Cứ tưởng người con gái tôi yêu rồi sẽ là một người vợ hiền, một người mẹ đảm, không ngờ, mới cưới về không lâu, tôi đã được “mục kích sở thị” bản chất thật của vợ.Tôi 28 tuổi, mới cưới vợ được 3 tháng nay. Vợ tôi kém tôi 2 tuổi, là nhân viên lễ tân của một công ty nước ngoài. Trình độ tiếng Anh của cô ấy khá tốt, dáng vóc mặt mũi cũng thuộc loại xinh xắn, nhanh nhẹn. Hồi yêu nhau, cô ấy dịu dàng, nói năng nhỏ nhẹ và đặc biệt là thích hát các ca khúc trữ tình tiếng Anh. Cứ tưởng người con gái ấy rồi sẽ là một người vợ hiền, một người mẹ đảm, không ngờ, cưới nhau về không lâu, tôi đã được “mục kích sở thị” bản chất thật của vợ.
Vợ tôi ở ngoài ăn mặc chải chuốt, phấn mắt phấn môi đánh đậm bao nhiêu thì về nhà trông bợt bạt, nhếch nhác bấy nhiêu. Những ngày nghỉ, cô ấy không chải đầu, trông rối tung rối mù không khác gì tổ quạ. Quần áo thì mặc loại rộng thùng thình, ăn snack xong là tiện tay lau vạt áo, chưa có con mà đã bê tha không chịu nổi.
Mỗi khi đi làm, vợ tôi đều xức nước hoa thơm lừng, nhưng nào ai biết phòng vệ sinh nhà tôi hôi đến độ gián cũng không thèm làm tổ. Bếp núc thì quanh năm không thấy hương lửa, chỉ giỏi sai chồng đi mua đồ ăn sẵn. Vợ tôi bao biện: “Ăn sẵn cho tiện, hai vợ chồng ăn hết bao nhiêu đâu, nấu nướng tốn kém lắm”. Khi tôi hỏi tốn kém cái gì? Cô ấy liền liệt kê, nào gas, nào dầu, nào muối, nào mắm, rồi tốn cả nước rửa rau, hại xoong nồi... Vợ tôi nói như vậy làm tôi nhất thời không cãi nổi.
Thậm chí gần đây tôi còn nghĩ tới chuyện có nên học một lớp nấu ăn không vì tôi đã quá chán các món ăn sẵn bên ngoài. Tôi thèm một bữa cơm gia đình vô cùng. Tôi từng ảo tưởng rất nhiều lần tới chuyện đi làm về nhìn thấy mâm cơm ngút khói do vợ nấu. Nhưng mỗi khi tôi nói chuyện này với vợ, cô ấy đều bảo “Thế thì anh nấu đi. Em cũng thèm cơm nhà lắm!”.
 |
Cứ tưởng người con gái ấy rồi sẽ là một người vợ hiền, một người mẹ đảm. (Ảnh minh họa) |
Quần áo của vợ đi làm luôn sạch sẽ, thơm phức. Có ai hay, ở nhà tôi phải ném quần áo vào máy giặt, sau lại lật đật đem lên sân thượng phơi phóng, khi khô lại hì hụi gập gọn cho vợ từng chiếc. Tôi cảm thấy mình không khác osin của vợ là bao. Đôi lúc tôi hỏi vợ, rốt cuộc thì em là chồng hay anh là chồng? Sao anh cảm thấy mình đang làm hết những việc của một người vợ thế này? Vợ tôi vừa cười vừa nói “Huấn luyện anh dần, sau có con, anh đỡ bối rối”.
Đấy là hình thức bên ngoài, nội tâm bên trong cô ấy thì xấu khủng khiếp hơn. Cô ấy có sở thích vừa ăn vừa xem phim. Vì vậy mà nhiều khi, cơm bay tứ tung từ miệng vợ tôi do cô ấy cười sằng sặc khi đến đoạn phim hài, hoặc sụt sịt khóc khi gặp cảnh buồn. Mới cưới thôi mà đã không ý tứ chút nào, vậy vài năm nữa chắc cô ấy còn vô duyên hết mức.
