà người khác không nhìn thấy: nữ tử khóc lóc che mặt dưới cây, khách trong quán trà mặt thú đuôi lông, yêu quái ở đầu ngõ...
Nguyên Diệu nhút nhát, nhưng lại luôn gặp phải yêu ma. Sáng nay hắn đi trên đường núi, chẳng may gặp thỏ yêu mang cỏ vào Trường An buôn bán. Lúc đó mặt trời vừa lặn, hắn quyết tâm đi nhờ xe thỏ. Dọc đường đi, hắn cảnh giác đề phòng, không dám nhìn thỏ, không dám nói nhiều, cuối cùng đã đến được Trường An.
Gần hoàng hôn, ngày đêm mơ hồ phân chia biên giới, một thế giới khác từ từ trở nên rõ ràng.
Nguyên Diệu bước vào cổng Khải Hạ, trong lòng suy nghĩ vì sao thỏ yêu vất vả chở cỏ đến rồi mà lại không vào thành. Bỗng nghe thấy tiếng ai mới đó ngủ dậy, thì thầm: "Úc Lũy, hai trăm năm qua, con thỏ xám hàng ngày mang cỏ đến, khi hoàng hôn lại vòng qua cửa thành, quay trở về trên con đường cũ. Hắn không chán chứ ta nhìn thôi cũng thấy mệt."
Một giọng nói khác vang lên: "Thần Đồ, ta cũng thấy thế? Nhưng mà, ai lại không biết trời cao đất rộng, muốn trộm bảo vật Phiêu Miểu Các thế? Nữ nhân kia thật đáng sợ, mãi mãi không được bước vào Trường An là phạt nhẹ rồi đó. Con thỏ này không dám vào thành, nhưng lại không từ bỏ, đành phải ngày ngày ra vào trước cửa thành... Hai, yêu và con người thực ra đều có sự si chấp như nhau cả!"
Thần Đồ (*) lên tiếng: "Nữ nhân kia? Phiêu Miểu Các, Bạch..."
Úc Lũy (*) nhắc nhở: "Im lặng, tên nàng ta là cấm kỵ."
* Chú thích: (1) Thần Đồ Úc Lũy: Trong Sơn Hải Kinh, hai vị thần có thể trừ ác, đời sau gọi là môn thần, vóc dáng xấu xí và hung ác.
Nguyên Diệu nhìn lên, phát hiện hai bức tượng quỷ hung ác nằm úp sấp trên hai cánh cửa thành, một bên trái một bên phải. Quỷ Thần Đồ kia có đôi mắt đỏ như chuông đồng, lưỡi dài như rắn độc.
Má ơi! Nguyên Diệu kinh hãi đến mức tái mặt, ngã xuống đất.
Bên ngoài cửa thành, binh lính phòng vệ không biết đã xảy ra chuyện gì, bèn chạy đến hỏi: "Vị thư sinh này ngồi dưới đất làm chi thế?!"
Nguyên Diệu chỉ vào cửa thành, run rẩy nói: "Trên cửa thành có, có lệ quỷ!"
Hai tên lính ngẩng đầu, tường đá thành vàng ố, cửa thành sơn son dày, đinh đồng màu sắc âm u, có thấy lệ quỷ gì đâu?! Họ lập tức quát mắng Nguyên Diệu: "Nơi Kinh đô trọng địa, thư sinh đừng có ăn nói bừa bãi! Cẩn trọng lời nói, đừng có nhiễu loạn lòng dân!"
Nguyên Diệu ngẩng đầu lại, Thần Đồ Úc Lũy vẫn ghé vào cửa thành, thè lưỡi rắn ra, cười tà mị.
Nguyên Diệu hoảng sợ, đứng dậy chạy lẹ vào thành, không dám quay đầu lại.
"Tên điên!" Hai binh lính mắng một tiếng, quay về nơi phòng thủ.
Thần Đồ ghé vào cửa thành bất mãn nói: "Thư sinh này thật thiếu lễ nghĩa, dám coi chúng ta là lệ quỷ. Chúng ta là thần trấn thủ quỷ môn, mặc dù vị trí hơi thấp, tướng mạo hơi xấu."
Úc Lũy mấp máy cánh mũi, cười nói: "Thư sinh này rất thú vị, trong linh hồn hắn, có mùi nước."
