Bóng đá

Ngôi trường hơn 30 năm không có một cô giáo

字号+ 作者:NEWS 来源:Thể thao 2025-01-30 19:48:12 我要评论(0)

-Thành lập từ năm 1982,ôitrườnghơnnămkhôngcómộtcôgiábd anh hom nay tính đến nay đã hơn 30 năm nhưng bd anh hom naybd anh hom nay、、

Thành lập từ năm 1982,ôitrườnghơnnămkhôngcómộtcôgiábd anh hom nay tính đến nay đã hơn 30 năm nhưng Trường Tiểu học Tri Lễ 4 (xã biên giới Tri Lễ, huyện Quế Phong, tỉnh Nghệ An) chưa từng có một cô giáo.

{ keywords}
Do ở vùng đặc biệt khó khăn nên các giáo viên Trường Tiểu học Tri Lễ 4 được bố trí công tác đều là nam giới. 

Nằm giữa bản làng người Mông, Trường Tiểu học Tri Lễ 4 vốn được xem là một trong những điểm khó khăn nhất của huyện Quế Phong vì đường sá đi lại và các điều kiện vô cùng khó khăn.

Cách trung tâm thị trấn hơn 30 km, nhưng để vào được trường phải đi mất cả ngày. Bởi để đến được điểm trường của mình, các giáo viên nơi đây hằng ngày phải đi xe máy vượt qua một trong những cung đường dốc, hiểm trở bám theo sườn núi. Con đường này mùa khô cát bụi mịt mù, mùa mưa thì ngập trong bùn đất lầy lội.

Đây còn là ngôi trường biết đến với nhiều “không”: không đường ôtô, không điện, không sóng điện thoại, không Internet,…

{ keywords}
Để đến được trường, các giáo viên nơi đây phải vượt qua những cung đường vô cùng khó khăn.
{ keywords}
Vào mùa mưa, các thầy giáo quen với cảnh đường đất vào trường ngập bùn lầy lội .

Những điều kiện quá khó khăn cũng chính là nguyên nhân khiến ngôi trường này kể từ ngày thành lập đến nay không hề có bóng dáng của các cô giáo. Thay vào đó, 44 thầy giáo vẫn ngày đêm miệt mài cắm bản, vượt khó để gieo chữ ở tất cả 6 điểm trường với 29 lớp học.

Chia sẻ với VietNamNet, thầy Nguyễn Hồng Hiệp, người đã 7 năm gắn bó với mái trường này cho rằng điều kiện quá khó khăn nên có lẽ cũng chỉ các thầy giáo mới có đủ sức khỏe để có thể công tác tốt được.

“Có lẽ cũng do điều kiện địa hình khó khăn, vất vả quá nên lãnh đạo phòng giáo dục cũng chỉ xếp toàn thầy giáo. Chưa kể, việc đi xe máy cũng khó, chúng tôi đàn ông con trai đi còn ngã liểng xiểng do đường xấu, khi thì bụi bặm khi thì ngập bùn, các cô khó mà đi được”.

{ keywords}

Thiếu thốn về điều kiện sinh hoạt và dạy học nhưng đổi lại các thầy giáo nơi đây lại rất đoàn kết và có nhau trong mọi hoạt động.

Theo thầy Hiệp, việc các cô giáo không được phân công về đây cũng là điều dễ hiểu bởi quá khó khăn về đường sá, sinh hoạt, cơ sở vật chất của trường vẫn thiếu thốn rất nhiều. “Do tính chất đặc thù nên giáo viên ở đây ở lại trường. Nhưng khi có khách về trường thì anh em đã phải vào bản xin ngủ nhờ. Giờ nói thật là nếu có thêm một cô giáo, việc bố trí phòng, chỗ ngủ cho các giáo viên cũng rất khó khăn và bất tiện”, thầy Hiệp nói.

Việc không có giáo viên nữ cũng có nhiều bất tiện trong quá trình dạy học và các phong trào của trường lớp.

“Với các học sinh lớp 1, 2 thì các cô giáo sẽ tiện hơn rất nhiều. Ví dụ như chăm sóc, hướng dẫn cho các cháu sinh hoạt, đặc biệt là các em học sinh nữ. Trong quá trình dạy, các em học sinh lớp 1, 2 rất nhỏ, và thường còn rất kém về ngôn ngữ nên việc chăm sóc của các thầy chắc chắn sẽ gặp nhiều khó khăn hơn so với các cô giáo khéo léo, uyển chuyển. Với các học sinh lớp 4, 5 thì có thể cứng rắn hơn nhưng với các học sinh lớp nhỏ cần sự mềm mại, nhẹ nhàng”.

{ keywords}
Một buổi họp giáo viên của trường.

