Soi kèo góc West Ham vs Leicester, 3h00 ngày 28/2

Thể thao 2025-03-03 12:39:11 38
èogócWestHamvsLeicesterhngàlịch thi đấu bundesliga đức   Phạm Xuân Hải - 27/02/2025 05:25  Kèo phạt góc
本文地址:http://member.tour-time.com/news/749b998514.html
版权声明

本文仅代表作者观点,不代表本站立场。
本文系作者授权发表,未经许可,不得转载。

全站热门

Nhận định, soi kèo Yarmouk vs Al

{keywords}Hà Nội công khai hàng tram doanh nghiệp nợ thuế phí, tiền thuê đất… trong đó nhiều doanh nghiệp bất động sản, xây dựng bị bêu tên (Ảnh minh họa).

Trong số này có 360 doanh nghiệp nợ 36,7 tỷ đồng thuế, phí, tiền phạt, tiền chậm nộp tính đến ngày 30/9/2019. Đáng chú ý trong danh này có nhiều “ông lớn” bất động sản, xây dựng bị bêu tên như: Công ty cổ phần bất động sản Thăng Long với số nợ hơn 2,7 tỷ đồng tính đến ngày 30/9/2019. Từ ngày 01/10/2019 đến ngày 08/11/2019, Công ty đã nộp 238 triệu tiền nợ, số chưa nộp là 2,5 tỷ đồng.

Công ty cổ phần tập đoàn Đất Việt với số nợ hơn 1,8 tỷ đồng tính; Công ty CP Vinavico cũng nợ hơn 1,8 tỷ đồng; Công ty CP đầu tư An Phương nợ hơn 1,4 tỷ đồng... tính đến ngày 30/9/2019.

Công ty CP Dịch vụ BĐS An Cư nợ đến ngày 30/9 là 959 triệu đồng. Từ ngày 1/10 đến ngày 8/11/2019 đã đóng 145 triệu đồng và số chưa nộp là 814 triệu đồng. Công ty Cổ phần Tư vấn Xây dựng Hải Phát nợ 486 triệu đồng; Công ty Cổ phần Tư vấn SUDICO nợ 197 triệu...

Ngoài ra, 3 đơn vị nợ 7,5 tỷ đồng tiền thuê đất, tiền phạt, tiền chậm nộp tiền thuê đất tính đến ngày 30/9/2019. Đứng đầu danh sách là Công Ty cổ phần dịch vụ đường sắt khu vực 1 với số nợ hơn 6,7 tỷ đồng; số nợ còn lại là của Công ty TNHH Đức Hiếu và Công ty Cổ phần kỹ nghệ Liên Sơn.
Bên cạnh đó, Cục Thế Hà Nội cũng đăng công khai 78 đơn vị nợ thuế, phí, tiền phạt và tiền chậm nộp “chây ì” không nộp qua các năm 2015, 2016, 2017 hoặc 2018; đứng đầu là Công ty CP đầu tư xây dựng và thương mại – Vinawaco 25 nợ hơn 12,8 tỷ đồng tính đến ngày 30/9/2019.

Nhiều công ty hoạt động ở lĩnh vực xây dựng, bất động sản cũng nợ nhiều như: Công ty Xây dựng Trường Giang nợ hơn 5,8 tỷ đồng; Công ty CP Rosland nợ hơn 4,7 tỷ đồng; Công ty CP tư vấn xây dựng Xuyên Việt nợ gần 2 tỷ đồng; Công ty TNHH Xây dựng và thương mại AGS Việt Nam nợ gần 1,6 tỷ đồng; Công Ty Cổ Phần Xây Dựng Số 15 Thăng Long nợ 785 triệu đồng; Công ty CP đầu tư xây dựng và tư vấn bất động sản An Việt Hưng nợ 680 triệu đồng; Công ty CP Xây dựng Phục Hưng Holdings - chi nhánh Thăng Long nợ đọng 427 triệu đồng...

Hồng Khanh

">

Loạt đại gia bất động sản chây ỳ nợ thuế

Nhiều người nghĩ rằng stress chỉ đơn thuần là căng thẳng, nhưng theo định nghĩa của tổ chức Y tế thế giới (WHO), stress là sự phản ứng của cơ thể với các tác nhân bên ngoài, gây ra các vấn đề cả về thể chất, tinh thần và tình cảm. Sức “tàn phá” của stress là lên toàn bộ cơ thể con người và có thể đe dọa đến tính mạng.

Stress được nhiều bác sĩ gọi là “kẻ giết người thầm lặng” vì nó hủy hoại cả thể chất lẫn tinh thần, gây nên chứng đau đầu, rối loạn giấc ngủ, trầm cảm, rối loạn chức năng tình dục và có nguy cơ vô sinh. Đồng thời, stress còn có thể là nguyên nhân của nhiều căn bệnh nguy hiểm như tăng huyết áp, tiểu đường, nhồi máu cơ tim, tai biến mạch não, thậm chí là ung thư.

Nhận diện để phòng trừ stress

Biểu hiện đầu tiên của stress thường là những cơn đau đầu hoặc đau nửa đầu nhất thời, kéo dài từ nửa giờ đến vài ngày. Nặng hơn là tình trạng đau đầu mãn tính, kéo dài 15 ngày mỗi tháng và liên tục hàng tháng trời. Stress còn gây ra tình trạng rối loạn giấc ngủ, gồm mất ngủ, ngủ chập chờn và thường xuyên gặp ác mộng.

