Vì sao viêm đại tràng mạn tính khó chữa?
Viêm đại tràng mạn tính lâu năm rất khó chữa mặc dù đã được điều trị rất nhiều. Vậy đâu là phương pháp đúng giúp người viêm đại tràng mạn tính thoát hẳn các triệu chứng khó chịu?ìsaoviêmđạitràngmạntínhkhóchữbảng xếp hạng giải bóng đá ngoại hạng anh.
Viêm đại tràng mạn tính với các triệu chứng như: đau bụng, đầy bụng, chướng hơi, đại tiện thất thường lúc lỏng, lúc táo, sống… Bệnh nhân thường chán nản và hoang mang vì bệnh chỉ chữa được một thời gian lại tái phát. Đặc biệt là người bệnh không dám ăn uống theo sở thích, phải kiêng khem khổ sở và luôn nhìn trước ngó sau tìm nhà vệ sinh khi các triệu chứng đau đại tràng tái phát.
Viêm đại tràng mạn tính khiến người bệnh vô cùng khổ sở |
Lý do viêm đại tràng mạn tính khó dứt hẳn
Thực tế, rất ít người hiểu một cách tường tận về bệnh, nên không biết cách điều trị và chăm sóc cho đại tràng khỏe mạnh, dẫn đến tình trạng bệnh ngày càng nặng.
Đường ruột của người mắc viêm đại tràng mạn tính còn rất ít lợi khuẩn, vì các ổ viêm loét là nơi cư trú có chứa nhiều vi khuẩn gây hại, làm mất cân bằng hệ vi sinh vật và gây ra các triệu chứng khó chịu. Các loại thuốc điều trị viêm đại tràng mạn tính cũng tiêu diệt đáng kể vi khuẩn gây hại để chữa lành các ổ viêm loét, nhưng cũng tiêu diệt luôn cả lợi khuẩn.
Lợi khuẩn sống trong ống đại tràng, ở nơi chúng sinh sống mọc lên một lớp lông nhung, đồng thời lợi khuẩn tiết ra chất dịch nhầy bao phủ lên thành ruột, tạo lớp lá chắn kép vững chắc bảo vệ cho thành đại tràng. Khi lợi khuẩn không còn, lớp màng nhầy do lợi khuẩn tiết ra để bảo vệ thành đại tràng cũng mất đi. Các ổ viêm loét mới được chữa lành sẽ lên da non, để lại các vết sẹo, đó là điểm xung yếu.
Khi thức ăn đi qua những chỗ này, chỉ cần hơi nhiều đạm, hay dầu mỡ, lập tức những điểm xung yếu bị hại khuẩn tấn công. Đại tràng dễ bị viêm nhiễm trở lại khiến người bị đại tràng không bao giờ khỏi hoàn toàn bệnh.
Phương pháp mới của người Nhật giúp “xử lý” viêm đại tràng
Vì không nhận thức được tầm quan trọng của lợi khuẩn, nhiều người bệnh viêm đại tràng điều trị một đợt thuốc được bác sỹ kê cho, thấy bụng êm là dừng và không tiếp tục bổ sung lợi khuẩn. Cách điều trị hữu hiệu và giúp người bệnh viêm đại tràng mạn tính có thể sống yên tâm cùng bệnh là bổ sung lợi khuẩn cho đường ruột trong và sau khi điều trị. Đặc biệt là lợi khuẩn Bifidobacterium (gọi tắt là Bifido) - loại lợi khuẩn chính trong đường ruột (Bifido chiếm hơn 90% tổng số lượng lợi khuẩn) và cư trú chủ yếu ở đại tràng.
Bổ sung đầy đủ lợi khuẩn Bifido giúp xử lý hiệu quả các triệu chứng của bệnh viêm đại tràng |
Bổ sung lượng lợi khuẩn Bifido đầy đủ cho đường ruột sẽ giúp cân bằng tỷ lệ vàng (85% lợi khuẩn, 15% vi khuẩn gây hại), cải thiện nhanh chóng các triệu chứng: đau bụng, rối loạn đại tiện, đầy bụng, trướng hơi. Điều quan trọng hơn là tái tạo hệ lông nhung và lớp màng nhầy để bảo vệ thành đại tràng để chấm dứt vòng luẩn quẩn tái đi tái lại của bệnh viêm đại tràng.
Tuy nhiên, lợi khuẩn Bifido lại rất nhạy cảm với môi trường axit dạ dày, nên dễ bị tiêu diệt khi đi qua dạ dày. Do đó, rất ít hãng dược sản xuất men vi sinh có thành phần lợi khuẩn này.
Tin vui cho người viêm đại tràng: các nhà khoa học Nhật Bản đã sáng chế ra công nghệ đột phá, bao bọc, giúp đưa được lợi khuẩn Bifido sống đi qua được môi trường khắc nghiệt của dạ dày xuống đến ruột non và đại tràng an toàn. Như vậy chỉ cần bổ sung lợi khuẩn Bifido từ các loại men vi sinh sử dụng công nghệ cao của Nhật Bản sẽ giúp người bệnh yên tâm, ăn uống thoải mái dễ tiêu, không phải kiêng khem, bụng dạ ổn định, nâng cao chất lượng cuộc sống.
Thực phẩm bảo vệ sức khỏe - Men vi sinh Bifina Nhật Bản dành cho người bị rối loạn tiêu hóa, viêm đại tràng, tăng cường chức năng tiêu hóa. Men vi sinh Bifina được sản xuất bởi hãng dược phẩm lâu đời, nổi tiếng, 125 năm tuổi của Nhật Bản - Morishita Jintan. Men vi sinh Bifina có công thức vượt trội 3 trong 1: gồm có 2 lợi khuẩn chính yếu của đường ruột: Bifidobacterium (2,5 tỷ), Lactobacillus (1 tỷ) và chất xơ hòa tan Oligosaccharide là thức ăn cho lợi khuẩn. Sản phẩm của Công ty Morishita Jintan Nhật Bản, phân phối bởi Công ty TNHH Ecopath Việt Nam. ĐC: Tầng 4, số 35A, ngõ 45, đường Trần Thái Tông, Cầu Giấy, Hà Nội ĐT: 024. 73 04 69 69 - 0936. 404. 366 - 0912. 224. 836 Website: http://bifina.vn/ SĐK: 9726/2016/ATTP-XNCB - SĐK: 01230/2016/XNQC-ATTP. Thời gian phát huy hiệu quả tùy thuộc vào tình trạng bệnh mỗi người Sản phẩm không phải là thuốc và không có tác dụng thay thế thuốc chữa bệnh. Sản phẩm hiện có bán tại tất cả các nhà thuốc lớn trên toàn quốc. |
Nguyễn Vinh
(责任编辑:Nhận định)
- Nhận định, soi kèo Istanbul Basaksehir vs Corum, 19h30 ngày 4/2: Tin vào cửa trên
- Truyện Hoa Phong Bạch Vân
Trong thời gian đầu ra mắt Gaming House, dù cho điều kiện còn nhiều hạn chế, đặc biệt là chỉ có vỏn vẹn 5 máy tính, do đó quản lý luôn phải phân bố thời gian trainning sao cho thật phù hợp, vừa tận dụng tối đa thời lượng sử dụng máy vừa tạo điều kiện tốt nhất cho các team luyện tập, ngược lại, khi các team đến Gaming House luyện tập nên tận dụng hiệu quả nhất có thể thời gian luyện tập của mình như đến đúng giờ tập, đủ thành viên. Vì thực tế các game thủ hoàn toàn có thể tập solo ở nhà nhưng khi đến Gaming House họ sẽ nặng về tập phối hợp đồng đội và áp dụng chiến thuật.
5 máy tính sử dụng tại Gaming House được trang bị với card màn hình rời Gigabyte R7 250, màn hình ASUS VS229H-P IPS đủ tiêu chuẩn để vận hành tốt các game như Warface, DOTA 2, LMHT,... và trên hết là Full bộ sản phẩm Gaming Gear cao cấp được tài trợ bởi Ozone Gaming.
Hiện tại Gaming House đang là môi trường luyện tập của Team DOTA 2 và Team 3Q – Củ Hành. Được biết Team 3Q – Củ hành đang luyện tập tại Gaming House là chiến đội hàng đầu tại Việt Nam, trong khi Team DOTA 2 trong thời gian qua đã có những bước tiến đáng khích lệ.
Một số hình ảnh luyện tập của Team Dota 2 tại Gaming House:
Dù không vui với sự ra đi của một đội LMHT gần đây nhưng chủ sở hữu Gaming house chia sẻ:
“Làng game MOBA Việt Nam còn rất lớn và còn nhiều mảng tiềm năng có thể khai thác, DOTA 2 và 3Q - Củ Hành luôn sở hữu những cộng đồng game thủ tốt. Điều quan trọng đối với một nhà tài trợ nói chung và mạnh thường quân nói riêng đó là sự chuyên nghiệp và tác phong, văn hóa của game thủ. Khi đó, việc đầu tư, tài trợ game thủ, đội game sẽ giảm bớt rất nhiều rủi ro không đáng có và hầu như phần thiệt luôn thuộc về nhà tài trợ."
Theo EG
" alt="Đột nhập Gaming house 'tự phát' được tài trợ bởi Ozone Gaming" />Đột nhập Gaming house 'tự phát' được tài trợ bởi Ozone GamingBất ngờ chưa dừng lại ở đó, sau khi đã tham gia đủ những nghi thức “vợ chồng” kể trên, đôi uyên ương có thể dùng điểm Chúc phúc từ bằng hữu để lĩnh ngộ được nhiều loại võ học phu thê đầy sức mạnh và thi triển trận pháp riêng biệt; nhận được trận pháp phu thê, định mức phu thê miễn thuế giao dịch, đạo cụ phu thê, tôn hiệu phu thê.
