当前位置:首页 > Ngoại Hạng Anh > Nhận định, soi kèo Barito Putera vs Borneo FC, 19h00 ngày 23/9: Khó cho khách 正文
标签:
责任编辑:Thời sự
Nhận định, soi kèo Persepolis vs Malavan, 22h30 ngày 14/3: Tin vào chủ nhà
- Giải Nhất các môn văn hóa: 7 giải x 50 triệu đồng = 350 triệu đồng.
- Giải Nhì các môn văn hóa: 26 giải x 40 triệu đồng = 1,04 tỷ đồng.
- Giải Ba các môn văn hóa: 24 giải x 30 triệu đồng = 720 triệu đồng.
- Giải Khuyến khích các môn văn hóa: 22 giải x 20 triệu đồng = 440 triệu đồng.
- Giải Nhất khoa học kỹ thuật: 1 dự án x 50 triệu đồng = 50 triệu đồng.
- Giải Ba khoa học kỹ thuật: 1 dự án x 30 triệu đồng = 30 triệu đồng.
- 1 học sinh tham gia đội tuyển học sinh giỏi quốc tế x 50 triệu đồng = 50 triệu đồng.
![]() |
Cùng đó, Chủ tịch UBND TP này cũng quyết định thưởng cho Ban Giám hiệu các trường, tập thể giáo viên giảng dạy trực tiếp, giáo viên tham gia hướng dẫn các học sinh này với tổng số tiền 2,144 tỷ đồng, gồm:
- Trường THPT Chuyên Trần Phú: 2,072 tỷ đồng. Trường có 1 học sinh tham gia Dự án đoạt giải Nhất cuộc thi Khoa học kỹ thuật; 77 học sinh đoạt giải Nhất, Nhì, Ba các môn văn hóa cấp quốc gia; 1 học sinh tham gia đội tuyển học sinh giỏi quốc tế năm 2020.
- Các Trường THPT: Bạch Đằng, Quang Trung, mỗi trường 24 triệu đồng do có 1 học sinh đoạt giải Ba môn văn hóa cấp quốc gia năm 2020.
- Trường THPT Ngô Quyền: 24 triệu đồng, bởi thành tích có 2 học sinh tham gia 1 Dự án đoạt giải Ba cuộc thi Khoa học kỹ thuật cấp quốc gia năm 2020.
Danh sách học sinh, giáo viên được thưởng cụ thể TẠI ĐÂY.
Thanh Hùng
115 giáo viên và học sinh Vĩnh Phúc có giải tại Kỳ thi chọn học sinh giỏi quốc gia năm học 2020-2021 đã được địa phương này khen thưởng với tổng số tiền lên đến hơn 3,7 tỷ đồng.
" alt="Hải Phòng thưởng hơn 4,8 tỷ cho các giải quốc gia, quốc tế"/>Việc học chứng chỉ này là tự phát, và học phí từ 2 – 3,5 triệu đồng do giáo viên tự bỏ tiền túi chi trả.
Anh Nguyễn Đăng, giáo viên ở An Giang cho biết, gần đây các trường sư phạm, các trung tâm đào tạo liên tục gửi thông báo tuyển sinh các lớp bổi dưỡng chứng chỉ chức danh nghề nghiệp.
“Chúng tôi đọc thông báo thấy lịch học chỉ có 5 buổi tối nhưng học phí là 2,5 triệu đồng/học viên. Nội dung chương trình gồm 10 chuyên đề, đa phần trùng lặp với các nội dung mà giáo viên đã tập huấn trong những năm qua và trong nội dung 9 mô-đun mà giáo viên đang tập huấn trong chương trình giáo dục phổ thông năm 2018.
Vậy là giáo viên phải học những kiến thức cũ, quen thuộc, không có bao nhiêu kiến thức mới nhưng phải đầu tư 2,5 triệu đồng/chứng chỉ”.
Thầy giáo Nguyễn Văn Lực ở Trường THCS Trịnh Phong (Diên Khánh, Khánh Hòa) cũng nêu ra nhiều lý do có thể bỏ chứng chỉ chức danh nghề nghiệp như: giáo viên đã học 3-4 năm tại trường cao đẳng hoặc đại học, hàng năm giáo viên vẫn phải đang tự học bồi dưỡng thường xuyên, nội dung chương trình học bồi dưỡng tiêu chuẩn chức danh nghề nghiệp là những kiến thức thầy cô đã được học trong các trường sư phạm...
