Liên thông từ cao đẳng lên đại học chính quy cho thí sinh dưới 15,5 điểm
- Năm 2017,ênthôngtừcaođẳnglênđạihọcchínhquychothísinhdướiđiểbóng chuyền nữ Trường Đại học Công nghiệp Thực phẩm TP.HCM tiếp tục tuyển sinh 14 ngành cao đẳng chính quy với nhiều chương trình cam kết việc làm, đặt hàng tuyển dụng từ doanh nghiệp. Thí sinh dưới 15,5 điểm có thể học cao đẳng liên thông lên đại học chính quy.
Điểm sàn xét tuyển đại học năm 2017 là 15.5 (责任编辑:Công nghệ)
下一篇:Nhận định, soi kèo RB Leipzig vs Mainz, 21h30 ngày 1/3: Đàn bò gặp khó
Do bất cẩn làm hỏng đầu xe mượn của bạn, tôi khá lo lắng. (ảnh minh họa) Tôi khá lo lắng nhưng cũng gọi điện cho bạn và nói sẽ chịu mọi chi phí sửa chữa. Bạn tôi nói rằng đã có bảo hiểm nên cũng không vấn đề gì.
Dù vậy khi trả xe, tôi thấy bạn nhìn vết va chạm rất lâu kèm nét mặt kém vui. Sau lần đó, phải một thời gian sau tôi bí quá cũng đành hỏi mượn xe tiếp nhưng bạn tôi trả lời xe đã có kế hoạch hẹn tôi đợt khác. Tôi muối mặt tự nhủ có lẽ đây nên là lần cuối mình hỏi mượn cậu ấy xe.
Dịp Tết năm kia, tôi may mắn mượn được chiếc Kia Morning Van của người anh bên vợ do gia đình họ đi du lịch dài ngày. Vì vậy, tôi lên được hẳn nhiều kế hoạch di chuyển trước và sau Tết. Có xe, bố mẹ tôi cũng nhắn nhủ sắp xếp chở ông bà về quê ở Hà Tĩnh trước kỳ nghỉ để dọn lại nhà thờ.
Vì quãng đường di chuyển khá xa, xe lại không thể chở 5 người, tôi nghĩ ngay đến anh bạn đồng nghiệp ở cơ quan cũ đang có chiếc xe 7 chỗ. Vì anh em lúc làm với nhau rất hợp và thân thiết, tôi tự nhủ mình nhờ anh ấy đổi xe trong 2 ngày chắc sẽ được chấp nhận. Thế nhưng khá bất ngờ, tôi vừa mở lời qua điện thoại, anh bạn tôi nói luôn, xe không rảnh ngày nào, mong thông cảm.
Tôi hơi bất ngờ trước lời từ chối và có cảm giác hụt hẫng nhưng chợt nghĩ lại quãng thời gian đã qua, dường như mình đã không nhận thấy cảm xúc của người khác cũng như lòng tự trọng bản thân bị bỏ qua vì lợi ích trước mắt.
Tôi quyết định thuê xe có lái đưa bố mẹ về quê. Ra Tết khoảng một tháng sau đó, tôi đã gom tiền tích lũy và chọn mua một chiếc ô tô cũ 7 chỗ giá khoảng 250 triệu đồng.
Từ khi có xe, tôi cảm thấy cuộc sống thay đổi hẳn, cuối tuần nếu không có việc đi xa, cả nhà cùng vi vu đi trung tâm thương mại hoặc ra ngoại thành chơi.
Quan trọng nhất là mọi kế hoạch di chuyển đều không bị phụ thuộc vào cái gật đầu của người khác, nó thật nhẹ nhõm. Qua đó tôi cũng thấm được cảm giác phải cho người khác mượn xe của mình khi không thoải mái, và cũng biết ơn những người bạn đã năm lần bảy lượt cho tôi mượn xe trong quá khứ.
Độc giả Trần Tiến Linh(Hoàng Hoa Thám, Ba Đình, Hà Nội)
Bạn có trải nghiệm gì về việc đi mượn xe? Hãy chia sẻ bài viết về Ban Ô tô xe máy theo email: [email protected]. Các nội dung phù hợp sẽ được đăng tải. Xin cảm ơn!
Cho mượn xe - "ngàn lẻ một" câu chuyện nóng nhất năm qua
Ô tô là tài sản sau nhiều năm làm việc, tích cóp mới có được. Nhiều người yêu quý, nâng niu chiếc xe như “vợ hai”, thế nên ai đấy mượn, tuy trong lòng không muốn nhưng vẫn phải “cắn răng” đưa chìa khoá vì ngại.
" alt="Tôi muối mặt mượn ô tô của bạn để về quê" />Tôi mừng cho ông và các nghệ sĩ khi vẫn còn có một trung tâm của Nhà nước nhận về nuôi dưỡng. Ở đây, họ sẽ được chăm lo tốt hơn, có bác sĩ trực thường xuyên để theo dõi tình trạng sức khỏe.
Hầu hết nghệ sĩ ấy đang ở tuổi ngoài 80, có người đã qua tuổi 90. Sự nghiệp nghệ thuật dừng lại, đồng hành với họ trong cuộc sống hiện tại không còn là lời ca, tiếng đàn nữa mà là tuổi già, bệnh tật và nỗi cô đơn.
Các trung tâm chăm sóc người cao tuổi hay viện dưỡng lão (nursing home) đang cần được phát triển nhiều hơn trong xã hội ngày nay. Các trung tâm như thế không chỉ dành cho người neo đơn như các nghệ sĩ mà còn cho những người cao tuổi khác có nhu cầu.
