您现在的位置是:Thời sự >>正文
Soi kèo góc Betis vs Real Madrid, 0h30 ngày 2/3
Thời sự4人已围观
简介 Phạm Xuân Hải - 01/03/2025 05:25 Kèo phạt góc ...
Tags:
相关文章
Nhận định, soi kèo Independiente Medellin vs Deportivo Pasto, 07h30 ngày 4/3: Bệ phóng sân nhà
Thời sựNguyễn Quang Hải - 03/03/2025 11:15 Nhận định ...
【Thời sự】
阅读更多Lợi ích của việc sử dụng giấm trong giặt ủi
Thời sự...
【Thời sự】
阅读更多Ước vọng cuối đời của cựu tù Côn Đảo
Thời sựÔng Huỳnh Báu với cây đàn guitar. Ông chuyển đến Đồng Tháp hoạt động, đến năm 1954 thì được điều động làm công tác binh vận trong lòng địch. Tham gia trong lực lượng địch, ông tìm mọi cách để khỏi đi chiến đấu, không phải trực tiếp đánh đồng đội mình. Ông được chuyển về ban nhạc thuộc quân khu thủ đô. Cái duyên với âm nhạc đến với ông từ đó.
Ở quân khu thủ đô, ngay trong lòng địch, ông được dạy về âm nhạc. Ông lại muốn học thêm sáng tác nên đã tìm mua nhiều sách để tự học. Thị trường sách lúc ấy chỉ có mỗi sách của Hoàng Thi Thơ. Có lẽ cũng nhờ vậy mà ông có dịp được thụ giáo với người nhạc sĩ tài hoa này.
Học qua sách - ông nói - 'có nhiều điều tôi không hiểu được nên đã tìm đến tác giả. Nhạc sĩ Hoàng Thi Thơ đã tận tình chỉ dẫn từ giai điệu đến hòa âm, chuyển âm, từ ca từ đến luật cân phương... Tôi rất cám ơn ông. Nhờ có ông hướng dẫn tôi mới sáng tác được nhạc để sau đó nhiều tác phẩm có giá trị của tôi ra đời'.
Bìa sách Thơ tân cổ truyện Kim Vân Kiều. Năm 1959, ông lại bị bắt và kết án 5 năm đày ra Côn Đảo. Trong thời gian thụ án tại đây, các bạn tù đã truyền lại cho ông nhiều kỹ năng về cổ nhạc.
Trong tù, năm 1961 ông đã hoàn tác tác phẩm tân nhạc đầu tay 'Chuyến tàu Côn Đảo'. Sau khi ra tù, ông tiếp tục viết 'Về với quê hương', 'Tình không biên giới'. Về cổ nhạc, ông đã viết 'Tây Thi giã từ Phạm Lãi' và nhiều bản cổ nhạc nhỏ lẻ khác.
Tâm sự với chúng tôi, ông nói: 'Trong 2 cuộc kháng chiến, cuộc đời tôi đã trải qua nhiều gian lao khổ ải. Lúc ở trong hàng ngũ của ta được đồng bào tiếp đón nồng hậu. Lúc làm binh vận trong hàng ngũ địch thì vắng vẻ âm thầm làm sao vui được...'.
Nói đến đây, ông chợt dừng, giọng ông chùng xuống. Có lẽ vui buồn của một đời người đã hiển hiện với ông trong lúc này.
Thơ tân cổ Kim Vân Kiều và người bạn trăm năm
Ông đàn bà nghe. Đang định tìm một câu chuyện vui để cho không khí bớt nặng nề thì từ dưới, một người đàn bà đứng tuổi tươi cười bước lên. Bà bưng trên tay 2 ly nước rồi nói như trách: 'Có khách mà anh Bảy không nói gì hết. Tôi mắc lo hái sơ ri ngoài vườn đâu có biết'.
Câu nói trìu mến thân thương đã khiến cho ông Bảy Báu - tên thường gọi của ông - bật cười. Ông giới thiệu, 'Bà xã tôi đó. Bà vừa hái sơ ri ngoài vườn...'.
