您现在的位置是:NEWS > Bóng đá
Nhận định, soi kèo SLNA vs Bình Định, 17h00 ngày 01/03
NEWS2025-02-22 07:07:19【Bóng đá】6人已围观
简介Nhận định, soi kèo SLNA vs Bình Định, 17h00 ngày 01/03 - Giải V.League. Dự đoán, phân tích tỷ lệ kèo ket quả c1ket quả c1、、
Nhận định,ậnđịnhsoikèoSLNAvsBìnhĐịnhhngàket quả c1 soi kèo SLNA vs Bình Định, 17h00 ngày 01/03 - Giải V.League. Dự đoán, phân tích tỷ lệ kèo châu Âu, châu Á SLNA vs Bình Định từ các chuyên gia hàng đầu.
Ben Knapton dự đoán Burnley vs Leicester, 2h45 ngày 2/3很赞哦!(559)
相关文章
- Nhận định, soi kèo U20 Saudi Arabia vs U20 Triều Tiên, 14h00 ngày 19/2: 3 điểm nhọc nhằn
- Hình ảnh ngày 8/3: Trai xinh gái đẹp đổ về chợ hoa lớn nhất TP.HCM dịp lễ 8/3
- Tôi chấp nhận thua lỗ khi cho con đi du học
- Bài cúng giao thừa
- Nhận định, soi kèo Ohod Medina vs Al Tai, 20h15 ngày 19/2: Khó tin cửa trên
- Mùng 3 Tết trùng Valentine, giới trẻ về chùa Ngọc Hoàng cầu duyên
- Người yêu của chị gái mua vàng giả làm quà cưới tặng vợ chồng tôi
- Mẹ chồng đòi giữ thẻ lương khiến con dâu ấm ức và cái kết bất ngờ
- Soi kèo góc Aston Villa vs Liverpool, 2h30 ngày 20/2
- Mẹo hâm nóng lại đồ ăn an toàn, đúng cách, giữ nguyên dinh dưỡng như vừa được nấu
热门文章
站长推荐
Nhận định, soi kèo Club America vs Club Leon, 8h00 ngày 20/2: Quyết giữ ngôi đầu
Xem clip: Người phụ nữ từng bị chồng thiêu sống hồi sinh cuộc đời
Đêm kinh hoàng
Trời về chiều, chị Lê Thị Kim Ngân (34 tuổi, ngụ huyện Củ Chi, TP.HCM) tất bật dọn dẹp cửa hàng vừa mới khai trương của mình để kịp giờ đi đón 2 cậu con trai tan trường. Chị nói, sau những mất mát không thể kể hết bằng lời, giờ đây, chị yêu cuộc sống và thực sự cảm thấy hạnh phúc.
Chị kể rằng, quãng đời chị vừa bỏ lại phía sau là những nốt lặng thật buồn. Thời con gái, chị yêu rồi kết hôn với một người đàn ông không yêu thương mình. Chung sống được ít năm, người ấy bỏ đi, mặc chị bơ vơ, trơ trọi một mình.
Vết thương lòng vừa kéo da non, chị gặp và trở thành vợ của người đàn ông mà sau này đẩy cuộc đời chị vào những bi kịch. “Trước đó, tôi từng có trong tay nhiều thứ. Từ một đứa trẻ ở đợ, tôi buôn thúng bán bưng rồi trở thành thợ may, bà chủ tiệm quần áo. Tôi có con, 2 tiệm internet, mua được đất cất được nhà”, chị kể.
Chị Ngân trước khi xảy ra vụ việc đau lòng. (Ảnh: Nhân vật cung cấp). Thế nhưng, hạnh phúc ấy chẳng kéo dài được bao lâu. Người đàn ông của chị mang bạo bệnh, chẳng thể phụ giúp gì cho vợ. Đã thế, anh còn cá độ bóng đá dẫn đến nợ nần chất chồng. Giữa lúc cùng quẫn, vào một đêm tháng 3 của 2 năm trước, anh tưới xăng, châm lửa thiêu căn nhà để cùng vợ con quyên sinh.
Tiếng bật lửa của chồng đánh thức chị trong đêm kinh hoàng ấy. Nhưng khi chị mở mắt, ngọn lửa đã bao trùm căn phòng. Cơ thể chị cũng trở thành ngọn đuốc sống. “Lúc đó, tôi chỉ nghĩ đến 2 con. Tôi cố tìm chìa chìa khóa, mở cửa, đưa 2 con ra ngoài rồi ngất lịm. Lúc tỉnh lại, tôi đã nằm trong bệnh viện, người quấn kín băng trừ đôi mắt. Tôi bị bỏng đến 92%”, chị Ngân kể.
