Mỗi người một việc, hơn 20 năm nay, họ đã dựa vào nhau để vượt qua những điều không may mắn trong cuộc sống.
“Số tôi vất vả từ bé”, chị Ánh nói về cuộc sống của mình. Ngày trước vừa đi học, chị vừa đi buôn bán. “Nhà nghèo quá, tôi thường đi xe buýt mang ổi găng, bưởi… xuống chợ nội thành bán lấy tiền”.
Năm 1993, khi 21 tuổi, tai nạn do ô tô gây ra khiến chị phải cưa mất một chân. Những ngày dài điều trị phục hồi chức năng, đã có lúc chị tuyệt vọng.
“Ở tuổi đó, cô gái nào cũng mơ về đám cưới, những đứa con nhưng mang mặc cảm của một người khuyết tật, tôi không còn hi vọng gì về hạnh phúc. Tôi chỉ nghĩ, mình cố gắng nuôi được bản thân để không làm phiền bố mẹ và có thể xin một đứa con để được làm mẹ…”, chị nói.
Sau cú sốc tai nạn, chị Ánh cố gắng luyện tập để trở thành vận động viên bộ môn Marathon trên xe lăn ở CLB Thể thao người khuyết tật Khúc Hạo. Chị bắt đầu đi thi đấu và chinh phục những giải thưởng.
“Những năm đó, thể thao đã cứu rỗi cuộc đời tôi”, chị nói.
Tình yêu với thể thao đã giúp chị vượt lên khó khăn. |
Khép lòng mình và mất hết hi vọng về hạnh phúc nhưng cuộc gặp với anh Dũng đã thay đổi suy nghĩ của chị Ánh.
Lần đó, anh trai của chị Ánh đến nhà anh Dũng thu hoạch chanh. Thấy anh Dũng mất hai chân, đi lại phải dựa vào 2 chiếc ghế, anh trai chị Ánh chia sẻ, nhà anh có người em gái cũng có hoàn cảnh tương tự. Anh sẽ nhờ em gái giúp anh Dũng có đôi nạng để đi.
Gia đình khó khăn, vừa học xong phổ thông anh Dũng theo bạn bè trong làng đi chợ buôn hoa quả. Anh thường đạp xe thồ từ huyện Hoài Đức lên huyện Lương Sơn (Hòa Bình) mua trái cây về bán.
Một ngày hè năm 1992, trên đường đi Hòa Bình, anh bị va chạm với chiếc xe tải.
Vụ tai nạn đã khiến anh mất đôi chân. Từ một người khỏe mạnh, là chỗ dựa trong gia đình, anh trở thành một người tàn phế.
Một tháng từ bệnh viện trở về, anh Dũng vẫn tràn ngập sự mặc cảm, chán chường. Anh nghĩ về tương lai, về người mẹ già lâu nay vẫn chỉ biết dựa vào con…
6 năm sau ngày gặp tai nạn, cuộc sống của anh cũng rẽ sang một hướng khác. Đó là ngày anh gặp chị.
Tình yêu của 2 người cùng cảnh
Cách nhà nhau 8 cây số và đôi chân không lành lặn, cặp đôi vẫn dành cho nhau cơ hội để hẹn hò, tìm hiểu.
Để sang nhà chị Ánh, anh Dũng thường lái chiếc xe ba bánh đi trên con đường đê. Có những lúc chiếc xe đổ chổng kềnh từ khúc cua trên đê xuống. Đứng từ xa nhìn thấy, lòng chị Ánh đau nhói…
Những kỉ niệm như thế đã đưa họ xích lại gần nhau hơn.
![]() |
Hai vợ chồng trong một lần đi du lịch. Ảnh: NVCC |
Hơn 1 năm tìm hiểu, anh Dũng ngỏ ý muốn được đưa chị về chung một nhà. “Bố mẹ tôi cũng bày tỏ lo lắng, băn khoăn, anh tìm mọi cách để trấn an. Năm 2001, chúng tôi kết hôn”.
Ngày cưới, chú rể lái xe ba bánh đến đón cô dâu. Đây cũng là đám cưới đáng nhớ với người dân ở Cát Quế, Hoài Đức.