Đặc biệt cô ấy lại thích xem đá bóng. Đêm nào vợ tôi cũng thức xem bóng đá, cổ vũ thì đến hàng xóm cũng nghe rõ. Trong khi tôi chỉ muốn yên tĩnh để nghỉ ngơi, lại luôn phải chịu đựng người vợ ngồi bên cạnh lúc lại hô hào: “Sút, sút nhanh... vào... vào rồi...”
Tôi nghĩ, chẳng lẽ quy luật bù trừ đúng đến vậy? Nhà khác chồng mê bóng đá, vợ kêu gào than thở. Tôi may mắn không có sở thích đó thì lại lấy trúng bà vợ thế này.
Cô ấy còn là người yêu tiền đến hiếm thấy. Mỗi khi phải đóng tiền thuê nhà là vợ tôi tỏ vẻ xót xa, ôm chập tiền tạm biệt từng tờ nhìn vừa buồn cười vừa ngớ ngẩn. Cuối tháng thấy tôi đưa lương thiếu là mặt sầm sì, bữa tối ăn ít hẳn một bát cơm. Sau đó, cả đêm cô ấy sẽ bồn chồn, khó ngủ. Đến khi tôi phải giải thích rõ lý do cần tiền thì vợ tôi mới thoát khỏi tình trạng u ám đó.
 |
Mới cưới 3 tháng thôi mà đã như thế, vậy vài năm nữa chắc cô ấy còn vô duyên hết mức. (Ảnh minh họa) |
Hơn thế nữa, vợ tôi đa nghi khủng khiếp. Chuyện là, cách đây hơn tháng, tôi bận đi công tác 2 ngày ở Đà Nẵng. Vốn là chiều thứ tư sẽ có mặt ở Hà Nội nhưng do công việc kéo dài hơn nên tôi phải ở lại thêm một ngày. Ngay khi biết phải dời lại lịch, tôi đã điện ngay cho vợ. Sau một hồi giải thích với đầy đủ chứng cớ và thề hứa là công việc thật sự, cô ấy cũng tạm tha cho tôi. Thế nhưng, đến 1 giờ khuya khi tôi vừa ngủ, thì có người gõ cửa phòng khách sạn.
Vừa bực bội vừa cáu vì bị phá giấc, tôi mở cửa ra chưa kịp mắng, thì giật mình vì người đứng trước mặt là vợ tôi với một túi xách nhỏ trên tay. Cô ấy không chờ tôi nói gì đã lao vào phòng, lật tung chăn và ngó nghiêng khắp nơi, kể cả trong nhà vệ sinh và gầm giường. Sau khi xác định không có ai khác ngoài tôi, cô ấy mới cười hỏi “Chồng bất ngờ không?”.
Cô ấy kể lể đã xin nghỉ ngày mai để đuổi theo tôi tới đây vì muốn gây bất ngờ cho tôi. Nhưng tôi biết, có thể vợ tôi nghi tôi mập mờ bên ngoài nên vội vã đặt vé máy bay đến đây gấp. May mắn rằng lòng tôi không hề có “tạp niệm” nên không áy náy, lo lắng.
Mặc dù ngày hôm sau chúng tôi vui vẻ tay trong tay cùng về, nhưng mới cưới đã như thế, tôi sợ sau này đi công tác không yên với cô vợ “la sát” này của tôi.
Tâm sự ra đây tôi chỉ mong các chị bày cách để tôi thay đổi lại vợ, chứ không phải cố ý nói xấu vợ. Vì vậy mong các chị đừng ném đá, mà hãy nghĩ cách giúp tôi.
(Theo Trí Thức Trẻ)
" alt="Mới cưới 3 tháng mà vợ đã bộc lộ bản chất khiến tôi 'choáng'"/>
Mới cưới 3 tháng mà vợ đã bộc lộ bản chất khiến tôi 'choáng'
Nói về cảm giác khi biết mình mang bầu, Lê Vân rất hạnh phúc. Cô lập tức gọi điện thông báo với chồng lúc này đang đi công tác. Sau đó, để thỏa mãn niềm vui, Lê Vân đã dùng đến 5 que thử thai một lúc để chắc chắn đó là sự thật.Thời gian mang bầu, cô chia sẻ mình bị dư cân vì ăn quá nhiều. Bác sĩ phải nhắc nhở cô nên giảm ăn nhất là tinh bột. Dù vậy cảm giác thèm ăn cứ đeo bám khiến cô không sao nhịn được. Chỉ đến khi sự cố xảy ra, Lê Vân mới sợ hãi.
 |
Lê Vân kể về cảm giác hạnh phúc khi biết tin mình mang bầu (Ảnh cắt từ clip) |
Đó là lúc cô bị động thai khi thai nhi được 3-4 tháng tuổi. Công việc dạy múa, vận động nhiều của Lê Vân đã ảnh hưởng đến em bé. Lúc này, cô rất lo lắng và buộc phải dừng việc ăn uống quá đà lại.
