VietNamNet đến thăm diễn viên Quốc Cường tại Trung tâm bảo trợ xã hội Chánh Phú Hoà (Bến Cát, Bình Dương). Cuộc trò chuyện tuy ngắn ngủi chưa đầy nửa tiếng nhưng ông khóc 3 lần mỗi khi nhắc về quá khứ.  |
Diễn viên Quốc Cường (phải) và bác sĩ Dương Văn Huân. |
Bị bệnh tâm thần, vui buồn thất thường, dễ khóc
Tiếp chuyện phóng viên, BS. Dương Văn Huân - phó Trưởng trạm y tế của Trung tâm bảo trợ xã hội Chánh Phú Hoà, thông tin diễn viên Quốc Cường (tên thật Nguyễn Văn Hồng, sinh năm 1953) chính thức được nhận bảo trợ ngày 21/10/2020. Khi vào trung tâm, ông được bố trí khu ở riêng để theo dõi 14 ngày theo quy định phòng chống dịch Covid-19.
Ban đầu, diễn viên Quốc Cường vẫn nhận thức mình được bảo trợ, còn tự giới thiệu Tôi là diễn viên Quốc Cườngnhưng sau đó dần bộc lộ dấu hiệu bệnh lý thần kinh. Cụ thể, ông nói rất nhiều, huyên thuyên không ngừng những chuyện không đầu đuôi nhưng không biết nhà ở đâu, người thân còn những ai và hay vui buồn thất thường. Ngoài ra, do lang thang một thời gian dài nên diễn viên bị bệnh ngoài da, trên cơ thể nhiều chỗ bị viêm nhiễm lở loét, sần sùi, hai chân khá yếu. May mắn, bệnh nền của ông chỉ có cao huyết áp, xương khớp và tim mạch đều ổn định.
 |
Bác sĩ Huân thông tin về tình trạng của diễn viên Quốc Cường. |
Vì vậy, diễn viên Quốc Cường ở lại trạm y tế các bác sĩ theo dõi và điều trị. Sau 2 tháng, tình trạng của ông cải thiện, ăn được, ngủ nhiều và bớt biểu hiện nói huyên thiên. Quốc Cường cũng bắt đầu nhớ lại quá khứ, công việc ngày trước. Các bác sĩ đang giảm dần lượng thuốc trị bệnh tâm thần vì người cao tuổi uống nhiều thuốc sẽ không tốt cho sức khỏe.
Sau khi tình trạng tạm ổn, Quốc Cường được chuyển sang khu người cao tuổi để tiếp tục theo dõi. Ông sống trong nhà trại chung với 25 - 30 người cao tuổi được bảo trợ khác, mỗi người có giường riêng. Tại đây, Quốc Cường và những người khác có các nhân viên khu chăm sóc, nhân viên y tế khu theo dõi tình trạng sức khỏe hằng ngày.
Một ngày của diễn viên Quốc Cường bắt đầu từ 5h30 sáng. Giờ ăn tập trung của khu là 6h, 10h và 15h30. Ông phải ăn tối lúc 15h30 để 16h30 uống thuốc trị bệnh tâm thần. Những khung giờ nhàn rỗi trong ngày, Quốc Cường có thể ngủ, xem tivi, đi dạo hoặc chơi với những người bạn già trong khuôn viên khu của mình. Khoảng 18h-18h30, ông và mọi người hầu như đi ngủ. Quốc Cường có thể tự ăn và làm mọi vệ sinh cá nhân. Nếu ông yếu không thể tự làm sẽ có cán bộ làm giúp.
"Chú Quốc Cường hoà đồng, không la hét hay chửi ai cũng như không gây phiền hà gì cho các cán bộ, nhân viên. Trong quá trình điều trị, tôi cảm thấy chú bình thản khi về đây sống", anh Huân nói.
 |
Dáng đi thất thểu, khó nhọc của Quốc Cường. |
Từ ngày vào đây, không ai đến thăm diễn viên Quốc Cường
Thời gian trước, diễn viên Quốc Cường lang thang, cơ nhỡ ở TP.HCM. Sau khi Trung tâm Hỗ trợ xã hội TP.HCM tiến hành xác minh, tìm người thân, nhận thấy trường hợp của Quốc Cường là đối tượng cần bảo trợ nên chuyển hồ sơ sang Trung tâm bảo trợ xã hội Chánh Phú Hoà, trực thuộc Sở Lao động - Thương binh & Xã hội TP.HCM, tiếp nhận bảo trợ.
