您现在的位置是:Công nghệ >>正文
Nhận định, soi kèo Rio Ave vs Braga, 03h30 ngày 3/3: Ca khúc khải hoàn
Công nghệ27人已围观
简介 Nguyễn Quang Hải - 02/03/2025 10:00 Bồ Đào Nh ...
Tags:
相关文章
Nhận định, soi kèo PSG vs Lillle, 03h05 ngày 2/3: Chủ nhà tiếp đà thăng hoa
Công nghệNguyễn Quang Hải - 01/03/2025 10:50 Pháp ...
阅读更多Chồng ngoại tình, bỏ mặc vợ con ở quê
Công nghệChồng tôi làm tài xế trên Hà Nội, tôi ở quê chăm sóc nhà cửa, dạy dỗ con cái. Hai vợ chồng kết hôn từ năm 19 tuổi nên giờ con gái đầu tôi đã 20 tuổi. Hai đứa sau, một đứa 15, một đứa lên 10. Con lớn tôi học đại học, trọ gần công ty bố. Tôi vất vả đồng áng, chăn nuôi lợn gà, người lúc nào cũng thấm đẫm mùi mồ hôi. Chồng tôi thi thoảng tạt về nhà thăm con, mua chút quà bánh rồi lại đi. Mẹ chồng tôi khi xưa còn sống, vẫn than thở, tôi là người có mệnh khổ.
Dẫu vậy, tôi chẳng bận tâm. Với tôi, con cái ngoan ngoãn, học giỏi, biết thương mẹ là mãn nguyện rồi. Tình cảm vợ chồng tôi không mặn nồng nhưng khá tốt đẹp.
Anh về, tôi làm mâm cơm thịnh soạn, thêm cút rượu, chăm sóc, nâng giấc chu đáo. Tôi thương anh vất vả, lăn lội một thân, một mình nơi đất khách quê người, kiếm đồng tiền.
Bởi thế, mỗi tháng anh gửi về 2 triệu, tôi cũng không kêu ca. Tôi bươn chải, chạy chợ sáng nên mấy mẹ con vẫn đủ chi tiêu. Quần áo đứa lớn mặc chật, nhường lại đứa bé. Tiền học cho con lớn, tôi vay tiền quỹ phụ nữ, con nói, sau này ra trường, sẽ hỗ trợ mẹ trả nợ.
Một lần, lúc dọn nhà, tôi thấy rơi ra quyển sổ tiết kiệm 200 triệu đứng tên chồng. Tôi cất quyển sổ vào chỗ cũ. Nhân lúc chồng về làm giấy tờ nâng bằng lái xe, tôi hỏi, anh bảo đó là tiền dành dụm được sau mấy năm chạy xe, để sau này xây nhà.
Năm nay con gái lớn tôi chuẩn bị làm đề án tốt nghiệp đại học, phải đi thực tập và chạy nhiều nơi. Tôi thương con vất vả, hàng ngày phải đạp xe đến trường, liền gọi cho chồng, giục anh đi rút sổ, lấy 30 triệu đồng, mua cho con chiếc xe máy.
Anh không đồng ý, bảo tiền anh vất vả mãi mới tiết kiệm được, chi cho việc trọng đại, tôi thích mua xe thì đi vay tạm. Mỗi tháng anh gửi thêm 500 nghìn đồng, hỗ trợ trả nợ. Cuối cùng, tôi đành sang nhà ngoại, vay em trai 15 triệu đồng, mua trả góp.
Cho đến gần đây, căn nhà đang ở quá xuống cấp, tôi gom tiền bán lứa vịt, 4 con lợn, định bụng gọi chồng về, bảo anh đi rút sổ, xây sửa lại nhà. Bao năm nay, nhà tôi vốn tiếng nghèo nhất làng. Giờ các con dần trưởng thành, cũng cần cho chúng không gian sống thoải mái hơn. Thế nhưng, khi vào hòm lấy, quyển sổ không cánh mà bay.