Tuy nhiên, tình yêu và mật ngọt của đám cưới nhanh chóng qua đi. “Nhà tôi khó khăn, nhà anh cũng nghèo, chỉ có hai mẹ con chui ra chui vào trong ngôi nhà rách nát. Nhiều lần, mẹ anh thở dài: "Nhà đã có một người khuyết tật, một bà già đau ốm, giờ lại một người khuyết tật nữa, sống làm sao?'".
Nhưng họ không nản chí. Anh Dũng làm rất nhiều nghề để kiếm tiền lo cho gia đình như sửa chữa ti vi, vi tính, làm ở cửa hàng photocopy… Cách đây 5 năm, anh chuyển sang chạy xe ba gác chở hàng. Dù đồng lương không cao nhưng anh luôn nỗ lực để cải thiện kinh tế gia đình.
Cuối năm 2001, con gái đầu lòng của họ chào đời và họ cũng đón con trai vào năm 2003.
Chị Ánh với chiếc nạng bên cạnh đang nấu cơm tối chờ chồng và con về. |
Nhờ có chồng hỗ trợ, chị Ánh có cơ hội quay trở lại với thể thao. Dù cơ thể không lành lặn nhưng sự nỗ lực, kiên trì là chìa khóa giúp chị có được những thành tích.
Chị nhớ lại: “Ngày nào từ 4-5h sáng, tôi cũng từ nhà lên trung tâm hơn 30km để luyện tập, không bỏ buổi nào. Tôi nhớ nhất là tháng 4/2001, khi thi đấu ở Mỹ. Lúc đó tôi vừa mang thai con gái nhưng không hay biết, trời rét xuống độ âm, cơ thể tôi mệt và luôn có cảm giác buồn nôn, không ăn được. Tôi phải mượn đồng đội nồi để nấu cháo”. Năm đó, thi chạy 42km bằng xe lăn, chị đã nhận được giải thưởng và số tiền trị giá 1.000 USD.
Liên tục đi thi đấu ở trong và ngoài nước, có tiền từ các giải thưởng, anh chị lần lượt trả nợ, xây nhà. Cuộc sống của họ bắt đầu ổn định hơn.
“Anh ấy rất tuyệt vời. Có những đợt tôi đi thi đấu liên tục, mẹ già và 2 con đều do anh chăm lo. Bố con còn đùa nhau: “Mẹ mày đi cả tháng, nhà vẫn ổn”, chị tự hào nói về chồng.
Sự quan tâm của anh dành cho chị là những loại mặt nạ thiên nhiên anh làm cho vợ dưỡng da, là những món mỹ phẩm anh bổ sung mỗi lần chị hết…
Trong ngôi nhà của họ có rất nhiều bằng khen, kỷ niệm chương ghi lại thành tích của chị Ánh. |
“Chúng tôi chưa xảy ra mâu thuẫn bao giờ. Những lần anh giận dỗi, tôi đùa, anh lại quên đi”, chị kể.
Đến nay chị Nguyễn Thị Xuân Ánh là Chủ nhiệm CLB Phụ nữ khuyết tật, anh Nguyễn Tiến Dũng là Phó Chủ tịch Hội Người khuyết tật huyện Hoài Đức.
Họ thường xuyên giúp đỡ, động viên những người có hoàn cảnh giống mình. “Chúng tôi kêu gọi các mạnh thường quân giúp người khuyết tật bằng các hoạt động như xin gạo, xe lăn… Nhưng quan trọng hơn, tôi muốn truyền cho họ niềm tin, dù ở hoàn cảnh nào cũng không được tuyệt vọng, bỏ cuộc…”, chị nói.
Tháng 5/1996, chị Ánh đã giành giải Nhì toàn quốc môn xe lăn nữ 3km. Tháng 10/1996, chị giành giải Nhất ở cự ly 10km. Năm 1999, chị giành Huy chương Bạc cuộc thi Châu Á - Thái Bình Dương môn xe lăn nữ. Năm 2000, chị dành giải Nhất Marathon xe lăn nữ tại Hàn Quốc, giải Ba Huy chương Vàng xe lăn nữ cuộc thi Đông Nam Á tại Malaysia, giải Nhất Marathon New York. Năm 2015, chị giành 2 HCB của Para Game ở Singapore. Năm 2016, chị đạt giải Nhì cuộc thi Xe lăn nữ quốc tế tại Malaysia. |
Cô em tôi gọi điện rối rít thông báo: Em sắp lấy chồng. Với người yêu thích sự tự do bay nhảy, sống phóng khoáng như em thì đây đúng là "tin hot".
