您现在的位置是:Thể thao >>正文
Siêu máy tính dự đoán Real Madrid vs Vallecano, 22h15 ngày 9/3
Thể thao3716人已围观
简介 Nguyễn Quang Hải - 09/03/2025 00:17 Máy tính ...
Tags:
相关文章
Nhận định, soi kèo Albirex Niigata vs Tokyo Verdy, 12h05 ngày 8/3: Nỗi buồn sân nhà
Thể thaoHồng Quân - 07/03/2025 20:20 Nhật Bản ...
【Thể thao】
阅读更多Sau tiệc sinh nhật, nữ sinh bàng hoàng biết sự thật về người chị tốt bụng
Thể thaoTôi là sinh viên từ quê lên tỉnh vừa học vừa đi làm thêm để có tiền trang trải vì gia đình tôi cũng không mấy khá giả. Ngoại hình tôi hơi nam tính do cắt tóc ngắn nhưng tính cách vẫn là phụ nữ bình thường.
Ở lớp tôi, có một chị lân la làm quen với tôi. Chị lớn hơn tôi 9 tuổi, ăn mặc bình dị, tính tình thân thiện. Chị hay hỏi tôi về bài vở ở trường. Có những buổi họp nhóm ở lại quá trưa, chị rủ tôi đi ăn và thường đòi trả tiền cho phần của tôi nhưng tôi không đồng ý. Chị hay tâm sự chuyện buồn vui với tôi, hầu như tất cả việc to việc nhỏ gì chị cũng kể, dần dần tôi thân thiết hơn với chị và cũng chia sẻ về cuộc sống của mình.
Biết hoàn cảnh gia đình tôi khó khăn, chị giới thiệu cho tôi làm phục vụ ở một quán cà phê chị hay đến, mức lương đủ cho tôi ăn uống, đóng học phí và tiền trọ, không cần phải xin tiền trợ cấp từ gia đình.
Tôi vui mừng đồng ý ngay, mặc dù chỗ làm cách chỗ tôi trọ khá xa. Chị nói chị mới mua nhà, nhà chị gần quán cà phê đó. Chị ở một mình nên tôi có thể dọn qua ở cùng với chị cho vui. Tôi hơi ngại nên từ chối. Sau này khi đi làm ca đêm về khuya đường vắng, vài lần tôi cũng ngủ lại nhà chị.
Ngày sinh nhật chị, tôi xin nghỉ làm để đến dự. Suốt buổi tiệc chị cứ nắm lấy tay tôi, cười vui vẻ. Các bạn chị nhìn tôi với ánh mắt kì lạ, nhưng không ai nói gì. Tiệc tàn, chị uống nhiều rượu nên say. Tôi chưa có bằng lái vẫn ráng chở chị về. Suốt đường đi, chị cứ ôm siết tôi, cười khúc khích thì thầm cái gì đó tôi nghe không rõ.
Khoảng một tuần sau, tôi nhận được tin nhắn từ một số điện thoại lạ. Nội dung chửi rủa tôi phá gia đình người khác, thất đức… Tôi không quan tâm lắm vì nghĩ là nhầm số, nhưng tối đó, khi tôi vừa đến chỗ làm thì có một người đàn ông đứng chờ sẵn. Anh ta kêu tôi ngồi xuống có chuyện cần nói.
Anh ta giới thiệu là chồng của chị. Hai người kết hôn được ba năm, có con trai 2 tuổi, đang trong thời gian ly thân. Con chị gửi cho ông bà ngoại còn chị dọn ra sống riêng ở căn nhà hiện giờ. Anh ta tìm hiểu thì biết là chị có qua lại thân thiết với tôi. Anh ta nghĩ vì tôi nên chị mới muốn ly hôn, muốn tôi cắt đứt không qua lại với chị nữa, để chị hàn gắn với gia đình.
Tôi quá ngỡ ngàng, trước giờ tôi không nghe chị nói là có gia đình hay con cái. Tôi khẳng định với anh rằng mình không có tình cảm gì với chị, chúng tôi chỉ là bạn bè. Tôi cần hỏi lại chị vì tôi không hề biết gì về chuyện này.