Nhìn thấy Ngân lúc đó, nhiều người nghĩ chị sẽ sớm buông tay trước những cơn đau của cả thể xác lẫn tinh thần. Thế nhưng, tình yêu thương dành cho 2 đứa con đã giúp chị kiên cường hơn tất cả.
Chị tâm sự: “Những lúc thay băng hay phẫu thuật cấy ghép da… tôi đau đớn vô cùng. Nhìn thấy mình bị hủy hoại, tôi uất hận, nhiều lúc muốn từ bỏ cuộc đời này. Nhưng rồi tôi nghĩ đến con, chúng cần tôi bảo bọc, chăm sóc”.
Ngọn lửa từ sự cùng quẫn của người chồng đã đẩy chị vào những bi kịch không thể kể hết bằng lời. (Ảnh: Nguyễn Sơn). Thương con, chị cắn răng trước những cơn đau thể xác. Những đêm nằm trong bệnh viện, chị cũng một mình chống chọi với sự ám ảnh từ vụ việc. Mỗi đêm, chị luôn bị đánh thức rồi thảng thốt một mình bởi những hình ảnh của vụ cháy đêm nào.
“Hình ảnh đêm ấy ám ảnh tôi mãi. Xuất viện trở về nhà, cùng với những vết thương, hình ảnh ngọn lửa chiếm trọn căn nhà, cơ thể... khiến tôi mệt mỏi, đau đớn. Rất may, tôi còn 2 con. Hai đứa thực sự là chỗ dựa của tôi từ hôm tôi phải tập đi lại cho đến bây giờ”, chị nói thêm.
Về nhà, Ngân chưa thể tự đi lại, đến việc sinh hoạt cá nhân, chị cũng cần có sự phụ giúp của 2 con. Chị kể, lúc xảy ra vụ việc, con chị đứa lớn mới học lớp 4, đứa nhỏ học lớp 2. Thế mà, cả hai đã biết nấu những món ăn đơn giản, đi chợ giúp mẹ.
“Hai anh em nó cho tôi uống nước, đút cơm cho tôi ăn. Lúc đó, miệng tôi chưa phẫu thuật, các cơ bị co rút, không mở to được. Mỗi khi ăn, tôi không thể dùng muỗng, hai đứa phải dùng đũa gắp từng miếng cơm nhỏ, đút cho tôi. Thậm chí, đến cả lúc đi vệ sinh, chúng cũng cùng nhau dìu tôi đi…”, chị kể.
Thế nhưng, vì thương con, chị đã cố gắng vượt qua tất cả, vươn lên, hồi sinh cuộc đời. (Ảnh: Nhân vật cung cấp). Hồi sinh cuộc đời
Hơn 4 tháng đầu sau khi xuất viện, Ngân sống trong đau khổ. Mọi sinh hoạt của chị đều phải lệ thuộc vào người thân. Sau những cơn đau từ các vết thương còn đang mưng mủ, chị lại vì dằn vặt bản thân, căm giận người đàn ông đã đẩy mình vào thảm kịch.
Thế nhưng, sau lần vào thăm chồng trong trại giam, chị bỗng nhận ra rằng, nếu cứ giữ mãi nỗi đau ấy trong lòng, chị và các con sẽ nặng nề, u uất mãi. Trở về nhà, chị giấu gia đình viết đơn xin giảm án cho chồng.
Chị nói: “Tôi muốn quên đi tất cả để nhẹ lòng bước đi trên một đoạn đường mới. Tôi cần phải sống tốt để chăm lo cho các con và tôi chọn cách tha thứ cho người ấy. Tha thứ để họ cảm thấy thanh thản hơn, tha thứ để mình tự cảm thấy nhẹ lòng hơn”.
“Sau khi gửi đơn và biết nhờ lá đơn ấy anh ta chỉ phải chịu hình phạt 16 năm tù, tôi cảm thấy lòng nhẹ nhõm, thảnh thơi. Tôi ngủ ngon và không bị những hình ảnh ghê rợn từ vụ cháy ám ảnh nữa”, chị nói thêm.
