Kết luận vụ nữ bệnh nhân tử vong bất thường khi chữa dị ứng ở bệnh viện
- Sở y tế TP.HCM đã có kết luận về vụ nữ bệnh nhân tử vong bất thường khi tới bệnh viện An Sinh chữa dị ứng thức ăn.
当前位置:首页 > Bóng đá > Kết luận vụ nữ bệnh nhân tử vong bất thường khi chữa dị ứng ở bệnh viện 正文
- Sở y tế TP.HCM đã có kết luận về vụ nữ bệnh nhân tử vong bất thường khi tới bệnh viện An Sinh chữa dị ứng thức ăn.
标签:
责任编辑:Kinh doanh
Siêu máy tính dự đoán Nottingham vs Man City, 22h30 ngày 27/4
Xong, điều tệ nhất đã ập tới chỉ sau một đêm chúng tôi đặt chân tới Sydney là 2 bang Victoria và New South Wales (bang của 2 thành phố Melbourne và Sydney) thông báo đóng cửa do những lo ngại về số ca lây nhiễm tăng cao tại Victoria.
Đây cũng là lần đầu tiên sau 100 năm hai bang này đóng cửa biên giới, cho thấy đây là sự kiện có một không hai.
Sau khi gọi điện kiểm tra với dịch vụ cung cấp giao thông công cộng tại New South Wales và nhận được thông tin chưa có thông báo về việc dừng các chuyến tàu, chúng tôi yên tâm rằng nhiều người khác cũng có nhu cầu đi lại từ New South Wales về Victoria, và dịch vụ vẫn sẽ được tiếp tục.
Sau một buổi chiều dạo quanh Sydney, chúng tôi lại gọi điện kiểm tra tình trạng tàu thì hay tin dịch vụ sẽ được tiếp tục nhưng do đóng biên giới nên tàu sẽ chỉ dừng lại ở thành phố Albury thuộc bang New South Wales, giáp với ranh giới bang Victoria kể từ thứ Tư ngày 8/7.
Dù muốn đổi vé về sớm một ngày, nhưng tất cả vé đã được đặt cho 4 ngày liên tiếp và chỉ còn cách giữ vé hiện tại thì chúng tôi mới đi về được. Chị nhân viên trực điện thoại rất tận tình chỉ rằng dịch vụ VLine Train của bang Victoria có đường tàu từ Albury về Melbourne và giới thiệu mua vé tàu của bên này để đi tiếp từ Albury.
Tôi lập tức gọi điện cho bên đặt vé và họ xác nhận rằng dịch vụ vẫn chạy bình thường. Chắc chắn sẽ về được Melbourne, chúng tôi yên tâm đi chơi tiếp một ngày cuối tại Sydney.
![]() |
Tàu Vline, dịch vụ tàu của bang Victoria. |
Khi đang đi dạo trên khu phố mua sắm George Street, một người quen gửi thông tin rằng nếu không ra khỏi bang New South Wales trong hôm đó (tức ngày 7/7) là sẽ không có cơ hội trở về Victoria trong thời gian lock down.
Cả đoàn đều rất hoang mang, lo lắng. Tất cả cùng gọi điện cho gia đình để bàn về các phương án quay lại Victoria cũng như hỏi nhiều nguồn từ những người đang sống tại Úc.
Tất cả thông tin đều khá mù mờ về chuyện có quay lại được Victoria sau ngày lock down hay không, dù các trang tin đều nói rằng chỉ chặn hướng đi từ New South Wales đến Victoria, còn chiều về thì không.
Để đảm bảo chắc chắn, tôi gọi điện kiểm tra với bên dịch vụ tàu và nhận được câu trả lời rằng họ vẫn sẽ vận hành các chuyến tàu bình thường. Thôi thì "đâm lao phải theo lao", không còn lựa chọn nào khác, chúng tôi phải chờ đến chuyến tàu đã mua vé để về nhà.
Với hành lý và vài món đồ ăn dắt bụng, vài gói mỳ tôm cho trường hợp khẩn cấp, đoàn "vượt biên" lên tàu trong trạng thái thấp thỏm vào 7h30 sáng ngày 8/7.
Tôi nghĩ, thôi thì lên được tàu là cũng chắc được 50% hành trình.
Đến tầm 3 giờ chiều, có thông báo rằng, tàu sắp dừng ở ga Albury và không đi tiếp do việc đóng cửa 2 bang.
