您现在的位置是:Nhận định >>正文
Nhận định, soi kèo Mes Rafsanjan vs Malavan, 21h30 ngày 25/10: Khó tin cửa dưới
Nhận định49人已围观
简介ậnđịnhsoikèoMesRafsanjanvsMalavanhngàyKhótincửadướgiải bóng đá vô địch ý Hư Vân - ...
Tags:
相关文章
Nhận định, soi kèo Abha vs Al Batin, 20h05 ngày 25/2: Khách ‘tạch’
Nhận địnhHư Vân - 25/02/2025 04:30 Nhận định bóng đá g ...
阅读更多10 phụ kiện “siêu ngớ ngẩn” dành cho iPhone
Nhận định"> ...
阅读更多Asus trình làng máy tính bảng 'ba trong một' PadFone
Nhận địnhPadFone được đánh giá là một thiết bị hấp dẫn. Về cơ bản, PadFone hoạt động khá giống với Motorola Atrix 4G nhưng 2 thiết bị chính của máy có thể hoạt động độc lập. Phần điện thoại của máy sử dụng màn hình Super AMOLED 4,3 inch độ phân giải qHD, RAM 1GB, camera 8 megapixel phía sau được trang bị đèn flash LED, ống kính lấy nét tự độ f/2.2. Smartphone này chạy trên hệ điều hành Android 4.0 Ice Cream Sandwich. Những thông số kỹ thuật của máy còn có dung lượng lưu trữ từ 16 đến 64GB (có thể mở rộng thông qua microSD), kết nối Bluetooth 4.0, HDMI, GPS, A-GPS, pin 152 mAh...
Điều thú vị là Asus đã sử dụng bộ vi xử lý lõi kép Snapdragon S4 tốc độ 1,2GHz cho thiết bị này thay vì vi xử lý 4 nhân Tegra 3 tốc độ 1,5Ghz của NVIDIA như nhiều mẫu điện thoại khác đang được trình diễn tại MWC. Phần điện thoại của PadFone nhìn qua trông giống một chiếc điện thoại iPhone khổng lồ với các cạnh vát tròn, vỏ kim loại bọc xung quanh các cạnh. Điểm khác biệt là mặt sau của máy được làm bằng nhựa màu nâu.
">...
阅读更多
热门文章
- Nhận định, soi kèo U20 Australia vs U20 Nhật Bản, 18h30 ngày 26/2: Dắt nhau vào hiệp phụ
- Ultrabook, tablet Android: Tiếng vang dài được bao lâu?
- Truyện Gả Cho Thế Tử Bệnh Tật
- Các mẫu laptop sẽ gây “sốt” năm 2012
- Nhận định, soi kèo Kashima Antlers vs Albirex Niigata, 17h00 ngày 26/2: Tiếp tục thất vọng
- Truyện Gả Cho Ba Của Bạn Trai Cũ
最新文章
-
Nhận định, soi kèo Damac vs Al
-
Còn người con trai thì khỏi giới thiệu thì ai cũng biết ngoại trừ cô bé đó. Vương Tuấn Khải. Ai ngoài cậu có được ngoại hình tuyệt vời như vậy chứ nhỉ? Cậu đang tính vào công viên lựa xem có món ngon nào không để mang về cho cậu em Vương Nguyên. Chuyện là vài hôm trước, hai anh em có chơi cơ tướng còn ra luật ai thua thì làm theo lệnh người thắng, đã vậy Nguyên Nguyên còn gian lận lén tra mạng cách đánh cờ + Thiên Tỉ giúp đỡ nữa. Cho nên cậu bị thua thảm bại, với cái tính ham ăn của Nguyên Tử, thì đương nhiên là cậu "vinh dự" đi mua đồ ăn vặt cho Nguyên Nguyên rồi. Còn tại sao cậu ở đây? Tại fan đuổi nên vào đây vì có câu "nơi nguy hiểm nhất là nơi an toàn nhất" và đương nhiên là vậy.
