Tỏa sáng trước Saudi Arabia, Marselino Ferdinan ăn mừng đầy ngạo nghễ

Kinh doanh 2025-03-03 08:21:27 5

Kết quả vòng loại World Cup 2026 khu vực châu Á

ỏasángtrướcSaudiArabiaMarselinoFerdinanănmừngđầyngạonghễti gia do

19h00 ngày 19/11: Triều Tiên 0-1 Uzbekistan

ỏasángtrướcSaudiArabiaMarselinoFerdinanănmừngđầyngạonghễti gia do

19h00 ngày 19/11: Trung Quốc 1-3 Nhật Bản

ỏasángtrướcSaudiArabiaMarselinoFerdinanănmừngđầyngạonghễti gia do

19h00 ngày 19/11: Indonesia 2-0 Saudi Arabia

ỏasángtrướcSaudiArabiaMarselinoFerdinanănmừngđầyngạonghễti gia do

21h00 ngày 19/11: Kyrgyzstan 2-3 Iran

ỏasángtrướcSaudiArabiaMarselinoFerdinanănmừngđầyngạonghễti gia do

21h00 ngày 19/11: Palestine 1-1 Hàn Quốc

ỏasángtrướcSaudiArabiaMarselinoFerdinanănmừngđầyngạonghễti gia do

23h00 ngày 19/11: UAE 5-0 Qatar

ỏasángtrướcSaudiArabiaMarselinoFerdinanănmừngđầyngạonghễti gia do

23h00 ngày 19/11: Oman 0-1 Iraq

ỏasángtrướcSaudiArabiaMarselinoFerdinanănmừngđầyngạonghễti gia do

01h15 ngày 20/11: Bahrain 2-2 Australia

ỏasángtrướcSaudiArabiaMarselinoFerdinanănmừngđầyngạonghễti gia do

01h15 ngày 20/11: Kuwait 1-1 Jordan

ỏasángtrướcSaudiArabiaMarselinoFerdinanănmừngđầyngạonghễti gia do
本文地址:http://member.tour-time.com/news/441b198603.html
版权声明

本文仅代表作者观点,不代表本站立场。
本文系作者授权发表,未经许可,不得转载。

全站热门

Nhận định, soi kèo Deportivo Toluca vs Queretaro, 10h00 ngày 27/2: Bảo toàn trong Top 6

av.jpg
Mage Strike sẽ nhắm vào thị trường nước ngoài là chính ">

Ứng dụng game Việt Mage Strike nhắm tới thị trường Âu


Hơn mười mấy phút sau, trước sự cầu nguyện thành kính của 30 người trên xe, rốt cuộc chiếc xe cũng đã dừng tại một bãi đất hình tam giác mà được gọi là trạm xe của Thị trấn Lâm Tuyền. Trên bãi đất tam giác ấy chia thành 4 con đường, đây là lần đầu tiên Diệp Phàm đến thị trấn Lâm Tuyền. Hắn đang ì ạch mang theo một chiếc ba lô với khuôn mặt ngơ ngác mà đứng trước bốn con đường hình chữa thập này, cũng không biết đường nào tới Ủy ban nhân dân thị trấn Lâm Tuyền

Bởi hôm nay là ngày đầu tiên hắn tới thị trấn Lâm Tuyền của huyện Ngư Dương này để nhận việc nên hắn không muốn để lại ấn tượng xấu cho ban lãnh đạo thị trấn. Nguồn truyện: Truyện FULL

Diệp Phàm vốn là người ở huyện Cổ Xuyên thuộc thành phố Mặc Hương tỉnh Nam Phúc. Cha mẹ hắn đều là những công chức nhà nước bình thường.