" alt=""/>Chuyện tình 20 năm hạnh phúc của cặp đôi kém may mắnHiện tại, tôi suy nghĩ đến việc giảm bớt công việc kinh doanh để nghỉ hưu. Tuy nhiên, nếu mất đi nguồn thu nhập 50 triệu đồng, tôi lo lắng rằng các khoản thu còn lại sẽ không đủ để trang trải chi tiêu. Tổng thu nhập từ tiền cho thuê nhà và lãi suất ngân hàng là 40 triệu, trong khi chi tiêu bình quân của gia đình tôi là 50 triệu (gồm sinh hoạt gia đình, hỗ trợ gia đình nội ngoại, từ thiện và các chi phí bất thường).
Dù tài sản trong tiền số có khả năng sinh lời cao, 30-40% mỗi năm, rủi ro cũng rất cao. Do đó, tôi không tính khoản lời này vào kế hoạch sinh hoạt hàng ngày, chỉ coi đây như khoản đầu tư trung hạn.
Câu hỏi của tôi là liệu có nên rút 5 tỷ đồng gửi ngân hàng để đầu tư vào lĩnh vực khác có tỷ suất sinh lời cao hơn không? Tôi đang cân nhắc về chứng chỉ quỹ trái phiếu, chứng chỉ quỹ cổ phiếu và chứng khoán. Một lựa chọn khác là mua thêm một căn nhà để cho thuê, dù khoản thu này có thể thấp hơn lãi suất ngân hàng một chút. Xin cảm ơn!
Trannamgiang0911
>> Xem chuyên gia tư vấn tại đây |
Trong inbox của tôi, ngay sau khi tôi nói rằng mình “tối cổ” vụ này thì đã rầm rầm những link share. Thôi thì mọi người share thì để họ đỡ mất công, tôi xem qua. Nhưng xem xong rồi tôi vẫn thấy mình “tối cổ”. Là bởi nào có khác gì những vụ đánh ghen trước đâu? Sao mọi người vẫn hóng chúng như thể “Lần đầu tiên có mặt tại Facebook” vậy??? Hay xem clip đánh ghen cũng là một thứ “khẩu vị” của mạng xã hội hiện nay?
Tôi “tối cổ” quá phải không? Nên tôi cứ thấy lạ lùng với “thú share” của mỗi người. Cứ như thể mỗi ngày lên mạng là phải share được một vụ bắt trend vậy. Tôi tự hỏi: Nếu Facebook của chúng ta chỉ đầy rẫy những cái share đánh ghen kiểu đó, người ngoài nhìn vào sẽ nghĩ về ta thế nào? Liệu có phải là: Cái cô này thật bắt trend. Hay: Facebook này chuyên sưu tầm các vụ đánh ghen?
Tôi nghĩ, nhiều người sẽ cảm nhận rằng chủ Facebook đó đang có chồng ngoại tình và rất quan tâm đến chuyện đi đánh ghen.
![]() |
Tôi đã cố công để hiểu lý do nhiều người quan tâm đến những vụ đánh ghen, bóc phốt ngoại tình trên mạng.
Có những người vợ quả thật share vì họ đang ở trong cùng hoàn cảnh đó. Họ share về như một cách đồng bệnh tương lân. Có những người share về chỉ để “dằn mặt” chồng, “dằn mặt” những kẻ nào rắp tâm làm kẻ thứ 3. Lại có những người share về chỉ để chứng tỏ mình “bình thường như bao người”: Căm ghét kẻ thứ 3. Căm thù những đàn ông đi ngoại tình. Còn bao nhiêu lý do nữa mà tôi chưa biết chăng?
