Thế giới

Truyện Khi Tôi Đổi Đối Tượng Đính Hôn Với Nữ Chính

字号+ 作者:NEWS 来源:Kinh doanh 2025-03-31 00:35:02 我要评论(0)

Trong lòng Giang Kiều gợn sóng phập phồng,ệnKhiTôiĐổiĐốiTượngĐínhHônVớiNữChílịch vạn niên 2023 Vươnglịch vạn niên 2023lịch vạn niên 2023、、

Trong lòng Giang Kiều gợn sóng phập phồng,ệnKhiTôiĐổiĐốiTượngĐínhHônVớiNữChílịch vạn niên 2023 Vương Bằng Phi không hề có cảm giác.

Nhìn thấy con gái, Vương Bằng Phi vươn tay đón lấy con, bế con: "Có nghe lời mẹ với ông bà nội không? Nhớ ba không con?"

Giang Kiều miễn cưỡng cười cười, "Đương nhiên nhớ ba rồi, có đoạn thời gian không được gặp ba mà."

Vương Bằng Phi sờ sờ mặt con gái: "Ba cũng là không có cách nào, bận quá."

"Bận à, gần đây bận rộn làm gì vậy?" Cô ta thử: "Hiện tại hẳn là không có ai ở bên nói xấu chứ?"

"Đúng vậy, hiện tại không có ai nhàn thoại về anh nữa."

Vương Bằng Phi cười cười nghĩ: Hiện tại nếu có ai còn nhằm vào anh ta, anh ta có thể sẽ không nhịn tiếp nữa đâu.

Giang Kiều nhìn anh ta: "Thịt này là anh đi mua sao? Hiện tại thịt dễ mua vậy sao? Có phải gần đây cung ứng bên xưởng thịt heo không khẩn trương đến vậy nữa không?"

Vương Bằng Phi gật gật đầu: "Đúng vậy, gần đây khá là dễ mua."

Giang Kiều hít một hơi thật sâu, lại ngửi thấy mùi kem bảo vệ da.

Anh Bằng rất ít mua thịt heo về, bởi vì anh không có kiên nhẫn đi sớm xếp hàng, thịt heo mà anh mang về hôm nay chính là bộ vị ngon nhất, đi chậm tuyệt đối không có, mà anh giờ này mới về nhà, nên không có khả năng là chồng cô ta vào lúc này mới xếp hàng mua được đi? Hơn nữa nếu anh chỉ là đi lúc này, vậy sao mà biết được gần đây cung ứng thịt heo khá là rộng rãi?

Càng nghĩ lòng Giang Kiều càng nặng nề, một bàn tay sờ sờ bụng, cảm thụ được bụng phồng lên, nhìn anh ta một cái thật sâu, sau đó cười, như là lơ đãng: "Lúc anh về có phải gặp được ai không? Sao em như là ngửi thấy mùi gì đó ấy."

Cô ta phát hiện được một tích tắc cứng đờ không được che giấu tốt kia của Vương Bằng Phi.

Tầm mắt Vương Bằng Phi trôi đi một chút: "Có thể là lúc về vừa lúc đụng vào ai đó thôi."

Anh ta nói xong liền nói sang chuyện khác ngay: "Giờ em có bầu, vất vả rồi, anh cố ý mua đồ ăn ngon cho em nè, không phải em thích kẹo đậu phộng sao? Lúc này anh mua một cân."

Giang Kiều: "Em không muốn ăn kẹo đậu phộng, em chỉ muốn được gặp anh. Về sau em có rảnh liền tới xưởng tìm anh được không? Con gái cũng nhớ anh, anh thời gian dài không về nhà, ngày nào con bé cũng quấn lấy em hỏi ba."

Lời này nói đến Vương Bằng Phi mềm lòng: "Em còn đang lớn bụng, không cần quá mệt mỏi."

Đây ý là không phản đối, Giang Kiều cười: "Em biết, sẽ không để mình bị mệt."

Cô ta muốn đến xưởng thực phẩm nhiều chút để tuyên cáo chủ quyền, mặc kệ hoa dại bên ngoài của chồng cô ta là ai, cô ta mới là người vợ duy nhất bên cạnh anh ta.

Nghĩ đến đó, trong mắt Giang Kiều hiện lên một mảnh âm trầm cùng kiên quyết.

