Nhận định, soi kèo Wellington Phoenix vs Western Sydney Wanderers, 11h00 ngày 29/3: Tiếp tục bay cao
本文地址:http://member.tour-time.com/news/14b599246.html
版权声明
本文仅代表作者观点,不代表本站立场。
本文系作者授权发表,未经许可,不得转载。
本文仅代表作者观点,不代表本站立场。
本文系作者授权发表,未经许可,不得转载。
Nhận định, soi kèo Watford vs Plymouth Argyle, 19h30 ngày 29/3: Chủ nhà sa sút
Bà Lu kể lại sự việc với phóng viên. |
Nhớ lại những sóng gió vừa qua, bà Lu vẫn chưa hết giận. Bà kể, vào ngày 10/6/2020 gia đình bà tổ chức đám cưới hoành tráng cho con trai. Nhìn quang cảnh náo nhiệt và nụ cười trên môi của người thân, bạn bè, từ sâu trong lòng, bà Lu dấy lên một cảm giác mãn nguyện khó tả.
Để tổ chức đám cưới cho con trai, bà chấp nhận vay nợ và đã tiêu tổng cộng hơn 300.000 tệ (khoảng hơn 1 tỷ đồng).
Lúc hôn lễ đang diễn ra, cô dâu bất ngờ nói với bà: “Con xin lỗi, con không thể cưới anh ấy. Mẹ hãy tìm cho anh ấy một người phụ nữ tốt hơn đi ạ”.
Sự việc khiến bà Lu choáng váng. Bà cho rằng thính giác của mình có vấn đề nhưng cô dâu tiếp tục nhắc lại câu nói với vẻ mặt nghiêm túc.
Bà Lu lập tức an ủi cô dâu: “Nó bắt nạt con à. Mẹ nhất định sẽ giúp con chấn chỉnh nó”. Tuy nhiên, cô dâu đã quỳ xuống và khóc lóc: “Con bị ốm, con không thể lấy anh ấy được”.
Bà Lu an ủi thế nào cô dâu cũng không chịu nghe. Sự việc khiến không khí ở hôn trường chùng xuống, mọi người đều lúng túng, không biết phải làm sao. Cuối cùng, bà Lu đành phải tạm dừng đám cưới, nói lời xin lỗi với quan khách.
Sự việc đã mang đến tổn thương tâm lý rất lớn cho gia đình bà Lu và con trai. Nhìn con trai cả ngày lầm lì, lòng bà xót xa. Bà Lu đã yêu cầu nhà gái giải thích và trả lại tiền quà cưới. Tuy nhiên, bố mẹ cô gái không biết chuyện gì đang xảy ra với con gái mình. Còn cô gái thì luôn miệng nói rằng, cô bị ốm nhưng lại không chịu trả tiền.
Trong cơn tuyệt vọng, bà Lu đành phải đưa sự việc ra tòa. Đầu năm 2021, tòa tuyên Wang Mouli (cô dâu) phải trả lại số tiền 220.000 tệ (quà cưới) và chịu các chi phí kiện tụng liên quan. Thế nhưng, suốt nhiều tháng qua, Wang liên tục lẩn trốn.
Bà Lu phải làm đơn yêu cầu thi hành án cưỡng chế. Hiện tại, toàn bộ tài sản do Wang đứng tên đã bị phong tỏa.
![]() |
Chia sẻ thêm về nàng dâu “hụt”, bà Lu cho biết, Wang đến với con trai bà thông qua mai mối. Cách đám cưới nửa năm, cặp đôi đã đính hôn. Cô dâu không có bất cứ phản ứng nào về chuyện tổ chức đám cưới.
Tuy vậy, khi ngồi nghĩ lại, bà Lu cũng nhớ ra dấu hiệu cho thấy Wang không sẵn sàng cho cuộc hôn nhân này. “Toàn bộ ảnh cưới, không cái nào Wang cười. Đến mức, các nhiếp ảnh còn phải bức xúc vì mặt cô dâu quá buồn”, bà Lu kể.