Tôi hốt hoảng gọi cho anh, chồng chẳng ngạc nhiên, chỉ trả lời cụt lủn: ‘Anh rút, có việc cần giải quyết lâu rồi. Sau đó anh tắt máy. Kế hoạch xây nhà đổ bể, tôi chưng hửng, tâm trạng có chút buồn bực.
Cuối tuần, con gái tôi về, mặt mày ủ rũ, đêm bỏ ra ngoài sân ngồi khóc. Tôi gặng hỏi, con nức nở, nói trong nước mắt: ‘Bố có dì hai mẹ ạ. Con chứng kiến bố đưa bà ta đi mua sắm rồi vào nhà nghỉ. Bà ta phải già hơn mẹ nhiều tuổi’.
Thông tin con tiết lộ, khiến tôi bàng hoàng. Đầu óc rối bời, tôi vẫn phải gắng gượng động viên con. Hôm sau, con gái lên trường, tôi nhắn chồng về nói chuyện.
Anh vừa về đến nhà, có chuông điện thoại reo, anh chạy ra sau bếp nói chuyện.
Tôi đứng ở bờ tường, nghe rõ anh nói với người đàn bà nào đó: ‘Chiếc túi anh mua cho em tháng trước, phải rút sổ tiết kiệm mới đủ. Giờ anh chưa có tiền, đợi mấy hôm nữa anh về nhà lấy tiền, anh mua cho’.
Cuộc điện thoại của chồng thực sự làm tim tôi nhói đau. Tôi ở nông thôn, cả đời chưa đụng đến một chiếc túi xách thời trang, nói gì đến hàng hiệu nhưng tôi biết, món đồ chồng tôi mua cho người tình phải thuộc loại xa xỉ lắm. Vì nó mua bằng khoản tiền 200 triệu của chồng tôi.
Mặc dù biết chồng có người khác, tôi vẫn không có ý định ly hôn mà muốn níu kéo anh quay về với gia đình. Tôi hi vọng, mối tình đó chỉ là phút giây ngang qua đời anh.
Xin hãy cho tôi lời khuyên!
Ám ảnh của nữ bác sĩ sau mỗi lần chồng đi công tác
Cuộc hôn nhân những tưởng hạnh phúc của tôi, hóa ra là địa ngục khi chồng mắc chứng ghen tuông thái quá.
">...
阅读更多Ni sư giả điên, tìm cách đưa trẻ bụi đời về chùa cưu mang
Công nghệChùa Yên Ninh (Ninh An, Hoa Lư, Ninh Bình) hơn 20 năm nay đã trở thành chốn đi về của những mảnh đời bất hạnh, không nơi nương tựa. Ni sư Thích Diệu Nhân (60 tuổi - trụ trì chùa) cho biết, nhiều đứa trẻ ở đây đã trưởng thành, lập gia đình và có cuộc sống hạnh phúc. Trong số đó, 15 người có bằng cử nhân, gần 60 cặp đôi đã kết hôn, nhiều người có bằng cao đẳng….
“Tính đến thời điểm hiện tại, tôi từng nuôi dưỡng, cưu mang khoảng 200 em”, ni sư Diệu Nhân kể.
Ni sư Thích Diệu Nhân. Ảnh: Đỗ Ngọc Hà Ni sư từng giả điên, làm bạn với trẻ bụi đời
Một góc chùa Yên Ninh Ni sư Thích Diệu Nhân tâm sự, để nuôi dạy những đứa trẻ có quá khứ đặc biệt thành người, bà phải dùng nhiều biện pháp cảm hóa chúng. Bà còn giả điên, tìm cách đưa trẻ bụi đời dưới gầm cầu về chùa cưu mang, dạy dỗ.
Theo dòng ký ức, năm 1995 ni sư Diệu Nhân được bổ nhiệm về chùa Yên Ninh. Trước đó, ngôi chùa không có sư trụ trì, đang xuống cấp, hỏng hóc nghiêm trọng.
Ni sư Diệu Nhân kể, thập niên 90, Ninh Bình còn nghèo, cuộc sống người dân quanh chùa cũng chẳng khấm khá. Hàng ngày, bà phải đi khất thực khắp nơi, vừa xin ăn, vừa tìm hiểu cuộc sống bên ngoài.