Tôi đi làm về, chạy qua nhà chị để hỏi chuyện thì chị cười thú thật, chị thích tôi và ly dị chồng cũng vì tôi. Hôm sinh nhật chị cố tình dẫn tôi theo để giới thiệu với mọi người. Chị bảo chỉ đến khi gặp tôi chị mới biết mình thích phụ nữ, mới biết tình yêu thật sự, còn hôn nhân là do ba mẹ sắp đặt.
Chị hứa hẹn chỉ cần tôi chấp nhận làm người yêu thì sẽ giúp đỡ tôi tiền bạc ăn học, sau này ra trường sẽ sắp xếp cho tôi công việc tốt. Tôi đã cố khuyên chị và giải thích, tôi chỉ có tình cảm chị em, bạn bè không hơn. Tôi là phụ nữ bình thường nhưng chị không chấp nhận và có vẻ không giữ được bình tĩnh.
Nghỉ hè, tôi về quê chơi. Chị liên tục điện thoại hỏi địa chỉ nhà tôi, nói muốn xuống thăm. Tôi không cho thì chị chuyển sang giận hờn khóc lóc, bóng gió muốn làm điều dại dột. Tôi tức giận không nghe điện thoại, không trả lời tin nhắn thì chị bỗng trở mặt. Chị gửi cho tôi một số tấm hình khá nhạy cảm của tôi trong những lần tôi ngủ lại nhà chị và dọa sẽ đăng lên mạng. Tôi thật sự không biết giải quyết như thế nào cho ổn thỏa.
Tôi không có ý định lợi dụng chị nên không thể nào đến với chị được và tôi còn phải đi học ở trường. Tôi phải làm gì để chuyện không ầm ĩ lên?
Phát hiện vợ có quỹ riêng 300 triệu, chồng kiên quyết ly hôn
Trước khi lấy chồng, tôi tiết kiệm được 300 triệu đồng gửi ngân hàng. Gần đây, chồng tôi phát hiện khiến hôn nhân của chúng tôi gặp rắc rối lớn.
">...
【Thể thao】
阅读更多Hàng loạt sao Việt cổ vũ chống dịch: Lời nhắn ‘Mạnh mẽ lên!’
Thể thaoThể hiện quyết tâm dập tắt Covid lần nữa, các nghệ sĩ cùng ghi hình để truyền đi thông điệp: Đừng chỉ ở yên mà không hành động! Hãy cùng nhau đồng lòng “giữ” khoảng cách, cùng chia sẻ và nhắc nhở nhau giữ gìn vệ sinh, đeo khẩu trang mỗi khi ra đường, tuân thủ phòng dịch một cách nghiêm túc để bảo vệ an toàn cho bản thân và những người xung quanh. Đừng quên theo dõi và cập nhật những thông tin dịch bệnh mới nhất từ Chính phủ. Mỗi người chúng ta đều là những mắt xích quan trọng trong cuộc chiến chống dịch. Hơn 90 triệu con tim luôn sát cánh bên nhau, cùng nhau chia sẻ những giá trị tinh thần để đẩy lùi Covid-19.
Cùng lắng nghe những nhắn gửi chân thành và quyết liệt từ dàn sao Việt gửi đến cho cộng đồng:
Châu Bùi luôn khéo léo lan tỏa năng lượng tích đến với mọi người Mlee bày tỏ niềm tin vững vàng với đội ngũ, cán bộ y tế đang âm thầm “chiến đấu” với Covid-19 Ca sĩ Lou Hoàng tự tin Việt Nam sẽ làm được, sẽ chiến thắng Với Thái Ngân, quan trọng nhất là cần phải bình tĩnh Ngọc Minh
">...
【Thể thao】
阅读更多
热门文章
- Nhận định, soi kèo Casa Pia vs Sporting Lisbon, 1h00 ngày 10/3: Khó cho đội khách
- Vệ tinh lâu đời nhất của Anh dịch chuyển bí ẩn
- Chứng khoán 11/10: Cổ phiếu VHM giúp VN
- Cô gái chủ động tán tỉnh cơ trưởng sau show hẹn hò
- Nhận định, soi kèo Athletic Bilbao vs Mallorca, 0h30 ngày 10/3: Sân nhà vẫn hơn
- Toyota Corolla mới có thể dùng công nghệ hybrid của BYD
最新文章
-
Nhận định, soi kèo Semen Padang vs Persib Bandung, 21h00 ngày 10/3: Củng cố ngôi đầu
-
Câu hỏi bất ngờ của vợ nhất thời khiến tôi “á khẩu”. Tôi biết vợ tôi nói về vụ đánh ghen ầm ĩ đang lan truyền trên mạng. Nhưng không chỉ có thế, cô ấy đang ám chỉ về lỗi lầm cũ của tôi.
