当前位置:首页 > Thời sự > Soi kèo góc Fiorentina vs Como, 18h30 ngày 16/2 正文
标签:
责任编辑:Kinh doanh
Nhận định, soi kèo U20 Syria vs U20 Nhật Bản, 14h00 ngày 17/2: Không thể cản bước
Ngắm Yan My với bộ ảnh White Witch - Phù thuỷ trắng:
![]() |
![]() |
Yan My sắc lạnh, kiêu kỳ trong bộ ảnh mới. |
![]() |
Mỗi dịp Halloween về, cô thường cùng bạn bè "bày trò". |
![]() |
Thay vì chọn hóa trang thành những nhân vật đáng sợ, Yanmy chọn cosplay các nhân vật dễ thương như công chúa, bí ngô, khoai tây... |
![]() |
Linh Anh
Photo:Khánh Lê
Độc giả có thể tham khảo gợi ý dưới đây để lựa chọn cho mình bộ trang phục ấn tượng, độc đáo đi chơi Halloween.
" alt="Yan My sắc lạnh với trang phục 'Phù thủy trắng' dịp Halloween"/>Yan My sắc lạnh với trang phục 'Phù thủy trắng' dịp Halloween
Trước hiên nhà, trên các con phố, trong ngõ nhỏ, hay kể cả ở công viên cho đến những ngôi đền chùa trên núi tại Hàn Quốc, bạn đều có thể bắt gặp những cây hồng có mặt ở khắp nơi. Từ lâu, chúng đã trở thành một nét đẹp trong văn hóa của người Hàn!
Những nơi sản xuất hồng khô sấy dẻo nhiều nhất là các khu vực Cheongdo, Mungyeong, Sangju với điều kiện thổ nhưỡng, khí hậu và đất trồng tốt nhất cho cây hồng. Mỗi năm những khu vực này cũng sản xuất ra 70% lượng hồng của cả nước cùng với nhiều loại thực phẩm chế biến từ cả lá hồng và trà hồng.
Hồng dẻo sấy khô Hàn Quốc - món quà tinh tế và ý nghĩa
Quy trình sản xuất kỳ công và phức tạp
Công đoạn sản xuất hồng khô sấy dẻo rất công phu. Người Hàn Quốc dùng giá đựng hồng rồi sử dụng nhiệt độ vừa phải thổi vào hồng để hồng khô từ từ một cách tự nhiên. Phơi liên tục dưới ánh nắng mặt trời đến 65 ngày hoặc hơn 1 tháng. Trong quá trình đó hồng còn được mát xa hằng ngày để hồng mềm bên trong và có mã đẹp. Kết quả là những quả hồng sấy luôn có hình thức rất đẹp mắt, bóng và tươi tắn.
![]() |
Chọn lọc và xử lý hồng khô sấy dẻo Hàn Quốc tỉ mỉ, công phu |
Món quà biếu sang trọng, cao cấp và ý nghĩa
Mang màu cam đậm tượng trưng cho màu sắc tươi vui, toả ra năng lượng và sự ấm áp, hồng khô sấy dẻo Hàn Quốc được xem như món quà có ý nghĩa đặc biệt đối với người thân yêu, đối tác hay các mối quan hệ tâm giao. Loại quả này thể hiện nguồn năng lượng và sự hạnh phúc, biểu trưng cho sự đam mê, sáng tạo, thành công, là biểu tượng của sức mạnh và sự bền bỉ.
Giá trị dinh dưỡng tuyệt vời
Quả Hồng khô sấy dẻo Hàn Quốc có màu cam đậm, không hạt, thịt mềm dẻo tựa màu của nhân trứng muối, kết hợp cùng lớp phấn trắng tự nhiên của đường trong quả. Chúng để lại dư vị ngọt ngào, thanh dịu không gắt, bên ngoài dẻo dai, bên trong mềm ẩm tạo cảm giác cực kỳ thích thú khiến trẻ em hay người lớn đều vô cùng yêu thích.
