Giữa những bông hoa xinh đẹp và nổi tiếng trong những năm đầu thập niên 1990 như: Diễm Hương, Việt Trinh, Y Phụng... nhưng cô gái xinh đẹp mang tên Diệu Ái vẫn nổi lên như một hiện tượng với nét đẹp dịu dàng, mái tóc dài buông xõa, sống mũi cao thon gọn và đôi mắt to sâu.
![]() |
Diệu Ái sinh năm 1972, từ nhỏ Diệu Ái đã rất mê làm điệu và rất thích tạo dáng chụp hình. Lớn lên, chị bắt đầu cảm giác thích đóng phim nhưng do xuất thân từ gia đình gốc Huế nên không được cha mẹ bằng lòng. Cha Diệu Ái là giáo viên dạy tiếng Anh tại gia, mặc dù chị sinh ra ở Sài Gòn không còn giọng nói miền cố đô Huế như ba mẹ nhưng Diệu Ái vẫn thừa hưởng được cái duyên ăn nói dịu dàng. Từ đó, ý nghĩ đóng phim của chị cũng dần chìm vào quên lãng vì chị cũng không nghĩ rằng mình sẽ trở thành một diễn viên trong tương lai. Tốt nghiệp xong phổ thông trung học, do có sắc vóc nên Diệu Ái bắt đầu tham gia biểu diễn thời trang ở một số nơi.
![]() |
Năm 1993, nhân có cuộc thi Những ngôi sao nghệ thuậtở nhà hát Hòa Bình, Diệu Ái tham gia cuộc thi do sự đứng ra động viên ủng hộ của mẹ. Trong một rừng bông hoa xinh đẹp vào vòng chung kết cuộc thi này, Diệu Ái không thật sự nổi bật kiêu sa ở ngoại hình và cách diễn. Không đạt giải cao, Diệu Ái là hình ảnh của sự dịu dàng, tinh tế để lại nhiều ấn tượng. Đó cũng là duyên may trên con đường của chị đến với điện ảnh, ước mơ năm nào gần như đạt đúng nguyện vọng.
Sau khi học xong lớp diễn xuất của Hội điện ảnh 6 tháng, Diệu Ái mới vào vai đầu tiên trong phimChuyện cổ tíchcủa Xí nghiệp Phương Nam thực hiện. Thực ra, đó chỉ là những bước chập chững đầu tiên làm quen với ống kính. Bộ phim đầu tiên để lại cho Diệu Ái rất nhiều ấn tượng. Chị không biết thế nào là đứng trước ống kính diễn xuất, mặt cứ đơ ra, sau đó nhờ đạo diễn chỉ đạo diễn xuất chị mới từ từ quen dần.
![]() |
Diệu Ái ngày càng được các đạo diễn chú ý và mời đóng phim nhiều hơn. Chỉ hơn một năm mà chị tham gia trong 4 bộ phim: Chuyện cổ tích(vai người vợ xinh đẹp), Nước mắt giang hồ(vai Thương), Cô nữ sinh bướng bỉnh (vai Trà My, cùng với Việt Trinh, Nguyễn Huỳnh) và vai Loan trong phim Nữ sinh quý tộc (đóng cùng với Diễm Hương, Lý Hùng, Huỳnh Anh Tuấn).
Năm 1994 là năm thành công nhất trong sự nghiệp của Diệu Ái. Nét đẹp của chị mang một làn gió mới mát mẻ cho nền phim ảnh nước nhà. Mùa lịch năm 1994, Diệu Ái cũng là một trong những người mẫu được các nhà nhiếp ảnh săn lùng, bên cạnh: Diễm Hương, Việt Trinh, Thanh Xuân,…Thời đó, cặp đôi Diệu Ái và Thái San rất đình đám trong nhiều bức ảnh lịch xuân nổi tiếng.
![]() |
Diệu Ái và nam diễn viên Thái San. |
Nghề diễn viên điện ảnh đối với chị rất cực nhưng lại có nhiều kỷ niệm vui. Có phim vào vai cứ quay sáng đêm, mắt mở không ra. Nhưng khi phim được công chiếu rộng rãi, thấy hình ảnh nhân vật của mình xuất hiện trên màn ảnh, bao nhiêu mệt mỏi chị cũng đều tan biến. Diệu Ái không thần tượng ai nhưng lại rất thích nét diễn xuất của các diễn viên đàn chị như: Lê Khanh, Thu Hà, Việt Trinh, Diễm Hương.
Mặc dù Diệu Ái chỉ đóng vai thứ trong các phim đã tham gia, nhưng chị luôn dành một tình yêu lớn cho điện ảnh. Chị vẫn luôn cháy hết mình, cố gắng hết sức để hoàn thành tốt trọn vẹn những vai diễn của mình và chưa bao giờ chị nghĩ sẽ chia tay với tình yêu điện ảnh này. Diệu Ái đã từng tâm sự: “Nếu khán giả không còn chấp nhận em, thì bằng vốn ngoại ngữ sẽ làm việc ở một văn phòng nào đó nhưng cầu trời điều đó đừng xảy ra với em”.