Đến khu vực gầm cầu, nơi trẻ bụi đời hay tụ tập, bà chứng kiến nhiều đứa trẻ đói rách, tranh nhau từng mẩu bánh mì.
Những đứa trẻ mới 7 tuổi còn ngô nghê cũng bị quăng vào đời một cách tàn nhẫn. Ở tuổi đó, lẽ ra chúng được chăm sóc, yêu thương nhưng lại trở thành những kẻ hiếu chiến, giẫm đạp lên nhau để tồn tại.
Lòng trắc ẩn khiến ni sư ứa nước mắt. Ni sư nung nấu ý định, đưa các em về nuôi. Bà bàn bạc với một số Phật tử tâm nguyện của mình và được mọi người ủng hộ.
Khoảnh khắc bình yên của vị trụ trì bên những đứa trẻ ở chùa. Thế nhưng, tiếp cận các em bằng cách nào? Vì các em thấy người lạ đến gần sẽ lảng tránh. Cuối cùng, ni sư lấy nhọ nồi quệt lên mặt, đội tóc giả, mặc bộ quần áo rách rưới, giả làm ăn mày ra gầm cầu ngồi.
Ni sư quan sát, nghe ngóng tình hình 2 ngày. Ngày thứ 3, bà cầm chiếc bánh mì nóng hổi, bẻ 1 miếng nhai, còn đâu đưa các em. Dần dần, chúng quen thân với người phụ nữ nửa khôn, nửa dại, sẵn sàng chia thức ăn kiếm được cho mình.
Khi tạo được lòng tin với lũ trẻ bụi đời, ni sư nói, sẽ có cách xin ăn ở chùa. Điều kiện bà đưa ra là, chúng không được móc túi, ăn trộm nữa. Bà quyết định rủ chúng về chùa Yên Ninh với lời khẳng định: “Trụ trì đã đồng ý cho mọi người có nơi ở, có cơm ăn”.
3 năm đầu, ni sư sống cảnh “một cuộc đời, 2 số phận”. Ban ngày, bà trong vai người phụ nữ khùng, lang thang khắp nơi, thực chất đi xin ăn, nuôi lũ trẻ. Đêm đến, bà đợi các em nhỏ ngủ say, mới về chùa.
“Tôi vào các nhà hàng, xin họ thức ăn thừa. Ban đầu họ từ chối, còn đuổi đánh nhưng sau thấy mình đến nhiều, không phá phách nên tự động gói đồ cho”, ni sư 60 tuổi nhớ lại.
Thức ăn mang về, không có tủ lạnh, bà phân loại, gói vào trong các túi nilon, buộc dây thả xuống giếng chùa. Cách bảo quản này giữ cho thực phẩm khỏi bị ôi thiu, dùng được cả tuần.
Ni sư cho biết thêm, mỗi lần cải trang, bà đều bôi bẩn mặt mũi để không ai nhận ra. Khi cần giải quyết công việc ở chùa, ni sư cởi bỏ lớp hóa trang, xuất hiện trước mặt các em nhỏ trong bộ quần áo tu hành.
Thế rồi, một ngày, người phụ nữ điên bất ngờ rời đi, không quay trở lại. Lũ trẻ buồn bã mãi cũng nguôi ngoai.
"Lúc này, vai trò của người phụ nữ điên đã hoàn thành, tôi cần quay trở lại là mình để giải quyết các công việc chung", ni sư giải thích.
Giếng chùa - nơi ni sư Diệu Nhân bảo quản đồ ăn những ngày còn đi khất thực. Các em không hề phát hiện được ni sư chính là chị "điên" dẫn dắt chúng về chùa. Ni sư Diệu Nhân chia sẻ, lý do khiến bà che giấu thân phận vì những đứa trẻ vốn có hoàn cảnh riêng.
Các em va vấp với đời từ sớm, đến đâu cũng bị xua đuổi nên lòng mang nhiều mặc cảm. Ai tỏ ý thương hại, muốn giúp đỡ, chúng càng phản ứng dữ dội. Bà không muốn các em cảm thấy bị tổn thương lòng tự tôn nên buộc phải làm như vậy.
