Bóng đá

Tâm sự việc phát hiện bố ngoại tình nhưng tiểu tam là người tôi không thể ngờ

字号+ 作者:NEWS 来源:Nhận định 2025-03-25 17:52:01 我要评论(0)

Bố tôi năm nay 50 tuổi. Nếu những việc làm của bố không gây hại cho cuộc sốtin tức bóng đá việt nam mới nhấttin tức bóng đá việt nam mới nhất、、

Bố tôi năm nay 50 tuổi. Nếu những việc làm của bố không gây hại cho cuộc sống vốn dĩ nhiều nỗi đau của tôi và mẹ,âmsựviệcpháthiệnbốngoạitìnhnhưngtiểutamlàngườitôikhôngthểngờtin tức bóng đá việt nam mới nhất tôi sẽ chọn im lặng như mọi lần.

Ông có tật trăng hoa. Tôi lớn lên trong những trận cãi vã, đánh ghen của mẹ. Sau mỗi lần như thế, bố lại níu áo mẹ van xin. Nhưng rồi đâu lại vào đó.

Mỗi khi đãi công nhân hay có tiệc tùng, ông lại nhậu say. Và khi say, nhất định ông phải đến quán bia ôm, cà phê đèn mờ, massage kích dục, tìm gái đứng đường.

Có lần, ông còn tán tỉnh rồi ngoại tình với người phụ nữ góa chồng cách nhà tôi không xa. Lần đó mẹ tôi giận lắm. Bà quyết định ly hôn.

 Ảnh minh họa: Pexels.

Nhưng vẫn là đàn bà dễ mủi lòng. Khi bị bố đem tôi ra dọa, bà lại yếu lòng. Mẹ sợ tôi bị chê là đứa không cha, sợ một mình không đủ sức nuôi con, sợ tôi không ai dạy bảo sẽ hư...

Dẫu vậy, trái tim của mẹ đã chai sạn cảm xúc. Mẹ còn yêu thương gì bố tôi nữa. Bà sống với ông như thể chỉ để cho tôi có đủ cha đủ mẹ.

Bà không ghen, không nặng nhẹ gì bố và mặc kệ ông nhậu nhẹt, chơi bời. Bà chỉ ra điều kiện: “Ăn chơi ở đâu tôi mặc kệ nhưng đừng dắt của nợ nào về nhà này”.

Và đúng là bố tôi đã không dắt ai về nhà thật. Chỉ là người ta tự tìm đến với ông mà thôi. Chuyện xảy ra khi tôi đang chuẩn bị tốt nghiệp đại học. Thời gian này, đứa bạn thân thường đến nhà tôi chơi. Nó khá xinh lại cởi mở nên sớm thân quen với bố mẹ tôi.

Sau vài lần bạn đến nhà, tôi đã thấy bố có gì đó rất lạ. Ông bỗng nhiên chu đáo lạ thường. Không chỉ ăn mặc lịch sự, chải chuốt, bố còn gọt trái cây, mua nước ngọt, trà sữa cho chúng tôi ăn, uống.

Bố cũng chủ động đề nghị lái xe đưa chúng tôi đi chơi. Mỗi lần như thế, bố thường lấy điện thoại chụp ảnh cho tôi và bạn.

Sau đó, bẵng đi một thời gian, tôi không thấy bạn đến nhà nữa. Gặp ở trường, tôi cũng thấy bạn rất lạ. Khi gặp nhau, bạn tỏ vẻ ngại ngùng, thậm chí tìm cớ lánh mặt, không dám nhìn thẳng vào tôi.

Chưa hiểu chuyện gì xảy ra với bạn, tôi lại nghe bố mẹ cãi nhau. Mẹ tôi mắng như tát nước vào mặt bố rằng bà nghe người ta đồn ông đem tiền đi bao nuôi gái trẻ.

Đương nhiên ông chối đây đẩy. Không bắt được quả tang, mẹ tôi nói cho hả cơn giận rồi bỏ về nhà ngoại. Như mọi lần, tôi im lặng trở về phòng.

Tuy nhiên câu nói “ông đem tiền đi bao nuôi gái trẻ” của mẹ khiến tôi rất tò mò. Tôi hiểu tính bố. Từ trước đến nay, ông chỉ bóc bánh trả tiền hoặc tán tỉnh mấy bà góa chứ chưa bao giờ bao nuôi gái trẻ.

Tôi suy nghĩ rất nhiều vì nếu đây là sự thật, hạnh phúc, kinh tế gia đình tôi sẽ chao đảo. Tôi lặng lẽ quan sát bố. Một lần, ông đang cầm điện thoại nhắn tin cho ai đó thì ấm nước sôi, trào ra ngòai.

