您现在的位置是:Nhận định >>正文
Truyện Phi Tẩu Công Lược
Nhận định665人已围观
简介*Chương này có nội dung ảnh,ệnPhiTẩuCôngLượlich ngoại hang anh nếu bạn không thấy nội dung chương, v...
Lâm Cẩm Vân xách theo túi lớn túi nhỏ đang trên đường về trấn Cao Hồ. Năm nay trường cấp 2 Nhất Trung được nghỉ sớm, Cẩm Vân lại chủ nhiệm khóa không phải trực ban thành ra lại được nghỉ sớm hơn đồng nghiệp vài ngày.
Giữa trưa hè nắng gắt, nhiệt độ cao đến nỗi thiêu cháy cả vùng đất lớn trước mắt. Từ đường trấn hướng ánh nhìn ra xa chỉ thấy lác đác vài mảnh ruộng, trên ruộng thấp thoáng bóng người vẫn đang vùi đầu canh tác.
Lâm Cẩm Vân đi đường mệt nhọc, đứng dưới gốc cây dâu bên đường nghỉ chân, vừa mới buông đồ trong tay xuống liền nghe tiếng người gọi mình ở ruộng rau sau lưng.
"Cháu Vân về đấy hở?"
Lâm Cẩm Vân xoay người sang vẫy vẫy tay chào người nọ: "Thím Vương."
"Chắc trên huyện người ta nghỉ hè rồi đấy. Ái chà, nhìn xem bao nhiêu là túi to túi nhỏ, lại mang thứ gì tốt về thế hở cháu?"
Lâm Cẩm Vân vội vàng cúi người lấy ra hai quả đào mật từ trong túi nilon màu đỏ dưới chân, theo đường mòn uốn lượn đến bên cạnh thím Vương, đưa ra hai quả đào: "Thím Vương, đây đây, nếm thử mấy quả đào nào."
"Ôi ngượng thế chứ lị."
Vương Bích Ngọc tuy miệng nói lời khách sáo nhưng tay lại không chút khách khí, vội vàng xoa xoa vạt áo lau đi đôi tay dính đầy bùn đất, vui tươi hớn hở cầm lấy đào trong tay Lâm Cẩm Vân.
"Vẫn là cháu Vân đây có bản lĩnh. Nhìn mà xem, làm giáo viên ở huyện trên vẻ vang cỡ nào, đến cả đồ mang về nhà cũng tốt hơn ở đây nhiều, nhìn quả đào này xem, tươi ơi là tươi nhé!"
Vương Bích Ngọc vừa nói chuyện vừa đưa đào lên gặm một miếng to: "Tư Tuệ nhà thím nếu có nửa phần bản lĩnh của cháu thôi thì thím đây nửa đêm nằm mơ cũng có thể cười tỉnh lại."
"Thế giờ Tư Tuệ đang làm gì hả thím?"
"Ai có biết nó làm gì đâu, ở trong nhà cứ không yên, ba ngày thì hết hai ngày chạy ra ngoài, cũng không biết tìm việc mà làm cho đường hoàng, suốt ngày vớ va vớ vẩn, mấy hôm trước còn nói với thím muốn hùn vốn làm ăn buôn bán với người ta. Cháu nói xem, dựa vào nó? Liệu có tin nổi không?!"
"Thím cũng đừng nôn nóng quá. Đất nước ta đang chủ trương cải cách mở cửa, hiện giờ đã không còn đóng cửa như trước mà đang khuyến khích nền kinh tế thị trường, đề xướng đi đầu làm giàu đó chứ."
Lâm Cẩm Vân thấy Vương Bích Ngọc mặt mày hoang mang, sợ bà ta nghe không hiểu, lại giải thích. "Nghĩa là cổ vũ người trẻ tuổi, khuyến khích dân nông thôn ra ngoài gầy dựng sự nghiệp, với đầu óc của chị Tư Tuệ có khi làm ăn lớn thành công cũng không chừng, đến lúc đó thì thím lại chả được hưởng phúc còn gì."