Các dưỡng chất trong hồng khô Hàn Quốc được biết đến rất tốt cho thần kinh, tim mạch. Quả hồng ngọt có thể giúp chế ngự cơn đói, do không có nhiều calories nên được nhiều người thừa cân bổ sung vào khẩu phần ăn của mình thay cho bánh kẹo, thực phẩm ngọt khác.
Có thể dùng kèm món ăn này với trà vừa tốt cho sức khỏe lại vừa là bữa xế dinh dưỡng cho cả gia đình quây quần vui vẻ, ấm áp bên nhau.
Giá trị dinh dưỡng vượt trội của hồng khô sấy dẻo Hàn Quốc |
Phân biệt với hồng khô sấy dẻo Trung Quốc
Để thưởng thức được trọn vẹn vị thơm ngọt cùng giá trị dinh dưỡng của hồng khô sấy dẻo Hàn Quốc, người tiêu dùng cần lưu ý để tránh nhầm lẫn với các loại hồng khô Trung Quốc. Những loại hồng này có những đặc điểm sau: To, dày, kích thước đều hơn và thường không có hạt; Mềm hơn, ăn rất dẻo, tuy nhiên vị ngọt lợ; Vận chuyển từ Trung Quốc qua đã lên men trắng và đều đẹp. Gần như lúc nào cũng nhìn thấy màu sản phẩm đẹp mắt; Gọt chưa kĩ còn sót vỏ ở phần dưới trái.
Với những sản phẩm không rõ nguồn gốc, có thể bị tẩm ướp thêm phụ gia hoặc chất bảo quản nhìn hấp dẫn nhưng bị ngọt lợ, dư vị chát, có thể ảnh hưởng đến sức khỏe người dùng.
Có nguồn gốc xuất xứ rõ ràng, hồng Hàn Quốc vẫn giữ được chất lượng khi bảo quản trong tủ lạnh. Lúc bỏ ra, các múi hồng vẫn giữ được độ dai mềm với hương vị ngọt ngào phảng phất dưới lớp tuyết mỏng nhẹ phủ trên bề mặt. Hồng được sấy khô, không dùng chất bảo quản vẫn giữ được hương vị tươi ngon tự nhiên ban đầu.
So sánh với hồng dẻo trôi nổi trên thị trường, miếng hồng không có độ giòn, chỉ thấy ngọt lợ vị hóa chất. Trái lại hồng khô sấy dẻo của Hàn Quốc khi ăn sẽ có vị ngọt và mềm, sau khi ăn sẽ lưu lại vị thơm phảng phất trên đầu lưỡi.
Phân biệt hồng khô sấy dẻo Hàn Quốc và hồng khô sấy dẻo Trung Quốc |
Để mua hàng chất lượng, người mua hàng có thể lựa chọn sản phẩm tại các siêu thị lớn, có uy tín như Lotte Mart, K-market, Klever fruit.
Mọi thắc mắc về nguồn gốc xuất xứ sản phẩm hoa quả Hàn Quốc, người tiêu dùng có thể liên hệ fanpage I Like K-food: https://www.facebook.com/ilikekfood |
Bùi Huy
" alt="Vị ngon khác lạ của hồng khô sấy dẻo Hàn Quốc"/>Và cũng đừng nghĩ rằng đợi đến khi bố mẹ có nhiều tiền thì sẽ như thế này như thế kia, nào ai biết sau này chuyện gì sẽ xảy ra, có thể sau một giây mọi chuyện đã khác. (ảnh minh hoạ)
Nội dung câu chuyện lấy nước mắt của nhiều người như sau:
Vợ của anh vì một lý do ngoài ý muốn đã qua đời được 4 năm, anh vì không có cách nào có thể chăm sóc được bố mẹ nên cảm thấy chán nản và mệt mỏi.
