- 1 năm sau ngày mẹ chồng đến ở cùng để chăm cháu,âmsựNhậpviệntâmthầnsaucuộctròchuyệnvớimẹchồbayern vs leverkusen chồng tôi đánh tôi 3 lần. Tôi phải vào viện tâm thần vì quá bức xúc...
Quê chồng tôi ở một tỉnh miền Trung, vợ chồng tôi tay trắng lập nghiệp ở Hà Nội. Tôi làm văn thư ở một trường tiểu học, chồng tôi thuê cửa hàng nhỏ sửa chữa điện thoại. Cửa hàng gần trường Đại học nên khá đông khách.
Tôi cũng luôn chú ý chăm chút gia đình, bữa cơm nào tôi cũng nấu nướng thật ngon để chồng vui. Chúng tôi đã có những ngày tháng bên nhau thật hạnh phúc, bữa cơm luôn tràn ngập tiếng cười..
Cưới nhau được 2 năm thì tôi sinh con. Chúng tôi đã mua được gian nhà cấp 4 và sửa sang thành 2 phòng ngủ. Khi con tôi được 6 tháng, chúng tôi đón mẹ chồng lên ở cùng, nhờ bà chăm cháu cho vợ chồng tôi yên tâm đi làm.
Mẹ chồng tôi chỉ vui vẻ được chừng nửa tháng. Sau đó, bà rất hay cáu gắt với tôi. Lúc thì bà chê tôi sữa không tốt nên thằng bé còi cọc chậm lớn. Lúc thì bà bảo tôi không biết đường đi chợ, ngày nào cũng xách cả đống hoa quả, thịt cá về, quá tốn kém.
Tôi nhẹ nhàng giải thích là tôi đang nuôi con nhỏ, cần ăn uống đủ chất thì mới đủ sữa cho con bú. Thế là mẹ chồng tôi hầm hầm nói tôi không biết thương chồng cặm cụi đêm hôm, chỉ biết ăn chơi cho sướng cái thân.
Bà bảo, hồi bà nuôi con chỉ cần ăn 4 bát cơm với 2 quả trứng luộc dầm nước mắm mà lúc nào sữa cũng chảy ướt áo, con bú no nê chứ đâu như tôi, ăn hết thứ này thứ kia mà ngực lép kẹp, con lúc nào cũng khát sữa. Tôi ức quá, bế con về phòng nằm khóc.
Tôi bảo "Em mệt mỏi thì em ít nói chuyện, sao mẹ lại nghĩ oan cho em thế". Mẹ chồng tôi chạy sang mắng tôi té tát, bà bảo tôi là loại con dâu láo toét, đi làm lương chỉ đủ váy áo, cái nhà này toàn tiền con trai bà làm ra, thế mà còn sinh sự coi thường mẹ chồng. Bữa cơm tối, tôi mời mẹ ăn cơm rồi chỉ im lặng ngồi ăn cho xong bữa. Ăn xong, tôi dọn dẹp và vào phòng với con. Đang chơi đùa với con thì chồng tôi xông vào quát: "Cô làm gì mà để mẹ tôi bảo rằng con dâu khinh mẹ chồng, bữa cơm cạy mồm không nói nửa lời thế hả?".
Tôi ôm con khóc, tôi chỉ biết xin lỗi mẹ chồng nếu tôi làm gì khiến bà tức giận. Mẹ chồng nhìn tôi bằng ánh mắt căm hờn và nói: "Nhà tôi vô phúc mới rước phải cô con dâu bất tài vô dụng như chị".
Tôi nghĩ mà đau thấu tâm can nhưng vẫn cố nhịn. Khi nhịn không được, tôi đóng cửa phòng và đập phá mọi thứ. Tôi không kiểm soát được bản thân vì cơn giận giữ lên đến đỉnh điểm.
Mẹ chồng tôi thấy vậy loan tin tôi bị tâm thần và bắt chồng tôi đưa tôi đi viện. Tôi bị trầm cảm và phải uống thuốc một thời gian. Tuy nhiên sau đó, giữa tôi và mẹ chồng lại mâu thuẫn.
Mùa đông rét mướt kéo dài, bà cứ sợ cháu ho, ốm nên nửa tháng trời không tắm cho cháu. Đêm ngủ, con trai tôi quấy khóc, bứt rứt không yên. Một hôm nghỉ cuối tuần, tôi để con ngủ xong giấc trưa thì bế con đi tắm. Tối đó, con ngủ rất ngon giấc.
Tôi phấn khởi nên buột miệng nói: "Tại bà để cháu bẩn quá nên nó ngứa ngáy khó ngủ". Thế mà mẹ chồng tôi bỏ cơm tối, trùm chăn nằm khóc. Chồng tôi phải nịnh mãi, bà mới chịu ăn lưng cơm lót dạ.