Nguyên Diệu từ cổng Khải Hạ tiến vào Trường An, đi qua Phường An Đức, Phường An Nghĩa, đến đường cái cổng Chu Tước rộng lớn. Đường được lát đá xanh phẳng, cực kỳ rộng, có thể đi song song tám người. Hai bên đường nhà cửa san sát nối tiếp nhau, người dân sống trong phồn hoa cường thịnh.
Lúc Nguyên Diệu đi tới cổng Chu Tước thì trời đã tối, xe người qua lại cũng dần dần ít đi. Sắp đến giờ giới nghiêm. Luật lệ Đại Đường sau giới nghiêm, dân chúng không thể đi trên đường. Người vi phạm giới nghiêm sẽ bị trừng phạt theo pháp luật, nhẹ có thể bị đánh ba mươi roi, nặng thì bay đầu.
Nguyên Diệu suy nghĩ, hôm nay chỉ có thể tìm một nơi để nghỉ chân, ngày mai sẽ đi tìm người thân. Hắn ngẩng đầu nhìn xung quanh, thấy ở phường Bảo Ninh có một quán trọ tên là "Cát Tường", trước cửa treo đèn lồng đỏ tỏa ra ánh sáng màu cam, rất ấm áp.
Nguyên Diệu sờ vào ngọc bội song ngư đeo bên hông, rồi bước vào nhà trọ Cát Tường. Sau khi bị lừa hết hành lý và tiền bạc, hắn chỉ còn lại miếng ngọc bội song ngư này để cầm cố lấy vài quan tiền.
Nguyên Diệu bước vào nhà trọ và thuê một phòng. Có người đưa cơm tối vào phòng, Nguyên Diệu bèn kéo lại hỏi: "Xin hỏi, ngươi có biết phủ đệ của Vi đại nhân - Lễ bộ Thượng thư đương triều ở đâu không?"
Tiểu nhị quán trọ liếc nhìn Nguyên Diệu một cái, thấy hắn có dáng người cao ráo, mặc một chiếc áo dài Nho sinh đã hơi cũ, khí chất ôn hòa, nhã nhặn. Khuôn mặt rất bình thường, nhưng lại có đôi mắt đen sáng ngời, trong trẻo không vương chút bụi trần, tựa như bầu trời xanh.
Tiểu nhị đặt đồ ăn lên bàn, hỏi: "Khách quan là hỏi húy Đức Huyền Vi đại nhân chăng?"
"> Truyện Phiêu Miểu 1 -
Tức giận nói một câu, Diệp Khôn đảo mắt đánh giá hoàn cảnh xung quanh một lượt. Sau khi đã định hướng được mục tiêu, hắn cột chặt gùi thuốc trên lưng, dắt dao hái thuốc vào hông, sau đó hai tay bám vào vách đá tìm tòi những hốc đá nhô ra cẩn thận trèo lên.
Vách đá cao thẳng đứng, xem ra có vẻ rất khó trèo lên, cứ trèo lên được một chút, Diệp Khôn lại lấy dao hái thuốc dùng sức khoét một hốc nhỏ trên vách đá để lấy điểm tựa trèo lên .
Cứ như vậy, Diệp Khôn cẩn thận từng ly từng tý chậm rãi leo lên. Mà trong lúc leo lên, hắn chỉ dám nhìn lên phía trên, chứ không dám quay đầu nhìn xuống phía dưới.
Đây cũng là kinh nghiệm của hắn mỗi khi phải trèo cao, chỉ được phép nhìn lên chứ không được phép nhìn xuống.
Nếu đứng ở xa nhìn lại, trông hắn cứ như là một con tắc kè con mới ra đời đang tập leo tường vậy.
Nửa canh giờ sau, trên mặt và người Diệp Khôn mồ hôi tướt ra đầm đìa ướt hết cả áo. Càng gần đến mục tiêu, hắn càng thở dốc và nhăn mặt gắng gượng, đến cuối cùng cũng lên được mỏm đá có Thanh La thảo.
Mỏm đá này tuy không rộng lắm, nhưng cũng đủ để một người ở trên đó. Diệp Khôn thở phù vài cái rồi ngồi bệt xuống mỏm đá nghỉ ngơi lấy lại sức. Một lúc sau, sau khi cơ thể không còn cảm thấy mệt mỏi nữa, hắn cẩn thận hái gốc Thanh La thảo cho vào gùi thuốc trên lưng, tỏ vẻ hài lòng.