Mười lăm năm sau, khi những đứa trẻ đó trưởng thành, ni sư mới tiết lộ sự thật. Chúng đón nhận trong sự ngỡ ngàng. Nước mắt tuôn rơi…
Tăng gia sản xuất
Sau thời gian khất thực, bà và phật tử cùng các nhà hảo tâm thành lập Hội tương thân, tương ái, kêu gọi mọi người giúp đỡ. Ai có điều kiện thì góp 1.000 đồng, ai không có thì góp 1 nắm gạo.
Số tiền ủng hộ, ni sư mua 20 cặp lợn giống, phát cho gia đình hội viên chăn nuôi. Các cặp lợn nuôi sinh sản, nhân giống rồi bán, dùng tiền tu bổ, xây chùa. Sau này, ni sư mua thêm 4 con bò cái nhân giống.
Ni sư dành cho những đứa trẻ tình yêu bao la. Ngoài nuôi dưỡng trẻ, trụ trì chùa Yên Ninh còn dang tay đón nhận những trường hợp người khuyết tật, người cao tuổi, bệnh tật không nơi nương tựa. Khi số người được cưu mang ngày một đông, ni sư Thích Diệu Nhân xin chính quyền được thuê và khai khẩn ruộng bỏ hoang trước cửa chùa trồng lúa, cuốc đất trồng hoa màu. Lương thực mùa nào thức nấy, ngô, khoai, sắn đầy bồ, phục vụ bữa ăn.
Mỗi bữa cơm, sau tiếng kẻng, mọi người tập trung lại khu nhà ăn, chuẩn bị mâm bát. Bữa cơm là những sản vật nhà chùa trồng cấy được.
Mâm cơm chay là những sản vật nhà chùa trồng cấy. Ông Thân - phật tử chia sẻ: "Tôi quê Thái Bình nhưng lên đây làm công quả từ năm 1996, chứng kiến ni sư Thích Diệu Nhân chịu khổ cực, nuôi trẻ từ những ngày đầu. Vất vả, gian nan nhưng lúc nào ni sư cũng lạc quan vui vẻ".
Ông Thân gõ kẻng, báo hiệu giờ ăn. Ông Nguyễn Mạnh Hùng - CT UBND xã Ninh An thông tin: "Việc nuôi dạy trẻ mồ côi, không nơi nương tựa của ni sư Thích Diệu Nhân được địa phương rất ghi nhận. Đây là hành động thiện nguyện, chúng tôi luôn ủng hộ. Từ trước đến nay, phía nhà chùa không xảy ra tình trạng bất ổn, gây mất trật tự an ninh tại địa phương. Nhiều trẻ lớn lên ở chùa đã thành đạt.
Các trường hợp được tiếp nhận vào nuôi dưỡng đều được nhà chùa báo cáo lên chính quyền, đăng ký tạm vắng, tạm trú theo quy định pháp luật".
Chuyện về 'bà nội' của 26 đứa trẻ mồ côi ở miền Tây
Ở miền Tây, câu chuyện người bà cưu mang, nuôi nấng 26 đứa trẻ mồ côi, xem các em như cháu nội ruột của mình làm nhiều người xúc động, kính phục.
">...
阅读更多
热门文章
- Kèo vàng bóng đá Juventus vs Verona, 02h45 ngày 4/3: Tin vào Bianconeri
- Cuộc sống như phim của những người du mục cuối cùng ở Mông Cổ
- Hè mỗi năm một nóng hơn, cách nào làm dịu hiệu ứng đảo nhiệt đô thị?