Ông giật mình, bỏ điện thoại xuống ghế sofa đến tắt bếp, lấy nước pha cà phê. Đúng lúc này, điện thoại bố tôi hiện lên hàng loạt tin nhắn mùi mẫn của cô gái nào đó.

Tôi đánh liều gõ dòng chữ: “Anh đang dở tay, em gọi video mình trò chuyện nhé. Nhà không có ai đâu” rồi bấm nút gửi.

Không đầy 1 phút tôi đã nhận được cuộc gọi. Gạt nút trả lời, tôi ngỡ ngàng khi nhìn thấy cô bạn thân của mình đang mặc bộ đồ ngủ gợi cảm hiện lên màn hình. Thấy tôi, bạn cũng sững sờ rồi vội vàng tắt máy.

Nhưng tôi đã kịp hiểu tất cả. Tôi chụp lại hết tin nhắn của 2 người. Tôi nói chuyện với mẹ và mẹ đồng ý sẽ chọn cách ly hôn. Chúng tôi không thể sống thêm bên cạnh con người chỉ đem lại những nỗi đau không thể chữa lành ấy nữa.  

Độc giả M.L.N

Đối xử tệ bạc với con trai nhiều năm, bố chết lặng ngày xét nghiệm ADN

Đối xử tệ bạc với con trai nhiều năm, bố chết lặng ngày xét nghiệm ADN

Đã nhiều năm trôi qua, tôi vẫn không thể nào quên được lá thư vợ để lại lúc bỏ nhà đi. Cô ấy chính là vết thương lớn nhất trong cuộc đời của tôi.

1.本站遵循行业规范,任何转载的稿件都会明确标注作者和来源;2.本站的原创文章,请转载时务必注明文章作者和来源,不尊重原创的行为我们将追究责任;3.作者投稿可能会经我们编辑修改或补充。

相关文章
网友点评
精彩导读
hoangnamtien12 4.jpg
Ông Hoàng Nam Tiến, Phó Chủ tịch Hội đồng trường - Trường Đại học FPT

Từ doanh nhân chuyển sang nhà giáo, ông có cảm thấy khác biệt nhiều?

Tôi thấy rất tự nhiên. Tuy nhiên, có một điều đến giờ vẫn chưa quen. Mọi năm, đến giai đoạn cuối năm này, áp lực về “cơm áo gạo tiền”, tiền thưởng Tết cho hàng vạn người khiến tôi như “ngồi trên đống lửa”.

Giờ đây, không áp lực như thế nhưng không hề thảnh thơi. Tôi vẫn phải thức đến 2 - 3h để chuẩn bị một bài giảng, để nghiên cứu kỹ về một doanh nghiệp... để những điều mình nói ra người học cảm thấy thấm thía và hữu ích.

Người đứng trên bục giảng cũng phải suy nghĩ việc triển khai những hướng kinh doanh mới trong giáo dục, những hướng mà xưa nay chưa bao giờ làm, mình cũng chưa từng làm, có thể nói là cực kỳ thách thức.

Ông cảm nhận ra sao về thế hệ sinh viên hiện nay?

Sinh viên bây giờ rất khác thế hệ trước đây. Các em không bị nghèo đói thôi thúc. Thay vì ra khỏi giường để hành động, các em suy nghĩ “thôi, không làm”. Bên cạnh đó, các em bị tác động của mạng xã hội. Trong một “thế giới phẳng”, lúc nào các em cũng nghĩ rằng việc mình nghĩ ra đã rất nhiều người làm và không hành động. Không ít sinh viên bây giờ có một xu hướng được gọi là “chill”, tức kiểu “thả trôi”, không động lực, không mục đích, không mục tiêu.

Nhưng cũng phải nói lại, tôi cũng gặp nhiều sinh viên dù mới chỉ năm thứ nhất, năm thứ hai đã khởi nghiệp. Thậm chí, có bạn sinh năm 2005, tức mới 18 tuổi, đã trình bày rất rành rọt về tiếp cận thị trường, tâm lý khách hàng, cách tiếp cận thị trường, bán hàng, sự khác biệt về dịch vụ...

Chúng ta đang đối mặt với nhiều thách thức ở lĩnh vực việc làm. Tôi muốn nhắc đến “tầng lớp có học nhưng vô dụng”. Đây là tầng lớp có học khác với những người công nhân mất việc vì robot trong tương lai, bởi vì chính trí tuệ nhân tạo sẽ thay thế họ. Khi ấy, trong công việc lẫn vai trò với xã hội, gia đình, người ta đều bị thay thế một phần hoặc nhiều phần và trở nên vô dụng.