Một lưu ý nhỏ, đối với các game thủ trong phái Thiếu Lâm, nếu muốn kết hôn thì phải là đệ tử tục gia.
" alt="Cửu Âm Chân Kinh cập nhật Kết Hôn, Kỳ Ngộ Tâm Ma & còn hơn thế nữa" />Cửu Âm Chân Kinh cập nhật Kết Hôn, Kỳ Ngộ Tâm Ma & còn hơn thế nữa- Nhận định, soi kèo Chiangrai United vs Nakhon Pathom United, 18h00 ngày 2/2: Điểm tựa sân nhà
- Nhận định, soi kèo Real Betis vs Athletic Bilbao, 3h00 ngày 3/2: Củng cố vị trí Top 4
- Khi Songoku, Mabu, Cell là nữ
- Khó đỡ với những tình huống gặp phải trong game online
- Vua Hải Tặc sẽ được phát hành chính chủ trong tháng 5
- Nhận định, soi kèo Chiangrai United vs Nakhon Pathom United, 18h00 ngày 2/2: Điểm tựa sân nhà
- Các đội game DOTA 2 đình đám Việt Nam đang tụ hội so tài
- Khó đỡ với những tình huống gặp phải trong game online
- Truyện Văn Phòng Tình Dục Thiên Sư
-
Nhận định, soi kèo Arsenal vs Man City, 23h30 ngày 2/2: Pháo nổ rộn ràng
Phạm Xuân Hải - 02/02/2025 05:25 Ngoại Hạng A ...[详细] -
" Chuyện gì?" Nguyễn Dạ Sênh quay đầu lại, tóc dài hơi xoăn tùy ý xỏa trêи vai.
Cô thực sự quá mức xinh đẹp, dáng người cũng quá mức hoàn mỹ.
Lại có một đôi mắt đặc biệt câu người, lúc nhìn người khác, mặc kệ cô là cố ý hay vô ý, đều giống như cầm một chiếc lông khẽ quét qua lòng người, khiến thần hồn cũng mềm nhũn, nhưng lại không thể chiếm được.
Năm đó có một học tỷ miệng lưỡi độc địa nói cô tướng mạo yêu tinh chính là kẻ gây tai hoạ, kiếm ăn nhờ khuôn mặt, cũng may mắn không được bao lâu.
Hôm nay thật đúng là để chị ta nói trúng rồi.
Tài xế này nghe giọng nói là người nơi khác đến, lúng túng nói: "Xấu hổ, ta biết như vậy rất thất lễ. Xin hỏi có phải ngươi từng lên TV, còn xuất hiện trêи tạp chí a? Trêи một quyển tạp chí của con gái, ta nhìn thấy ảnh của chụp rất giống ngươi, nó thực sự vô cùng thích, xin hỏi ngươi là đại minh tinh trêи tạp chí sao?"
Nếu đúng như vậy, đại khái là phải thay con gái cưng xin chữ ký.
Nguyễn Dạ Sênh mỉm cười: "Ngươi nhận sai lầm rồi, ta không phải, cũng không có phúc khí như vậy đâu!"
Tài xế có chút xấu hổ: "Xấu hổ, thực sự là xấu hổ a!" Cũng đúng, thời đại này còn có đại minh tinh nào tự mình đi taxi, đều có xe riêng cả mà.
Taxi không thể dừng lại quá lâu, dứt lời, tài xế liền lái xe đi.
Nguyễn Dạ Sênh mở ô che nắng bước nhanh vào đại sảnh tòa cao ốc, cô ở đại sảnh gọi điện thoại cho Phùng Đường Đường, nhưng chuông đổ hồi lâu Phùng Đường Đường cũng không nghe máy.
Liên tiếp gọi mấy lần, vẫn như vậy.
Nguyễn Dạ Sênh thu hồi điện thoại di động, liếc mắt nhìn tấm áp phích lớn ở đại sảnh, tầng mười bốn đang cử hành buổi hợp báo giới thiệu dòng sản phẩm châu bảo xa xỉ mới ra mắt.
Là người phát ngôn mới ký hợp đồng, ảnh chụp của Hề Mặc dĩ nhiên được in ở phía trêи.
Hề Mặc hôm nay đứng trêи đỉnh cao sự nghiệp, là nữ thần trong lòng vô số người.
Rất nhiều người trẻ tuổi đang cầm hoa cùng lễ vật phỏng chừng là không thể đi lên, ở lầu một qua lại, có một số người một mực chụp ảnh cùng tấm áp phích có ảnh của Hề Mặc, hoặc là chụp hình tự sướиɠ.
Nguyễn Dạ Sênh nhìn ảnh chụp của Hề Mặc, không chuyển mắt.
Hề Mặc được phóng đại vô số lần cũng đang cao cao tại thượng liếc nhìn Nguyễn Dạ Sênh. Ánh sáng trong suốt của ngọn đèn trong đại sảnh khách sạn chiếu lên ảnh chụp của cô, khuôn mặt của cô, mái tóc của cô, hoa quang lưu chuyển, mỗi một chỗ đều là cực hạn sắc nét cực hạn mỹ lệ.
Ngay cả dây chuyền kim cương cô làm người đại diện, đeo trêи chiếc cổ thon dài, dường như cũng buồn bã thất sắc.
Cô ấy chói mắt như vậy, giống như ánh trăng xa không thể với tới.
Mà bản thân, chỉ có thể hèn mọn như vậy nhìn cô ấy.
Còn chỉ có thể là ảnh chụp của cô ấy.
Phùng Đường Đường rốt cục gọi điện đến, gấp đến độ không kịp thở: "Xin lỗi Nguyễn Nguyễn, ta bận quá nên trước đó không nghe thấy điện thoại của ngươi, ngươi đến rồi sao?"
"Không có việc gì, ta đang ở tầng một của khách sạn." Nguyễn Dạ Sênh mỉm cười: "Ngươi bận rộn như vậy, thứ đó ta trực tiếp đến tìm ngươi lấy là được rồi, bất quá xem tình huống này ta có lẽ không thể vào được ."
Phùng Đường Đường nói chuyện có chút hổn hển: "Rất nhiều người, bảo an bên kia sớm đã không cho người vào. Cứ như vậy đi, ta cùng bảo an nói một tiếng, ngươi cùng bảo an nói chuyện hắn sẽ cho người vào, ngươi đến phòng 1437 chờ ta, phòng đó không có người, vật đó còn trong túi của ta, xong việc ta sẽ lập tức đến."
"Được, ta chờ ngươi!" Nguyễn Dạ Sênh nói.
Do dự một chút, Phùng Đường Đường giọng nói thấp đi: "Nguyễn Nguyễn, chuyện của Hề tỷ, ngươi thực sự sẽ không trách ta đi."
Trong mấy ngày này, cô một mực xin lỗi Nguyễn Dạ Sênh.
Nguyễn Dạ Sênh cố ý hừ một tiếng: "Ngươi thế nào còn lôi thôi như vậy. Ba ngày hai buổi đều nhắc việc này với ta, ngươi không phải không biết ta không thích cô ta a, còn nhắc?"
"Không phải, không phải."
" Đã nói không sao rồi, người đi trêи con đường nào, ngươi có quyền được lựa chọn." Giọng nói của Nguyễn Dạ Sênh mềm nhẹ, tựa hồ thản nhiên: "Đi theo cô ta rất vất vả đi."
"Ân." Phùng Đường Đường lúc này mới thả lỏng, ngắt điện thoại: "Ngươi lên đi, lát nữa gặp. Tạm biệt."
" alt="Truyện Hoán Đổi Ảnh Hậu" /> ...[详细] -
Au Mobile lột xác hoàn toàn trong ‘Phiên bản mùa hè’
Bên cạnh đó, game thủ cũng đặc biệt ngóng chờ và hưởng ứng những tính năng mới thú vị, trong đó phải kể đến tính năng VIP. Theo đó, mỗi loại thẻ VIP sẽ có những ưu đãi riêng như: nhận logo riêng; kinh nghiệm tăng; màu nick đặc biệt; động tác, âm thanh, hiệu ứng riêng khi vào phòng, hay ho hơn là quyền kick vũ công khác ra khỏi phòng nếu muốn… dự kiến sẽ tạo một làn sóng “đua VIP” với những đặc quyền đầy hấp dẫn.
Đáp ứng nguyện vọng của đông đảo game thủ, chức năng Nhảy nhómcũng được cập nhật. Trong 1 phòng nhảy có thể chia ra làm 2 nhóm đấu với nhau. Với tính năng này, game thủ có thể thỏa sức so tài cùng chiến hữu, thể hiện tinh thần hội/nhóm, lại rất dễ dàng “show” trang phục đẹp cũng như kĩ năng nhảy của mình. Dự đoán đây sẽ là một trong những tính năng hot nhất trong phiên bản lần này.
Ngoài ra, người chơi còn có cơ hội “săn” hàng tá quà khủng với những vòng quay may mắn của Quay số trúng thưởng,mời bạn bè để nhận quà hay dần dần tích lũy với trò chơi Xếp hình. Ở trò chơi này, mỗi người sẽ thu thập đủ 15 miếng ghép, khi hoàn thành nhiệm vụ sẽ nhận được phần thưởng cực kì giá trị.
Đặc biệt, Phiên bản mùa hè còn “hớp hồn” người chơi bởi những tính năng giải trí khác như Studio chụp ảnh(là một tòa nhà với những phông nền và cách tạo dáng nhân vật khác nhau để pose), Khu giải trí(tòa nhà trong có nhiều chat room, room 3D có nhiều bối cảnh để nhân vật đi lại, nói chuyện) sẽ khiến game thủ “mê tít” khi có thể hòa mình vào nhân vật và bối cảnh của thành phố vũ hội rực rỡ sắc màu.