Để hồi sinh cuộc đời, chị quay lại với nghề may, sửa chữa quần áo dù đôi tay bị ngọn lửa làm biến dạng, không còn nguyên vẹn, khéo léo. (Ảnh: Nguyễn Sơn). Nhưng, việc làm ấy đi ngược lại mong muốn của người thân, gia đình chị. Họ không cho phép chị tha thứ cho người đã hủy hoại nhan sắc, cuộc đời chị. Trong lúc chị muốn buông bỏ, quên đi quá khứ để tìm lại bình yên, người thân lại “liên tục nhắc chuyện cũ”, dồn ép chị tìm về ký ức đau buồn.
Chị kể rằng, để tìm lại bình yên, chị đã năn nỉ thậm chí van xin người nhà hãy quên đi và đừng nhắc đến đêm kinh hoàng ấy. Thế nhưng, có lẽ vì quá xót xa cho chị, họ không chấp nhận thỉnh cầu này. Hơn thế, việc bị ngọn lửa hủy hoại toàn bộ nhan sắc, dáng hình khiến chị trở nên xa lạ trong mắt mọi người.
Những người xung quanh thường ném về phía chị ánh nhìn tò mò, hiếu kỳ, soi mói. Hai con của chị cũng ám ảnh vụ cháy và thường xuyên chịu cảnh bị mọi người “tra khảo” về nguyên nhân sự việc. Để bảo vệ con trước những tổn thương tâm hồn, đêm 27 Tết năm ngoái, chị dắt theo 2 con đón xe, bỏ quê vào TP.HCM.
Sau Tết, chị xin cho 2 con đi học rồi tìm cách hồi sinh cuộc đời. “Ban đầu, tôi xin vào làm trong một xưởng may gần nhà. Trước đây, tôi từng là thợ may nên việc này không khó. Nhưng ngọn lửa năm đó làm đôi tay tôi biến dạng, co quắp nên làm việc rất khó khăn, không năng suất. Tôi xin nhận hàng về nhà may”, chị kể.
Những ngày đầu, chị phải cố gắng điều khiển máy may bằng đôi tay không còn trọn vẹn, khéo léo. Chị luyện tập lại đôi bàn tay nhiều đến mức các ngón tay đau nhức, cứng đờ. Chị làm việc xuyên đêm và hầu như không nghỉ với hy vọng có thể kiếm ra tiền nuôi con.
Dẫu vậy, dù đã vắt kiệt sức lực, may đến đôi bàn tay tê buốt, chị vẫn không kiếm đủ tiền trang trải cuộc sống. Để lo cho con, chị học cách bán vé máy bay, nhận các mặt hàng chất lượng tốt, uy tín về bán online.
Dù còn rất khó khăn nhưng chị vẫn lo nghĩ cho những cảnh đời bất hạnh. Tại cửa hàng nhỏ bé của mình, dù chật chội, chị vẫn cố đặt một bình nước uống miễn phí cho người lao động nghèo mưu sinh dưới cái nắng như đổ lửa. (Ảnh: Nhân vật cung cấp). Cuối cùng, những nỗ lực không mệt mỏi cũng đem đến cho chị những thành quả nhất định. Công việc dần đi vào ổn định, chị quyết định mở cửa tiệm bày bán các sản phẩm dầu xoa bóp, tinh dầu…
Trong căn nhà nhỏ chật chội sát mặt đường quốc lộ, chị đặt đôi bộ bàn máy may, chiếc kệ trưng bày dầu xoa bóp cùng một thùng nước miễn phí dành cho người bán vé số, nhặt ve chai.
Chị nói, dù bây giờ số lượng khách hàng chưa nhiều, thu nhập chính vẫn từ việc sửa quần áo, bán vé máy bay… nhưng chị cảm thấy hài lòng, hạnh phúc với những gì đang có. Sau những biến cố tưởng chừng không thể vượt qua, bây giờ chị tự tin hồi sinh cuộc đời của mình và truyền cảm hứng cho những cảnh đời bất hạnh xung quanh.
Nguyễn Sơn
Người phụ nữ có HIV ‘rũ bùn đứng dậy’ thành bà chủ cơ nghiệp tiền tỷ
Cuộc đời yên ả của chị bỗng dưng gặp “sóng” lớn khi lần lượt phải đối mặt với 2 nỗi bất hạnh: 2 mẹ con dương tính với HIV và người chồng cờ bạc mang về món nợ 16 tỷ đồng.