- Xin lỗi một lần nữa nhé!
Nhìn cô bé gãi đầu gãi tai dễ thương mà Tuấn Khải không khỏi bất động. Cậu cũng cười lại làm cô bé càng cảm thấy cậu quen quen.
- À! Tôi phải đi rồi xin lỗi anh nhiều nhé!
Nhìn cô bé rời đi, Tuấn Khải có vẻ tiếc nuối. Cậu lắc đầu bước đi, bất chợt cậu nhìn thấy chiếc khăn tay của cô bé đó, lui lại một bước, khiêm tốn cúi xuống nhặt lên. Cậu để ý kĩ phía mép khăn tay có hai chữ viết bằng tiếng Trung.天蓝. Cậu để vào túi áo và bắt đầu nhiệm vụ.
[][][???][][]
Cô bé lại đi bộ trên vỉa hè, nhìn dòng người tấp lập đi lại thật nhộn nhịp. Ở thành phố Trùng Khánh này thật khác, vô cùng đẹp, đẹp tới kì lạ. Đang ngắm thì cái bụng kêu biểu tình, cô bé đưa tay xoa bụng đồng thời nhìn ngó xung quanh. May quá chỉ cách khoảng hai ba mét nữa là có cửa hàng đồ ăn nhanh.
- Bác bán cho con chiếc bánh này!/ Lão bán, con mua chiếc bánh này!
Cô bé chỉ vào chiếc bánh kem trong tủ kính. Hình như còn có một người muốn mua cái bánh này thì phải? Cô bé ngẩng lên nhìn người đó. Người đó là một cậu bé chạc tuổi cô, khuôn mặt baby dễ thương, nàn da trắng như em bé, đôi môi đỏ như son... Người này quen quen, hình như gặp ở đâu rồi thì phải?
Cậu bé đó ai ngoài Vương Nguyên đây! Cậu nhìn cô bé trước mắt không khỏi ngỡ ngàng. Đôi mắt cô to tròn đen láy, mái tóc dài xoã ngang lưng đáng yêu. Vốn là người hoà đồng cậu nở nụ cười dễ thương với cô bé đó.
- À hai cháu! Chiếc bánh này chỉ còn một chiếc...- Người bán hàng e ngại nói.
- Vậy con mua!
Cô bé đưa cho tờ tiền 10 tệ cho người bán hàng. Sau khi nhận bánh, cô cầm tay đang buông thõng của Vương Nguyên ấn chiếc bánh vào tay cậu làm cậu ngạc nhiên nhìn cô. Cô nở nụ cười dễ thương để lộ chiếc răng khểnh đáng yêu.
- Cái này?
- Có gì đâu, coi như có duyên được không? Tôi đi đây, bye bye!
" alt="Truyện [Fanfic] TFBoys">Truyện [Fanfic] TFBoys
-
Tần Tuyên Tuyên ngẩng đầu nhìn lên, chỉ thấy một người đàn ông mặc Âu phục mang giày da mặt đầy vẻ áy náy nhìn cô, cũng liên tục xoay người xin lỗi.
Cô đè nén buồn bực trong lòng, khóe miệng cong lên, cười rộng lượng, "Không sao, lần sau cẩn thận đi đường một chút thì được rồi."
"Lý trợ lý, sao lại thế này?"
Phía sau Tần Tuyên Tuyên bỗng nhiên vang lên một giọng nói dễ nghe, trầm thấp như tiếng đàn cello.
Tần Tuyên Tuyên chậm rãi quay đầu, lúc nhìn thấy người phía sau không khỏi kinh ngạc. Lại là anh chàng đẹp trai cô mới vừa đi ngang?
"Đỗ tổng!"
Lý Tái vội vã nhìn về phía người tới, giải thích nói, "Tôi không cẩn thận đụng vào vị tiểu thư này, lỡ làm bẩn quần áo cô ấy mất rồi."