Nhanh tay tải để trải nghiệm chơi game cực chất và nhận quà cùng Au Mobile!
Truy cập trang chủ: http://aumobile.vn/
Fanpage: https://www.facebook.com/aumobile.vtc
Tải Au Mobile hệ điều hành Android tại đây.
Tải Au Mobile hệ điều hành iOS tại đây.
Đức Quang
" alt="Au Mobile lột xác hoàn toàn trong ‘Phiên bản mùa hè’" /> ...[详细] -
Game thủ BangBang “sờ” tận tay Captain America
Đúng vào lúc 10h30’ ngày 04/04/2014, siêu tank Captain chính thức trở lại với thế giới BangBangbằng diện mạo và tính năng hoàn toàn mới. Trên nền tảng của bộ phim Captain America 2 – Chiến binh mùa đông, Captain sẽ được khoác chiếc áo màu xanh mạnh mẽ và bí ẩn cùng với việc nâng cấp 3 chiêu thức Cường công, Khiên chính nghĩa và Chỉ huy, sự trở lại của siêu tank này được dự đoán sẽ gây nên những cơn địa chấn mới.
Điểm mạnh nhất của Captain là có thể làm stun tối đa 3 mục tiêu khi sử dụng skill E và khi Ulti sẽ có thêm 30% tốc độ di chuyển – những tính năng đặc biệt quan trọng để giúp team chiến thắng khi dằn co với đối thủ trong những trận giáp lá cà trực tiếp. Tuy nhiên, nếu là người thích solo thì đây không phải là một lựa chọn lý tưởng, mặc dù tank vẫn sở hữu các chỉ số sức mạnh khá tốt. Theo đánh giá của BĐH game, sự trở lại lần này của Captain mang theo nguồn sức mạnh gấp 5 lần so với thời điểm ra đời cách đây hơn 1 năm.
Bên cạnh đó, các game thủ sở hữu Captain sẽ có thêm cơ hội để nhận thưởng từ BĐH khi tham gia nhiệm vụ hàng ngày (Chấn Động Thịnh Nộ). Đây được xem là một trong những điểm hấp dẫn nhất mà Captain mang lại cho các tay súng trong lần trở lại này. Hiện, khi mua gói Quà ưu đãi Chiến Binh Mùa Đông, người chơi có thể sở hữu siêu tank cùng với hàng loạt quà tặng bất ngờ có giá trị lên đến 3 triệu đồng.
Trang chủ: http://bangbang.vn
Link fanpage trên Facebook: http://www.facebook.com/bangbang.vn
Theo Higame
" alt="Game thủ BangBang “sờ” tận tay Captain America" /> ...[详细] -
Nhận định, soi kèo Erbil vs Al Quwa Al Jawiya, 23h30 ngày 4/2: Khách rơi tự do
Nguyễn Quang Hải - 04/02/2025 08:26 Nhận định ...[详细] -
Chân dung 3 game thủ tham dự WAC 2014
Từ 6 thí sinh xuất sắc nhất Đại Hội Cửu Âm lần 1 được tổ chức tại Việt Nam tháng 11/2013, GOSU đã tiến hành tổ chức tổ chức thi đấu, lựa chọn ra 3 gương mặt đại diện vào hôm 5/4 vừa rồi. Để đảm bảo tính công bằng cho giải đấu, GOSU đã cho các tuyển thủ thi đấu trong server test với tài khoản của NPH, có đủ các bí kíp võ học và trang bị giống nhau, thắng thua sẽ phụ thuộc vào khả năng PVP của mỗi người.Những trận đấu đầu tiên diễn vào lúc 10h sáng đến 12h trưa, các thí sinh đã lần lượt gặp nhau theo thể thức đấu vòng tròn, phô diễn tài năng. Cùng với đó, những cái tên sáng giá cũng dần xuất hiện. TiểuTăng, TiểuMạnh thắng áp đảo đối thủ khi chỉ trong 2 trận đầu đã dành trọn 6 điểm. Kế theo đó là QuangTú và ChâuTinhTrì với 3 điểm. Thật không may mắn cho BeTapBuff và Mộng Thố đã không dành được điểm nào trong buổi sáng.
Tưởng chừng như đã xuống tinh thần do không được điểm nào trong buổi sáng nhưng đến buổi chiều, ngay trong trận đấu đầu tiên, MộngThố đã giành chiến thắng 2-1 trước đối Châu Tinh Trì. Có lẽ tranh thủ giờ giải lao buổi trưa, game thủ này đã nghĩ ra một đối sách mới cho mình. Cũng ngay sau đó, không chịu kém cạnh, tuyển thủ BeTapBuff đã có màn thi đấu đỉnh cao khi trụ vững trên lôi đài và chiến đấu hòa 3 trận trước đối thủ khá mạnh là TiểuTăng.
Qua 15 trận đấu đầy căng thẳng, đến 5h chiều cùng ngày, danh tính của 3 thí sinh đã lộ diện. Đó chính là:
Đặng Đức Trung – nick name TiểuTăng.
Dương Nhật Hoa – nick name ChâuTinhTrì.
Nguyễn Trí Độ - nick name TiểuMạnh.
Với Dương Nhật Hoa, ngay sau khi biết được mình sẽ là 1 trong 3 người được đi du đấu nước ngoài, game thủ này không ngần ngại chia sẻ về niềm vui được học hỏi nhiều điều ở game thủ quốc tế, được ra nước ngoài để biết được sự phong phú của võ học Cửu Âm ở nhiều phiên bản cao hơn. Vì thế, Dương Nhật Hoa không đặt nặng tính thắng thua ở WAC mà sẽ luôn thoải mái để tiến đến mùa giải quốc tế này.
Còn Đặng Đức Trung và Nguyễn Trí Độ, vốn là 2 game thủ thân thiết và cùng một bang, nên ngay sau khi có kết quả của buổi thi đấu ngày 5/4, 2 game thủ này đã có lịch "hẹn hò" tập luyện cùng nhau. Bằng sự đam mê PvP dành cho Cửu Âm Chân Kinh, tin rằng phong độ của hai game thủ này sẽ tiếp tục được tỏa sáng.
Theo Gamethu
" alt="Chân dung 3 game thủ tham dự WAC 2014" /> ...[详细] -
Truyện Lớn Lên Bên Cạnh Ma Vương Bạo Quân
Hoàng hậu Duy ngồi ở mép giường, đau lòng nói: "Không sao đâu, dùng thuốc bột mấy ngày là được." Tay phải của Hi Niên bị lưỡi dao đâm thủng, vết thương vẫn còn dính ma khí.
Các kỹ thuật chữa trị thông thường không thể làm lành những vết thương do ma khí tạo ra, chỉ có thể sử dụng một loại thuốc bột được bào chế đặc biệt.
Nghe vậy, cảm xúc của Hi Niên ổn định lại một chút, nhìn về phía phụ thân đang ngồi cách đó không xa: "Cha, là nó ra tay trước..."
Không ai biết chính xác chuyện gì đã xảy ra. Đến khi người hầu nghe thấy tiếng kêu rên thảm thiết của nhị hoàng tử thì mới chạy vội đến kiểm tra.
Lúc đó, tay phải Hi Niên bị một con dao ngắn sắc bén ghim chặt trên tường, cánh tay và cổ cũng có vết thương, mà Hi Hoài lại thờ ơ đứng một bên.
Chẳng mấy chốc, bác sĩ lập tức đi đến giúp Hi Niên cầm máu và xử lý vết thương.
Sau đó, Hoàng hậu Duy và vua tộc Hi Mộng A cũng tới.
Vua Hi Mộng A tựa lưng vào ghế, một tay duỗi ra. Sau khi nghe được lời cáo trạng của Hi Niên liền nói: "Được rồi."
Giọng nói yếu ớt, nhẹ nhàng nhưng đầy uy nghiêm làm Hi Niên đang khóc lóc, kể lể về việc mình đã bị đánh đập ra sao ngay lập tức dừng lại. Hắn không dám nói thêm một lời nào nữa, chỉ biết đưa mắt nhìn mẹ cầu cứu.
Hi Mộng A ngước mắt nhìn về phía Hi Hoài đang bị phạt đứng trước phòng riêng, Hi Hoài vẫn bất động, vẻ ngoài trầm lặng, điềm tĩnh khác hoàn toàn với Hi Niên vẫn đang lau nước mắt.
Tuy hai hoàng tử bằng tuổi nhau, Hi Niên lớn hơn Hi Hoài hơn nửa tuổi, nhưng lại luôn xảy ra đủ loại mâu thuẫn, và đây là vụ nghiêm trọng nhất.
Tuy lúc này Hi Hoài không ở trong phòng nhưng vẫn nghe được cuộc trò chuyện. Mặc dù vậy, hắn không hề phủ nhận hành động của mình, thậm chí còn không giải thích lý do.
Hi Mộng A hơi nghiêng đầu, phó quan phía sau nhận được tín hiệu thì liên bước ra khỏi phòng.
Hi Hoài ngẩng đầu lên, đôi mắt đen láy nhìn thẳng về phía phó quan.
"Tam điện hạ." Phó quan nói: "Hiện tại ngài có thể đi vào. Quốc vương và hoàng hậu đều ở đây, xin ngài hãy xin lỗi nhị điện hạ ..."
Hi Hoài vẻ mặt vô cảm: "Tại sao ta phải xin lỗi cậu ta?"
Phó quan trầm mặc một lát, sau đó lại hỏi: "Ý của ngài là vết thương trên tay nhị điện hạ là sự cố ngoài ý muốn?"