Đầu bên kia, Giang Nhược Cầm dẫn con trai về nhà mẹ đẻ một chuyến, trò chuyện với mẹ trong chốc lát, về lại nhà liền nói với mẹ chồng chị: "Thôn bên nhà mẹ đẻ con xác thật có một cái máy nghiền gạo, con đi nhìn rồi, gạo thóc nghiền ra không khác mấy với gạo ở huyện thành, giá như nhau."

"Người phụ trách nghiền gạo ở đó là một chú bác rất công chính, tuyệt đối sẽ không trộm nhẹm đi lương thực."

Mẹ chồng chị ấy nghe xong rất vừa lòng: "Nếu là vậy, vậy về sau liền sang bên nhà mẹ đẻ con đi."

Qua mấy hôm, lúc chồng Giang Nhược Cầm gánh gạo đi vào thôn Thượng Trang ấy, chị nghĩ nếu đã tới rồi liền về nhà mẹ đẻ ngồi một chốc đã, mà mới vừa ngồi không bao lâu liền thấy em trai chị ấy đã về, trong tay cầm hai túi đồ ăn.

Nhìn thấy chị gái ở đây, em trai nhỏ của chị lấy ra một túi cho chị: "Bánh hạch đào, chị cả mang về cho cháu ngoại ăn nhé."

Anh hào phóng đến vậy, làm Lưu Tuệ Chi thấy đau thịt: "Cháu ngoại con còn thiếu đồ ăn sao? Bên bà ngoại của con cũng chưa được ăn nhiều như vậy."

Mẹ lại vậy nữa, Giang Nhược Thư không nghe lời mẹ mình, vẫn cứ đưa cho chị cả, chỉ là Giang Nhược Cầm nghe mẹ mình nói như thế, hơi xấu hổ nhận lấy.

Giang Nhược Thư xụ mặt: "Chị cả, đây là cho cháu ngoại, thằng bé lớn vậy rồi, mới ăn được có mấy lần, ông bà ngoại ăn còn thiếu sao?"

Lưu Tuệ Chi vừa nghe đến đó liền không vui: "Con nói làm sao vậy con? Không hiểu chuyện gì hết, ông bà ngoại con tới cái tuổi này, có thể ăn một miếng tính một miếng, còn có mấy đứa anh em họ bên ngoại của con nữa, tụi nó cũng sống không dễ dàng, giờ con được vào thành rồi, cái khác không nói, chút đồ ăn này cũng không muốn cho sao?"

Nói đến cái này, Lưu Tuệ Chi liền thấy oán khí đầy bụng. Đều tại cái lũ bên xưởng gia cụ khi trước quấy rối.

Nếu không phải cái lũ kia nhân lúc nhà họ bàn chuyện cưới hỏi đi nói bậy, thiếu chút nữa hủy hoại luôn việc hôn nhân này, bác ta không thể không khuất nhục mà tới cửa ký kết một loạt điều ước tang nhục, cũng sẽ không để đến mức như bây giờ. Hiện tại mỗi tháng con trai chỉ cho bà ta 5 đồng tiền, còn lại đều ở trong tay vợ chồng tụi nó, lại bởi vì chưa có con, bà ta sợ chia rẽ hai đứa nó nên còn không thể quậy.

Hai đứa nó trẻ tuổi như vậy, nào biết được cái gì là tồn tiền? Bà ta cầm rồi hai đứa mới sẽ không xài bậy. Chỉ là mặc kệ bà ta nói với con trai mình như thế nào, hoặc nói bóng nói gió bên chỗ con dâu ra sao, đứa thì thoái thác, đứa thì trực tiếp coi như không nghe thấy, làm bà ta tức chết được.

Giang Nhược Thư đều phải tuyệt vọng, anh không có khả năng dung túng cho cái hành vi dán nhà mẹ đẻ này của mẹ mình, nhìn thấy mẹ còn muốn nói, anh trực tiếp bẻ nửa miếng bánh xốp nữa đưa đến bên miệng bà, sau đó lại đưa một kia cho chị cả: "Mẹ, mẹ cũng vất vả rồi, ông bà ngoại không dễ dàng, mẹ cũng không dễ dàng. Nào, mẹ nếm thử coi có ngon không, bánh này mới ra lò, rất thơm."

Bánh hạch đào đều đã vào trong miệng, Lưu Tuệ Chi đành phải nuốt lời muốn nói về, cắn từng miếng nho nhỏ, vừa hưởng thụ lại vừa thấy không nỡ: "Bán đắt, cũng là tiền nào của nấy, ngon đấy."