Tình huống khiến Lê Vân nhớ nhất có lẽ là chuyện đi đẻ. Cách kể chuyện hài hước của nữ Youtuber khiến khán giả thích thú.
Cô cho hay, từ khi xuất hiện cơn chuyển dạ đến lúc sinh em bé kéo dài khoảng 22 tiếng. Khi chồng đưa vào viện, cô vẫn phải đợi vì "mới mở được 3 phân". Vì chờ quá lâu, ekip bác sĩ cũ đã ra về, ekip mới thay phiên.
Tuy nhiên, điều bất ngờ đã xảy ra. Bác sĩ mà Lê Vân nhờ đỡ đẻ đang bị ốm. Trong ekip trực lúc đó có một bác sĩ nam, là bạn học thời cấp 3 của cô.
Bạn của Lê Vân hỏi: “Bây giờ, mày muốn tao đỡ hay bác kia đỡ?”. Vì đang đau nên Lê Vân cũng gật đầu: “Mày đỡ cho tao đi”. Anh chàng bác sĩ lại đùa: “Thôi tao cũng ngại”. Lê Vân đau quá liền nói to: “Anh khám nãy giờ rồi anh còn ngại gì nữa”.
 |
Lúc nằm lên bàn đẻ mới biết bạn cấp 3 đỡ cho mình (Ảnh cắt từ clip) |
Câu chuyện của Lê Vân khiến cả 2 MC Tâm sự mẹ bỉm sữaphải bật cười. “May mà không phải crush ngày cấp 3”, MC Tô Nhi A hài hước.
Việc sinh nở của YouTuber Nguyễn Lê Vân cuối cùng cũng suôn sẻ, mẹ tròn con vuông. Hiện tại, em bé được hơn 2 tuổi, kháu khỉnh và rất đáng yêu.
Thanh Anh

Tiết lộ đáng sợ của người mẹ bị trầm cảm sau sinh
“Dù tôi cố gắng hết sức nhưng nhiều khi sức khỏe của bé nằm ngoài tầm kiểm soát. Con sốt hay bị gì đó là tôi cảm thấy căng thẳng. Đến mức khi nhìn ra ban công, tôi nghĩ đến chuyện nhảy xuống”.
" alt="Cô gái kể chuyện đi đẻ, gặp bạn cấp 3 đỡ"/>
Cô gái kể chuyện đi đẻ, gặp bạn cấp 3 đỡ
Video: Chàng trai tình nguyện ở lại bệnh viện suốt 5 tháng để thay tã, tắm gội… cho F0"Điều dưỡng viên" đặc biệt
Ngày 20/11, Hà Ngọc Trường (SN 1993, Quận 3, TP.HCM) chia tay Khoa Nhiễm 1, bệnh viện Điều trị Covid-19 Củ Chi (TP.HCM) sau hơn 5 tháng giữ vai trò “điều dưỡng viên đặc biệt”.
Hơn 5 tháng trước, Trường đến bệnh viện trong tình trạng phải thở máy, suy hô hấp, tổn thương phổi nặng vì nhiễm Covid-19. Tại bệnh viện, những cơn ho thắt ngực cùng nỗi sợ hãi khiến anh muốn buông bỏ tất cả.