Cho dù đây là tai nạn nhưng người bị thương vẫn là Hi Niên. Hi Hoài cũng phải xin lỗi trước rồi giải thích rõ lý do.
Phó quan còn chưa nói xong đã nghe Hi Hoài trả lời: "Không phải ngoài ý muốn. Chính tên kia là người mở miệng khiêu khích ta trước. " Vì vậy, hắn mới đã dùng dao đâm thủng bàn tay phải của Hi Niên. Hi Hoài giọng điệu bình thản không hề thay đổi, hiển nhiên hắn không cảm thấy mình đã làm sai.
"Nhị điện hạ dù sao cũng là anh trai của ngài, nếu có chuyện gì thì cả hai từ từ ngồi xuống mà giải quyết, tại sao ngài lại động thủ?"
"Ta muốn cậu ta nhớ lâu hơn."
Phó quan nhất thời không nói nên lời: "Ngài không nên làm nhị điện hạ bị thương nặng như vậy..."
"Không chết được." Hi Hoài lạnh lùng nói vài câu, đã có chút mất kiên nhẫn.
Tuy tam điện hạ chỉ mới lên mười, nhưng lại có vài hành vi không hợp tuổi tác. Tính tình thì cực đoan, không thích nghe lời khuyên của người khác.
Phó quan không còn gì để nói, cúi đầu lui về phía sau mấy bước.
Không biết từ lúc nào Hi Mộng A đã đứng đó cau mày nhăn nhó.
"Quân tử động khẩu không động thủ, dạy mãi mà vẫn không sửa được" Ông trầm giọng nói: "Đi U Minh Cốc, mười lăm ngày sau mới được về".
Hi Hoài khóe miệng giật giật, không thèm để ý mà trả lời: "Đi thì đi."
Hắn hành lễ với Hi Mộng A cho có lệ rồi xoay người rời đi.
Nhưng 2 chân bước đi có hơi khập khễnh, do 1 tuần trước, Hi Hoài phải chiến đấu với vài tên học sinh thuộc Titan tộc trên trường.
Mặc dù đùi và đầu gối bên phải bị thương nhưng Hi Hoài vẫn có thể đâm thủng bàn tay của anh trai hắn.
Hi Mộng A nhìn bóng dáng của Hi Hoài rời đi, nhưng dấu vết giữa lông mày không hề biến mất.
Hoàng hậu Duy thấy Hi Hoài đã rời đi cũng không nói thêm gì nữa. Bà dẫn Hi Niên về cung nghỉ ngơi.
Một lúc sau, Hi Mộng A vẫn không rời đi, ông ngồi ở trên ghế ngoài tiền sảnh suy nghĩ một lát: "Gọi cho Ayer tiên sinh."
Phó quan lập tức lấy ra thiết bị liên lạc nạm đá ma thuật rồi đi ra ngoài, trong phòng chỉ còn lại một mình Hi Mộng A.
Sau khi chờ vài phút, tín hiệu mới thuận lợi từ tòa nhà chiêm tinh truyền đến, một giọng nam lạnh lùng vang lên.
"Ta đã rồi, tà tính của thằng bé quá nặng" Ayer đã sớm biết được hành vi hôm nay của Hi Hoài: "Đến thần linh cũng không thể áp chế được thằng bé."
Dị Ma tộc là hậu duệ của phân nhánh Thần Tộc, nên mới có thể sở hữu tài năng thiên bẩm và sức chiến đấu vượt trội hơn hẳn các chủng loài khác. Vì được gọi là quỷ nên đương nhiên chúng có những đặc tính tiêu cực đặc biệt của ma quỷ.
Hàng nghìn năm trước, sau khi Thần Tộc hoàn toàn biến mất, tàn dư của các Hạ Thần đã trao thần tính được bảo vệ trong thần trụ cho Dị Ma tộc, loại bỏ một phần đặc tính tiêu cực của chúng, cuối cùng khiến Dị Ma Tộc trở thành chủng tộc dẫn đầu, kiểm soát sự hòa bình của lục địa này.
Nhưng Hi Hoài lại là ngoại lệ duy nhất, không biết vì sao thần trụ lại không có tác dụng đối với hắn, "Ma" tính trên người hắn đặc biệt rất nặng.
Nếu không có gì khống chế thì sau này chắc chắn sẽ gây ra tai họa.
"Chẳng lẽ không thể can thiệp?" Hi Mông Á hỏi.
"Tinh tượng không thể trả lời câu hỏi này" Ayer giọng nói dừng một chút, "Nhưng may mắn là hiện giờ Hi Hòa vẫn còn rất trẻ, có lẽ sẽ có cơ hội thay đổi, ta sẽ cố gắng tìm kiếm biện pháp."
------------------Buổi chiều Hi Hoài bị đưa tới U Minh Cốc.
Hai gã tướng sĩ lấy đi nhẫn trữ vật và đoản đao của hắn, rồi lập tức cung cung kính kính nói: "Mời ngài vào." Đây là mệnh lệnh trực tiếp từ Hi Mông Á, không được để Hi Hoài mang bất cứ thứ gì vào cốc.
Phải nhốt hắn ở bên trong nửa tháng, không cho bất kỳ ai tới thăm.
Phía trước cây cối rậm rạp, xa xa là núi non trải dài liên miên, trùng trùng điệp điệp, thoạt nhìn phong cảnh không tồi, quả là một nơi thích hợp để tĩnh tâm.Hi Hoài tiến lên vài bước, giẫm phải mảng cỏ xanh dưới chân.
Một tiếng "rầm" nhỏ, tướng sĩ phía sau đã biến mất, một lớp tường bán trong suốt dùng để bao phủ toàn bộ U Minh Cốc, cũng như nhốt Hi Hoài vào bên trong.
Hắn quay đầu nhìn lại, tiếp tục đi về phía trước.
Trong tầm mắt hắn khắp nơi đều là thảm thực vật tươi tốt, nhưng lại không nhìn thấy sinh vật sống nào.
U Minh Cốc ban đầu là một di tích của một chiến trường cổ xưa. Khí tức giết chóc và máu me để lại xung quanh khiến nơi này vốn không một có ngọn cỏ. Sau đó, khí tức đẫm máu dần dần tiêu tán và thực vật bắt đầu phát triển, lớn lên và có vẻ như đã trở lại thành một khu rừng bình thường.
" alt="Truyện Lớn Lên Bên Cạnh Ma Vương Bạo Quân" /> ...[详细] -
"Thế nào gọi là" cũng vào nhà vệ sinh", có ai chỉ có đầu vào mà không có đầu ra đâu?", Trương Tĩnh Chi nghĩ bụng. Tất nhiên là cô không nói ra câu ấy, nên chỉ còn biết mỉm cười gượng gạo rồi gật đầu đáp "ừ".
Vừa về đến nhà, Trương tình Chi vội lật tung ngăn kéo bàn và tủ quần áo để tìm tấm ảnh chụp hồi tốt nghiệp, nhìn kỹ một hồi lâu mới nhận ra người bạn ấy, rồi sau đó kêu "À!" lên một tiếng rõ to khiến mẹ cô giật mình chạy vội ra khỏi bếp. Nhìn thấy cô con gái đang đứng ngây người trước bàn làm việc, mẹ cô vội hỏi, "Sao thế? Có chuyện gì vậy?".
Một lúc sau Trương Tĩnh Chi mới lẩm bẩm một câu rất không phục rằng, "Làm sao con nhóc ấy lại biến thành một cô gái xinh đẹp như thế được nhỉ?".
Cô lắc đầu, cố quay lại chuyện tối nay cuối cùng nên đi ăn với chàng trai nào.
Hai chàng trai ấy đềy do đồng nghiệp giới thiệu. Đầu tiên là làm quen với chàng trai bên thương nghiệp. Sau mấy lần gặp mặt mà cô vẫn chẳng thấy có cảm giác gì, hình thức của người ấy không xấu nhưng cũng không thể nói là đẹp, cứ như miếng cánh gà, ăn thì không muốn vì chẳng có thịt, nhưng bỏ đi thì lại thấy tiếc. Sau đó một đồng nghiệp khác lại giới thiệu cho cô anh chàng làm bên điện lực, Theo lý mà nói, chưa cắt đứt hẳn với người trước thì không nên gặp gỡ người thứ hai. Nhưng Trương Tĩnh Chi lại cảm thấy việc đi gặp mặt chẳng khác gì chuyện mua vé xổ số, biết đâu lần này lại trúng thưởng lớn! Nghĩ thế nên cô vẫn cứ đi. Nhưng sau khi gặp xong, trở về cô lại thấy hối hận, cũng lại một miếng cánh gà mà thôi!
Bây giờ thì một hiện thực – hai miếng cánh gà ấy đang bày ra trước mặt cô. Trương Tĩnh Chi về bàn bạc với cha mẹ, muốn xem ý kiến của họ thế nào. Sau khi kể xong, cô hỏi cha mẹ, "Người nào có vẻ được hơn?".
Cha mẹ cô nhìn nhau, một hồi lâu cũng không ai lên tiếng.
"Cái anh làm bên thương nghiệp ấy không được đẹp trai lắm", Trương Tĩnh Chi nói.
"Đàn ông đẹp trai thì có tác dụng gì!", mẹ cô nói.
"Cái anh làm việc bên điện lực lại hơi thấp, khi di với anh ta, đến giầy cao gót con cũng không dám đi.", Trương Tĩnh Chi lại nói.
"Đàn ông cao một mét bảy cùng không phải là thấp", cha cô nói.
Bỗng nhiên Trương Tĩnh Chi hiểu ra, không quyết định được không phải do cô, đó là do di truyền của cha mẹ.
