Bố mẹ Dung bỏ nhau lúc em mới có 7 tháng tuổi. Thương cháu còn nhỏ, bà đã khuyên can hết lời nhưng chỉ được đáp lại câu nói “của nhà bà thì bà nhận lấy mà nuôi” bà Kháng đành ngậm ngùi ôm đứa cháu nhỏ và bắt đầu những tháng ngày đầy gian khó. Nhà nghèo, những lọ sữa của em là những lần bà đi năn nỉ người hàng xóm bán chịu cho để rồi đến vụ thì trả bằng thóc lúa. “Lúc đó, cháu còn nhỏ quá, lại không có nhiều sữa như bây giờ, chẳng biết phải cho ăn gì, chỉ có cái sữa đóng lọ mua chịu của bà hàng xóm”. Bà nhớ lại những lúc Dung ốm sốt, nhà chỉ có hai ông bà già, ông lại bị tàn tật, trăm sự phải đổ lên đầu bà già ở cái tuổi “gần đất xa trời”.
|