Diệp Phàm từ nhỏ vốn đã thông minh. Năm tuổi đã đi theo mẹ đến lớp tiểu học để chơi, cứ thế đùa nghịch mà cậu đã nhập học, chín tuổi thì tốt nghiệp tiểu học, mười lăm tuổi thi đỗ vào trường đại học Hải Giang - một trường luôn thuộc top10 trường đại học tốt nhất cả nước, năm nay mười chín tuổi thì đã tốt nghiệp, trải qua nhiều khó khăn trắc trở, Diệp Phàm đã thi đậu để vào làm nhân viên của thành phố Mặc Hương

Trước đó hắn nhận được thông báo là sẽ được phân công ở Thành phố Mặc Hương, nhưng sau đó không biết xảy ra chuyện gì mà nói khó bố trí công việc ở Thành phố Mặc Hương, đành phải phân công tới huyện Ngư Dương - một huyện nghèo khó nhất của cả thành phố. Người ta nói là vì ở đó có nền kinh tế quá mức lạc hậu, đã làm cho công cuộc xây dựng kinh tế của cả thành phố Mặc Hương bị trì trệ.

Thông qua nhiều cuộc thảo luận của ủy viên thường vụ Huyện ủy cùng với những cuộc kiểm chứng lặp đi lặp lại. Cuối cùng cũng đã đưa ra kết luận nguyên nhân hiện tại là do thiếu nhân tài. Vì thế huyện đã đề nghị lên ban lãnh đạo thành phố để điều động một số sinh viên tới nhận việc tại thành phố Mặc Hương lần này xuống huyện để trợ giúp, bởi vì sinh viên ra trường ở huyện Ngư Dương cũng có nhưng số sinh viên chịu về làm thì ít đến thê thảm.

Lúc ấy số sinh viên được bổ nhiệm cùng đợt đến Thành phố Mặc Hương cũng không ít nhưng một số đã có "tai mắt" thăm dò và sớm biết được tin tức nên đã mang quà cáp đi cửa sau, cứ thế ung dung bước qua, cuối cùng thì được "thần linh hộ mệnh" và được giữ lại ở thành phố Mặc Hương.

Nói ngay như Trương Kính bạn học của Diệp Phàm, người ta do có chỗ dựa vững chắc sau lưng nên trực tiếp được phân tại Ủy ban nhân dân thành phố Mặc Hương công tác.

Còn Diệp Phàm trong thời gian nghỉ hè thì lại ra bên ngoài chơi, cộng với "tai mắt" không linh hoạt và thêm một nguyên nhân nữa là ba mẹ hắn đều chỉ là những nhân viên làm công ăn lương bình thường. Nên kết quả là sau khi đi dạo chơi về thì nhận được thông báo là sẽ "được" công tác ở thị trấn Lâm Tuyền huyện Ngư Dương.

Dù gì năm nay hắn cũng mới 19 tuổi vẫn còn trẻ nên đi đâu cũng không sao cả, với lại huyện Ngư Dương cách huyện Cổ Xuyên nhà hắn cũng không xa, chỉ mất có hai tiếng đồng hồ là đến nơi vì thế nên hắn đi nhận việc ở huyện Ngư Dương trước, cầm thư giới thiệu trong tay loay hoay trên xe 1 hồi rốt cuộc cũng tới được thị trấn Lâm Tuyền vào 10 giờ sáng.

Ngẩng đầu lên thì nhìn thấy một bên có bến xe hình bán nguyệt gồm 3 tầng, chính giữa có 1 đại sảnh hình như là nhà đợi xe thế là hắn bèn đi vào chỗ ấy.

Nhìn lướt qua một lượt, hiện ở trung tâm bến xe thị trấn Hương Mặc có một phụ nữ trung niên đang ngồi ở quầy tiếp tân. Theo phỏng đoán thì đó là nhân viên phục vụ của bến xe. Nhưng trên quầy lại bày đầy thuốc lá và một số đồ ăn vặt của trẻ nhỏ. Theo như suy đoán thì cái cô được gọi là nhân viên bán vé đang kiếm thêm thu nhập bên ngoài, tiện tay bày bán thêm thuốc lá rượu và thức ăn vặt …

- Cô ơi cho con một bao Tam Sa.

Diệp Phàm nói.