Vẫn đang phát phiền vì chuyện tối nay nên đi ăn với ai, cô vẫn giật mình vì một tiếng "Chào đồng chí", ngẩng đầu lên thì thấy, một người đàn ông trung niên đang dán mặt vào kính nhìn cô, khuôn mặt tì vào kính bị biến dạng trông đến buốn cười.
"Có chuyện gì ạ?" Trương Tĩnh Chi mỉm cười hỏi.
"Tôi muốn gửi tấm séc này." Người đàn ông nói, tay đẩy tấm séc vào.
Trương Tĩnh Chi đón tấm séc lên bàn đọc, bên trên đó rõ ràng viết "Gửi phòng nộp tiền học Ngân hàng Công thương", thế mà ông ta lại mang đến chỗ cô!
"Đây không phải là séc của chỗ chúng tôi, anh phải sang bên Ngân hàng Công thương." Trương Tĩnh Chi đưa trả lại.
"Đây không phải là Ngân hàng hay sao? Sao lại không nhận?" Người đàn ông đó vẫn hỏi lại.
Trương Tĩnh Chi không kiên nhẫn được thêm nữa, cô cố mỉm cười, đáp, "Tấm séc này của anh do bên Ngân hàng Công thương giải quyết. Anh ra khỏi cửa rẽ phải là tới".
Người đàn ông làu bàu bỏ đi, còn Trương Tĩnh Chi thì nguýt ông ta một cái, khẽ nói, "Đúng là có vấn đề, đến cả ngân hàng cũng không phân biệt được!".
Cậu Vương ngồi phía đối diện, nhô đầu lên khỏi bàn máy tính cười nói, "Này, chị có tức cũng chớ có nhằm đầu người khác mà trút như vậy!" Cẩn thận kẻo Trưởng phòng bắt gặp là mất toi tiền thưởng đấy. Sao, vẫn chưa giải quyết mâu thuẫn à? Chọn miếng cánh gà nào rồi?".
"Phải gió nhà cậu! Đừng có mà trêu tôi, sẽ có người trị cậu đấy! Thế đã mua cái túi xách mà bạn gái cậu yêu cầu chưa?", Trương Tĩnh Chi hỏi.
Nụ cười đang nở trên môi Tiểu Vương lập tức biến mất, "Một cái túi mà đòi tận tám ngàn, cô ấy đâu có muốn chiếc túi ấy, mà muốn tôi phải bán thân thì đúng hơn!".
Trương Tĩnh Chi phì cười, mắt lén nhìn trưởng phòng đang từ phía ngoài bước vào, cô vội ngồi ngay ngắn lại.
Đấu tranh suốt cả buổi chiều, Trương Tĩnh Chi quyết định, lúc đầu đành phải bắt cá hai tay vậy. Tối nay tạm thời gác chuyện với anh chàng điện lực. Để tránh các đồng nghiệp nghe thấy, cô rời khỏi bàn làm việc, tới góc sảnh lấy điện thoại ra, tay vừa bấm số vừa tự nhủ, " Đừng căng thẳng, đừng căng thẳng, nói dối một chút cũng chẳng sao, cứ coi như mình phải làm thêm ca thật!".
Đúng lúc ấy thì nghe tiếng của người ở đầu dây bên kia.
"A lô, chào anh, em là Trương Tĩnh Chi đây. Tối nay em phải làm thêm ca. Vâng, đúng ạ, tối nay em không thể cùng đi ăn tối với anh được." Trương Tĩnh Chi cố nén tiếng sao cho giọng nói thật mềm mại, dịu dàng.
"Không sao, anh chờ em là được mà!" Anh chàng điện lực tỏ ra rất thông cảm.
"Không cần phải chờ em đâu, để hôm khác cũng được ạ. Chắc là em phải làm đến muộn", cô vội từ chối.
"Thế thì để tối anh tới đón em, sau đó chúng ta sẽ đi ăn."
Mỗi khi cuống, Trương Tĩnh Chi thường hay ăn nói lắp bắp. Làm sao có thể để anh ta tới đón được, như thế thì chỉ có hỏng bét! "Không...không, không cần đâu!".
"Không được, em là con gái, đi một mình như thế nguy hiểm lắm, để anh đến đón em. Đến giờ, em cứ gọi điện cho anh là được." Nói xong câu ấy, anh chàng kia tắt ngay máy khién Trương Tĩnh Chi tức phát điên lên.
"Đồ khỉ!" Cô bật chửi thành tiếng, khiến người đàn ông lạ đang ngồi nghỉ ở chiếc ghế bên cạnh ngước mắt nhìn cô ngạc nhiên, lúc ấy cô mới chợt nghĩ mình đã nói to, cô đỏ mặt cúi đầu trở về bàn làm việc.
Cả bữa ăn, Trương Tĩnh Chi cứ nghĩ mãi chuyện làm thế nào để quay về cơ quan làm thêm, thế nên hầu như cô không biết anh chàng thương nghiệp kia đã nói gì và cũng chẳng hề chú tâm gì tới anh ta
"Sao thế? sao trông em có vẻ thẫn thờ thế?" Anh chành thương nghiệp hỏi với vẻ rất quan tâm
" Sao ạ?" Trương Tĩnh Chi ngẩng đầu lên hỏi lại. Anh chàng thương nghiệp vẫn không phật lòng vì sự thiếu tập trung của cô,kiên nhẫn nhắc lai câu hỏi
"À, không có chuyện gì đâu ạ".Hôm nay cơ quan em có rất nhiều việc,em hơi mệt một chút thôi ".Trương Tĩnh Chi vội giải thích.
"Thế thì để anh đưa em về,nếu em mệt thì nên đi nghỉ sớm một chút ".Anh chàng thương nghệp nói bằng giọng săn sóc, rồi đứng dậy thanh toán.
Trời ạ!Trương Tĩnh Chi kêu thầm. Anh ta đòi đưa mình về nhà.Nhà mình ở phía Bắc thành phố, còn cơ quan thì ở phía Nam, anh ta đưa mình về rồi mình lại phải lén quay lại cơ quan, như thế có mà thần kinh!
Trương Tĩnh Chi giậm chân,tiếng giậm chân hơi mạnh khiến cô đau đến mức nhăn cả mặt.Cô đứng dậy,vì mải chăm chú nhìn xuống bàn chân bị đau nên đã va phải một người đi ngược chiều,cô buột miệng chửi "Đồ chết tiệt!"
Người kia vừa cất tiếng xin lỗi,nhưng nghe thấy câu "Đồ chết tiệt!" thì ngây người và cứ nhìn cô chằm chằm
Trương Tĩnh Chi ngẩng đầu nhìn lên,cảm thấy người kia có gì đó rất quen.Đúng lúc anh chàng thương nghiệp cũng đã thanh toán xong và quay trở lại,thấy cô và người đàn ông cao lớn kia đang đứng nhìn nhau,không hểu chuyện gì nên vội hỏi "Sao thế?Có chuyện gì vậy?"
"Không sao đâu,chẳng may va vào nhau thôi ạ".Trương Tĩnh Chi lấy lại giọng thỏ thẻ."Chúng ta đi thôi".vừa nói cô vừa lôi anh chàng thương nghiệp cùng bước ra ngoài.Khi ra tới cửa,cô quay đầu lại nhìn,thì thấy người đàn ông kia vẫn đứng nguyên tại chõ nhìn cô với nụ cười chưa tắt hẳn trên môi.
Trương Tĩnh Chi chợt nhớ ra người đàn ông ban nãy chính là người đàn ông ban chiều đã nghe thấy cuộc điện thoại của cô ở chỗ làm việc
Xe dừng lại trước cổng,Tĩnh Chi xuống xe và dịu dàng nói với anh chàng thương nghiệp,"Cảm ơn anh đã đưa em về.Anh về đi"
"Em cứ vào nhà trước đi.Chờ em vào nhà rồi anh sẽ đi "
" không,anh cứ lên xe đi đã,để em nhìn thấy anh về xong,em sẽ vào nhà "Trương Tĩnh Chi kiên trì mỉn cười
Cuối cùng thì anh chàng thương nghiệp đành phải chịu thua cô và lên xe đi về
Trương Tĩnh Chi nhìn theo bóng chiếc xe khuất dần ở phía cuối đường,vội vẫy 1 chiếc taxi "Hãy chở tôi đến Đại lộ phía Nam "cô nói và ngồi vào ghế sau.Mệt quá,một lúc bắt cá 2 tay quả là không dễ dàng chút nào!Ai đó đã nói không sai,bắt cá hai tay cũng là cả một nghệ thuật!
Khi tới trước cổng cơ quan,Trương Tĩnh Chi rút điện thoại ra gọi cho anh chàng điện lực
"alô em hết giờ làm rồi"
Thứ 2 vừa tới cơ quan Trương Tĩnh Chi đã hắt hơi ầm ĩ.Khi cô hắt hơi tới cái thứ 28 thì cậu Vương ngồi bàn đối diện không thể chịu được nữa bèn nói "Người đẹp ơi,chị làm sao thế?"
"tôi bị cảm rồi "Trương Tĩnh Chi vừa nói vừa xì mũi.Tối thứ 6.vừa về đến nhà cô lập tức bị cảm,chắc chắn là bị nhiễm lạnh khi đứng trước cổng cơ quan rồi
"2 miếng cánh gà ấy thế nào rồi?