Suốt đêm đó, tôi trằn trọc không thể nào ngủ được, còn vợ tôi vừa đặt lưng xuống đã ngủ ngon lành. Nhìn hơi thở vợ đều đều, vài lọn tóc lòa xòa trên gương mặt đã thấp thoáng vài nếp nhăn, lỗi lầm xưa như hiện về khiến lòng tôi day dứt.
Ảnh: Q.K Ba năm trước, tôi lỡ “say nắng” một cô nàng đồng nghiệp. Mối quan hệ chưa đi quá xa, nhưng thật lòng tôi đã có những ngày đêm cuồng điên nhung nhớ. Những ánh mắt trao nhau, những tin nhắn ngọt ngào khi không nhìn thấy nhau nơi công sở - thứ gia vị ngọt ngào khiến cho cuộc đời trở nên thi vị biết bao nhiêu.
Tôi chưa từng nghĩ sẽ làm vợ đau lòng, vì cô ấy không có lý do gì bị đối xử như thế. Vốn dĩ chẳng có ai biết trước mình sẽ ngoại tình cho đến khi thực sự bị chúng lôi kéo vào và bản thân dùng dằng không muốn gỡ.
Cho đến một bữa tối muộn, tôi thấy vợ đứng ở ngoài lan can tầng hai mãi không chịu vào ngủ. Tôi ra và thấy cô ấy đang khóc. Vợ hỏi: “Nói cho em biết, anh có còn yêu em nữa không?”.
Tôi sững sờ không hiểu chuyện gì thì điện thoại tôi đã nhận được vài bức ảnh từ điện thoại vợ chuyển sang. Những tin nhắn ngọt ngào tôi và “cô hàng xóm” nhắn cho nhau hiện rõ trên màn hình khiến tôi chết lặng.
Vợ tôi hỏi tôi rất nhiều, nhất thời tôi không còn nhớ rõ. Chỉ nhớ cô ấy nói: “Em không muốn làm to chuyện, bởi cũng chẳng có gì hay ho. Đơn giản thôi, một là anh và cô kia kết thúc ngay lập tức, hai là em và anh kết thúc không chần chừ. Em cho anh một cơ hội lựa chọn này. Nếu còn tái phạm, người quyết định sẽ là em. Anh suy nghĩ kĩ xem anh thực sự cần ai, trong ngày mai cho em câu trả lời”.
Dĩ nhiên, tôi chẳng cần đợi đến ngày mai mà trả lời ngay lập tức. Kể từ khi đó, vợ tôi không còn nhắc lại chuyện đó, nhưng cô ấy đã thay đổi ít nhiều. Cô ấy vẫn yêu chồng, vẫn chăm lo, chỉ là đã bớt tự nhiên cười nói.
Mỗi lần xem phim hay nghe đâu đó chuyện đàn ông ngoại tình, chuyện đàn bà bắt ghen, tôi luôn thấy chột dạ, thấy biết ơn vợ mình rất nhiều. Với những gì cô ấy đọc được, cô ấy hoàn toàn có thể chửi mắng sỉ nhục tôi, hoàn toàn có thể tìm gặp tình nhân của chồng mà làm ầm ĩ lên cho người ta một phen ê chề xấu hổ. Nhưng vợ tôi đã chọn cách im lặng. Và sự im lặng đó luôn luôn là món nợ cô ấy ban cho tôi không biết phải trả thế nào.
Tôi nằm nghĩ lại câu hỏi của vợ lúc ăn cơm: Nếu vợ và nhân tình đánh nhau tôi sẽ bênh ai, sẽ bảo vệ ai? Thật ra, với tâm thế một người đàn ông, khi đứng giữa hai người phụ nữ trong hoàn cảnh éo le như vậy, bênh ai bỏ ai cũng đều dở hết. Một bên là vợ mình - vợ có ý nghĩa như thế nào đối với mình có lẽ không cần phải tả. Một bên là nhân tình, người mình trót thương yêu lầm lỡ. Nếu để mặc vợ đánh nhân tình thì mình rất hèn hạ. Nhưng đánh vợ để bênh nhân tình thì không chỉ dở mà còn rất tàn nhẫn, rất rất sai.