- Nỗi khổ gồng gánh cha mẹ già vì tôi là con một
- Nhận định, soi kèo Banfield vs CA Independiente, 07h30 ngày 3/3: Top 8 vẫn gọi
- Trải nghiệm nỗi niềm 'thương nhớ đồng quê' tại những ngôi làng đặc biệt
最新文章
-
Nhận định, soi kèo Moreirense vs Estrela, 22h30 ngày 2/3: Con tầu mắc cạn
-
Theo website Đại sứ quán Nhật Bản tại Việt Nam, khách Việt từ tỉnh Gia Lai, Bình Định trở ra Bắc sẽ nộp hồ sơ xin visa tại Đại sứ quán Nhật Bản tại Hà Nội. Những người sống ở khu vực Đắk Lắk, Phú Yên trở vào phía Nam nộp hồ sơ tại Tổng Lãnh sự quán Nhật Bản tại TP HCM. Hiện tại, khách Việt muốn sang Nhật du lịch không nộp hồ sơ thị thực và nhận kết quả trực tiếp tại Đại sứ quán hay Tổng Lãnh sự quán. Thay vào đó khách nộp qua đại lý ủy thác được chỉ định, theo yêu cầu từ phía Nhật Bản. Hà Nội và TP HCM đều có 13 đại lý ủy thác được chỉ định.
" alt="Du khách Việt cần những thủ tục gì để xin visa Nhật?">Du khách Việt cần những thủ tục gì để xin visa Nhật?
-
Quả đúng như vậy. Công sức của con trai tôi không uổng. Kỳ thi năm đó Lý đỗ vào trường đại học Luật. Cử nhân luật học 4 năm còn con trai tôi học để lấy bằng kỹ sư, thời gian học dài hơn. Vì thế hai đứa tốt nghiệp đại học cùng một năm. Con trai tôi tốt nghiệp bằng giỏi nên xin được việc làm ngay. Còn Lý sức học bình thường nên mãi không xin được việc làm. Vả lại cử nhân Luật cũng khó xin việc. Nghe nói ngành luật ở thành phố Hồ Chí Minh dễ xin việc hơn. Con trai tôi nhảy vào Sài Gòn, xin việc làm ở một công ty xây dựng rồi đưa Lý vào đó và chạy vạy xin được việc cho nó. Rồi chúng nó tính chuyện cưới.
Đã cưới vợ thì phải có nhà. Vợ chồng tôi dốc hết vốn gửi cho nó mua 1 căn hộ 60m2 ở thành phố Bình Dương. Lý làm việc ở Quận 2 thành phố Hồ Chí Minh, đường đi làm khá xa. Khi Lý mang bầu, nó nói với chồng: "Em đi làm xa quá, có khi sảy thai mất". Thế là con trai tôi bán căn hộ ở Bình Dương, vay công ty thêm 1.5 tỷ đồng mua 1 căn hộ ở Quận 2. Cá chuối đắm đuối vì con, nhà tôi vào Sài Gòn sống cùng vợ chồng chúng nó để giúp đỡ con dâu vì nó cũng sắp đẻ rồi.
Lý sinh con gái đầu lòng. Nhà tôi mừng lắm. Ao sâu lợn nái không bằng con gái đầu lòng. Hai vợ chồng son thêm đứa con nữa. Việc chi tiêu hàng ngày thành vấn đề nóng. Lý nói với chồng: "Em sẽ quản lương tháng của anh. Anh lĩnh lương về đưa hết cho em, khi cần chi tiêu gì thì bảo em đưa". Con trai tôi nói: "Anh có thể xin tiền bố mẹ chứ không xin tiền vợ. Mọi việc trong nhà từ ăn uống, điện nước anh lo đủ thế là được rồi. Tiền lương của anh một nửa phải gửi phòng kế toán trả nợ dần cho công ty", "Của chồng công vợ. Anh nói thế là không tôn trọng em". Và thế là chúng xảy ra chiến tranh lạnh.
Lý không bao giờ ngồi ăn với cả nhà. Đi làm về mặt nặng như chì, không nói năng gì cả. Ra đường sợ xe công nông về nhà sợ nhất vợ không nói gì. Nhưng con trai tôi là đứa biết tự chủ. Nó mặc kệ rồi chiến tranh lạnh cũng tan đi.
Không thể trông vào đồng lương kỹ sư xây dựng để trả hết nợ cho công ty được, con trai tôi vừa làm ở công ty vừa tranh thủ buôn bán đất đai. Rất may là nó gặp thời. Sau 1 năm buôn bán đất nó trả hết nợ công ty lại còn mua được 1 cái camry mới tinh. Rồi Lý mang bầu và sinh đứa thứ 2 là con trai. Nó gọi điện cho tôi: "Con tự hào lắm bố ạ".