“Nhưng nếu không muốn cưới thì cô ta nên nói ngay từ đầu. Cô ta cũng không nên nhận quà đính hôn và biến nhà trai thành trò cười như vậy. Ngay cả khi cô ta thực sự bị bệnh, cô ta cũng không thể dùng tiền quà cưới để chữa bệnh cho mình. Một người đàn ông xa lạ không có nghĩa vụ phải chi một số tiền lớn cho cô ta”, bà Lu bức xúc.
Linh Giang(Theo Sohu,163)
Tôi không muốn để tâm đến chuyện khác, chỉ muốn giữ sức khỏe để chiến đấu với bệnh tật nhưng sự việc mới đây khiến tôi thấy rất khó chịu.
">Giữa hôn lễ, cô dâu quỳ gối, từ chối cưới người đàn ông bên cạnh
Ba bốn năm trôi qua, kinh tế gia đình khá giả thấy rõ từ sự năng động và khéo léo của chị. Nhưng những câu chuyện chung của vợ chồng cũng thưa dần, các cuộc cãi vã nhiều lên, anh lầm lì hơn sau mỗi lần cãi vã.
Tiền lương hằng tháng của anh, ngày trước chị trông đợi từng ngày, nay chị cười nhẹ hều: “chuyện vặt!”. Đã làm việc với các công ty nước ngoài lương vài ngàn đô một tháng, chị không thể hiểu nổi ông chồng lương tháng bốn triệu, mà chỉ biết đi về đúng một địa chỉ là phòng thí nghiệm của trường.
Những buổi chiều tan sở, đồng nghiệp xuống bãi xe, chị lần chần ở lại văn phòng vì sợ kẹt đường, sợ khói, sợ bụi, nhưng nhiều hơn cả là nỗi sợ mọi người nhìn thấy chị lầm lũi chạy xe về - dù có là tay ga thì cũng chỉ hai bánh chứ không phải là bốn bánh. Anh ở nhà sao mà vụng về, thô kệch, lại còn hay ý kiến này nọ góp ý cho quần áo của vợ, lúc ngắn quá em lúc sâu quá em… Chị mệt mỏi với công việc một, thì mệt mỏi với gia đình hai ba.
Bảy tám năm lấy chồng là bảy tám năm chị gồng mình để gánh việc nhà, học thêm, kiếm tiền… Đến lúc ngoảnh lại, chị thấy chồng không còn theo kịp mình nữa, anh vẫn yên ổn trong trường học, còn chị đã băng mình chạy qua cả quãng đường dài. Sức bật của chị, tốc độ của chị và cả những thành tích chị gặt hái được sau mỗi chặng đường đều được mọi người thừa nhận, thậm chí ngưỡng mộ. Là phó giám đốc chi nhánh tại Việt Nam, ở công ty, chị chỉ dưới một người sếp nước ngoài. Nhiều lúc, chị có cảm giác gia đình đã trở thành lực cản. Chị trẻ trung, tràn trề sức sống và say mê làm việc, chị thuận lợi trong mọi thương vụ, kiếm tiền dễ dàng… Nhiều em cấp dưới bảo rằng chị đang ở đỉnh cao, nhưng chị nghĩ mình có thể đi xa hơn nữa, đạt được nhiều hơn nữa.
Quyết định ly hôn đến như một điều tất yếu. Bất ngờ lớn nhất là Tuấn, đứa con trai tám tuổi, một mực không chịu theo mẹ. Nó đòi ở với bố, dù biết bố miệt mài trong phòng thí nghiệm, chỉ có bà nội ở nhà… Ngay cả vậy, chị cũng chấp nhận.
Ảnh minh họa. |
Người ta ly hôn buồn rũ rượi, chị ly hôn thì phơi phới như chim sổ lồng, nào mua xe hơi, ghi tên tập thể dục, mua sắm váy áo, thay một loạt đồ mới màu sắc tươi trẻ rực rỡ, đi spa thẩm mỹ, đi làm tóc… và đỉnh cao là chị sửa lại căn nhà, mới hơn, sang trọng hơn. Một lần bố chở Tuấn về thăm, thấy nhà mẹ đẹp quá, Tuấn thích vô cùng, chạy nhảy khắp nơi. Tưởng thằng bé sẽ ở lại luôn, nhưng khi bố đến đón, thằng bé vẫn chạy ra leo lên xe bố ngồi, còn bi bô “mai mốt bố sửa nhà cho Tuấn ở…”.