Tôi vô tư không biết mình gây ra lỗi lầm gì nên cứ vô tư ăn cơm, trò chuyện với chồng. Đợi chúng tôi ăn xong, mẹ chồng tôi khóc lóc kể rằng bà đã phải bỏ quê, bỏ nhà lên chăm cháu mà con dâu không tôn trọng, chê bà chăm cháu bẩn, bà không còn muốn ở đây thêm 1 ngày nào nữa. Bà tuyên bố, sớm mai bà sẽ bắt xe khách về quê.
Bà còn than vãn rằng, bà từng một mình chăm nuôi 4 đứa con khi chồng công tác xa nhà, đứa nào lớn lên cũng mạnh khỏe giỏi giang thế mà giờ lại bị con dâu coi khinh. Chồng tôi tức quá, xông vào tát tôi mấy cái liền
Anh ấy hét lên: "Sao cô có ăn có học mà dám hỗn láo với mẹ tôi như thế?". Tôi cũng tức tối cãi nhau với chồng vài câu rồi bế con sang hàng xóm chơi, không xuống nước xin lỗi mẹ chồng như lần trước.
Hôm sau, chồng tôi chở mẹ ra bến xe. Tôi lặng lẽ chào bà và không nói thêm nửa lời khi bà sụt sùi hôn thằng cháu. Mấy hôm sau, chị chồng tôi điện thẳng cho tôi nói rằng không ngờ tôi là người sống thất đức như thế, cố tình gây sự để đuổi mẹ chồng về quê. Chị ấy còn bảo tôi đừng vội đắc ý, gieo nhân nào gặp quả ấy. Tôi chỉ vâng dạ chứ tuyệt nhiên không thanh minh điều gì.
Từ đó, tôi phải gửi con nhờ bà hàng xóm bên cạnh trông, tiền công trả bà 2 triệu, hết nửa lương đi làm nhưng tôi không còn phải áy náy, bức bối đến nghẹt thở như khi nhờ vả mẹ chồng nữa. Giờ con trai 3 tuổi, tôi gửi con đi mẫu giáo, con rất ngoan ngoãn, kháu khỉnh.
Mẹ chồng ghét tôi như xúc đất đổ đi nên bà không thèm ra thăm cháu lần nào. Tôi cũng không gọi điện gì về hỏi thăm ông bà nội cu Bin. Tết nhất cũng chỉ có chồng tôi đưa con về quê, tôi dứt khoát không về cùng anh.
Những lời mẹ chồng chửi rủa tôi, cả đời tôi không quên... Tôi cũng không quên được những trận đòn mà anh đã vì mẹ mà giáng lên đầu tôi.
Ngặt nỗi, thấy tôi thờ ơ với mẹ, chồng tôi cũng tỏ vẻ khó chịu ra mặt. Anh cũng cư xử lại như vậy với gia đình tôi. Thành ra, cả tháng chúng tôi chẳng nói chuyện với nhau.
Anh nói với chị gái của tôi rằng, khi nào tôi về quê và quỳ xuống xin lỗi mẹ anh thì anh ấy mới nhìn mặt tôi. Tôi cảm thấy rất phẫn nộ. Có lẽ chúng tôi sẽ ly hôn…Mong mọi người hãy tư vấn giúp.
Vội kết hôn, cô gái gặp quả đắng khi chồng biến thành 'cơn ác mộng'
Vội vã kết hôn, Linh cay đắng nhận ra mình lấy phải kẻ vũ phu và nghiện ma túy.
Rõ ràng tôi chẳng muốn cướp chồng chị, nhưng chị quá đáng quá khiến tôi chỉ muốn làm chị ta đau khổ (Ảnh minh họa)
Cả buổi hôm đó tôi không hề làm việc mà chỉ ngồi vạch kế hoạch lôi kéo, dụ dỗ người yêu cũ. Tôi thừa hiểu tính anh, nếu muốn, tôi có thể dễ dàng khiến anh theo tôi mà bỏ bê vợ con. Huống chi bản thân anh cũng thất vọng về người vợ mình. Nghĩ chán chê, tôi quyết định nhắn cho anh một tin kể về chuyện hôm nay vợ anh đến công ty làm tôi xấu mặt. Tôi còn hỏi anh sao không giải thích cặn kẽ để vợ anh hiểu lầm ghê gớm như vậy… Tôi cố ý nhắn để anh ngượng, thấy có lỗi với tôi.
Đến nay, đã gần 1 tuần sau sự việc “đánh ghen” kia xảy ra. Tôi vẫn đang như gần như xa lôi kéo người yêu cũ về phía tôi. Tôi biết nhiều người cho rằng tôi làm thế là không khôn ngoan, nhưng ai ở trường hợp của tôi thì biết, nỗi nhục này không thể tiêu tan sớm như vậy được. Tôi phải làm đến cùng, để chị ta thấy hối hận vì đã mắng mỏ tôi.