">Người vợ bị chồng thiêu sống hồi sinh cuộc đời nhờ thương con vô bờ bến
Vụ tai nạn xảy ra cuối tuần trước, khi tài xế 17 tuổi ở thành phố Pune, phía tây bang Maharashtra, điều khiển chiếc Porsche màu bạc trong tình trạng say xỉn, đâm vào xe máy con đường đông đúc khiến hai người thiệt mạng, trong đó có một phụ nữ.
Tài xế bị bắt và phải trình diện trước Ủy ban Tư pháp Vị thành niên Ấn Độ. Tuy nhiên, người này sau đó được tại ngoại, chỉ bị phạt lao động công ích 15 ngày và viết một bài luận về an toàn đường bộ, CNNngày 22/5 đưa tin.
">Lái xe đâm chết hai người, thiếu gia bị phạt viết luận
Sau khi đọc hai bài viết "Phụ nữ thời nào cũng cần biết làm việc nhà" và "Tự hào 'kiếm tiền giỏi là không cần biết nấu ăn'", cùng những tranh luận về câu chuyện phụ nữ hiện đại có cần biết nấu ăn không, tôi lại nghĩ rằng tại sao chúng ta không ttìm cách sống vì chính mình thay vì chạy theo định kiến xã hội?
Tôi là một người phụ nữ độc thân nên chắc chắn hiểu rõ suy nghĩ của những người khi chọn không tự nấu ăn. Nói thật, tôi thích thưởng thức những món ăn ngon và cảm thấy đầu tư thời gian, công sức vào việc nấu nướng không phải là ưu tiên hàng đầu. Tôi rất ngưỡng mộ những cô gái biết nấu ăn, nhưng tôi chưa bao giờ mong muốn giống họ, vì tôi là tôi chứ không phải ai khác.
Thay vì quanh quẩn với chuyện bếp núc, giống như nhiều bạn nữ trẻ, tôi thích đầu tư vào bản thân hơn, như nâng cao các kỹ năng nghề nghiệp để thăng tiến, học các môn nghệ thuật vì đam mê cũng như bù đắp cho những thiệt thòi thời nhỏ vì điều kiện thiếu thốn, hay học thể thao để có thân hình đẹp hơn, tự tin hơn... Đó là sự lựa chọn của tôi và cho chính cuộc đời tôi nên mọi phán xét, đánh giá của người ngoài cuộc đều không có giá trị. Phụ nữ nên làm những thứ mình yêu và làm mình hạnh phúc, chứ không phải cố yêu những thứ người khác bắt mình làm để họ thấy hài lòng.
Một số bình luận nói rằng vào những hoàn cảnh đặc biệt như thời điểm bùng phát Covid-19, nếu không biết tự nấu ăn thì sẽ sống thế nào khi không thể ra ngoài ăn hàng hay đặt đồ ăn sẵn. Tuy nhiên, tôi nghĩ rằng thứ quan trọng nhất không phải nấu ăn mà là các bạn phải biết tính trước kế hoạch trữ lương thực cho hợp lý. Không chỉ riêng Covid-19 mà khi xảy ra bão, lũ, động đất... có khi cũng chẳng có thực phẩm để mà nấu, và khi đó chúng ta phải ăn đồ khô, quan trọn nhất là bạn phải tự chủ trong những vấn đề phát sinh đó
>> Kiếm tiền ngang chồng nhưng tôi vẫn làm hết việc nhà
Tôi không đề cao chủ nghĩa vật chất, chỉ muốn nói rằng phụ nữ nên độc lập và tự chủ cuộc sống của chính mình. Thật vô nghĩa khi chúng ta cứ lên án nhau chỉ vì không biết nấu ăn. Mỗi người phụ nữ đều đáng quý, dù cô ta giỏi kiếm tiền hay không, giỏi nấu ăn thế nào? Thứ phụ nữ cần chính là sự tự tin và thấu hiểu. Chúng ta là những cá thể khác biệt, được nuôi dưỡng trong môi trường khác nhau và có cuộc sống khác nhau, hãy động viên, khích lệ nhau chứ đừng làm tổn thương nhau.
Để ý những cuộc tranh luận về chủ để phụ nữ nội trợ, tôi thấy chỉ khoảng 30% đàn ông chê phụ nữ không biết làm việc nhà, trong khi 70% còn lại là phụ nữ mạt sát nhau. Làm phụ nữ đã khó, các chị em đừng gây thêm sự khó khăn cho nhau.