Đứng từ trên mỏm đá nhìn xuống, Diệp Khôn hơi nhíu mày tự đánh giá lại một lần nữa, sau đó hắn cẩn thận theo đường cũ trèo xuống. Lần này trèo xuống có vẻ dễ dàng hơn trước nhiều, cho nên chẳng mấy chốc hắn đã xuống tới nơi.
***
Diệp Khôn hắn là một thiếu niên năm nay mười bốn tuổi, có khuôn mặt bình thường, dáng người cao gầy, làn da ngăm đen đậm chất thôn dã. Nhìn từ đầu đến chân chẳng thấy hắn có chỗ nào nổi bật cả, nếu có thì là hắn khá thông minh.
Hắn mồ côi cha mẹ từ nhỏ, hiện tại đang sống cùng gia đình cậu của hắn ở Hà Gia thôn.
Thường ngày, ngoài làm những việc vặt giúp gia đình cậu hắn ra, thì hắn thường lên núi hái thuốc cho Hà đại phu, một vị thầy thuốc có tiếng ở Hà Gia thôn.
Trước đây lúc hắn lên bảy tuổi, đột nhiên bị một trận bệnh nặng thiếu chút nữa là không qua được. Cũng may Hà đại phu hết lòng ra sức chữa trị, tốn rất nhiều loại thuốc tốt cho hắn dùng, cuối cùng cũng đã qua khỏi.
Chỉ là Hà đại phu trị bệnh cho hắn nhưng ông không lấy một xu nào cả, Diệp Khôn và gia đình cậu hắn rất cảm kích, không biết lấy gì để đền ơn, mà chỉ biết để ở trong lòng. Dù sao gia đình cậu hắn cũng nghèo, nếu phải trả tiền thuốc thì quả thật không có khả năng để trả.
Sau này Diệp Khôn thường lui tới chỗ Hà đại phu, thi thoảng giúp ông ấy những công việc vặt trong nhà cũng như tiệm thuốc.
Hà đại phu thấy hắn thông minh, nhanh nhẹn, nên cũng rất thích hắn. Về sau Hà đại phu thường chỉ điểm cho hắn biết về các loại dược thảo, và để cho hắn theo mình khi đi hái thuốc, cũng như thăm khám bệnh, thành ra Diệp Khôn từ lúc nào không hay biết, đã trở thành đồ đệ của Hà đại phu. Mặc dù không được Hà đại phu chính miệng công nhận, nhưng trong lòng ông cũng đã ngầm công nhận tiểu đồ đệ này rồi.
Những lúc Hà đại phu cần dược thảo, mà ở dược viên không có, hoặc không mua được ở ngoài. Hắn thường lên núi Thanh Phong cách Hà Gia thôn hơn một dặm đường, để tìm hái những loại dược thảo cần thiết cho Hà đại phu.
Mấy hôm trước có một người đến tìm Hà đại phu, nghe nói y là người trong giang hồ thuộc một môn phái nào đó rất có tiếng, y đến mời Hà đại phu xem bệnh cho một vị tiểu thư nhà hắn. Hà đại phu đi mấy ngày rồi trở về, ông tìm một số dược thảo để điều chế thuốc cho vị tiểu thư kia, nhưng còn thiếu một vài loại, khiến cho ông đau đầu không thôi.
Diệp Khôn nghe thấy vậy, có vẻ khó hiểu, nếu như nói vị tiểu thư kia là người thuộc một môn phái có tiếng trong giang hồ, thì dược thảo đối với bọn họ mà nói quá đơn giản rồi. Chỉ cần bọn họ phái người ra ngoài tìm kiếm và thu mua là được, đằng này lại để cho Hà đại phu phải đau đầu về việc này như thế, quả thực có chút kỳ quái.
"> Truyện Nghịch Thiên Tu Tiên -
Blacklight Retribution Những tựa game FPS đáng chơi nhất kì nghỉ lễ 30/4Blacklight Retribution là tựa game FPS đang được cộng đồng đánh giá khá cao về mặt đồ họa và lối chơi, game phát hành vào năm 2011 nhưng gamer Việt không thể chơi do NPH Perfect World đã khóa IP Việt Nam.