![]() |
Nhiều giáo viên đổ đi học chứng chỉ sau chùm thông tư mới của Bộ GD-ĐT về tiêu chuẩn bổ nhiệm, xếp hạng giáo viên. |
Nhiều độc giả gửi phản hồi về VietNamNet thì cho rằng, việc học chứng chỉ hiện nay chủ yếu còn mang tính hình thức, hiệu quả thấp nhưng tốn kém tiền của, thời gian, công sức.
Độc giả Nguyễn Trọng Xuân nêu quan điểm: “Cuối cùng bồi dưỡng để lấy chứng chỉ chức danh nghề nghiệp giáo viên để thăng hạng chỉ là hình thức, hoàn thiện hồ sơ, học theo kiểu cưỡi ngựa xem hoa, học lại những gì trong trường sư phạm đã được đào tạo, quá tốn kém (hơn 2 triệu/một học viên, học có 3 - 4 ngày)...
Hàng triệu giáo viên nếu bắt buộc phải có chứng chỉ chức danh nghề nghiệp thì phải tiêu tốn hàng nghìn tỷ đồng…”.
Trao đổi với phóng viên, một cô giáo dạy tiếng Anh cấp tiểu học gần 20 năm ở Hà Nội cho biết ngoài chứng chỉ chức danh nghề nghiệp hạng III đã có, chị còn đang chờ để học lấy chứng chỉ hạng II để làm hồ sơ xét lên hạng.
Những nội dung trong chương trình bồi dưỡng chứng chỉ chức danh, theo cô giáo này chỉ cần các trường đứng ra tự tổ chức hoặc giáo viên có thể dành thời gian tự học, tự đọc rồi tham gia bài kiểm tra chứ không cần thiết phải đi học mất 2 – 3 triệu đồng.
"Tôi nghĩ rằng bỏ chứng chỉ đi thì chúng tôi vẫn làm tốt được công việc của mình, lại còn đỡ mất thời gian và tốn kém".
Cân nhắc tích hợp, nâng cao chất lượng đào tạo
TS Nguyễn Hoàng Chương là người đã có hơn 30 năm công tác giảng dạy và quản lý trong ngành giáo dục ở Lâm Đồng, cho biết trong thời gian làm lãnh đạo ở một trường phổ thông, hầu như lần kiểm tra nào ông cũng phát hiện có trường hợp sử dụng chứng chỉ giả. Còn lại, đa phần đi học “cho có” để lấy chứng chỉ tin học, ngoại ngữ, chứng chỉ chức danh nghề nghiệp một cách hợp pháp.
Theo TS Chương, có thể bỏ hết yêu cầu chứng chỉ. Tuy nhiên, nếu không bỏ hết được, thì: “Bộ GD-ĐT hãy xây dựng chương trình sao cho người học cảm thấy hữu ích. Và hãy thực sự là đào tạo, chứ không phải bồi dưỡng, để giáo viên có động lực học thật, thi thật, làm thật".
Còn TS Trương Đình Thăng, Hiệu trưởng Trường Cao đẳng Sư phạm Quảng Trị cho rằng, bản thân các chứng chỉ không có lỗi. Do đó, có 3 điểm cần quan tâm đối với việc giữ hay bỏ chứng chỉ chức danh nghề nghiệp với giáo viên.
Thứ nhất, nên cân nhắc để tích hợp các chương trình bồi dưỡng chức danh nghề nghiệp vào các chương trình đào tạo giáo viên và bồi dưỡng thường xuyên cho giáo viên. Đối với sinh viên sư phạm, chương trình bồi dưỡng để trở thành một viên chức hạng III có thể tích hợp trong chương trình đào tạo để khi các em ra trường là đủ điều kiện để có thể dự tuyển viên chức, và khi được tuyển dụng thì có thể đủ điều kiện để trở thành giáo viện hạng III luôn mà không cần phải bổ sung chứng chỉ.
Thứ hai, đối với hạng II là theo nhu cầu của cá nhân và theo nhu cầu vị trí việc làm của từng địa phương, đơn vị. Vì vậy, thay vì yêu cầu có chứng chỉ thì tích hợp các chương trình đó vào chương trình bồi dưỡng thường xuyên hàng năm của giáo viên.
