Tết thời bao cấp: Đau đầu thái lá gan lợn thành 45 phần“Một lá gan lợn chúng tôi phải thái thành 45 miếng để đủ cho 45 người. Thế mà Tết vẫn cứ rộn rã tiếng cười …” - nhà văn Lê Tự (SN 1955) nhớ lại cái Tết của nhiều năm về trước. " alt="Tết thời bao cấp: Tiền bị mối ăn, mẹ nghèo khóc ròng vì mất Tết"/>
Tết thời bao cấp: Tiền bị mối ăn, mẹ nghèo khóc ròng vì mất Tết
Sáng 24/12, trong không khí Giáng sinh ngập tràn, Khu du lịch Bà Nà Hills hân hoan đón chào du khách thứ 2 triệu trong năm 2016. Vị khách may mắn thứ 2 triệu là chị Nguyễn Hoàng Bích Dung đến từ thành phố Hồ Chí Minh. Chị Dung chia sẻ “Đây đã là lần thứ 4 tôi đến Bà Nà Hills. Lần này trở lại với gia đình, tôi cảm thấy ngạc nhiên với nhiều sự thay đổi ở nơi đây. Và thật sự bất ngờ và hạnh phúc khi trở thành vị khách thứ 2 triệu trong năm 2016. Với phần quà này, chắc chắn tôi sẽ còn quay lại để tận hưởng hết vẻ đẹp phong cảnh cũng như dịch vụ tại Bà Nà Hills”. Phần thưởng chị Dung nhận được là voucher trị giá 10.000.000 đồng và thẻ đi cáp treo miễn phí trong 1 năm. Bà Đỗ Thị Tuyết Hạnh - Phó Tổng Giám đốc Tập đoàn Sun Group, Giám đốc Công ty Cổ phần Dịch vụ Cáp treo Bà Nà cho biết: “Ngày 19/11/2014, chúng tôi chào đón du khách thứ một triệu trong năm và chỉ hai năm sau chúng tôi vui mừng chào đón vị khách thứ hai triệu trong năm. Sự kiện này đánh dấu mốc son của Khu du lịch Bà Nà Hills. Cảm ơn khách hàng đã luôn tin tưởng chọn lựa Bà Nà Hills là điểm đến, chúng tôi sẽ không ngừng nỗ lực đầu tư xây dựng cơ sở vật chất và nâng cao chất lượng dịch vụ để mang lại trải nghiệm mới mẻ, ấn tượng và khác biệt”. Liên tục các Lễ hội được tổ chức như Lễ hội Hoa xuân, Lễ hội Rượu vang, Lễ hội Bia B’estival, Lễ hội Halloween huyền bí, Lễ hội Giáng sinh diệu kỳ, Bà Nà Hills đã mang lại không khí sôi động, đặc sắc không thể bỏ lỡ trên hành trình du khách khám phá Đà Nẵng. Năm 2016, Khu du lịch cũng đã đưa vào khai thác khu đón khách mới là Cổng thành, nhà hàng La Lavande, nhà hàng La Brasserie, nhà hàng Le Terroir,… Tại buổi lễ chào đón du khách thứ 2 triệu, du khách thứ 1.999.999 Liu So Hee (du khách Hàn Quốc) và 2.000.001 là bà Nguyễn Thị Điệp (SN 1947, du khách TP. HCM) cũng may mắn nhận phần quà tặng là 01 voucher trị giá 5.000.000đ/người và thẻ đi cáp treo miễn phí trong 1 năm. Cũng nhân dịp đặc biệt này, 2.500 phần quà đã được gửi tới các du khách có mặt tại sự kiện như tình cảm trân trọng mà Bà Nà Hills dành cho những du khách đã luôn đồng hành cùng sự phát triển của Khu du lịch; thay lời chúc một năm mới an lành, may mắn. Bà Nà Hills trong những năm qua đã trở thành một sản phẩm du