Một buổi tối khi anh trở về nhà, vì quá mệt mỏi nên anh chỉ chào hỏi đứa con ngắn gọn và không muốn ăn cơm, cởi xong bộ comple liền lên giường nằm. Đúng lúc đó, ầm một tiếng, bát mì tôm làm bẩn hết chăn và ga trải giường, hóa ra trong chăn có một bát mì tôm. “Cái thằng ranh con này”, anh ta liền vớ một chiếc móc quần áo chạy ra ngoài đánh cho đứa con trai đang ngồi chơi một trận.
Đứa con trai vừa khóc vừa nói:
- Cơm sáng đã ăn hết rồi, đến tối con chưa thấy bố về thấy đói bụng nên đi tìm đồ ăn, con tìm thấy mì tôm trong tủ bếp, muốn nấu mì tôm ăn nhưng bố dặn không được tùy tiện dùng bếp gas nên con lấy nước nóng từ trong vòi tắm pha mì tôm, con pha một bát ăn, còn một bát để phần bố. Sợ mì tôm bị nguội nên con mang vào giường ủ trong chăn đợi bố về ăn cho nóng. Con mải chơi đồ chơi mới mượn được của bạn nên khi bố về đã quên không nói với bố.
Anh không muốn đứa con thấy mình khóc nên vội vã vào nhà vệ sinh, mở vòi nước và khóc. Khi đã ổn định tinh thần, anh mở cửa phòng con trai và nhìn thấy đứa con trai trong bộ quần áo ngủ, nước mắt giàn giụa và tay đang cầm bức hình của mẹ nó.
Từ đó trở đi, anh chăm sóc con trai tận tâm hơn, chu đáo hơn, khi con trai mới vào học cấp I, anh đánh con một trận nữa. Hôm đó, thầy giáo gọi điện về nhà báo con anh không đi học, anh lập tức xin nghỉ về nhà, chạy đi tìm con khắp nơi, sau vài tiếng đồng hồ đi tìm anh đến một cửa hàng bán văn phòng phẩm nhìn thấy đứa con đang đứng trước một đồ chơi điện tử, thế là anh tức giận đánh con, đứa con không một lời giải thích, chỉ nói “Con xin lỗi”.
Một năm sau, anh nhận được điện thoại từ bưu điện, nói con trai anh đã bỏ một loạt các bức thư không viết địa chỉ vào hòm thư, cuối năm là lức bưu điện bận rộn nhất nên điều này gây ra rất nhiều khó khăn cho họ. Anh lập tức đến bưu điện, mang những bức thư đó về ném trước mặt con trai nói:
- Sao mày lại làm những trò thai quái thế này hả?
Thằng bé vừa khóc vừa trả lời:
- Đây là những bức thư con gửi cho mẹ.
Mắt người bố cay cay hỏi con:
- Thế sao một lúc gửi nhiều thư như vậy?
Đứa con nói:
- Trước đây con còn thấp nên không bỏ thư vào hòm thư được, bây giờ con lớn có thể bỏ thư vào được rồi nên con mang gửi hết những bức thư con viết từ trước đến giờ.
Ông bố nghe xong, tâm trạng rối bời không biết nói gì với con. Một lát sau ông bố nói:
- Mẹ con giờ ở trên thiên đàng, sau này con viết thư xong, hãy đốt nó đi thì có thể gửi thư cho mẹ được đấy.
Đợi đứa con ngủ, anh mở những bức thư đó xem đứa con muốn nói gì với mẹ, trong đó có một bức thư khiến anh vô cùng xúc động.
“Mẹ thân yêu của con: Con nhớ mẹ lắm! Mẹ ơi, hôm nay ở trường con có một tiết mục mẹ cùng con biểu diễn, nhưng vì con không có mẹ nên con không tham gia, con cũng không nói cho bố biết vì sợ bố sẽ nhớ mẹ. Thế là bố đi khắp nơi tìm con, nhưng con muốn bố nhìn thấy con giống như đang đi chơi nên con đã cố ý đứng trước một đồ chơi điện tử. Tuy bố đã mắng con nhưng con đã kiên quyết không nói cho bố biết vì sao. Mẹ ơi, con ngày nào cũng thấy bố đứng trước ảnh mẹ ngắm rất lâu, con nghĩ bố cũng như con rất nhớ mẹ đấy!