Với tốc độ già hóa dân số nhanh, Việt Nam đang là một trong các quốc gia có số lượng người cao tuổi chiếm tỷ lệ cao. Theo luật của Việt Nam, người cao tuổi được quy định là công dân có độ tuổi từ đủ 60 trở lên. Tổng cục Thống kê dự báo, tới năm 2038, số lượng người cao tuổi của Việt Nam sẽ vào khoảng 21 triệu người, chiếm 20% dân số cả nước.
Việc gia tăng dân số già chắc chắn tạo ra những áp lực cho quốc gia trong việc thiết lập các chính sách an sinh xã hội, trong đó có lĩnh vực chăm sóc người cao tuổi.
Hiện tại, các trung tâm chăm sóc người cao tuổi đang tồn tại dưới ba hình thức: Trung tâm dưỡng lão thuộc Bộ, các Sở Thương binh xã hội do Nhà nước hỗ trợ cả về kinh phí và chính sách; trung tâm dưỡng lão tư nhân do các cá nhân, doanh nghiệp đầu tư, và trung tâm bảo trợ từ thiện của các tổ chức tôn giáo (chùa, nhà thờ) tự tổ chức và điều hành.
Các trung tâm như thế vẫn còn chưa phát triển đến mức phổ biến và chưa được đầu tư toàn diện như ở các quốc gia khác có cùng mức độ gia tăng già hóa bằng hoặc cao hơn Việt Nam.
Nhật Bản là một quốc gia điển hình với nhiều kinh nghiệm trong việc thiết lập chính sách xã hội tối ưu cho người cao tuổi cũng như xây dựng và quản trị cơ sở chăm sóc họ. Quốc gia "siêu già" này đang có hơn 36 triệu người người cao tuổi, chiếm xấp xỉ 30% tổng dân số.
Với tỷ lệ cao nhất thế giới đó, khá nhiều người cao tuổi Nhật Bản đã sống trong sự cô độc khi bắt đầu vào giai đoạn tuổi xế chiều. Một đồng nghiệp cũ người Nhật của tôi từng bị ám ảnh bởi một hiện tượng xã hội gọi là Kodokushi, cái chết cô độcxảy ra khá phổ biến ở quê hương cô. Kodokushiám chỉ sự ra đi lặng lẽ của những người già cô đơn Nhật Bản trong chính ngôi nhà của mình mà không ai biết.
Để giảm bớt hiện tượng gần như mang tính khủng hoảng ấy, người Nhật chú trọng phát triển mô hình trung tâm chăm sóc người cao tuổi với chất lượng cao. Họ tăng cường đào tạo và tuyển dụng đội ngũ điều dưỡng viên chăm sóc người già (kaigo-shoku) không chỉ ở trong nước mà từ cả nước ngoài. Việt Nam hiện có số lượng thực tập sinh theo học và làm việc ngành này nhiều nhất ở Nhật.
Trong một chuyến đi Nhật, tôi gặp một cô gái Việt Nam quê ở miền Tây đang là thực tập sinh kaigo-shoku. Hỏi về tương lai, cô bé cho biết đang ấp ủ giấc mơ lập ra một nursing home nho nhỏ ở quê hương mình khi không còn làm việc ở Nhật nữa. Điều cô lo ngại duy nhất là văn hóa người Việt dường như vẫn chưa quen lắm với việc đưa người thân của mình vào sống ở trung tâm dưỡng lão.
Tôi hiểu và đồng cảm với lo ngại của cô bé.
Hiện tại, các thành phố lớn như TP HCM, Hà Nội đã có các trung tâm dưỡng lão chất lượng cao do tư nhân đầu tư thành lập và điều hành theo mô hình của những nước phát triển. Các trung tâm này thu hút một lượng đáng kể các gia đình có điều kiện kinh tế tham gia đăng ký sử dụng dịch vụ. Điều đó cho thấy đã và đang có sự thay đổi trong cách nghĩ của nhiều gia đình người Việt. Thậm chí, ngay chính những người cao tuổi cũng tự nhận thấy tiện ích mà các trung tâm đang hoạt động theo mô hình hiện đại cung cấp là phù hợp với cuộc sống của họ. Không ít người đã đề nghị gia đình đưa họ vào sống và sinh hoạt trong các trung tâm như vậy.
Nhưng quyết định đưa ông bà hay cha mẹ lớn tuổi vào một viện dưỡng lão vẫn không phải là điều dễ dàng. Truyền thống gia đình theo văn hóa phương Đông của người Việt vốn nặng chữ tình và chữ hiếu nên sẽ khó ủng hộ phương thức nuôi dưỡng người già theo xu hướng của một xã hội hiện đại.
Trở ngại thứ hai là phần lớn các trung tâm này yêu cầu chi phí cao hơn nhiều so với khả năng đáp ứng của đại đa số người dân có nhu cầu. Không phải người già nào muốn, cũng vào được viện dưỡng lão, đành phải sống chen chúc, chật vật, thậm chí trong cảnh "hòn bấc ném đi, hòn chì ném lại" với cháu con.
Không có gì tốt đẹp hơn cho người cao tuổi nếu có sự kết hợp hài hòa giữa tư tưởng truyền thống và cách sống hiện đại để tạo cho họ cuộc sống mới mà trong đó họ không còn cảm thấy cô đơn. Có điều kiện để bố mẹ, ông bà hòa nhập vào cuộc sống sinh hoạt chung của những người cùng lứa tuổi vào những ngày thường và trở về sum họp với gia đình trong ngày cuối tuần, ngày lễ Tết là một lựa chọn hay. Điều đáng trách, nếu có, là chỉ khi gia đình quá ỷ lại và dồn hết trách nhiệm cho các trung tâm dưỡng lão, phớt lờ hẳn đi vai trò và nghĩa vụ chia sẻ của chính mình. Đó mới là sự bỏ mặc, sự vô tâm đáng bị phê phán.
Vấn đề cuối cùng trong việc phát triển hệ thống chăm sóc, nuôi dưỡng người già là các nhà tạo lập nên các trung tâm, các viện dưỡng lão cần xây dựng một hệ thống viện phí phù hợp với mức sống của các gia đình Việt. Chất lượng và mức độ an toàn tối thiểu cũng phải được bảo đảm để tạo được niềm tin tưởng cho họ.
Khi một hệ thống hạ tầng chăm sóc người già như vậy được hoàn thiện, tôi tin nhiều người cao tuổi sẽ chọn sống vui vầy giữa cộng đồng của chính mình hơn là cô đơn và lạc lõng trong căn nhà của những đứa con bận rộn và khác biệt về các mối quan tâm.
Hà Đức Trí
" alt="Già cậy viện dưỡng lão" />Muốn vợ đỡ nắng mưa, tôi mua cho cô ấy chiếc Kia Morning cách đây 2 năm, nhưng hiện nay cô ấy lại muốn đổi xe to hơn (Ảnh minh họa) Mọi chuyện vẫn ổn cho đến cách đây khoảng 1 tuần, cô ấy thủ thỉ với tôi rằng muốn đổi chiếc Kia Morning để lên chiếc xe to hơn, cỡ Mazda 6, Toyota Altis hoặc Hyundai Tucson. Tôi thắc mắc vì chiếc xe của vợ vẫn đang chạy bình thường, nhà cũng không phải quá thiếu xe ngoại giao mà cần đổi một chiếc khác.
Quanh co mãi sau vợ mới thú nhận ở cơ quan có mấy chị đồng nghiệp chạy xe to hơn xe vợ tôi, khoe được chồng tặng. Rồi những lúc rảnh rỗi, họ nói ra vào hàm ý gia đình có điều kiện mà để vợ tôi chạy xe nhỏ, chật hẹp, chẳng khác nào xe taxi.
Tất nhiên tôi phản đối kế hoạch này, không phải vì thiếu thốn tài chính mà nguyên nhân vì không tin tưởng khả năng cầm lái của cô ấy.
Thực tế vợ tôi lái xe không được tốt lắm. Cô ấy từng thi 3 lần mới có bằng. Trong năm đầu lái xe cũng không ít lần va quệt. Đơn cử như cái cổng nhà tôi rộng 3m, vậy mà với chiếc Kia Morning rộng chưa đến 1,6m mà cô ấy cũng quẹt 2 lần, thay cả cánh cửa bên phụ.
Khi mua xe cho vợ, tôi cũng xác định tâm lý cô ấy lái xe không vững nên chọn dòng xe cỡ A như Kia Morning, động cơ nhỏ, góc quan sát rộng. Hơn nữa, vợ tôi chỉ lái xe trong thành phố, nếu có va chạm trên đường cũng sẽ hạn chế rủi ro.
Chính vì vậy, khi cô ấy đòi đổi xe to hơn, tôi cảm thấy bất an và không đồng ý. Từ đó một tuần nay, vợ tôi lạnh nhạt hẳn, bữa cơm không còn nói chuyện như trước. Cho con cái ăn, dọn dẹp xong là cô ấy lên phòng đi ngủ trước.
Trước thái độ của vợ, tôi bắt đầu xuôi vì không muốn "chiến tranh lạnh". Theo các bạn, tôi có nên thử đổi cho vợ lái chiếc Toyota Camry của tôi trước cho cô ấy quen rồi mới quyết định mua xe mới như ý vợ không?
Độc giả Lê Anh Quân (quận Kiến An, Hải Phòng)
Bạn có góc nhìn nào về vấn đề trên? Hãy gửi bình luận dưới bài viết. Bài viết về câu chuyện sử dụng ô tô của mình xin gửi về Ban Ô tô xe máy theo email: [email protected]. Các nội dung phù hợp sẽ được đăng tải. Xin cảm ơn!
Xe của vợ 3 năm không thay dầu là lỗi người chồng
Trong gia đình, người chồng phải có trách nhiệm quan tâm, sửa xe cho vợ con, người vợ chỉ cần lái xe cẩn thận là được.
" alt="Vợ nằng nặc đòi đổi lái ô tô to hơn, tôi không cho vì sợ tay lái kém" />Người bán nên cẩn trọng với những khách tung chiêu lừa mua ô tô cũ Những dấu hiệu của một thương vụ lừa đảo
Đầu tiên, không ai muốn mua một chiếc xe mà không cần kiểm tra xe trước khi xuống tiền. Vì vậy, nếu ai đó có vẻ sẵn sàng làm vậy thì bạn nên cảnh giác.
Người mua quá hào phóng – nếu người mua tỏ ra vui vẻ với việc trả giá cao hơn cả mức giá mà bạn đưa ra ban đầu – đó cũng là một dấu hiệu đáng lưu tâm.
Những kẻ lừa đảo cũng sẽ không bao giờ thực sự trả tiền để mua chiếc xe của bạn, nên chỉ thấy thông báo lệnh chuyển tiền hoặc nắm giữ tờ séc trong tay không có nghĩa là bạn đã giữ được tiền.
Kể cả trong trường hợp người mua hợp pháp, cũng không nên đồng tình với một kế hoạch thanh toán trả góp mà người mua đưa ra. Khó có gì đảm bảo rằng họ sẽ không ngừng việc thanh toán nốt phần tiền còn nợ bạn một khi đã nhận được món hàng.