Cuộc đời chị bước sang một trang mới, tưởng mở ra bát ngát tự do, vậy mà không.
Đầu tiên là con, thằng bé không muốn về thăm mẹ nữa, mẹ đến trường nó cũng tránh mặt. Chị không hiểu tại sao, nhờ cô chủ nhiệm tìm hiểu mãi mới biết: bố nó buồn, bà nội trách bố nó không làm ra tiền nên mất vợ, bố nó nhậu xỉn, mấy lần về nhà không còn biết gì. Thằng bé nhạy cảm, liên tưởng cuộc sống giàu có và ngôi nhà rực rỡ sắc màu của mẹ với cuộc sống tối tăm buồn bã của bố con nó, nên muốn tránh mặt mẹ.
Tiếp theo đó là công việc. Chị vẫn giỏi giang, vẫn năng động, nhưng cả chi nhánh thì không phải ai cũng được vậy. Chuyện công ty mẹ quyết định thu hẹp thị trường, cắt giảm nhân lực… theo chị là “ngu hết chỗ nói”, nhưng vẫn diễn ra. Muốn ở lại công ty thì chấp nhận mức lương thấp hơn, vị trí thấp hơn. Mà chắc gì vài năm nữa công ty đã mở rộng hoạt động trở lại. Nguồn tài chính ở đâu tận nước ngoài, còn quyền lực thực sự thì ở đâu đó vòng vèo qua những chuyến bay và những cuộc điện thoại.
Vậy là chị bắt đầu một chặng đường tìm kiếm cơ hội nhảy việc. Ngày trước bao nhiêu người mời gọi chị vào các vị trí quản lý cấp cao, sao bây giờ tiếp xúc lại lòi ra muôn vàn yêu cầu trái khoáy. Nhiều hôm ngồi chuẩn bị hồ sơ, chị hậm hực nghĩ, cái lũ CEO bảnh bao và quyền lực, đối tác của chị, hóa ra lại là những kẻ hẹp hòi khủng khiếp. Nhưng rồi chị cũng hiểu ra, không ai muốn mời một người giỏi hơn mình về làm "bom nổ chậm" trong văn phòng, trong thời buổi mà lương và quyền lợi của nhóm quản lý đang bị đe dọa từng ngày bởi khó khăn kinh tế. Mấy cuộc phỏng vấn nữa thì chị nhạt phai ý định nhảy việc, may mà chị vẫn còn giữ chỗ làm. Công ty cũ, trong mắt nhân viên, chị vẫn từng là phó tổng. Thôi thì chấp nhận lùi một chút. Nhưng chị biết, như thế, tức là mình đã sang bên kia triền dốc, đã đi xuống một đoạn rồi.
37 tuổi, chị phát hiện một vết đau. Sinh thiết, bác sĩ bảo ung thư vú. Đòn của số phận giáng vào chị quá mạnh. Mất hơn ba tháng trời để làm quen với ý nghĩ mình bị ung thư. Sau những bài yoga, đi chùa, đi du lịch và cả nghe nhạc Trịnh để biết rằng “những hẹn hò từ nay khép lại…”, chị bắt đầu những đợt xạ trị, hóa trị. Chị sắm hai bộ tóc giả, một dài một ngắn. Hôm đầu tiên đội tóc giả lên đầu, chị còn nhắn cho cô bạn thân: “Tao rất hài lòng với kiểu tóc mới này…”. Nhưng cũng tối hôm ấy, gỡ bộ tóc ra khỏi đầu, chị ôm lấy chiếc gối, khóc dài trong cay đắng…
Giá biết mình đã “cán đích” trong những ngày còn chồng, còn con, còn gia đình nhỏ, chị đã không bao giờ chòi đạp để đến bây giờ còn lại một mình trong cõi nhân gian vắng lặng này.