Tuy nhiên, không vì thế mà thầy Hiệp cùng đồng nghiệp nản lòng, thay vào đó là tập làm quen và cố gắng khắc phục bằng mọi cách có thể. Các hoạt động văn nghệ có thể đơn giản hơn nhưng không bao giờ là thiếu dưới mái trường.

“Các thầy cũng tập các tiết mục văn nghệ cho các em học sinh. Những bài hoặc động tác múa khó quá thì đành thôi, nhưng thay vào đó nghĩ ra những động tác, tiết mục đơn giản”, thầy Hiệp cười.

{ keywords}
Nơi đây, các thầy giáo quán xuyến tất cả mọi việc từ dạy học...

{ keywords}
...cho đến các phong trào, hoạt động của trường lớp.
{ keywords}

Thậm chí, có giai đoạn học sinh trường nhận được chương trình hỗ trợ ăn trưa, các thầy giáo phân công để thay phiên nhau vào bếp nấu ăn cho các em học sinh.

Trường Tiểu học Tri Lễ 4 hiện có 44 thầy giáo, nhưng lại có tới 6 điểm trường lẻ nên tính ra mỗi điểm cũng thường chỉ có sự có mặt của 5-6 giáo viên.

{ keywords}
Kể từ khi thành lập đến nay, các học sinh nơi đây cũng quen với việc chỉ có các thầy giáo.

Thế nhưng các thầy giáo nơi đây lại rất đùm bọc và cùng nhau tham gia nhiều công việc sau giờ lên lớp như chơi thể thao hay cùng nhau đánh bắt cá, nấu ăn và có những bữa cơm cùng nhau.

Chính tinh thần đoàn kết, hỗ trợ đó khiến các thầy giáo công tác nơi đây chưa bao giờ cảm thấy cô độc khi ở một nơi mà “không thể liên lạc được bởi không có sóng”.

Thanh Hùng

1.本站遵循行业规范,任何转载的稿件都会明确标注作者和来源;2.本站的原创文章,请转载时务必注明文章作者和来源,不尊重原创的行为我们将追究责任;3.作者投稿可能会经我们编辑修改或补充。

相关文章
网友点评
精彩导读
Vũ Văn Tài năm nay 15 tuổi, ở thôn Giang Sơn, xã Hòa Hiệp, huyện Cư Kuin, tỉnh Đắk Lắk. Tháng 6 năm ngoái, sau ca mổ ruột thừa, cơ thể con dần trở nên xanh xao. Vợ chồng chị Kim Anh đưa con đi khám ở bệnh viện địa phương, phát hiện con bị thiếu máu, uống thuốc mãi vẫn không khỏi.

Đến tháng 1/2021, người mẹ vét hết tiền được vài trăm nghìn đồng đưa con lên bệnh viện để truyền máu, nhưng còn chưa hết 1 túi máu thì con bị sốc, khó thở, phải cấp cứu. Tá hỏa, chị phải gọi điện báo chồng vay mượn tiền và chuyển con vào Bệnh viện Nhi đồng 2 TP.HCM.

{keywords}
Vũ Văn Tài đang chạy thận ngoại trú tại Bệnh viện Nhi đồng 2.

Anh Vũ Đình Tuệ khi ấy chỉ vay được 20 triệu đồng. Vào đến thành phố, họ phải trả tiền thuê xe cứu thương 15 triệu, còn 5 triệu vừa đóng tạm ứng viện phí, vừa để một phần chi phí bên ngoài.

Chị Kim Anh bùi ngùi nhớ lại, thời điểm nghe bác sĩ nói con bị suy thận mạn giai đoạn cuối, vợ chồng chị rơi vào hoảng loạn, không hiểu tại sao con mình lại mắc phải căn bệnh ấy. Cũng nhờ các bác sĩ thấu hiểu nên ân cần giải thích, an ủi, sau đó còn có các phụ huynh khác có con mắc bệnh động viên, họ mới lấy lại tinh thần, bắt đầu cùng con chiến đấu.

Do điều kiện kinh tế khó khăn, anh Tuệ về quê, còn chị Kim Anh ở lại thành phố, mướn phòng trọ khá xa bệnh viện để tiết kiệm tiền, mỗi tuần đưa con trai đi chạy thận 3 lần.

{keywords}
Sau mỗi lần xét nghiệm Covid-19, con phải chờ có kết quả mới được vào chạy thận. 

Chiếc ghế sắt lạnh lẽo ở hành lang bên ngoài khu chạy thận ngoại trú là nơi Tài thường nằm nghỉ tạm trước và sau mỗi buổi chạy thận. Nhất là thời điểm dịch Covid-19 đang bùng phát mạnh ở thành phố, sau khi làm xét nghiệm PCR, con phải chờ dài hàng tiếng mới được vào phòng. Nhìn con trai mệt mỏi đến rệu rã, chị Kim Anh đau buốt lòng.