Trường từng nghĩ đến việc trèo rào, trốn viện ra ngoài để “sống được ngày nào hay ngày đó”. Thế nhưng, hình ảnh y bác sĩ người ướt đẫm mồ hôi vẫn tận tình chăm sóc, cứu chữa bệnh nhân đã thay đổi suy nghĩ của Trường.
 |
Hà Ngọc Trường sau 5 tháng tình nguyện ở lại bệnh viện chăm sóc F0. (Ảnh: Nguyễn Sơn). |
Anh nhận thấy sự sống thật đáng quý và quyết định phải sống tiếp để về với gia đình, người thân. Sau 10 ngày điều trị, Trường bắt đầu bình phục. Những ngày nằm trên giường bệnh, Trường nhìn thấy, cảm nhận được sự vất vả, khổ cực của các y bác sĩ trong việc giành giật sự sống cho từng bệnh nhân.
Anh cũng thấu hiểu nỗi cô đơn, đau đớn của các bệnh nhân trở nặng. Họ thiếu vắng bàn tay chăm sóc, niềm an ủi, động viên của người thân dù đang phải chiến đấu với căn bệnh đáng sợ.
Không thể ngồi yên, Trường quyết định xin bệnh viện cho mình được hỗ trợ y bác sĩ trong việc chăm sóc người bệnh. Thời gian đầu, khi vẫn còn bị những cơn ho khan hành hạ, Trường nhận nhiệm vụ đưa cơm, lấy nước cho bệnh nhân.
 |
5 tháng trước, khi bệnh tình thuyên giảm, Trường xin ở lại bệnh viện chăm sóc người bệnh. |
Sau đó, bệnh viện bắt đầu tiếp nhận nhiều F0 cao tuổi, có bệnh nền, thậm chí khuyết tật, chỉ có thể nằm hoặc ngồi xe lăn… Thấy bệnh nhân không thể tự vệ sinh cá nhân, chăm sóc bản thân, Trường đến đút cơm, nước cho họ.
Trường kể: “Khi còn ở khu điều trị đặc biệt, tôi từng trải qua cảnh nằm một chỗ trên vị trí mình tự làm bẩn suốt mấy tiếng đồng hồ. Khi thấy các bệnh nhân khác phải nằm trong tình cảnh ấy, tôi đến thay áo, lau mình cho họ”.
“Sau đó, tôi gội đầu cho các bệnh nhân đang phải thở oxy. Ban đầu, tôi lau mình cho các bệnh nhân 2 lần/ngày. Sau này, khi bệnh viện bắt đầu tiếp nhận nhiều F0 hơn, dù cố gắng lắm, tôi cũng chỉ có thể lau mình cho họ mỗi ngày 1 lần thôi”, anh nói thêm.
 |
Ban đầu, anh dọn vệ sinh phòng bệnh, đưa cơm, nước cho bệnh nhân. |
“Mong mọi người sống an vui”
Ngoài chăm sóc bệnh nhân, Trường tình nguyện làm lao công quét dọn vệ sinh phòng bệnh. Ngay khi sức khỏe ổn định, đủ điều kiện xuất viện, Trường tiếp tục tình nguyện ở lại bệnh viện chăm sóc F0.
Anh được các y bác sĩ tại đây hướng dẫn cách thay bình oxy, kiểm tra và thay dịch truyền, hỗ trợ đặt nội khí quản… Chỉ một thời gian ngắn, Trường biết cách đo dấu hiệu sinh tồn, xem các chỉ số báo hiệu của máy thở để kịp thời thông tin đến bác sĩ.
Suốt 5 tháng làm tình nguyện viên, Hà Ngọc Trường luôn trong tình trạng bận rộn, tất bật với công việc chăm sóc bệnh nhân. Anh không từ chối công việc nào được y bác sĩ phân công hay người bệnh yêu cầu.
 |
Khi sức khỏe hồi phục, Trường thay tã, đút cơm, tắm gội cho người bệnh nặng. |
Thậm chí, khi nhận tin mẹ bị nhiễm bệnh và chuyển biến nặng, Trường vẫn không lơ là công việc của mình. Đến khi hay tin mẹ mất, anh đau đớn tột cùng với ý nghĩ “mình đem dịch bệnh về lây cho mẹ”.
Trường xót xa, đau buồn vì chưa kịp báo hiếu cho mẹ một lần. Thời khắc mẹ đau bệnh, một mình chống chọi với căn bệnh đáng sợ, anh cũng không được ở bên, chăm sóc. Tuy vậy, Trường đã biến những đau thương ấy thành động lực để giành giật sự sống cho các bệnh nhân.
