Vô cùng chu đáo và ân cần, MC Thành Trung ga lăng giúp Ốc Thanh Vân mặc thêm áo để “chống chọi” với cái lạnh cắt da cắt thịt.

{keywords}
Dù The Remix đã tạm nghỉ  nhưng Thành Trung vẫn tất bật với công việc của mình. Mới đây, MC người Hà Nội đã tham gia dẫn dắt cho một chương trình về Tết với diện mạo lịch lãm, sang trọng.

{keywords}
Sánh đôi cùng Thành Trung trong chương trình này là Ốc Thanh Vân. Sự kết hợp giữa văn hóa hai miền Bắc – Nam đã tạo nên nhiều điều thú vị cho chương trình.

{keywords}
Ráng gồng mình ngoài sân khấu nhưng khi bước vào hậu trường thì nàng Ốc đã không chịu nổi cái lạnh buốt khó chịu của Hà Nội.

{keywords}
Vô cùng chu đáo và ân cần chăm sóc bạn dẫn, MC Thành Trung ga lăng giúp người đẹp mặc thêm áo, “chống chọi” lại cái lạnh vốn không dễ chịu đối với một người sinh sống ở miền nam như Ốc Thanh Vân.

{keywords}
Cặp đôi MC còn “vô tư” vui đùa trong hậu trường để giải tỏa áp lực cũng như “làm nóng” người hơn.

Phong Vũ

MC Thành Trung để ý Hà Hồ cả lúc tắt đèn" />

MC Thành Trung mặc áo cho Ốc Thanh Vân

Thời sự 2025-03-03 09:24:43 8

Vô cùng chu đáo và ân cần,ànhTrungmặcáochoỐcThanhVâlịch 2024 MC Thành Trung ga lăng giúp Ốc Thanh Vân mặc thêm áo để “chống chọi” với cái lạnh cắt da cắt thịt.

{ keywords}
Dù The Remix đã tạm nghỉ  nhưng Thành Trung vẫn tất bật với công việc của mình. Mới đây, MC người Hà Nội đã tham gia dẫn dắt cho một chương trình về Tết với diện mạo lịch lãm, sang trọng.

{ keywords}
Sánh đôi cùng Thành Trung trong chương trình này là Ốc Thanh Vân. Sự kết hợp giữa văn hóa hai miền Bắc – Nam đã tạo nên nhiều điều thú vị cho chương trình.

{ keywords}
Ráng gồng mình ngoài sân khấu nhưng khi bước vào hậu trường thì nàng Ốc đã không chịu nổi cái lạnh buốt khó chịu của Hà Nội.

{ keywords}
Vô cùng chu đáo và ân cần chăm sóc bạn dẫn, MC Thành Trung ga lăng giúp người đẹp mặc thêm áo, “chống chọi” lại cái lạnh vốn không dễ chịu đối với một người sinh sống ở miền nam như Ốc Thanh Vân.

{ keywords}
Cặp đôi MC còn “vô tư” vui đùa trong hậu trường để giải tỏa áp lực cũng như “làm nóng” người hơn.

Phong Vũ

MC Thành Trung để ý Hà Hồ cả lúc tắt đèn
本文地址:http://member.tour-time.com/news/278a499450.html
版权声明

本文仅代表作者观点,不代表本站立场。
本文系作者授权发表,未经许可,不得转载。

全站热门

Nhận định, soi kèo Pachuca vs Puebla, 08h00 ngày 27/2: Top 6 vẫy gọi


"Tài nguyên của Z thị lần này tốt như thế, cơ hội tốt nhất cũng đưa cho cô, bây giờ thì sao? Sân khấu dựng lên rồi, còn nói đập đi? Cô là con lật đật lắc qua lắc lại thế à?"

Đôi mắt anh ta rất to, nhưng đồng tử lại bé, phối với cặp mày đen rậm và khuôn mặt mũm mĩm kia, nhìn không khác gì có họ hàng gần với Shin cậu bé bút chì.

Nếu không phải bởi vì thân thể bây giờ đang không thoải mái, có khi Hướng Ca đã bật cười thành tiếng rồi cũng nên.

Mà lúc này, cô chỉ có thể miễn cưỡng đứng thẳng lưng, cảm giác trướng đau nơi vùng bụng dưới lại càng thêm rõ ràng, đau đến mức mặt mày trắng bệch.

Nơi mắt cá chân cũng đau rát, một chân còn đang đặt trên mặt đất, không dám dùng lực.