Mẹ ơi, con đã sắp quên giọng nói của mẹ rồi, con xin mẹ trong giấc mơ của con hãy để con được gặp mẹ một lần được không, để con nhìn thấy khuôn mặt của mẹ, nghe thấy giọng nói của mẹ, được không mẹ?
Con nghe mọi người bảo nếu ôm bức ảnh của người mình nhớ vào lòng rồi đi ngủ thì sẽ mơ thấy người đó, nhưng mà mẹ ơi, vì sao con tối nào cũng làm như thế mà trong giấc mơ của con vẫn không gặp được mẹ ?”
Đọc xong bức thư, ông bố òa khóc. Anh không ngừng tự trách mình: Phải làm sao mới có thể lấp được khoảng trống mà người vợ để lại đây?
Chúng ta là những ông bố bà mẹ khi đã mang cuộc sống của đứa con đến với thế giới này có nghĩa là gánh trên vai trách nhiệm vô cùng to lớn. Khi đã là một người mẹ, không nên tăng ca quá nhiều, khi đã là một người bố, không nên uống quá nhiều rượu, đừng nên hút nhiều thuốc, phải chăm sóc tốt cho bản thân mới có thể yêu thương con hết lòng, tuyệt đối đừng nên vì muốn kiếm nhiều tiền mà hủy hoại sức khỏe của mình, không có sức khỏe thì những danh lợi kia có nghĩa lý gì. Và cũng đừng nghĩ rằng đợi đến khi bố mẹ có nhiều tiền thì sẽ như thế này như thế kia, nào ai biết sau này chuyện gì sẽ xảy ra, có thể sau một giây mọi chuyện đã khác.
(Theo Khampha.vn)" alt="Bật khóc với bức thư con trai gửi mẹ đã mất"/>Hai chiếc đàn guitar, một chiếc trống châu Phi, lều bạt, túi ngủ, xoong nồi, chút thuốc men - đó là hành trang trong chuyến đi chưa hẹn ngày về của đôi bạn Hạ Tương Mân và Lương Thành (ở Chu Châu, Hồ Nam, Trung Quốc).
Trên chiếc xe Van cũ, ông Hạ (54 tuổi) chở bạn mình tới vùng biển Quảng Tây. Cả hai xuất phát vào ngày 2/10 và dự kiến sẽ đi du lịch khắp Vân Nam, Quý Châu, Tứ Xuyên.
Ông Hạ dáng người cao lớn, khỏe mạnh, còn ông Lương dù ít hơn 2 tuổi nhưng lại rất gầy gò, ốm yếu. Lý do là bởi, vào đầu tháng 9 năm nay, ông nhận tin “sét đánh” bị ung thư lưỡi giai đoạn cuối.
Trước đó, ông Lương thường thấy mình có các vết loét trong miệng. Ban đầu, ông nghĩ đó chỉ là biến chứng của bệnh tiểu đường nên không mấy quan tâm. Khoảng 6 tháng trở lại đây, vết loét ngày càng lớn, phát triển thành khối u, khiến miệng ông luôn lộm cộm, vô cùng khó chịu. Điều trị ở bệnh viện tuyến dưới không mấy hiệu quả, khi lên tuyến trên, ông Lương mới biết mình bị ung thư.
![]() |
Ông Hạ gấp rút chuẩn bị chuyến đi trong 20 ngày. |
Các bác sĩ cho biết, với trường hợp của ông, họ sẽ thực hiện ca phẫu thuật cắt một phần lưỡi. Tuy nhiên, tỷ lệ thành công của ca phẫu thuật chỉ là 50%. Lúc này, ông Lương đã không thể nói và nuốt bình thường được nữa.