Tôi gọi điện kiểm tra lần cuối với bên tàu VLine để chắc chắn về việc tàu có đến đón tại ga Albury. Bất ngờ, tin xấu ập đến, người trực đường dây nói rằng tàu VLine sẽ không đến Albury mà thay vào đó chỉ đi đến ga Wodonga - 1 ga trước ga Albury, thuộc thành phố Wodonga tại biên giới với bang New South Wales.
Họ cũng nói luôn rằng người đi tàu sẽ phải tự tìm đường đi từ ga Albury đến ga Wodonga nếu muốn bắt tàu, vì hiện tại không có phương tiện giao thông công cộng nào đi lại giữa hai ga này.
Trên bản đồ, hai bang cách nhau bởi một dòng sông, và nếu muốn tới ga Wodonga thì cách duy nhất là đi bộ gần 9 cây số. Chuyến tàu sẽ dừng ở Albury lúc 3h10, tàu tại Wodonga sẽ khởi hành lúc 5h30, vậy là đoàn chúng tôi có khoảng 2 tiếng để đi bộ. Đến đây, kế hoạch vẫn gọi là tạm ổn.
![]() |
Cảnh sát tại Albury hỏi người đi đường về lý do đến bang New South Wales, chỉ những người có giấy thông hành mới được qua. |
Tàu cập bến tại Albury đúng giờ, điểm giao giữa hai bang cách đó khoảng 1 cây số. Với niềm tin rằng qua được biên giới hẳn sẽ có taxi hay uber để tiện đi lại, đoàn ‘vượt biên' tay xách nách mang tiến về phía trước. Đi một hồi thì chúng tôi thấy bóng các cô chú cảnh sát.
Tôi chạy lại hỏi xem có qua được không. Các bác cảnh sát rất tử tế dắt tôi qua đường, có một cô cảnh sát đến lấy thông tin (nghe chúng tôi từ Victoria qua thì cô liền lùi về sau 3 bước).
Sau khi lấy vài thông tin đơn giản và hỏi một bác cảnh sát nữa, cô nói chúng tôi có thể đi thoải mái và đưa chúng tôi về phía bên kia đường. Vậy là chúng tôi đã đi qua biên giới trót lọt.
Đến đây, chúng tôi chỉ còn một bước cuối là lên được tàu để về nhà. Nhưng để lên được tàu, chúng tôi còn quãng đường hơn 7 cây số và chỉ còn hơn 1 tiếng đồng hồ để đi.
Tưởng chừng có thể gọi được xe Uber hay taxi nhưng Wodonga như chốn đồng không mông quạnh mà xung quanh chẳng có lấy một bóng người.
Sức cả đoàn cũng đã khá kiệt do ngồi lâu trên tàu và đi bộ một quãng dài. Bỗng dưng có một chiếc xe kiểu xe du lịch 10 chỗ đi đến và trên xe có dán chữ taxi. Tôi liền chạy ra hỏi người lái xe rằng có thể chở đến ga Wodonga được không thì bác đồng ý với giá 20 đô.
Không chần chừ, chúng tôi lên xe đi một mạch 10 phút là đến nơi.
Hành trình 3 ngày thấp thỏm không biết có về nhà được hay không đã hoàn thành được 80%. Đến đây thì chúng tôi chỉ cần ngồi đợi tàu đến là về đến nhà.
![]() |
Ga Wodonga về chiều. |
![]() |
Hành khách đang chờ ở ga. |
![]() |
Khung cảnh vắng lặng vì ít người đi tàu. |
Sau một chuyến tàu gần 6 tiếng, hành trình ‘vượt biên’ đầy thử thách của chúng tôi đã kết thúc thành công.
Dù phải chuyển xe ba lần, đi bộ thêm vài cây và kiệt sức khi về đến nhà nhưng đây là một trải nghiệm đáng nhớ, có một không hai mà ít ai có được.
Vợ chồng chị Thuý An mang theo 2 cậu con trai trong chuyến đi xuyên Việt đáng nhớ này.
" alt="Trải nghiệm khó quên của du học sinh ở Sydney"/>Phố Ngọc Hà (Ba Đình, Hà Nội) nằm cạnh Lăng Bác, địa điểm du lịch thu hút du khách đến thăm quan.