Nếu ai hay xem các bộ phim hoạt hình của Disney, sẽ thấy hình ảnh các nàng công chúa của họ rất đa dạng: từ yêu kiều như Aurora, giỏi làm việc nhà nhưng cá tính như Lọ Lem, vui vẻ bất chấp hoàn cảnh như Bạch Tuyết, kiên cường như Hoa Mộc Lan, thông minh như Bella... họ khác biệt và sự thật luôn có những người chào đón họ. Trong những câu chuyện của Disney, thứ được đề cao không phải sức mạnh, sự thông minh, dũng cảm... mà chính là sự cảm thông. Đến trẻ em còn có thể hiểu điều đó, vậy sao người lớn không chịu hiểu?
">Phán xét phụ nữ không biết nấu ăn
Nhận định, soi kèo Naft Misan vs Al Karma SC, 18h30 ngày 20/2: Bất phân thắng bại
Cảm giác bất lực của một cuộc hôn nhân là khi mình không có tiếng nói trong gia đình, bao gồm cả với chồng lẫn bố mẹ anh. Tôi chỉ muốn sống hoà thuận và là một phần của họ, vậy mà gần 2 năm lấy nhau tôi chỉ thấy mình cô độc, như kẻ lạc lõng bên ngoài.
Ngày còn yêu nhau, khi chia sẻ với anh ấy về nỗi sợ sau này làm dâu sẽ bị chèn ép, săm soi, chồng tôi luôn ôm tôi vào lòng để an ủi, hứa sẽ bảo vệ tôi cho dù có chuyện gì xảy ra.
Nhưng rõ là anh ta không giữ lời, bằng chứng nằm ngay ở việc luôn đứng về phía mẹ chồng. Trong nhà như chia rõ hai phe: Tôi và những người còn lại. Không kiểm soát, nắm thế chủ động trước chồng là một việc gì đó khiến tôi dễ nổi điên, phát cáu.
Đối với mẹ chồng, con trai bà ấy luôn là nhất, có thèm đếm xỉa gì tới con dâu đâu. Kể cả trong lúc tôi mang thai, mẹ chồng cũng chỉ hỏi han qua loa vài câu. Thế mà với con trai, bà ấy ỉ ôi tỉ tê, nào là "Vợ nằm một chỗ thì con có vất vả không? Có phải cáng đáng nhiều thứ không?". Tôi vẫn còn tồn tại cơ mà, tại sao mẹ chồng lại ngó lơ đến vậy!
Còn vô vàn những trường hợp khiến tôi bẽ bàng, cảm thấy lạc lõng trong gia đình nhưng tôi sẽ chia sẻ câu chuyện mới đây nhất để giải toả nỗi bực dọc này.
Sáng hôm nay cuối tuần, sau khi tan làm lúc trưa tôi chạy qua siêu thị sắm ít đồ để mang đến cho nhà bố mẹ chồng. Mấy hôm trước khi nghe tin tình hình dịch diễn biến phức tạp, mẹ chồng nằng nặc đòi bằng được con trai mua cho một tủ lạnh cấp đông nhỏ để ở ban công.
Lúc anh nói với tôi chuyện này, tôi còn ngỡ ngàng. Bởi lẽ chỉ hai ông bà sống với nhau, đồ ăn thì có gì nhiều đâu, cứ để trong tủ lạnh ăn dần là được rồi mà. Nhưng chồng lại nói mẹ muốn có tủ cấp đông để cho không gian tủ lạnh rộng rãi hơn, đỡ có mùi, tích trữ nhiều đồ ăn. Bà ấy già rồi cũng ngại đi chợ nhiều, vả lại trong nhà đôi khi cũng phải tiếp đãi nhiều khách.
Tôi cũng xuôi theo chồng mình, không quên dặn anh mua tủ cấp đông nào giá rẻ rẻ, nhỏ gọn thôi vì không gian nhà bố mẹ cũng chẳng rộng rãi gì.
Lại nói chuyện đi siêu thị hôm nay, tôi có mua ít thịt xay, giò, chả, thịt bò... để tích trữ ở nhà mình lẫn nhà bố mẹ chồng ăn dần cho Tết. Từ hôm chồng mua tủ cấp đông cho hai ông bà, tôi cũng chưa ngắm nghía gì, cũng chẳng biết hình dáng ra sao, có đúng như lời tôi dặn hay không.