Hôm qua, trong lúc ngồi cà phê với nhau, một ông anh là doanh nhân nói với tôi rằng: “Chú xem vụ đánh ghen trên phố Lý Nam Đế chưa, những kẻ không biết trân trọng bảo vệ gia đình mình chắc chắn sẽ lụi bại. Làm thằng đàn ông, dù có hư hỏng đến mấy cũng không bao giờ đánh vợ. Còn một khi đã dang tay đánh vợ thì dù xe đẹp, tiền nhiều, chức trọng quyền cao thực chất cũng chỉ là một thằng du côn mà thôi. Vả lại đàn ông, sống thích ăn phở, chết lại phải cúng cơm là thế quái nào nhỉ”.
Ông anh này là dân làm ăn, không thiếu thói hư tật xấu nào không có. Nhưng với vợ mình, anh ấy luôn dành một sự trân trọng đặc biệt. Anh nói “khi anh có tiền, muốn bao nhiêu gái xinh vây quanh cũng có. Nhưng anh luôn nhớ về những ngày tay trắng người bên cạnh cùng sát cánh sẻ chia là vợ mình. Ai ở bên mình lúc vui không quan trọng, quan trọng là khi mình sa cơ lỡ bước, khi mình túng thiếu cơ hàn ai sẽ là người không quay lưng bỏ đi”.
Có những người đàn ông, giống như tôi, lúc sai lầm vẫn không hiểu vì sao mình có thể làm như vậy được. Rõ ràng có học thức, biết suy nghĩ, biết phân biệt đúng sai, mà trước chuyện sai lại cứ để mình dây dưa vào, có người dấn sâu đến mức không còn đường quay lại nữa.
Hôm qua, tôi xem clip vụ đánh ghen kia, không dưng cũng thấy đau lòng: Một người là vợ bao năm gối ấp tay kề, vì mình không tiếc tuổi xuân, vì mình mà dốc lòng dốc sức. Một bên là cô nhân tình trẻ trung xinh đẹp phút chốc thành tâm bão dư luận, bị những người xa lạ miệt thị chửi rủa không tiếc lời. Một bên là vợ đau đớn tổn thương, một bên nhân tình ê chề nhục nhã. Sẽ không có ai phải chịu cảnh như thế nếu đàn ông biết điểm dừng, không tham lam trăng gió.
Nhiều người cực kì căm ghét những kẻ thứ ba - coi nó như nguồn cơn tội lỗi, là kẻ phá hoại gia sang người khác. Không sai, họ đáng bị lên án. Nhưng là đàn ông, tôi dám khẳng định rằng: Nếu đàn ông đủ bản lĩnh, đủ trách nhiệm, đủ yêu vợ thương con, đủ tôn trọng bản thân thì chẳng có bông hoa nào đủ thơm để mời gọi khiến bướm ong lầm đường lạc lối.
Chồng tôi lớn tiếng: ‘Ngoại tình mới thể hiện được bản lĩnh đàn ông’
Chồng cũ của tôi đi “ăn vụng” ở bên ngoài nhưng không thèm “chùi mép”, còn lớn tiếng bao biện cho hành vi của mình.
" alt="'Giữa vợ và bồ, anh sẽ bênh ai?'">'Giữa vợ và bồ, anh sẽ bênh ai?'
-
Tôi năm nay 65 tuổi, sinh được 5 người con gái và một người con trai là út. Chồng tôi mất sớm, để lại 6 đứa con thơ, một mình tôi phải tần tảo sớm hôn, mò từng con cua, bắt từng con ốc để đem bán lấy tiền nuôi con khôn lớn. Tuy nhà nghèo nhưng các cháu cũng chăm học, tôi cố gắng xoay sở cho các cháu cũng được đi học đàng hoàng, tử tế. Học xong đại học ra trường các con của tôi cũng lần lượt đi lấy chồng, giờ đây tất cả đã yên bề gia thất, chỉ còn cậu con út đi làm ăn xa.