Đến năm nay chúng nó đã có với nhau 2 mặt con một gái, một trai. Tôi yên tâm về chúng nó, nghĩ là chúng nó sẽ hạnh phúc. Nhưng vừa rồi nhà tôi gọi điện nói: "Lại xảy ra chiến tranh lạnh rồi". "Vì sao vậy?" "Cái Lý yêu cầu chồng sáng chở đi làm, chiều đón về. Nó bảo nắng lắm, đi xe máy không chịu được". Tôi nói: " Em động viên con trai bảo nó hết sức bình tĩnh. Không được để chiến tranh lạnh trở thành chiến tranh nóng. Chiến tranh lạnh hoặc sẽ thành chiến tranh nóng hoặc sẽ tự tan đi". "Em không biết có tan không. Sống với chúng nó mà nhà không vui em chán lắm".
Khi tôi viết bài báo này thì chiến tranh lạnh trong nhà con trai tôi vẫn chưa kết thúc. Ngoài đường nắng nóng, không khí trong gia đình còn nóng hơn. Tôi gọi điện cho con trai: "Có một nhà tâm lý học Châu Âu nói rằng: "Các ông chồng đừng bao giờ cố gắng vì vợ, bởi không bao giờ là đủ". Câu nói đó hơi cực đoan nhưng không phải là hoàn toàn vô lý. Con bình tĩnh, làm tròn phận sự của người chủ gia đình. Không nói gì cả. Chiến tranh lạnh rồi sẽ qua đi. Tình yêu tự đến còn hạnh phúc thì không tự đến mà hai vợ chồng phải phấn đấu cả đời mới có. Hãy nhìn nhau mà sống. Và phải biết nhịn. Một sự nhịn là chín sự lành. Nếu để xảy ra chiến tranh nóng thì gia đình sẽ tan, con thất bại và vợ con cũng thất bại".
Có nên từ bỏ cuộc sống gia đình yên ổn để đến với tình yêu đích thực?
Cuộc gặp với em hôm đó ở buổi họp lớp đã trở thành bước ngoặt của cuộc đời tôi.
" alt="Tình yêu tự đến còn hạnh phúc thì không">Tình yêu tự đến còn hạnh phúc thì không
-
Video: Giữa trưa, ông Duân vẫn cần mẫn cắt cỏ cho 4 con bò, sau khi lo xong việc đồng áng, khuôn mặt ướt đẫm mồ hôi, ông nói với phóng viên: "Còn sức khỏe tôi còn làm từ thiện, chết thì thôi".
Trong ký ức ông Hương (58 tuổi) - Bí thư chi bộ kiêm trưởng thôn Thế Long và nhiều người dân lớn tuổi nơi đây, hơn 35 năm qua, ông Duân luôn bỏ tiền, bỏ sức, tích cực tham gia các hoạt động từ thiện của địa phương và trên địa bàn tỉnh Quảng Ngãi.
Ông Duân - người nông dân mê làm từ thiện. Bà Võ Thị Hải vợ ông Duân tâm sự: "Làm nông vất vả, cả vụ được vài chục bao lúa, ổng xay thành gạo rồi hàng tháng, đong dần đi góp cho nồi cháo từ thiện trên xã Tịnh Hà (huyện Sơn Tịnh), cho Hội Chữ thập đỏ (CTĐ). Nhưng mình cũng ủng hộ việc làm của ông".
"Giúp đỡ người nghèo, người có hoàn cảnh khó khăn là tâm nguyện, không mong cầu nhận lại điều gì nên có tiền, mình góp tiền, không có tiền mình góp sức, miễn lòng mình vui là được", ông Duân bộc bạch.
Bốn năm qua, xót thương hoàn cảnh những người già, neo đơn, ông Duân tự nguyện bỏ tiền túi phụ cấp cho vợ chồng ông Nguyễn Yên (80 tuổi, ở xã Tịnh Hiệp, huyện Sơn Tịnh) số tiền 200 nghìn đồng/tháng.