Con phố này chính là một phần của làng hoa Ngọc Hà, ngôi làng có tuổi đời hơn một nghìn năm, gắn liền với kinh thành Thăng Long xa xưa.
![]() |
Ông Trần Huy Bộ - người trồng hoa cuối cùng của làng |
Ông Trần Huy Bộ (SN 1942 - Ba Đình, Hà Nội) - người gốc làng Ngọc Hà chia sẻ, dòng họ ông sinh sống lâu đời ở mảnh đất này.
“Nhiều tài liệu ghi chép lại, hơn một nghìn năm trước người dân từ Ninh Bình, Thanh Hóa theo vua Lý Thái Tổ ra đất Thăng Long. Nhà Lý lập Thập tam trại (13 khu trại) ở phía Tây kinh thành để trồng lúa, trồng rau làm nguồn cung cấp nhu yếu phẩm.
Trong đó, làng Đại Yên cung cấp lá thuốc Nam, làng Ngũ Xã cung cấp đồng, làng Ngọc Hà cung cấp hoa…”, ông nói.
![]() |
Dấu tích của ngôi làng cổ là đình và chiếc hồ lớn đầu ngõ 158 Ngọc Hà. |
Ngõ 158 phố Ngọc Hà bây giờ là đầu làng Ngọc Hà xưa, phía cổng làng có đình nằm giữa cái hồ lớn. Cuối thế kỷ XIX, người Pháp đã xây dựng vườn Bách thảo trên đất của làng Ngọc Hà để trồng thí nghiệm các loài cây.
Ngoài trồng các giống cây bản địa, họ còn cho nhập các giống hoa từ châu Âu gồm: Cẩm chướng, phăng, cúc vàng, violet.
Người quản lý vườn Bách thảo thuê người dân Ngọc Hà làm vườn. Nhờ vậy, dân làng học cách trồng hoa của người Pháp, gây được giống các loài hoa mới vì trước kia họ chỉ trồng các loại hoa như mẫu đơn, huệ, hồng, cúc vạn thọ, ngâu, thiên lý…
Ở làng, đàn ông cuốc đất, làm vườn, người già bắt sâu, nhặt lá, còn việc bán buôn phần lớn là chị em phụ nữ. Hình ảnh những cô gái mặc áo tứ thân, chít khăn mỏ quạ, gánh hoa trên phố đã trở thành nét đẹp của Hà Nội đầu thế kỷ 20.
“Làng Ngọc Hà trồng hoa không dùng đến phân bón hóa chất hay phun thuốc kích thích. Chúng tôi chủ yếu dùng phân hữu cơ là bùn đất và phân Bắc (loại phân bón từ phân động vật, đào hố, ủ dưới lòng đất). Quanh làng Ngọc Hà xưa nhiều ao, hồ. Mỗi dịp tát ao, người ta lấy bùn phơi rồi đập nhỏ ra, trộn với phân Bắc, bón cho hoa”, ông Bộ nói.
Gia đình ông Bộ sở hữu mảnh đất 360m2 chuyên trồng hoa. Vụ hoa này vừa thu hoạch, gia đình ông cuốc đất, trồng loại hoa khác.
Ngoài trồng hoa, cha ông Bộ thường lên Quảng Bá, Nghi Tàm, mua hoa mang về khu phố cổ bán lại, ăn chênh lệch vài đồng. Mùa nào thức ấy, tháng 4 cụ lấy loa kèn, tháng 5 cụ lấy sen, thược dược…
Dịp Tết, cụ chuyển hoa ra Hàng Lược - chợ hoa Tết xưa của người Hà Nội bán. Nhờ chăm chỉ, cụ dư dả kinh tế nuôi các con.
Ông Bộ lớn lên, đi bộ đội nhưng sau này, vẫn quay lại với nghề trồng hoa gia truyền. Ngoài trồng hoa, dân làng Ngọc Hà còn trồng rau, cung cấp cho nhà nước trong thời kỳ bao cấp.
Một ký ức đẹp của ông Bộ về làng hoa xưa là vào mùa cưới hỏi. Thời ấy, đám cưới chỉ dùng hoa dơn trắng, bó dài, đính dải ruy băng màu hồng trên tay cầm.
Dân buôn hoa trên Hàng Khay đổ về làng mua hoa tấp nập. Một số người dân đến mua lẻ rồi nhờ chủ vườn bó hộ. Nhiều nhà bán hoa, kiêm luôn cả bó hoa thuê.