Vừa đến, mẹ chồng cũng chẳng hề đon đả tiếp đón con dâu cho dù tôi mang một đống đồ đến biếu ông bà. Tôi cũng chẳng quan trọng, hỏi mẹ chồng để tủ cấp đông ở đâu để bỏ đồ ăn vào. Nhưng điều tôi không ngờ tới là cảnh tượng ở bên trong tủ mọi người ạ. Toàn là mực tươi! Rất nhiều mực tươi!
Tôi có hỏi mẹ chồng: "Mẹ ơi sao nhà mình là để nhiều mực tươi như thế này thì còn chứa được đồ gì nữa? Có ai biếu à hay là mẹ tự mua ở siêu thị vậy?".
Mẹ chồng giọng lanh lảnh ở trong nhà: "Tôi mua đấy, chị cứ để yên vị trí. Còn đồ chị mang đến thì cố mà nhét vào tủ lạnh cũng được. Tôi mua mực để Tết tôi làm cho con trai tôi, nó thích ăn mực mà!".
Tôi giận đến nóng cả người. Tết nhất năm mới ai cũng kiêng ăn mực, tại sao mẹ chồng lại vì chiều sở thích của con trai mà mua lắm mực đến như thế cơ chứ? Tôi cũng chẳng vừa khi đáp trả lại: "Con không đồng ý đầu năm mà làm mực đâu nhé! Ở nhà mình chẳng kiêng khem gì hả mẹ? Ăn mực đầu năm rồi giông cả năm thì sao?".
Tới lúc này, mẹ chồng như quát vào mặt tôi: "Chị không ăn thì để tôi ăn, con trai tôi ăn. Tôi mua về làm cho con trai tôi chứ có bắt chị ăn đâu mà càu nhàu nhiều thế?".
Tôi tức quá nên không muốn đôi co với mẹ chồng nữa. Tôi lẳng lặng bỏ đồ mình vừa mua vào trong tủ lạnh rồi xin phép về. Khi kể với chồng, anh ấy chẳng những không bênh tôi mà còn bao biện "Mẹ chỉ muốn chiều con trai thôi mà!".
Đây đúng là cảm giác khó chịu. Tôi chỉ muốn cùng con về nhà đẻ của mình đón Tết thôi mọi người ạ. Mẹ chồng và chồng tôi quả là đã hết thuốc chữa rồi...
Mẹ chồng muốn tôi về ngoại ăn Tết nhưng chồng thì không
Chồng tôi bảo, phụ nữ đã đi lấy chồng thì mấy ngày Tết phải ở nhà chồng để dọn dẹp, nấu nướng, đi chợ, tiếp khách.
">Lạc lõng ở nhà chồng, tôi chỉ muốn chạy về ăn Tết với mẹ
Chua bắt đầu công việc làm vườn trong dinh thự trị giá 63 triệu đô la Singapore của mình trong thời gian Singapore giãn cách vào năm 2020.
Jamie Chua là một phụ nữ nổi tiếng và có ảnh hưởng ở Singapore. Người phụ nữ 46 tuổi này từng thú nhận đã mất 4 ngày để khóc khi cô phải chi 30.000 đô la Singapore (22.600 USD) để thay một chiếc bông tai Cartier phiên bản giới hạn mà cô đã đánh mất.
Cô nói: “Tôi là kiểu người dễ lo lắng và buồn bã. Đó là lý do tại sao tôi có nhiều thói quen để chăm sóc bản thân - mỗi khi ngồi trong vườn, tôi đốt cây xô thơm để làm sạch không khí”.
Chua có 1,2 triệu người theo dõi trên Instagram và gần nửa triệu người đăng ký kênh YouTube. Cô từng thu hút được rất nhiều sự chú ý của công chúng nhờ một video quay năm 2016 về tủ quần áo “kỳ lạ” đến mức đáng kinh ngạc - một không gian mê hoặc với những ngăn tủ chứa đầy đồ trang sức Cartier và đồng hồ Richard Mille nạm kim cương.
Phần chính của tủ quần áo là một kệ trưng bày cao từ sàn đến trần chứa hơn 200 chiếc túi Hermes. Nó được cho là một trong những bộ sưu tập lớn nhất thế giới và không giống một chiếc tủ quần áo thông thường, mà giống như một bảo tàng hàng hóa xa xỉ.