Không đợi chúng tôi phải hỏi, ông nói tiếp, năm 1964 tôi mãn án trở về thì tuổi cũng khá lớn. Tôi được gia đình chỉ định kết hôn với bà. Lúc ấy bà mới 23 tuổi, một cô gái trẻ nhan sắc trong vùng. Hôn nhân do cha mẹ sắp đặt, cũng may trời thương, chúng tôi càng sống bên nhau càng yêu thương nhau hơn. Suốt 55 chung sống, chúng tôi có được 3 con, 2 gái 1 trai. Cuộc sống của chúng tôi rất thuận hòa yên ấm và viên mãn.
Kể ra đến giờ phút này, trải qua một thời gian dài bên nhau, hôn nhân của chúng tôi là hạnh phúc vô bờ. Chúng tôi có các con luôn quan tâm và báo hiếu cha mẹ. Vợ chồng chúng tôi, cho dù có những lúc không vui nhưng rồi cũng xoa dịu hết để đến với nhau bằng tình yêu thương ít ai có được'.
Bà Nguyễn Thị Tuyết, người bạn trăm năm với ông Báu. Ông nắm tay bà. Bà cười thật tươi. Mái tóc pha sương của bà bới cao. Chiếc áo bà ba ôm trọn lấy người bà toát lên vẻ đẹp của người phụ nữ phương Nam. Bà ngồi bên cạnh ông. Ông với lấy cây đàn gảy lên vài nốt nhạc.
'Sống với bà được vài năm, tôi bắt đầu thai nghén bộ sách Thơ tân cổ truyện Kim Vân Kiều. Phải mất nhiều năm, đến năm 2005 mới chính thức hoàn thành. Viết xong bộ sách này giờ đây tôi mới nghiệm ra rằng nếu bà xã tôi không thương tôi, không dành cho tôi những giây phút đặc biệt nhất để có hứng khởi thì làm sao tôi xong được bộ sách. Thật cám ơn bà lắm đó...'.
'Truyện Kiều là một áng văn chương bất hủ. Nó ăn sâu vào lòng người từ thế hệ này sang thế hệ khác. Để tăng thêm giá trị, tôi phóng tác Truyện Kiều của Nguyễn Du thành Thơ tân cổ truyện Kim Vân Kiều.
Những vần thơ tuyệt tác trong Truyện Kiều được lồng ghép trong những tác phẩm ca ngâm hòa quyện với dòng cổ nhạc của nhạc sĩ Cao Văn Lầu và dòng tân nhạc của Hoàng Thi Thơ nhằm thỏa mãn nhu cầu đa năng đa dạng của những ai yêu thích. Đồng thời cũng để vun bồi nền văn hóa nước nhà ngày thêm phát triển tốt đẹp'. Ông Báu giải thích cho chúng tôi về quyển sách.
Chúng tôi xin được mượn lời của nhạc sĩ Võ Tấn Ngọc, hội viên hội Nhạc sĩ VN nói về ông Huỳnh Báu để kết thúc bài viết: 'Dẫu tài hèn sức mọn, nhưng với tấm lòng yêu tha thiết văn nghệ dân gian, yêu say đắm Truyện Kiều, anh muốn góp một phần nhỏ để vun đắp cho sự bảo tồn và phát triển văn hóa dân gian. Mong rằng qua tác phẩm của anh, Truyện Kiều đến với mọi người gần gũi hơn, phong phú hơn, đa dạng hơn'.
Gia đình Sài Gòn nuôi gà trên 10 ngôi mộ người thân trước cửa nhà
Đàn gà của cha con ông Sỹ (TP.HCM) vô tư đi lại, mổ thức ăn trên 10 ngôi mộ xây tạm bằng gạch, che bằng tấm lưới xanh.
">...