Hình tượng như thế này thật ra lại rất phù hợp với không khí bây giờ, Hướng Ca mơ mơ màng màng nghĩ.

Show diễn thời trang xuân hè của Z thị khiến bao nhiêu người phải chen chúc cũng không chạm được chân tới cửa, vốn cũng không đến lượt một người mẫu nhỏ bé như cô. Kết quả vào đêm trước ngày trình diễn, một người mẫu cùng công ty đột nhiên bị viêm ruột thừa cấp tính phải mổ gấp, không có cách nào mới gọi cô tới bổ sung cho đủ số lượng.

Còn bị cô làm cho rối tinh rối mù.

Chu kỳ của Hướng Ca luôn không có quy luật, hơn nữa mỗi lúc tới còn đau đến chết đi sống lại, để không bị ảnh hưởng tới công việc, cô luôn phải dùng đến thuốc giảm đau.

Nhưng lần này chuyện xảy ra có chút bất ngờ, sáng hôm nay cô mới nhận được điện thoại, thuốc còn chưa kịp uống mà bà dì đã tới thăm rồi.

Hướng Ca cũng không còn cách nào, nhét vội viên thuốc vào miệng rồi nhanh chóng chạy tới. Chờ tới buổi chiều, thuốc hết tác dụng, từng cơn đau đớn như châm chích nơi bụng mới bắt đầu xuất hiện, khiến đầu óc cô dường như cũng đau theo, khi ánh đèn chiếu xuống sân khấu, hai mắt cô bắt đầu hoa lên, cơ thể cũng đứng không vững, khiến chân bị trẹo một lần.

Cố gắng chịu đựng đi tiếp quãng đường còn lại rồi chờ tới khi bế mạc, kết thúc xong xuôi mắt cá chân của cô cũng đã sưng tấy lên, đau thấu tim. Ai ngờ vừa mới lui về phòng hậu trường ngồi được hai phút đã lại bị lôi đầu dậy ăn mắng.

Người trước mặt còn đang lải nhải, từng câu từng chữ bắn ra như súng liên thanh không ngớt, cặp mày sâu róm cũng theo chuyển động của môi mà di động liên tục, nhìn tổng thể khuôn mặt sinh động vô cùng.

Hướng Ca im lặng lắng nghe anh ta nói trong gần mười phút liền, cô gái nhỏ Kiều Hân bình thường có quan hệ khá tốt với cô đứng bên cạnh mới nhịn không được, nhút nhát mở miệng: "Lý ca, chị Hướng Ca hôm nay có chút không khỏe, hơn nữa vừa nãy hình như còn bị ảnh hưởng tới chân..."

Lúc cô nàng nói lời này, một người đàn ông tình cờ bước vào.

Anh ta rất cao, vai rộng eo hẹp, đôi môi hồng nhuận như được phủ một lớp son kem, trên người mặc bộ tây trang thẳng thớm, là phiên bản giới hạn nhân kỷ niệm 70 năm thành lập B thị.

Phó tổng của show diễn thời trang xuân hạ đêm nay, Phó Dung Sâm.

Người phụ trách bên cạnh vẫn đang nhả nọc, đôi mắt ân ẩn ý cười của Phó Dung Sâm liếc qua bên này một cái, rồi lại nhìn xuống phía người đang đứng kia.

- --- chân.

Một đôi chân thon dài thẳng tắp, làn da mịn màng trắng như sứ, đặc biệt xương bánh chè* rất đẹp.

*Xương bánh chè là một đoạn xương nhỏ nằm ở phần đầu gối, trước khớp gối, nằm ở trước đầu dưới xương đùi.

Xuống chút nữa, một bên mắt cá chân thoạt nhìn có vẻ không bình thường thật, hơi sưng tấy lên, vô lực giẫm trên sàn.

Coi như là tỳ vết duy nhất trên đôi chân dài hoàn mỹ này.

Tầm mắt Phó Dung Sâm từng chút rồi lại từng chút nhích lên, cuối cùng dừng lại ở gương mặt kia.

Dù là đại thiếu gia phong lưu, số mỹ nhân đã từng gặp qua còn nhiều hơn số lần ăn cơm, thế nhưng trong lòng anh ta vẫn sinh ra một loại cảm giác kinh diễm vốn đã mất từ lâu.

Tuy rằng cảm giác này chỉ xuất hiện trong giây lát.

Cô gái này lớn lên thật sự rất đẹp.