Lúc sáng khi đi bố hắn chẳng biết là kiếm đâu ra mấy bao Trung Hoa, nói hắn cầm lấy để mời lãnh đạo và đồng nghiệp mới quen. Bình thường loại thuốc lá Diệp Phàm thường hút là Tam Sa với giá 5 tệ 1 bao.

Sau khi tiện tay lấy 1 điếu ra châm lửa hắn thuận miệng hỏi:

- Cô ơi, Ủy ban nhân dân thị trấn đi đường nào ạ.

- À đi thẳng hướng phía trước, rẽ qua đường cong chữ S là thì thấy một cây cầu lớn Lâm Tuyền, cậu đứng trên cầu nhìn xuống sẽ thấy có một đám người đang vây quanh, chỗ ấy chính là Ủy ban nhân dân thị trấn.

Cô béo ấy lấy tay chỉ chỉ.

"Kì lạ, sao cô ấy lại biết trước cửa Ủy ban nhân dân thị trấn đang có một đám người vây quanh nhỉ, không lẽ có người vây đánh Ủy ban?"

Diệp Phàm tò mò nghĩ trong đầu rồi khoác chiếc ba lô to tướng lên vai cất bước thật nhanh Trên đường thưa thớt mở ra mười mấy cửa hàng, sau khi rẽ qua đường cong chữ S ấy thì đúng là nhìn thấy một cây cầu đá hình vòm dài hơn 100m.

Diệp Phàm bước nhanh tới đầu cầu, nhìn xuống dưới. Đúng là có một nhóm người đang đứng vây quanh một tòa nhà dài khoảng bảy, tám mươi mét, cao sáu tầng, toàn bộ bề ngoài được tráng bằng gạch men màu đỏ, cả đám người đều nhìn lên mái nhà nhưng không biết là đang nhìn cái gì. Diệp Phàm cũng nổi hứng thú đứng ở đầu cầu nhìn về hướng mái nhà nhưng, không có chuyện kỳ lạ gì xảy ra cả.

Thế là hắn quay lại đầu cầu bước xuống một loạt nấc thang đá đi tới chân cầu, không lâu sau là tới trước mặt đám đông ấy.

A! Thật đúng là không ít, hơn ngàn người giống như đang tham gia tiệc liên hoan, tất cả đều đang nhìn về phía mái nhà.

Diệp Phàm sau khi tiến sát lại gần cũng ngẩng đầu nhìn, lúc ấy việc đến nhận việc gần như bị quên lãng. Nhìn theo hướng ngón tay của một anh đang chỉ lên, rốt cuộc cũng nhìn thấy chỗ đặc biệt đó.

Trong lòng hắn bỗng cảm thấy sợ hãi, lúc này ở tầng bốn như có người đang bị treo sát vào chỗ cửa sổ, thấp thoáng còn có thể nhìn thấy một sợi dây có hoa văn như dây thắt lưng vậy đang thắt chặt cổ của người ấy.

- Anh bạn, người đó là ai vậy?

Diệp Phàm nhẹ giọng hỏi anh thanh niên mặc áo ngắn có hoa văn bên cạnh.

- Chủ tịch thị trấn, tự mình dùng cà vạt thắt cổ, mẹ nó! Chắc là tham ô sợ bị bắt nên trực tiếp thắt cổ luôn mà.

Người thanh niên mặc áo hoa kẻ sọc ấy " hừ " một tiếng nhổ đi điếu thuốc trên miệng rồi thuận miệng mắng một câu.

- Hả! Chủ tịch thị trấn.

Diệp Phàm thất thanh kêu lên một tiếng, tuy nhiên lúc này ánh mắt của mọi người đều tập trung về nơi chủ tịch thắt cổ nên không chú ý đến hắn.

-Không phải! Nghe nói là tranh cãi với người tình, uất quá nên thắt cổ luôn.

Lúc này một anh phản bác lại câu nói của anh thanh niên mặc áo hoa kẻ sọc.