Biết thời gian không còn nhiều, ông Lương từ chối nằm viện. Rời bệnh viện, ông Lương không về phòng trọ mà đến thẳng nhà người bạn họ Hạ. Câu đầu tiên ông nói với bạn mình là: “Anh Hạ! Em muốn ra ngoài và nhìn thấy thế giới lần cuối”.
Cuộc viếng thăm ngay khi từ viện về của Lương Thành đã khiến ông Hạ hiểu được sự gấp gáp của vấn đề. 20 ngày tiếp theo, ông gấp rút chuẩn bị cho chuyến đi.
Ngày 29/9, ông Hạ được người quen giới thiệu tới một tiệm sửa xe. Sau khi thỏa thuận giá cả, ông Hạ đồng ý mua chiếc xe cũ màu bạc với giá 25.000 tệ (khoảng 88 triệu đồng).
Chủ tiệm sửa xe đã thức cả đêm để bảo trì chiếc xe và một cảnh sát địa phương đã tích cực giúp đỡ ông hoàn tất thủ tục giấy tờ của chiếc xe. Ngày 30/9, sau khi đã vay nóng được một người bạn số tiền trên, ông Hạ đến lấy xe về.
Ông Hạ tháo ghế sau, lắp ván gỗ rồi mua 1 chiếc đệm để đặt trên xe. Người đàn ông này còn không quên mang theo dây sạc điện thoại và đèn pin.
Ngày lên đường, trong túi của ông Hạ chỉ có khoảng 3.000 tệ (hơn 10 triệu đồng). Một số bạn bè biết chuyện đã ủng hộ cả hai thêm 6.000 tệ nữa.
Ngày 2/10, họ lên đường từ sáng sớm, đến tối thì dừng chân ở Dương Sóc (Quảng Tây). Cả hai đậu xe, dựng lều, ăn bữa tối đơn giản. Ông Hạ dành chiếc đệm êm ái trên xe cho bạn còn mình ngủ trong lều. Dương Sóc là một vùng núi non sông nước hữu tình nhưng vì gần vào dịp nghỉ lễ Quốc khánh Trung Quốc nên nơi đây vô cùng đông đúc, chỗ nào cũng tắc đường, kẹt xe.
Đôi bạn quyết định rời đi vào buổi trưa hôm sau. Sau nửa ngày đường, họ đến thành phố Đông Hưng (Quảng Tây). Cả hai nhanh chóng tìm thấy một bãi biển vắng vẻ để dựng lều.
Ban ngày cả hai đi dạo và trò chuyện dọc bờ biển. Tối đến họ cùng ăn tối, đàn hát, ngắm sao. Vùng đất này dường như đã đáp ứng được sự mong đợi của họ bởi nước biển trong xanh, khung cảnh thanh bình, đẹp đẽ.
Thực ra, trước đây ông Hạ biết bạn mình luôn có ước muốn được đi du lịch bằng ô tô. Hồi đầu tháng 9, khi thấy sức khỏe của Lương Thành ngày một yếu, đi lại loạng choạng không vững, ông Hạ tự nhủ ngoài việc “lái xe và lên đường”, mình không thể làm gì khác.
Trên đường đi, ông Lương thường nằm trên tấm đệm phía sau xe. Dù có khó chịu đến đâu, ông cũng không than vãn nửa lời mà luôn tự mình chịu đựng.
“Tôi không bao giờ thuyết phục anh ấy. Tôi nghĩ đó là sự lựa chọn của riêng anh ấy và tôi luôn tôn trọng. Nhưng tôi nói với anh ấy rằng, khi nào anh cảm thấy không chịu đựng được nữa thì đừng ngần ngại, cứ nói với tôi một tiếng. Tôi sẽ lập tức đưa anh ấy trở về. Nếu anh ấy chết trên đường, tôi sẽ cõng anh ấy về. Anh ấy cũng đã viết sẵn di chúc. Ba mẹ anh ấy không còn. Anh ấy chỉ có 1 đứa con đang sống cùng người vợ đã ly hôn”, ông Hạ chia sẻ.