【Thời sự】
阅读更多
热门文章
- Nhận định, soi kèo Western Sydney vs Perth Glory FC, 13h00 ngày 2/3: Trôi dần về đáy bảng
- Tìm mọi cách để tiệc tất niên 'thoát ế'
- Cơ sở thu giữ CO2 bằng điện gió đầu tiên trên thế giới
- Thaco Auto ưu đãi đến 130 triệu đồng cho BMW Motorrad
- Nhận định, soi kèo Istra 1961 vs Lokomotiva Zagreb, 23h00 ngày 4/3: Màn tái đấu hấp dẫn
- Điều gì xảy ra khi gan suy yếu?
最新文章
-
Nhận định, soi kèo Western Sydney vs Perth Glory FC, 13h00 ngày 2/3: Trôi dần về đáy bảng
-
Vượt lên nghịch cảnh Về đầu thôn Hoàng Lý (Lý Nhân, Hà Nam) hỏi thăm nhà ông Nguyễn Tiến Thiểu (77 tuổi) ai cũng biết. Ông nổi tiếng vì khuyết tật bẩm sinh, mỗi bàn tay chỉ có một ngón nhưng khiến nhiều người phải kinh ngạc vì sự tài hoa, vẽ đẹp, lại giỏi tiếng Trung.
Từ thời các cụ, cha mẹ ông sinh ra vẫn bình thường, lành lặn nhưng đến đời ông bắt đầu có hiện tượng kỳ lạ này. Trong 7 người con của ông, có 2 người sinh ra bị dị tật giống bố. Thậm chí, em trai ông và 2 đứa cháu cũng bị. Ông từng đi khám, kiểm tra nhưng bác sĩ không tìm ra nguyên nhân.
Ông Nguyễn Tiến Thiểu. ‘Nhiều người đặt nghi vấn, có thể bố tôi đi bộ đội, nhiễm chất độc màu da cam nên con mắc dị tật nhưng thực tế cụ thân sinh ra tôi cả đời chỉ quanh quẩn ở làng’, ông nói.
Ông ví cuộc đời mình giống như câu thơ: 'Gạo đem vào giã bao đau đớn/ Gạo giã xong rồi trắng tựa bông/ Sống ở trên đời người cũng vậy/ Gian nan, rèn luyện mới thành công'.
Theo lời ông Thiểu, ra đời với hình hài khác biệt, ông đã trải qua tuổi thơ không hề dễ dàng, bị người ta xì xào, bàn tán. Thế nhưng, được trời phú cho nghị lực phi thường, ông đã kiên trì vượt qua nghịch cảnh, thích nghi số phận.
Mặc dù chỉ có hai ngón tay nhưng ông tập làm mọi việc thành thạo chẳng khác người bình thường. Ở tuổi cắp sách tới trường, bạn bè trêu chọc, ông vẫn miệt mài tập viết, khuôn mặt lúc nào cũng nở nụ cười tươi rói.
Thuở nhỏ, ông Thiểu trầy trật tập viết bằng đôi bàn tay 'kỳ lạ'. Nhờ siêng học, năm 1960 ông đỗ khoa Trung văn (Đại học Ngoại ngữ Hà Nội). Kể về thời sinh viên đầy gian khó ông nhớ lại: ‘Người bình thường, viết chữ Trung Quốc đã khó, với tôi càng khó hơn. Thay vì tập viết vào giấy, tôi hay ra bãi đất trống, lấy que gỗ nhỏ viết trên nền đất. Có lúc bàn tay tứa máu do tập viết nhiều quá.
Khi đi học, để trang trải cuộc sống, mỗi lần về quê, tôi tranh thủ trên tàu hỏa nhận khắc chữ vào bút, kiếm vài đồng’.
Ra trường, người đàn ông này bén duyên với nghề giáo, về dạy tiếng Trung tại trường Nguyễn Huệ (Hà Đông, Hà Nội).
Sau nhiều bước ngoặt, ông chuyển về Hà Nam sống, học thêm về lĩnh vực ngân hàng. Hàng tháng, ông đạp xe vượt hơn 100 km vào (Sầm Sơn,Thanh Hóa) học nghiệp vụ. Kết thúc khóa học, ông được Ngân hàng Công thương tỉnh Hà Nam nhận vào làm.