Nhưng lý do nào đi chăng nữa, tôi vẫn cho rằng chúng ta đang biến sự bất bình thường thành bình thường. Chúng ta đang “tạo rác” trên mạng xã hội. Vì dù trăm ngàn share, triệu triệu share thì chẳng vì thế mà ngoại tình sẽ ít đi.
Những vụ đánh ghen sẽ chỉ khiến chính người đi đánh ghen trở thành thảm thương trong mắt tất cả mọi người. Ai có thể thấy đẹp đẽ trong những clip đánh ghen đó? Mười năm nữa, những clip đó vẫn sẽ còn tồn tại mãi mãi như một minh chứng về một con người nước mắt nước mũi tè le, quần áo xộc xệch, chửi vung tí mẹt…
Con bạn sẽ xem nó chứ? À không, bạn bè của con bạn sẽ nhận ra mẹ bạn mình chứ? Chúng sẽ thế nào? Có bao giờ bạn tự hỏi điều đó chưa? Hay bạn đang giận dữ và bạn không thèm quan tâm đến tâm lý con bạn. “Tâm lý tao còn tan tác thì tâm lý chúng bay kệ chúng bay”.
Một sự khó hiểu nữa mà tôi bao năm qua, chứng kiến hàng chục cuộc đánh ghen, đọc qua hàng trăm ngàn comment (bình luận) của mọi người vẫn không sao hiểu được. Tại sao mọi chỉ trích, thoá mạ, chửi bới đều nhắm vào phụ nữ- người thứ 3?
Kể cả nhân vật chính trong clip đánh ghen, tại sao lại cần xé áo lột quần người phụ nữ khi mà chồng của mình mới là kẻ gây ra sự vụ này? Không lẽ chồng bạn cũng chỉ là nạn nhân? Và lỗi của kẻ thứ 3 là xinh đẹp hơn bạn nên chồng bạn mới bị mê hoặc? Có lẽ nào lại thế?
![]() |
Có lẽ nào mà năm 2020 này rồi mọi người vẫn tin vào những câu chuyện cho rằng phụ nữ mới là hồ ly, đàn bà nham hiểm? Văn hoá Việt Nam chúng ta trân trọng phụ nữ kia mà. Hãy nhìn những phong tục tập quán bao đời của chúng ta trong việc thờ thánh Mẫu để thấy người Việt từ cổ xưa đã luôn đề cao phụ nữ. Vậy mà sao ta cứ đi học những thứ đâu đâu rồi về vùi dập phụ nữ vậy?
Tôi đồng ý, về pháp luật, người thứ 3 xứng đáng bị lên án vì vi phạm chế độ một vợ một chồng. Hôn nhân của chúng ta được bảo vệ bằng luật Hôn nhân gia đình. Nhưng tại sao chúng ta cứ dùng luật rừng cư xử với nhau? Lạ lùng! Lạ lùng!
Ngoại tình. Đương nhiên ngoại tình ở chế độ nào, đất nước nào cũng đều bị lên án. Nhưng tại sao đàn ông vẫn cứ ngoại tình? (Phụ nữ cũng ngoại tình nhưng xin đề cập ở bài viết khác).
Đừng đổ lỗi cho giới tính. Rằng đàn ông thích chinh phục, đàn ông ưa của lạ, đàn ông hay mèo mỡ. Tôi không cho là vậy. Tôi chỉ nghĩ là đàn ông tử tế thì không ngoại tình. Những đàn ông ngoại tình dù bất cứ lý do nào thì anh ta cũng đã làm mất đi 2 chữ "Tử Tế" trong nhân phẩm của anh ta rồi. Miễn bàn. Miễn tranh luận.
Dù anh ta có nói là sống với vợ không hạnh phúc hay vợ anh ta sồ sề, béo núc béo nần, ác ôn hay là gì đi nữa. Sao anh không kết thúc hôn nhân để có thể đường hoàng bước vào tình yêu mới? Hay vì anh vẫn phụ thuộc kinh tế vào vợ, chó chui gầm chạn, bỏ vợ là trắng tay? Nếu thế thì anh còn hèn hơn nữa. Hay vì con cái? Vậy nếu con cái chứng kiến anh đi ngoại tình thì chúng có hạnh phúc không? Anh giữ gia đình vì con cái nhưng là giữ con cái để làm tổn thương chúng từ chuyện anh đi ngoại tình ư? Hay vì lý do nào nữa mà tôi “tối cổ” chưa biết.