Từng dựng lều ở trong nhà bạn
Biết bạn bị căn bệnh tiểu đường đeo bám đã 10 năm, Hạ Tương Mân luôn chú ý xem chỉ số đường huyết của Lương Thành ra sao, có bị hoa mắt chóng mặt hay không.
Trên hành trình của mình, hai người bạn không đưa ra kế hoạch chi tiết, không chắc chắn sẽ dừng ở đâu. “Mục đích duy nhất trong chuyến đi là chúng tôi muốn được sống và sống những ngày tháng tươi đẹp nhất”, người đàn ông 54 tuổi nói.
Hạ Tương Mân và Lương Thành đều có chung sở thích đi du lịch tự túc. Trước đây, họ đã cùng nhau đi đến nhiều nơi trên đất nước Trung Quốc.
Khoảng 5 năm trước, cả hai đã dành hơn 20 ngày để đi xe máy từ Hồ Nam đến Quảng Đông, sau đó đến Phúc Kiến, Giang Tây và cuối cùng là quay lại Hồ Nam, trải qua chặng đường hơn 4.000 km.
Điểm đến của họ không phải là các danh lam thắng cảnh nổi tiếng mà là các địa điểm còn hoang sơ, phong cảnh đẹp. Chi phí sinh hoạt ở những nơi này thường khá rẻ. Cả hai trực tiếp đến nhà người dân mua thức ăn và thường mất không quá 10 tệ (khoảng 35.000 đồng) một bữa.
Ông Hạ và ông Lương vốn là bạn học cấp 2 nhưng ngày đó họ không mấy thân thiết. Những năm tháng trưởng thành, họ thi thoảng chỉ chào nhau xã giao khi tình cờ gặp mặt.
![]() |
Ông Hạ mua chiếc xe cũ bằng số tiền vay nóng bạn bè. |
Khoảng 8 năm trước, một lần thấy Lương Thành đi qua nhà nên ông Hạ mời bạn vào chơi. Lần ấy, ông Hạ nhận ra giữa hai người có khá nhiều điểm chung. Ông Lương là một người khá hay chuyện chứ không ít nói, lạnh lùng như mình nghĩ.
Sau đó, ông Lương thường xuyên ghé nhà anh Hạ chơi. Trong 6 chiếc chìa khóa của nhà mình, ông Hạ dành riêng một chiếc cho bạn hiền để ông Lương có thể đến nhà mình bất cứ lúc nào.
Ba năm trước, ông Hạ ly hôn. Ngày ký đơn, ông bước ra đường với một chiếc túi xách trên tay. Dù có nhiều bạn bè nhưng ông Hạ chỉ đủ tự tin đến tìm Lương Thành.
Về phần mình, ông Lương cũng đã ly hôn 10 năm nên thuê một căn nhà nhỏ để ở. Khi ông Hạ đến sống cùng, ông Lương ngủ trong phòng riêng, còn ông Hạ dựng một cái lều trong phòng khách để ngủ. Họ sống theo cách này trong một năm rưỡi, sau đó tách ra đi thuê trọ riêng.
Ông Hạ sau đó mở một bếp ăn để bán đồ ăn. Thu nhập chỉ đủ duy trì cuộc sống eo hẹp. Ông chăm chỉ kiếm tiền và thi thoảng thong dong trên những hành trình khám phá của riêng mình.
Vào ngày thứ 8 của chuyến đi này, cả hai bị mắc kẹt ở thành phố Đông Hưng do ảnh hưởng của bão. Không thể sống tiếp trên bãi biển, họ ở tạm trong khách sạn của một người bạn.
Những ngày này, ông Hạ mua ít cá biển của người dân địa phương rồi hầm nhừ thành súp cho bạn ăn. “Về cơ bản anh ấy không nhai được nữa nên việc ăn cá lúc này là phù hợp nhất. Tôi đã mang theo một chiếc túi ngủ để có thể ngủ trong thời tiết âm 20 độ C. Tôi đã sẵn sàng để trải nghiệm với anhấy”, ông Hạ chia sẻ.