Công nhân là những người ở tầng lớp thất nghiệp đáng lo ngại nhất bởi khi còn quá trẻ đã bị máy móc và robot thay thế. Họ cần được đào tạo lại, rất nhiều kiến thức được giảng dạy cho sinh viên bây giờ đã lạc hậu. Tức nhiều sinh viên chưa ra trường đã trở thành “lỗi thời” và “lạc hậu”.

Đặc biệt, một đội ngũ rất lớn các giảng viên, giáo sư cũng “lỗi thời” và “lạc hậu” khi đang dạy sinh viên những điều quá cũ kỹ. 

Các nhà giáo dục luôn nói rằng tâm lực, trí lực và thể lực đều quan trọng như nhau.

Nhưng hiện nay, nhà trường chỉ đánh giá các môn văn hóa. Một trí tuệ sáng suốt, một tâm hồn lành mạnh phải trong một cơ thể khỏe mạnh.

THÁCH THỨC CỦA NGƯỜI THẦY

Với thế hệ trẻ trong thời đại thay đổi như hiện nay, theo ông, họ phải thay đổi ra sao để thích ứng với dòng chảy này?

Trước đây, truyền thống của nước ta dựa trên nền giáo dục một chiều: thầy giảng – trò nghe, ghi chép và cố gắng trình diễn lại. Nhưng tôi nghĩ rằng, giáo dụcngày nay đã khác, đa chiều hơn, tương tác cao hơn, chúng tôi gọi là giáo dục 5 chiều, với 5 hướng chính dưới đây:

Một là, phải học từ những người thầy xuất sắc. Việc có được một người thầy trong học tập và công việc ảnh hưởng rất lớn đến sự phát triển của từng cá nhân. Hai là, học từ chính những đồng nghiệp, bạn bè của mình. Học thầy không tày học bạn, việc học sẽ rất tự nhiên và mở ra nhiều hướng mới.

Ba là, học từ những người trẻ hơn mình. Con hơn cha, nhà có phúc, người trẻ hơn bây giờ có quá nhiều thứ mà mình không biết. Thầy của tôi mới nhất chỉ 22 tuổi, dạy tôi về sử dụng trí tuệ nhân tạo (AI).

Bốn là tự học. Trong dòng chảy của thời đại, học tập suốt đời đã trở thành yêu cầu bắt buộc nếu bạn muốn trở thành những cá nhân xuất sắc. Quá trình này đòi hỏi bạn tự học, tự huấn luyện bản thân, tự phản biện và điều chỉnh cá nhân mình. Năm là học từ trí tuệ nhân tạo (AI). Bây giờ AI trở thành người thầy vĩ đại của tất cả mọi người.

Khi nói về giáo dục, các nhà giáo dục luôn nói rằng tâm lực, trí lực và thể lực đều quan trọng như nhau. Nhưng hiện nay, nhà trường chỉ đánh giá các môn văn hóa. Một trí tuệ sáng suốt, một tâm hồn lành mạnh phải trong một cơ thể khỏe mạnh. Các nhà trường hiện nay ít đầu tư nguồn lực cho học sinh phát triển về tâm lực, chủ yếu đánh giá học sinh chỉ qua điểm Văn, Toán... và các kỳ thi của chúng ta cũng thế.

Chúng tôi biết rằng mình cũng trong một vòng xoáy đó. Vì vậy, chúng tôi cố gắng tạo ra những sự khác biệt, dù rất nhỏ như ĐH FPT đã quyết định dạy sinh viên học võ Vovinam, nhạc cụ dân tộc.

Tất cả sinh viên ra trường đều phải biết chơi một nhạc cụ dân tộc, có thể là đàn bầu, đàn tranh, sáo, nhị, trống... Môn này được đánh giá ngang với tất cả các môn chuyên ngành, không có sẽ không được tốt nghiệp.

Học nhạc không phải để học cho vui. Chúng tôi luôn có một câu: “Sinh viên ra thế giới với tiếng đàn bầu trong tim”. Trong mỗi sinh viên khi bước ra toàn cầu, chúng tôi mong muốn phải có một cái gì đó là chất Việt Nam.

Trong thời đại công nghệ tác động quá lớn như hiện nay, nếu chỉ là một người truyền đạt kiến thức thông thường, người giáo viên cũng sẽ đánh mất vai trò của mình và sự chú ý của học trò vào tay AI, internet và các nền tảng mạng xã hội.