"Không làm thím phiền thêm đã thắp hương cảm tạ lắm rồi. May là còn thằng anh trai giỏi giang của nó biết làm gia cụ, đóng đồ gỗ kiếm tiền nuôi gia đình, bằng không chỉ còn cách bán hết mấy sào ruộng này mà đi xin ăn, cha bọn nó lại mất sớm, chả để lại được gì."
Vương Bích Ngọc nói xong liền chua mũi đỏ mắt, nước mắt chực trào, nhưng trong tay cầm hai quả đào không tiện lau, đành phải nâng ống tay áo dính bẩn của mình lên dụi dụi mấy cái.
Lâm Cẩm Vân nhìn bà thím kia nước mắt giao hòa cùng bùn đất, càng lau mặt càng bẩn, muốn nói lại thôi.
"Thím ấy hả, giờ cũng không mong ngóng gì khác hơn là thằng Tư Minh nhà thím có thể sớm thành gia, cưới một đứa con gái tốt về hầu hạ người mẹ số khổ của nó, ấy mới coi là hưởng phúc được."
Vương Bích Ngọc nói xong liền chuyển mặt về hướng Lâm Cẩm Vân, nở ra nụ cười còn nhiệt liệt hơn cả ngày hè.
Có thể nói là cười ý vị thâm trường.
Lâm Cẩm Vân không dám tùy tiện đón nhận nụ cười này, cô nhìn chằm chằm bộ mặt nhòe nhoẹt bùn đất lại còn óng ánh nước mắt trông thật buồn cười, vội mím môi cười hàm súc, cười không hé răng.
Vương Bích Ngọc thấy cô không nói nữa, có chút bực dọc cô đầu óc chậm chạp, đang tính mở miệng nói, lại bị Lâm Cẩm Vân cắt ngang: "Thím à, thím cứ làm tiếp đi nhé, cháu về nhà trước đã."
Vương Bích Ngọc cũng không nói thêm gì nữa, xua xua tay: "Ái chà, đi đi. Đi về mà gặp chị dâu mới của cháu."
"Chị dâu mới nào cơ?"
Lâm Cẩm Vân nghe không hiểu, chợt sửng sốt.
Vương Bích Ngọc thấy Lâm Cẩm Vân ngạc nhiên như thể chẳng hay biết gì, khóe mắt đầy nếp nhăn chợt cong lên, khóe miệng cũng nhếch lên tràn đầy sức sống, vội vàng cúi người gần sát lại, dùng khuỷu tay huých Lâm Cẩm Vân: "Cháu không biết sao? Mẹ cháu không nói cho cháu nghe à?"
"Trước kì nghỉ ở trường bộn bề nhiều việc, cả tháng rồi cháu không về nhà, lại xảy ra sự gì rồi sao?"
"Ha ha, chính là thằng anh ngốc... À không, chính là anh Hai bị bệnh của cháu đấy. Mẹ cháu đã tìm được cho anh Hai cháu một người vợ rồi, còn rất xinh đẹp nữa là. Cũng phải nói là mẹ cháu lợi hại thật, có thể âm thầm làm được chuyện lớn như vậy, đến con gái mình mà cũng giấu diếm. Thím mới gặp hôm trước đây thôi, chạy tới hỏi thì mẹ cháu không chịu nói, nhưng việc này không phải quá rõ ràng rồi sao, ha ha."
Lâm Cẩm Vân nghe xong lời này lại cảm thấy khiếp sợ, vội cáo biệt Vương Bích Ngọc, nhanh chân chạy như bay về nhà.
Một đường trở về này, trong lòng đủ loại cảm xúc đan xen.