"Hiện nay, chương trình bồi dưỡng thường xuyên của giáo viên hàng năm cũng yêu cầu đơn vị bồi dưỡng cấp chứng chỉ, vì vậy khi tích hợp vào và giáo viên đã tích luỹ đủ các chứng chỉ đó thì đủ điều kiện để xét lên hạng II chứ không cần phải có chứng chỉ chức danh nghề nghiệp riêng".
Thứ ba, đối với chức danh hạng I, cũng giống hạng II, cần tuỳ theo nhu cầu nâng hạng của giáo viên và nhu cầu của địa phương. Nếu hạng I cần phải có yêu cầu cao hơn và cần có chương trình bồi dưỡng chuyên sâu thì có thể thiết kế chương trình bồi dưỡng riêng. Thực tế thì tỷ lệ hạng I thấp nên có thể áp dụng được.
Ông Thăng lưu ý thêm rằng cần rà soát toàn bộ chương trình bồi dưỡng để thiết kế và tích hợp các nội dung cho phù hợp và đảm bảo các nội dung đó tránh lặp lại, chồng chéo... Ngoài ra, nhu cầu bồi dưỡng là nhu cầu tự thân, khi giáo viên thấy thiếu kiến thức gì thì tự thân họ sẽ có mong muốn được cập nhật kiến thức, vì vậy các chương trình bồi dưỡng phải luôn cập nhật, hữu ích, thiết thực.
"Một chương trình bồi dưỡng mà giáo viên đi học với tinh thần “học để lấy chứng chỉ” chứ không phải học để lấy kiến thức thì thất bại, lãng phí thời gian và tiền bạc" - ông Thăng khẳng định.
Bộ GD-ĐT: “Muốn bỏ phải sửa Luật”
Đem những đề xuất của giáo viên tới Bộ GD-ĐT, ông Đặng Văn Bình – Phó Cục trưởng phụ trách Cục Nhà giáo và Cán bộ quản lý giáo dục khẳng định việc quy định có chứng chỉ bồi dưỡng theo tiêu chuẩn chức danh nghề nghiệp là quy định chung đối với viên chức của tất cả các ngành, các lĩnh vực, không riêng gì ngành giáo dục.
![]() |
Ông Đặng Văn Bình - Phó Cục trưởng phụ trách Cục nhà giáo, Bộ GD-ĐT |
Ông Bình cho hay, yêu cầu có chứng chỉ bồi dưỡng theo tiêu chuẩn chức danh nghề nghiệp trong các Thông tư số 01, 02, 03, 04/2021/TT-BGDĐT ngày 02/02/2021 quy định mã số, tiêu chuẩn chức danh nghề nghiệp và bổ nhiệm, xếp lương viên chức giảng dạy trong các cơ sở giáo dục mầm non, các trường phổ thông công lập (và tại các Thông tư liên tịch số 20, 21, 22, 23/2015/TTLT-BGDĐT-BNV trước đây) là thực hiện quy định của Luật Viên chức và Nghị định số 101/2017/NĐ-CP.
“Muốn bỏ quy định về chứng chỉ bồi dưỡng theo tiêu chuẩn chức danh nghề nghiệp giáo viên thì cần phải sửa các quy định này tại Luật Viên chức và Nghị định số 101/2017/NĐ-CP” – ông Bình nói.
Trước đó, trả lời VietNamNet, một lãnh đạo khác của Bộ GD-ĐT cho biết, Bộ này đã từng có văn bản đề nghị được thay các chứng chỉ này bằng các chứng chỉ chuyên ngành nhưng đây là quy định của Luật Viên chức và Nghị định số 101 thì không thể làm khác được.
Thanh Hùng - Lan Anh
Chưa kịp vui mừng vì thông tin bỏ chứng chỉ ngoại ngữ, tin học, giáo viên tiếp tục tâm tư chuyện chứng chỉ chức danh nghề nghiệp sau chùm thông tư mới đây của Bộ GD-ĐT về tiêu chuẩn bổ nhiệm, xếp hạng giáo viên các cấp.