"Thật sự không sao mà." Tần Tuyên Tuyên vội cười nói. Tuy trong lòng cô vẫn rất buồn bực, nhưng có thể thấy được đối phương khách khí như vậy, cô ngược lại ngượng ngùng tiếp tục dây dưa đề tài này.
"Lý trợ lý, sao cậu lại không cẩn thận như thế?" Đỗ Mộ Ngôn khẽ cau mày, liếc mắt nhìn Lý Tái, mới cực kì tao nhã quay sang Tần Tuyên Tuyên cất lời xin lỗi, "Tiểu thư, thực xin lỗi, do trợ lý của tôi không cẩn thận đụng phải cô, xin cho tôi một cơ hội để bù đắp."
"Hả? Đây cũng không phải chuyện lớn lao gì, không cần..."
"Tiểu thư, nhất định cần!" Lý Tái vẻ mặt áy náy tự trách, "Tôi không nên vì vội vã chạy theo Đỗ Tổng mà làm quần áo cô dơ như thế, tôi nhất định phải bồi thường cho cô."
"Thật sự không cần..."
"Tiểu thư, cô cũng đừng khách sáo như thế." Đỗ Mộ Ngôn cười lễ phép, "Tiền bộ quần áo này sẽ do Lý trợ lý trả mà."
"Vậy, vậy cảm ơn hai anh vậy." Vẻ mặt Tần Tuyên Tuyên còn có chút khó xử.
"Là chuyện nên làm." Đỗ Mộ Ngôn mỉm cười, bỗng nhiên như là nhớ tới cái gì, nhìn về phía Lý Tái nói, "Lý trợ lý, tôi nhớ cậu nói trưa nay cậu phải đi thăm bà nội cậu mà?"
"Hả? À, đúng đúng!" Mắt Lý Tái chợt lóe, lộ ra vẻ mặt ảo não, "Ai nha, sao tôi lại quên mất chứ!"
Tần Tuyên Tuyên ngẩn ra, vội vã nở nụ cười thông cảm: "Vậy anh đi làm việc của anh đi, tôi thật sự không sao đâu."
"Lý trợ lý, cậu lấy xe công ty đi đi, tôi sẽ mang vị tiểu thư này đi mua một bộ." Đỗ Mộ Ngôn mỉm cười nói, "Tiền quần áo tôi sẽ trừ vào tiền lương tháng sau của cậu"
"À, vậy, vậy làm phiền Đỗ tổng!" Lý Tái cười gượng một chút, "Tôi đi trước vậy!"
Sau đó, anh ta ngồi vào trong chiếc xe đậu bên cạnh, gương mặt buồn bã khởi động xe. Đỗ tổng có lệnh, anh ta đành phải theo lời mà đi thăm bà nội đã đi chầu tổ tiên từ mấy đời rồi... Hy vọng Đỗ tổng đừng thật sự tính tiền bộ quần áo của vị tiểu thư đó vào tiền lương của anh ta....
"Tiểu thư, cô chờ một chút, để tôi đi lấy xe." Đỗ Mộ Ngôn nở nụ cười nhẹ, đi vào khu đỗ xe bên cạnh.
"Khoan..."
Tần Tuyên Tuyên không thể gọi Đỗ Mộ Ngôn quay lại, trong tay cầm ly cà phê đã đổ gần hết, đờ đẫn đứng tại chỗ.
Cô luôn cảm thấy có chỗ nào không đúng? Chờ một chút, chẳng lẽ là vị Đỗ tổng này cố ý làm cho trợ lý anh ta đụng phải cô, sau đó lại đem trợ lý điều đi, một mình mang theo cô đi mua quần áo để bồi dưỡng cảm tình?