lịch ấn tượng của TP Đà Nẵng. Năm 2016 đánh dấu bước ngoặt của du lịch Đà Nẵng khi thành phố vinh dự nhận giải thưởng "Thành phố lễ hội và sự kiện hàng đầu châu Á năm 2016" từ World Travel Awards. Góp phần vào sự vươn lên của ngành du lịch thành phố, Bà Nà Hills đã và đang làm nên sự khác biệt và hấp dẫn với không gian lễ hội phong phú, đặc sắc suốt 4 mùa, trở thành điểm đến "không thể bỏ qua" của du khách trên hành trình khám phá di sản Miền Trung. Doãn Phong " alt="Bà Nà Hills đón du khách thứ 2 triệu"/>
Bà Nà Hills đón du khách thứ 2 triệu
- Chỉ cần ăn rồi nằm ngủ, không cần làm bất cứ việc gì khác, bạn sẽ được trả 16,000 bảng (hơn 450 triệu đồng) trong 2 tháng.Giới trẻ Việt ngày càng ‘kén’ môi trường làm việc" alt="Chuyện lạ: Kiếm nửa tỷ đồng bằng việc nằm bất động trên giường 2 tháng"/>
Chuyện lạ: Kiếm nửa tỷ đồng bằng việc nằm bất động trên giường 2 tháng
Soi kèo phạt góc Western Sydney vs Auckland FC, 13h00 ngày 26/1: Chủ nhà lép vế
Lại có những nàng dâu, sống chung với mẹ chồng còn sướng hơn ở nhà đẻ.“Mẹ chồng là cô Tấm” Câu trả lời sẽ là không với những nàng dâu “chuột sa chĩnh gạo”, mà chĩnh gạo ở đây không phải của cải, vật chất mà là tình yêu thương của mẹ chồng. Chị Nguyễn Ly Ly (giáo viên tiểu học tại Hà Nội) tự nhận mình là “hạt mưa sa” may mắn rơi vào đài các. Những mẩu chuyện nhỏ về lòng tốt của mẹ chồng được chị chia sẻ trên Facebook khiến ai nấy đều xuýt xoa. | Chị Ly Ly hạnh phúc vì được mẹ chồng cưng chiều |
Khi được hỏi việc làm nào của mẹ chồng khiến chị cảm động nhất, chị suy nghĩ hồi lâu rồi mới trả lời: “Chẳng có việc nào cả vì ngày nào mẹ chồng tôi cũng tốt. Bà không phải kiểu người, năm bữa nửa tháng mới làm một việc bất ngờ khiến con dâu cảm động”. Sống chung với mẹ chồng, chị Ly được cưng chiều hơn ở nhà đẻ. Ngày nghỉ nào cũng vậy, chị được ngủ đến trưa, chờ mẹ chồng gọi dậy ăn cơm. Biết nước vối tốt cho bà bầu, sáng nào mẹ chồng chị cũng dậy sớm mua lá về nấu, cho nước vào bình giữ nhiệt để chị mang đi làm. Mỗi sáng, chị đều nhận được câu hỏi: “Nay con thích ăn gì?” và chỉ cần trả lời là buổi tối nhất định có món đó trên bàn ăn. Quần áo của chị được mẹ chồng giặt giũ, phơi phóng thơm tho rồi gấp gọn gàng để trong phòng. Phòng của hai vợ chồng chị lúc nào cũng như có cô Tấm, sáng đi bề bộn, tối về lại gọn gàng. “Tôi vẫn nhớ mãi một câu của mẹ đẻ: “Mẹ cũng không chiều con được như thế, liệu mà ăn ở với ông bà bên nhà”, chị kể. Chị càng biết ơn mẹ chồng gấp bội khi bà đặc biệt quan tâm đến thông gia. Mẹ đẻ chị bị thoát vị đĩa đệm, bác sĩ chỉ định mổ gấp nhưng vẫn không dám mổ vì lo con gái sinh nở, không có