Phó thiếu gia nhướng mày, cảm thấy cái tên họ Lý này không có chút nào gọi là thương hoa tiếc ngọc, bèn cất bước đi qua, mang theo một loại khí chất thành thục, mãi đến khi đôi giày da bóng loáng dẫm lên thảm đặt nơi giữa phòng mới dừng lại.

Hướng Ca đang ỉu xìu miễn cưỡng xốc mí mắt lên, hờ hững nhìn anh ta một cái.

Con ngươi đen nhánh, đường eyeliner vừa dài vừa sắc, bờ mi rất dài, hơi cong lên trên.

Rõ ràng đó là một cái nhìn vừa lạnh lùng vừa điềm tĩnh, nhưng Phó Dung Sâm lại cảm thấy bản thân như bị cô câu đi hồn phách.

Hứng thú của đại thiếu gia lại dạt dào vô cùng, khóe môi treo ý cười, mắt nhìn người bên cạnh, nhưng lời nói ra thì không biết đang nói cho ai nghe: "Chân con gái nhà người ta bị thương sao lại có thể để cô ấy đứng yên một chỗ lâu thế được, không phải chân rất quan trọng với người mẫu sao?"

Giọng nói anh ta đè thấp xuống, mềm mại mang theo thập phần ái muội.

Lần này, rốt cuộc Hướng Ca cũng nâng mí mắt lên nhìn người vừa đến một cái.

Toàn thân người đàn ông này từ trên xuống dưới đều tỏa ra mùi đào hoa, mỗi một hơi thở đều ngập tràn hương vị "ông đây chính là thích mập mờ thế đó".

">

Truyện Gặp Người Đúng Lúc

1a.jpg
Nhiều doanh nghiệp cung cấp cả tiện ích tính lãi suất tự động cho từng sản phẩm để khách hàng tiện lên kế hoạch. Ảnh: Đ.H

Thủ tục ngày càng “thoáng”

“Trả góp không cần thế chấp”, “Trả góp không lãi suất” hay “Mua trả góp giá mềm”… - hàng loạt lời rao hấp dẫn như thế đang xuất hiện tràn lan trên mạng, “hút” những đối tượng như sinh viên, người đang đi làm túi tiền dù chưa đủ nhưng muốn sắm chơi dế “sang”.

Như tại thị trường Hà Nội, có thể kể đến các công ty như FPT Shop, tragoplaptop.com, Hà Việt (tragoplayngay.vn), rồi nhiều siêu thị như Việt Long, Thế giới di động… cũng ngày càng “nhảy sâu” vào lĩnh vực này.

Về mặt hàng được hỗ trợ trả góp, hiện hầu hết là cho những loại có giá từ hang chục triệu đồng cho tới ngót 20 triệu như Galaxy SII, HTC Evo 3D, Nokia 8800 Carbon Arte… Trong đó, đang “hot” nhất hiện nay phải kể đến chiếc điện thoại iPhone 4. Đáng chú ý, hiện hầu hết các doanh nghiệp đều cam kết xét duyệt hồ sơ cho vay nhanh chóng. Thông thường các doanh nghiệp (với sự hợp tác cùng một tổ chức tài chính tín dụng hoặc ngân hàng “ruột”) hiện chỉ yêu cầu khách hàng mang chứng minh nhân dân và hộ khẩu, không cần thế chấp và thậm chí có nơi mạnh miệng tuyên bố “bán không lãi suất”… (khách hàng chỉ cần trả trước từ 30% - 70% giá trị sản phẩm, có thể trả góp trong 3 tháng, 6 tháng, hoặc 9 - 12 tháng).

Tuy nhiên, cũng có không ít nơi còn cho phép người mua không nhất thiết phải “sở hữu” hộ khẩu Hà Nội (như tại Hà Việt Computer trên phố Thái Hà), rồi đưa ra bảng tính lãi suất tự động trên website, cho phép khách hàng chỉ cần nhập số tiền trả trước, giá sản phẩm, thời hạn vay là sẽ cho ra ngay số tiền phải trả hàng tháng để tiện lên kế hoạch.

">

Rộ dịch vụ bán “dế sang” trả góp

Soi kèo góc West Ham vs Leicester, 3h00 ngày 28/2


Dư Nhiễm đi chuyến tàu 6 giờ sáng mai, cậu chọn ngủ tạm một đêm tại ga tàu. Vài năm trước khi xưởng vừa mới mở, Dư Nhiễm bận rộn đến mức không có thời gian nghỉ ngơi, vì vậy cậu đã quen với việc ngủ qua đêm ở các ga tàu và sân bay.