Ảnh: B.N Trong 5 cô con gái thì 4 cô đi lấy chồng xa, có một cô lấy được chồng gần. Thấy gia cảnh nhà tôi khó khăn, bóc ngắn cắn dài, chẳng có của ăn của để làm hồi môn cho con gái đi lấy chồng, nên ông thông gia liền mua 1500m2 đất ruộng ngay sau nhà tôi để cho con tôi và con rể đào ao thả cá.
Tôi mừng rơi nước mắt vì thấy ông ấy đối xử tốt với các con quá nên cũng quyết định chặt đi ba cây xoài để mở ngõ cho các con đi vào khu đất đó. Ông ấy tìm người lo thi công, còn tôi thì lo cơm nước cho cả hai gia đình. Tôi cũng bận công việc của mình nên không để ý, ông ấy múc qua cả phần đất tôi vạch ranh giới để cho các con, rồi múc luôn cả vào 1500m2 đất tôi đang thầu của công ty để trồng trọt.
Tôi liền bị giám đốc công ty gọi lên chất vấn, thấy cảnh tôi mẹ góa con côi cạy cục van xin thì giám đốc cũng bỏ qua cho. Tôi bảo với con rể rằng nếu lỡ đào vậy rồi thì hai vợ chồng sang tôi cho thuê lại ao mà làm ăn kinh tế. Làm thêm cái chòi, tôi ở đó phụ giúp trông nom, hàng ngày tôi bắt được con cá gì ăn con cá đấy, mẹ con dựa vào nhau mà sống. Ai ngờ làm xong cái chòi, tôi chưa kịp ở thì ông thông gia đã dọn luôn vào ở.
Tôi nhịn hết lần này đến lần khác để giữ hòa khí hai gia đình, ấy vậy mà đến khi tát ao, ông ấy phun hết cả bùn, cát vào ruộng nghệ của tôi, thấy vậy tôi tắt máy để bưng ống bơm nước đi chỗ khác, ông ấy lại liền đặt ống vào vườn của tôi, rồi ngang nhiên chặt mấy cây chuối của tôi để cho cá ăn chỉ để lại mấy cái búp. Tôi góp ý thì ông ấy bảo “bà chưa cho các con được cái gì, có mấy cây chuối mà cũng phải tiếc”.
Quá quắt hơn khi con gái tôi bế cháu sang nhà tôi chơi thì ông ấy liền gọi điện bắt bế cháu lên chòi ngủ với ông. Ngày rằm tháng 7 năm ngoái, tôi làm mâm cơm cúng ông bà tổ tiên, mời con rể và con gái tôi sang ăn, vừa bưng bát cơm đặt vào mồm thì ông ấy liền gọi điện bắt về nấu cơm cho ông ấy ăn. Cứ hết chuyện này đến chuyện khác ông thông gia luôn đối đầu với tôi, có cái ngõ tôi cắt đất của mình để đắp cho ông ấy và các con đi vào ao cá, thì ông ấy không đi, cứ đi vào vườn nhà tôi.
Ông ấy bảo ngõ ấy nhiều cỏ dại mọc quá nên đi vào dậm chân, trời mưa thì đường hơi lầy lội. Tôi lại nhún nhịn nhổ hết cỏ rồi đắp đất, đắp đá cho sạch sẽ hơn.
Đến lần thứ ba tôi không chịu đựng được nữa mới bảo ông ấy: “Ông muốn đi sạch sẽ thì lo làm cỏ và đắp đất be đường vào mà đi chứ tôi già rồi không làm mãi cho ông đi được, đừng đi vào vườn nhà tôi nữa”, ấy vậy mà ông ấy sẵng giọng lên, văng tục.
Bà thông gia thấy vậy thì bảo tôi xây cổng, xây tường lên, ngăn chia ranh giới ra để hai bên đỡ lời qua tiếng lại, nhưng tôi nghĩ nếu làm vậy thì lại khổ con tôi mà thôi. Thực sự, tôi rất uất ức và khổ tâm, vì thương con, thương cháu nên tôi luôn cố gắng nhẫn nhịn, còn ông thông gia lúc nào cũng được nước lấn tới. Tôi không biết mình nên làm gì đây?