người chăm. Thấy vậy, mẹ chồng chị sang tận nơi động viên: “Bà cứ lo chữa bệnh đi, cái Ly bầu bí, chửa đẻ đã có vợ chồng tôi chăm”. Giây phút ấy, chị xác định, với mình không còn khái niệm mẹ chồng – mẹ đẻ. Vì sự cay nghiệt của mẹ chồng mà chị Nhung (Hòa Bình) chỉ làm dâu đúng 5 tháng rồi phải bỏ về ngoại. Chị là giáo viên mầm non, ngày mới về làm dâu lương ba cọc, ba đồng nhưng vẫn phải giao nộp toàn bộ cho mẹ chồng. Thậm chí, có những ngày xe hết xăng giữa đường chị cũng không có tiền mua, phải dắt bộ hai cây số về nhà mẹ đẻ xin tiền. Ban ngày đi dạy, không thể làm việc đồng áng cùng mẹ chồng thì tối về chị phải làm bù. Có những hôm, chị ngồi bóc râu ngô đến 10 giờ khuya mới được ngồi vào bàn soạn giáo án, xong xuôi quay ra giặt quần áo cho cả bố mẹ chồng lẫn vợ chồng em út. Bầu bí, chị thèm đồng quà, tấm bánh cũng không có tiền mua, phải chạy về nhà đẻ "ăn ké". Biết thế, mẹ chồng chị nói xỏ xiên: "Ăn cho lắm vào rồi khó đẻ". Cam chịu sống đời địa ngục bên mẹ chồng suốt 5 tháng liền, giữa lúc bầu bí phải ôm về nhà ngoại, ấy thế mà chị Nhung chưa bao giờ mất niềm tin vào mối quan hệ mẹ chồng - nàng dâu. Chị bảo, đời chị khổ nhưng vẫn thấy không ít nàng dâu sung sướng, được mẹ chồng chiều như bà hoàng. "Nói đâu xa, chính chị gái chồng mình may mắn như thế. Chị ấy khá cục mịch, nóng tính, không bao giờ biết khéo léo với mẹ chồng, vậy mà chưa từng bị bà nói nặng một câu. Đi làm về có người giặt giũ quần áo, nấu cơm, con cho người trông nom, tắm rửa, đưa đón đi học. Tóm lại chỉ cần làm xong việc của mình là được nghỉ... Đời làm dâu, thế là sướng quá rồi còn gì", chị chia sẻ. Thế nên, một nàng dâu từng khổ trăm bề như chị vẫn chưa từng có suy nghĩ sợ lấy chồng. Bởi chị hiểu, trên đời còn rất nhiều bà mẹ tốt, sẵn sàng yêu thương và thấu hiểu con dâu. Nàng dâu ôm con về ngoại, mẹ chồng dắt xe đạp đi tìm Trong tất thảy những câu chuyện nàng dâu “số hưởng”, tôi ấn tượng hơn cả với chuyện của chị T.D (sinh năm 1986, Phú Thọ) - người từng ôm con bỏ đi và được mẹ chồng dắt xe đạp lóc cóc đi tìm. Khoảnh khắc ôm con lẽo đẽo đi sau chiếc xe đạp của mẹ về nhà, chị vừa ân hận, vừa thương mẹ chồng đến thắt lòng. Hôm ấy, vợ chồng chị cãi nhau, chồng chị giận đến mức đập hết bát, đĩa. Ấm ức chị ôm con bỏ về nhà ngoại nhưng đến nửa đường lại sang nhà đồng nghiệp… trú tạm. Chưa đầy 1 giờ đồng hồ, “cơn mưa điện thoại” từ mẹ chồng, mẹ đẻ… ập đến khiến chị giật mình. Đến khi biết mẹ chồng đang dắt xe đi tìm thì bủn rủn chân tay, không phải vì sợ mà vì thương mẹ quá. Đó là lần đầu tiên chị thấy mẹ chồng khóc thành tiếng. Bà nói với chị: “Con hâm! Đi đâu để mẹ lo. Nó ngu, nó láo thì có mẹ bên cạnh, mẹ bênh, có gì mà phải đi”. Về đến nhà, bố chồng chị đã thu xếp mọi chuyện ổn thỏa, cả nhà lại có bữa cơm vui vẻ như ngày thường. Một lần khác khiến chị nhớ mãi là ngày hai mẹ chồng - con dâu đưa nhau đi đẻ. Khi nghe bác sĩ nói phải mổ, chị sợ đến run người, cả đêm mẹ chồng ngồi hành lang xoa bụng, kể chuyện cho con dâu bớt đau, bớt sợ. Khi vào thang máy lên phòng mổ, mẹ chồng chị bị bảo vệ chặn lại. Bà làm ra vẻ mặt mếu máo, xin xỏ: “Chú cho tôi lên với, nhà tôi chỉ có hai mẹ con đi với nhau” khiến chị vừa, thương vừa buồn cười. Sau này chị nghe mọi người kể lại, lúc ngồi ở ngoài chờ, nghe hộ lý nói con dâu ngất trên bàn mổ, mẹ chồng chị khóc hu hu, khiến ai nấy đều nghĩ bà là mẹ đẻ. Họ được gọi là những nàng dâu số hưởng khi nhận được tình yêu vô hạn của mẹ chồng. Trong đó, dù có người từng xem mẹ chồng là nỗi ám ảnh cũng phải đánh giá lại, không phải mẹ chồng nào cũng cay nghiệt. Mẹ chồng miền Bắc, con dâu miền Nam hết mâu thuẫn nhờ Quyền LinhTham gia ở phần 1 của chương trình Bạn muốn hẹn hò tập 4 là cặp mẹ chồng nàng dâu vô cùng xinh đẹp: Cô Vũ Thị Hạnh 57 tuổi đã nghỉ hưu và chị Trần Thị Hoàng Yến 32 tuổi. " alt="Tâm sự: Sống chung với mẹ chồng vẫn được chiều như bà hoàng"/>
Tâm sự: Sống chung với mẹ chồng vẫn được chiều như bà hoàng
Chủ nhật tuần trước, đứa con gái tôi đã mang nặng đẻ đau và nuôi nấng mười mấy năm trời lên xe hoa về nhà chồng. Trong ngày trọng đại của con, tôi không được dự. Tôi rất đau lòng.Cách đây 10 năm, tôi ly hôn do không thể tìm được tiếng nói chung với người chồng có quá nhiều khác biệt với tôi về cách sống. Khi tôi gặp người đàn ông khác hiểu và yêu tôi tha thiết, tôi là người chủ động viết đơn xin ly hôn. Lúc ấy, con gái lớn của tôi đang học lớp 8, con gái bé đang học lớp 5. Theo thỏa thuận của 2 vợ chồng, con lớn sẽ ở với bố, con bé ở với mẹ. Trong khi ấy, cả 2 đứa bé đều không muốn bố mẹ chia tay. Ngày chúng tôi ra tòa, con gái lớn của tôi đã khóc rất nhiều. Cháu từng viết thư nói hận tôi cả đời vì đã bỏ 2 bố con để đi tìm hạnh phúc mới. Sau khi chia tay, chúng tôi bán nhà và chia đôi tài sản. Tôi đưa con gái bé đến ở một thành phố khác và tái hôn người đàn ông đã khiến tôi có quyết định bỏ chồng. Anh hơn tôi 12 tuổi. Anh cũng ly hôn nhưng con cái đều đã trưởng thành. Anh là chỗ dựa vững chắc cho mẹ con tôi. Mặc dù chúng tôi không có con chung nhưng cuộc sống rất êm đềm, hạnh phúc. Chồng cũ của tôi đến bây giờ vẫn chưa tái hôn. Tôi nghe nói anh cũng có người yêu nhưng 2 người không muốn làm đám cưới. Có lẽ anh e ngại mối quan hệ phức tạp giữa mẹ kế, con chồng.