Người mua đề xuất sử dụng dịch vụ ký quỹ - Bất kỳ đề nghị thanh toán nào bằng dịch vụ của bên thứ ba đều đáng ngờ bởi có rất ít đơn vị thực sự đáng tin cậy và dịch vụ này cũng rất dễ bị làm giả.
Kẻ lừa đảo cũng có thể đánh cắp thông tin cá nhân của bạn bằng cách hứa hẹn thực hiện một khoản thanh toán để đổi lấy thông tin tài khoản ngân hàng, số an sinh xã hội hoặc thông tin thẻ tín dụng của bạn.
Mẹo tránh khỏi những kẻ lừa đảo mua xe
Biết tiền đang ở đâu - Cách tốt nhất để chốt giao dịch là cầm được tiền mặt trong tay. Còn trong trường hợp bạn muốn nhận chuyển khoản hoặc séc thì hãy luôn đảm bảo tiền đã được chuyển đến và có trong tài khoản của bạn trước khi giao chìa khóa cho người khác.
Đừng bắt đầu giao hàng khi chưa hoàn tất việc bán hàng - Cần đảm bảo chiếc xe luôn trong tầm kiểm soát của bạn cho đến khi bạn có tiền trong tài khoản của mình.
Chỉ sử dụng các dịch vụ ký quỹ có uy tín - Đảm bảo nền tảng của bên thứ ba mà bạn đang sử dụng có danh tiếng tốt, chẳng hạn như PayPal.
Biết bạn đang giao dịch với ai - Điều quan trọng là phải biết càng nhiều thông tin về người mua càng tốt. Bạn có thể xác nhận số điện thoại, địa chỉ hoặc yêu cầu xem giấy tờ tùy thân hợp pháp như bằng lái xe…
Tin tưởng vào bản năng của bạn - Tại bất kỳ thời điểm nào trong quá trình tương tác, nếu bạn nảy sinh cảm giác nghi ngờ thì hãy chấm dứt ngay việc đàm phán. Sẽ có người mua khác đáng tin hơn cần chiếc xe của bạn, không cần ép mình làm việc mà mình không cảm thấy thoải mái.
Quân Hiếu(Theo Carbuzz)
Mời bạn đọc chia sẻ video, thông tin tới Ban Ô tô xe máy theo email: [email protected]. Các nội dung phù hợp sẽ được đăng tải. Xin cảm ơn!
Được mở cửa trở lại, chủ gara vừa mừng vừa lo
Nhiều gara ô tô trên 19 quận, huyện “vùng xanh” của Hà Nội được mở cửa trở lại sau 2 tháng “cửa đóng then cài”. Xen lẫn niềm vui, không ít ông chủ gara vẫn tỏ ra lo lắng.
" alt="Người bán nên cẩn trọng với những khách tung chiêu lừa mua ô tô cũ" />Sau gần 1 tuần sự việc chùa Ba Vàng tổ chức 'thỉnh vong', 'cúng oan gia trái chủ' gây xôn xao, sáng 26/3, TP. Uông Bí tổ chức thông tin về vụ việc.
Chủ trì cuộc họp là ông Nguyễn Mạnh Hà, Chủ tịch UBND TP. Uông Bí cùng đại diện Sở Thông tin và Truyền thông tỉnh Quảng Ninh, UBND TP. Uông Bí, Công an TP. Uông Bí.
Ông Nguyễn Mạnh Hà - Chủ tịch UBND TP. Uông Bí Đây là buổi họp báo của chính quyền để cung cấp thông tin cho báo chí nên không có sự tham dự của trụ trì chùa Ba Vàng và phật tử Phạm Thị Yến.
Tại cuộc họp, nhiều phóng viên liên tiếp đặt câu hỏi xoay quanh các phát ngôn gây sốc của bà Yến.
Theo đó, trong một video đăng tải lên mạng xã hội, bà Phạm Thị Yến đã có những giải thích gây phẫn nộ về vụ nữ sinh bị giết hại khi đi giao gà ở Điện Biên. Theo bà Yến nữ sinh giao gà bị giết là do nghiệp từ kiếp trước.
Bên cạnh đó, cũng trong 1 buổi giảng pháp, người phụ nữ này đã có lời nói được cho là xúc phạm vong linh các anh hùng liệt sĩ. Bà cho biết, các anh hùng liệt sĩ đi đánh giặc và hy sinh là do tiền kiếp cũng mắc nghiệp sát sinh.
Trả lời câu hỏi về việc xử lý bà Phạm Thị Yến với các phát ngôn này, ông Nguyễn Mạnh Hà nói:
‘Chúng tôi phản đối mạnh mẽ những phát ngôn gây xúc phạm anh hùng liệt sĩ và nạn nhân vụ giết người, cưỡng hiếp dã man. Chúng tôi sẽ đề nghị cơ quan công an xử lý nghiêm với các hành động phát ngôn của bà Yến’.
Trả lời thêm về câu hỏi tại sao những hoạt động 'thỉnh vong', cúng 'oan gia trái chủ' đã diễn ra từ lâu mà chính quyền không xử lý, ông Nguyễn Mạnh Hà cho biết, năm 2015, Ban trị sự Giáo hội Phật giáo đã có văn bản gửi UBND thành phố nhưng trong quá trình làm việc, sư trụ trì Thích Trúc Thái Minh phủ nhận các hoạt động gọi vong, thỉnh oan gia trái chủ tại chùa.