Kể từ đó, các nội dung của Chua được phát triển rộng hơn, bao gồm các vlog du lịch và hướng dẫn làm đẹp, nhưng nội dung phổ biến nhất hầu như luôn nói về những lần mua sắm xa xỉ của cô - càng kỳ lạ và càng đắt tiền càng tốt.
Các video được xem nhiều nhất của cô bao gồm lần chia sẻ về một chiếc túi Hermes Birkin quý hiếm, vlog về chuyến đi mua sắm đến Louis Vuitton và Dior, video "đập hộp" một chiếc Hermes Birkin.
Chua có một nhóm giúp cô chỉnh sửa video, nhưng phần lớn là do cô tự quay. Điều này không có nghĩa là cuộc sống của cô chỉ xoay quanh việc mua sắm xa xỉ: cô biết rất rõ về kiểu nội dung mà người xem thích trên kênh YouTube của mình.
“Tôi thực sự thích làm những việc bình thường”, cô thừa nhận. “Tôi không thể ở trung tâm mua sắm cả đời được. Điều đó khiến tôi có vẻ trống rỗng - và tôi không muốn mình giống như kiểu người đó. Tôi muốn được nhìn nhận như một con người thực, một người dễ gần bởi vì đó chính là con người thật của tôi”.
Trong thời gian Singapore giãn cách xã hội hồi năm ngoái vì Covid-19, Chua cho biết cô (giống như nhiều người buồn chán và cô lập khác) đã đi làm vườn. Cô bắt đầu tạo cảnh quan cho các khu vườn trong dinh thự trị giá 63 triệu đô la Singapore của mình, một nhiệm vụ mà cô tự hào rằng mình đã tự làm. “Tôi thậm chí còn không gọi một người thợ làm cây cảnh, vì nó sẽ trông cứng nhắc và nhân tạo”, cô nói. "Tôi thích nó là một thứ độc đáo của riêng mình".
Cô đã nghĩ đến việc làm những vlog về làm vườn nhưng đã bị người bạn đời lâu năm của cô, Terence Koh, can ngăn. Chua nói đùa: “Terence liên tục nói với tôi, ‘Ôi làm ơn, không ai muốn xem em làm vườn đâu - họ chỉ muốn xem em đi chơi và mua túi xách mới mà thôi!'”.
Hồi tháng 10 năm ngoái, Chua đã đăng tải một vlog khoe bộ sưu tập đồ trang sức của mình. Trong video này, cô kể câu chuyện về chiếc bông tai Cartier bị mất. Người dùng Internet sau đó đã chỉ trích cô về thái độ không phù hợp khi đại dịch toàn cầu đang diễn ra.
Chua đã nhận những lời chỉ trích một cách tích cực. “Đó là sự thật - tôi đồng ý với nhận xét của họ,” cô nói. “Có rất nhiều vấn đề thực tế hơn là mất một chiếc bông tai Cartier. Tôi sẽ không nói về chuyện đó nữa. Tôi nghĩ họ đã đúng khi nói những điều đó về tôi”.
Tuy nhiên, Chua hiểu rằng cuộc sống hiện tại của cô có thể trở nên “phản cảm” trong thời kỳ kinh tế bất ổn. Đó là lý do tại sao cô đang nỗ lực để "làm những video bình thường". Và các video gần đây trên kênh của Chua là về bữa tối nơi cô thể hiện kỹ năng cắm hoa của mình.
Nội dung phổ biến nhất trên kênh của Chua hầu như là về những lần mua sắm xa xỉ. Sản xuất nội dung, cho dù nó phù phiếm đến đâu, không bao giờ là điều dễ dàng. Chua có một nhóm giúp chỉnh sửa video nhưng cô chủ yếu tự mình quay phim. Một điều đáng tự hào nữa đối với bà mẹ hai con là cô hầu như không bao giờ sai lịch lên hình hàng tuần kể từ năm 2019.
Bất chấp thế giới hào nhoáng mà Chua đã tạo ra cho chính mình trên mạng xã hội, cô không che đậy những thực tế tồi tệ đằng sau việc sáng tạo nội dung. Chua nói rằng kể từ khi cô bắt đầu xây dựng sự hiện diện trên mạng xã hội của mình vào năm 2013, “chưa ngày nào tôi không trang điểm và làm nội dung”.
“Trong thời gian cách ly, tôi đã làm rất nhiều video trên TikTok và tôi thề rằng nó đã chiếm trọn cuộc đời tôi”.