Trải qua các vị trí, từ nhân viên tín dụng, ông làm đến chức Trưởng phòng Tổ chức mới về hưu.
Điều đặc biệt hơn nữa, dù đôi tay chỉ có 2 ngón nhưng ông tự học vẽ và may vá. Giai đoạn đất nước khó khăn, đồng lương công nhân viên chức không đủ sống, để kiếm thu nhập, hỗ trợ vợ nuôi con, ông đi vẽ tranh, vẽ phông cưới, sửa chữa quần áo, dịch cả sách tiếng Trung và gia phả cho các dòng họ…
‘Thời trước, chưa có phông rạp sẵn như bây giờ, trong làng có đám cưới, họ tìm đến tôi nhờ trang trí, cắt dán chim bồ câu và chữ lồng tên cô dâu, chú rể. Cuối năm có thi đua khen thưởng ở xã, huyện, tôi ‘thầu’ luôn khoản viết giấy khen.
Sau này hiện đại hơn, nghề trang trí phông cưới thủ công mai một, tôi chuyển sang dạy tiếng Trung cho các lớp xuất khẩu lao động tại địa phương. Nhờ đó, các con tôi không phải chịu đói khát’, ông Thiểu xúc động nói.
Cuộc hôn nhân năm 60 tuổi của 'lãng tử tài hoa'
Ông Thiểu xây dựng gia đình với vợ đầu quê Duy Tiên (Hà Nam), sinh được 6 cô con gái. Năm 1998 vợ ông không may mắc trọng bệnh, qua đời.
Bức tranh ông Thiểu và vợ cả do ông tự vẽ, treo trang trọng ở phòng khách. Một năm sau, khi đã bước sang tuổi 60, ông quen biết và kết duyên cùng người phụ nữ quá lứa kém mình 20 tuổi, những mong có người bầu bạn sớm khuya.
‘Hai vợ chồng tôi lúc đó không xác định sinh thêm con vì tôi tuổi tác đã cao, bà ấy sức khỏe kém. Không ngờ năm 2000, ông trời ban cho cậu con trai út’, ông Thiểu kể.
Cậu bé Nguyễn Tiến Đạt khôi ngô, tuấn tú, thừa hưởng sự tài hoa và cả đôi bàn tay khuyết ngón của bố. Ngồi bên cạnh chồng, tay thoăn thoắt đan sọt tre thuê cho cơ sở thủ công, mỹ nghệ, vợ ông Thiểu lúc này mới cất tiếng:
‘Con trai tôi từ bé học giỏi, sớm bộc lộ năng khiếu vẽ. Ở trường các cô giáo hay nhờ vẽ hộ. Cháu đang học năm thứ nhất Đại học Mỹ thuật Công nghiệp. Tuần nào cháu cũng tự đi xe máy từ Hà Nội về quê thăm bố mẹ. Ngoài giờ học cháu đi vẽ thuê, chép tranh kiếm tiền đóng học phí. Một thầy giáo thương hoàn cảnh, nhận dạy thêm cho cháu không mất tiền.
Tay chân cháu như thế, hi vọng sau này kiếm được công việc ổn định, nuôi sống bản thân là vợ chồng tôi mãn nguyện’.
Con trai ông Thiểu và vợ sau. Bà tâm sự, tình cảm giữa bà với các con chồng khá tốt đẹp, hòa thuận. Một cô con gái ông Thiểu bị ung thư, đã mất. Thời điểm đó bà cũng hỗ trợ chăm sóc chị tận tình.
Các cô khác đều thành đạt. Cô con gái mắc dị tật giống bố cũng có công việc ở trường dạy nghề cho người khuyết tật trên Hà Nội.
Mỗi năm vào ngày giỗ vợ cả, ông Thiểu, bà cùng các con chồng sum vầy làm mâm cơm cúng.
