Vụ đánh bom tại sân vận động Manchester vừa qua đã khiến cho 22 người thiệt mạng và hơn 64 người bị thương. Một trong những nạn nhân của vụ đánh bom này đã vô cùng may mắn khi sở hữu một chiếc iPhone,ộtchiếciPhoneđãcứumạngsốngcủamộtnạnnhântrongvụđánhbomsânvậnđộbang xep hang bong da duc nếu không cô đã trở thành người thiệt mạng thứ 23.
Lisa Bridgett, một trong những nạn nhân của vụ đánh bom, cho biết cô đang cầm trên tay chiếc iPhone 6 Plus thì vụ nổ xảy ra. Kẻ khủng bố đã sử dụng loại bom đinh, khi nổ sẽ bắn các mảnh vụn kim loại ra xung quanh với áp lực rất lớn để gây sát thương.
Một cây đinh bằng thép đã đâm thẳng về phía Lisa Bridgett khi quả bom nổ. Cây đinh đã đâm xuyên qua ngón tay giữa của cô, sau đó đâm xuyên qua chiếc iPhone và cuối cùng đâm xuyên qua má của Bridgett.
Cô đã bị thương khá nặng và đang phải điều trị trong bệnh viện, rất may các bác sĩ đã tiến hành phẫu thuật thành công và không còn nguy kịch. Chồng của Lisa Bridgett cho biết nếu không có chiếc iPhone làm lệch hướng của chiếc đinh, có lẽ cô gái này đã không thể sống sót khi bị cây đinh thép hướng vào đầu.
“Cây đinh đã va chạm với chiếc iPhone, nhiều khả năng không chỉ làm nó bị chệch hướng mà còn làm giảm tốc độ đáng kể. Nhờ đó mà vợ tôi vẫn có thể sống sót”, chồng của Lisa Bridgett chia sẻ trên trang cá nhân của mình.
Đây thực sự là điều may mắn, tuy nhiên cũng không phải trường hợp duy nhất sống sót nhờ một chiếc iPhone. Một sinh viên tại trường Đại học Fresno State đã sống sót trong vụ xả súng năm 2016 nhờ một chiếc iPhone trong túi áo. Một người lính Thổ Nhĩ Kỳ cũng được cứu sống nhờ viên đạn găm vào chiếc iPhone 6 của anh hồi năm ngoái.
Chaudhry đã làm việc trong lĩnh vực bán hàng và tiếp thị cho các công ty như IBM, Unisys và IQ Software gần 25 năm trước khi quyết định thành lập công ty của riêng mình.
Cuối những năm 1990, Internet bắt đầu phát triển ở Mỹ. Netscape, một công ty khởi nghiệp Internet tiên phong vừa ra mắt thị trường đại chúng với một đợt lên sàn IPO đã truyền cảm hứng cho thế hệ doanh nhân trẻ như Chaudhry.
Ông bị cuốn hút bởi Internet và nhìn thấy cơ hội cung cấp một dịch vụ giúp các công ty vượt qua những thách thức bảo mật mới. Sau khi trình bày ý tưởng của mình với các nhà đầu tư nhưng không huy động được vốn, ông đã quyết định dồn tiền tiết kiệm cả đời của hai vợ chồng vào công ty khởi nghiệp SecureIT vào năm 1996.
Chauhdry quản lý bán hàng và tiếp thị, còn vợ ông, Jyoti nghỉ việc để quản lý tài chính, nhân sự và hoạt động của công ty.
Năm 1998, công ty được VeriSign mua lại trong một thương vụ mua bán cổ phiếu trị giá khoảng 70 triệu USD. 70 trong số 80 nhân viên của công ty đã trở thành triệu phú.
Tiếp nối thành công từ SecureIT, ông thành lập một loạt công ty khác, bao gồm CoreHarbor, CipherTrust, AirDefense và đặc biệt là Zscaler.
"Thành công của tôi cho đến nay chủ yếu là do tôi rất ít chấp niệm vào tiền bạc. Nỗi ám ảnh thực sự của tôi là đảm bảo internet và 'đám mây' là nơi an toàn cho những người kinh doanh", vị tỷ phú nói với Business Standard vào năm 2019.
Lời khuyên của Chauhdry dành cho các doanh nhân trẻ: "Đừng chỉ làm vì tiền. Khi các doanh nhân chủ yếu làm việc vì tiền, họ sẽ thường thất vọng. Nếu bạn thực sự làm vì đam mê của mình và tin rằng tiền sẽ theo bạn, bạn sẽ hạnh phúc hơn rất nhiều".