Cũng giống ông Bộ, bà Phạm Thị Chức (78 tuổi, Hoàn Kiếm, Hà Nội) sinh ra và lớn lên ở làng hoa Ngọc Hà.
Gia đình bà có mảnh vườn lớn, đủ các loại hoa. Bà cho biết, cha mẹ bà thường lấy giống hoa từ Đà Lạt. Nhân lực gia đình không đủ, cha mẹ bà Chức phải thuê thêm người làm.
![]() |
Bà Phạm Thị Chức đầy ắp ký ức về làng hoa giữa lòng Hà Nội xưa. |
Nhiều đoàn phim vào làng quay, có lần có mượn vườn nhà bà Chức làm bối cảnh. Khi bà tham gia công tác, đi lấy chồng trên phố cổ, nhiều người gặp lại vẫn nhớ mặt, hỏi han.
Trong ký ức của bà, những người phụ nữ làng hoa luôn tảo tần, chịu thương chịu khó. Ngày từ lúc mới hiểu biết, bà Chức được mẹ dạy trồng trọt, nữ công gia chánh, may vá.
“Ngày nhỏ, tôi hay theo mẹ lên Hồ Gươm bán hoa. Sáng sớm tinh sương, mẹ ra vườn hái hoa, buộc thành từng bó hay gói trong lá dong, lá chuối, xếp đầy vào hai chiếc sọt tre.
Sau buổi bán hàng, bao giờ tôi cũng được mẹ cho một que kem mát lạnh. Thức quà vặt mà đứa trẻ nào cũng mê mẩn”, bà Chức kể.
Nỗi tiếc nuối khi làng cổ biến mất
Nổi tiếng một thời là vậy nhưng làng hoa Ngọc Hà không tránh khỏi sự bủa vây của cơn lốc đô thị hóa và kinh tế thị trường.
Thập niên 90 của thế kỷ trước, thanh niên trong làng đi thoát ly. Khu vực xung quanh làng Ngọc Hà nhà cửa mọc lên san sát, giá đất tăng vùn vụt".
"Tấc đất, tấc vàng", nhiều gia đình bán đất, lấy tiền chia cho các con dựng vợ, gả chồng. Cuộc sống thay đổi, diện tích đất trồng hoa thu hẹp, rồi nghề trồng hoa dần suy tàn.
![]() |
Theo ông Bộ, trước đây khu vực này là những luống hoa trải dài, giờ thành nhà cửa và ngõ xóm. |
Ông Bộ buồn rầu, cho biết, trồng hoa như đánh bạc, hoàn toàn phụ thuộc vào thời tiết, lợi nhuận lại thấp. Năm nào thời tiết thuận lợi, người nông dân còn kiếm được, gặp thời điểm khí hậu khắc nghiệt, hoa hỏng là mất trắng. Mặc dù quanh năm làm lụng nhưng ông Bộ và các gia đình trong làng cũng chỉ đủ ăn.
Đây có lẽ là những nguyên nhân khiến cho làng hoa nức tiếng dần biến mất. Ngày nay, làng hoa đã đổi thành phố Ngọc Hà, ngõ Ngọc Hà.
Dân ngụ cư ở khắp nơi về đây mua nhà, sinh sống. Làng hoa vàng son một thuở chỉ còn trong hoài niệm. Những con người muôn năm cũ của làng đều ở tuổi xế chiều, có người đã rời xa cõi tạm.
![]() |
Nhà mọc lên san sát khiến làng hoa yên bình chỉ còn là hoài niệm. |
10 năm trước, luyến tiếc nghề cổ, ông Bộ vẫn trồng hoa. Sau do tuổi cao, sức yếu, ông đành bỏ đất hoang. Con trai ông chỉ còn làm cây hoa giống, đưa đi Hải Phòng, Yên Bái, Phú Thọ bán.
Dấu vết còn sót lại ở làng hoa Ngọc Hà có lẽ chỉ còn đình cổ cùng hồ nước xanh ngắt, phản chiếu bầu trời lấp lóa như gương…
Thuở ấy, tiếng đàn du dương, say đắm lòng người của chàng nhạc công khiến cô gái làng hoa Ngọc Hà cảm mến.