Hồng Hạnh(Theo The Paper)
Để thoát khỏi cuộc sống gò bó vì dịch Covid-19, anh Trọng đã cải tạo chiếc xe tải thành "ngôi nhà di động", đưa vợ con vừa đi du lịch vừa kết hợp bán cà phê.
" alt="Vay nóng tiền mua xe, đưa bạn thân bị ung thư du lịch khắp đất nước"/>Vay nóng tiền mua xe, đưa bạn thân bị ung thư du lịch khắp đất nước
Chuyên gia thời trang người Úc - Jane Lu bắt đầu gây dựng nền tảng bán hàng Showpo, tên đầy đủ là Show Pony, vào năm 2010. Khi đó, cô đã chuyển sang bán quần áo trực tuyến, nhưng cha mẹ vẫn nghĩ rằng cô đang làm kế toán cho một công ty có tiếng.
Cha mẹ của Jane - bà Queenie, 61 tuổi và ông Frank Lu, 67 tuổi, là những người nhập cư từ Trung Quốc. Cả hai làm công việc quét dọn ở Sydney khi Jane mới 8 tuổi.
Nhưng họ đặt nhiều hy vọng vào cô con gái, người từng làm việc tại Ernst & Young, một công ty kế toán lớn, có uy tín ở Úc. Vì sự kỳ vọng đó mà Jane không biết làm thế nào để nói với họ rằng cô ấy ghét công việc đó.
Cha mẹ chỉ phát hiện ra khi Jane đã trả hết nợ thế chấp, thậm chí còn mua cho bố mẹ một chiếc xe hơi khi công ty ăn lên làm ra.
Trước đó, Jane vẫn ngồi cạnh mẹ mình trên xe buýt mỗi sáng, giả vờ đi làm kế toán.
“Tôi mặc bộ đồ công sở mỗi ngày. Tôi bắt xe buýt vào thành phố với mẹ và mang theo chiếc túi đựng máy tính xách tay trống rỗng… Tôi đã đặt câu hỏi về những quyết định trong cuộc sống của mình khi đó rất nhiều”, Jane chia sẻ.
Nhận ra rằng mình không thể “làm kế toán trong suốt phần đời còn lại”, Jane đã chớp lấy cơ hội vào năm 2010 khi một người bạn rủ rê bán quần áo từ một quầy hàng pop-up (chỉ xuất hiện trong thời gian ngắn, tại những địa điểm đặc biệt, bất ngờ).
Jane quyết định nghỉ việc, sử dụng thẻ tín dụng để mua hàng, nhét quần áo vào túi rác rồi giấu trong nhà. Mặc dù công việc kinh doanh phát triển tốt, nhưng không lâu sau đó, bạn cô đã rút lui, để kiếm một công việc ổn định hơn.
Cô tập trung vào kinh doanh online thay vì cố gắng quản lý một cửa hàng bán trực tiếp.
![]() |
Jane Lu tham dự tiệc ra mắt Showpo tại Mỹ năm 2017. |
“Thời trang trực tuyến chỉ mới bắt đầu nhưng nó đã nhanh chóng trở nên lớn mạnh. Vào thời điểm đó, nó có vẻ như là một cách làm việc thực sự ít rủi ro. Tôi không có đủ tự tin để trực tiếp làm việc đó, vì vậy bằng cách này, tôi có thể ẩn mình sau trang web”.
Sau một vài tháng phát triển chậm, Jane quyết định khởi động một chiến dịch trên Facebook. Chiến dịch này ngay lập tức giúp tăng phạm vi tiếp cận của cô.
Trong vòng một tháng, Showpo đã thu hút được từ 3.000 đến 20.000 người theo dõi, và đến năm 2012, Jane chuyển hàng hoá ra khỏi gara của bố mẹ để đưa vào một nhà kho.