" alt="Cần giảm ‘gánh nặng’ chứng chỉ chức danh nghề nghiệp cho giáo viên"/>Cần giảm ‘gánh nặng’ chứng chỉ chức danh nghề nghiệp cho giáo viên
Tuy nhiên, họ rơi vào bảng đấu khó nhằn nhất tại World Cup 2022, khi phải tranh vé đi tiếp với Tây Ban Nha, Nhật Bản và Costa Rica.
Đức ra quân gặp Nhật Bản và đây là lần đụng độ đầu tiên của họ trong một trận đấu chính thức. Ở 2 trận giao hữu từng có, Đức thắng 1, hòa 1.
Nhật Bản vẫn chưa một lần vượt qua vòng bảng trong 6 kỳ World Cup góp mặt, kể từ 1998. Nhưng chuyên gia bóng đá BCC Sports, Chris Sutton vẫn quyết định đặt niềm tin vào Samurai xanh.
“Mọi người đánh giá đây là bảng khó nhất, và tôi thấy nó thậm chí còn căng hơn nhiều. Hầu hết đều mong Đức và Tây Ban Nha sẽ lấy vé đi tiếp, nhưng đừng đánh giá thấp Nhật Bản, đội có những cầu thủ đầy kỹ thuật.
Tôi không chắc lắm về tuyển Đức này. Họ có thể thành công ở Qatar, nhưng phong độ thất thường trong 12 tháng qua cho thấy sự thiếu chắc chắn. Nhật Bản sẽ có cơ hội trước Đức. Dự đoán Đức 1-2 Nhật Bản”.
Sports Mole cược ngược lại, Đức 3-1 Nhật Bản, với lý giải: “Đức không ấn tượng ở Nations League và chưa hết nỗi ám ảnh thất bại World Cup 2018. Nhật Bản có thể gây ra các vấn đề cho đoàn quân của Flick bằng hàng loạt phương án tấn công.
Tuy nhiên, bằng bản lĩnh và đẳng cấp, Cỗ xe tăng sẽ thi đấu tốt ở trận ra quân World Cup 2022, lấy trọn 3 điểm trước Nhật Bản”.
Đức vs Nhật Bản sẽ là cuộc đấu trí về chiến thuật trên ghế chỉ đạo. Đại diện châu Á có đến 8 cầu thủ đang chơi ở Bundesliga nên không xa lạ với đối thủ. Nhưng họ sẽ phải dè chừng những pha tấn công nhanh của Đức.
Đội hình dự kiến:
Đức: Neuer; Kehrer, Sule, Rudiger, Raum; Kimmich, Gundogan; Hofmann, Musiala, Gnabry; Muller
Nhật Bản: Gonda; Sakai, Tomiyasu, Yoshida, Nagatomo; Morita, Endo, Kamada; Ito, Asano, Minamino
Xem ngay lịch thi đấu World Cup 2022 cập nhât liên tục tại đây!
“Một cô giáo không thể bước lên bục giảng vì gặp phải bất hạnh về sức khỏe trong rất… rất nhiều năm”. Đó là lời mở đầu trong lá thư cô Đặng Kim Loan gửi đến Báo VietNamNet, khi nói về nỗi đau của mình.
Hơn 30 năm trước, cô Đặng Kim Loan khi ấy mới 20 tuổi, là nữ sinh ngành sư phạm, đang thực tập để chuẩn bị tốt nghiệp. Còn chưa kịp ra trường thì cô bắt đầu mắc bệnh. Căn bệnh viêm dính đa khớp, ban đầu chỉ là những cơn đau ở các khớp, dần dần việc đi lại cũng khó khăn.
![]() |
Cô Đặng Kim Loan mắc bệnh khi mới 20 tuổi, đến nay cũng đã 30 năm. |
Người mẹ của cô khi ấy đã dồn hết tiền bạc, thêm sự hỗ trợ của người thân, suốt 4 năm liền đưa con đi nhiều nơi để chữa trị. Thế nhưng, trải qua quãng thời gian dài gắn bó với các bệnh viện, thêm cả ca mổ thay khớp nhưng bệnh tình vẫn tiến triển theo chiều hướng xấu. Gia đình cạn kiệt tiền bạc, họ đành tạm ngừng việc điều trị.
Những ngày tháng sau đó đối với cô gái trẻ Đặng Kim Loan cứ chìm dần vào ngõ cụt. Những cơn đau hành hạ đến co quắp, cho đến khi các khớp bị dính cứng lại, bắt đầu từ đôi chân, lan dần lên cột sống, khớp vai, khớp ngón tay, khớp cổ rồi khớp hàm. Đến nay chỉ còn tay phải cử động yếu ớt.
