Sau nhiều năm là người trụ cột, gồng gánh kinh tế gia đình, chị Quý (47 tuổi, quê Hà Nam) thấy mình kiệt sức.Tháng 6/2019, chị Quý vào Bệnh viện Tâm thần Trung ương 1 (Thường Tín, Hà Nội) để khám vì càng ngày chị càng không thể ngủ, đầu óc luôn nghĩ đến cái chết và nỗi sợ hãi vô hình cũng ngày một tăng lên.
 |
Khoa Khám bệnh - Bệnh viện Tâm thần Trung ương I. |
Tâm sự trong phòng bác sĩ, chị Quý nhận mình là người khổ nhất nhì tỉnh Hà Nam.
'Tôi có một người chồng sức khỏe yếu lại hay rượu chè, cờ bạc. 23 năm kể từ khi kết hôn, ngoài việc lấy tiền đi đánh bạc, anh ấy chỉ biết uống rượu rồi lè nhè chửi bới, đánh đập vợ con. Ruộng nương đồng áng, hay việc nuôi dạy con cái, anh ấy không quan tâm', chị Quý nói, nước mắt đã chực trào ra.
Để có tiền nuôi 3 đứa con (1 trai, 2 gái) ăn học, chị Quý 'đầu tắt mặt tối' ngoài đồng ruộng. Lúc nông nhàn, chị đi phụ hồ, nuôi lợn, trồng rau kiếm thu nhập.
Con gái lớn đậu cao đẳng, chị Quý làm đơn vay ngân hàng diện hộ nghèo để trang trải nợ nần của chồng và đóng học phí cho con.
Cũng từ đó, chị Quý phải làm việc nhiều hơn, ăn uống tằn tiện hơn. Nhưng nỗi khổ vật chất ấy chưa thấm thía gì khi chị biết con trai đang học lớp 11 nghiện game, ăn cắp tiền và bị nhà trường nhắc nhở, tái phạm sẽ đuổi học.
Mỗi ngày, ngoài việc đi làm quần quật, chị Quý phải tất tả đi tìm con ở các quán game. Đứa con trai đã lớn nhưng chưa hiểu chuyện, thấy mẹ đi tìm là vùng vằng cãi lại khiến người mẹ thêm nặng lòng.
Con gái lớn của chị Quý học xong cao đẳng. Cứ ngỡ sẽ đi làm, kiếm tiền phụ mẹ lo cho các em nhưng tốt nghiệp được 3 tháng, cô bé về ôm mẹ với bụng bầu 4 tháng.
Chị Quý lại phải sấp ngửa tìm gặp nhà trai nói chuyện cưới xin rồi vay mượn tiền bạc tổ chức cho con.
'Con cưới xong chưa được bao lâu đã mâu thuẫn, vợ chồng nhiều lần cãi lộn, gây gổ với nhau. Đến mức, sau khi sinh xong, cháu không chịu được áp lực, bị trầm cảm, phải vào viện tâm thần điều trị', chị Quý chia sẻ, nước mắt đã lăn dài.
Thương con, chị Quý bỏ hết công việc, vào viện chăm sóc con. Nhưng vào viện, ngày nào chồng và con trai chị cũng gọi điện giục giã, đòi đưa tiền.
Ngày con gái ra viện cũng là ngày đám người xăm trổ đến tận nhà chị Quý đập phá, đòi 100 triệu tiền gốc và tiền lãi mà chồng chị đã vay 2 năm nay.
'Họ nói, sau 1 tuần không trả sẽ xử theo luật giang hồ. Vì vậy, tôi buộc phải nhờ người họ hàng bảo lãnh, tìm đến nhóm người cho vay lãi ngày’. Số tiền vay nóng là 200 triệu để trả nợ cho chồng.
Cũng từ đây, lãi mẹ đẻ lãi con. Tiền làm thuê, chăn nuôi, cấy hái không đủ để trả lãi, chưa nói gì đến gốc. Chị Quý rơi vào tình trạng căng thẳng tột độ.