Cho đến thời điểm đó, Jane vẫn chưa nói với bố mẹ mình về công việc, nhưng cô đã kiếm đủ tiền để nuôi họ. Cô trả hết nợ thế chấp và mua cho bố mẹ một chiếc xe hơi. Việc này khiến họ yên tâm phần nào và chấp nhận con đường mới của cô.
![]() |
Công việc kinh doanh phát triển nhanh chóng khiến Jane trở thành một trong những triệu phú trẻ nhất ở Úc. |
Hiện tại, Showpo có 1,8 triệu người theo dõi trên Instagram, 1,3 triệu người theo dõi trên Facebook và 95.700 người theo dõi trên trang TikTok mới ra mắt. Trang web này chuyên bán hàng thời trang và trang sức của các nhà thiết kế độc lập với khách hàng mục tiêu là người trẻ.
Jane, hiện đã kết hôn và có con, được coi là một trong những nữ doanh nhân tự thân thành công nhất của Úc.
Theo báo cáo, Showpo đã thu về 63.853 triệu USD chỉ trong năm 2019 và cô đã lọt vào Danh sách người giàu trẻ tuổi của AFR hàng năm kể từ năm 2017.
Bất chấp việc sở hữu hàng triệu đô la, Jane vẫn rất khiêm tốn và làm đám cưới trong một chiếc váy giá 222 USD từ bộ sưu tập váy cưới bán trên Showpo.
![]() |
Chiếc váy cưới 222 USD của Jane được nhiều khách hàng yêu thích. |
Đăng Dương(Theo NY Post)
Ở tuổi 25, Tori Dunlap tiết kiệm được 100.000 USD nhờ làm nhiều công việc và đầu tư. Hiện, cô gái 27 tuổi có sự nghiệp thành công, kiếm đủ tiền để nghỉ hưu, theo Newsweek.
" alt="Giả vờ đi xe buýt mỗi sáng, cô gái xây dựng cơ nghiệp 47 triệu đô"/>Giả vờ đi xe buýt mỗi sáng, cô gái xây dựng cơ nghiệp 47 triệu đô
Bệnh nhân tiền sử thay van động mạch chủ sinh học 4 năm, tăng huyết áp. Nhập viện tại Khoa Nội tim mạch lão học, bệnh nhân được chẩn đoán nhiễm trùng tiêu hóa mức độ nặng, tổn thương thận cấp, thay van động mạch chủ sinh học, phân biệt ngộ độc thực phẩm. Phác đồ điều trị là theo dõi, dùng dịch truyền, thuốc kháng sinh và thuốc ức chế.
Đến 16h10 ngày 28/11, bệnh nhân đột ngột tím tái, huyết áp không đo được, không bắt được mạch. Chẩn đoán sau hồi sức tích cực là ngưng tim ngưng thở, choáng nhiễm trùng từ đường tiêu hóa, van động mạch chủ sinh học, tăng huyết áp, tổn thương thận cấp. Bệnh nhân ngưng tim lần hai. Đến 21h30 cùng ngày, người thân xin đưa bệnh nhân về sau đó được xác định tử vong.
Người thân cho biết "ông ăn bánh mì từ sáng và đến chiều xuất hiện các triệu chứng nên không biết do thức ăn nào gây ra".
Báo cáo của bệnh viện cho hay đang lập hội đồng chuyên môn để xác định nguyên nhân bệnh nhân tử vong. Hiện Sở Y tế tỉnh chưa có ý kiến về trường hợp này. Nguyên nhân tử vong cũng chưa được kết luận.
Những ngày qua hơn 300 người ở Vũng Tàu đến viện khám và điều trị với các triệu chứng nghi ngộ độc sau ăn bánh mì mua tại tiệm bánh mì Cô Ba. Đến 15h ngày 29/11, Bệnh viện Vũng Tàu tiếp nhận 291 người, hiện 124 ca còn điều trị. Trung tâm Y tế Vietsovpetro tiếp nhận hơn 60 người, hầu hết đã xuất viện.
Trường Hà
" alt="Một người ở Vũng Tàu tử vong nghi liên quan 'ăn bánh mì'"/>