Suốt khoảng thời gian bệnh tật, Tài chưa từng kêu ca, phàn nàn với mẹ điều gì. Mỗi lần nghe mẹ gọi điện về quê để vay tiền, con lặng im. Chỉ thỉnh thoảng, giống như không thể kìm nén được nữa, con mới thốt lên: “Cho con về nhà nhé. Nhà mình nợ nhiều lắm rồi”.

Lúc ấy tim tôi như bị dao cứa từng nhát vậy. Đứa con trai mình đứt ruột đẻ ra, nuôi lớn ngần ấy, lại ngoan ngoãn, hiếu thảo như thế, làm sao mà bỏ được”, người mẹ nghèo bật khóc nức nở.

Thời điểm khó khăn nhất với mẹ con chị là giữa lúc dịch Covid-19 bùng phát mạnh khiến thành phố phải giãn cách xã hội. Ngoài chi phí nhà trọ, ăn uống, thuốc men, 2 mẹ con còn phải chi trả tiền xét nghiệm Covid-19, đi lại cũng tốn kém hơn.

Chị Kim Anh chia sẻ: “Riêng từ lúc dịch bùng phát đến giờ, tôi đã vay khoảng 60 triệu rồi cô ạ. Chồng tôi ở quê cũng thất nghiệp nên không làm được gì, ở nhà rau cháo qua ngày. Ngay cả mấy đứa nhỏ học online cũng phải mượn điện thoại của họ hàng. Vay mượn của người thân không xuể thì đi vay lãi chứ không được để con bỏ cữ chạy thận”.

{keywords}
Người mẹ nghèo bật khóc vì không biết làm sao để có tiền cho con chạy thận trong thời gian tới.

Trước đây, khi Tài chưa bị bệnh, ngoài 3 sào ruộng trồng lúa của gia đình, lúc rảnh, vợ chồng chị Kim Anh đi làm mướn để kiếm tiền đóng học phí cho 3 đứa con. Cuộc sống chỉ vừa đủ. Bất chợt tai ương ập đến, anh em nội ngoại cũng chẳng dư dả, chỉ có thể hỗ trợ chút ít lúc ban đầu. Bởi vậy, họ chỉ có thể dựa vào chính mình.

Đến nay, nợ cũ chưa trả, không ai dám cho vợ chồng chị vay thêm nữa. Ở thành phố bị bủa vây bởi dịch bệnh, đã nhiều đêm chị mất ngủ, vì thương đứa con trai bạc phận của mình.

Khánh Hòa

Mọi sự giúp đỡ xin gửi về:
1. Gửi trực tiếp:Phòng CTXH Bệnh viện Nhi đồng 2; Hoặc chị Mai Thị Kim Anh hoặc anh Vũ Đình Tuệ; Địa chỉ: thôn Giang Sơn, xã Hòa Hiệp, huyện Cư Kuin, tỉnh Đắk Lắk; Điện thoại: 0819267475.
2. Ủng hộ qua Báo VietNamNet:Ghi rõ ủng hộ MS 2021.331  (bé Vũ Văn Tài)
Chuyển khoản: Báo VIETNAMNET
Số tài khoản: 0011002643148. Sở giao dịch Ngân hàng Ngoại Thương Việt Nam - 198 Trần Quang Khải, Hà Nội
- Chuyển khoản từ nước ngoài: Bank account: Báo VIETNAMNET
- The currency of bank account: 0011002643148
- Bank:- BANK FOR FOREIGN TRADE OF VIETNAM
- Address: 198 Tran Quang Khai, Hanoi,Vietnam
- SWIFT code: BFTVVNV X
- Qua TK ngân hàng Viettinbank:
Chuyển khoản: Báo VietNamnet
Số tài khoản: 114000161718
Ngân hàng TMCP Công Thương Việt Nam - Chi nhánh Đống Đa
- Chuyển tiền từ nước ngoài:
Vietnam Joint Stock Commercial Bank for Industry and Trade, Dong Da Branch
- Address: 183 Nguyễn Lương Bằng, quận Đống Đa, Hà Nội
- Swift code: ICBVVNVX126
3. Hoặc trực tiếp báo VietNamNet:
- Phía Bắc địa chỉ: tầng 3, tòa nhà C’Land,156 Xã Đàn 2, phường Nam Đồng, quận Đống Đa, Hà Nội.
- Phía Nam: Văn phòng đại diện báo VietNamNet phía Nam, số 408 Điện Biên Phủ, P11,Q10, TP.HCM. SĐT: 028 3818 1436." alt="Cậu bé bệnh thận tha thiết xin được về vì cha mẹ vay nợ quá nhiều" width="90" height="59"/>

Cậu bé bệnh thận tha thiết xin được về vì cha mẹ vay nợ quá nhiều