Ăn được vào miệng không thể nghi ngờ là hưởng thụ, nhưng mà cũng không nỡ, vì bác ta nghĩ đồ tốt thế này, nhiều đến vậy, vào miệng bác ta thì thật có chút lãng phí: "Không cần cho mẹ nữa, con ăn đi."

Dư lại bác ta muốn gói kỹ.

Kết quả con trai lại rút ra một miếng, tay mắt lanh lẹ mà bẻ thành 2 nửa, lại nhét vào trong miệng mỗi người một miếng: "Bánh này mua về là để ăn." Giang Nhược Thư lo lắng mẹ cất bánh này đi, quay đầu lại đưa ngay đến nhà bà ngoại, làm kiểu này bà chỉ thuần túy là qua tay một lần, cái gì cũng chưa ăn được, nên còn không bằng nhân lúc này ăn nhiều chút.

"Ba không ở nhà à? Hôm nay không phải ngày nghỉ sao?"

"Ba con chạy tới trường rồi, nói là gần đây em họ con lại mang về một ít sách và báo chí, ổng còn chưa có đọc xong."

"Ra vậy, con đi thăm ba." Nói rồi, anh lại rút ra trọn một miếng bánh hạch đào, làm Lưu Tuệ Chi nhìn mà thịt đau ghê gớm.

"Đúng rồi, chị cả, chị tới đây một mình sao?"

Giang Nhược Cầm lắc đầu: "Không phải, anh rể em cũng tới, ảnh đi nghiền gạo rồi."

Giang Nhược Thư: "Trưa nay ở lại ăn cơm chứ chị?"

Giang Nhược Cầm thức thời lắc đầu: "Sao vậy được? Đồ ăn nhà mình cũng không dư dả, anh chị về ăn."

Lưu Tuệ Chi cũng cảm thấy không được, vì bác ta nghĩ con gái mình về ăn cũng thôi đi, nếu con rể còn tới nữa...... đồ ăn trong nhà cũng không dư dả, mà về phần tại sao lại không dư dả... Giang Nhược Thư rất là rõ. Còn không phải là có chút dư thừa sẽ liền bị mẹ hốt đi trợ cấp cho nhà ngoại à. Anh thấy vô lực mười phần.

Sau đó, Lưu Tuệ Chi liền nghĩ tới một cái đề tài khác được quan tâm mười phần: "Con trước đừng có đi, giờ vợ con còn chưa có tin tức tốt sao?"

"Tụi con giờ mới kết hôn không được bao lâu, không nóng nảy."

Lưu Tuệ Chi ha hả cười lạnh: "Còn không nóng nảy đấy, giờ đều sắp được 1 năm rồi."

"Còn chưa có được một năm, rất nhiều nhà kết hôn 3 năm mới......"

Anh còn chưa dứt lời đã bị 3 tiếng "phi phi phi" liên tục của Lưu Tuệ Chi cắt ngang: "Đồng ngôn vô kỵ, đồng ngôn vô kỵ, con nào cần dùng thời gian lâu thế, rất mau sẽ có tin tức tốt!"

Bác ta trừng mắt liếc con trai một cái: "Trước đó mẹ có đưa thuốc cho con, con có biểu vợ con uống chưa hả? Đấy chính là bà ngoại con cố ý bốc thuốc cho đấy, tốn không ít tiền đâu."

Đương nhiên là không uống rồi, vợ chồng họ còn trẻ, cũng mới kết hôn không được bao lâu, Giang Nhược Thư căn bản là không có mang thuốc về.

Không thể không nói, sau khi kết hôn, lại vào trong thành làm nhân viên tạm, anh đã thay đổi rất nhiều, không hề hướng nội ngượng ngùng như khi trước, cũng càng có chủ ý hơn.

"Mẹ, về sau mẹ biểu bà ngoại đừng có mua mấy cái đó nữa, thân thể vợ chồng con đều rất tốt, uống thuốc nhiều không có tốt."

Lưu Tuệ Chi nhíu mày: "Thuốc đó là bà ngoại con thật vất vả mới bốc về được cho con đó, không phải con chỉ để đó không uống chứ? Mau mau, về nhà sắc thuốc, cho vợ con uống đi, thuốc này hiệu quả lắm, có mấy người uống rồi liền có bầu đó, hai đứa nhất định cũng sẽ được."