Ông Thiểu bên gia đình trong ngày mừng thọ tuổi 75. Chuyện ở gia đình Hà Nam có 1 phó giáo sư, 8 tiến sĩ
Hơn nửa thế kỷ bên nhau, tình cảm của ông dành cho bà vẫn vẹn nguyên như thuở còn son.
" alt="Chuyện kỳ lạ về người đàn ông sinh ra chỉ có 2 ngón tay ở Hà Nam">Chuyện kỳ lạ về người đàn ông sinh ra chỉ có 2 ngón tay ở Hà Nam
-
Chị Nhung và con trai Tuy nhiên để có thể làm IVF, chị Nhung phải ‘gom’ đủ số lượng trứng để tạo phôi.
‘Đó là một quá trình dài, trải qua 5 lần gom trứng, 4 lần chuyển phôi ròng rã tôi mới được nhìn thấy con trai’, chị nói.
Tháng 7/2016, chị thực hiện ca IVF đầu tiên với hai phôi nhưng không thành.
Đến tháng 4/2017, chị xin nghỉ việc không hưởng lương 6 tháng để tập trung toàn tâm toàn ý vào quá trình tìm kiếm con.
Chị nhớ lại: ‘Vì bản thân cũng có tuổi, chỉ số dự trữ buồng trứng thấp nên tôi phải ‘gom’ trứng 3 lần với một lần ‘gom’ theo phác đồ dài, kết quả tôi được 15 trứng, tạo được 7 phôi.
Kiểm tra niêm mạc đủ điều kiện chuyển phôi, tôi quyết định chuyển phôi lần 2 vào tháng 5/2017. Kết quả vẫn không được như mong muốn’.
Tháng 7/2017, chị lại tiếp tục chuyển tiếp hai phôi lần thứ 3 nhưng vẫn không thành công.
Chọc trứng 4 lần với 3 lần chuyển phôi thất bại, vợ chồng chị quyết định kiểm tra chuyên sâu hơn về sức khỏe của cả 2.
Lần này, chị Nhung và anh Bình vừa tiêm vừa uống thuốc, chủ yếu tập trung điều trị cho chồng.
Tháng 9, tháng 10/2017, chị Nhung tiếp tục làm thêm lần nữa với hai lần chọc trứng, tạo được 2 phôi. Do niêm mạc không đạt yêu cầu nên chị trữ lại phôi, không chuyển tươi.
Đến tháng 1/ 2018, chị xuống bệnh viện kiểm tra và tiếp tục chuyển phôi lần thứ 4.
‘Sau 5 ngày chuyển phôi không thấy biểu hiện gì khác, tôi nghĩ lại không được rồi. Đến ngày thứ 7, tôi quyết định thử máu.
Khoảng thời gian 2 tiếng chờ đợi kết quả dài như cả thế kỉ. Cuối cùng trời không phụ lòng người, vợ chồng tôi đã có tin vui. Khi nhìn thấy kết quả, tôi òa khóc như một đứa trẻ’, chị nhớ lại.
Nỗi ám ảnh với những lời hỏi thăm
Chị Nhung nói, may mắn của chị là lúc nào cũng có chồng đồng hành và động viên.
Chồng chị là người ở Thanh Hóa lên Điện Biên, quê chị, để lập nghiệp. Họ yêu nhau sau một lần anh xin được số của chị và nhắn tin làm quen. ‘Thời điểm đó, thấy chồng nhắn tin, tôi còn bảo: ‘Không rỗi hơi mà nói chuyện với người lạ’. Anh ấy vẫn kiên trì liên lạc. Nói chuyện qua điện thoại một thời gian dài, năm 2010 chúng tôi mới tìm hiểu và năm 2011 làm đám cưới’.
Bị hiếm muộn, chị phải chịu không ít áp lực. ‘Tôi sợ hãi trước những câu hỏi ‘Sao lâu thế?’, ‘Chưa có gì à?’. Có người độc mồm độc miệng bảo: ‘Gái độc không con’ nhưng là phụ nữ, có ai muốn thế đâu? Chúng tôi cũng đã cố gắng hết sức rồi…’, chị nhớ lại.
