Lúc này Đa Tranh liền lật đật ngồi dậy ,ệnNgàyĐẹpTrờiChúngTaĐãYêđa banh . [ Alo ai vậy...] [ Là tôi đây Giang Nam ] [ Cậu vừa mới ngủ thức à. .] [Ừm , hôm nay phải học nhóm đấy cậu quên rồi à. ] Nghe anh nói xong thì Đa Tranh cũng đã tỉnh ngủ. .. [ Chết, mình quên mất ,cậu đợi mình 1 chút. ..] Đa Tranh sau đó liền cúp máy rồi chạy vào trong toilet thay quần áo . " Con gấp cái gì chứ ,đi từ từ ." " Haiz, giày đâu rồi ." " Con để ở đâu mà hỏi mẹ " đang gấp mà bây giờ còn không thấy giày nữa chứ. Khi mà cô vừa ra khỏi cửa thì đã nhìn thấy Giang Nam rồi . " Mới ngủ thức" " Ừm ,mới thức dậy ." Đa Tranh cười cười. " Xin lỗi nha , mình quên mất " " Ừm , không có gì mau đi thôi ." " Vâng. ". . Sau đó thì 2 người đi đến trường học , hôm nay Giang Nam và Đa Tranh đi đến thư viện . " Tôi đi chọn sách cho cậu ." " Cám ơn. " Thật sự mà nói thì cô chỉ thích đọc truyện tranh mà thôi, chứ sách toán lý thì không có hứng thú cho lắm . " Đây ,của cậu đây ,nhớ đọc cho hết. " " Sau nhiều thế, gần 10 cuốn lận đấy ." " Cậu muốn điểm kém sao ." " Không muốn " . " Vậy thì học đi , chỉ có học thì điểm mới cao được ." " Ồ .". Đa Tranh bỏ cuốn truyện tranh xuống, sau đó thì cầm sách vật lý lên mà đọc. 3 tiếng đồng hồ trôi qua , Đa Tranh bây giờ thật sự đã gục ngã thật rồi, cô nằm dài xuống bàn mà than vãn . " Cũng trễ rồi, về nhà thôi ." |