Anh Dương Văn Huân cho biết: "Tất cả đối tượng ở đây đều bình đẳng, chăm sóc giống nhau. Chúng tôi không phân biệt hay ưu tiên ai, chỉ làm đúng chuyên môn và phận sự. Từ lúc tiếp nhận trường hợp của chú Quốc Cường, chúng tôi không thấy ai vào thăm".
Anh nói thêm so với thời điểm tiếp nhận, diễn viên Quốc Cường đang hồi phục tốt. Dù vậy, càng hồi phục, ông càng nhớ lại quá khứ và nhạy cảm hơn. Hiện tại, sức khỏe của ông ổn định, bình thường, có thể nhớ và kể rõ thời trẻ đi đóng phim, làm xiếc, đánh võ ra sao. Nhưng hễ nhắc tới quá khứ, ông lại khóc, rất tội.



Dù có tăng cân trong mấy tháng ở trung tâm, ông vẫn gầy gò, tiều tụy, đi cần người dìu. Hình ảnh diễn viên Quốc Cường hôm nay khác xa vị võ sư, diễn viên chuyên vai phản diện phong độ, lừng lẫy một thời.
Khi biết có người thăm, diễn viên Quốc Cường vừa khóc vừa nói: "Tôi rất sung sướng khi hôm nay có hai bạn đến thăm. Cho phép tôi cúi đầu cảm tạ. Tôi sống trong trung tâm có vui có buồn, sức khỏe vẫn tốt dù có phần hạn chế vì tuổi đã cao. Tôi cũng mong có người đến thăm lắm chứ nhưng biết có được không? Tôi gần 70 tuổi, không biết còn sống được bao lâu để chờ. Tôi có vợ có con nhưng vắng hết rồi, người còn người mất. Tiền bạc, giấy tờ, mọi thứ mất hết, chẳng còn gì".
Dù thần trí không ổn định, Quốc Cường vẫn hành xử như một nghệ sĩ đang trình diễn trước mọi người. Ông nói to, vang và đều đều những mẫu câu trên sân khấu, mỗi lần kết thúc phần nói đều đứng dậy cúi chào và xin tràng vỗ tay như một buổi diễn thực sự. Trong 15 phút trò chuyện, Quốc Cường khóc 3 lần. Ông dễ khóc nhưng cũng chuyển đổi cảm xúc rất nhanh. Thỉnh thoảng, ông pha trò hài hước chọc cười mọi người.
Anh Huân nhận định: "Con người khi đến tuổi già đều có sự sa sút tinh thần nhất định. Những sự cố xảy ra trong đời chú là chuyện không ai mong muốn. Mỗi đối tượng có hoàn cảnh riêng, họ có thể còn hoặc không còn người thân nhưng khi đã vào đây, chúng tôi sẽ là người thân của họ. Dĩ nhiên, cán bộ nhân viên chúng tôi được Nhà nước trả lương để bảo trợ các đối tượng nhưng về tinh thần, chúng tôi xem họ là người thân để chăm sóc".
Diễn viên Quốc Cường sinh năm 1953. Thời phim võ thuật Việt lên ngôi, những võ sư như Lý Huỳnh, Lý Hùng, Quốc Cường rất được chuộng. Quốc Cường toàn mời vào những vai độc, quái bậc nhất màn ảnh trong các phim Hải đường trắng, Vết thù năm tháng, Tiếng hú nơi hoang dã, Khung trời lỗi hẹn, Nước mắt giang hồ... Ông còn từng gây ấn tượng trước các đoàn phim nước ngoài khi đóng Hồng hải tặc, Kế hoạch 99, Người Mỹ trầm lặng… Đóng phim, ông lăn xả, không tiếc hi sinh thân mình thực hiện các cảnh quay mạo hiểm, đánh nhau, nuốt trăn, nhai rắn sống có một không hai.