Từ việc khó đi lại, cô dần khó khăn cả khi ngồi, cuối cùng là nằm liệt một chỗ, việc vệ sinh cá nhân cũng phải phụ thuộc người khác. Và cũng từ đấy, giấc mơ được đứng trên bục giảng đành phải gác lại.
Do phải nằm một chỗ quá lâu, cô Loan mắc thêm nhiều chứng bệnh khác như huyết áp không ổn định, tiểu đường, phải uống thuốc liên tục. Đã có khoảng thời gian cô cảm thấy chán nản, tuyệt vọng, muốn buông xuôi sinh mệnh, nhưng rồi người thân và bạn bè đã động viên để cô kiên cường sống tiếp.
![]() |
Bức thư cầu cứu sau 30 năm nằm liệt của một cô giáo phải dang dở nghiệp "gõ đầu trẻ". |
Mồ côi cha mẹ
Cô Loan đã nằm liệt hơn 30 năm, dù cố gắng kìm chế nhưng cảm xúc dâng trào cùng với khớp hàm bị cứng khiến những lời tâm sự cứ nghẹn lại, nức nở.
Mồ côi cha từ khi còn trong bụng mẹ, để có tiền nuôi và chăm sóc lúc con bị bệnh, mẹ của cô vất vả làm việc cả ngày lẫn đêm. Từ nhỏ đã chứng kiến sự vất vả của mẹ, cô Loan mong mỏi mau được đi làm, phụ đỡ gánh lo cho mẹ, nhưng chưa làm được ngày nào đã ngã bệnh. Cô chỉ biết trách phận mình bạc, khiến mẹ cực khổ.
Năm 2008, mẹ của cô Loan qua đời sau 18 năm đằng đẵng tìm thầy, tìm thuốc chữa bệnh cho con gái. Cô chuyển sang nương nhờ bàn tay chăm sóc của người dì sống đơn thân. Trong căn nhà cấp 4 ở phường Quang Vinh, TP. Biên Hòa, tỉnh Đồng Nai, bà Từ Nữ nay 72 tuổi đã bị lẫn, lúc nhớ lúc quên, còn bà Từ Thị Ngà 64 tuổi, vừa đi làm mướn để kiếm tiền, vừa chăm sóc cho 2 người bệnh.
Chật vật từ sáng đến khuya mới đủ tiền sinh hoạt và thuốc thang cho cháu gái, thế nhưng trải qua đợt dịch Covid-19, công việc bấp bênh, bà Ngà chẳng còn lo xuể. “Vừa làm vừa tranh thủ lo cho 2 người rất là cực cô ơi. Nhưng giờ bé Loan chẳng thể cậy nhờ ai được nữa, mà chị tôi thì lẩn thẩn”, bà Ngà giãi bày.
![]() |
Bà Từ Thị Ngà (đứng) hằng ngày đi làm mướn để chăm sóc chị gái già lẩn thẩn và cháu gái nằm liệt giường. |
Suốt mấy tháng dịch bệnh, thuốc huyết áp, thuốc tiểu đường của cô Loan đều đã hết, nhưng thành phố giãn cách xã hội khiến bà Ngà cũng chẳng còn đi làm được nữa nên không có một đồng thu nhập. Họ phải cố cầm cự qua ngày.
Thương cháu gái nhưng bà Ngà cũng chẳng biết làm cách nào. “Bé Loan lúc nào cũng khao khát được chữa trị căn bệnh viêm dính đa khớp, nhưng tôi đâu còn khả năng mà xoay sở được nữa. Giờ chỉ mong có tiền mua thuốc cho vài tháng tới tôi đã mừng lắm rồi”.
Khánh Hòa
Mọi sự giúp đỡ xin gửi về:Nỗi tuyệt vọng của cô giáo bệnh tật nằm liệt giường suốt 30 năm
Chồng tàn tật, vợ ung thư, người con út mất trí nhớ
“Lúc đó gia đình tôi cũng khó khăn nhưng người gây ra tai nạn còn khó khăn hơn, tôi đành làm đơn bãi nại, không truy cứu trách nhiệm cho họ", anh Tươi ngậm ngùi.
