"Nếu chưa làm mẹ, chắc hẳn tôi sẽ khao khát có con sau khi xem nó. Khuôn mặt nhỏ nhắn của đứa bé trong phim mới dễ thương làm sao, cuộc sống thật trọn vẹn khi có một đứa trẻ. Nhưng điều khác là em bé trong phim luôn mỉm cười và chẳng bao giờ quấy khóc khi ngủ.
Còn tôi, suốt bao nhiêu năm qua, tôi chưa từng dám viết về những cảm xúc đã trải qua khi có con đầu lòng. 3 năm đầu có con, tôi thấy đứa trẻ như nuốt chửng mình", Su chia sẻ trên Weixin.
![]() |
Nhiều bà mẹ trẻ đối diện áp lực tâm lý khi lần đầu có con. Ảnh: AFP. |
"Tôi trách mình không phải người mẹ tốt"
Khi mang thai, Su tưởng tượng mọi thứ đơn giản và có thể kiểm soát, cô chuẩn bị những đồ dùng cần thiết theo danh sách đặt hàng trực tuyến, nghĩ như vậy là đủ để chào đón một thành viên mới.
Thường xuyên xem các bộ phim tình cảm gia đình, Su cũng giống như nhiều cô gái trẻ khác mang trong mình kỳ vọng tươi đẹp về cuộc sống sau khi có con. "Dù điều đó không xấu, nhưng ở khía cạnh nào đó, những ảo tưởng khiến nhiều người vỡ mộng khi đối diện khó khăn thực tế".
Lúc mới sinh, Su rất vui. Nhà có chồng và bố chồng ở nhà sẽ giúp chăm sóc đứa trẻ, cô nghĩ mình hẳn không phải tất bật. Nhưng vấn đề cũng đã đến khi gia đình 4 người không hề biết gì về cách chăm sóc một đứa bé sơ sinh.
Đêm thứ 2 sau khi sinh, Su dùng máy hút sữa nhưng sau khoảng 10 phút, cô chỉ lấy được một chút sữa. "Tôi ngồi trên giường, cảm thấy khó chịu và hoang mang. Tôi tự hỏi tại sao mình không có sữa, liệu con có bị đói không?".
Ngày ra viện và về nhà riêng, những khó khăn ập đến. Su bị nứt núm vú nhiều lần, mỗi lần đứa trẻ bú đều khiến cô đau đớn. Nhưng cô lo lắng hơn rằng con không đủ no.
"Nhiều lúc tôi vừa cho con bú vừa rơi nước mắt, thậm chí không biết mình khóc vì đau hay vì đang trách bản thân. Tôi nghĩ mình là một người mẹ không đủ tốt. Ngủ không đủ giấc nên tôi bị vàng da mãi không khỏi, tôi thấy mình thật vô dụng".
![]() |
Su tự trách mình không phải người mẹ tốt, cô thắc mắc liệu những người khác có yêu thương con họ một cách tự nhiên không. Ảnh: Depositphotos. |
Tìm kiếm những cách chăm sóc trẻ trên mạng, những hướng dẫn khác nhau làm Su bối rối. Bố chồng cô khuyên con dâu không nên căng thẳng quá mức, nên ra ngoài hít thở không khí nhiều hơn.
"Nhưng tôi không dám đi đâu, sợ con sẽ khóc bất cứ lúc nào. Tôi ước mình có thể trở thành một người mẹ tốt", Su nhớ lại.
Rơi vào trầm cảm
Một lần, Su cãi nhau với chồng. Nhưng bố chồng của cô đã mắng cô: "Con lúc nào cũng nói con khó chịu. Con có biết chúng ta đã chịu đựng con bao lâu rồi không? Bà nội đứa trẻ đã đẻ 6-7 người con, nhưng con mới có một đứa thôi mà đã tức giận đến vậy".
Từ đó về sau, Su không muốn chia sẻ gì với gia đình nữa, thậm chí không muốn nói chuyện gì. "Tôi nghĩ trên đời này sẽ không có ai hiểu, không ai yêu tôi".
Su nhớ có lần khóa cửa phòng, cởi đồ của đứa con mới sinh và cả quần áo của mình, rồi nhẹ nhàng áp làn da của cô lên đứa trẻ để cảm nhận tình mẫu tử. "Khoảnh khắc da con chạm vào mình tôi mới ngỡ ngàng thấy hóa ra đó là tình yêu. Đó cũng là lần đầu tiên tôi cảm nhận được sự kỳ diệu của cuộc sống", Su nói.
Khi chuyện chăm con đã dần được giải quyết, Su lại gặp vấn đề mới. Một lần khi xuống siêu thị mua đồ, tới lúc tính tiền, Su muốn hỏi "giá bao nhiêu" nhưng cô thấy mình nói rất nhỏ.