Quảng Ninh: 'Bổ nhiệm thầy trụ trì không bằng cấp là do Giáo hội'
Sau gần 1 tuần sự việc chùa Ba Vàng tổ chức 'thỉnh vong', 'cúng oan gia trái chủ' gây xôn xao, sáng 26/3, TP. Uông Bí tổ chức thông tin về vụ việc.
" alt="Xử lý nghiêm phát ngôn của bà Yến về nữ sinh giao gà và anh hùng liệt sĩ" />Có thể nói, tôi là cô nàng may mắn khi sinh ra trong một gia đình có ba là một thủ trưởng của một đội xe. Ông nguyên là đội trưởng đội xe của Bộ tổng tham mưu Quân khu IV. Chính vì thế, ngày còn nhỏ, tôi đã thường xuyên được ngồi xe ô tô. Tuy chỉ là những chiếc xe UAZ của Liên Xô cũ nhưng những năm đầu thập kỷ 80, đó là điều xa xỉ đối với hầu hết những đứa trẻ con cùng trang lứa.
Có lẽ được tiếp xúc với xe ô tô từ nhỏ, cộng với nguồn gen từ người ba đam mê lái xe mà lớn lên, tôi (dù là con gái) cũng đã vô cùng thích xe hơi.
Chị Hồ Diệu Thuý, Giám đốc công ty TNHH Diệu Thuý Roses (TP Vinh, Nghệ An) đam mê xe từ nhỏ Năm 2013, tôi đã mua được chiếc xe hơi đầu tiên. Đó là một chiếc bán tải Ford Range. Để mà nói về kinh tế, nhiều nhà khá giả hơn nhà tôi nhưng họ thường để dành tiền mua đất, chứ không mua xe, vì họ cho rằng đất là tài sản, xe ô tô là tiêu sản.
Riêng tôi, kiếm được món tiền lớn, lại rất máu mua xe. Tôi quan điểm rằng, đời người được mấy hơi đâu, tích đất nhiều cho lắm rồi chết có mang đất đi được không? Để lại cho con cháu thì cũng vừa phải thôi, để cho chúng còn tự lập, cứ suy đời mình đây, bố mẹ có cho mình được đồng nào đâu mà mình vẫn cứ có đất có nhà để ở đây thôi. Tốt nhất cứ mua chiếc xe ô tô phục vụ đời mình đây đã. Sống là phải vừa làm việc, vừa hưởng thụ.
Và trên tất thảy, tôi đơn giản là rất thích có xe ô tô, bởi thích cảm giác tự lái đi rong ruổi từ thành phố về quê trên những cung đường thơ mộng. Thích nhất là vừa lái xe, vừa bật những bài hát yêu thích, vừa ngắm cảnh hai bên đường, có lái cả ngày cũng không chán.
Bởi vậy, khi có xe, tôi cấp tốc đi học bằng lái ngay. Thực sự năm đó, tôi học một cách say mê và nghiêm túc nên thi phát là đậu. Sau khi có bằng, tôi chỉ đi học bổ túc lái xe thực tế trên đường đúng 4 buổi là đã tự tin cầm vô lăng lái vèo vèo.
Tôi vốn đam mê làm nông nghiệp nên mặc dù đã lấy chồng về thành phố nhưng giờ đây, vẫn chạy xe về quê cách gần 40 cây số để quản lý trang trại hoa hồng.
Chính nhờ sự ham hố trồng hoa ở quê này mà tôi càng có lý do để tự lái xe về quê nhiều hơn bình thường. Sáng lái xe đi, trên xe cũng chất đầy đồ từ thành phố đưa về quê, chiều về là một xe chất đầy sản vật từ rau, hoa, quả, và đủ thứ thập cẩm thu hoạch từ trang trại. Cực kỳ tiện lợi các bạn ạ.
Nếu đi xe máy, bạn không thể vận chuyển được những khối lượng nông sản nhiều như thế. Chưa kể, trời nắng hay mưa, nóng hay rét thì bạn cũng sẽ vẫn hăng hái đi, vì đi xe ô tô nó chả ảnh hưởng gì.
Với chị Hồ Diệu Thuý, lái xe vi vu mỗi ngày 80km 2 chiều để về từ thành phố về quê chăm hoa hồng là một sở thích đặc biệt Chị Hồ Diệu Thuý với sở thích thưởng ngoại những cung đường đẹp bằng việc tự cầm vô lăng Đàn ông thường hay coi thường phụ nữ lái xe nhưng thực ra chính phụ nữ lái xe lại an toàn toàn hơn đàn ông. Vì phụ nữ hầu hết đều không uống quá nhiều rượu bia, không ham nhậu như đàn ông. Riêng yếu tố này, tôi nghĩ đã loại trừ được 90% về độ nguy hiểm khi lái xe.
Ngoài ra phụ nữ một khi đã cầm vô lăng, là họ sẽ vô cùng cẩn thận, luôn đặt an toàn lên trên hết nên các anh chớ coi thường.
Tất nhiên, phụ nữ lái xe như tôi đôi khi cũng gặp những tình huống dở khóc dở cười mà bản thân không tự xoay trở được, ví như khi xe chết máy, khi hết ắc quy, hết xăng, hoặc trục trặc máy móc mà kiến thức về động cơ thì hoàn toàn mù tịt. Lúc đó chắc chắn phụ nữ chúng tôi phải cầu cứu đến các đấng mày râu 100%. Nhưng chuyện này bình thường mà các bạn nhỉ.
Nói chung, xe hơi đối với tôi như một người bạn, một thứ phương tiện mà không thể thiếu trong cuộc sống hằng ngày của mình. Tôi thà ít đi một miếng đất, nhưng không thể thiếu xe hơi.