Nhà họ Lâm cũng coi như là một hộ dân khá giả trong trấn. Ông Lâm trước kia dựa vào nghề chăn nuôi chằng nghịch mà sống, sinh được hai trai một gái, Lâm Cẩm Vân là út, trên còn có hai anh trai, Lâm Vĩ Kiện và Lâm Vĩ Khang. Anh Hai Lâm Vĩ Khang năm mười hai tuổi vô ý ngã vào ao cá, may sao được người cứu lên nhưng lại sốt cao suốt mấy ngày liền, một giấc ngủ dậy tuy bảo toàn mạng sống nhưng lại thất thần, trí lực chỉ bằng đứa con nít bảy tám tuổi.
Bà Lâm - Quách Xuân Lan là mẫu người tính tình quật cường không tin vào số mệnh, từ đó về sau liền dẫn Lâm Vĩ Khang đi khắp nơi tìm y hỏi dược, một năm hao tốn không biết bao nhiêu tiền bạc công sức nhưng vẫn không thấy Lâm Vĩ Khang tiến triển chút nào.
Thế mới biết khi tuyệt vọng người ta có thể thử bất cứ cách gì, Quách Xuân Lan cố chấp theo ý mình, không ngần ngại cho con trai thử bất kì phương pháp chữa bệnh hoang đường nào, từ phương thuốc cổ truyền đến các loại liệu pháp dân gian, nhưng chỉ làm cho bệnh tình Lâm Vĩ Khang ngày một xấu đi.
Sau đó Lâm Vĩ Khang lại vô tình mắc phải chứng hưng cảm*. Khi không hưng cảm thì chỉ ngây ngô vụng về xem như vô hại, nhưng một khi phát bệnh thì thấy vật liền đập gặp người liền đánh, chẳng khác gì thằng điên.
Tags:
相关文章
Siêu máy tính dự đoán Newcastle vs Arsenal, 3h00 ngày 6/2
Nhận địnhPhạm Xuân Hải - 05/02/2025 05:25 Máy tính dự ...
阅读更多Nhận định, soi kèo U19 Đà Nẵng vs U19 Quảng Nam, 13h00 ngày 27/12: Tiếp tục chiến thắng
Nhận địnhHồng Quân - 26/12/2024 20:47 Nhận định bóng đ ...
阅读更多Hoàng Yến Chibi nói gì khi bị chê chưa bùng nổ, ca từ gây tranh cãi?
Nhận địnhHoàng Yến Chibi vừa giới thiệu EP Duyệt (đĩa nhạc mở rộng) gồm 4 ca khúc: Sốc nhiệt, Duyệt, Đào đâu ...
阅读更多
热门文章
- Nhận định, soi kèo Al Ahli vs Qatar SC, 20h30 ngày 7/2: Cửa dưới ‘ghi điểm’
- Con gái NSND Trần Nhượng gặp may mắn bất ngờ
- Đạt 4 điểm 10, con gái NSND Trần Nhượng sáng cửa quán quân
- Hoa hậu Quốc gia Việt Nam 2023: lộ diện 6 mentor cho phần thi trang phục dân tộc
- Nhận định, soi kèo Araz Nakhchivan vs Zira, 19h00 ngày 6/2: Cửa dưới ‘ghi điểm’
- Huỳnh Lập, Diệu Nhi mừng Năm Chà đoạt quán quân Cười xuyên Việt
最新文章
-
Nhận định, soi kèo Persekat Tegal vs Persibo Bojonegoro, 15h30 ngày 5/2: Khôn nhà dại chợ
-
Từng muốn tự vẫn vì lộ clip nóng, MC xinh đẹp bán bánh để mưu sinh
-
Trạm cứu hộ trái tim tập 37: Nghĩa bị kết án, bà Lan tiết lộ sốc
-
Giải thưởng Baeksang lần thứ 59: Song Hye Kyo, Thang Duy lọt top đề cử
-
Nhận định, soi kèo Bravo vs Primorje, 21h00 ngày 7/2: Out trình
-
Nhận định, soi kèo U19 Đà Nẵng vs U19 Quảng Nam, 13h00 ngày 27/12: Tiếp tục chiến thắng