Để hoàn thành dự án gần đây nhất, Dư Nhiễm đã thức trắng đêm ở công ty suốt một tuần, trước đó cậu đã gửi chú mèo về nhà cho mẹ chăm sóc, bây giờ trở về nhà riêng không có bất kỳ sinh vật sống nào ở đây.

Dư Nhiễm vốn không thích cô đơn, hôm nay sau khi hoàn thành công việc một cách suôn sẻ, thành phố Tây An bỗng đổ mưa vào chiều tối. Hít vào bầu không khí ẩm ướt, cậu bỗng không muốn đối mặt với căn nhà trống trải.

Cậu muốn đi ngắm biển. - wattpad: pod1803

Dư Nhiễm nằm tựa lưng trên giường, đặt quyển sổ vẽ dở dang sang một bên, vuốt ve ngón trỏ, dõi theo đoàn tàu rời khỏi từng ga, bỗng nhiên nhớ lại một lần thực tập mỹ thuật toàn khoa hồi đại học, hình như cũng đến Thanh Đảo.

2.

Dư Nhiễm chọn một nhà nghỉ trên núi, được cải tạo từ một công trình kiến trúc cổ cấp tỉnh, do đó cơ sở vật chất không được tốt lắm, nhưng cậu cũng không quá quan trọng, vì phần lớn thời gian cậu đều đi chơi bên ngoài.

Nhà nghỉ này ít người, ánh sáng và thông gió không tốt, đèn hành lang tối, khi đi lại có mùi ẩm mốc, mục nát.

Trên hành lang treo rất nhiều tranh, đều sử dụng gam màu tối trầm và phóng đại, tạo nên một tổng thể vô cùng u ám. Dư Nhiễm lại vô cùng thích, cầm điện thoại chụp mãi không thôi, hối hận vô cùng vì đã quên mang theo máy ảnh.

Dư Nhiễm đi xuống lầu khi đã là rạng sáng. Cậu tự quét mã, lấy trong tủ lạnh một chai nước suối, định ngồi trong phòng khách nhỏ một lát rồi mới lên lầu nghỉ ngơi.

Do ánh sáng hơi yếu, lúc quay người bước vào phòng khách nhỏ, Dư Nhiễm mới nhìn thấy trên ghế sofa có người đang ngồi. Cậu tiến đến gần mới phát hiện người đó đã ngủ thiếp đi.

Người đàn ông trước mặt có vẻ ngoài thanh tú, hay gọi là thanh niên nhỉ?

Dư Nhiễm hơi băn khoăn, tạm gọi là thanh niên vậy, nhìn kỹ thì có vẻ chưa đến hai mươi tuổi, trên mặt có trang điểm, nhưng vì dính nước nên hơi phai đi.

Dư Nhiễm nhìn chăm chú vào thanh niên một hồi lâu, càng nhìn càng thấy quen thuộc, nhưng nhất thời lại không thể nhớ ra gặp ở đâu.

Dư Nhiễm cười nhạt một tiếng, bỏ qua suy nghĩ ấy, ngồi xuống chiếc ghế sofa đối diện với thanh niên, mở nắp chai nước trong tay.

Mở nắp chai nước khoáng, Dư Nhiễm bỗng sực nhớ —

Đây là Thu Thừa Án. - wattpad: pod1803

Công việc của Dư Nhiễm đôi khi đụng chạm đến mảng thiết kế cho phim ảnh, nên cậu cũng có dịp gặp gỡ các diễn viên. Cậu từng gặp Thu Thừa Án cách đây khá lâu.

Cậu khẽ nghiêng đầu, suy nghĩ: Thu Thừa Án rõ ràng không hòa hợp với nơi đây, nhưng điều đó không ngăn cản Dư Nhiễm cảm thấy hắn rất đẹp trai, xinh đẹp và tinh tế như một bức tranh.

Trên tường, chiếc tivi treo cao vẫn đang phát sóng bản tin buổi tối, âm lượng được cố tình chỉnh nhỏ, ánh đèn trên đầu u ám, tạo nên một chút dịu dàng cho vẻ ngoài và khí chất lạnh lùng của Thu Thừa Án.

Dư Nhiễm im lặng một lúc, sau một hồi đấu tranh tư tưởng, vẫn chụp lại cảnh tượng này, đồng thời một lần nữa dặn lòng mình, lần sau nhất định phải nhớ mang theo máy ảnh.