“Trước đó, tôi nỗ lực giúp đỡ bệnh nhân với hy vọng giảm tải cho các y bác sĩ. Sau này, tôi càng cố gắng hơn với mong muốn ai cũng sẽ vượt qua bệnh tật. Tôi luôn mong các bệnh nhân khỏi bệnh, ai cũng xuất viện, sống an vui”, Trường nói.
 |
Anh chăm sóc những bệnh nhân lần đầu quen biết như người thân của mình. |
Thế nên, ban ngày, Trường dọn vệ sinh, thay tã, tắm gội cho bệnh nhân. Đêm về, khi có bệnh nhân trở nặng, anh không ngủ, thức cùng bác sĩ theo dõi, chăm sóc. Lúc cao điểm, anh hỗ trợ vòng ngoài, cung cấp các trang thiết bị cần thiết để giúp bác sĩ cấp cứu bệnh nhân.
Từng có thời điểm rơi vào tuyệt vọng, Trường hiểu rõ tầm quan trọng của sức mạnh tinh thần trong việc đối đầu với Covid-19. Mỗi ngày, Trường cố gắng tạo niềm vui, đem nụ cười, tinh thần lạc quan đến mọi giường bệnh bằng cách nói chuyện dí dỏm, hài hước.
 |
Công việc của Trường không chỉ giảm tải cho y bác sĩ mà còn giúp F0 không có người thân bên cạnh thêm vững tâm vượt qua bệnh tật. |
Anh cũng cố gắng liên hệ, kết nối người bệnh với thân nhân qua các cuộc gọi trực tuyến. Việc này giúp bệnh nhân vững tâm, vui hơn khi đang phải một mình điều trị Covid-19.
Anh nói: “Tôi luôn tạo ra không khí vui vẻ, lạc quan cho phòng bệnh. Tuy vậy, cũng có lúc tôi rất buồn. Đó là những lúc tôi biết được một bệnh nhân nào đó sẽ không qua khỏi nhưng chẳng thể làm được gì thêm”.
“Những lúc ấy, tôi chỉ biết ngồi kề bên và cố gắng thực hiện mọi ước muốn cuối cùng của họ. Khi quyết định ở lại chăm sóc bệnh nhân, tôi xem họ như người thân của mình. Tôi luôn cố gắng chăm sóc, lo lắng cho họ như lo cho chính người thân, gia đình của mình”, anh nói thêm.
 |
Trường nói anh luôn sẵn sàng hỗ trợ nếu xã hội, cộng đồng cần đến mình. (Ảnh: Nguyễn Sơn). |
Ngày 20/11, Hà Ngọc Trường quyết định xuất viện về nhà, kết thúc hành trình thiện nguyện chăm sóc bệnh nhân tại Khoa Nhiễm 1, bệnh viện Điều trị Covid-19 Củ Chi từ 16/6.
Anh chia sẻ rằng, dù không mong muốn nhưng nếu bệnh viện cần, anh vẫn tiếp tục công việc tình nguyện. Bởi, thiện nguyện đã cho anh hiểu được giá trị cuộc sống.
Khi dịch bệnh Covid-19 diễn biến phức tạp, Hà Ngọc Trường nhiễm bệnh, phải vào bệnh viện điều trị. Tại đây, anh tình nguyện hỗ trợ y bác sĩ chăm sóc người bệnh. Sau khi khỏi bệnh, Trường tiếp tục tình nguyện xin ở lại bệnh viện suốt 5 tháng để hỗ trợ y bác sĩ, chăm sóc bệnh nhân. Với những cống hiến của mình, Trường lọt vào đề cử Nhân vật VietNamNet truyền cảm hứng 2021. Mời độc giả bình chọn cho nhân vật TẠI ĐÂY. |
Bài, clip: Nguyễn Sơn
Ảnh: Nhân vật cung cấp


Nỗi đau mất mẹ của chàng trai 'xin tắm gội cho bệnh nhân Covid-19'
Mẹ của Trường mới mất vì Covid-19 nhưng anh nén đau thương, tình nguyện ở lại bệnh viện dã chiến để dọn vệ sinh, tắm gội… cho người bệnh, cùng họ giật lại sự sống.
" alt="Nếu họ mất vì Covid"/>
Nếu họ mất vì Covid