Từ khi làm chủ chiếc xe, thấy yêu hơn cuộc sống hằng ngày hơn vì mỗi ngày đều được cầm vô lăng vi vu trên những cung đường để đi làm việc, đi chơi, đi xả xì trét.
Hồ Diệu Thuý (TP Vinh, Nghệ An)
Bạn có trải nghiệm thú vị nào khi phụ nữ lái xe? Phụ nữ lái xe có phải là kém an toàn hơn đàn ông? Hãy chia sẻ bài viết về góc nhìn, quan điểm và câu chuyện của bạn tới Ban Ô tô xe máy theo email: [email protected]. Các nội dung phù hợp sẽ được đăng tải. Xin cảm ơn!
Nữ luật sư mê ô tô: Lái xe là ... nghiệp
Khi chưa từng ngồi sau tay lái, tôi đã quyết định mua xe ô tô luôn vì ... có đợt giảm giá.
" alt="Nữ chủ trang trại hoa hồng: Thà ít đi miếng đất còn hơn là thiếu xe hơi" />
- ·Nhận định, soi kèo Ludogorets Razgrad vs Botev Plovdiv, 23h00 ngày 27/2: Khó có bất ngờ
- ·Lần đầu mua ô tô: Tôi thấy mình sáng suốt khi mua xe mới
- ·‘Chú Phúc’
- ·NSND Lê Khanh đau đớn khi phát hiện người yêu 9 năm ngoại tình
- ·Nhận định, soi kèo Nữ Mỹ vs Nữ Nhật Bản, 10h30 ngày 27/2: Xứng đáng là chung kết
- ·Người đàn ông cấp cứu khi đang cắt cỏ
- ·Xuất khẩu ôtô đang là phao cứu sinh của nền kinh tế Thái Lan
- ·Bế mạc Liên hoan Phát thanh toàn quốc
- ·Soi kèo góc Atalanta vs Venezia, 21h00 ngày 1/3
- ·Thanh Sơn đoạt giải 'Nam diễn viên ấn tượng' của VTV Awards 2022
Tiến sĩ Alice Cheng và chiếc bát giá 25,25 triệu USD. Ảnh: Value Chiếc bát có đường kính 11,3cm được đấu giá vào tháng 4/2023 tại Hong Kong. Tác phẩm này từng gây xôn xao nhiều năm trước đó. Năm 2006, Tiến sĩ Alice Cheng sở hữu chiếc bát sau khi bỏ ra 19,3 triệu USD tại Christie's Hong Kong - đây là mức cao nhất cho bất kỳ tác phẩm nghệ thuật nào được bán ở châu Á và kỷ lục thế giới cho đồ gốm sứ thời nhà Thanh.
Theo Value, 17 năm sau, Tiến sĩ Alice Cheng đã quyết định bán lại chiếc bát. Giá chốt cuối cùng là 25,25 triệu USD - lập kỷ lục món đồ gốm sứ Trung Quốc đắt nhất 2023.
Chiếc bát được chế tác theo kỹ thuật pháp lang (pháp lam). Sản phẩm có cốt bằng đồng (hoặc hợp kim đồng), bề mặt được tráng men rồi nung. Đồ gốm sứ pháp lang ở thời nhà Thanh không nhiều, chủ yếu dùng phục vụ hoàng tộc.
Việc sản xuất loại đồ gốm trên bắt đầu từ thời Khang Hy khi Trung Quốc thu hút sự chú ý của phương Tây. Hoàng đế hoan nghênh các kỹ thuật và vật liệu chưa từng được biết tới ở đây.
Đồ sứ trơn sẽ được nung trong lò ở Cảnh Đức Trấn (Giang Tây) sau đó vận chuyển đến xưởng của triều đình trong Tử Cấm Thành (Bắc Kinh). Sau khi hoàng đế duyệt thiết kế, các họa sĩ bậc thầy bắt đầu trang trí và nung lần thứ hai. Cho đến nay, hầu hết các đồ món đồ giai đoạn trên đều được lưu giữ tại các bảo tàng hàng đầu, chỉ có một ít thuộc sở hữu tư nhân.
Họa tiết trang nhã trên chiếc bát giống một bức tranh cuộn của Trung Quốc. Hình ảnh đôi én bay lượn, hoa hạnh bung nở và cây liễu đang trổ lá xanh non báo hiệu mùa xuân về.
Ngoài ra, hoa hạnh còn là biểu tượng của tháng 2 Âm lịch, tháng thi cử. Kèm theo đó, chim én là từ đồng âm với yến tiệc trong tiếng Trung Quốc thể hiện mong muốn các sĩ tử đỗ đạt trong kỳ thi của triều đình và tham dự bữa tiệc do hoàng đế tổ chức.
Ở phía bên kia của chiếc bát là những dòng chữ lấy từ một bài thơ thời nhà Minh: Ngọc tiễn xuyên hoa quá, nghê thường đới nguyệt quy(Chim én bay xuyên hoa, xiêm y của tiên nữ đưa trăng về).
Chiếc bát quý đã qua tay nhiều nhà sưu tập danh tiếng. Cuối triều đại nhà Thanh, chủ của chiếc bát là thuyền trưởng Charles Oswald Liddell - thương gia vùng Viễn Đông, chuyển từ Anh đến Trung Quốc để kinh doanh vào năm 1877. Barbara Hutton, người thừa kế đế chế Woolworth (Mỹ), từng sở hữu chiếc bát trong gần 30 năm.