Chaudhry và gia đình sở hữu 45% cổ phần của ZScaler được niêm yết trên Nasdaq, trị giá 28 tỷ USD ở thời điểm hiện tại. Trong khi đại dịch được cho là nguyên nhân hủy hoại các nền kinh tế, thì mặt khác, nó cũng đưa các công ty như Zscaler lên tầm cao mới khi cung cấp dịch vụ bảo mật trong bối cảnh mọi người làm việc tại nhà.
Zscaler có hơn 5.000 khách hàng, 1/4 trong số đó thuộc Global 2000 (danh sách 2.000 công ty đại chúng lớn nhất thế giới) và cung cấp dịch vụ bảo mật cho các công ty công nghệ hàng đầu như Microsoft, Siemens, CrowdStrike và AWS.
Zscaler gần đây công bố doanh thu quý 2/2021 của công ty đã tăng 55% lên 157 triệu USD. Theo Hurun, giá trị tài sản ròng của Chaudhry cũng đã tăng 271% trong năm 2020 lên 13 tỷ USD.
Trong danh sách Forbes 400 những người giàu nhất nước Mỹ năm 2020, Chaudhry đứng ở vị trí thứ 85 và là một trong số 7 người Mỹ gốc Ấn lọt vào danh sách này. Trong sự nghiệp của mình, ông cũng nhiều lần lọt vào danh sách những tỷ phú có tài sản tăng nhanh nhất trong một tuần.
Chaudhry đã hai lần được Ernst & Young vinh danh là "Doanh nhân của năm", "Người sáng tạo & người ảnh hưởng" của Information Week và "100 Doanh nhân tài giỏi nhất" của Goldman Sachs.
Theo Dân Trí
Hot girl Việt 27 tuổi chia tay tỷ phú Mỹ 73 tuổi
Dù đã đính hôn với tỷ phú ngoại quốc 73 tuổi tại một khách sạn đắt đỏ nhưng cô gái 27 tuổi lại bất ngờ tuyên bố chia tay với lý do bất ngờ.
" alt="Cậu bé nghèo khó trở thành tỷ phú lừng danh thế giới"/>
Tôi thầm biết ơn cuộc đời đã cho mình một người chồng tử tế như vậy. Nhưng nỗi muộn phiền của chúng tôi lại đến từ phía nhà chồng.
Gia đình chồng tôi có 1 con trai (chồng tôi) và 2 em gái. Các cô đều đã có gia đình riêng. Vợ chồng tôi lên thành phố thuê nhà, làm ăn vì vậy căn nhà ở quê hiện chỉ có bố mẹ chồng ở. Ông bà không có nghề nghiệp ổn định.
Bố chồng tôi làm thuê cho các công trình. Nhưng vừa rồi, ông nói tuổi đã cao (62 tuổi) và đi làm vất vả vì vậy ông nghỉ hẳn ở nhà. Mẹ chồng tôi (55 tuổi), sức khỏe khá tốt. Bà thường làm ruộng, thỉnh thoảng lại buôn bán ở chợ kiếm thêm ít tiền.
Thu nhập của bố mẹ chồng tôi chỉ trông chờ vào việc bán hàng của mẹ chồng. Tuy nhiên bà cũng không đi làm thường xuyên. Hôm nào cảm thấy chán, bà lại nghỉ ở nhà. Nên số tiền chẳng kiếm được là bao.
Không có tích lũy lại không muốn lao động, ông bà chỉ dựa vào vợ chồng tôi. Sau khi chúng tôi cưới được 1 tháng, bà gọi điện lên Hà Nội trách móc chồng tôi giờ chỉ biết đến vợ, không quan tâm đến cha mẹ. Thế là từ tháng sau, mỗi tháng, chồng tôi phải gửi 3 triệu đồng để phụ ông bà việc chi tiêu.
Cách đây 2 năm, khi chúng tôi về quê làm đám giỗ cho ông nội chồng, bố mẹ chồng tôi lại kêu than vấn đề chi phí đắt đỏ, ông bà không đủ sống. Vì vậy từ đó, chồng tôi lại gửi cho ông bà 5 triệu đồng/tháng.