| Ảnh: Onehdwallpaper |
Theo thỏa thuận, tôi và chồng cũ sẽ cho các con gặp bố mẹ khi cần. Một năm đôi ba lần, chồng cũ của tôi vẫn đến thăm và mua quà cho con gái bé. Anh đi một mình vì con gái lớn không muốn gặp tôi. Cũng có lần tôi qua thăm con gái lớn nhưng con bé có thái độ thù địch và cố ý lảng tránh tôi. 10 năm qua, con gái lớn của tôi không liên lạc với mẹ. Nhiều lần tôi viết thư để giải thích cho cháu hiểu quyết định ly hôn của tôi nhưng chẳng có tác dụng gì. Năm trước, cháu đã tốt nghiệp đại học và đi làm. Cách đây 1 tháng, chồng cũ của tôi nhắn tin: “Con gái sắp làm đám cưới. Nhưng nó không muốn em đến dự. Anh thuyết phục thế nào nó cũng không nghe”. Tôi đã khóc rất nhiều khi nghe chồng cũ nói về thái độ cương quyết của con gái lớn. Tôi không dám tới dự hôn lễ của con. Tôi mua một sợ dây chuyền vàng gửi con gái bé để mang tặng con gái lớn. Nhưng rồi con gái bé của tôi lại cầm về. Nó nói: “Chị ấy nhất định không nhận sợi dây chuyền khi biết đó là quà của mẹ. Chị ấy cũng khóc khi trả nó cho con”. 10 năm qua, điều làm tôi day dứt nhất về quyết định ly hôn là mối quan hệ ngày càng xấu với con gái lớn. Tôi biết con đã tổn thương sâu sắc khi tôi rời xa con để chạy theo hạnh phúc mới của mình. Vậy tôi phải làm gì để bù đắp cho con và hàn gắn mối quan hệ mẹ con ngày càng thêm rạn vỡ? Mong mọi người cho tôi một lời khuyên. Bối rối khi tình cũ muốn tôi bỏ chồng theo anhTình cũ nói sẽ ly hôn để cưới tôi nếu tôi chấp nhận bỏ người chồng hiện tại để bên anh. " alt="Tâm sự: Nỗi day dứt lớn nhất của người phụ nữ bỏ chồng vì không hợp"/>
Tâm sự: Nỗi day dứt lớn nhất của người phụ nữ bỏ chồng vì không hợp
- Mẹ chồng tôi là một nhà giáo, bà về hưu đã gần 20 năm. Thời của bà, mọi thứ đều phải “khuôn vàng, thước ngọc”, con dâu phải đảm đang, "xuất giá tòng phu".Tư tưởng đó đã ăn sâu vào tiềm thức nên lúc nào bà cũng mang ra để uốn nắn và áp đặt vào con dâu. Điều đó đã gây ra những xung đột căng thẳng giữa tôi và bà từ khi tôi bắt đầu về làm dâu. Gia đình tôi thuộc dạng khá giả, bố mẹ đều là những người làm nghiên cứu khoa học nên dạy dỗ con rất cẩn thận. Tôi có học thức cũng quán xuyến gia đình, nội trợ bếp núc rất khéo léo. Vì vậy, khi bước chân về làm dâu, tôi rất tự tin với nền tảng vốn có của bản thân. Nhưng tôi đã nhầm, bởi trong con mắt mẹ chồng, tôi luôn luôn là đứa vụng về, thiếu kiến thức thường nhật về cuộc sống.