"Tôi giật mình nhận ra bản thân thực sự có vấn đề, dường như không thể giao tiếp với mọi người một cách bình thường, tự hỏi có phải tôi bị trầm cảm sau sinh không? Nó nghiêm trọng đến mức nào?".
![]() |
Nhiều phụ nữ bị trầm cảm sau sinh, họ càng đau khổ hơn nếu không có sự thấu hiểu và chia sẻ từ gia đình. Ảnh: Korea Times. |
Su bắt đầu học viết nhật ký dù không hề muốn viết chút nào. Cô ghi ra những nỗi sợ hãi và tức giận, buộc bản thân viết những giải pháp có thể nghĩ được để giảm bớt suy nghĩ độc hại trong đầu.
"Tôi tiếp tục đọc sách và học cách chăm con. Tôi cố gắng thỏa hiệp và không gây ồn ào nữa, xem phim và tìm kiếm những niềm vui trong thời gian chăm con. Tôi thấy mình xinh đẹp hơn, gia đình cũng thuận hòa, mọi thứ dường như đang đi vào đúng hướng".
Hết thời gian nghỉ thai sản, Su quay lại với công việc. Cô bắt đầu một chu kỳ khủng hoảng mới. Cường độ công việc ban ngày quá cao, đêm về con quấy khóc khiến bà mẹ trẻ không thể ngủ ngon. Su bị mất ngủ suốt 3 năm đầu sau khi sinh con. "Tôi không còn là chính mình", cô nói.
Dần dần, Su học cách dành thời gian riêng cho bản thân. Buổi trưa, cô tranh thủ một tiếng được nghỉ đến đến hiệu sách đối diện công ty hoặc tới phòng tập thể dục. Su đọc thêm sách và học vẽ tranh để giải tỏa cảm xúc.
"Không có mục đích cụ thể nào, tôi chỉ muốn được làm những gì mình thích, những việc không phải vì trách nhiệm mà là vì bản thân để thấy mình tự do", Su nói về con đường giúp cô thoát khỏi áp lực tâm lý khi lần đầu làm mẹ.
Theo Zing
Từ năm 4 tuổi, Độ Độ đã bị cha bắt cởi trần chạy trong tuyết, học lái máy bay, đi bộ qua sa mạc. Thế nhưng, người mẹ lại phản đối cách giáo dục quá khắc nghiệt này.
" alt=""/>'3 năm đầu có con, tôi trách mình không phải người mẹ tốt'Tôi và Linh yêu nhau từ những năm học cấp 3. Sau đó, chúng tôi cùng lên thành phố học đại học, ra trường may mắn đều xin được việc làm. Chúng tôi dự định khi công việc ổn định khoảng 1-2 năm, cả hai sẽ tổ chức đám cưới.
Tuy nhiên, mọi thứ không đơn giản như tôi và Linh tưởng tượng. Khi vào làm tại một công ty tư nhân, tôi bỗng dưng "lọt vào mắt xanh" của con gái sếp. Thúy làm cùng phòng với tôi, hàng ngày ngồi cạnh tôi, không ngừng tán tỉnh và dùng đủ mọi cách để thu hút sự chú ý từ tôi.
Ban đầu, tôi thực sự cảm thấy khó chịu bởi tôi đã có bạn gái. Trong khi đó, Thúy luôn lấy cái mác "con gái sếp" để bắt tôi làm điều này, điều kia theo ý của cô ấy. Sếp giao phó con gái cho tôi hướng dẫn, chỉ bảo nên tôi không biết phải phản ứng, hành xử thế nào. Tôi lúc nào cũng cố gắng tránh tiếp xúc với Thúy nhất có thể.
Vì cuộc sống nghèo khó, tôi quyết định tiến đến với con gái sếp (Ảnh minh họa: TD).
Tuy nhiên, dần dần, tôi thấy Thúy không tiểu thư, đỏng đảnh hay khó chịu như hồi mới quen. Cô ấy cũng khá dễ thương, là người chăm chỉ, cầu tiến và tài năng trong công việc. Dù mất thời gian cho tôi, Thúy vẫn luôn hoàn thành mọi việc được giao khá tốt.
Mặc dù vậy, tôi vẫn chỉ coi Thúy như một cô em gái hay nữ đồng nghiệp cùng cơ quan không hơn không kém. Tôi cũng nhiều lần kể với Thúy về Linh, thường xuyên đăng ảnh bạn gái lên mạng nhưng có vẻ, Thúy vẫn rất kiên trì với tôi, không có ý định từ bỏ.