Đau đầu và thiếu ngủ khiến nam giới mệt mỏi, dễ nóng giận, suy giảm trí nhớ, gây cản trở đến công việc và cuộc sống. Nếu tình trạng này kéo dài sẽ khiến cơ thể dần kiệt quệ cả về thể chất lẫn tinh thần, rơi vào trầm cảm.

Anh Minh Tuấn (28 tuổi, TP.HCM) là một nạn nhân của stress. Cách đây 2 năm, do công việc quá áp lực, anh rơi vào trạng thái căng thẳng tột độ và bị những cơn đau đầu, mất ngủ hành hạ. Có những đêm anh lang thang trong nhà như một kẻ mộng du. Đi khám, bác sĩ nói rằng anh đã bị trầm cảm. Không còn cách nào khác, anh đành phải nghỉ việc, về quê hơn 1 năm để lấy lại cân bằng.  

{keywords}
 Stress khiến nam giới khó thành công trong sự nghiệp

Gốc tự do - “kẻ thù” thầm lặng của stress

Stress rất nguy hiểm, nhưng ít người biết rằng nguyên nhân sâu xa lại đến từ một thành phần nằm sâu trong các tế bào thần kinh não: các gốc tự do.

Để hoạt động tốt, não bộ cần được cung cấp đầy đủ oxy và năng lượng. Quá trình chuyển hóa năng lượng của não sinh ra một lượng gốc tự do, là những độc tố tấn công tế bào thần kinh và mạch máu não. Khi stress xuất hiện, cơ thể sẽ sản sinh ra nhiều gốc tự do hơn, dẫn đến sự hình thành, phát triển các mảng xơ vữa và huyết khối. Những vật cản này làm hẹp động mạch, cản trở máu vận chuyển oxy và dưỡng chất lên não, gây ra rối loạn hoạt động não mà điển hình là tình trạng đau đầu và mất ngủ.

Khi đau đầu và mất ngủ kéo dài, não và cơ thể tăng tiêu thụ oxy và năng lượng sẽ càng thúc đẩy sự tăng sinh gốc tự do, tạo nên vòng luẩn quẩn đau đầu - mất ngủ - stress. 

Bí quyết đầy lùi stress

Để giảm bớt tình trạng stress, các quý ông nên xây dựng cho mình một lối sống lành mạnh: tăng cường tập luyện, ăn uống lành mạnh và hạn chế sử dụng chất kích thích.

Đồng thời, cần bổ sung các hoạt chất chống gốc tự do, vốn là nguyên nhân gốc rễ gây hại cho não.

{keywords}
 Đẩy lùi stress giúp phái mạnh đạt đến thành công

Trong quá trình nghiên cứu, các nhà khoa học đã phát hiện ra các hợp chất chống gốc tự do mạnh như Anthocyanin và Pterostilbene có trong quả Blueberry. Chúng có tác dụng ức chế quá trình viêm và dọn dẹp gốc tự do gây hại trong mạch máu làm giảm xơ vữa mạch và khơi thông dòng máu lên não, trả lại sự hoạt động bình thường cho não bộ. Những hoạt chất quý này đã được chiết xuất để tạo ra sản phẩm OTiV.

OtiV hỗ trợ cải thiện tình trạng đau đầu, mất ngủ, giúp giảm stress và tăng cường trí nhớ, giúp não bộ nam giới luôn khỏe mạnh.

Xem video cơ chế khoa học của OTiV giúp cải thiện mất ngủ, đau đầu, tăng cường trí nhớ: 

{keywords}
 Thực phẩm bảo vệ sức khỏe OtiV không phải là thuốc, không có tác dụng thay thế thuốc chữa bệnh.

Ngọc Minh

">

Stress, ‘kẻ ngáng đường’ thăng tiến của nam giới


Hắn thức trắng liền hai đêm để viết xong bản thảo tạp chí nộp cho biên tập trước ngày hẹn, lúc đang đứng dậy muốn đi ngủ thì một cơn đau nhói từ tim truyền đến, cả người hắn lập tức ngã lăn ra sàn. Trong lúc mơ hồ hắn thấp thoáng nghe được con mèo đã nuôi năm năm nhà mình rống lên một tiếng, sau đó hắn rơi vào hôn mê, sau đó nữa thì tỉnh lại ở chỗ này.

"Chắc là trùng sinh thật rồi, cái gì mà thường xuyên thức đêm vô độ dẫn đến đột tử chứ, đây đúng là chuyện cười cũ rích." Hắn tự thông suốt xong chuyện bản thân có thể đã trùng sinh, tự an ủi chính mình rồi leo xuống giường.

Là một tay viết văn gần chín năm, đào hố khắp mọi diễn đàn, có không dưới mười bút danh, mấy năm gần đây vì tiểu thuyết viết bằng bút danh chính hot lên nên thành hàng lão luyện trong giới, Từ Trạch tự nhận mình là người đã trải qua sóng gió cuộc đời, gặp biến không hoảng.

Trùng sinh cũng tốt. Mặc dù vé số xổ số hắn chả nhớ cái nào, nhưng hắn cũng chẳng quan trọng chuyện tiền bạc, mặc dù bố mẹ hắn đều là người bình thường, nhưng gia đình hắn xưa nay rất hạnh phúc. Hắn chẳng có chuyện gì cần cứu vớt cả, nhưng lỡ trùng sinh rồi, hắn có thể viết lại mấy bộ truyện sau này hot của mình đăng lên sớm hơn. Hơn nữa trước khi trùng sinh, mấy tình tiết hắn viết vốn đã cũ rích nhan nhản rồi, nếu lần này hắn viết sớm hơn có thể trở thành người đầu tiên sáng tạo ra, có thể gây chấn động bốn phương.