Tuy nhiên, vào đầu năm 2014, việc ra mắt cụm máy chủ Đông Nam Á đã đem lại cơ hội cho người Việt trải nghiệm tựa game MMOFPS khá mới lạ này.
Bối cảnh của Blacklight Retribution xảy ra vào thời điểm tương lai, khi các tiến bộ khoa học kĩ thuật quân sự đã đạt được khá nhiều thành tựu. Nhờ sử dụng Unreal Engine 3, Blacklight Retribution có nền đồ hóa khá đẹp, không thua kém bất kì MMOFPS nào ở thời điểm hiện tại.
Ngoài hệ thống bắn súng thường thấy ở một game FPS, Blacklight Retribution có một điểm đặc biệt là khả năng nâng cấp vũ khí ấn tượng. Người chơi có thể thay đổi tất cả các chi tiết có trên vũ khí của họ, từ báng súng, họng súng, ống ngắm, hộp đạn cho đến các chi tiết kĩ thuật bên trong vũ khí. Những thay đổi sẽ làm ảnh hưởng đến khả năng bắn chính xác, sức công phá, độ giật, khả năng bắn nhanh... đòi hỏi người chơi phải tính toán khá kĩ càng nếu không muốn vũ khí của mình là một khẩu súng đồ chơi.
Lối chơi của Blacklight Retribution xoay quanh các mục chơi truyền thống như chiếm giữ cứ điểm, Deathmatch, Domination,... Người chơi tiêu diệt đối phương nhiều bao nhiêu, lượng điểm kinh nghiệm và số tiền người chơi kiếm được càng nhiều bấy nhiêu.
Nhìn chung, nếu bạn đang tìm một tựa game MMOFPS mới lạ, có chất lượng tốt, được cộng đồng đánh giá cao, không quá “hút máu” thì Blacklight Retribution là một lựa chọn không tồi.
Đăng kĩ và tải game tại: http://www.blacklightasia.com
Ghost Recon Phantoms
Là phiên bản online của series FPS offline đình đám Tom Clancy's Ghost Recon, Phiên bản Phantoms không những giữ được truyền thống đề cao tính chiến thuật, khả năng phối hợp giữa người chơi với nhau, game còn đem đến khá nhiều thay đổi trong hệ thống nấp và bắn thường thấy trong nhãn hiệu Ghost Recon. Chính vì thế, Ubisoft không ngần ngại khi quyết tâm đạt được mục tiêu là đánh bật lại các tựa game MMOFPS đang có mặt trên thị trường.
Là một tựa game bắn súng thiên về tính chiến thuật, người chơi phải tính toán khá kĩ càng nếu muốn hoàn thành được nhiệm vụ của màn chơi. Game cung cấp 3 phe cho người chơi lựa chọn, mỗi phe đều có những đặc điểm và kĩ năng riêng biệt khác nhau. Mỗi khi vào trận đấu, cả đội phải tính toán và giao nhiệm vụ tùy thuộc vào kĩ năng của từng người nếu không muốn “nướng” mạng một cách vô ích.
Bên cạnh đó, cơ chế tính toán trong khi chiến đấu được Ubisoft làm cực tốt, nhưng việc này vô hình chung biến Ghost Recon Phantoms thành một tựa game khá kén người chơi. Cụ thể, người chơi giờ đây không còn được xả đạn như Rambo nếu muốn sống sót cho tới cuối trận.
Độ giật của súng trong game cực cao, rất khó bắn trúng mục tiệu, nhưng rất thật. Mỗi lần nhả một loạt súng, người chơi phải tính toán thật kĩ các yếu tố đang có trong game, vũ khí đang sử dụng, lớp nhân vật của mình đang có những đặc điểm riêng biệt.
Không những thế, người chơi phải tính toán chiến thuật cẩn thận trước mỗi lần vào trận đấu. Game có áp dụng cơ chế nấp và bắn - đặc điểm thường thấy của tựa game bắn súng chiến thuật - rất tốt.
Cơ chế này buộc người chơi phải cẩn thận khi muốn bắn súng mục tiêu hay tránh để đạn lạc vào người. Nếu nắm rõ tính chiến thuật và phối hợp nhịp nhàng, game sẽ có những màn bắn súng và di chuyển chuyên nghiệp như đội phản ứng nhanh SWAT nổi tiếng ở Mỹ và trên điện ảnh.