Chuyện này đương nhiên tôi giấu không cho Linh biết. Tôi sợ bạn gái sẽ ghen hay lo lắng cho tôi. Bạn thân khuyên tôi nếu định tiến tới với Linh mà Thúy không bỏ cuộc thì tôi nên là người bỏ cuộc. Tuy nhiên, công việc này quá tốt đối với tôi. Trai nghèo bươn trải nơi thành phố như tôi, tôi không thể nào nghỉ việc được.
Trong đầu tôi thời điểm đó chưa từng có ý định không cưới Linh. Tuy nhiên, mọi thứ đã hoàn toàn thay đổi khi tôi về quê thăm gia đình. Nhìn thấy chị gái và anh rể tôi nghèo khó, ăn không dám ăn, mặc không dám mặc, con ốm phải đi vay mượn để đưa đi viện, suốt ngày cãi nhau vì tiền, tôi tự dưng cảm thấy bừng tỉnh.
Nếu tôi và Linh cưới nhau, liệu cuộc sống của chúng tôi có khá khẩm hơn anh chị tôi không? Yêu nhau đến mấy mà không có tiền, rồi cũng sẽ đến lúc chia tay. Cuộc sống ở thành phố thì ngày càng đắt đỏ, khó khăn.
Và tôi nghĩ ngay đến Thúy. Nếu tôi cưới Thúy, cuộc đời tôi chắc chắn sẽ sang trang khác. Gia đình Thúy chỉ có mỗi mình cô ấy, cơ ngơi thì như thế, chẳng phải sau này chúng tôi sẽ được hưởng tất cả hay sao? Rồi tôi sẽ ngẩng mặt được với đời, có thể chăm lo cho bố mẹ, anh chị và các cháu.
Tôi không phủ nhận trong giây phút ấy, tôi có sự so sánh giữa Linh và Thúy. Linh xinh xắn, hiền hậu, là mối tình đầu suốt 7 năm của tôi. Chúng tôi rất hợp nhau nhưng nhà Linh cũng nghèo chẳng kém gì nhà tôi.
Còn Thúy, cô ấy xinh đẹp theo kiểu sắc sảo, cá tính. Thúy tài giỏi, lại là con nhà giàu. Đặc biệt, Thúy rất yêu tôi và không ngừng muốn chúng tôi trở thành một cặp.
Suy đi tính lại, tôi thấy tình cảm có thể vun đắp dần dần. Tôi cũng quý mến Thúy chứ không hề cảm thấy chán ghét. Nếu đến với nhau, tôi nghĩ mọi thứ sẽ ổn cả thôi.
Tôi biết mình đích thị là thằng đàn ông tồi khi quyết định chia tay Linh để đến với Thúy. Linh rất đau khổ, khóc lóc níu kéo suốt khiến tôi thấy tội lỗi vô cùng nhưng không thể nào làm khác được.
Yêu Thúy được hơn một năm, chúng tôi dự định tiến tới hôn nhân. Tuy nhiên, khi chuẩn bị gặp mặt hai bên gia đình, Thúy bỗng dưng xin lỗi tôi và nói lời chia tay. Tôi không thể tin được khi nghe những gì cô ấy thú nhận.
Thúy cho biết, ngày quen tôi, cô ấy rất ấn tượng vì tôi trông khá giống... bạn trai cũ của cô ấy. Họ "đường ai nấy đi" vì anh ta sang nước ngoài định cư, còn Thúy lại muốn sống tại Việt Nam. Thúy không phủ nhận chuyện mình hiếu thắng, thích chinh phục tôi cho bằng được.
Song giờ bạn trai cũ của Thúy quay về muốn nối lại tình xưa khiến Thúy rất phân vân. Sau khi "nghe con tim mách bảo", cô ấy nhận thấy mình thực sự yêu anh ta và muốn ở bên anh ta hơn tôi.
Tôi cũng giống như người đàn ông trong câu chuyện trên, có hai cô gái cùng yêu mình rồi một ngày lại mất đi tất cả. Giữa tình cảm và lý trí, tôi đã chọn lý trí nhưng vẫn không đâu vào đâu.
Giờ tôi còn có thể cứu vãn tình thế không? Tôi đã lựa chọn Thúy thì nên giành lại cô ấy bằng được? Hay tôi nên "mặt dày" quay về xin Linh tha thứ cho tôi?
Góc "Chuyện của tôi" ghi lại những câu chuyện trong đời sống hôn nhân, tình yêu. Bạn đọc có câu chuyện của mình muốn chia sẻ vui lòng gửi về chương trình qua hòm thư: [email protected]. Câu chuyện của bạn có thể được biên tập nếu cần. Trân trọng.
" alt=""/>Bỏ mối tình đầu để yêu con gái sếp, tôi nhận về cái kết bất ngờHilux vẫn giữ hình thức nhập khẩu Thái Lan. Mức giá tăng mạnh của bản Hilux 2.4 4x2 AT đi kèm một số nâng cấp mới.