Hừ hừ, nghĩ như vậy đã thấy hơi kích động, chỉ là không biết trùng sinh rồi còn có cơ hội gặp lại vị mèo điện hạ kia của nhà hắn không.

Từ Trạch vừa suy nghĩ, vừa vừa đi đến chiếc gương treo trên tường.

Trong gương là một gương mặt gầy trắng, đoan chính, thế nhưng giữa đôi lông mày lại phảng phất nét hung dữ, rõ ràng hoàn toàn khác với gương mặt của hắn.

"...Hóa ra là xuyên việt." Nhìn trong gương rất lâu, xác định gương mặt này không thể nào là dáng vẻ của mình thời cao trung, Từ Trạch bắt đầu lục lọi trong phòng xem nguyên chủ của khối thân thể này có để lại tin tức gì không.

Đầu óc của hắn cũng không hề có ký ức của nguyên chủ, xem ra có lẽ phải giả vờ mất trí nhớ, thế nhưng nếu biết được thân phận của nguyên chủ cùng thời gian và địa điểm hiện tại cũng được.

So với trùng sinh, xuyên việt rắc rối hơn một chút, thích ứng với thân phận mới chỉ là chuyện phụ -------- dù sao hắn cũng có kỹ năng viết lách, chỉ cần là ở thời hiện đại thì hắn vẫn tự tin chí ít có thể nuôi sống bản thân. Thế nhưng nghĩ đến cảnh cha mẹ mình đầu bạc tiễn đầu xanh, lẫn cả hồn của người bị hắn xuyên qua bây giờ không biết về nơi nào, trong lòng hắn đều tràn ngập áy náy.

Có điều hắn cũng hết cách rồi, dù sao xuyên việt cũng không phải là mặc quần áo, muốn mặc thì mặc, không muốn mặc thì --------- Ài, không muốn mặc thì vẫn phải mặc, trần truồng đi ra phố cảnh sát lại chẳng gô cổ ngay vì tội gây rối trật tự. (**)

Từ Trạch một bên suy nghĩ lung tung, một bên lật xem qua đồ trong tủ quần áo bên cạnh chiếc gương.

Đồng phục mùa đông và mùa hè mỗi thứ một bộ, của trường Nhất trung thành phố Tuyên Dương -------------- Tên trường đã biết √

Cơ mà trường Nhất trung thành phố Tuyên Dương nghe có vẻ quen quen, mặc dù nhất thời hắn không nghĩ ra được Tuyên Dương là thành phố nào trong nước mình.

Lục xong tủ quần áo, hắn lục tiếp cặp sách đặt ở trên chiếc bàn bên cạnh giá sách.

Trong cặp, sách giáo khoa không được bọc bìa nên bị hư hại rất nhiều, bên trong lại gần như trống không không có ghi chú gì, có thể hiểu được tình hình học tập của nguyên chủ này chẳng ra làm sao. May là trên nhãn vở của sách bài tập viết vài đáp án viết nguệch ngoạc và đầy chữ X màu đỏ này lại có viết tên và lớp của nguyên chủ khối thân thể.

Lớp 11-3.

Chu Hạo Ba.

"Cái tên này nghe quen quen... Á đờ mờ!" Từ Trạch chợt nhớ ra, lập tức vỗ đùi, gần như gào lên: "Đây không phải là tiểu thuyết mình viết sao!"

Đúng thế, Chu Hạo Ba lớp 11-3 trường Nhất trung thành phố Tuyên Dương này là hư cấu ra, chính xác hơn là nam chính trong bộ truyện đầu tiên Từ Trạch năm đó viết trên mạng.

Nếu là những tác phẩm thời đầu khác, nhìn mỗi tên hắn chưa chắc đã nhớ ra, nhưng đây lại là bộ tiểu thuyết đầu tiên hắn viết mà chương cuối số người đọc còn chưa đến ba chữ số, hắn tất nhiên có chút ấn tượng sâu sắc.

Dù sao cũng nhiều năm qua đi rồi, hắn chỉ nhớ mang máng đây là một bộ tiểu thuyết vườn trường, năm đó dùng lời văn ngây ngô vụng về của mình kể lại câu chuyện tình yêu của một thiếu niên sau khi bố mẹ mất thì trở nên phản nghịch, sắp đến biên giới sa đọa với hoa khôi học bá [2] cùng lớp.

Kết thúc truyện này là nam chính Chu Hạo Ba sau khi tốt nghiệp đại học bị con gái của giám đốc công ty nơi mình làm việc ngưỡng mộ rồi dây dưa, lại trong một lần say rượu mất lý trí lỡ làm đối phương có thai. Cuối cùng hắn không thể không buồn bã chia tay với hoa khôi đã yêu mến nhiều năm, cưới con gái giám đốc làm vợ, còn hoa khôi thì xuất ngoại rồi về sau không bao giờ xuất hiện lại trong cuộc đời công thành danh toại của nam chủ.

Đừng hỏi vì sao Từ Trạch là một tay lão làng lại viết thể loại "đau bi" như vậy, mọi người phải biết mỗi thiếu niên từng bị mấy trang xxx độc hại, cho dù nhiều hay ít cũng đều có một chút ưu buồn và bi thương, thất vọng mất mát, không có gì cũng muốn gây chuyện. Bây giờ hắn không còn mặt mũi nào mà hồi tưởng lại YY [3] cùng lịch sử đen tối.