"Vẫn thế thôi,vẫn chưa quyết định được sẽ chọn ai" Trương Tĩnh Chi đáp
"Hãy cố kiên trì đi nhé người đẹp.Chị không được bỏ qua đâu đấy phải kiên trì đi gặp mặt,biết đâu lần sau lai vớ được miếng đùi gà lớn hơn!"Tiểu Vương đùa
Trương Tĩnh Chi rút ấy tờ giấy ăn ra sức lau nước mũi.Đùi gà đùi ghiếc gì,hai cái cánh gà cũng đủ làm cô mệt chết đi được. đúng lúc cô đang thấy vô cùng khỏ sở thì tiếng chuông điện thoại vang lên
Trương Tĩnh Chi đáp bằng giọng phổ thông chuẩn mực "Alô"
"Alô xin cho tôi gặp cô Trương Tĩnh Chi "Giọng của một người phụ nữ
"Vâng tôi đây"
"Trương Tĩnh Chi mình đây mà!"Giọng của người đầu dây bên kia bỗng cất cao ‘khiến cô vội đưa cái ông nghe ra xa tai,nước mũi lại chảy xuốn ròng ròng,cô lại vội rút 1 tờ khăn giấy ra
"Nhận ra chưa?mình là Giang Tiểu Nhược đây mà"
Giang Tiểu Nhược!Trương Tĩnh Chi cố lục tìm trong trí nhớ 1hồi sau mới nhớ ra,đó chính là người bạn tiểu học mà cô gặp lại bốn lần hôm trứơc
"nhận ra rồi "Trương Tĩnh Chi vội nói cố giữ cho tai khỏi bị giọng nói của cô bạn ở đầu dây bên kia làm cho ù đặc:"Có chuyện gì thế.Tiểu Nhược?"
"Không có chuyện gì.Buổi tối cậu có rỗi không?Bon mình gặp nhau 1 chút đi.Mình có mấy người bạn,mọi người muốn đi chơi với nhau 1 lúc " Giang Tiểu Nhược nói với giọng rất vui,giọng cô cứ liến thoắng như bắn súng liên thanh
"Mình..." Trương Tĩnh chi đang định tìm cớ từ chối thì bị Giang Tiểu Nhược chặn lại
"Mình cái gì mà mình!cứ như thế nhé.8h ở quán Dạ Minh Châu trên đường Tây Tuyền,chúng ta sẽ đi hát karaoke.Cậu nhất định phải tới đấy,không cần phải giữ kẽ đâu,Thôi bây giờ mình có việc phải đi buổi tối gặp lại nhé.Chào"
Trương Tĩnh Chi vẫn còn chưa kịp sực tỉnh khỏi tràng liên thanh ấy thì ổ đầu dây bên kia đã nghe thấy tiếng gác máy
Bộ dạng mình thế này mà đi hát karaoke được hay sao?Một tràng hắt hơi nữa lại bắt đầu
Buổi tối sau khi ăn cơm xong.Trương Tĩnh Chi vội vàng sửa soạn áo quần.Bây giờ tuy không hắt hơi nữa nhưng nước mũi thì cứ chảy ròng ròng Trag điểm xong,vừa định ra khỏi cửa tì cũng là lúc mẹ cô dọn dẹp xong từ nhà bếp đi ra thấy Tĩnh Chi ăn mặc phong phanh liền nói "trời lạnh này con định đi đâu mà ăn mặc phong phanh thế?"
"con có hẹn với bạn "
"bạn trai hay bạn gái?"
"Cái ạ "Tĩnh Chi nói xong thì bước ra ngoài
Mẹ cô lẩm bẩm phía sau "con bé này,sao lại nói nhu vậy!sao không gọi người ta lại là bạn gái mà lại bảo là ‘Cái’
Vừa đẩy cánh cửa phòng karaoke, Trương Tĩnh Chi đã nghe thấy tiếng hát như gào điếc cả tai. Cô cố đưa mắt tìm Giang Tiểu Nhược dưới ánh đèn lờ mờ. Trong phòng có khoảng chục người vừa nam vừa nữ, một anh chàng đẹp trai và một người đang thi nhau hét vào micro. Trương Tĩnh Chi đang căng mắt nhìn thì thấy tiếng gọi the thé của Giang Tiểu Nhược, cô ta đang thò cái đầu tóc ngắn kiểu mì xào ra và giơ tay vẫy cô.
"Bạn học của tôi, Trương Tĩnh Chi!" Giang Tiểu Nhược hét lên. Mọi người trong phòng đều mỉm cười và gật đầu với Trương Tĩnh Chi. Cô ngồi xuống bên cạnh Giang Tiểu Nhược và bắt đầu lặng lẽ quan sát những người xung quanh: ngồi phía bên kia Giang Tiểu Nhược là một anh chàng khoảng hơn hai mươi tuổi, trông khá bảnh trai, xem có vẻ rất thân mật với Giang Tiểu Nhược. Trương Tĩnh Chi chợt nhớ tới người ngồi cùng bàn với Giang Tiểu Nhược hồi còn nhỏ, các bạn trong lớp thường true trọc hai người ấy, cậu bạn trai ấy tên là gì nhở? Quên mất rùi. Chỉ nhớ rằng, chưa bao giờ cậu ấy khỏi bệnh cảm, vì lúc nào mũi cũng thò lò.
Con người ta một khi đã trở nên xinh đẹp thì những người bạn mà họ chơi cũng sẽ đẹp lên theo, Trương Tĩnh Chi nghĩ thầm trong lòng.
Cô tiếp tục quan sát những người bên cạnh. Khi ánh mắt cô lướt tới người thứ năm thì chợt thấy trái tim mình thắt lại rồi sau đó đập liên hồi. Cô nghĩ, cuối cùng cũng tìm ra được miếng đùi gà mà bấy lâu nay mình chờ đợi.
Đó là một chàng trai trông rất phong độ, rất giống với ngôi sao điện ảnh của Hồng Kông Ngô Ngạn Tổ, chỉ cần nhìn nghiêng khuôn mặt ấy, Trương Tĩnh Chi đã đổ gục hoàn toàn trước anh ta rồi.
Trương Tĩnh Chi đưa tay rút một tờ giấy lau nước mũi rồi khẽ đập vào Giang Tiểu Nhược hỏi, " Tất cả bọn họ đều là bạn của cậu à?".
Giang Tiểu Nhược đang vươn cổ ra tranh luận với một cô bạn khác, nghe thấy thế liền quay đầu lại hỏi, " Chuyện gì thế hả, bà chị?"
Mặc dù Trương Tĩnh Chi rất muốn giữ hình ảnh của một thục nữ, nhưng ồn ào thế này có muốn thỏ thẻ cũng không được, nên cô cao giọng hỏi, " Cậu lấy đâu ra mà lắm bạn thế?"
Giang Tiểu Nhược thè lưỡi ra cười với cô, nói với vẻ đắc ý. " Tất cả đều là anh chị em của tớ đấy!"
Trương Tĩnh Chi nghĩ, tớ cần quái gì biết họ là gì với cậu, bây giờ điều quan trọng nhất là tìm cách bắt chuyện với anh chàng đẹp trai kia. Cô chỉ có cách tìm hiểu người ấy qua Giang Tiểu Nhược mà thôi. Cứ theo tính cách của Trương Tĩnh Chi thì dù có chết cô cũng không chịu thể hiện ra mặt rằng mình thích chàng trai kia, cô luôn được xếp vào dạng kiêu kỳ, mặc dù rất muốn làm quen với anh chàng ấy ngay lập tức nhưng nếu bắt chuyện một cách lộ liễu thì quả là mất thể diện.
Giang Tiểu Nhược không hề biết tâm trạng Trương Tĩnh Chi lúc này, cô cứ lắc lư theo tiếng nhạc, thỉnh thoảng lại gàolên một vài câu cũng với người khác, sau đó lại lắc lư người một cách rất say sưa.
Trương Tĩnh Chi rất giận, cô cảm thấy Giang Tiểu Nhược đã không làm tròn trách nhiệm của một người bạn, lẽ ra cô ấy phải giới thiệu từng người bạn của mình cho Trương Tĩnh Chi và giới thiệu Trương Tĩnh Chi với bọn họ. Nếu như thế thì ít nhất cô cũng biết được anh chàng bảnh trai kia tên là gì.
Nhìn cái đầu lắc lư của Giang Tiểu Nhược, Trương Tĩnh Chi cảm thây rất kích động, cô rất muốn bóp chặt cái cổ ấy, sau đó nói với cô ta rằng, " Mau nói cho mình biết, anh chàng bảnh trai ấy là ai? Tên là gì? Đã có vợ chưa?".
Tất nhiên đó chỉ là suy nghĩ mà thui, thực tế cô vẫn chỉ ngồi yên bất lực, thi thoảng lại đưa mắt nhìn anh chàng bảnh trai kia với vẻ cảm mến ra mặt.
Anh chàng bảnh trai ấy vẫn không để ý chút nào tới sự có mặt của Trương Tĩnh Chi, anh ta chăm chăm nhìn lên màn hình và lắng nghe tiếng hát. Gương mặt của anh ta rất bình thản, dường như tất cả những gì ồn ào xung quanh đều không ảnh hường tới anh ta, dù chỉ một chút, thậm chí trên nét mặt còn có vẻ cô đơn và hơi u buồn
Trương Tĩnh Chi cứ ngồi với vẻ điềm đạm và lén quan sát anh chàng đó như vậy. Nhìn vẻ u buồn của anh ta, trong lòng cô bỗng nhiên cũng cảm thấy rưng rưng, như thể nỗi u buồn của anh ta cũng chính là của cô vậy – cảm giác này cô chưa hề thấy bao giờ. Chết rồi! Cô nghĩ, phen này chắc chắn là vỡ trận rùi, mình đã yêu ngay cái anh chàng chưa hề biết tên họ này mất rùi!