Giang Nhược Thư không muốn nghe mấy cái này, "Giờ con đi đưa đồ cho ba đây, muộn chút con về."

Nói xong liền đi luôn, lưu lại 2 mẹ con Giang Nhược Cầm với Lưu Tuệ Chi hai mặt nhìn nhau.

Giang Nhược Cầm cảm thấy chị cũng nên đi, cơ mà lại bị mẹ chị nhéo lấy một phát: "Con nói thằng em con cái coi, nó càng ngày càng không nghe lời. Con nói nó như thế có phải là bị con vợ của nó dạy hư không? Hồi trước nó đều nghe lời mẹ nói, cũng đối tốt với ông bà ngoại nó, giờ là cánh cứng rồi."

Giang Nhược Cầm cười khổ: "Em trai giờ cũng thành gia lập nghiệp rồi, chắc chắn sẽ có ý nghĩ của chính mình, em nó vẫn luôn rất hiếu thảo. Mẹ, mẹ cũng không thể nói em như vậy, sẽ làm nó buồn lòng đó." Về phần ông bà ngoại, chị ấy do dự một chút, vẫn là chưa nói.

Bảo em trai chị hiếu thuận ông bà ngoại, nói thiệt nghen, chị cảm thấy hơi bị khó. Chị biết rõ, em trai vẫn luôn không quá vui với việc mẹ và ba cứ mãi trợ cấp bên nhà ngoại, chỉ là khi trước em không có quyền lên tiếng gì nên không nói thôi. Hiện tại em nó đã đứng vững chân trong thành rồi, còn cưới một cô vợ trong thành nữa, có thể tự mình đứng lên rồi, nó không muốn nghe lời nữa, vậy sẽ nghĩ cách không nghe.

Lưu Tuệ Chi: "Nó mới bao lớn đâu, lại ở bên cha vợ nó cả ngày, chắc chắn là bên đó chơi xấu rồi......"

Giang Nhược Thư dạo bộ tới trường tiểu học, thấy được ba của anh trong thư viện, ông đang cầm một tờ báo đọc.

Giang Nhược Thư thò lại gần, đấy là một tin báo, người gửi bài nói là mình lúc đi xe bus nghe được có người đang hát ca khúc chủ nghĩa tư bản, sau đó hắn ta nghe cảm thấy không thích hợp, nói thao thao bất tuyệt, tất cả đều lời lẽ mang tính phê phán, cuối cùng người bị kéo vô chuyện này phải xin lỗi trước mặt bao người, bảo đảm sẽ không hát nữa.

Đây chỉ là không cẩn thận hát nhỏ hát ra một bài hát thôi đấy, bị phản ứng như này, hơi quá đáng rồi.

Giang Nhược Thư lại nhìn trên trang đầu một cái, đây là báo trên tỉnh. Anh lại tùy tay cầm một tờ khác, sau đó thấy được ba chữ Giang Cảnh Du của đại đội Thượng Trang. Anh lập tức cười lên, thấy có chung vinh dự.

Đây là người của thôn bọn họ, đấy là em họ của anh ấy đấy.

"Mấy cái này đều là bọn họ mang về sao?"

Giang Minh Tông ừ một tiếng: "Đúng vậy, hôm qua mới đưa tới đây, còn có một chút được đưa sang bên nhà ăn. Cùng nhau đọc nhé?"

Đám báo cũ này đối với người trên tỉnh là quá hạn, có vài tờ vẫn là báo một hai tháng trước rồi, nhưng mà đối với người dưới quê như bọn họ thì ngày thường là không nhìn thấy đâu, ở trên báo có thể nhìn thấy rất nhiều thứ.

Lúc không có radio hay TV, báo chí là con đường duy nhất để họ có thể tiếp xúc với thế giới rộng lớn bên ngoài.

Giang Nhược Thư cũng thích đọc báo, lúc anh ở trong xưởng đã rất thích đọc báo cũ, chẳng qua ở trong xưởng anh phần lớn là đọc được báo cũ của thành phố, tỉnh thành thì không nhiều lắm.

Anh nhét bánh hạch đào vào trong tay ba mình: "Ba, nếm thử nè, nhân lúc nóng ăn đi."

"Con mua hả?"

"Đúng vậy, vừa lúc gặp được, liền mua một chút về cho mọi người nếm thử, con còn gặp được chị cả nữa."