Cuối cùng, gia đình đã nhận ra cô gầy đi. Họ can thiệp, buộc cô phải nghỉ ít nhất mỗi Chủ nhật hàng tuần.
Giống như bất kỳ người sáng tạo nội dung nào khác, Chua có những ngày tồi tệ. Cô nói rằng, cô thường phải đấu tranh với sự thiếu tự tin và không chắc chắn về công việc mà cô đặt ra. Đôi khi cô cảm thấy kiệt sức vì lịch trình quay phim dày đặc và những yêu cầu của việc phải sống quá nhiều trên mạng.
“Đôi khi, tôi thức dậy mà không cảm thấy thoải mái,” cô thừa nhận. “Nhưng bạn cần phải lấy lại chính mình. Bắt đầu sử dụng sản phẩm chăm sóc da - nó luôn luôn hiệu quả với tôi. Chỉ với một lần đánh phấn nền, tôi cảm thấy mình như được sống lại. Và sau đó, tôi biết rằng cuộc sống vẫn tốt đẹp”.
Chua bắt đầu xây dựng hình ảnh trên mạng xã hội vào năm 2013. Chua cho biết cô thường đấu tranh với sự thiếu tự tin và không chắc chắn về công việc mà cô đặt ra. Cuộc đua hàng hiệu cho con cái của giới nhà giàu
Giới nhà giàu không ngần ngại vung tay sắm cho con quần áo, túi xách hàng hiệu từ lúc chúng mới 1-2 tuổi. Đứa trẻ được coi là minh chứng cho đẳng cấp của bố mẹ.
">Những nốt buồn trong cuộc sống của chủ nhân hơn 200 chiếc túi Hermès
Hiện tượng tôm diễu hành ở sông Lamdon, tỉnh Ubon, miền Đông Bắc Thái Lan là nguồn cảm hứng cho nhiều truyền thuyết địa phương. Vào mùa mưa, từ cuối tháng 8 đến đầu tháng 10, hàng nghìn du khách đổ về bờ sông để chiêm ngưỡng hiện tượng thiên nhiên kỳ thú này. Ảnh: National Geographic.
Những con tôm nước ngọt này ngừng bơi vào lúc hoàng hôn và tập trung ở bờ sông. Sau khi Mặt Trời lặn, chúng bắt đầu ra khỏi nước, bò suốt đêm, dọc trên bờ đá. Ảnh: National Geographic.
Watcharapong Hongjamrassilp, nhà nghiên cứu người Thái Lan, đã dành nhiều thời gian để tìm hiểu lý do chúng làm vậy. Họ đưa ra kết luận những con tôm đã cố gắng thoát khỏi vùng nước chảy xiết. Chúng bò ngược dòng và xuống nước ở vùng lặng hơn. Ảnh: NYTimes.
"Đoàn diễu hành" có thêm thành viên theo thời gian đám tôm ra khỏi nước. Một số con vượt qua quãng đường đến 20 m. Tuy nhiên, các nhà nghiên cứu cho biết việc này phụ thuộc vào điều kiện về môi trường mà không phải là một phần của hành vi di cư. Ảnh: NYTimes.
Chúng phải đối mặt với nhiều hiểm nguy khi rời khỏi nước. Đám ếch, thằn lằn, nhện, rắn... thường không bỏ phí thời gian để thưởng thức "tiệc buffet tôm" di động này. Ảnh: NYTimes.
Mỗi mùa mưa, đàn tôm diễu hành này đem thêm lượng protein vào chuỗi thức ăn của môi trường sinh thái xung quanh. Ông Hongjamrassilp cho biết: "Chúng đã chuyển một phần năng lượng từ hệ sinh thái dưới nước sang cho hệ sinh thái trên cạn". Ảnh: National Geographic.
Dù loài này không có nguy cơ tuyệt chủng, du lịch có thể tạo ra hiệu ứng tiêu cực với chúng. Khi du khách rọi đèn pin vào, chúng sẽ bỏ dở hành trình để xuống nước và bị dòng chảy cuốn đi. Ảnh: National Geographic.
Cây dã hương kỳ vĩ lớn nhất thế giới tại Bắc Giang
Cây dã hương khổng lồ hình dáng kỳ vĩ tại Bắc Giang hiện nay được coi là già và lớn nhất trên thế giới.
">Hiện tượng tôm diễu hành trên cạn