‘Tôi thậm chí không dám ngủ vì chỉ sợ nhắm mắt vào là sẽ sang ngày mới. Điều đó đồng nghĩa với việc tôi sẽ phải nhận thêm một khoản tiền nợ’, chị Quý nói.
Dần dần, chị Quý rơi vào tình trạng thiếu ngủ nhưng không thể ngủ. Đôi mắt trũng sâu, cơ thể héo mòn theo ngày.
‘Mẹ chồng tôi đã già, năm nay ngoài 80, thấy tôi nợ nần, bà không bao giờ động viên mà thường nhiếc móc tôi khiến tôi càng thêm chán nản. Nhiều lần, tôi muốn tìm đến cái chết’, người đàn bà khốn khổ nói trong nước mắt.
 |
Theo BS, bệnh trầm cảm hoàn toàn có thể chữa khỏi nếu được phát hiện sớm. |
Ths, bác sĩ Nguyễn Thị Vân, Trưởng khoa Bán cấp tính nữ, Bệnh viện Tâm thần Trung ương I (Thường Tín, Hà Nội) cho biết, tại bệnh viện, trường hợp bị trầm cảm như chị Quý không hiếm.
‘Có người bị áp lực về kinh tế, có người bị áp lực về gia đình nên trầm cảm. Lại có người đi chăm bệnh nhân tâm thần 1 thời gian cũng bị trầm cảm theo.
Đây là căn bệnh nguy hiểm. Nó tiến triển âm thầm và có thể gây ra nhiều chuyện đáng tiếc cho bản thân bệnh nhân và gia đình bệnh nhân’, BS Vân nói.
Theo lời bác sĩ Vân, trong nhiều năm công tác tại bệnh viện tâm thần, chị từng biết có nhiều người bị trầm cảm lặng lẽ tìm đến cái cái chết.
‘Những người bị bệnh này thường có tâm lý rất nhạy cảm. Họ dễ khóc, dễ xúc động và dễ suy nghĩ tiêu cực. Vì vậy, người nhà bệnh nhân phải có những ứng xử khéo léo, luôn động viên khích lệ tinh thần để người bệnh lạc quan hơn.
Quan trọng hơn, khi phát hiện người nhà có những biểu hiện của bệnh trầm cảm như: mất ngủ kéo dài, hay lo âu và suy nghĩ tiêu cực, nói lảm nhảm hoặc bỗng nhiên ít nói ... thì nên đưa đến bệnh viện khám sớm’, BS Vân nói.
Nữ bác sĩ cho biết, bệnh trầm cảm hoàn toàn có thể chữa khỏi nếu được phát hiện sớm, bệnh nhân tuân thủ đúng phác đồ điều trị kết hợp với sự động viên, sát cánh của gia đình.
* Tên nhân vật trong bài đã được thay đổi.

Tiến sĩ học ở Mỹ liên tục đập bàn thờ, lao đầu vào ô tô vì lý do đáng sợ
Mắc bệnh trầm cảm, trong đầu xuất hiện tiếng nói lạ, liên tục xui Hoa lao đầu vào ô tô tự tử, đập vỡ ban thờ tổ tiên.
" alt="Kết cục bi thương của người vợ hết lòng vì chồng, vay nặng lãi 200 triệu"/>
Kết cục bi thương của người vợ hết lòng vì chồng, vay nặng lãi 200 triệu
Năm nay, tôi 30 tuổi, được đánh giá là xinh đẹp và thành đạt trong sự nghiệp. Tôi trải qua nhiều mối tình nhưng không hề có ý định tiến tới hôn nhân. Thấy những người phụ nữ xung quanh vật vã khổ sở trong “nấm mồ hôn nhân” với vô vàn nỗi lo khiến tôi sợ hãi.Tôi định vài năm nữa sẽ sinh một đứa con và làm mẹ đơn thân mà không chịu sự ràng buộc nào. Đến khi tôi gặp anh, một người hơn tôi 18 tuổi, là chủ của một hãng xe hơi nổi tiếng, tôi bị chinh phục hoàn toàn.