Trong lúc này, 2 vợ chồng tôi đều đi làm thuê. Thu nhập của cả 2 là 18 triệu đồng/tháng. Chúng tôi vừa phải thuê nhà và lo đủ các chi phí khác. Nhưng nếu không đưa, ông bà lại than thở: “Nuôi con trai ăn học nay chỉ biết lo cho vợ”.
Không chỉ vậy, ông bà thường xuyên gọi điện lên yêu cầu chúng tôi đóng góp lúc thì tiền xây nhà thờ, lúc thì tiền đám giỗ, hội hè… ở quê. Những lần mua ti vi, tủ lạnh hay bộ bàn ghế… ông bà đều gọi điện cho chồng tôi đóng góp. Chồng tôi vốn hiền lành và có hiếu, chưa lần nào anh từ chối đề nghị của bố mẹ.
Thậm chí, có lần mẹ chồng tôi đi mừng cưới người quen, chỉ khoảng mấy trăm nghìn nhưng bà cũng gọi chồng tôi chuyển khoản với lý do hết tiền. Ban đầu, tôi cố nhẫn nhịn nhưng càng ngày thấy ông bà càng đòi hỏi, tôi phản ứng với chồng. Sợ vợ giận, anh lại âm thầm chuyển cho bố mẹ.
Đỉnh điểm gần đây nhất, một chuyện xảy ra khiến tôi càng bức xúc. Theo đó, vợ chồng tôi vốn muộn chuyện con cái nên cả hai muốn tích góp một số tiền để sau này có thể can thiệp về y tế. Số tiền 2 vợ chồng "nhịn ăn nhịn mặc" gom góp được đến nay là 120 triệu đồng.
Vậy mà không hiểu sao mẹ chồng tôi biết về số tiền đó. Vừa qua, bà gọi lên bảo chồng tôi, căn nhà ông bà đang ở đã cũ. Ông bà muốn dồn tiền để sửa sang.
Nếu có đủ tiền, ông bà có thể xây mới để khang trang, hoành tráng hơn. Tuy nhiên hiện số tiền chưa đủ. Ông bà nói, chồng tôi là con trai duy nhất trong nhà nên phải đóng góp cho bố mẹ. Ông bà nuôi anh ăn học bao năm, đây cũng là lúc để anh báo hiếu.
Vì là số tiền chung nên chồng tôi không thể lén lút gửi cho mẹ như những lần trước, anh buộc phải hỏi ý kiến tôi. Tôi bức xúc, gọi điện về cho bà bảo chúng tôi không có tiền.
Số tiền đó, tôi dành để lo chuyện con cái. Vậy mà bà ráo hoảnh cho rằng, vợ chồng tôi còn trẻ, còn nhiều cơ hội có con tự nhiên, sao phải tốn tiền cho bệnh viện. Khi không thuyết phục được, bà trách tôi là phụ nữ mà chuyện sinh đẻ cũng không làm được, làm con trai bà khổ lây.
Ngắt điện thoại, tôi chỉ muốn khóc vì uất ức. Sao cùng là phụ nữ, bà cay nghiệt với chính con dâu mình như vậy?
Độc giả Lâm.T.T
Vợ nói yêu tha thiết nhưng lại biến tôi thành kẻ ‘đổ vỏ’
Hôn nhân của chúng tôi đang đứng trước nguy cơ đổ vỡ dù chúng tôi vừa cưới chưa được bao lâu. Tất cả chỉ là do sự gian dối của bạn đời tôi.
" alt="Nhà chồng biến chúng tôi thành ‘thẻ ATM’"/>
Cả tuần đi làm, cuối tuần lại nai lưng ra nấu nướng, dọn dẹp cho cả nhà em chồng, không có thời gian nghỉ ngơi nên chị Hoài rất mệt mỏi. Em chồng thì không biết điều, cứ tới bữa mới đến, không bao giờ phụ chị dâu nấu nướng, rửa bát, dọn dẹp, còn đòi ăn đồ tươi, đồ ngon... Tự dưng suất lương dè sẻn chi tiêu để lo bỉm sữa, nuôi con nay nuôi thêm mẹ chồng, còn đèo bòng cháu rồi vợ chồng cô em…
Chịu không nổi chị Hoài đành bảo chồng nói em gái gửi tiền nuôi cháu, nhưng anh chỉ ậm ừ. Khi thành phố hết dịch, chị mừng vì cháu đi học lại thì thoát cảnh thiếu thốn, tằn tiện chi tiêu. Ai ngờ mẹ chồng lại bảo cô em "cứ để cháu cho bà trông". Hoảng quá chị phải nói với mẹ chồng là lương chồng thấp phải lo trả nợ. Lương chị phải lo cho cả nhà nên không thể cáng đáng cháu và đãi đằng thường xuyên được. Mẹ chồng không nói gì.