| Ảnh: Women Day |
Một ngày làm việc của tôi bao giờ cũng kết thúc vào lúc 7 giờ tối. Hai vợ chồng về nhà ăn cơm và cùng nhau dọn dẹp, chăm sóc nhà cửa. Tôi rửa bát thì anh đi giặt quần áo và lau nhà… Việc gì hai vợ chồng cũng đều cùng nhau san sẻ, để có thời gian nghỉ ngơi cho cả hai. Mẹ chồng lại trách tôi là phụ nữ mà lại để đàn ông làm việc nhà. Bà nói mát mẻ: “Thời của mẹ, những việc trong gia đình thế này, mẹ phải tự làm hết, không bao giờ dám nhờ đến chồng". Thấy mẹ chồng nói thế, tôi không dám nhờ vả chồng việc nhà nữa. Mọi chuyện gia đình nhà chồng tôi cũng không dám lơ là, xao nhãng để mẹ thấy hài lòng. Mẹ chồng hắt hơi sổ mũi là tôi mua thuốc, mua đồ tẩm bổ cho bà. Bà có sở thích gì tôi cũng mua đồ đắt tiền về tặng. Nhưng điều đó cũng chẳng khiến mẹ thoải mái với tôi hơn. Bà không chê cái này thì chê cái kia. Tết năm nay, biết mẹ chồng kỹ tính, tôi dậy từ sớm, cẩn thận làm mâm cơm Tất niên, cơm cúng sáng mùng 1 khá tươm tất với một con gà, bát canh măng, đĩa nem rán, rau xào… theo đúng phong tục truyền thống. Vậy mà mẹ chồng vẫn ỉ ôi, chê con dâu nấu không đủ món. Bà nói, mâm cơm cúng bao giờ cũng phải đủ 8 đĩa 5 bát, đằng nay có mấy món lèo tèo, làm cơm cúng tổ tiên theo kiểu lấy lệ. Công việc tôi đang làm cần phải đi giao tiếp nhiều, buộc tôi phải chăm chút tới ngoại hình và trang phục. Thấy tôi sắm sửa váy vóc, trang điểm đi làm, bà kêu tôi hoang phí. Bà trách: “Nếp nhà này từ xưa đến nay vợ mà không biết tiết kiệm chỉ có tan hoang cửa nhà thôi. Ngày trước mẹ đi dạy học, cả năm có 3 bộ quần tây, áo cánh là đẹp lắm rồi”. Cứ sáng bước chân xuống cầu thang mẹ chồng lại soi tôi từ đầu đến chân. Hôm nào thấy tôi mặc váy, bà sa sầm mặt, chê đồ hở hang. Bộ váy của tôi nào hở hàng gì, dài qua gối kèm áo sơ mi công sở lịch sự. Chán cảnh nghe giọng mẹ chồng soi mói, chê bai đồ mặc, trước khi ra khỏi cửa, tôi vớ luôn chiếc áo chống nắng dài kín chân mặc ra ngoài bộ đầm. Bà không biết tôi mặc thế nào bên trong nên cũng chẳng kêu ca được nữa. Hết cảnh bị mẹ chồng kêu ca về váy vóc, quần áo, tôi và mẹ lại rơi vào “cuộc chiến” không khoan nhượng trong căn bếp. Tôi có thói quen mua đồ tươi nấu nướng cho cả nhà ăn, không ăn hết thì bỏ đi, cùng lắm là ăn sang bữa thứ hai. Nhưng tính tiết kiệm đến kham khổ dường như đã ăn sâu trong máu mẹ chồng tôi nên điều đó làm bà khó chịu. Có bát canh thừa, lèo tèo vài miếng khoai, tôi định bụng đổ ra sọt rác, ai ngờ mẹ chồng lấy cất đi. Hôm sau bà lấy thêm ít khoai nữa cho vào nấu. Cả bữa cơm hôm đó tôi không dám động đũa vào bát canh. Tôi đọc sách nhiều, được biết gia vị mì chính không tốt cho sức khỏe nên nấu ăn tôi không cho vào thức ăn. Mẹ chồng thấy tôi không nêm, bà chê đồ nhạt nhẽo, bảo ngày xưa thời bao cấp, có một lạng mì chính là quý lắm... Hai vợ chồng tôi kinh tế cũng khá, muốn bù đắp cho bà những năm tháng vất vả thờ chồng nuôi con mà bà không hiểu. Bà cứ duy trì những tư tưởng lạc hậu, cổ hủ vào cuộc sống hiện đại ngày nay khiến ai cũng mệt mỏi. Thương cô nhân viên trẻ thất tình, chồng qua nhà 'an ủi'Anh lắp bắp thanh minh rằng cô ấy thất tình buồn quá khóc suốt đêm nên anh thương… anh ở lại nhà cô để… an ủi. " alt="Tâm sự: Mẹ chồng sáng sáng chặn cửa, soi quần áo con dâu"/>
Tâm sự: Mẹ chồng sáng sáng chặn cửa, soi quần áo con dâu
|
|
|