Con dâu về ở cữ, mẹ chồng nằng nặc đòi thêm tiền điện, nước
Con dâu chỉ về ở 30 ngày, mẹ chồng lấy tiền ăn không thiếu một đồng. Bà còn bắt tôi nộp thêm khoản tiền điện, nước với lý do "nuôi bà đẻ tốn kém".
" alt="Thông gia khẩu chiến vì lợi ích kinh tế">Thông gia khẩu chiến vì lợi ích kinh tế
-
Hơn nửa số xe trong phân khúc sedan cỡ B hưởng lợi từ nghị định 109 của Chính phủ có hiệu lực từ tháng 9 đến tháng 11 giảm 50% lệ phí trước bạ cho xe lắp ráp trong nước. Bên cạnh đó, các hãng hoặc đại lý khuyến mãi thêm cho các dòng xe lắp ráp nhằm đẩy mạnh doanh số. Trong tháng 10, tất cả các phiên bản Toyota Vios được hãng ưu đãi 50% lệ phí trước bạ, tương đương với mức giảm chi phí lăn bánh khoảng 23-27 triệu đồng. Hãng giới hạn mức giảm không quá 27 triệu đồng bất kể địa phương đăng ký ra biển số. Xét quyền lợi chung của khách khi lăn bánh một mẫu xe, khuyến mãi lệ phí trước bạ cũng như một hình thức giảm giá.
" alt="Hàng loạt sedan cỡ B giảm giá tháng 10">Hàng loạt sedan cỡ B giảm giá tháng 10
-
Nhận định, soi kèo Valencia vs Valladolid, 0h30 ngày 9/3: Khách khó có điểm
-
Tôi làm cán bộ nhà nước, năm nay 55 tuổi, là mẹ của 2 đứa con. Những ngày gần đây, quý báo có nhiều bài viết về người cao tuổi. Tôi xin được chia sẻ những suy nghĩ của mình. Các con tôi đã trưởng thành, có công việc ổn định và lập gia đình riêng. Ngay từ khi dựng vợ gả chồng cho các con, tôi xác định cho chúng ra ở riêng và độc lập về kinh tế.
Tôi cũng tuyên bố khi sức khỏe mình suy yếu, không thể tự chăm sóc, tôi sẽ vào viện dưỡng lão. Tiền chi trả hàng tháng cho dịch vụ này trích từ tiền lương hưu và tiền tôi tích lũy được.
Ảnh: asiaone Trước đây, tôi rất bất mãn khi thấy ai đó vì nhiều lý do phải đưa bố mẹ vào viện dưỡng lão sống.
Văn hóa Á Đông nói chung và Việt Nam nói riêng luôn có quan điểm: Bố mẹ sinh con ra, nuôi dưỡng con. Sau này chúng phải có trách nhiệm báo hiếu, chăm sóc cha mẹ khi tuổi già sức yếu.
Thế nhưng, xã hội ngày càng hiện đại. Tôi ra ngoài tiếp xúc nhiều, dần dần tôi nhận ra, suy nghĩ đó hoàn toàn cổ hủ.
Từ khi chứng kiến câu chuyện của chị gái ruột, tôi càng cởi mở hơn về việc này.
Chị gái tôi chỉ có một cậu con trai duy nhất, đã lấy vợ. Một lần chị lên cơn tai biến. Mặc dù qua cơn nguy hiểm nhưng tay chân chị yếu hẳn, ngồi xe lăn.
Cả ngày chị ở nhà làm bạn với bốn bức tường, không đi ra ngoài giao lưu được. Từ người hoạt bát, chị mắc chứng trầm cảm. Nỗi cô đơn tuổi già cộng với nỗi buồn bệnh tật khiến chị càng suy sụp, trí nhớ giảm sút.
Con chị hiếu thảo nhưng bận rộn liên miên, ít có thời gian trò chuyện cho mẹ khuây khỏa. Việc vệ sinh cá nhân, nấu nướng cho chị ăn ngày 3 bữa cũng thấm mệt. Vợ chồng quay ra cáu kỉnh lẫn nhau. Chị cảm giác mình là người thừa thãi, làm khổ các con.