(Theo Trí thức trẻ)" alt="Tôi bị vợ của người yêu cũ làm cho 'nhục mặt' ngay tại cơ quan" />Tôi bị vợ của người yêu cũ làm cho 'nhục mặt' ngay tại cơ quan
Chị chết lặng khi nghe từng lời ngắt quãng của anh cất lên (Ảnh minh họa).
Cả đêm đó, chị không thể nào chợp mắt. Hôm sau anh đi làm về, thấy chị buồn buồn, anh cứ ngỡ chị vẫn đang do dự chuyện cái thai nên động viên chị: "Em đừng suy nghĩ nhiều nữa. Anh cũng thương con lắm chứ, nhưng sinh con ra khi Tũn vẫn còn nhỏ thế này, người thiệt thòi nhất là con. Anh đã tính kĩ rồi, mình tập trung chăm lo cho Tũn thật đầy đủ là tốt nhất. Sinh thêm con trong điều kiện nhà mình thế này khổ con lắm".
Chị không nói không rằng, đi vào phòng cầm theo tờ danh sách tham quan kia, chỗ đề tên anh, chị lấy bút xóa gạch xanh lét và đưa cho anh: "Thế này là thế nào? Em cần một lời giải thích". Chị thấy rõ sự ngạc nhiên tột độ hiển hiện trên khuôn mặt anh. Sau một lúc ngỡ ngàng rồi trầm ngâm, anh cất giọng vô cùng khó khăn: "Xin lỗi em, anh đã giấu em quá lâu. Anh biết sớm muộn gì em cũng biết chuyện, nhưng anh vẫn chưa đủ can đảm để nói cho em biết. B.A là con anh". Chị chết lặng khi nghe từng lời ngắt quãng của anh cất lên.
Anh kể lại rất tường tận câu chuyện về bí mật quá khứ. Đó là con của anh và mối tình đầu. Cô gái đó anh quen khi đi công tác lâu ngày tại một tỉnh miền núi, thời điểm ấy anh còn chưa quen chị. Cô ấy có thai mà không hề tiết lộ cho anh biết. Mãi đến khi B.A được 5 tuổi, mối tình đầu mới tìm gặp anh và tiết lộ sự thật. Lúc đó, anh đã rất sốc, hoàn toàn nghi ngờ những lời cô gái nói. Nhưng rồi, sau khi nghe mối tình đầu tâm sự, tận mắt nhìn thấy B.A, anh đã chắc chắn đó chính là con mình. "Nếu như em muốn anh có trách nhiệm với con thì em đã nói cho anh biết khi B.A vừa tượng hình. Em biết, mình không thể đến với nhau nên em chấp nhận nuôi con một mình và xây dựng gia đình riêng. Giờ con đã lớn, em thấy phải có trách nhiệm để hai bộ con gặp nhau, dù B.A vẫn được bố dượng đối xử rất tốt", cô gái đã nói với anh như thế.
Từ đó, anh có gửi tiền hàng tháng để chăm nuôi B.A, song mối tình đầu của anh đã từ chối tất cả. Cô gái nói cô có đủ điều kiện để chăm lo cho con đầy đủ và chỉ nhận quà anh mua cho con. Anh vô cùng áy náy với B.A nên muốn dịp nghỉ hè này sẽ đưa B.A đi tham quan cùng để bù đắp phần nào cho con. Anh cũng nói với cơ quan B.A là con gái lớn của anh, Tũn là con trai bé. Vì anh công tác trong ngành dân số nên cơ quan vận động các nhân viên chỉ sinh tối đa 2 con để làm gương, đó cũng là lí do anh nhất định bắt chị bỏ đi đứa con chị đang mang.
Chị nghe như nuốt lấy từng lời anh nói. Giờ chị cũng không biết phải phản ứng ra sao trước sự thật quá đỗi bất ngờ này. Chị đứng dậy nói với anh: "Em cần thời gian để suy nghĩ. Tối nay anh ngủ ở phòng con đi!".
Hai ngày sau, nhìn chị phờ phạc đi trông thấy, anh không khỏi xót xa, chị nhìn thẳng vào mắt anh: "Anh có thấy nếu vì quá khứ của anh mà mình chỉ chăm nuôi Tũn, không sinh thêm con thì quá thiệt thòi cho em không. Em sẽ vẫn sinh đứa con này, còn trách nhiệm của anh với B.A, em sẽ không can thiệp quá sâu. Việc với cơ quan, anh tự lo thu xếp đi!". Anh thở phào, vừa thấy nhẹ nhõm vì trút được gánh nặng lớn suốt bấy lâu nay, lại vừa thấy may mắn khi lấy được một người vợ bao dung như chị...
(Theo Trí thức trẻ)" alt="Bí mật quá khứ của chồng bất ngờ bị lộ" />
...[详细]