Trên đường đua cuộc đời, hàng vạn người cùng chạy maratông. Năng lượng, cơ bắp, niềm vui không phải là những thứ sẽ còn với mình vĩnh viễn. Nếu thấy được đích đến rồi, thì khi cán mức, mỗi người đều sẽ biết giảm tốc độ dần, đi bộ hay thả lỏng… Việc gồng mình lên tiếp tục chạy, lúc ấy, chỉ là vô nghĩa mà thôi. Chị thấy mình như một vận động viên, hoặc không nhìn thấy đích, hoặc đã lao qua mà không biết, nên chạy dài cho đến lúc sức cùng lực kiệt. Chị gục xuống một mình, trong khi tất cả những bạn đồng hành đã dừng lại bảo toàn sức lực, thong dong phía xa…
(Theo PNTP)">Cú đánh đổi nghiệt ngã của nữ đại gia
Khát con trai, tôi thấy mình thật xấu xa
Nhận định, soi kèo Suwon FMC Nữ vs Changnyeong Nữ, 17h00 ngày 27/3: Tìm lại niềm vui
Sự kiện với sự tham gia của đại diện Vietcombank TP HCM, đại diện Ủy ban Mặt trận Tổ quốc Việt Nam và hơn 400 học sinh, sinh viên học giỏi, có hoàn cảnh khó khăn.
Vietcombank tài trợ học bổng cho học sinh TP HCM
Có nên dội nước sôi để thông bồn cầu?
Vợ chồng sống bên nhau mấy chục năm không thể tránh khỏi hôn nhân có những khoảng lặng và sự quen thuộc. Nhưng chỉ kẻ dại dột mới không biết trân trọng hiện tại, thay vì cố gắng vun đắp, hâm nóng tình cảm vợ chồng thì lại tìm kiếm niềm vui khác bên ngoài. Cái kết cho những câu chuyện như vậy bao giờ cũng là sự hối hận khôn nguôi.
Quan điểm "hôn nhân không phải suốt đời"
Luân (36 tuổi) chia sẻ anh và Miên đã có 10 năm chung sống, vợ chồng anh sinh được hai đứa con, gái trai đủ cả. Các con đều sáng dạ, khỏe mạnh, tình cảm vợ chồng êm ấm, kinh tế gia đình ổn định, hôn nhân của anh khiến nhiều người phải ngưỡng mộ.
“Sau 10 năm bên nhau, tôi thật sự cảm thấy nhàm chán và nhạt nhẽo. Cô ấy đã có tuổi rồi, chẳng còn tươi trẻ rạng rỡ như trước. Ở bên nhau lâu cũng mất đi hứng thú, ham thích khám phá, chỉ còn lại sự quen thuộc đến mệt mỏi. Hôn nhân thực sự không phải là suốt đời, có lẽ chỉ nên duy trì trong khoảng thời gian nào đó. Việc xao lòng trước một bóng hình khác bên ngoài cũng là điều hoàn toàn có thể hiểu được”, Luân nói.
Và rồi Luân ngoại tình. Miên đã có tuổi, làn da bắt đầu nhăn nheo, còn người tình của Luân thì trẻ trung, căng tràn sức sống. Miên thiếu đi sự ngọt ngào, nũng nịu của phụ nữ, người tình anh lại thừa êm dịu và hờn dỗi mật ngọt. Quan trọng hơn cả Miên đã cũ mèm rồi, còn cô nàng kia thì đầy mới mẻ khiến anh phải khao khát.
Luân quyết định đưa đơn ly hôn cho Miên với suy nghĩ nếu đã không còn đủ tình cảm và sự hấp dẫn trong mắt nhau thì tốt nhất là đường ai nấy đi. Sau ly hôn cả hai sẽ làm bạn để cùng nuôi dạy các con nên người.