Tiến sĩ Alice Cheng là chủ nhân của chiếc bát từ năm 2006. Là người gốc Thượng Hải, bà định cư ở Hong Kong ở tuổi 40, gây dựng nên một loạt công ty thành công trong các lĩnh vực dầu khí, bất động sản, công nghệ thông tin và vận tải.
Các món đồ gốm sứ có giá triệu đô khác được bán trong năm 2023:
Chiếc bình mặt trăng có họa tiết rồng thời Càn Long cao 51cm, có giá 13,86 triệu USD Bình đựng nước họa tiết rồng thời nhà Minh, cao 22,5cm có giá 13,7 triệu USD Bình mặt trăng họa tiết hoa xanh - trắng thời nhà Minh, chiều cao 28,6cm, có giá 10,9 triệu USD Bình họa tiết hoa mẫu đơn màu xanh - trắng có từ thời nhà Nguyên, cao 44,7cm, giá 8,68 triệu USD. 10 bức tranh đắt nhất 2023 và người chủ đặc biệt của kiệt tác số 1
Người chủ của bức tranh 'Cô gái đeo đồng hồ' có giá 139,3 triệu USD đã bắt đầu sưu tập các tác phẩm nghệ thuật sau một vụ trộm lớn ở nhà riêng." alt="Lý do một chiếc bát được bán giá kỷ lục 25 triệu USD" />Lexus RX350 bị viết kín chữ trên xe vì đỗ chắn trước cửa nhà dân ở Hải Phòng. Vụ việc xảy ra hôm 31/5/2020 (ảnh: theo Chi Bảo) Dù ở các tuyến phố không có biển báo cấm dừng đỗ dưới lòng đường, việc đậu xe cũng rất khó khăn, hễ tôi cứ đậu xe là lại có người ra đuổi. Có những quy tắc ngầm mà mọi người phải thực hiện theo nếu không muốn gặp rắc rối.
Đầu tiên là lòng đường trước cửa nhà ai, nhà đó được quyền đậu xe. Chủ xe muốn đậu nhờ thì phải hỏi xin chủ nhà. Đây là luật bất thành văn. Dù cảm thấy vô lý nhưng tôi vẫn vui lòng thực hiện vì theo tôi đây cũng là một phép lịch sự tối thiểu.
Thứ hai, không được đậu xe trước các cửa hiệu kinh doanh, nhà hàng, quán ăn. Theo lời các chủ shop, đất ở Hà Nội tấc đất tấc vàng, mỗi tháng tiền thuê cửa hàng cũng mất vài chục triệu, dù tôi có đậu xe dưới lòng đường thì cũng làm họ mất cơ hội buôn bán, mất tiền.
Phá xe của nhau vì tranh giành chỗ đậu xe (Ảnh minh họa) Tôi cũng hiểu điều đó, nhưng ở Hà Nội này nhà mặt phố nào hầu như đều kinh doanh, chẳng lẽ các chủ shop muốn độc chiếm riêng cả con phố để tiện cho việc buôn bán, nếu không phải khách mua hàng thì không cho dừng xe ở lại? Sau 1-2 lần bị đuổi thì tôi cũng không bao giờ dừng xe trước các cửa hiệu, hàng quán nữa.
Hiện tại, mỗi khi cần đậu xe, tôi đều lái xe dọc phố, xem có nhà dân nào đang đóng cửa thì mới dám dừng lại, rồi dán số điện thoại lên kính xe, cho chủ nhà liên hệ nếu cần. Nhiều khi, từ vị trí gửi xe tới nơi cần đến, tôi phải đi bộ cả đoạn dài, mồ hôi nhễ nhại.
Rồi lại có những chỗ đậu xe không ở trước cửa hàng, cửa hiệu hay trước nhà dân nào cả nhưng lại là chỗ “xí phần” của ai đó từ trước. Và chỗ “xí phần” ấy của ai thì chỉ có người dân xung quanh khu vực đó mới rõ, họ tự quy định với nhau. Người lạ từ nơi khác đến không biết luật ngầm này nên dễ nảy ra tranh cãi.
Tôi cực lực phản đối cái văn hóa “xí phần” trước chỗ đậu xe. Nếu như các chủ shop giữ chỗ trước cửa hàng của họ thì còn có thể thông cảm được, còn với trường hợp khác, chỗ để xe phải là của chung mọi người. Ai đến trước thì có quyền đậu xe trước, chỉ cần không phạm luật, không cản trở giao thông là được.
Thế nhưng nhiều vụ tranh cãi, thậm chí đánh nhau bắt nguồn từ tranh chỗ đậu xe mà ra. Hoặc xấu tính hơn là tìm cách phá xe của nhau. Bạn của tôi cũng vì lý do đậu xe vào chỗ của người khác mà xe có thêm vài vết xước. Dù đoán ra người làm nhưng cũng đành chịu vì không có bằng chứng.
Hay như vụ việc mới xảy ra gần đây, ba bảo vệ mua sơn xịt lên 10 xe đậu ở ngoài đường vì không gửi xe vào bãi xe của họ quản lý. Đây cũng là một dạng “xí phần”, tự coi mình là thổ địa, có quyền cấm đoán người khác đậu xe.
Theo tôi đã đến lúc phải lên tiếng đấu tranh về văn hóa xấu xí này. Thời gian tới, số lượng xe ở các thành phố sẽ tăng thêm, nhu cầu về không gian dành cho đậu xe sẽ trở nên cấp thiết, đòi hỏi mỗi người phải càng phải cư xử văn minh, nhường nhịn nhau hơn.
Độc giả Minh Quang (Hoàng Mai, Hà Nội)
Bạn có trải nghiệm gì khó quên khi sử dụng xe hơi? Hãy chia sẻ bài viết tới Ban Ô tô xe máy theo email: [email protected]. Các nội dung phù hợp sẽ được đăng tải. Xin cảm ơn!