Tôi thường chia sẻ rằng chúng ta không chỉ là một “The teacher” (người thầy) mà phải trở thành một “The Connector” (người kết nối). Không chỉ dừng ở vai trò giảng dạy, người giáo viên hiện đại là người kết nối học sinh với thời cuộc, với xu hướng của xã hội, với các nguồn lực tri thức… bằng năng lực thấu cảm, hiểu biết về thế hệ học trò mới này, và làm gương cho các em bằng việc liên tục học tập và cập nhật.

Xã hội thay đổi, người giáo viên cũng cần đổi thay để bước cùng học trò trong hành trình khám phá bản thân và chinh phục những thử thách mới.

Ông từng chia sẻ: “Sếp nào cũng nói tài sản quý nhất là con người, nhưng hễ gặp khó khăn lại cho ‘tài sản’ ra đường. Ông có lời khuyên nào cho những người trẻ đang từng bước học tập, phấn đấu để trở thành nguồn lực chất lượng cao cho xã hội?

Trong công việc hay bất cứ lĩnh vực nào nếu bạn cứ làm tròn vai, dù có thái độ và chuyên môn tốt, về cơ bản, với sự phát triển của trí tuệ nhân tạo và robot như ngày nay, bạn sẽ bị thay thế. Và người lãnh đạo, dù rất yêu quý bạn cũng đành phải nói lời từ biệt.

Cơm áo gạo tiền là chuyện không đùa với ai và trong trường hợp này, “tài sản quý giá nhất” bị ra đường. Mặc dù bạn thấy mình có chuyên môn tốt và rất ý thức về công việc. Nhưng bạn đang thiếu một điều rất quan trọng, đó là học tập suốt đời, tự học và tự huấn luyện.

Ngày hôm nay, các bạn đang làm ở vị trí nào cần ý thức ngày mai, ngày kia công việc của mình sẽ thế nào? Đó là một câu hỏi quan trọng.

Trong công việc hay bất cứ lĩnh vực nào nếu bạn cứ làm tròn vai, dù có thái độ và chuyên môn tốt, về cơ bản, với sự phát triển của trí tuệ nhân tạo và robot như ngày nay, bạn sẽ bị thay thế. Và người lãnh đạo, dù rất yêu quý bạn cũng đành phải nói lời từ biệt.

Cùng với đó, cuối năm cũ, đầu năm mới là thời điểm người ta đặt ra nhiều mục tiêu, KPI cho bản thân. “Tôi sẽ học tiếng Anh mỗi ngày”; “Tôi sẽ làm chủ Chat GPT”; “Tôi sẽ ăn kiêng để giảm béo”… Tôi rất hiểu những mục tiêu đó đều là đáng quý và về mặt lý thuyết đều khả thi. Nhưng nếu quan sát, bạn sẽ thấy một tuần, một tháng đầu, phần nhiều các bạn đều rất hăng hái. Nhưng số người về đích không nhiều.

Đó là khoảng cách giữa mong muốn và sự thật. Hô hào và mơ ước thường dễ hơn bắt tay vào làm việc. Muốn ước mơ thành sự thật, bạn phải nỗ lực bền bỉ, kiên trì, kiên nhẫn thực hiện hành động cụ thể hóa mục đích của mình mỗi ngày.

Những chuyện như kiên trì làm việc, làm đi làm lại cho đến khi thành thạo, một mình tự học, tự tập luyện hàng giờ đều tẻ nhạt hơn việc lướt Facebook, Tiktok… rất nhiều.

Muốn có những đột phá trong năm mới, bạn không chỉ cần những nhận thức mới, mà còn cần nỗ lực bền bỉ, kiên trì – những điều tưởng như đã cũ qua mỗi năm.

" alt="Sinh viên Việt ra thế giới với tiếng đàn bầu trong tim" width="90" height="59"/>

Sinh viên Việt ra thế giới với tiếng đàn bầu trong tim

- Mỗi lần đến với ngôi nhà trọ ẩm thấp cạnh hồ Hoàng Cầu tôi đều đón nhận tình cảm chân tình của mấy chục con người từ Thanh Hóa ra đây bán hàng rong. Sống trong vất vả, họ càng khát khao con cái học giỏi để thoát nghèo.

NGƯỜI NGHÈO VÀ CÁNH CỬA ĐẠI HỌC

Ước mơ đẹp ở 'ngõ xe ôm vui vẻ' giữa thủ đô" alt="Khát vọng đại học của những người mẹ ở 'xóm rổ rá'" width="90" height="59"/>

Khát vọng đại học của những người mẹ ở 'xóm rổ rá'