Trong cơn mắt của Trương Tĩnh Chi, anh chàng bảnh trai đã hóa thân thành miếng đùi gà ngon tuyệt. Tất cả những gì xung quanh dường như không còn tồn tại nữa, cô quên cả Giang Tiểu Nhược đang ngồi bên cạnh, quên tất cả những chàng trai cô gái đang ồn ào, thậm chí quên cả dòng nước mũi đang từ từ chảy xuống.
" Đừng có nhìn, nước mũi chảy xuống kìa, lau đi đã!". Một người vỗ nhẹ vào vai của Trương Tĩnh Chi kéo cô quay trở lại với căn phòng ồn ào.
Một cánh tay dài vươn tới trước mặt Trương Tĩnh Chi, trong tay là một tờ giấy ăn.
Trương Tĩnh Chi bỗng phát hiện ra, dòng nước mũi sắp chảy xuống môi. Phát hiện ầy và tờ giấy ăn trước mặt khiến cô lập tức thấy rất xấu hổ, cô vội vơ lấy tờ giấy đưa lên mũi.
Mặt đỏ bừng lên, cô nhìn về phía cánh tay đưa ra, rồi lập tức ngây ra, câu " cảm ơn" vẫn còn chưa kịp thốt ra khỏi miệng. Dưới ánh đèn mờ ảo, cô nhìn thấy một khuôn mặt có nụ cười hết sức kỳ quái, và một đôi mắt mang đầy vẻ trêu chọc. Giây phút ấy, cô hiểu ra thế nào là " trái đất tròn".
Uông Dụ Hàm mỉm cười nhìn cô gái trước mặt đầy thích thú. Từ lúc cô bước vào, anh đã nhận ra cô. Cô khiến cho anh cảm thấy rất mơ hồ. Nhìn cách ăn mặc của cô, có thể thấy đó là một cô gái hiền thục tiêu biểu: mái tóc dài buông xuông bờ vai, một chiếc áo len đơn giản kết hợp với một chiếc váy dài nhã nhặn khiến cho dáng người càng thêm thanh mảnh. Kể từ lúc vào, hầu như cô không nói câu gì mà chỉ mỉm cười dịu dàng với tất cả mọi người, rôi sau đó yên lặng, bỏ ngoài tai tất cả sự ồn ào náo nhiệt xung quanh.
Nhưng Uông Dụ Hàm cảm thầy lờ mờ rằng, đó không phải là cô thực sự. Bởi vì trong một ngày anh đã nghe tới hai lần những lời thô lỗ thốt ra từ miệng của cô " thục nữ " này. Mang tâm trạng tò mò muốn tìm hiểu cho rõ rang, Uông Dụ Hàm ngồi xuống bên cạnh cô và sau đó thì phát hiện ra cô đang nhìn Dương lôi với vẻ si mê, đến nỗi nước miếng trực chảy ra. Điêu đó càng khiến Uông Dụ Hàm buồn cười hơn cả là, nước miếng của cô chưa chảy ra, nhưng nước mũi thì rõ ràng là sắp chảy xuống miệng rồi!
Chưa bao giờ Trương Tĩnh Chi lại thấy ngượng ngùng như vậy, ngay cả lần đái dầm hồi trung học cũng không làm cho cô đỏ mặt đến thế. Nhìn cài vẻ cười cười của Uông Dụ Hàm, Trương Tĩnh Chi thực sự rất muốn giẫm chân lên khuôn mặt đó. Nhưng đúng là chỉ nghĩ trong bụng mà thôi. Chính vì vậy, cô chấn chỉnh đôi chút tâm trạng cũng như vẻ thể hiện bên ngoài của mình, rồi mỉm cười với vẻ cực lỳ đoan trang, nói, " Cảm ơn!".
"Thê giới này thật nhỏ bé phải không?" Uông Dụ Hàm mỉm cười nói.
Nhưng tiếng nhạc quả thực rất to, một cô gái đang gào lên một bài nhạc Rock, Trương Tĩnh Chi nhìn Uông Dụ Hàm với vẻ ngơ ngác, hình như cô vẫn chưa nghe rõ anh nói gì
Uông Dụ Hàm bèn cao giọng nói như gào, " Chúng ta đã gặp nhau rồi, cô có nhớ không?"
Trương Tĩnh Chi vẫn mặt mày ngơ ngác.
"Tôi tên là Uông Dụ Hàm!" Lần này thì tiếng nói rất to của anh đã khiến cho mọi người giật mình, ngay cả cô gái đang gào như thét vào micro cũng phải ngưng lại, mười mấy con mắt đổ dồn về phía Uông Dụ Hàm, nhìn anh với ánh mắt ngạc nhiên.
Uông Dụ Hàm quay đầu lại thì thấy ánh mắt của Trương Tĩnh Chi lóe lên một thoáng ranh mãnh, anh bỗng ý thức được rằng, thực ra mình bị cô gái vẻ thục nữ kia chơi một vố.
Trương Tĩnh Chi cô nén để không bật cười thành tiếng, sau đó nhìn Uông Dụ Hàm với ánh mắt như người vô tội, vẻ không hiểu có chuyện gì xảy ra. Thử xem anh ta sẽ phải xoay sở như thế nào! Ai bảo anh ta vừa làm cho mình xấu hổ như vậy.
Không ngờ Uông Dụ Hàm chỉ mỉm cười, sau đó xua xua tay, ý muốn nói mọi người cứ tiếp tục đi.
Trương Tĩnh Chi có phần hơi thất vọng, rồi quay đầu lại tiếp tục thưởng thức vẻ đẹp của anh chàng bảnh trai. Anh chàng ấy cũng đưa mắt về phía cô một lát, nhưng đáng tiếc cô lại không tóm được cơ hội ấy! Cô thấy vô cùng ân hận, đồng thời cứ rủa thầm anh chàng Uông Du Hàm đáng ghét. Nếu không có anh ta xen vào, có lẽ cô đã biết anh chàng bảnh trai kia tên là gì rồi.
Thời gian trôi qua rất chậm trong lúc Trương Tĩnh Chi nguyền rủa và cầu nguyện, cô cũng đã định từ bỏ, xem ra chỉ có thể từ từ tìm hiểu về anh chàng ấy qua Giang Tiểu Nhược mà thôi. Trong lúc Trương Tĩnh Chi đang thất vọng thì bỗng có ai đó gọi, " Dương Lôi, hát một bài đi..".
" Dương Lôi, không được ngồi nghe không như vậy, hát cho mọi người nghe một bài hát đi!"
Tất cả đều đổ dồn mắt về phía anh chàng bảnh trai. Trương Tĩnh Chi xúc động tới mức hai tay run cả lên. Thì ra anh ta tên là Dương Lôi, cái tên này mới kêu làm sao! Trương Tĩnh Chi nghĩ.
Dương Lôi thấy tất cả đều nói như vậy, biết là không thể trốn được nữa, đành bảo cô gái nhạc Rock chọn cho mình bàiĐồng thoại. Nói thực lòng, anh ta hát không lấy gì làm hay, nhưng Trương Tĩnh Chi lại thấy đó đúng là một giọng trời cho, chất giọng khàn khàn đã khiến cô say mê.Cô nghĩ, có lẽ đây đích thực là miếng đùi gà mà cô tìm kiếm bấy lâu nay.
Mãi tới cho khi về nhà, Trương Tĩnh Chi vẫn cứ mê mẩn với niềm vui tìm thây " chiếc đùi gà", đến nỗi những lời căn vặn của mẹ, cô cũng thấy thật đáng yêu.
Cô nằm trên giường trằn trọc mãi mà không sao ngủ được, với tay lấy chiếc đồng hồ nhìn thì đã là hơn một giờ. Chẳng còn cách nào khác, cô lấy điện thoại, nằm sấp xuống gường bấm số của người bạn thân nhất.Chuông reo một hồi lâu mới thấy có người nhấc máy.
" A lô", đầu bên kia vọng lại một giọng nói uể oải khàn khàn.
" Tiêu Tiêu, là mình đây, Trương Tĩnh Chi đây!"
" Này mình xin cậu đấy. Cậu không thấy là gọi điện cho người khác vào lúc một giờ đêm là vấn đề liên quan tới nhân phẩm hay sao?" bên kia là một giọng nói không vui.
" Thôi đi! Ai mà chả biết sinh hoạt của cậu loạn như thế nào, một giờ mà coi là muộn? Tớ có chuyện muốn nói với câu!" Trong lòng Trương Tĩnh Chi nghĩ, ai mà chẳng biết cậu thế nào, lại còn dám nói bây giờ là muộn!
" Dù có thế nào cũng không được làm phiền đến giấc ngủ của ngươi khác, mình đang rất bận!" Giọng nói ở đầu dây bên kia tỏ ra nôn nóng, kèm theo một tiếng cười rất trầm.
Đàn ông? Là tiếng cười của một người đàn ông! Trương Tĩnh Chi hơi sững sờ. Cô vội hỏi, " Tiêu Tiêu, đang có ai ở bên cạnh cậu đúng không?"
" Chứ còn gì nữa!" Tiêu Tiêu gắt, rồi quay lại nói, " Hãy lên tiếng để cô bạn em nghe thấy đi!".
Bên đầu dây kia truyền tới giọng nói đứt quãng của một người đàn ông rồi quay sang hỏi Tĩnh Chi, " Sao vậy, đêm hôm khuya khoắt cậu có việc gì mà gấp thế hả?"
" Ai bảo anh lên tiếng hả!" Tiêu Tiêu mắng anh ta rồi quay sang hỏi Tĩnh Chi, " Sao vậy, đêm hôm khuya khoắt câu có việc gì mà gấp thế hả?"
" Tối nay......tối nay mình đã gặp được một chàng trai bảnh trai." Trương Tĩnh Chi hạ giọng nói thì thầm.