“Tôi đã chuẩn bị sẵn tâm lý và cả phương án ứng phó nếu vợ gây khó dễ. Song cô ấy lại không làm gì cả, chỉ nhỏ nhẹ xin tôi vài tháng để cứu vãn cuộc hôn nhân này. Dù trong lòng nghĩ rằng cố níu kéo cũng chẳng có tác dụng nhưng vì tình nghĩa đã có với nhau nên tôi vẫn đồng ý”, Luân kể.
Câu trả lời tê tái của vợ khi chồng muốn xé đơn
Theo giao kèo giữa 2 người, trong những tháng sau đó Luân phải cố gắng dành nhiều thời gian cho gia đình nhất có thể. Anh ít gặp gỡ người tình mà thường xuyên về ăn tối với vợ con.
“Nhờ thế tôi bỗng cảm nhận được không khí gia đình đầm ấm mình đã bỏ bẵng trước đó. Bỗng dưng tôi nhận thấy vợ có thật nhiều ưu điểm. Cô ấy nấu ăn ngon, làm bánh rất khéo, luôn kiên nhẫn với con cái và điềm tĩnh trước mọi chuyện”, Luân chia sẻ.
Anh cũng giật mình nhận ra các con không quá thân thiết với bố, vì trước đây anh luôn viện cớ bận việc, ít chăm lo, quan tâm đến chúng. Lúc ấy anh cũng mới biết Miên đã được lên chức tăng lương, các con đi học luôn đạt thành tích tốt. Đối nội đối ngoại đều chu toàn, tất cả là nhờ công của Miên. Đằng sau vẻ trầm tĩnh của cô là bản lĩnh và sự mạnh mẽ không phải ai cũng có được.
Luân dành thêm thời gian đưa vợ con về thăm bố mẹ, nhìn mẹ và con dâu trò chuyện thân tình mà trong lòng anh giật mình thảng thốt. “Cái Miên thật sự là một đứa con dâu tốt, con may mắn mới lấy được nó, hãy biết giữ gìn hạnh phúc gia đình nhé”, trong dịp sinh nhật của mẹ anh, bà dặn dò con trai như vậy.
Sau 4 tháng thực hiện kế hoạch cứu vãn hôn nhân, Luân bỗng không còn thấy người tình hấp dẫn nữa. Mỗi khi hết giờ làm, anh chỉ muốn về nhà quây quần bên vợ con, tận hưởng không khí gia đình ấm áp và yên bình. Cuộc hôn nhân này anh và Miên đã dày công vun đắp bao năm, nghĩ đến ly hôn mà Luân tiếc nuối vô cùng.
Luân cho hay: “Tôi lập tức đề nghị vợ xé đơn. Tôi xin lỗi cô ấy vì sai lầm của mình, hứa hết sức bù đắp cho vợ con. Cứ ngỡ vợ sẽ bật khóc vì cảm động và hạnh phúc khi giữ được chồng, ai ngờ câu trả lời của cô ấy lại khiến tôi phải tê tái đến chết lặng”.
“Cuộc hôn nhân này ngay từ lúc anh ngoại tình thì đã chấm hết rồi. Những tháng qua tôi chỉ muốn cho anh thấy rõ mình đã đánh mất đi thứ gì mà thôi. Kẻ phản bội sau lời xin lỗi thì có thể nhẹ bẫng quay về, song tổn thương và niềm tin đã vỡ vụn trong tôi thì không bao giờ có thể lấy lại được”, Miên rành rọt nói với chồng.
Luân nhìn Miên mang lá đơn ly hôn 4 tháng trước anh từng đưa cho cô đi nộp, trong lòng đau xót và hối hận vô vàn nhưng tất cả đã muộn rồi.
Theo Gia đình & Xã hội
Ba tháng, ở chung được đúng 3 tháng, tôi đã phải vội vàng nói lời chia tay để chạy trốn khỏi mớ bòng bong rắc rối và đáng sợ từ Ly. Bây giờ tôi mới thấy Hoa tốt thế nào.
">Chồng muốn xé đơn ly hôn nhưng câu trả lời của vợ khiến anh tê tái
Thành Lộc lập sân khấu mới khi rời Idecaf
Những đối thủ của Mai Phương ở Miss World 2024
友情链接