Phương án thuê giúp việc cũng không ổn vì tìm được người tâm huyết rất khó. Cuối cùng, con trai chị thuyết phục mẹ chuyển đến viện dưỡng lão ở. Hàng tuần con sẽ vào thăm.
Ban đầu chị không đồng ý, tôi cũng sốc và phản đối kịch liệt. Mọi người chỉ trích cháu bất hiếu.
Thế nhưng, sau một tháng vào viện dưỡng lão, chị tôi thay đổi hẳn. Tôi vào thăm còn ngỡ ngàng.
Trong viện, có nhiều người cùng tuổi, được bầu bạn chị tôi vui vẻ hơn. Hàng ngày có hộ lý chăm sóc, tập vật lý trị liệu, thuốc men uống đầy đủ, tay chân chị đỡ dần. Cuối tuần vợ chồng con trai vào thăm. Ai cũng cảm thấy vui vẻ, nhẹ nhàng.
Chị có vấn đề gì, nhân viên y tế của viện sẽ báo về cho con cái qua điện thoại.
Tôi thấy đó là biện pháp tốt cho cả chị và các cháu. Con cái không phải lo lắng mẹ ở nhà làm sao? Có bất trắc gì hay không? Mẹ thoải mái tư tưởng…
Qua việc này tôi nghĩ rằng, mọi người đừng nên đặt nặng trách nhiệm phụng dưỡng cha mẹ lên con cái.
Một đứa trẻ không tự ý bước vào cuộc đời bạn, ngược lại, bạn mới người muốn chúng ra đời. Tôi tin bất cứ cha mẹ nào cũng đều mong con cái ngoan ngoãn, trưởng thành và sống một đời bình an.
Tư tưởng con cái phải phụng dưỡng cha mẹ lúc tuổi già, làm tròn đạo hiếu vô hình chung khiến đứa trẻ vừa ra đời phải mang một gánh nặng trên vai.
Chẳng phải chúng ta vẫn luôn mong con hạnh phúc hay sao? Muốn con hạnh phúc, hãy cởi bỏ những trách nhiệm cho chúng.
Ở các nước phát triển, bố mẹ chỉ nuôi dưỡng con đến năm 18 tuổi. Sau đó, những đứa trẻ tự bươn ra ngoài kiếm sống. Ngược lại, cha mẹ về già cũng chọn viện dưỡng lão sống.
Tôi thấy đây là sự văn minh, chúng ta nên học hỏi. Bản thân các bậc làm cha làm mẹ, thay vì tằn tiện chi tiêu, gom góp mua nhà, mua xe… cho con. Họ nên để dành tiền đó dưỡng già hoặc để dành lo cho mình.
Một số trung tâm chăm sóc người cao tuổi tôi có dịp đến, đều có điều kiện khá tốt. Mức giá dao động từ 8 triệu đồng/tháng - 15 triệu đồng/tháng. Nếu có nhiều viện dưỡng lão hơn, thì giá cả có thể sẽ giảm xuống.
Cơ sở vật chất cũng tiện nghi, có người phục vụ 24/24. Khi nào thích, bạn vẫn có thể ra ngoài chơi…
Vậy tại sao chúng ta không cho bản thân cơ hội sống thoải mái, lại khư khư đòi ở với con. Con cái bận rộn, không chăm sóc chu đáo lại tủi hờn, rồi trách cứ chúng?
Bạn nghĩ gì về quan điểm này? Làm thế nào để về già được sống tự do, hạnh phúc, bớt phụ thuộc con cháu? Hãy gửi cho chúng tôi suy nghĩ của bạn bằng cách viết vào phần bình luận phía cuối bài hoặc gửi về địa chỉ mail: [email protected]. Những ý kiến hay sẽ được biên tập và đăng tải trên mục Đời sống của báo. Trân trọng cảm ơn. Lời cay đắng của người mẹ liệt: Chỉ muốn chết nhanh để giải thoát cho con
Sau quãng thời gian dài nằm liệt trên giường, dì bảo với tôi, dì chỉ muốn được chết thật nhanh để giải thoát cho các con.
" alt="Tại sao phải đè nặng trách nhiệm phụng dưỡng cha mẹ lên đứa con">Tại sao phải đè nặng trách nhiệm phụng dưỡng cha mẹ lên đứa con