" alt="Làng cổ nghìn tuổi giữa lòng Hà Nội, mỗi tấc đất như tấc vàng"/>Làng cổ nghìn tuổi giữa lòng Hà Nội, mỗi tấc đất như tấc vàng
Ưu tiên gọn nhẹ và “chơi chậm”
Về phương tiện trước khi lên đường, chị cho biết cần bảo dưỡng toàn bộ xe, đặc biệt là phanh, lốp, đèn, chuẩn bị bộ bơm kích dự phòng. Ngoài ra, gia đình cũng chuẩn bị sẵn các tấm chắn nắng, gối, chăn mỏng cho trẻ con ngủ trên xe khi cần.
Quần áo cho 14 ngày di chuyển là khoảng 10 bộ/ người, đảm bảo tiêu chí gọn nhẹ, thấm mồ hôi. Các dụng cụ vệ sinh cá nhân cần tính đủ cho số ngày đi. Một túi thuốc nhỏ gồm các loại thuốc cơ bản như hạ sốt, men tiêu hóa, giảm đau… cũng cần được chuẩn bị sẵn.
Đặc biệt, chị Nhung chia sẻ một mẹo nhỏ để tiện cho việc di chuyển liên tục là nên chuẩn bị một balo nhỏ để sẵn 3 bộ quần áo sạch cho 3 người. Khi nhận khách sạn chỉ cần mang theo balo, vali để cố định ở xe ô tô, đỡ phải mang vác cồng kềnh.
![]() |
Gia đình đặt chân tới suối nước Moọc, Quảng Bình. |
Đồ cho con, chị mang theo vài cuốn sách, 1-2 món đồ chơi con thích nhất, phao bơi. Các phụ kiện khác gồm có máy ảnh/ máy quay phim, mỹ phẩm, trang sức để chụp ảnh, lều trại…
Suốt chuyến đi, chồng chị Nhung là người cầm lái, vì thế để đảm bảo an toàn, theo chị cần đảm bảo một số nguyên tắc: không sử dụng rượu bia, thắt dây an toàn, không lái quá 200-250km/ ngày và không lái quá 4 tiếng liên tục.
Mang theo con nhỏ, lại đi dài ngày nên gia đình chị chủ trương “chơi chậm”: mỗi ngày chỉ chọn 1-2 địa điểm để khám phá. “Nên chơi trước 10 giờ sáng và sau 3 rưỡi chiều nếu không muốn thành ‘mực một nắng’” – chị Nhung lưu ý.
Đặc biệt, bà mẹ 2 con cho rằng nên gạt bỏ tư tưởng “chỗ này/ tỉnh này không có gì hay”. “Thường những chỗ ai cũng tưởng không hay lại… hay không tưởng” – chị cho biết.
Ăn ở “có trọng điểm”
![]() |
Tắm biển ở đảo Bé, Lý Sơn, tỉnh Quảng Ngãi |
Về việc chọn khách sạn, chị Nhung đưa ra lời khuyên nghe có vẻ lạ, đó là không cần đặt trước bởi vì rất có thể lịch trình sẽ thay đổi. “Các gia đình nên tính toán thời gian đi hợp lý để đến nơi nhận phòng vào buổi trưa là tốt nhất, vừa đúng giờ lại được ngủ thoải mái. Trường hợp không kịp đến vào giờ trưa thì cứ thuê nhà nghỉ/khách sạn theo giờ để nghỉ cho mát mẻ. Trung bình giá nhà nghỉ 50 nghìn đồng/giờ ở đâu cũng có sẵn”.
Chị Nhung đưa tư vấn: nên ở “có trọng điểm”. Ví dụ như có những nơi đến để nghỉ dưỡng thì đặt “resort”, đến để khám phá văn hóa thì đặt “homestay”, những điểm nghỉ chân thì chỉ cần nhà nghỉ…
Về ăn uống, bà mẹ 2 con khuyên, nên ăn “có trọng điểm”, tức là đến đâu thì nên ăn đặc sản ở nơi đó. Tất nhiên, những lựa chọn này còn phụ thuộc vào kinh phí và sở thích của gia đình. “Thường thì 2 ngày nên ăn một bữa cơm cho chắc dạ và đỡ bị ngán”.
Tổng kinh phí gia đình chị chi cho chuyến đi 14 ngày là 45 triệu đồng, trong đó các chi phí “cứng” gồm: xăng xe 1 chiều 2,3 triệu đồng, phí cầu đường gần 800 nghìn đồng, vé máy bay chiều về 6 triệu đồng, phí gửi ô tô từ TP.HCM về Hà Nội 4,5 triệu đồng. Các chi phí khác tùy thuộc vào từng gia đình.