Đầu dây bên kia im lặng một lát, sau đó là giọng bực tức của Tiêu Tiêu, " Thôi đi cô! Đêm hôm khuya khoắt thế này còn làm phiền người ta chỉ vì chuyện đó sao? Cô có còn là người không đấy? Đây là lần thứ hài mươi ba cô nói với tôi câu này rồi đấy. Thế còn hành động thì sao? Hãy để tôi thấy hành động của cô đi, Đừng nói với tôi nữa, đi mà nói với anh chàng bảnh trai của cô ấy!" Giọng của Tiêu Tiêu rất gay gắt, còn người đàn ông đứng bên cạnh đang vỗ về cô ấy
" Thôi nào cậu đừng có kích động như thế được không?"
" Được rồi, không kích động nữa.Mình còn có việc quan trọng hơn đây này, chiều mai mình sẽ tới tìm câu, đến lúc ấy sẽ nói tiếp, được không?" Tiêu Tiêu cố nén bực tức, sau đó cúp máy cái " roẹt".
" Đúng là đồ chỉ nghĩ đến đàn ông! Thế mà lại còn nổi nói mình, cái người ở bên cạnh ấy có lẽ là người đàn ông thứ hai mươi tám của cậu rồi đấy!" Trương Tĩnh Chi lẩm bẩm, ném chiếc điênh thoại lên bàn.
Nếu nói về Trương Tĩnh Chi và Tiêu Tiêu thì trong mười người cũng có đến tám người không thể tin rằng họ có thế là bạn của nhau. Ở trường, Trương Tĩnh Chi luôn được coi là một thục nữ tiêu chuẩn, lúc nào cô cũng rất nhã nhặn, chưa nói đã cười thẹn thùng, còn Tiêu Tiêu thì lại được coi là một cô gái phóng túng tiêu chuẩn, thay bạn trai còn nhanh hơn thay áo. Nói như vậy không có nghĩa là Trương Tĩnh Chi không thích các anh chàng bảnh trai. Cô thích nhưng thuộc nhóm người nén tình cảm trong lòng, còn Tiêu Tiêu ngược lại, cô thuộc nhóm người hành động. Trong khi Trương Tĩnh Chi vẫn còn đang nhìn các anh chàng bảnh trai và nhỏ nước miếng vì them thì Tiêu Tiêu đã bước những bước dài về phía họ. Câu châm ngôn của cô là " Anh có thích em không, nếu thích thì lại đây".
Thế mà hai con người có tính cách trái ngược hẳn nhau ấy lại trở thành những người bạn thân thiết. Nói theo cách nói của Tiêu Tiêu, chính là chữ "sắc" đã đưa hai con người ở hai chân trời ấy sát lại bên nhau, điểm khác biệt duy nhất là " tôi – Tiêu Tiêu là người phóng khoáng, còn Trương Tĩnh Chi là người nhốt mình trong sự them muốn". Khi nghe những lời này của Tiêu Tiêu, Trương Tĩnh Chi chỉ muốn xông tới xé cái miệng có đôi môi đỏ như hoa anh đào và đầy gợi cảm của Tiêu Tiêu. Nhưng cô đã nén lại và chỉ nhếch mép nở nụ cười càng dịu dàng, thuần khiết và thục nữ hơn.
Ở góc phố có một quán cà phê rất tao nhã, hôm nay khách ở đó không nhiều, chỉ có một số đôi tình nhân ngồi lác đác ở các góc khuất. Vì sao có thể nhận ra được họ chính là tình nhân của nhau chứ không phải vợ chông? Thử nghĩ mà xem, có mấy đôi vợ chồng đã lấy nhau mà lại hẹn hò ở ngoài quán cà phê như vậy?
Trương Tĩnh Chi ngồi ở vị trí quan sát tường, một tay chống cằm, tay còn lại lắc lắc tách cà phê một cách lơ đãng. Chờ một hòi lâu, cô đưa tay xem đồng hồ, rồi ngao ngán thở dài, đã mười giờ mười lăm rùi mà Tiêu Tiêu vẫn chưa đến. Đến muốn hình như đã trở thành đặc quyền của các người đẹp!
Đang nghĩ đến đây thì cánh cửa kính bị đẩy ra, một cô gái trẻ trang điểm, ăn mặc rất mốt bước vào, cô có đôi mắt tuyệt đẹp cũng với chiếc mũi cao thanh tú, đôi môi tuy hơi dày nhưng đỏ mọng, thêm vào đó là mái tóc quăn song to, buông dài nhưng càng làm tăng thêm vẻ mềm mại dịu dàng. Trôgn cô hiện đại nhưng không tầm thường, đẹp nhưng không tinh quái. Đặc biệt là chiếc váy bo sát người càng làm tôn thêm dáng người cao ráo mềm mại của cô, khiến cho tất cả những người có mặt trong phòng lúc đó đều đổ dồn mắt lại.
Những người phụ nữ thì nhìn cô bằng ánh mắt hâm mộ và ghen tỵ, đàn ông thì nhìn cô bằng ánh mắt bàng hoàng và thèm thuồng lộ rõ. Có cô gái còn thò tay dưới gầm bàn véo một cái, khiến chàng trai phải xuýt xoa vì đau, rồi sau đó đưa mắt nhìn cô gái đối diện với vẻ bất lực.
Tiêu Tiêu chú ý tới tất cả phản ứng của những người xung quanh, mỉm cười đắc ý và đưa mắt nhìn bốn phía, khi thấy Trương Tĩnh Chi ngồi trong góc, cô bước thẳng tới rồi ngồi xuống đối diện với Trương Tĩnh Chi. Người phục vụ trẻ tuổi đã chờ sẵn ở đó và bước đến.
" Cho tôi giống như cô ấy." Tiêu Tiêu nói với người phục vụ, rồi tươi cười nhìn Trương Tĩnh Chi, "Xin lỗi cô nương, tôi đã đến muộn". Giọng nói của cô không có vẻ gì là áy náy.
Trương Tĩnh Chi nguýt Tiêu Tiêu một cái, lướt nhìn vẻ ăn mặc, trang điểm rất phong tình của Tiêu Tiêu, hỏi, " Thưa người đẹp, hàng ngày cô cũng ăn mặc như thế này để đi làm sao?"
Tiêu Tiêu có vẻ không hiểu ý tứ của câu hỏi này, cô cúi đầu nhìn bộ quần áo tinh tế trên người, sau đó lại ngẩng đầu lên, nhìn vào đôi mắt như cười của Trương Tĩnh Chi, hỏi, " Rất nghiêm túc, nhưng có gì không ổn à? Những chỗ cần che kín đều không hở hang!".
Trương Tĩnh Chi vẫn không thèm để ý đến lời của Tiêu Tiêu, cô nhấp một ngụm cà phê rồi chậm rãi nói, " Mình thực sự khâm phục ông chủ của cậu đấy!".
Dường như Tiêu Tiêu bị câu nói bóng gió của Trương Tĩnh Chi làm cho bối rối, cô không hiểu vì sao bạn mình lại nói như vậy, cô đưa mắt nhìn Trương Tĩnh Chi vẻ không hiểu.
Trương Tĩnh Chi nhìn Tiêu Tiêu với vẻ rất bình thản rồi nói từng tiếng một, " Bởi vì ông ý có thể ngày ngày đối diện với một thứ hoàn mỹ đến thế này mà không đè cậu xuống bàn làm việc ấy mà!".
Nghe câu này, Tiêu Tiêu sững sờ trong giây lát, rồi sau đó nói bằng giọng rất nghiêm túc, " Làm sao cậu lại biết là không?"
" Phì...." Ngụm cà phê Trương Tĩnh Chi vừa nhấp môi phun ra, một vài giọt còn bắn qua bàn vương lên quần áo của Tiêu Tiêu, sau đó ho sặc sụa.
^^ okie, tớ sẽ rút kinh nghiệm. Tớ thích đôi Trương Tĩnh Chi và Uông Dụ Hàm hơn:">
Tiêu Tiêu vội lấy tờ giấy ăn lau những vết bẩn trên quần áo, miệng mắng, " Đồ quỷ, có cần phải kích động đến thế không? Bộ váy này của mình giá hàng vạn tệ đấy!".
Người phục vụ ngồi ở bên, nhìn thấy thế vội bước đến, thấp giọng hỏi có cần giúp gì không. Tiêu Tiêu xua tay từ chối, rồi nhìn Trương Tĩnh Chi với vẻ dở khóc dở cười.
" alt="Truyện Bản Sắc Thục Nữ" /> ...[详细] -
Nhận định, soi kèo Al Tai vs Al Ain, 19h55 ngày 4/2: Khó tin cửa dưới
Hư Vân - 04/02/2025 04:30 Nhận định bóng đá g ...[详细]
Nhận định, soi kèo Adhyaksa Farmel vs Bekasi City, 15h30 ngày 4/2: 3 điểm nhọc nhằn
Chiến Binh CS chính thức được ra mắt
- Nhận định, soi kèo Neom SC vs Al Jubail, 20h15 ngày 4/2: Khách ‘tạch’
- Truyện Đại Hiệp Hồn
- Cha đẻ Võ Lâm Truyền Kỳ “tái xuất giang hồ” với bom tấn Tân Kiếm Hiệp Truyền Kỳ
- Truyện Dòm Ngó Kẻ Thù Không Đội Trời Chung
- Nhận định, soi kèo Leverkusen vs Hoffenheim, 23h30 ngày 2/2: Chủ nhà quá mạnh
- 10 clip 'nóng': Dị nhân ngồi trên chảo lửa
- Cơ hội cho game thủ Việt chiến game đỉnh Black Desert sắp tới gần