Tôi cũng muốn nhắn gửi đến những cuộc hôn nhân đã đôi phen nứt rạn từ chuyện có chồng ngoại tình. Rằng nếu không thể tha thứ xin hãy buông tay. Xin đừng cố kiết giữ lại vết đau này để rồi trở thành những ung nhọt cuộc đời con bạn.
Lũ trẻ sẽ học được gì từ một cuộc hôn nhân giả hiệu? Rằng con trai thì sẽ thấy bố ngoại tình là chuyện bình thường, đàn ông ai chả thế. Rằng con gái thì sẽ cho rằng mai này chồng mình có ngoại tình thì mình phải sống như mẹ mình, cam chịu và chấp nhận, phụ nữ ai chả thế. Bạn muốn điều đó ư?
Bằng nếu, bạn muốn cho hôn nhân của mình một cơ hội sửa chữa, xin hãy cùng nhau làm mới nó. Là phải làm mới nó chứ không phải vá víu nó. Là cắt bỏ những đoạn thối hỏng trong cuộc hôn nhân của mình đi mà sống tiếp một cách lành mạnh hơn. Đừng cứ ngoái nhìn lại vết thương cũ rồi làm thối hỏng nốt đoạn hôn nhân mới. Và nhớ cho, hôn nhân không phải là đoạn đường đã qua. Hôn nhân là hiện tại và tương lai của nó. Bởi chúng ta không có mèo máy Doraemon để trở về quá khứ sửa đổi biên tập lại được đâu.
Và cuối cùng, làm sao để chồng không ngoại tình? Sẽ nhiều người than khó. Là bởi lòng tin vào chồng mình đã cạn kiệt. Là bởi lòng tin vào chính mình cũng cạn kiệt. Không tin chồng tử tế là cách nhanh nhất để khiến anh ta không còn khát vọng muốn trở thành chồng tử tế.
Nếu ai đó nói bạn không thể thành hoa hậu, bạn có cố công tập gym, đăng ký thi tuyển hoa hậu nữa không? Và quan trọng hơn cả, thưa những người phụ nữ đang cạn kiệt lòng tin vào bản thân, tôi mong rằng các chị đừng rẻ rúng bản thân mình nữa.
![]() |
Nhà văn Hoàng Anh Tú |
Các chị cần tin vào bản thân mình có giá trị. Thứ giá trị mà nếu chồng các chị mất đi anh ta sẽ thiệt thòi chứ không phải các chị thiệt thòi. Đàn bà không hơn nhau ở tấm chồng - Đàn bà hơn nhau ở việc tin vào bản thân nhiều hay ít. Chồng không phải thứ định giá các chị. Chồng là bạn đồng hành. Chồng là bạn cùng giường. Chồng là đồng đội với các chị.
Hôn nhân cần cả 2 chăm sóc, cả 2 vun vén, cả 2 cùng nhau chứ không chỉ là việc mình chị phải làm. Giữ chồng xin hãy bằng việc trở nên tốt đẹp hơn nữa trong mắt chồng. Và khi đó, tôi dám chắc chẳng ông chồng nào muốn đi ngoại tình khi vợ mình để sểnh ra thằng khác cuỗm mất.
Bận giữ vợ rồi thì sao còn thời gian à ơi gái gú xung quanh. Bằng nếu có ông nào vẫn muốn à ơi gái gú thì rõ ràng vợ anh ta chỉ là thứ thảm chùi chân trong nhà mà thôi. Và đàn ông ấy vốn chẳng phải là gã đàn ông tử tế mà chúng ta cần kính trọng, nể phục, yêu thương nữa đâu…
‘Đánh ghen là việc hạ mình ngang bằng những cô gái trẻ, có suy nghĩ sai lầm, mang nhục dục ra cướp chồng người. Hãy để đánh ghen chỉ còn lại trên bức tranh Đông Hồ’, MC - Nhà báo Trác Thúy Miêu nhấn mạnh.
" alt=""/>'Đàn ông tử tế không ngoại tình'