Sau 3 lần chuyển phôi thất bại, đến lần thứ 4, chị đã không còn nhiều hi vọng. Nhưng lúc này, chồng chị lại động viên: ‘Cố gắng lên em’.
Trước khi có con, 2 vợ chồng chị mua được nhà, đất. Để có chi phí chạy chữa sinh con, họ đã phải bán đi một mảnh đất, chị nghỉ việc 6 tháng không lương nhưng không thành công. Sau đó, họ vẫn tiếp tục quyết tâm, đến năm 2018, mới được đón nhận niềm vui.
‘Không tính tiền ăn uống, đi lại, chi phí để sinh con lên đến nửa tỷ đồng. Tôi còn đánh đổi rất nhiều về sức khỏe của bản thân’, chị chia sẻ.
Thời gian mang bầu, họ háo hức chờ đợi. Chồng chị bận bịu công việc nhưng mỗi lần về nhà, vợ đều bảo anh phải nói chuyện với con. ‘Lúc đó, anh ấy gọi, tôi bỗng thấy con đạp trong bụng. Khoảnh khắc đó tôi còn nhớ mãi đến giờ’.
1 tuần sau khi nghỉ việc chờ sinh, chị Nhung đi khám thì được kết luận huyết áp tăng cao, mổ gấp. Cả gia đình chị vào viện trong tâm trạng lo lắng.
‘Trên bàn mổ, lúc nghe tiếng con khóc, nước mắt tôi trào ra. Lúc đó, cảm xúc không thể nói được bằng lời’.
Chồng chị ở phía ngoài đón con, nhìn thấy chàng trai nặng 3.4 kg, anh cũng đưa tay gạt nước mắt. Họ đặt tên con là Ngô Phúc Lộc như là ‘Phúc’ và ‘Lộc’ đã đến gia đình sau một chặng đường rất dài.
‘Hiện, cháu được 13 tháng, khỏe mạnh và rất quấn quýt với bố. Tôi họ Lò, nên chồng đặt tên con ở nhà là ‘Lò Ngô Rang’ để trêu vợ’.
Có con, vợ chồng chị Nhung bận rộn hơn, chưa đêm nào ngủ ngon giấc nhưng chị nói ‘đó là sự vất vả trong hạnh phúc’.
‘Năm sau, vợ chồng tôi muốn sinh thêm một bé nữa. Dù kết quả được hay không chúng tôi vẫn rất thoải mái về tâm lý vì tôi đã có tuổi rồi’, chị chia sẻ.
‘Kiên trì’ và ‘Đừng bỏ cuộc’ là điều chị muốn dành cho những cặp vợ chồng hiếm muộn, đang trên hành trình tìm con, như vợ chồng chị trước đây.
7 năm hiếm muộn, nàng dâu Bắc Ninh khóc vì tâm sự của mẹ chồng
Nhiều năm sau hôn nhân, tin vui vẫn chưa đến với vợ chồng chị Hương. Mặc dư luận chỉ trích con dâu, mẹ chồng chị vẫn lặng lẽ động viên, đồng hành cùng các con trong hành trình chữa hiếm muộn.
" alt="7 năm hiếm muộn, mẹ òa khóc khi đón con ở tuổi 40">7 năm hiếm muộn, mẹ òa khóc khi đón con ở tuổi 40
-
Câu chuyện trên được chính nam tài xế Hoàng Việt Cường (SN 1989 - Thanh Hóa) chia sẻ lên các diễn đàn như cách để lan tỏa tấm lòng tương thân, tương ái đến mọi người. Theo lời nam tài xế, 3 giờ sáng ngày 21/10, anh đỗ xe ngay ngã tư Bút Sơn (Hoằng Hóa, Thanh Hóa), thì được người đàn ông chạy ra vẫy xe, thuê đưa vợ chuyển từ bệnh viện tuyến huyện lên bệnh viện tuyến tỉnh cấp cứu. Quãng đường di chuyển giữa hai bệnh viện khoảng 10km. Người vợ đang mang bầu khoảng 7 tháng, có hiện tượng sinh non.