Nhưng anh đã có gia đình, tôi cũng không có ý định phá vỡ mà chỉ muốn xin anh một đứa con. Tôi mong muốn sau này con mình sẽ có được những tố chất như ba của nó. Bởi vậy, tôi đã tìm mọi cách để tiếp cận và chinh phục anh.
 |
Cách cư xử của vợ người tình khiến tôi sống không bằng chết |
Cuộc sống hai người gắn bó với nhau vì nghĩa còn tình yêu nóng bỏng đã tàn lụi từ bao giờ. Để đạt được mục đích của mình, tôi không hề dùng biện pháp gì mà “thả” tự nhiên để nhanh có thai. Sau vài tháng, tôi đã có tin vui. Tôi cũng nói thẳng với anh là mình không có ý định lấy đứa con để ràng buộc hay bắt anh phải có trách nhiệm.Lúc đầu, anh còn né tránh nhưng về sau, anh không thể thoát được sự hấp dẫn quyến rũ của tôi. Chúng tôi bắt đầu qua lại, lao vào nhau như thiêu thân. Anh cũng tâm sự, từ lâu anh không còn quan hệ chăn gối với vợ vì chị theo một đạo tu nào đó.
Một thời gian sau, vợ anh phát hiện ra mối quan hệ của chúng tôi. Chị ấy nhã nhặn gọi điện mời tôi đi uống nước để nói chuyện. Tôi cũng chuẩn bị sẵn tâm lý có thể bị dằn mặt và định sẽ nói rõ mục đích của mình. Nếu chị ấy yêu cầu, tôi sẽ rời xa anh vô điều kiện.
Nhưng không, vợ anh không hề tức giận hay xỉ vả gì tôi cả mà nói chuyện rất nhẹ nhàng và tử tế. Ánh mắt xa xăm của chị làm tôi có cảm giác, chị chẳng còn vướng bận gì đời sống trần tục cả.
Chị tâm sự biết anh yêu tôi thật lòng và tôi mang lại cho anh thứ hạnh phúc mà chị không làm được. Chị sẽ ly hôn để tôi và anh danh chính ngôn thuận đến với nhau. Khi nghe thế, tôi nói luôn là mình không cần danh phận hay hôn nhân gì cả, tôi chỉ cần đứa con.
Nhưng chị lắc đầu và nói rằng nếu tôi không lấy anh thì chị cũng rời xa chồng. Bởi trong đức tin của chị, không thể chung đụng với người đàn ông đã ăn nằm với người khác.
Cuộc gặp kết thúc trong im lặng, chị bình thản rời đi để tôi ngồi bần thần với mớ suy nghĩ hỗn loạn. Hôm sau, tôi tìm đến gặp anh thì thấy anh mặt mày ủ ê. Anh bảo, dù hết sức năn nỉ nhưng chị vẫn nhất quyết đòi ly hôn và rời nhà đi.
Từ ngày đó, anh có nhiều thời gian dành cho tôi, thậm chí anh ở lại luôn nhà tôi cho đỡ buồn. Nhưng trong tâm trí anh lúc nào cũng có hình bóng vợ cũ, nhớ nhung và hối hận vì chuyện đã xảy ra.
Đặc biệt khi hai đứa con anh đang học ở nước ngoài gọi điện về trách móc bố. Nhiều đêm, anh không ngủ, lặng lẽ hút thuốc rồi thở dài. Thậm chí anh còn bỏ bê việc của công ty, sống như một cái xác không hồn từ ngày vợ bỏ đi.
Tôi một mình vật vã với cơn ốm nghén của lần đầu làm mẹ mà không được anh chia sẻ dù ở ngay cạnh bên. Nhiều lúc, tôi chịu không nổi, tức giận bảo anh rời đi để tôi sống một mình.