Ông Duân cùng với Hội Chữ thập đỏ ủng hộ công tác phòng chống dịch. Khi biết bà Phan Thị Khịa (75 tuổi), không ai chăm sóc, ông tự bỏ tiền ra ‘biếu’ 270 nghìn đồng/tháng với mong ước cụ vơi bớt khó khăn. Khi hay tin anh Nguyễn Văn Phúc (30 tuổi), ở xã Nghĩa Kỳ (huyện Tư Nghĩa) bị liệt, nhà nghèo không có tiền mua xe lăn, lão nông đến Hội CTĐ ở huyện Sơn Tịnh xin xe rồi trực tiếp mang đến tận nhà trao. Ông còn cho thêm gần 1 triệu đồng để động viên anh vượt qua khó khăn.
Đến bây giờ ông Duân không nhớ rõ mình đã giúp đỡ bao nhiêu người, chỉ biết rằng mỗi lần giúp những mảnh đời bất hạnh, ông lại cảm thấy lòng mình vui hơn.
"Mình có ít tiền nhưng mình sống tiết kiệm cộng thêm tiền của con cái cho, tích góp lại để cho người nghèo, vậy là vui rồi", ông Duân trải lòng.
35 năm "ăn cơm nhà vác tù và hàng tổng"
Tham gia công tác từ thiện của Hội Chữ thập đỏ thôn Thế Long từ năm 1985, đến nay là đội phó đội tình nguyện viên của Hội Chữ thập đỏ huyện Sơn Tịnh, ngần ấy thời gian, ông Duân chưa nhận bất kỳ một đồng lương nào từ Nhà nước, chỉ thuần làm nông.
Ông nói: "Làm việc thiện dễ lắm, không ai làm thì mình làm, có tiền mình góp tiền, có sức mình góp sức, miễn có tâm là được".
Ông Duân tích cực tham gia công tác của Hội Chữ thập đỏ huyện Sơn Tịnh. Ông Phạm Xuân, Chủ tịch Hội Chữ thập đỏ huyện Sơn Tịnh cho biết: “Kinh tế gia đình không khá giả gì nhưng ông Duân tích cực tham gia công tác của Hội. Ông làm việc không lương mà không nản chí, lúc nào cũng hăng hái”.
Trong đợt dịch Covid-19 vừa qua, lão nông vận động con cháu trong gia đình ủng hộ tiền rồi cùng với Hội Chữ thập đỏ huyện ủng hộ công tác phòng chống dịch.
Ông Duân cũng luôn nhắc nhở con, cháu phải biết sống tiết kiệm, yêu thương, giúp đỡ những người khó khăn hơn mình. Đến nay 5 người con của ông đều học hành đỗ đạt, sống có ích cho xã hội.
Vì những việc làm của mình, lão nông mê làm từ thiện đã được Trung ương Hội Chữ thập đỏ Việt Nam tặng kỷ niệm chương Vì sự nghiệp nhân đạo, Tỉnh ủy Quảng Ngãi biểu dương là Tấm gương bình dị mà cao quý trong học tập và làm theo tư tưởng đạo đức, phong cách Hồ Chí Minh.
Người mang niềm vui trọn vẹn cho các cặp đôi khuyết tật
Đã 3 năm nay, anh Huynh và nhóm tình nguyện thực hiện hàng trăm bộ ảnh cưới cho những cặp đôi khuyết tật. Tất cả đều miễn phí.