Chuẩn bị tinh thần cho con
![]() |
Gia đình nghỉ chân trên đường đi từ Phú Yên đến Nha Trang. |
Do thường xuyên theo chân bố mẹ đi du lịch từ nhỏ nên cậu con trai 5 tuổi của chị tỏ ra rất thích thú với chuyến đi đặc biệt này.
Trước chuyến đi khoảng 1 tháng, chị thường xuyên nói chuyện, chia sẻ với con về kế hoạch, kể với con về các điểm đến, cho con xem clip, hình ảnh… để con chuẩn bị trước tinh thần cũng như khơi gợi sự háo hức, tò mò của con.
Bên cạnh đó, chị cũng đặt ra các cam kết: phải ngủ trưa mới được đi bơi, xem điện thoại không quá 30 phút/ ngày… Trên đường đi, chị nói chuyện với con rất nhiều về điểm sắp đến, những thứ gặp trên đường, kỹ năng sinh tồn, đặt câu đố… Buổi tối, trước khi đi ngủ, chị luôn hỏi con “hôm nay thích gì, không thích gì, cảm thấy như thế nào…?”
Điều khiến cậu bé thích thú nhất trong chuyến đi là được ở bên cạnh bố mẹ cả ngày, được bơi lội thỏa thích và được nghe kể chuyện. “Cho đến bây giờ, cu cậu vẫn còn nhắc đến chuyến đi, thậm chí còn đang nuôi dưỡng ước mơ xa hơn là được đi… xuyên nước Mỹ”.
![]() |
Chuyến đi để lại ấn tượng không thể quên với cậu bé 5 tuổi. |
Mẹ 2 con tư vấn chuyến xuyên Việt 14 ngày, chi tiêu đáng giá từng xu
Sự tôn trọng phải đến từ hai phía và không thay đổi trong một mối quan hệ . Tuy nhiên, đôi khi nửa kia có thể lại không tôn trọng bạn. Đó là lý do bạn cần hiểu rõ 12 nhận biết nửa kia có đang thiếu tôn trọng bạn trong một mối quan hệ.
1. Nửa kia không chú ý đến những gì bạn nói
Tất cả chúng ta cảm nhận nhu cầu được lắng nghe. Đôi lúc nửa kia không chú ý đến lời bạn nói vì nhiều lý do. Tuy nhiên, nếu điều này tiếp diễn thường xuyên thì chứng tỏ họ không tôn trọng bạn. Thậm chí bạn yêu cầu người ấy lắng nghe những gì bạn nói nhưng họ không ngại lặp lại điều tương tự.
![]() |
2. Nửa kia không còn tìm lời khuyên từ phía bạn
Tìm kiếm lời khuyên từ ai đó thể hiện rằng bạn coi trọng ý kiến của họ. Nhưng khi phủ nhận những gợi ý quý giá của người khác và làm theo những gì bạn cho là đúng thì chứng tỏ bạn không còn tôn trọng người đó.
Đôi khi, có một số lý do khiến một người không làm theo lời khuyên của người khác. Nhưng nếu nửa kia của bạn lặp lại nhiều lần, điều này cũng chứng tỏ họ không còn tôn trọng bạn.
3. Nửa kia có ý định tán tỉnh người khác
Có những khi nửa kia của bạn tán tỉnh ai đó và bạn phủ nhận điều này. Tuy nhiên, cần hiểu rằng tán tỉnh không phải là điều nên làm nhất là khi đang có một mối quan hệ.
Nếu nửa kia luôn sẵn sàng tán tính người khác hoặc tỏ ra lãng mạn với bạn bè của bạn hay với bất cứ ai khác thì đây chính là hành động thiếu tôn trọng mối quan hệ của bạn.
4. Nửa kia không còn coi trọng những điều bạn thích và không thích
Rõ ràng, các cặp đôi sẽ quan tâm đến những điều thích và không thích của nhau. Thiếu tôn trọng những điều mà người khác thích và không thích hoặc áp đặt quyết định, suy nghĩ, quan điểm… không phải là điều tốt.
Điều này chứng tỏ nửa kia của bạn chỉ quan tâm đến chính mình. Khi thường xuyên hành động như vậy thì rõ ràng họ không coi trọng bạn.
