"Nền giáo dục" hiện tại đang suy thoái vì học sinh bị ám ảnh với kì kiểm tra, trí tưởng tượng cá nhân bị hạn chế, dẫn tới những ý kiến độc lập, độc đáo cũng bị hạn chế. Học sinh của chúng ta cần được phát triển sức sáng tạo và tư duy phản biện.
Chúng ta cần nhìn vào hệ thống giáo dục của các quốc gia khác và học hỏi thành công của họ. Các quốc gia Scandivani, đặc biệt là Phần Lan, đã dẫn trước chúng ta hơn 10 năm rồi."
Nếu mọi người nghiên cứu hệ thống giáo dục công ở các quốc gia đó thì sẽ thấy họ có một điều quan trọng khác với chúng ta. Trước khi học sinh 16 tuổi, không có bất cứ kì thi hay bài kiểm tra nào. Tức là giáo dục từ độ tuổi 6-15 có thể phát triển mà không cần lo nghĩ về 'qua kiểm tra'.
Phương pháp học tập dựa trên kết quả hiện nay rất đáng lo ngại, bản thân nó có quá nhiều thiếu sót. Khi dẫn lối cho trẻ em khám phá thế giới tri thức tuyệt vời, mỗi đứa trẻ sẽ đạt được kết quả khác nhau vì chúng có cách học khác nhau, đam mê khác nhau, và bị thu hút bởi nội dung khác nhau. Thế thì tại sao chúng ta dám định trước kết quả học tập của học sinh? Điều này, chiếc Chén Thánh này, đáng bị lên án.
Vậy nên các trường học nên tập trung giáo dục học sinh chứ không phải dạy học sinh. Vương quốc Anh đang cần được khai sáng giáo dục, xây dựng hệ thống giáo dục ngạc nhiên, thú vị, tạo dựng hứng thú, khuyến khích học sinh tích cực chủ động; vì mục tiêu đảm bảo thế hệ trẻ của quốc gia có thể phát triển kiến thức và kĩ năng một cách tự nhiên. Lúc này đây, công cuộc giảng dạy đang ngày càng trở nên gượng ép.
Tôi cho rằng chính phủ nên ngừng lo lắng và bị ám ảnh bởi những số liệu đánh giá vô nghĩa và tập trung giúp học sinh phát triển bản thân. Chúng ta không được sợ hãi bất đồng quan điểm. Nếu điều tra viên hỏi tại sao lớp học thiếu đi 'tiêu chí thành công', hãy yêu cầu họ giải thích câu hỏi ấy.
Theo kinh nghiệm của tôi, các điều tra viên không quen bị hỏi lại. Tôi đã chán ngấy với quan niệm rằng một nền giáo dục tốt là một nền giáo dục một loạt điểm cao trong kì thi. Kết quả kì thi là chỉ là sản phẩm thứ yếu trong một nền giáo dục hoàn thiện, chứ không phải sản phẩm cuối cùng.
Giáo dục nên khuyến khích học sinh trở thành người có lòng khoan dung, văn minh, lòng tự trọng cao và lòng khiêm tốn vị tha, người có kiến thức và kĩ năng sáng tạo, phân tích, giải quyết vấn đề, cũng như tự nhìn nhận và tự kiểm điểm. Điều này không khó đạt được, mọi trẻ em Anh quốc đều có thể đạt được điều này.
Nhưng chúng ta cần phải thay đổi hoàn toàn quan điểm về mục đích thực sự của giáo dục. Giáo viên đang kêu gọi các trường học phải trở thành nơi học tập và vui chơi đúng cách. Tôi xin phép đưa mọi người trở lại những năm 1947, khi Hội đồng tư vấn giáo dục Scotland nổi tiếng và đáng kính đã tuyên bố: "Trường học tốt không do điểm số thi cử ấn tượng, mà do họ giúp thế hệ trẻ cảm thấy an toàn, dạy được lòng tốt và tận hưởng tự do trong khuôn khổ tới mức nào."
Tôi khao khát được nghe lại những lời đó từ quan chức hiện nay.
Hà Dung (Theo Tes)
Paul Richard Halmos (1916-2016) là nhà toán học Mĩ gốc Hung. Di sản của ông không chỉ đơn thuần là toán học mà còn là lời khuyên và triết lý về cuộc sống toán học.
" alt=""/>“Ám ảnh kiểm tra đang gây hại tới nền giáo dục”Đỗ Thị Thao (sinh ngày 1/7/1997), học sinh lớp 12A3 trường THPT Lê Minh Xuân, huyện Bình Chánh, dự thi ở điểm thi Trường THPT Nguyễn Hữu Cảnh. Đây là điểm thi do Trường ĐH Công nghiệp Thực phẩm TP.HCM chủ trì.
Ngày 10/6, trên đường đi học về, Thao không may bị tai nạn giao thông, gãy tay phải (hiện đang điều trị tại Bệnh viện quận Bình Tân) đến nay vẫn chưa viết được.