Hắn chỉ là lấy cảm hứng từ đó viết thành một câu chuyện hoàn chỉnh thôi!

Từ Trạch hồi tưởng xong áng văn này liền kêu "Ài" một tiếng, quyết định nếu hắn có thể xuyên về hiện tại, điều đầu tiên chính là nhảy vào bộ truyện viết xong cũng không thèm xài bút danh kia, xóa sạch đoạn lịch sử đen tối.

Sau cùng Từ Trạch mất tầm một tiếng đồng hồ để thăm dò căn nhà hai phòng ngủ một phòng khách chỉ một mình mình ở này, kỳ thực cũng chẳng có gì hay để xem -------------- Lúc viết bộ truyện này hắn mới lên năm nhất, cho nên nhà của nhân vật chính Chu Hạo Ba hoàn toàn dựa vào nhà của hắn lúc đó miêu tả lại ---------------- Điều này cũng làm cho hắn càng thêm xác định chính mình là xuyên sách, hơn nữa là xuyên vào tác phẩm của mình.

"Xuyên vào nhân vật chính, đãi ngộ này cũng tốt mà." Sắp xếp xong bóp tiền, sổ tiết kiệm, chứng minh thư và các tài liệu quan trọng khác, Từ Trạch vào nhà bếp cắt cho mình một đĩa hoa quả, vừa ăn vừa mở máy tính để trên bàn học điều tra các tin tức cần thiết.
">

Truyện Nữ Chính Nhà Tôi Đều Biến Thành Nam Hết Rồi

Nhận định, soi kèo Ghazl El Mahalla vs Enppi, 21h00 ngày 28/2: Rơi điểm đáng tiếc

Dòng chữ "Pogba out" (Biến đi Pogba) được phun sơn lên biển báo cấm người hâm mộ tụ tập quanh sân tập chặn xe xin chữ ký cầu thủ MU.

{keywords}
Dòng chữ "Pogba out" được sơn lên tấm biển bên ngoài Carrington

Thông điệp cho thấy phản ứng khó chịu của một bộ phận fan Quỷ đỏ về thái độ và cách hành xử của ngôi sao người Pháp, khi xuất hiện những tin đồn anh sang Real Madrid.

Nhà vô địch World Cup 2018 từng hơn một lần bày tỏ mong muốn rời Old Trafford để cập bến đội bóng Hoàng gia. Tuy nhiên, do còn hợp đồng dài hạn nên anh không thể "nổi loạn" gây sức ép lên BLĐ Quỷ đỏ.

Thay vào đó, thông qua người đại diện Mino Raiola và anh trai đang chơi bóng ở Tây Ban Nha, luôn xuất hiện nhiều thông tin rằng Pogba nóng lòng muốn chuyển đến Madrid.

Trên sân đấu, Pogba vẫn cố gắng tập trung phục vụ MU. Mặc dù vậy, do tâm lý bị dao động nên kể từ đầu mùa anh chơi không xứng với kỳ vọng.

Trận gặp Wolves vòng 2, Paul Pogba sút hỏng quả penalty hiệp hai khiến Quỷ đỏ đánh rơi chiến thắng. Gặp Crystal Palace hồi tuần trước, chính Pogba để mất bóng dẫn đến bàn thua thứ 2 của MU phút bù giờ.

{keywords}
Pogba lái xe đến sân tập

Lãnh đạo Quỷ đỏ cùng HLV Solskjaer quyết tâm giữ chặt Paul Pogba trước sự tấn công từ phía Real Madrid. Cụ thể là HLV Zidane liên tục có những lời ve vãn đàn em đồng hương.

Thị trường chuyển nhượng hè châu Âu đến ngày 2/9 mới đóng cửa. MU đã không tuyển mộ bất kỳ tiền vệ nào hè này, nên khả năng họ bán Pogba thời điểm hiện tại là rất thấp.

* An Nhi

">

Fan MU nổi giận đòi tống cổ 'ngựa chứng' Pogba


Đi trong môi trường lạ lẫm, Từ Thanh Nhiên không khỏi đảo mắt nhìn xung quanh vài lần.

Thiết kế nội thất tràn ngập sự lãng mạn mơ mộng. 

Tường chủ yếu là tông màu xanh nhạt và hồng nhạt với các hình ảnh hoạt hình về linh hồn bạn đời và khẩu hiệu có thể thấy ở khắp nơi. So với hầu hết các cơ quan chính phủ, bầu không khí tổng thể ở đây thoải mái và tự do hơn nhiều.

Khi đi qua, cậu còn thấy một số nhân viên dựa vào cửa văn phòng của trưởng bộ phận, vừa uống cà phê vừa trò chuyện cười đùa.

Dường như ngay cả không khí cũng ngọt ngào.

Ngoài nhân viên ra, còn có nhiều cư dân Đế quốc ra vào để tham vấn về vấn đề linh hồn bạn đời. Bên trong thậm chí còn có các cơ sở tư vấn hôn nhân, sắp xếp hôn nhân và các hoạt động kết bạn cho người độc thân... Tóm lại, đa dạng đủ loại.

"Cậu Từ, nhân viên phụ trách của chúng tôi sẽ đến tiếp đón cậu ngay, xin cậu vui lòng đợi ở đây một lát nhé."

Từ Thanh Nhiên được đưa vào một phòng tiếp khách.