Tần Tuyên Tuyên nhìn về phía hình ảnh phản chiếu của mình từ vách tường bằng thủy tinh của khu bên cạnh, trên người mặc bộ váy màu xanh nhạt, tóc dài buông xõa, hơn nữa trên gương mặt không tính là quá mức xinh đẹp, tùy tiện tìm trên đường cũng có thể hốt đầy xe tải.
Ha ha, Tần Tuyên Tuyên, mi xem truyện tổng tài quá nhiều rồi!
Lúc này, một chiếc xe lộng lẫy chậm rãi dừng lại ở trước mặt Tần Tuyên Tuyên, Đỗ Mộ Ngôn xuống xe, lịch sự mở cánh cửa bên cạnh người lái ra cho cô.
"Tiểu thư, mời lên xe." Đôi môi mỏng của hắn khẽ cong thành một nụ cười nhẹ, dung nhan tuấn mỹ giống như đang phát ra ánh sáng lấp lánh, làm cho người không thể dời ánh mắt.
Tần Tuyên Tuyên ngẩn ngơ, rồi mới có chút không yên nói: "Đỗ tổng... Đúng không? Hay là thôi đi, tôi sợ làm dơ xe ngài."
"Dơ thì đi rửa là được, tiểu thư, mời lên xe. Tôi nghĩ thời gian nghỉ trưa của cô hẳn là không lâu đúng không?" Đỗ Mộ Ngôn nói.
" alt="Truyện Cố Chấp">Truyện Cố Chấp
-
Theo đại diện HP tại Việt Nam, HP ENVY14 Spectre được trang bị bộ vi xử lý Intel Core i5-2467M, RAM 4GB, ổ cứng SSD 256GB, màn hình siêu bền Gorilla Class 14 inch.
Sản phẩm được tích hợp hàng loạt công nghệ cao như âm thanh Beats Audio, công nghệ HP Wirless Audio (cho phép người sử dụng truyền dòng âm thanh không nén tới bốn thiết bị ngoại vi cùng lúc), Intel Rapid Start (khởi động nhanh), HP CoolSense (cho phép quản lý tản nhiệt tốt hơn). Ngoài ra, máy còn có cổng kết nối USB 3.0, HDMI, Mini DisplayPort.
" alt="Tháng 4, laptop HP ENVY14 Spectre được bán tại Việt Nam ">Tháng 4, laptop HP ENVY14 Spectre được bán tại Việt Nam
-
Nhận định, soi kèo Al Najma vs Al
-
Chỉ thy một thiếu nữ 19 tuổi mặc o đầm mu trng đang ngã ngồi trn nn gạch cẩm thạch bng long, mi tc quăn đen nhnh rũ xung vai, xc xếch lm cho ngời ta c cảm gic nh c đang bị vũ nhục, gơng mặt đẹthegioitruyen.com nn trn đầy hơng vị thiếu nữ nhng giờ phút ny bởi v khc, dung nhan bị hủy, lông mi dày vểnh lên dính nước mắt, rất là làm cho lòng người sinh ra thương tiếc và thương yêu, khiến người không đành lòng. Cánh tay gầy yếu của thiếu nữ giữ chặt người đàn ông trước mặt mình, giống như sợ hắn sẽ rời xa cô, thật chặt, không dám lười biếng. Nhưng đồng dạng, cô không biết đã khóc cầu khẩn hắn bao nhiêu lần.
Nhưng người nam tử tựa hồ không để ý cảnh tượng trước mắt mình thấy, kiêu căng giống như Apollo, gương mặt anh tuấn giống như vương tử, không chút động dung, hai đôi mày nhíu chặt để lộ ra không nhịn được, hắn cố nén lửa giận trong lòng mình, coi thường cầu khẩn của thiếu nữ.
"Em van anh, anh nói một câu có được hay không." hai mắt Cốc Điệp đẫm lệ, lại nặng nề thỉnh cầu hắn mở miệng một lần nữa. Mặc dù giờ phút này lòng của cô đã sớm bởi vì sự thờ ơ ơ hờ của hắn mà bị bao phủ bởi một tầng băng cứng, đã đau đến không muốn sống vì việc hắn muốn bỏ đi. Nhưng cô vẫn duy trì hy vọng cuối cùng.