Giang Minh Tông nếm một miếng: "Bánh hạch đào này hương vị khá ngon đó." Ông ấy thả báo xuống, vui vẻ nhìn con trai: "Làm cho tốt vào, tranh thủ sớm ngày chuyển chính thức, em rể họ của con đều đã chuyển chính thức rồi kìa, con có chỗ nào kém hơn nó đâu." Cái người em rể họ này hiển nhiên là cái vị nhà họ Vương kia.

Giang Nhược Thư không hé răng.

Anh ấy cũng muốn chuyển chính thức chứ, nhưng mà quá khó, lấy cái tư lịch này của anh, trừ phi kỳ tích xảy ra lần nữa.

Giang Nhược Thư có điều tự mình hiểu lấy nhất định, cha vợ của anh có thể cho anh vào xưởng làm nhân viên tạm đã không dễ rồi. Giang Nhược Thư vùi đầu vào bắt đầu đọc báo không đáp.

Nhìn thấy anh ấy như thế, Giang Minh Tông cũng không nói nữa, vừa đọc báo, vừa cắn từng miếng bánh hạch đào mà ăn. Không được bao lâu lão hiệu trưởng tới đây, nhìn thấy hai cha con này ngẩn người, sau đó cười, nói với Giang Minh Tông: "Con trai chú chính là đứa bé hiếu thảo."

Giang Minh Tông cười, trong mắt có tự hào, trên miệng lại làm thấp đi, "Nào chứ ạ, nó còn kém xa lắm."

Giang Nhược Cầm nghe mẹ chị lèm bèm một trận mới thoát thân được, một túi bánh xốp hạch đào kia rốt cuộc cũng xách đi.

Lúc này chồng chị đã xếp hàng tới lượt, gạo nhà chị đã tách vỏ thành công.

Nhìn thấy chị cầm một túi đồ, chồng hỏi: "Đây là cái gì?"

Giang Nhược Cầm cười cười: "Em trai em đã về, nó cho bánh hạch đào. Nào, anh cũng nếm thử."

1.本站遵循行业规范,任何转载的稿件都会明确标注作者和来源;2.本站的原创文章,请转载时务必注明文章作者和来源,不尊重原创的行为我们将追究责任;3.作者投稿可能会经我们编辑修改或补充。

相关文章
网友点评
精彩导读
Vị trí xạ thủ trong Liên Minh Huyền Thoại luôn là một vị trí được đánh giá cao ở khả năng gây sát thương theo thời gian và rất quan trọng trong đội hình. Nhưng những vị tướng xạ thủ có khoảng thời gian đầu trận đấu khá “khó khăn” khi lượng sát thương gây ra của họ khi không có các trang bị là khá khiêm tốn, và ở giai đoạn đã có đủ các trang bị thì xạ thủ là vị trí bị đối phương tập trung vào rất nhiều. Vậy làm thế nào để cải thiện bản thân để trở thành một xạ thủ tốt hơn? Hãy cùng Liên Minh 360 tìm hiểu nhé!

Trao đổi chiêu thức

Ở giai đoạn đầu của trận đấu, những tình huống trao đổi chiêu thức và thi “kéo máu” với đối phương sẽ tạo tiền đề nhất định cho việc bạn sẽ có một giai đoạn đi đường dễ thở hay không. Và thay vì cứ chạy lên và bắn vào người đối phương, để rồi chịu thua thiệt về chỉ số lính hay là dính những kĩ năng định hướng từ đối thủ, thì có những cách để bạn có thể cấu máu đối phương dễ dàng và an toàn hơn.

  • Dựa vào thời gian hồi chiêu của đối thủ và của mình

Trong giai đoạn đầu trận đấu, những kĩ năng chính là vũ khí gây sát thương mạnh nhất của các xạ thủ và hỗ trợ do đây là thời điểm mà họ mới chỉ có những món đồ khởi đầu. Chính vì vậy, việc nắm rõ được đối phương đã sử dụng những gì và bản thân mình có gì để có thể bước lên trao đổi chiêu thức là điều cực kì quan trọng.

Ví dụ như Bàn Tay Hỏa Tiễn là một chiêu thức cực kì nguy hiểm nhưng có thời gian hồi lâu

Giả sử như cặp đôi đường dưới của đối phương là Lucian và Blitzcrank. Nếu bạn quan sát được là Lucian vừa sử dụng Tia Sáng Xuyên Thấu để ăn lính và Blitzcrank vừa kéo hụt bạn 3 giây trước, thì lúc đó bạn có thể tự tin bước lên đánh tay đôi với đối phương vì họ đã mất cho mình những kĩ năng quan trọng nhất để tạo nguy hiểm và gây sát thương cho bạn.