Tuy việc chơi ở cụm sever Bắc Mỹ là điều khá khó khăn với gamer Việt Nam nhưng thực tế lại không phải như vậy. Người chơi vẫn có thể trải nghiệm game một cách hoàn toàn bình thường mà không gặp phải bất kì trở ngại nào, có lẽ, đây là một điều đáng mừng nhất của một tựa game bắn súng nước ngoài mà gamer Việt Nam đã từng được chơi.
Tóm gọn lại, Ghost Recon Phantoms là tựa game bắn súng không dành cho các “tay mơ” bắn súng chỉ biết xả đạn liên tục vào đối phương. Nhưng nếu muốn trải nghiệm một tựa game chất lượng cực cao đến từ nhà phát hành Ubisoft, Ghost Recon Phantoms là một tựa game khá xuất sắc, đáng để đầu tư thời gian và trải nghiệm trong mùa hè này.
Đăng kí và tải game tại: http://www.ghostrecononline.com/.
Hawken
Hawken, một sản phẩm đến từ một nhóm phát triển hầu hết là người Việt thai nghén. Trò chơi sẽ đưa game thủ bước vào cuộc chiến của những năm 2300, thời điểm các cuộc chiến giữa con người với con người được thay thế bằng các cỗ máy vô tri vô giác.
Đóng vai trò là một chiến binh điều khiển các cỗ máy (mech), tầm nhìn của người chơi bị giới hạn trong khoang buồng máy mech, điều này sẽ đem lại khá nhiều điểm bất lợi tới người chơi. Nhưng nếu không ngại, người chơi sẽ quen và thấy khá thích cảm giác rất thật này.
Trong game có đến hàng chục chủng loại mech cho game thủ sở hữu. Mỗi loại người máy sẽ có những ưu, nhược điểm cũng như kỹ năng và vật phẩm khác nhau, phù hợp với nhiều vai trò trên chiến trường như tấn công hay phòng thủ.
Hawken đem đến cho người chơi hàng chục loại mech để có thể lựa chọn. Mỗi loại người máy sẽ có những ưu điểm khác nhau và cũng sở hữu những kĩ năng khác nhau. Người chơi phải tính toán thật kĩ nếu không muốn mất tiền một cách vô ích vào game.
Nếu bạn không ngại đầu tư thời gian vào một tựa game có phong cách chơi hoàn toàn mới lạ và… phụ thuộc vào tiền mặt để mua vật phẩm, Hawken sẽ là một sự lựa chọn không tồi trong những ngày hè nóng nực sắp tới.
Đăng kí và tải game: https://www.playhawken.com/
Warface
Warface – MMOFPS (game bắn súng góc nhìn thứ nhất) được phát triển bởi Crytek dựa trên công nghệ đồ họa đỉnh cao CryENGINE3. Warface có đồ họa cực kỳ chi tiết, mô phỏng môi trường cùng nhân vật một cách chân thực nhất. Đặc biệt hơn nữa, Warface đang là đứa con cưng của NPH VTC danh tiếng.
Sở hữu lối chơi độc đáo, đồ họa bắt mắt, Warface là một tựa game bắn súng đang được cộng đông Việt đón nhận và đặt rất nhiều kì vọng. Không dừng lại ở đó, NPH VTC đang thay đổi Warface từng ngày để đem lại những giá trị tốt và chất lượng tốt nhất tới người chơi.
Bên cạnh hệ thống dựng hình, cử động của nhân vật, CryEngine 3 cũng trang bị cho Warface hệ thống AI (trí thông minh nhân tạo) tiên tiến giúp cho người chơi hòa mình vào cuộc chiến. Với 4 lớp nhân vật Riffeman, Sniper, Engineer, Medic có các khả năng đặc biệt khác nhau, người chơi có thể lựa chọn nhân vật phù hợp nhất để hoàn thành các nhiệm vụ trong game hay đơn giản là thỏa mãn sở thích cá nhân. Bên cạnh tính năng PvE và PvP cùng nhiều chế độ chơi mới lạ, người chơi có thể tùy chỉnh vũ khí ngay trong khi thi đấu nhằm trang bị cho mình hỏa lực tốt nhất trên chiến trường.
Đăng kí và tải game: http://warface.goplay.vn
Theo EG
">