Nhưng rồi, anh trở nên yếu đuối khóc lóc, xin tôi đừng đuổi anh, giờ tôi là chỗ dựa duy nhất. Thật sự, bao nhiêu sự ngưỡng mộ bấy lâu dành cho anh đã tan tành mây khói trong tôi. Hiện hữu bên cạnh tôi giờ chỉ là người đàn ông yếu mềm, già nua, bạc nhược chứ không còn phong độ, đĩnh đạc như trước.
Tôi không biết đây có phải là cái giá mà mình phải trả khi xen ngang vào gia đình người khác hay không? Nhưng tôi cảm thấy thực sự mệt mỏi, cả anh và tôi đều “sống không bằng chết” trong tình cảnh hiện tại.

Gặp cô dâu tung tăng bên sếp già, chú rể vội hủy hôn trước ngày cưới
Trước lễ cưới 3 ngày, tôi đau đớn hủy hôn khi phát hiện vợ mình tình tứ bên vị sếp già ở khu nghỉ dưỡng cao cấp. Những cái hôn ngọt ngào đó y hệt những cái hôn cô ấy dành cho tôi.
" alt="Tâm sự của cô gái trót làm người thứ 3"/>
Tâm sự của cô gái trót làm người thứ 3

|
Mó nước tại bản Cang Ná, lúc nào cũng có rất đông người dân đến lấy nước.
Qua lời kể của các già làng thì vào những năm đầu thế kỷ 20, vùng lòng chảo Điện Biên có trận hạn hán nặng, nước ở các giếng quanh khu vực lòng chảo Điện Biên đều cạn khô, nhưng mó nước ở bản Cang Ná vẫn chảy. Mó nước trước đây nằm ở chỗ ruộng thụt, cả vùng lòng chảo hạn hán nhưng tại đây nước vẫn đùn lên trong mát.
Người dân quanh khu vực đào xuống khoảng 2m thì tia nước từ dưới lòng đất phụt lên, trong mát quanh năm.
Người dân trong thành phố Điện Biên Phủ và các vùng lân cận mang cả xe ô tô đến chở nước tại mó nước bản Cang Ná.
Tiếng lành đồn xa, nhiều người dân ở trong thành phố cũng vào lấy nước về sử dụng, người thì mang xe máy, người thì mang cả ô tô vào lấy. Để tạo điều kiện thuận lợi cho mọi người vào lấy nước năm 2012, người dân bản Cang Ná đứng lên kêu gọi hiến đất mở đường và góp tiền lại xây lên mó nước như bây giờ.
Chia sẻ với phóng viên, ông Nguyễn Văn Trình đội 2, xã Thanh Hưng kể: “Gần 20 năm nay ngày 1 lần tôi ra lấy nước tại mó này về nấu ăn. Cả nhà tôi như nghiện nước này, hôm nào mệt không đi lấy được, uống nước giếng khoan tại nhà không có vị ngọt của nước”.
Không kể thời tiết, kể cả ngày mưa, mó nước vẫn rất đông người đến lấy về sinh hoạt.
Theo cụ Thanh thì hàng ngày có rất nhiều người từ khắp nơi đổ về đây lấy nước. “Họ lấy không kể thời gian, nhưng đông nhất là buổi sáng và chiều tối. Có hôm cả đoàn xe máy đến hàng trăm chiếc, xếp hàng chờ đợi lấy nước, đến 22 giờ khu vực mó nước vẫn còn đông người” cụ Thanh cho biết.

Sự thật về những huyệt mộ dùng chung ở Vĩnh Phúc
Hàng loạt huyệt mộ được xây sẵn, chờ đón người nằm xuống. Đây là nghĩa địa xây trước, tồn tại gần 20 năm nay ở Vĩnh Phúc.
" alt="Điện Biên: Mó nước 'thần kỳ' hàng trăm người xếp hàng lấy mỗi ngày"/>
Điện Biên: Mó nước 'thần kỳ' hàng trăm người xếp hàng lấy mỗi ngày