  • Dựa vào những quân lính

Việc ăn cho mình những chỉ số lính là điều mà những người chơi xạ thủ cực kì muốn tập trung vào trong giai đoạn đầu vì nếu như có lượng lính vượt trội, thì người xạ thủ đó sẽ có thể có được các món đồ cần thiết sớm hơn. Bạn có thể tận dụng khe hở này để có thể gây khó chịu cho đối phương, bằng cách nếu như đối phương chuẩn bị ăn một chỉ số lính nào đó, hãy bước lên và cấu máu anh ta bằng những đòn đánh thường hoặc kĩ năng.

Tận dụng những quân lính để cấu máu đối phương là một cách khá hữu dụng

Bằng việc làm như vậy, đối phương sẽ phải lựa chọn một là ăn lính và nhận sát thương, hai là trao đổi lại chiêu thức với bạn và mất đi những chỉ số lính. Những đòn đánh thường có vẻ như không được đánh giá cao lắm ở giai đoạn đầu, nhưng mưa dầm thấm lâu mà. Những lần bị cấu máu như vậy sẽ đem lại không ít sự khó chịu cho đối phương.

Kiểm soát các đợt lính

  • Đẩy/đóng băng lính dựa vào tình huống

Việc bạn giữ lính ở đường của mình thế nào là cực kì quan trọng, khi người đi rừng của bạn và cả của đối phương sẽ dựa rất nhiều vào thế lính để có thể tổ chức những cuộc hỏi thăm. Chính vì vậy, hãy biết cách điều chỉnh các đợt lính sao cho thế lính ở những vị trí mà bạn muốn, để có thể dễ dàng kiểm soát tình huống ở đường của mình.

Nếu như bạn đang có lợi thế khi ăn được mạng đối phương, hay cấu được một lượng máu kha khá của họ thì hãy đóng băng lính, giữ lính sao cho chúng ở gần trụ của mình nhất. Đối phương sẽ phải mạo hiểm bước lên để có được cho mình những chỉ số lính, và đó chính là cơ hội của bạn để có thể gọi người đi rừng xuống, hoặc tiếp tục cấu máu đối thủ, ép họ ra khỏi đường.

Cám dỗ của việc ăn một quân lính là cực kì lớn

Còn khi bạn tụt lại phía sau, hãy cố gắng chơi lùi lại, để lính đẩy sát về phía mình nhất có thể và ăn lính trong trụ, qua đó giảm thiểu khả năng bị rừng đối phương hỏi thăm và tạo điều kiện cho một pha gank hoặc Dịch Chuyển của đồng đội. Ngoài ra, người chơi có thể đẩy lính mạnh về phía đối phương để khiến cho hắn phải tập trung vào những chỉ số lính mà quên đi nhiệm vụ “đàn áp” bạn bằng lợi thế của mình, nhưng tất nhiên cách này có nhiều rủi ro hơn.

Hãy điều khiển lính chứ đừng để chúng là nguyên nhân khiến bạn thua đường

Giao tranh tổng

  • Lựa chọn mục tiêu: Chọn kẻ địch dễ tiêu diệt nhất

Thay vì cứ lao vào, bỏ quên hàng chắn của đối thủ để tập trung vào những vị trí “xanh xao” của đối thủ để rồi bỏ mạng, người chơi xạ thủ nên học cách đánh giá các mục tiêu và lựa chọn kẻ thích hợp để tấn công.

Nhận thấy Olaf thấp máu và hết năng lượng, Doublelift đã bỏ qua Irelia và Karma để lướt lên tiêu diệt hắn trước

Hãy chọn vị tướng đối phương mà bạn có thể tiêu diệt nhanh gọn để tấn công chứ đừng “cố quá”. Và nếu như những nguồn sát thương chính của đối thủ đứng lùi hẳn ở hàng sau, thì hãy cứ giải quyết hết những kẻ địch đứng trước mặt bạn và để cho những tướng đỡ đòn và đấu sĩ đồng minh làm việc của họ. Đây là một trò chơi 5 người mà.