Vài chiếc ghế sofa màu sẫm, bàn trà màu xám trắng và một chiếc TV đang phát sóng quảng cáo về Hệ thống Linh hồn Bạn đời. Phòng lớn kế bên có thể nhìn thấy một số thiết bị y tế và máy móc đặc biệt qua cửa sổ kính trong suốt, có lẽ đó là phòng làm việc.

Nhân viên mang cho cậu đồ uống xong rời đi.

Từ Thanh Nhiên đang trả lời tin nhắn điện thoại.

Toàn là tin nhắn từ Thích Hòa Khiêm và những người quen biết ở học viện gửi đến, họ nghe tin về vụ tấn công khủng bố xảy ra ở Vân Thiên Lâu từ bản tin sáng nay, nên đều chạy đến hỏi thăm tình hình của cậu.

Từ Thanh Nhiên không chủ động nói với họ về bữa tiệc gia đình, nhưng không chịu nổi việc những người này cứ ba ngày một lần năm ngày một lượt hỏi cậu gần đây có kế hoạch gì không.

Cậu trả lời thống nhất: "Có việc nhỏ thôi."

Rồi nhận được một loạt: ? ? ?

"... Nghiên cứu cho rằng, linh hồn con người có thể đến từ những thế giới khác nhau, không gian khác nhau, thậm chí là những chiều không gian khác nhau."

Sau khi quảng cáo trên TV kết thúc một vòng lại bắt đầu lại, vừa hay đến phần giới thiệu và giải thích về linh hồn.

Từ Thanh Nhiên nghe thấy câu nói dường như ngụ ý về sự tồn tại của việc xuyên không này, vô thức ngẩng đầu lên.

Lồng tiếng phối hợp với nhân vật hoạt hình đáng yêu bên trong nói: "Nhà nghiên cứu linh hồn nổi tiếng đương đại ngài Trịnh Bách từng đưa ra luận điểm, cho rằng linh hồn rất giống với năng lượng. Giống như định luật bảo toàn, không sinh không diệt, thông thường cái chết trong nhận thức của chúng ta chỉ có thể xác là mất đi còn linh hồn sẽ tiếp tục tồn tại dưới một hình thức khác."

"Theo lý thuyết về không gian và chiều không gian, thế giới mà linh hồn có thể đi đến là vô hạn."

"Và trong thế giới vô hạn xác suất để hai linh hồn có độ tương hợp cao gặp nhau trong thế giới chúng ta đang sống, thậm chí cùng một quốc gia là nhỏ nhoi đến nhường nào."

"Linh hồn kết nối bởi một sợi chỉ mỏng manh, hãy trân trọng mối duyên này."

Từ Thanh Nhiên: "..."

Hóa ra chủ đề này, cuối cùng vẫn phải quay về chuyện yêu đương.

Cửa phòng tiếp khách rất nhanh lại được đẩy ra từ bên ngoài.

Tạ Thiệu Minh dẫn theo Tạ Nam Y cùng với các nhân viên khác mặc đồng phục của bộ phận Linh hồn Bạn đời bước vào.

Tạ Thiệu Minh trông rất phấn chấn, có vẻ gần đây công việc tiến triển đều tốt.

Tạ Nam Y vẫn nhiệt tình như vậy: "Từ Thanh Nhiên, chúng ta lại gặp nhau rồi!"

Từ Thanh Nhiên đáp lại lời chào của họ, rồi hỏi với vẻ nghi hoặc: "Các người không phải là ở viện nghiên cứu sao? Sao tôi chỉ làm một cuộc kiểm tra độ tương thích linh hồn mà các người cũng đến?"

Tạ Nam Y bĩu môi than phiền: "Cậu không biết đâu, sau khi cậu rời đi ba tôi cứ nhìn chằm chằm vào dữ liệu của cậu, nói rằng linh hồn cậu thị rất đặc biệt. Nghe nói cậu muốn làm một lần ghép đôi nữa với những người loại E, ông ấy cứ nằng nặc đòi đến thu thập dữ liệu, còn đánh cược với người của phòng làm việc rằng dữ liệu kết nối của cậu chắc chắn cũng rất kỳ diệu!"

"Còn về phần tôi." Tạ Nam Y cười hì hì, vén mái tóc đuôi ngựa vàng óng nói, "Tôi là thiên tài Tạ Nam Y mà, đương nhiên là nghiên cứu song song rồi, kết nối linh hồn cũng nằm trong phạm vi công việc của tôi!"

"Chuyên gia có thẩm quyền nhất về hệ thống kết nối linh hồn hiện nay là Trịnh Bách, thầy của tôi đấy... Chính là ông già mà lần trước cậu đã gặp ấy!"

Từ Thanh Nhiên nhớ ra vị Trịnh lão tiên sinh đó.

Tạ Nam Y một khi đã mở miệng là có thể nói liên tục rất nhiều: "Chỉ là bây giờ tuổi càng cao càng lười biếng, gần đây lại đi du lịch nước ngoài rồi, không biết khi nào mới về." 

"Nhưng tôi học rất nhanh, hầu hết những ông ấy dạy tôi đều đã nắm vững, thậm chí Thẩm Đình Dục trước đây --"

Nói đến đây, cô đột ngột dừng lại.

Biểu cảm của Tạ Nam Y, giống như một robot đột nhiên bị ngắt dây điện vậy, cứng đờ.

Từ Thanh Nhiên ngẩng mắt lên, nghi hoặc hỏi: "Thẩm Đình Dục làm sao?"