![]() |
5. Nửa kia thường đổ lỗi cho bạn
Đổ toàn bộ lỗi lầm và bắt người khác chịu trách nhiệm cho mọi chuyện sai lầm thực sự là hành động thiếu tôn trọng người khác. Điều tương tự cũng có thể xảy ra trong một quan hệ khi nửa kia không tôn trọng bạn.
Nếu người ấy hầu như không chịu trách nhiệm cho sai lầm của mình và đổ lỗi cho bạn thì bạn cần hiểu rằng họ không còn tôn trọng bạn.
6. Nửa kia thường làm tổn thương cảm xúc của bạn
Đôi khi, các cặp đôi có thể vô tình làm tổn thương cảm xúc của nhau. Sau đó, họ tìm cách xoa dịu bằng cách xin lỗi nửa kia và cố gắng hết sức để không lặp lại chuyện này. Nhưng khi nửa kia làm tổn thương bạn nhiều lần nhằm hạ thấp bạn, điều này chứng tỏ bạn đang ở trong một mối quan hệ thiếu sự tôn trọng.
Nửa kia sẽ không cảm thấy tồi tệ và xấu xa khi làm tổn thương cảm xúc của bạn để thỏa mãn cái tôi và chứng minh họ tốt hơn bạn.
![]() |
7. Nửa kia chưa bao giờ dành thời gian cho bạn
Một mối quan hệ tốt đẹp là khi cả hai cùng kết nối và sẵn sàng nỗ lực như nhau. Không phải là một trong hai phải lên kế hoạch để giữ mối quan hệ của bạn tránh bị buồn tẻ. Thực tế, điều này cần được cả hai người thực hiện để giữ được ngọn lửa tình yêu và duy trì mối quan hệ.
Nhưng nếu bạn cảm thấy nửa kia không bao giờ thể hiện sự vuốt ve với bạn hoặc tỏ ra là một người vô trách nhiệm khi bạn lên kế hoạch về một việc nào đó thì điều này cho thấy mối quan hệ của bạn thiếu sự tôn trọng lẫn nhau.
8. Người ấy thường khiến bạn bối rối trước người khác
Không có điều gì thể hiện sự thiếu tôn trọng như việc lăng mạ nửa kia ở nơi đông người. Nếu nửa kia thường la lớn, đánh hay lăng mạ bạn ở nơi công cộng thì chứng tỏ họ không tôn trọng bạn.
Tất cả những gì họ làm là coi bạn như đồ vật và xem bạn là người không có giá trị. Khi một người mắc sai lầm ở nơi công cộng, đừng cố gắng chỉ ra sai lầm một cách thô lỗ. Bạn có thể giải quyết khi cả hai ở nơi riêng tư.
9. Nửa kia luôn luôn gạt bỏ bạn khỏi kế hoạch của họ
Khi là một cặp đôi, bạn sẽ cố gắng đưa người yêu vào các kế hoạch tương lai của mình. Thực tế, các cặp đôi sẽ lên kế hoạch cùng nhau và đảm bảo rằng cả hai cùng tham gia như nhau.
Nhưng nếu nửa kia hầu như không quan tâm đến việc đưa bạn vào trong kế hoạch của họ thì đây là một dấu hiệu rõ ràng bạn không còn được nửa kia tôn trọng.
![]() |
10. Nửa kia lăng mạ bạn
Bất kể là lăng mạ bằng lời nói, cảm xúc hay thể chất cũng không có lợi cho bất cứ mối quan hệ nào. Khi lăng mạ ai đó chứng tỏ bạn không còn tôn trọng và tin tưởng vào người ấy. Có nhiều cách để các cặp đôi gọi nhau bằng tên gọi dễ thương hay hài hước và làm nhiều điều để đùa giỡn nhau.
Tuy nhiên, nếu điều này tiếp diễn trong thời gian dài và gây tổn thương đến lòng tự trọng của người khác thì đây cũng là một kiểu lăng mạ trong tình yêu.
11. Nửa kia thường nói xấu bạn
Nói xấu bất cứ ai cũng không phải là hành động lịch sự. Bạn có thể buồn về lối cư xử của nửa kia nhưng với những tình huống như vậy, tốt hơn hết là bạn nên truyền đạt vấn đề một cách trực tiếp và trao đổi với người ấy.