">

Truyện Quan Thuật

Nhận định, soi kèo Al Hussein Irbid vs Moghayer Al Sarhan, 23h45 ngày 28/2: Khó có bất ngờ


Cường Tử đến trên sân, nhìn bóng dáng lão đại nhà mình, thở dài, ai ai cũng nói lão đại là người trân trọng anh em trong nhóm. Từ thứ Hai đến thứ Sáu vừa đến giờ ăn cơm liền đến đây trực thay anh em ở Cửa Nam để họ đi ăn cơm. Sau đó lão đại cũng không vội vã trở về nhà ăn ăn cơm, mà lại chạy về văn phòng kiểm tra công tác, khiến cho cấp trên đều khen ngợi hết lời. Chỉ có hắn cảm thấy buồn bực, chuỵên trực thay anh em, có bốn cửa Đông Nam Tây Bắc? Lão đại cần gì chỉ đến trực thay ở cửa Nam a?

Sau đó hắn tinh tế nghiền ngẫm mấy tháng, rốt cục cũng phát hiện ra manh mối. Từ thứ Hai đến thứ Sáu cứ đến 6h, chiếc xe Audi biển số XXXX đúng giờ này sẽ theo cửa Nam tiến vào tiểu khu. Lái xe là một người phụ nữ còn trẻ rất đẹp, trong xe còn có một đứa nhỏ khoảng 5 tuổi, chắc là đón con từ nhà trẻ về. Mỗi khi chiếc xe này đến lúc quét thẻ, đôi mắt lão đại sẽ không rời khỏi gương mặt người phụ nữ trẻ kia. Hơn nữa bãi giữ xe tư nhân so với bất kỳ nơi nào cũng đều rất có tiêu chuẩn, lão đại mang găng tay màu trái, tay trái vô cùng khẩn trương nắm thành quyền hướng dẫn xe vào trong rồi mới có thể thả lỏng. Sau đó lão đại sẽ vội vàng chạy về văn phòng, nhìn chằm chằm màn hình ti vi cực lớn trên tường, cho đến khi nhìn thấy người phụ nữ kia nắm tay đứa nhỏ đi vào nhà, lão đại mới có thể hoàn thành công tác "Kiểm Tra", đi nhà ăn ăn cơm.

Cường Tử nhìn thấy tất cả, nhưng không dám nói gì, những việc này có ích gì a, người ta đã kết hôn rồi a, đứa nhỏ cũng đã mấy tuổi đầu. Cho dù bộ dáng lão đại anh tuấn, có tâm đi đào góc tường cũng không có khả năng a. Theo hắn điều tra, người phụ nữ này tên Lương Nhiên, hai mươi tám tuổi, đạt tiêu chuẩn phu nhân nhà giàu, chồng của cô ấy xứng đáng đạt ba tiêu chuẩn: sự nghiệp vững vàng, bộ dạng lại tốt, đối xử với vợ con rất tốt.

Cường Tử có người dì đồng hương, cách vách dì Bình có người hàng xóm tên vú Nguỵ làm người giúp việc ở gia đình nhà này. Mỗi ngày đều sẽ đến nhà làm vệ sinh, theo lời dì Bình, một nhà ba người của người ta vợ chồng hoà thuận ấm êm, đứa nhỏ nghịch ngợm đáng yêu. Không có khả năng ly hôn a!

Hơn nữa, nói trắng ra lão đại chỉ là một quản lý bảo an, tiền lương cũng chỉ có mấy ngàn đồng như vậy, chồng của người ta tuổi còn trẻ mà đã làm chủ ba công ty, nơi này là tiểu khu tốt nhất thành phố Z, một căn hộ bình thường cũng đã tốn mấy vạn, có thể ở nơi này đều là người có tiền a.

Cho dù lão đại có thể đào được góc tường cũng nuôi không nổi người ta à?

">

Truyện Mạt thế Hắc Tử và Lương Nhiên

">

Apple sản xuất thiết bị chơi game cầm tay?

友情链接