Tạ Nam Y suýt nữa thì buột miệng nói ra chuyện có khả năng sửa đổi mẫu chip và việc cô còn lén lút giúp Thẩm Đình Dục sửa một lần.

Cô gấp đến mức suýt nữa cắn phải lưỡi mình.

Tạ Nam Y vội vàng tìm cách bổ sung: "... Không có gì, chỉ là, Thẩm Đình Dục cậu cũng biết đấy, cảnh giác cao và rất khó đối phó. Trước đây, việc kiểm tra sức khỏe thể chất và linh hồn của cậu ta và Thiên Dật đều do tôi và bố tôi làm giúp cho!"

Từ Thanh Nhiên im lặng một lúc, rồi bình luận: "Đúng thật."

Tạ Nam Y thầm thở phào nhẹ nhõm.

Chợt nhớ ra chuyện cô đã lo lắng suốt nửa ngày.

Nghe nói tất cả dữ liệu mới nhất của những người loại E chưa có bạn đời trong Đế quốc đều đã được tải lên hệ thống kết nối ở đây.

Mặc dù lần này đối tượng kết nối bổ sung của Từ Thanh Nhiên chỉ có loại E, nhưng Thẩm Đình Dục vừa hay lại là loại E!

Bấy giờ Tạ Nam Y lo gần chết.

Chuyện lớn như vậy mà Thẩm Đình Dục không báo trước với cô, Từ Thanh Nhiên đột nhiên lại đến. Có nhiều nhân viên như vậy ở đây cô chắc chắn không thể can thiệp nữa, trên đường đến đây cô vẫn liên tục gọi điện cho Thẩm Đình Dục, anh cũng không nghe máy.

Còn tưởng anh sẽ đi cùng Từ Thanh Nhiên, kết quả lại không có!

Trong lúc đang mãi suy nghĩ, Tạ Thiệu Minh và những người khác đã mở khóa cửa dẫn vào phòng làm việc bên cạnh, mời Từ Thanh Nhiên vào để lấy mẫu thông tin linh hồn.

Tạ Nam Y nhìn chằm chằm vào bóng lưng họ, thở dài trong lòng.

Thôi vậy, cứ để mặc số phận vậy. Nói không chừng là Thẩm Đình Dục đang rung động trong lòng, cây sắt nở hoa, định thử với Từ Thanh Nhiên nên mới không có động tĩnh gì?!

Ngay lúc này đây, Thẩm Đình Dục đang được nhắc đến, vừa mới đến đồn cảnh sát nơi giam giữ Trương Hồng Diễm.

Ngay tại cổng vào của đồn cảnh sát, anh gặp một người quen khác.

Lục Thành ngẩng đầu lên, ánh mắt chạm phải anh, trước tiên là ngạc nhiên, sau đó nhíu mày bất mãn nói: "Thẩm Đình Dục, sao anh lại ở đây?"

Hắn khá rất bất ngờ khi thấy anh xuất hiện ở nơi này vào thời điểm này.

Thẩm Đình Dục cười nhạt đáp lại: "Vậy tại Lục Thiếu tướng lại đến đây?"

Lần đầu tiên, Lục Thành cảm nhận rõ ràng sự lạnh lùng và ghét bỏ không hề che giấu từ Thẩm Đình Dục.

Hắn ngập ngừng một chút, biết rằng mình hiện giờ không thể ngẩng đầu lên trước mặt anh và Từ Thanh Nhiên, chỉ có thể lạnh lùng nói: "Tất nhiên tôi đến đây để tìm Trương Hồng Diễm, làm rõ chuyện giữa cô ta và Thanh An."

Ngày hôm đó tại Vân Thiên Lâu, khi biết được sự thật, hắn quả thật rất tức giận, thậm chí đã suy luận ra kết quả từ nhiều phương diện, gần như chắc chắn về sự thật.

Chỉ là sau khi về nhà suy nghĩ bình tĩnh một thời gian, hắn cảm thấy dù có muốn kết tội Từ Thanh An thì cũng phải làm cho rõ ràng. Vì vậy hắn cố ý đến đây một chuyến muốn nói chuyện với Trương Hồng Diễm cũng như hỏi về bằng chứng.

Hơn nữa, Từ Thanh An cũng đã bị giam giữ tại nơi này.

Lục Thành vừa suy nghĩ xong với tâm trạng nặng nề đã nghe Thẩm Đình Dục nói nhạt: "Trùng hợp thật, tôi cũng đến gặp Trương Hồng Diễm."

Nghe vậy, hắn nghi ngờ hỏi: "Anh tìm bà ta làm gì?"

Song Thẩm Đình Dục không có ý định trả lời hắn, trực tiếp sải chân bước qua hắn đi vào đồn cảnh sát trước.

Lục Thành không chịu thua kém, nhanh chóng đuổi theo.

Sau đó hai người lại xảy ra tranh cãi trong đồn cảnh sát.

Theo quy trình bình thường, nếu cả hai đều muốn gặp Trương Hồng Diễm thì phải lần lượt vào. Nhưng Lục Thành không muốn để Thẩm Đình Dục - người đến trước - vào gặp, nên đã đưa ra ý kiến phản đối. Còn Thẩm Đình Dục vốn luôn dễ nói chuyện, lần này thái độ hiếm khi cũng rất cứng rắn, không có ý định nhường nhịn Lục Thành.

Những cảnh sát cấp dưới trong đồn không dám đắc tội với hai vị tai to mặt lớn này, nên cứ mãi kéo dài.