Nói xấu nửa kia chỉ vì không thích một mặt nào của họ không phải là điều tốt và điều đó cho thấy bạn không tôn trọng nửa kia.
12. Nửa kia luôn luôn chỉ trích bạn
Không ai là người hoàn hảo. Dù việc chỉ trích mang tính xây dựng có thể giúp bạn dần trở thành một người tốt hơn nhưng một mối quan hệ chỉ lành mạnh khi cả hai luôn ủng hộ và khích lệ lẫn nhau.
Còn nếu nửa kia luôn luôn chỉ trích bạn vì lựa chọn, suy nghĩ, quan điểm và sở thích của bạn, điều này chứng tỏ người ấy hết sức phán xét và hầu như không tôn trọng bạn.
Hơn hai năm dẫn ông ngoại bị mù đi bán vé số, bên cạnh được nhiều cho tiền, bé Lan còn người xấu dụ dỗ đi làm việc xấu.
" alt="12 dấu hiệu chứng tỏ nửa kia không còn tôn trọng bạn"/>![]() |
Hôm đó, sáng sớm, vợ chú út gọi điện cho chồng tôi, hỏi chúng tôi có nhà không? Vợ chồng chú ấy có chút việc muốn đến thưa chuyện. Khoảng 3 tiếng sau, ô tô chở vợ chồng chú út và mẹ chồng tôi đậu trước cửa...
Vào nhà, chú út không nói gì, chỉ ngồi cúi mặt, còn vợ chú thì nói liên hồi.
Vợ chú bảo, bố mẹ có công sinh thành, dưỡng dục 5 người con. Nay bố đã mất, chỉ còn mẹ. Việc chăm sóc mẹ lúc tuổi già phải được chia đều cho các con trai.
Anh cả đã mất nên trách nhiệm nuôi mẹ thuộc về 2 anh em.Tuy nhiên, chú út đã chăm sóc mẹ nhiều năm nên bây giờ đến lượt vợ chồng tôi.
Tôi nghe vợ chú út nói, cảm giác không lọt tai. Tôi hỏi thím ấy 3 câu.
1. Căn nhà chú thím đang ở, là do ai xây cất?
2. Ba đứa con của chú thím do ai bế bồng, chăm sóc?
3. Ruộng đất của bố mẹ để lại, ai đang canh tác, cấy cày?
Thím ấy không trả lời thẳng vấn đề nhưng lại cố to tiếng nói rằng, nếu không có bố mẹ sinh ra và nuôi dưỡng thì sẽ không có chồng tôi ngày hôm nay.
Tôi công nhận điều đó, nhưng tại sao lúc ông bà còn trẻ, khỏe, chú thím không giục ông bà đến ở với chúng tôi. Đến bây giờ, bà ốm đau, bệnh tật, chú thím mới đòi hỏi công bằng?
Thím ấy gạt đi và nói, căn nhà chú thím ấy đang ở là do ông bà xây nhưng chú thím cũng phải đổ rất nhiều tiền để nâng cấp và sắm sửa tiện nghi. Ruộng đất ông bà để lại cho chú thím canh tác nhưng cũng chẳng mang lại lợi lộc gì nhiều. Nếu chúng tôi thích thì có thể về quê chia chác.
"Còn bây giờ, việc nuôi bà, em nhờ hai bác giúp em. Chúng em đã quá mệt mỏi rồi". Nói xong, thím ấy kéo chú út ra xe về, bỏ lại bà cụ và giỏ quần áo cũ.
Tôi nhìn bà, vừa thương vừa giận.
Từ trước đến nay, ông bà sống cùng chú út và cũng chỉ bù trì cho vợ chồng chú ấy. Các con tôi, chưa bao giờ bà chăm sóc bế bồng.
Bây giờ bà già yếu, lú lẫn, vợ chồng chú ấy làm như vậy có phải đạo không? Tôi nên xử lý việc này như thế nào? Mong mọi người cho tôi lời khuyên.
Tôi xin cảm ơn.
Tôi là dân xây dựng, nay đây mai đó, công trình ở đâu là tôi có mặt ở đó. Tôi có ngoại hình bắt mắt, ai cũng khen tôi nam tính và có nụ cười tươi.
" alt="Tâm sự, em dâu đưa mẹ đến nhà, nhờ chúng tôi nuôi hộ"/>