"Hừ ——!" Âu Thiên rốt cuộc nhìn thẳng cô! Hừ lạnh khinh thường, dung nhan anh tuấn lạnh lùng thấu người. Giơ tay lên, từ trong tây trang chỉnh tề của mình lấy ra một tờ màu trắng giấy, vung, động tác làm liền một mạch, tiếp đó liền không nói nữa.
"Đây là cái gì?" mắt Cốc Điệp sưng đỏ mang theo kinh ngạc nhìn về phía Âu thiên, lại nhìn về phía tờ giấy kia, rốt cuộc, cô hiểu, đó là chi phiếu giá trị 50 triệu. . . .
"Thiên, cái này là. . . ." Cốc Điệp không hiểu.
Cúi đầu liếc xéo cô một cái, bộ dáng điềm đạm đáng yêu đập vào mắt, Âu Thiên nhẫn nhịn sự kích động trong lòng, trầm ổn nói: "Số tiền này đủ để cô sống nửa đời sau, cầm nó, từ nay chúng ta chính là người xa lạ!" Dứt lời, Âu Thiên liền nhấc chân, đi về phía cửa chính.
"Đừng đi!" Cốc Điệp thét chói tai, liền nhanh chóng đi tới cửa, mở ra cánh tay không mấy dài của mình, dùng thân thể của mình chặn cửa lại. Gương mặt thon gầy nhăn lại, nước mắt không ngừng chảy xuống.
"Tại sao? Tại sao?" Cô nghẹn giọng lắc đầu nhìn người đàn ông cô yêu nhất đời này, cô không ngừng tìm kiếm đáp án của hắn, nhưng cô chỉ thấy được sự vô tình trên dung nhan anh tuấn nhu tình ngày xưa của hắn.
Âu Thiên nhìn thấy đường ra của mình bị chặn lại, lạnh lùng cau mày.
"Tại sao?" Hắn bỗng dưng cười nhạo một tiếng, nhếch khóe miệng cười tà, con ngươi thâm thúy nhìn thẳng cặp mắt đẹp của cô, trước kia, đôi mắt này, cho hắn bao nhiêu rung động, thậm chí khiến hắn lọt vào tình yêu của cô thật sâu, chỉ là. . . . Hắn cư nhiên quên, sự tham lam của phụ nữ. . . .
"Giữa chúng ta xong rồi." Hắn không muốn để ình đắm chìm ở trong tham lam hư vinh của cô, muốn giải quyết gọn gàng linh hoạt.
"Em không hiểu rõ!" Cô nhìn thấy hắn vô tình, nhưng cô không muốn tin tưởng hắn lại dễ dàng bỏ qua tình yêu của bọn họ như vậy. Nhất thời, trái tim co rút: "Em rõ ràng rất yêu anh, chúng ta rõ ràng rất yêu nhau, em không hiểu rõ, tại sao chúng ta phải đi tới bước này, tại sao? Tại sao? Em van anh, anh nói cho em biết nguyên nhân, chỉ cần em có thể sửa, em nhất định sửa lại toàn bộ!" Cô càng nói càng kích động, càng nói nước mắt càng chảy nhanh, nước mắt của cô càng trở nên không thể thu, lại không thể thay đổi hắn.
"Yêu?" Hắn giương môi cười, sau khi nghe lời của cô nhất thời đột nhiên chắc chắn, lập tức, chính là một hồi gió mạnh giẫn dữ nổi lên ở đáy mắt hắn.
" alt="Truyện Cô Bé Lọ Lem Của Tổng Giám Đốc Bá Đạo">Truyện Cô Bé Lọ Lem Của Tổng Giám Đốc Bá Đạo