Cho đến khi Tô Văn Húc vừa nói chuyện xong với trưởng đồn tình cờ bắt gặp cảnh này.

Ông tiến đến chào hỏi người quen - Thẩm Đình Dục trước, sau khi biết được nguyên nhân tranh cãi của họ thì nói: "À, dù sao cũng vì cùng một chuyện, hai người cùng vào không phải là được rồi sao?"

Nói xong còn liếc nhìn Thẩm Đình Dục với vẻ mặt kỳ lạ.

Không thể trách ông được, chủ yếu sau khi ông theo anh mình làm quen với Thẩm Đình Dục nhiều năm vậy, hiếm khi thấy anh không thể hiện phong độ.

-- Đặc biệt là vì chuyện nhỏ nhặt như vậy.

Vì thế, cuối cùng Thẩm Đình Dục và Lục Thành cùng gặp Trương Hồng Diễm.

Báo cáo cho thấy bà ta thực sự đã sử dụng chất kích thích cấm ST-891, xác nhận rằng phần lớn nguyên nhân mất kiểm soát đêm hôm đó là do tác động của thuốc. Hiện tại tác dụng của thuốc đã qua, tinh thần của bà ta đã trở lại bình thường có thể giao tiếp, chỉ là đôi mắt vô hồn, cả người trông rất tiều tụy.

Khi thấy cả hai cùng xuất hiện, Trương Hồng Diễm hoảng sợ một chút, rồi dần dần trở lại bình tĩnh như chết.

Thẩm Đình Dục kéo ghế ngồi xuống.

Lục Thành còn chưa ngồi xuống đã nói với Trương Hồng Diễm: "Tôi chỉ muốn biết chi tiết cụ thể của sự việc và những bằng chứng có thể chứng minh tất cả điều này là sự thật."

Dưới mắt Trương Hồng Diễm là hai vệt thâm đen, bà ta ngước mắt nhìn Lục Thành với ánh mắt u ám.

"Lục Thiếu tướng đang nói về chuyện của Từ Thanh An phải không?" Bà ta hỏi bằng giọng khàn khàn hơi khô khốc.

Rồi lại trả lời trước khi nhận được câu trả lời khẳng định: "Sự thật đúng như tôi đã nói."

"Bởi vì Từ Thanh An phát hiện ra Từ Thanh Nhiên có một... đối tượng phù hợp cao rất tốt, cậu ta không muốn thấy kết quả này xảy ra." Nói đến đây, bà ta lại liếc nhìn Lục Thành, ánh mắt có chút ý tứ sâu xa.

"Vì vậy đã nhờ mối quan hệ giữa dì của cậu ta và tôi để nhờ tôi giúp đổi đối tượng phù hợp cao đó thành người khác."

"Cậu ta cũng khá độc ác đấy, muốn xem cậu bạn thân trúc mã của anh bị sắp xếp cho tên rác rưởi như Trần Thắng Phi." Trương Hồng Diễm cười lạnh nói.

Thẩm Đình Dục cúi đầu, không nói gì.

Lục Thành hơi nắm chặt nắm đấm, không biểu lộ gì trên nét mặt, chỉ hỏi: "Bằng chứng đâu?"

Trương Hồng Diễm nói một cách bình tĩnh và tự tin: "Tôi cũng đâu phải là đồ ngu. Lúc đó tuy rất tin tưởng Từ Thanh An, nhưng giúp người khác làm chuyện vi phạm pháp luật như vậy, tôi cũng phải có một chút thủ đoạn chứ."

Khi Trương Hồng Diễm giúp Từ Thanh An xử lý tài liệu chip của Lục Thành tại Bệnh viện Liên hợp Ngân Long, để không bị phát hiện, hệ thống giám sát trong phòng là do chính bà ta xử lý. Chỉ là để phòng ngừa, trước khi xóa bản ghi Từ Thanh An và bà ta vào tráo đổi, bà ta đã tạo một bản sao.

Lúc đó bà ta do dự rồi để lại một tâm nhãn, chỉ nói với Từ Thanh An là đã liên hệ người chuyên môn tắt và gây nhiễu camera giám sát trong khoảng thời gian đó.

Giống như bà ta hoàn toàn tin tưởng Từ Thanh An, cậu ta cũng tin tưởng bà. Biết bà rất coi trọng công việc, cả hai đều trên cùng một con thuyền, nghĩ rằng dù có chuyện gì xảy ra bà cũng không thể để lộ chuyện này.

Còn về việc Từ Thanh Nhiên sau đó vào phòng làm việc, camera giám sát trong khoảng thời gian đó đã bị hệ thống trên người bà hoàn toàn gây nhiễu, nên khi Trương Hồng Diễm xử lý bản sao không phát hiện ra có gì bất thường sau đó.

"Bằng chứng anh muốn tôi vừa mới giao nộp rồi, video quay rất rõ ràng, anh đi tìm người của đồn cảnh sát là có thể xem." Bây giờ Trương Hồng Diễm chỉ có thái độ chẳng còn gì để mất.

Viên cảnh sát canh gác bên ngoài nhanh chóng mang đến tấm bảng quang học chứa đoạn video giám sát đó, đặt lên bàn trước mặt Lục Thành rồi lại lui ra ngoài.

Lục Thành bước đến bên bàn, chuẩn bị tinh thần trước khi bấm mở video.