Hôm sau ăn tối xong mẹ chồng đem 1 triệu đồng vỗ lên mặt bàn, bảo chồng chị đó là tiền nuôi cháu, rằng cháu mới 3 tuổi ăn uống đáng là bao, nhưng vợ anh nói thế nên cô ấy trả. Chồng chị nổi đóa mắng chị keo kiệt, tính đếm với cả ruột thịt... Mẹ chồng cũng hùa theo mắng mỏ nàng dâu khiến chị tức giận mà không nói lại được. Tệ hơn là chồng ôm gối ngủ riêng 2 tuần rồi, mẹ chồng thì ra lườm, vào nguýt như thể nàng dâu có tội lớn, không khí gia đình rất nặng nề.
Chị Hoài nghĩ im lặng không phải là cách hay, nhưng không muốn để lâu thêm phức tạp, bởi còn phải lo làm ăn, lo trả nợ. Tháng đó lĩnh lương về, chị bảo:
- Tiền lương của anh tiếp tục trả nợ ngân hàng. Tiền lương của em chia đôi. Anh cầm 1 triệu nuôi cháu, với 5 triệu này lo cho mẹ, cho cháu và đãi đằng mọi người. Còn lại hai mẹ con em tự lo.
Mẹ chồng nhìn con trai, chồng còn sĩ diện hất tay chị khiến tiền rơi xuống đất. Chị lặng lẽ nhặt lại đặt lên kệ tivi. Sáng hôm sau chị ẵm con chào mẹ chồng rồi xách túi đi làm. Mẹ của bạn chị vừa về hưu, nghe chị kể hoàn cảnh bèn nhận trông bé với giá 1 triệu đ/tháng. Tối về chị vừa nấu ăn, vừa chơi với con rồi ôm nhau ngủ thẳng giấc.
Được 2 tuần thì 6 triệu chị đặt trên kệ tivi biến mất, mặt chồng thì như đeo đá. Vợ chồng cô em cũng không tới ăn uống hai ngày cuối tuần nữa. Tuần sau nữa thì cháu ngoại về đi học mẫu giáo, mẹ chồng thì… về quê với ông. Chị Hoài biết nhà chồng đã thấm cảnh khổ sở của chị nửa năm qua, biết chồng hiểu phải tằn tiện chi tiêu để trả nợ là thế nào. Chị chờ anh mở cửa về phòng làm lành, và chị sẽ nói:
- Em cũng phải kiếm sống như anh, trách nhiệm gia đình nội ngoại như nhau, việc nhà như nhau… nên không có chuyện một người nai lưng ra làm cho nhiều người khác ung dung hưởng. Dịch bệnh thì không biết bao giờ mới hết, trong khi phải trả cả đống nợ nần, đã không thương cảm giúp đỡ thì cũng đừng làm phiền quá. Có gì thì cởi mở nói chuyện, không phải cậy đông ăn hiếp rồi tự ái ngủ riêng.
Chị cũng mừng vì đã không hoảng sợ khóc lóc trước mẹ chồng, còn nhìn ra sự việc sớm và nghĩ ra được cái "chiêu lầy" để giải quyết ngay. Nếu để tới mức mọi người nổi sân hận, ấm ức, tức bực cài cắm vào người thì đời sống vợ chồng mất cân bằng, vấy bẩn mọi khía cạnh trong các mối quan hệ vợ chồng. Chưa kể những cảm xúc đau buồn, tức giận, ai oán, phẫn nộ phun ra… làm tổn thương nhau, rồi hành xử theo bản năng thì về sau hối hận cũng khó có thể nhìn mặt nhau mà bình an nữa.
Theo Gia đình và Xã hội
Mẹ chồng không hiền, đừng mong con dâu thảo
Cuối tuần vừa rồi vợ chồng tôi cho con về chơi với bà ngoại. Như mọi lần tôi có ghé thăm bác hàng xóm. Ngày nhỏ, tôi hay sang nhà bác chơi mỗi khi mẹ tôi vắng nhà.
" alt="Chiêu lầy của nàng dâu ứng xử với mẹ chồng"/>