  • Giữ vị trí: Gây sát thương và để ý những kẻ địch xung quanh

Việc này đòi hỏi người chơi xạ thủ phải có những sự tỉnh táo nhất định, còn nếu không thì trong lúc đang mải mê tấn công kẻ địch trước mặt, bạn sẽ bị một vị tướng đối phương áp sát từ một hướng khác mà không hề hay biết.

Trong lúc tấn công Karma, Sneaky vẫn để dành chiêu E để ngăn cản Nidalee tiếp cận

Thay vì như vậy, hãy vừa giữ khoảng cách với kẻ đang chắn trước mặt bạn, đồng thời quan sát các mối nguy đến từ các hướng khác để có thể chọn lối di chuyển và hướng thả diều sao cho hợp lí.

  • Trước giao tranh: Cố gắng cấu máu và gây ra nhiều sát thương cho đối thủ nhất có thể

Việc bạn có thể cấu máu đối thủ trước khi bước vào một giao tranh tổng thực sự là rất có lợi khi có thể giảm thiểu khả năng sống sót của đối phương. Nếu có thể ép được một vị tướng đối phương biến về trước giao tranh tổng thì quá là tốt rồi, còn không, thì việc chúng mất đi một lượng máu trước khi lao vào và áp sát bạn có thể cho bạn lợi thế cực kì lớn trong việc thả diều và tiêu diệt đối thủ.

Ezreal là một trong những vị xạ thủ rất ưa thích lối chơi cấu máu đối phương trước giao tranh

Trong những pha giao tranh thua thiệt

  • Vừa tấn công vừa lùi về phía sau

Khi bạn mở đầu giao tranh và mất đi từ 1 đến 2 thành viên của đội, thì tất nhiên điều cần làm sẽ là lùi về. Nhưng trong những tình huống rút lui đó, đừng chỉ cắm đầu cắm cổ chạy, mà hãy bình tĩnh vừa di chuyển vừa trả sát thương lại cho những kẻ đang có ý định tiếp cận bạn.

Như thế này này

Tất nhiên là trong tùy tình huống thôi, vì việc vừa di chuyển vừa tấn công sẽ khiến tốc độ của bạn chậm đi khá nhiều, và đây sẽ là kẽ hở mà kẻ địch muốn tận dụng trong những tình huống truy đuổi.

Đánh thường và lối lên đồ

  • Luôn di chuyển khi tấn công với đòn đánh thường

Kể cả khi bạn đang có một vị trí an toàn, hãy luôn di chuyển trong lúc thực hiện những đòn đánh thường để đối phương khó có thể sử dụng những kĩ năng định hướng tầm xa lên người của bạn. Trong các giao tranh tổng, mọi thứ thường rất hỗn loạn nên việc giữ tỉnh táo để né kĩ năng định hướng là rất khó, vì vậy đừng cho đối thủ cơ hội để có thể sử dụng chúng chính xác bằng cách di chuyển.

  • Nghĩ về những món đồ cần lên dựa theo tình huống của trận đấu

Những vị tướng xạ thủ đều có cho mình các trang bị thiết yếu là sát thương, chí mạng và tốc độ đánh (trừ Rìu Mãng Xà ra), nhưng việc lên món đồ nào trước thì bạn nên dựa theo tình huống trận đấu để có thể chọn được món đồ chính xác nhất.

Cuồng Cung Runaan cho nội tại đẩy lính rất tốt

Ví dụ như vị tướng bạn chọn là Ashe, và nếu xạ thủ đối phương có khả năng đẩy đường cực kì mạnh thì bạn sẽ muốn chọn Cuồng Cung Runaan làm món đồ hoàn chỉnh đầu tiên. Còn trong trường hợp đối thủ có các vị trí có khống chế cứng như Lissandra, Malzahar thì Khăn Giải Thuật sau khi có được 2 món đồ gây sát thương và tốc độ đánh là cần thiết.

 

Hãy cùng thưởng thức những pha xử lí của xạ thủ hàng đầu Bắc Mĩ Doublelift nhé

Lời kết

Hi vọng bài viết sẽ giúp bạn trong việc cải thiện kĩ năng của mình khi chơi ở vị trí xạ thủ. Hãy để lại suy nghĩ của mình ở phần comment phía dưới nhé.

 

Bi Boyz

" alt="[LMHT] Để trở thành một ADC giỏi, bạn cần phải làm những điều sau" width="90" height="59"/>

[LMHT] Để trở thành một ADC giỏi, bạn cần phải làm những điều sau