Thẩm Đình Dục im lặng, ánh mắt cũng dõi theo nhìn xuống tấm bảng quang học. Từ khi Từ Thanh An vào trao đổi với Trương Hồng Diễm cho đến khi hai người cười nói rời đi, từng cử động đều rõ ràng thu vào mắt anh.

Cuối cùng, Trương Hồng Diễm còn bổ sung: "À phải rồi, quên mất là camera giám sát không có âm thanh, chắc các anh vẫn còn nghi ngờ phải không?"

"Tôi sẽ nói với cảnh sát ngay, để họ kiểm tra thẻ làm việc của tôi. Để phòng ngừa bị uy hiếp vu oan giá họa, khi làm việc tôi luôn gắn một cái kim ghi âm ở đó. Nếu đến nhà tôi, có lẽ sẽ tìm thấy."

Tuy nhiên Lục Thành chẳng còn tâm trí để ý đến đoạn bổ sung này của cô ta.

Hai mắt chăm chú nhìn vào màn hình bảng quang học, cả người hoàn toàn đứng im tại chỗ, có lẽ vẫn đang sốc vì Từ Thanh An thực sự làm ra chuyện như vậy.

Hắn rất tức giận.

Nhận thức về Từ Thanh An trong những năm qua trong chớp mắt đều bị lật đổ, khiến hắn có cảm giác tức giận vì bị lừa dối che giấu.

Thậm chí khiến hắn cảm thấy việc trước đây luôn so sánh cậu ta với Từ Thanh Nhiên trước mặt Từ Thanh Nhiên, cho đến sau này nhất thời mù quáng, cho rằng Từ Thanh An phù hợp làm bạn đời hơn Từ Thanh Nhiên... càng giống một trò cười.

Ánh mắt tình cờ chạm phải Thẩm Đình Dục đang ngồi bên cạnh, hắn lại tự chế giễu cười một tiếng.

Nhìn thấu được sự giả tạo của Thẩm Đình Dục, nhưng lại không nhìn thấu sự giả dối của Từ Thanh An.

Lục Thành trong lòng vô cùng tức giận, xoay người bước nhanh ra cửa, muốn tìm Từ Thanh An để hỏi cho rõ tất cả những gì cậu ta đã che giấu trong quá khứ.

Nhưng ngay trước khi mở cửa, tình cờ nghe được cuộc đối thoại giữa Trương Hồng Diễm và Thẩm Đình Dục.

Thẩm Đình Dục khấu ngón tay gõ gõ trên mặt bàn, hiếm khi để lộ sự lạnh lùng trong mắt ra ngoài: "Tôi vừa xem video, trong đó có động tác sửa đổi dữ liệu chip của cô."

"Vì vậy câu nói của cô rằng cô và Từ Thanh An chỉ có âm mưu mà không thực hiện, cũng là giả."

Câu nói này, là giọng điệu khẳng định.

Trong lúc Trương Hồng Diễm im lặng, Lục Thành cũng dừng động tác mở cửa lại.

... Phải rồi, sao hắn lại bỏ qua chuyện này? Hôm đó ở Vân Thiên Lâu, Trương Hồng Diễm ngụy biện chỉ là nghĩ tới thôi, nhưng nhớ kỹ lại cảnh giám sát vừa xem, Trương Hồng Diễm rõ ràng đã đang sửa đổi và Từ Thanh An cũng đang đứng bên cạnh xem!

Chỉ riêng điểm này, đã đủ để xác định tội xúi giục và đồng phạm của Từ Thanh An!

"Hôm nay tôi đến đây, chỉ có hai câu hỏi muốn hỏi cô."

Phía sau là giọng nói lạnh nhạt của Thẩm Đình Dục: "Thứ nhất, có phải cô đã sửa đổi dữ liệu chip của đối tượng phù hợp cao với Từ Thanh Nhiên không?"

Trương Hồng Diễm do dự trong biểu cảm.

Cuối cùng dưới ánh mắt lạnh lùng của Thẩm Đình Dục, cô ta thành thật: "... Đúng vậy, tôi đã thay đổi thật."

Thẩm Đình Dục im lặng.

Trương Hồng Diễm vẫn đang nói tiếp: "Nhưng đối tượng tôi thay đổi thành là Trần Thắng Phi, kết quả các anh đều thấy rồi, Từ Thanh Nhiên không bị đẩy cho gã ta. Tôi..."

Bà ta há miệng, lại không biết nên nói tiếp thế nào.

Rõ ràng rất chắc chắn đã đổi thành Trần Thắng Phi, cuối cùng sao lại thành Thẩm Thiên Dật nhỉ? Hơn nữa sau khi tiễn Từ Thanh An đi bà ta đã không rời khỏi phòng làm việc nữa, cho đến khi làm xong công việc đăng ký dữ liệu chip, chắc chắn không qua tay người khác.

Trừ phi trong quá trình tải lên, có người ở một trạm trung chuyển dữ liệu cấp cao nào đó can thiệp.

Nhưng lúc đó Từ Thanh Nhiên tai tiếng vang dội, trong số những người bả ta biết không có ai là nhà từ thiện lớn sẽ chủ động giúp đỡ. Hơn nữa cũng không ai biết chuyện họ lén lút sửa đổi dữ liệu, ai lại trùng hợp đi bắt đối tượng của Từ Thanh Nhiên để sửa chứ?

Bên cửa, tay Lục Thành đã rút khỏi tay nắm cửa.
">

Truyện Tôi Nổi Điên Ở Tiểu Thuyết Tương Lai Ngược Thụ

Truyện Công Tử Điên Khùng

友情链接