Khoảng 600 nghìn chiếc xe Hyundai và Kia sản xuất từ năm 2016-2020 thuộc diện phải triệu hồi. (Ảnh: Autoblog) Theo báo cáo, các xe liên quan đến đợt triệu hồi của Kia bao gồm Forte sản xuất 2016-2019, Rio 2018-2019. Một số xe khác thuộc thương hiệu Hyundai như Sonata sản xuất 2017-2018, Sonata Hybrid 2016-2018, Accent 2018-2020 và Azera 2016-2017. Phương án xử lý được đưa ra là thay thế chốt mới được làm bằng vật liệu có thể chịu được nhiệt độ cao.
Lỗi trên có thể khiến trong một số tình huống khẩn cấp, người bên trong xe không thể mở cửa của cốp sau để thoát ra ngoài được. Theo nhà sản xuất, xác suất để xảy ra đồng thời trường hợp người bị nhốt ở trong cốp và chốt bị nứt khiến hệ thống thoát hiểm không hoạt động là khá hiếm. Hiện tại, chưa ghi nhận có tình huống thực tế nào xảy ra.
Tuy nhiên, hãng xe Hàn Quốc đánh giá nguy cơ có thể đến và sẽ rất nguy hiểm nếu hành khách bị mắc kẹt bên trong khi gặp sự cố. Do vậy, việc mở một đợt triệu hồi là điều cần thiết.
Hoàng Hiệp(theo Autoblog)
Bạn có góc nhìn (hoặc có trải nghiệm) nào về vấn đề trên? Hãy chia sẻ bài viết về Ban Ô tô xe máy theo email: [email protected]. Các nội dung phù hợp sẽ được đăng tải. Xin cảm ơn!
Volvo triệu hồi gần 600 xe tại Việt Nam do lỗi bơm nhiên liệu
Volvo Cars triển khai đợt triệu hồi tổng cộng 583 xe Volvo tại Việt Nam gồm 4 dòng là XC90, XC60, S90 và V90 Cross Country để thay thế cầu chì của bộ bơm nhiên liệu.
" alt="Hyundai và Kia triệu hồi 600 nghìn xe do lỗi chốt khoá cốp sau" />Thấy vợ như vậy, Hào vỗ về: "Tôi sợ bà biết chuyện sẽ ghen nên tôi không nói. Dù sao tôi cũng là phó chủ tịch xã, chuyện xảy ra trên địa bàn, tôi cũng phải có trách nhiệm. Dù công hay tư tôi vẫn phải đi tìm anh Mô (Thái Hòa)".
Liễu vẫn vừa khóc vừa nói: "Ông đừng tưởng tôi không biết, ông lấy cớ đi tìm ông Mô để tìm Hạt Dẻ chứ gì? Tôi không cấm cản ông nhưng ông đừng nói một đằng làm một nẻo như vậy".
Ở một diễn biến khác, Mô tìm cách gửi Hạt Dẻ tới trường để đi làm kiếm sống. Anh không yên tâm đến mất ăn mất ngủ khi để con gái ở lại lớp học một mình.
Thấy vậy, Hồng (Ngọc Lan) phân tích: "Anh ăn uống kiểu này sức đâu anh chăm cho Hạt Dẻ. Anh có chuyện gì tôi làm sao chăm nổi con bé. Anh không ăn là tôi không lo cho hai cha con nữa đâu".
Nghe lời Hồng, Mô vội ăn. Thấy Mô vội vàng, Hồng lấy khăn giấy lau miệng cho Mô khiến anh ngượng ngùng.
Cũng trong tập này, thấy Khoản (Cao Minh Đạt) bị đau chân nhưng vẫn đi lang thang khắp nơi, Xuân (Cao Thái Hà) mắng chồng: "Chân ông như vậy mà còn đi đâu suốt thế? Ông đừng tưởng tôi không biết ông đi theo mấy thằng uống rượu chè. Cái thân ông như vậy mà còn nát rượu thì chỉ làm khổ mẹ con tôi".
Liệu giữa Mô và Hồng sắp nảy sinh tình cảm yêu đương?, diễn biến chi tiết tập 29 phim Mẹ rơmsẽ lên sóng tối 21/12, trên VTV1.
'Mẹ rơm' tập 28: Mô 'gù' bị bảo kê thành phố đòi phí làm ăn" alt="'Mẹ rơm' tập 29, Liễu khóc lóc khi biết chồng lặn lội đi tìm con riêng" />
- ·Nhận định, soi kèo Pachuca vs Puebla, 08h00 ngày 27/2: Top 6 vẫy gọi
- ·Hà Nội bảo thế là thường
- ·Giải B Sách Quốc gia: Sách quý về quần đảo Trường Sa
- ·Có nên mua xe ôtô thanh lý giá rẻ từ ngân hàng?
- ·Nhận định, soi kèo Ramtha vs Shabab AlOrdon, 21h00 ngày 27/2: Kết thúc suôn sẻ
- ·Hạt gạo, hạt muối
- ·Thu hồi xe máy cũ: Làm sao để không 'đụng chạm' kế mưu sinh cùa người nghèo
- ·Những lái xe “vác tù và hàng tổng” ngày giãn cách
- ·Nhận định, soi kèo Barcelona SC vs El Nacional, 07h30 ngày 27/2: Tiễn khách rời giải
- ·Cảnh 'ăn bờ ngủ bụi' của 4.800 tài xế xe container ở cửa khẩu Lạng Sơn