Cách bệnh viện khoảng 3 km, người chồng kêu thất thanh vì vợ bị vỡ ối. Xe di chuyển thêm 1km nữa, sản phụ bắt đầu chuyển dạ và sinh con ngay trên xe.
Chiếc xe - nơi anh Cường đỡ đẻ cho sản phụ. Do sinh sớm so với dự kiến nên gia đình hai vợ chồng đi người không đến bệnh viện, không mang vật dụng sơ sinh, anh Cường đã nhanh trí cởi áo của mình để quấn cho em bé sơ sinh. Sau đó tiếp tục lái xe chở sản phụ và em bé đến bệnh viện.
Anh Cường cho biết: ‘Mọi ngày tôi chỉ làm đến 2h sáng là về nghỉ nhưng hôm đó không hiểu sao lại cố nằm đến gần 3h vẫn chưa về.
Khi tôi đánh xe vào đến sảnh khoa Sản thì thấy anh chồng chạy vào bế vợ ra. Chị đã có hiện tượng sắp sinh rồi, kêu la dữ dội.
Thấy chị vợ đau đớn, kêu la tôi cũng sợ, cố gắng đi nhanh ở mức độ an toàn nhất có thể để đến bệnh viện. Khi nghe anh chồng kêu cháu bé sắp ra, tôi cởi áo đưa bố cháu quấn cho con'.
Nam tài xế Hoàng Việt Cường. Anh Cường chia sẻ thêm, gần 5 năm chạy xe taxi, anh từng chở rất nhiều sản phụ đi đẻ, nhưng đây là lần đầu tiên anh làm ‘bà đỡ’ ngay trên xe ô tô.
Liên hệ với người chồng trong câu chuyện trên, anh cho hay, hiện sức khỏe của vợ anh đã ổn định nhưng em bé đang được nằm lồng kính, thở máy và chăm sóc đặc biệt ở khoa Sơ sinh. Cân nặng của em bé là 1,9 kg. Anh cũng bày tỏ sự cảm kích đối với nam tài xế đã hỗ trợ vợ mình vượt cạn. Ngay sau đêm 21/10, anh đã gọi lại cho tài xế Cường cảm ơn.
Anh Cường dọn dẹp xe sau ca đỡ đẻ. Buồng hạnh phúc trên xe buýt Sài Gòn, tài xế coi con trai riêng của vợ như con đẻ
Vợ muốn sinh con nhưng anh Phương (TP.HCM) gạt đi, vì muốn tập trung lo cho con riêng của vợ là bé Noel ăn học.
" alt="Nam tài xế đỡ đẻ cho sản phụ trên xe lúc 3 giờ sáng ở Thanh Hóa">Nam tài xế đỡ đẻ cho sản phụ trên xe lúc 3 giờ sáng ở Thanh Hóa
-
Siêu máy tính dự đoán Betis vs Real Madrid, 0h30 ngày 2/3
-
- Sau bản hit ngọt ngào “Gửi anh xa nhớ”, Bích Phương hứa hẹn sẽ gây bão với ca khúc mới được thực hiện theo phong cách hài hước. Trong những ngày cuối năm, Bích Phương đã cho ra mắt MV ‘Bao giờ lấy chồng' như một món quà nhỏ cô dành tặng khán giả đã luôn yêu thích và ủng hộ mình.
Được biết, đây là sáng tác của nhạc sĩ trẻ Huỳnh Hiền Năng- chàng trai thế hệ 9X yêu tự do, được giới trẻ yêu mến với nhiều ca khúc mang phong cách mới lạ.
Play" alt="Bích Phương bị đe doạ bởi câu hỏi ‘Bao giờ lấy chồng'">
Bích Phương bị đe doạ bởi câu hỏi ‘Bao giờ lấy chồng'