Khi các đoàn phim không còn mặn mà mình, Quốc Cường đi mãi võ mưu sinh. Ông biểu diễn ở tỉnh chịu đủ mọi đắng cay, nhục nhằn lẫn thương tật vĩnh viễn trên cơ thể để nhận lấy số tiền ít ỏi sống qua ngày. Đúng như cố NSND Lý Huỳnh nhận xét: "Quốc Cường lấy máu của mình để gầy dựng sự nghiệp", ông đã cống hiến cho nền điện ảnh không tiếc sức khỏe và tuổi trẻ. Về già, những biến cố khiến ông mất tất cả, trở thành kẻ lang thang, bị bệnh tâm thần trước khi nương náu tại Trung tâm bảo trợ xã hội." alt="'Quái kiệt màn ảnh' Quốc Cường tuổi 68 bị bệnh tâm thần, nhắc chuyện xưa là khóc"/>
'Quái kiệt màn ảnh' Quốc Cường tuổi 68 bị bệnh tâm thần, nhắc chuyện xưa là khóc

Nhiềungười Nghệ An ra nước ngoài sinh sống vẫn cố gắng giữ giọng nói của quê mìnhthật đáng quý, vậy mà có nhiều người bây giờ mới ra thành phố được vài tháng đãđổi giọng Sài Gòn, Hà Nội. Theo tôi, người xứ Nghệ nói giọng của vùng khác làmất gốc.Tôi đọc bài "Mẹ dạy 2 con gốc Việt nói giọng Nghệ An" mà thấytự hào và sung sướng. Thế nhưng...
Các cụ ta thường nói: “Chửi cha cũng không bằng pha tiếng” ấyvậy mà bây giờ có nhiều bạn vừa mới xa quê được vài tháng về đã đổi giọng SàiGòn, Hà Nội.
Tôi không biết các bạn sinh ra ở đâu, được đào tạo thế nàochứ riêng tôi dù có đi đâu có chết tôi vẫn luôn giữ tiếng mẹ đẻ của mình.
Tôi viết ra đây không phải để tự hào nhưng tính đến thời điểmhiện tại đã tròn 15 năm tôi rời xa xứ Nghệ. 15năm qua đối với tôi - một ngườiđàn ông lập nghiệp xa quê vẫn luôn nặng lòng với nơi chôn rau cắt rốn, vẫn nhớmãi cái giọng nói trọ trẹ thân thương "mô, tê, răng, rứa"..của mình và không baogiờ muốn thay đổi chúng.
 |
Ảnh minh họa |
Dù bận trăm công nghìn việc nhưng mỗi lần có dip gặp gỡ, giaolưu bạn bè cùng quê hay được về quê là tôi như cá gặp nước. Vì những lúc đó tôiđược thỏa thê nói giọng địa phương. Chuyện nghe ra thì kể cũng thật buồn cườinhưng sự thật đúng là như thế. Tôi có cảm giác sung sướng như đang sống ở nướcngoài mà gặp người Việt vậy.
Nhớ hồi đầu mới lấy vợ Bắc, cô ấy rất thích nghe mình ríu rítnói chuyện với bạn bè đồng hương. Cô ấy bảo, nghe anh nói giọng Nghệ An dễthương kinh khủng, nhưng mà em chẳng hiểu gì cả, cứ như chim hót. Vì vậy để khắcphục nhược điểm ấy, tôi cũng phải cô gắng nói thật chậm, cố gắng nói đúng dấusắc, dấu ngã, và tua đi tua lại nhiều lần. Nói rồi thành quen dần dà cô ấy cũnghiểu và còn học được rất nhiều tiếng Nghệ An từ tôi .
Buồn cười nhất là có lần mẹ tôi gọi điện ra Hà Nội kể chuyệncó đứa em họ thi đỗ một trường đại học ở miền Nam nói giọng trọ trẹ. Hỏi ra mớibiết em này vừa đi học được 3 tháng đã quên mất giọng Nghệ An khiến cả nhà sửngsốt liền mắng chửi te tua khiến em phải cúp máy vội.
Rồi có rất nhiều người Nghệ An khác ra Hà Nội sinh sống họctập cũng thay đổi giọng nói. Họ đều là người Nghệ An nhưng nói chuyện chỉ chămchăm nói giọng Bắc. Họ thay đổi giao tiếp, xưng hô. Họ luôn tỏ vẻ ta đây làngười thành phố, là người Hà Nội rồi vênh mặt lên khi gặp những người Nghệ Ankhác. Thưa các bạn, dù các bạn có thay đổi giọng nói thì các bạn cũng chẳng baogiờ xóa bỏ được một điều rằng gốc gác, cha mẹ các bạn cũng ở đó.