![]() |
Sau thời kỳ phim thị trường thoái trào, các diễn viên nổi tiếng dần rút lui và Diệu Ái cũng rời xa màn ảnh để lại nhiều nuối tiếc cho khán giả. Đã 20 năm trôi qua, thông tin về chị cũng trở nên ít ỏi, nhưng nét đẹp yêu kiều năm xưa của chị vẫn để lại trong lòng khán giả nhiều ấn tượng tốt đẹp.
Hoàng Khôi
Biểu tượng sexy nhất của điện ảnh Việt thập niên 90" alt=""/>Diệu Ái – Mỹ nhân xinh đẹp ở thập niên 90Chị từng có mối tình rất đẹp với Hùng (Ảnh minh họa)
Vậy nhưng không tránh khỏi có những lúc chị vẫn nuối tiếc mối tình đầu. Chồng chị giỏi giang, có điều kiện kinh tế nhưng bận rộn tối ngày, chẳng dành thời gian cho gia đình. Anh cũng ít nói, không hài hước và hay pha trò. Vì thế, không khí gia đình tuy ổn nhưng hiếm tiếng cười.
Hùng của những năm tháng trước thì khác. Anh năng động, vui vẻ và luôn lạc quan. Thuở đó dù gặp khó khăn gì, Hùng cũng tươi cười xem nhẹ, rồi xử lý. Có lẽ vậy mà chị cảm thấy mình hân hoan hơn ở những năm tháng trẻ. Còn bây giờ, chị cũng ít nói như chồng, khó tính hơn, không còn nhìn mọi thứ với niềm vui khám phá như xưa nữa.
Trời đất xui khiến thế nào, chị gặp lại Hùng trong một nhà hàng thuộc hệ thống của công ty chị. Hùng đi cùng hai người bạn khác. Ban đầu chị còn ngỡ ngàng chưa nhận ra, nhưng về sau tim chị rối bời. Người ngay trước mắt chị, ngồi quay lưng lại phía chị, chỉ cách có 2 bàn chính là người chị yêu thương suốt những năm tháng tuổi trẻ.
Hùng đẹp hơn, chững chạc hơn, không gầy nhom như thời sinh viên khó khăn. Anh mặc một chiếc sơ mi xanh, chậm rãi ăn uống cùng bạn bè, nói những câu bông đùa thông minh hóm hỉnh hệt như anh của nhiều năm trước. Trông Hùng đầy thoải mái và tự tin.
Chị định đứng lên chào anh. Đằng nào thì cả hai cũng từng có những ký ức tốt đẹp về nhau. Đằng nào thì họ cũng từng là tình cũ. Đằng nào thì họ cũng đã có với nhau những kỷ niệm đẹp và chia tay nhau một cách rất nhẹ nhàng, văn minh...
Nhưng khi chị chuẩn bị rời bàn mình tiến về phía Hùng thì anh ta có điện thoại. Chị nghe loáng thoáng anh nói vài câu, chắc là với vợ, mặt anh lộ vẻ cáu bẳn: “Anh đang ngồi cùng bạn. Mà sao em lằng nhằng thế nhỉ? Anh đã quyết rồi, cứ thế mà làm. Tranh thủ báo thợ vào sửa cái sân trước nhà nhé!”.
Nói rồi anh bực dọc cúp máy. Quay sang bạn, anh nhăn nhó: “Đang vui mà cứ lèm bèm. Bệnh của mụ ấy bao năm vẫn vậy. Không khá nổi!”.
Chị thở dài, phía bàn bên đó, mấy anh đàn ông đã chuyển chủ đề sang nói xấu những người vợ. Hùng cũng góp vui vài chuyện, tỏ rõ vẻ coi thường vợ. Chị nghe hết, thấy trong lòng như có thứ gì đè nặng lên.
![]() |
Điều chị từng nuối tiếc có lẽ chỉ là hình ảnh và tình cảm của quá khứ (Ảnh minh họa) |
Người cũ mà chị từng yêu thương, kể cả khi đã lập gia đình vẫn đôi lúc xốn xang nuối tiếc thì nay gặp lại hoàn toàn không như chị tưởng tượng. Hùng có lẽ đã thành đạt. Nhưng nếu chị là vợ anh, có lẽ chị cũng như người phụ nữ kia, bị anh la mắng và đem ra làm chủ đề bàn tán, nói xấu với bè bạn.
Chị nhìn vào màn hình điện thoại mình, chồng chị nhắn tin nhắc vợ ăn trưa rồi chiều cùng anh đi gặp khách hàng. Chị đứng dậy, rời bàn mà không hề nhìn về phía Hùng. Các tình huống như chị đã tưởng tượng ra bay vèo đâu hết.
Chính nhờ lần gặp gỡ này, chị tỉnh táo hiểu ra rằng cả chị và Hùng đều có cuộc sống riêng, mỗi người đều đã thay đổi. Điều chị từng nuối tiếc có lẽ chỉ là hình ảnh và tình cảm của quá khứ. Chị biết nơi nào chị thuộc về, ai là người chị gắn bó và tổ ấm của chị thực sự ở đâu...
Theo Phụ nữ TP.HCM