![]() |
Hơn 94% thí sinh đến đăng ký dự thi ở TP.HCM |
Nhằm đảm bảo quyền lợi cho thí sinh, hội đồng thi cụm thi này đã đề xuất một học sinh lớp 11 của Trường THPT Lê Minh Xuân hỗ trợ ghi bài thi cho thí sinh Đỗ Thị Thao. Theo đó, học sinh trợ viết cho thí sinh Thao là em Nguyễn Thị Kim Cương, có học lực khá, hạnh kiểm tốt.
Theo ông Phạm Thái Sơn, trường đã có công văn gửi Cục Khảo thí và Kiểm định chất lượng (Bộ GD-ĐT). Cục Khảo thí đã có văn bản hướng dẫn triển khai một phòng thi riêng với 2 giám thị coi thi, hướng dẫn kỹ 2 em này trong cách làm bài thi. Học sinh lớp 11 chỉ được quyền hỏi, thí sinh Thao sẽ trả lời, không được phép trao đổi qua lại. Vì vậy, trường đã bố trí cho thí sinh Thao thi riêng 1 phòng với 2 giám thị coi thi.
Ngoài ra, ở bàn thi của em cũng đặt thêm máy ghi âm khi cần thiết và sẽ xác nhận lại nếu nghi ngờ vi phạm quy chế. Sau khi làm bài thi xong phần ghi âm trong suốt buổi thi sẽ được gửi về Hội đồng thi Trường ĐH Công nghiệp Thực phẩm TP.HCM để kiểm tra.
Tại cụm thi do Trường ĐH Sư phạm kỹ thuật TP.HCM chủ trì, thí sinh Phạm Hữu Duy (quận 12, TP.HCM) bị tai nạn gãy chân trước ngày làm thủ tục dự thi.Ông Đỗ Văn Dũng, chủ tịch hội đồng cụm thi này cho biết để hỗ trợ em Duy trong những ngày thi lực lượng tình nguyện tiếp sức mùa thi sẽ thay nhau cõng em Duy đến phòng thi. Ngoài ra hội đồng thi bố trí một ghế đặc biệt cho thí sinh này làm bài.
Đội nắng dẫn con bị tai nạn đi thi
Tại điểm thi Trường ĐH Vinh (Nghệ An), một người phụ nữ vẻ khắc khổ tất tả dẫn đứa con vào đăng ký dự thi với hai chiếc nạng hai bên.
Chị đã phải bán cả tạ thóc để hai mẹ con thuê taxi từ Hà Tĩnh ra Vinh, do con trai không ngồi được xe khách.
![]() |
Chị Tâm đưa con đi thi. |
Người mẹ da ngăm đen, vẻ khắc khổ mang balo hành lý, trong khi đứa con trai vất vả di chuyển với cặp nạng gỗ.
Chị là Ngô Thị Tâm (sinh năm 1977, trú xóm Hồng Lam, xã Phú Lộc, Can Lộc, Hà Tĩnh). Đứa con trai là Nguyễn Anh Tuấn (SN 1997) bị tai nạn giao thông trước ngày dự thi.
Lau vội giọt mồ hôi, chị Tâm cho biết, con trai không may bị tai nạn trước mùa thi, lúc trên đường đi học về. “Cháu nó bị xe máy tông ngã làm rạn xương mắt cá rất nặng phải đi viện bó bột. Lúc bị tông ngã tài xế xe máy cũng nhấn ga bỏ chạy mất tích nên chi phí gia đình phải lo cả”, chị Tâm cho biết.
Người phụ nữ buồn bã cho hay trước ngày ra Vinh, chị phải bán 1 tạ thóc được 550.000 đồng. Con trai chân bó bột không ngồi được xe khách, chị lại phải thuê chiếc taxi hết 250.000 đồng để chở ra Vinh. Thấy thế, anh em họ hàng đã chung tay ủng hộ, giúp đỡ được hơn 1 triệu đồng cho mẹ còn làm ‘lộ phí’ đi thi.
Chị kể vợ chồng có tất cả 4 đứa con, Tuấn là con trai đầu. Nhà chỉ trông chờ vào 2 sào ruộng khoán mà chồng lại bị bệnh thần kinh lâu năm, một mình chị phải nai lưng làm lụng kiếm tiền thuốc thang cho chồng và nuôi con ăn học.
“Tôi vừa đóng 300.000 đồng để thuê phòng trọ cho hai mẹ con ở trong 4 ngày. Trong túi giờ chỉ còn hơn 500 ngàn nữa, đến bữa còn phải thuê taxi về quê”, chị Tâm buồn bã nói.
Trao đổi với VietNamNet trưa 30/6, ông Nguyễn Hữu Hài, Chủ tịch UBND xã Phú Lộc xác nhận, gia đình chị Tâm thuộc diện hộ nghèo của xã, đông con, chồng lại bệnh tật.
“Thương mẹ lắm, em chỉ mong có đủ sức khỏe để làm bài thi thật tốt, không phụ lòng mẹ!”, Nguyễn Anh Tuấn xúc động chia sẻ.