" alt="Lão nông Quảng Ngãi mê giúp người nghèo">Lão nông Quảng Ngãi mê giúp người nghèo
-
Nhận định, soi kèo TPHCM vs Hoàng Anh Gia Lai, 19h15 ngày 2/3: Giải cơn khát chiến thắng
-
Tập thể hơn 5.300 nhân viên Nutifood Việt Nam cùng Viện nghiên cứu dinh dưỡng NutiFood Thuỵ Điển muốn góp sức kịp thời để chia sẻ những vất vả, lo toan với các nhóm cộng đồng dễ bị tổn thương: các y bác sĩ tuyến đầu chống dịch; các chiến sĩ biên phòng; các em nhỏ có thể trạng suy dinh dưỡng và hoàn cảnh khó khăn; những người bệnh, người cao tuổi vốn có sức khoẻ yếu, có hoàn cảnh gặp khó khăn, neo đơn… Những hoàn cảnh neo đơn ở chùa Lâm Quang quận 8 TP.HCM Chị Trần Thị Lệ - Tổng Giám đốc NutiFood ủng hộ tinh thần người nhà bệnh nhân tại bệnh viện đa khoa Thống Nhất Đồng Nai NutiFood cũng có kế hoạch hỗ trợ những gia đình bị giảm thu nhập như công nhân, tài xế, giáo viên và những địa phương bị ảnh hưởng bởi đại dịch…
Theo NutiFood, với mong muốn tạo nên một giải pháp thiết thực và bền vững, thực sự giúp đỡ hiệu quả cho những nhóm cộng đồng, chương trình được xây dựng để tạo nên 4 giá trị:
Đầu tiên là giá trị về sức khỏe: Trao tặng các sản phẩm dinh dưỡng giúp bổ sung dưỡng chất, tăng đề kháng, từ đó thêm khỏe mạnh để cộng tác - làm việc, tự bảo vệ mình tốt hơn trước đại dịch và tăng cơ hội phục hồi sức khoẻ.
Tiếp theo là giá trị kinh tế: Đại dịch mang đến sự tổn thương lớn về kinh tế, có nhiều người mất kế sinh nhai, nhiều gia đình lao đao vì giảm thu nhập, thậm chí thiếu tiền sữa cho con… Trước tình hình đó, NutiFood sẽ san sẻ phần nào nổi lo kinh tế và kêu gọi sự chung tay của các doanh nghiệp, cộng đồng để tạo cơ hội nghề nghiệp, hỗ trợ cho những hoàn cảnh này.
Thứ ba là giá trị kiến thức sức khỏe cho cộng đồng: Cái gốc của sức khỏe toàn dân là dinh dưỡng đúng, thói quen sinh hoạt tốt, hiểu biết và phát triển đề kháng cho bản thân cùng gia đình. Các y bác sĩ, chuyên gia dinh dưỡng, nhà khoa học của NutiFood sẽ xây dựng những video, bài viết về cách thức tăng đề kháng mà mọi người có thể áp dụng tại nhà. Chương trình có sự tham gia đặc biệt của Tổng giám đốc Jöns-Petter Svensson từ viện nghiên cứu dinh dưỡng NutiFood Thuỵ Điển.
Giá trị thứ 4 là giá trị tinh thần đến từ sự chung tay lan tỏa: Chương trình sẽ không thể thành công nếu thiếu sự chung tay lan tỏa của một tập thể lớn hơn. NutiFood như “đốm lửa nhỏ”, mong mỏi lan tỏa sự ấm áp đến tất cả mọi người trong hoàn cảnh khó khăn nhất, vẫn còn rất nhiều đóng góp từ các doanh nghiệp, đối tác, tổ chức truyền thông, báo chí, các nghệ sĩ và toàn thể cộng đồng cùng tạo nên “ngọn lửa lớn” dập tắt dịch bệnh.
Đại diện NutiFood chia sẻ: “Sức khoẻ và sự đồng lòng của người Việt chính là nội lực để chúng ta vươn lên trong khó khăn. NutiFood mong muốn góp phần tăng nội lực Việt Nam. Chính vì vậy, chúng tôi phát động chương trình “Sức mạnh Việt chung tay đẩy lùi Covid 19" - để tiếp sức, chia sẻ những kinh nghiệm, kiến thức dinh dưỡng giúp cộng đồng phần nào tăng cường sức đề kháng và hơn hết là lan tỏa tinh thần lạc quan, niềm tin vào sức mạnh Việt - tay trong tay chúng ta sẽ chiến thắng đại dịch Covid-19”.
(Nguồn: NutiFood)
" alt="NutiFood trao tặng 3,5 triệu sản phẩm trị giá 30 tỷ đồng">NutiFood trao tặng 3,5 triệu sản phẩm trị giá 30 tỷ đồng