Tôi biết có những người Nghệ An đi Hà Nội, TP Hồ Chí Minh lậpnghiệp, họ chẳng bao giờ thay đổi giọng nói của mình. Nhiều người làm chức to,họ vẫn luôn khẳng định giọng nói đậm chất Nghệ của mình. Gặp đồng hương họ luônthân thiện, tay bắt mặt mừng sẵn sàng giúp đỡ. Như thế mới đáng quý, đáng trântrọng biết bao.
Theo tôi, đã sinh ra ở đâu thì phải yêu tiếng nói ở nơi ấy,chẳng việc gì phải thay đổi cả. Một khi bạn chối bỏ tiếng địa phượng thì càngchứng tỏ bạn là người mất gốc. Như vậy các bạn lại càng bị những người yêu tiếngnói quê hương như chúng tôi coi thường.
Độc giả Nguyễn Lâm(Nghệ An)
Bài viết thể hiện quan điểm của tác giả
BẠN NGHĨ GÌ VỀ QUAN ĐIỂM NÀY? MỌI Ý KIẾN XIN GỬI THEO MẪU PHẢN HỒI DƯỚI ĐÂY HOẶC EMAIL [email protected]! TRÂN TRỌNG CẢM ƠN! |
" alt="Nhục nhã vì người Nghệ không chịu nói giọng Nghệ"/>
Nhục nhã vì người Nghệ không chịu nói giọng Nghệ

|
Vũ Phương Thảo (1997) được nhiều khán giả truyền hình gọi với biệt danh "MC trẻ nhất VTV". Cô nàng 23 tuổi được khán giả truyền hình biết đến khi dẫn nhiều chương trình như "VTV kết nối", "Khoảnh khắc yêu thương", "Chuyện đêm muộn", "Mỗi ngày một niềm vui", "Sinh ra từ làng"...
Phương Thảo cộng tác với VTV từ khi còn là sinh viên năm 2 của Học viện Báo chí và Tuyên truyền. Sau khi ra trường, cô tiếp tục làm việc tại Đài và trở thành gương mặt quen thuộc với khán giả truyền hình.
Sở hữu ngoại hình xinh xắn, cuốn hút cùng lỗi dẫn thông minh, nhanh nhẹn, Phương Thảo từng được BTV Ngọc Trinh nhận định rằng: "Có phong thái dẫn bắt khán giả phải theo dõi mình".
Từ đầu năm 2020, Phương Thảo bắt đầu nhiệm vụ mới là dẫn dắt chương trình "VTV kết nối". Cô chia sẻ, bản thân đang cố gắng hết sức để làm tốt nhiệm vụ được giao. Trước đó, nữ MC 9X đã gắn bó với chương trình "Mỗi ngày một niềm vui" trong khoảng thời gian 4 năm.
Ngoài dẫn các chương trình quen thuộc của VTV, Phương Thảo cũng là một trong những MC sự kiện đắt khách hiện nay nhờ ngoại hình sáng cùng lối dẫn thông minh.
Với công việc lên sóng hàng ngày nên Phương Thảo rất chú trọng đến vẻ bề ngoài và trang phục. Khi lên sóng, nữ MC sinh năm 1997 thường diện áo dài hoặc váy lịch sự, kín đáo.
Khi dẫn các sự kiện giải trí, Phương Thảo thường tùy vào tính chất công việc để lựa chọn trang phục phù hợp khi thì váy dạ hội thướt tha, khi lại năng động, trẻ trung với áo phông, váy ngắn.
Đời thường, Phương Thảo là một cô gái có phong cách thời trang trẻ trung, năng động và hoạt bát. Nữ MC sinh năm 1997 thường xuyên đăng tải những hình ảnh vui vẻ, lạc quan, được nhiều người yêu thích trên mạng xã hội.
Đi làm từ khi còn là sinh viên năm 2, Phương Thảo tiết lộ cô có thể tự lập và lo cho cuộc sống của mình.

Nữ MC hot nhất mùa AFF Cup năm nào bất ngờ xuất hiện với tóc ngắn tomboy
Được biết tới là một nữ MC thể thao kiêm diễn viên, Thu Hoài gây ấn tượng trong mắt công chúng với hình tượng đầy nữ tính.
" alt="Gu mặc đời thường của 'Nữ MC trẻ nhất VTV'"/>
Gu mặc đời thường của 'Nữ MC trẻ nhất VTV'