Vụ tai nạn khiến sức khoẻ của anh không còn được như trước nữa. Anh hoàn toàn mất đi khả năng lao động, "làm bạn" với nạng vì chân không gập lại được.
“Chân tôi đã mổ 4 lần, mặt mổ 2 lần nhưng vẫn chưa đâu vào đâu. Vết mổ ở chân bị nhiễm trùng nên phải đợi xử lý xong vết mổ, sau đó mới đến mổ tiếp thêm một lần nữa để có thể gập chân lại”, anh Tươi buồn bã chia sẻ.
Chồng không thể đi làm được nữa, mọi gánh nặng đổ dồn lên vai chị Thảo. Một mình chị tần tảo chăm sóc chồng, nuôi nấng các con bằng những công việc đồng áng, làm thuê mướn cho người ta, ai gọi gì làm đó.
Thế nhưng bất hạnh vẫn chưa buông tha cho họ khi mới đây, sau một loạt triệu chứng như rát họng, đau cổ, không thở được suốt một thời gian, chị Thảo đi khám thì bàng hoàng khi biết mình mắc bệnh ung thư tuyến giáp.
Ngôi nhà không có gì quý giá ngoài chiếc giường kê vội |
Nghĩ đến hoàn cảnh gia đình, chị chỉ dám mua thuốc về cầm cự qua ngày. “Biết là bệnh nhưng giờ còn sức khỏe thì tôi vẫn cố gắng đi làm để hỗ trợ chồng con, được đến đâu hay đến đó", người phụ nữ bất hạnh rơi nước mắt.
Chưa kể, con thứ hai của anh chị từng uống nhầm thuốc chuột vào năm 1 tuổi, may mắn giữ được tính mạng nhưng lại di chứng lúc nhớ lúc quên, đa số quên đi mọi chuyện. Đứa trẻ luôn cần có người để mắt đến kẻo quên mất nhà cửa, cha mẹ.
Xin rau ăn qua bữa
Để có thể tạm đối mặt với những tai hoạ đó, vợ chồng anh Tươi phải gồng gánh, vay mượn người thân, bạn bè số tiền gần 150 triệu đồng chữa đôi chân cho anh và cho chị điều trị bệnh. Với họ, đây là một con số khổng lồ, chưa biết bao giờ mới trả được.
"Một số người thương tình cho luôn, một số chúng tôi vẫn nợ. Nếu muốn chữa bệnh tiếp thì chúng tôi cũng phải đi vay", anh Tươi bần thần.
Mỗi tháng, anh được Nhà nước hỗ trợ 520 ngàn đồng. Hiểu được khó khăn của gia đình, năm 2019 Uỷ ban MTTQ TP Đà Nẵng đã hỗ trợ xây cho anh chị một ngôi nhà mới. Ngoài lớp sơn còn sáng đẹp, nền gạch hoa mới lát thì trong nhà chẳng có đồ gì đáng giá.
Dịch Covid-19 tràn đến khiến đời sống người dân bị ảnh hưởng mọi mặt. Đối với gia đình nghèo như nhà anh Tươi, chị Thảo, khó khăn càng nhân lên gấp bội.
"Khi có dịch, chính quyền hỗ trợ đầy đủ rau, củ quả. Lúc hết tôi lại đến vườn nhà dân để xin. Họ biết tôi nghèo, khi nào kẹt lắm mới xin nên vui vẻ cho. Có điều xin hoài sao được", chị Thảo thở dài.
Chủ tịch Hội Bảo trợ Phụ nữ và Trẻ em nghèo bất hạnh huyện Hòa Vang Trần Thị Lộc xác nhận, gia đình anh Tươi, chị Thảo thuộc diện đặc biệt khó khăn được Hội quan tâm.
“Anh Tươi tàn tật, chị Thảo lại vừa phát hiện ung thư, thật sự chúng tôi rất đau lòng. Trường hợp này được Hội Bảo trợ của huyện quan tâm nhưng sức lực có hạn nên rất mong muốn nhận được sự giúp đỡ nhiều hơn từ cộng đồng”, bà Lộc nói.
Công Sáng
Mọi sự giúp đỡ xin gửi về:Gia cảnh bất hạnh của người đàn ông tàn tật có vợ ung thư, con mất trí nhớ