Dư Nhiễm quyết định đợi ở đây cho đến khi Thu Thừa Án tỉnh dậy, hỏi hắn xem có thể cho phép mình giữ lại những bức ảnh vừa chụp hay không.

Bên cạnh chiếc ghế sofa nơi Thu Thừa Án đang ngồi có một chiếc lồng lớn, bên trong nhốt một chú mèo Nga màu xanh lam. Dư Nhiễm đợi lâu quá, đâm ra chán, bèn tiến đến gần ngó vào.

Dư Nhiễm nhìn chằm chằm vào chú mèo nãy giờ, quyết định phớt lờ dòng chữ "Mèo nhát, không được vuốt, cẩn thận bị cào" trên lồng, đưa tay ra định vuốt ve. Tuy nhiên, trước khi cậu kịp thực hiện hành động tiếp theo, tay cậu đã bị ai đó nắm chặt.

"Đừng vuốt, con mèo này dữ lắm."

Dư Nhiễm giật mình, bị bức tranh "sống động" bên cạnh làm cho lóa mắt, nhất thời sững sờ, chỉ cảm nhận được bàn tay nắm lấy tay mình đeo rất nhiều nhẫn, cấn đến mức hơi ngứa.

Dư Nhiễm lấy lại bình tĩnh, ngượng ngùng đáp lại một câu cảm ơn gượng gạo.

Thu Thừa Án buông tay Dư Nhiễm, nhưng ánh mắt vẫn dõi theo Dư Nhiễm không rời.
">

Truyện Gặp Nhau Vào Mùa Ngắm Biển


"Chúng ta đến đây làm phục vụ phòng chỉ là bê đồ uống cho khách hay là trái cây thôi, lương ở đây rất cao như thế có thể trang trải được tiền học và tiền chữa bệnh cho mẹ cậu." Nghe bạn mình nói hợp lý cô liền gật đầu. Nhã Ngân thấy thế liền dẫn cô đi thay đồng phục.

Sau khi thay đồ xong, cô được giao việc đưa rượu đến một phòng vip. Vì cô là nhân viên mới và vẻ ngoài cũng rất bắt mắt, mang cảm giác mới lạ nên được phục vụ phòng vip. Vì đồng phục ở đây khá hở hang và màu sắc chói mắt, nên cô lấy cớ là mình lạnh để được mặc thêm một chiếc áo khoác mỏng, màu xanh pastel để che đi phần da thịt bị lộ ra.

Cô cầm khay đồ uống bê đến phòng vip 203. Mở cửa bước vào bên trong là một khung cảnh không khí ám muội và khó chịu, ánh đèn nhấp nhoáng, mập mờ làm cô hơi choáng. Nhìn thấy cảnh tượng trước mắt là những người đàn ông uy quyền uống rượu và có cử chỉ mờ ám với những mĩ nữ bên cạnh làm cô sởn gai ốc, bước đi không vững, run rẩy. Bỗng nhiên tiếng gọi lạnh tanh như không có nhiệt độ của người đàn ông ngồi giữa băng ghế dài bằng da:

-"Cô! Lại đây rót rượu cho tôi." Vẻ mặt cô hơi sửng sốt rồi cũng đi lại chỗ anh. Cô cầm lấy chai rượu trên tay rót vào ly rồi dường như không dám ngẩng mặt lên mà đưa ly rượu cho anh. Anh vẫn không đón lấy ly rượu mà cứ ngồi thưởng thức dáng vẻ run rẩy của cô khi cầm ly rượu đưa cho mình. Cô cảm nhận được có điều bất thường liền ngẩng mặt lên và nói:

- "Thưa ngài, rượu của ngài đây." Anh lúc này bắt gặp vẻ mặt run sợ của cô liền đưa tay mình nên nhưng không phải là đón lấy ly rượu từ tay cô mà là lắm lấy khóa áo của cô có ý định mở ra.

Vì đây là lần đầu tiên trong số những lần anh tiếp xúc với phục vụ quán bar lại có phong cách thế này nên có chút lạ mắt mà gọi đến, khi đến gần, dưới ánh đèn có chút mờ ảo hắn quan sát cô bằng con mắt của kẻ ăn chơi tinh đời liền có chút cảm thán trong lòng, nhan sắc này quả thực không tệ. Lúc này cô liền hoảng hốt đưa tay giữ lấy khóa áo mà đã sơ ý làm đổ ly rượu lên áo sơ mi đen của anh. Cô hoảng hốt nhận ra và nói:
">

Truyện Cô Gái Nhỏ! Em Định Đi Đâu?

友情链接